Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Aya Hazuki

Dù vậy, đây vốn chỉ là một công việc bán thời gian. Và đã là công việc, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ có lúc phải kết thúc…

3 2

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

7 121

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

3 2

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

(Đang ra)

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

Niteron

"Konoe-sama... Em sẽ vì người mà làm mọi chuyện!" Đây là câu chuyện về thiếu niên tóc trắng cô độc chẳng có chút khát vọng nào tìm gặp được tình yêu vàng của đời mình.

5 4

Koyanagi-san to

(Đang ra)

Koyanagi-san to

Cùng chung cảnh bị đá, hai người nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm, và rồi…họ đã có một đêm bên nhau.

9 139

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

(Đang ra)

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

Sakuragi Sakura

Những con người không thể thành thật với cảm xúc của chính mình mặc dù tình cảm của họ chắc chắn đã dành cho nhau.

31 4313

Bông tuyết nhỏ Etheria - Chương 195 Mục đích

Và bọn ta cũng đã nghe [điều đó] từ Matie.

Ruth chỉ còn sống được ba năm nữa.

"Tại sao... cậu ta chỉ có thể sống như vậy không phải kỳ lạ sao ? Sao cô có thể nói như vậy ?"

"Ruth... không, Ruth Blanc Yuno là một gia đình [thầy thuốc] được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Trong số đó, những đứa trẻ lông trắng có tuổi thọ ngắn ngủi và bị coi là vận xui nên bị xa lánh."

Đứa trẻ đáng ghê tởm... nói cách khác, một đứa trẻ được sinh ra vì nó được sinh ra. Và để làm cho nó không tồn tại, chúng thường bị giết một cách lặng lẽ. Ta đã nghe điều đó rồi, nhưng có lẽ đó là câu chuyện về một quý tộc loài người hoặc một ông to lớn nào đó. Điều đó cũng đúng với Ruth...

“Nhưng mẹ của Ruth không thể giết con ruột của mình, cho dù bà có ghét ngài ấy… Theo ghi chép của gia tộc Yuno, trước đây chỉ có một người có bộ lông trắng. Người đó cũng tên là Ruth. Hình như đó là sau đó, ở tuổi 20, ông ta nhận ra số phận của người có bộ lông bạc trắng và rời bỏ thế giới này với câu nói không bao giờ để bất kỳ ai có bộ lông trắng bước vào thế giới này nữa”.

"Nếu tôi nhớ không nhầm thì Ruth hiện đã 17 tuổi...có nghĩa là cậu ấy còn ba năm nữa. Nếu lời tiên tri của Ruth đầu tiên là chính xác."

Ta chưa bao giờ biết chính xác tuổi của Ruth. Hắn luôn nói nhiều và lạc quan nên ta chưa bao giờ cảm thấy hắn đang phải đối mặt với số phận như vậy...

“Giống như việc tôi muốn giải quyết ổn thỏa với con quái thú, Ruth cũng có mục đích. Đó là…”

Sau khi do dự một lần, Matie cuối cùng cũng kể cho bọn ta nghe suy nghĩ của Ruth như thể đã quyết định rồi.

“Điều mà Ruth muốn hoàn thành trước khi chết… chính là”

"... tự tay giết em trai tôi."

Ruth đi xuống từ tầng hai cùng với Tarzia.

"Giết em trai ... ý là gì ?"

Vẻ mặt hắn ấy nghiêm túc mà ta chưa từng thấy trước đây... hoặc có thể đó là vì giờ hắn biết rằng mình sắp chết. Vì lý do nào đó mà giờ đây tên lông trắng này trông như một cái bóng đen.

"Sẽ là một câu chuyện dài, nhưng...tôi có một đứa em trai. Tên là Veil Lars Yuno. Và hắn ấy..."

Ruth nhìn ta và Zeal với nụ cười có phần mệt mỏi, rồi nói những lời cuối cùng với giọng trầm và nhỏ, như thể đang bóp chết cuộc đời mình.

“Hắn là đứa em trai tồi tệ nhất đã giết mẹ tôi và phản bội đất nước này…”

“Vậy bây giờ đang ở Mashambar, không Oconido…?”

"À. Là phụ tá thân cận của nhà vua. Tôi nghe nói hắn được gọi là tổng giám mục..."

"Bây giờ tôi đã hiểu... mục đích thực sự của chúng tôi, mọi thứ đều tập trung vào việc lật đổ Mashambar. Ruth và tôi đã quyết định không kết hôn cho đến khi tiêu diệt được đất nước đó."

“Hoặc là tôi chết, hoặc Lioneng sẽ có được hòa bình…”

Ruth cười khúc khích đáp lại, nhưng... làm ơn dừng lại đi, bởi vì ngay cả khi ta tự giễu cợt về cái chết của chính mình, bây giờ không ai có thể cười được nữa.

"Tuy nhiên, tôi dự định sẽ tiếp tục chống lại số phận cho đến cuối cùng. Tarzia và tôi đã quyết định cùng nhau tìm kiếm."

"Ừm...tôi cũng quyết định cố gắng hết sức mình đến giới hạn. Trở thành một đứa trẻ bị ghét chỉ là mê tín mà thôi. Kể cả nếu điều đó là sự thật thì tôi chắc chắn sẽ có cách nào đó để tìm ra cách sống !"

Dù một nửa cơ thể được giấu sau lưng Zeal như thường lệ nhưng Tarzia dường như đã bị ảnh hưởng bởi sự thuyết phục của Ruth. Cô đã được cứu.

"Đúng vậy. Vì vậy, đừng lo lắng cho tôi quá. Hơn nữa, tôi không muốn tiếp tục sống trong nỗi sợ hãi như thế này. Tôi không muốn giấu giếm bất cứ điều gì nữa. Vì vậy... đã đến lúc mọi người phải bày tỏ. Hãy làm việc cùng nhau !"

"Chuyện là thế này..." Xin lỗi. Ta đột nhiên chen ngang.

Và, người bị ảnh hưởng nặng nề bởi những lời đó…quả nhiên, đó là Ruth.

"Ngươi có thể đợi một tháng được không...Ta muốn đợi Ezar, và ta cũng có chuyện riêng nữa."

Phải, để gặp cô ấy lần cuối.

"Có một người ta muốn gặp trong một tháng nữa."