Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

(Đang ra)

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

Tsukikage

Liệu Cry có thể bình an nghỉ hưu không đây?

151 3057

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

二本目海老天マン

Hướng đến tham vọng chưa từng thực hiện được trong kiếp trước: "Muốn trở thành một người con gái bị tên đàn ông khác cướp đoạt", cô ta bắt đầu hành trình mới của mình.

127 1071

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

119 1282

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

146 7241

Bông tuyết nhỏ Etheria - Chương 198 Mặt trăng và sao băng phần 2

"Liệu Rush-sama có khóc khi tôi chết không...?"

Tim ta đang đập thình thịch.

"... không biết."

À, thành thật mà nói, ta không hiểu khi có ai đó đột nhiên nói điều gì đó như vậy với ta. Trước hết, cô ấy khác với Nenel, người đã thúc ép ta cho đến tận bây giờ. Ngoài ra, ta mới chỉ gặp cô hai lần, kể cả ngày hôm nay.

"Đúng ha..." cô đứng dậy từ phía ta và nhìn lên bầu trời.

Đứng với vầng trăng lớn phía sau, cô ấy trông mạnh mẽ hơn trước và không giống một cô gái sẽ mất mạng vào đêm nay.

"Tôi muốn gặp Rush-sama sớm hơn. Bất kể sự khác biệt về địa vị xã hội, với tư cách là một người độc thân... Nhưng đó cũng là một giấc mơ không thể đạt được, phải không ?"

Vừa dứt lời, Etheria đột nhiên ngã xuống, như choáng váng.

"Sao vậy, cô ổn chứ !?" Tuyết... không, như thể cô ấy đã biến thành một khối băng, hơi ấm từ hơi thở thở ra và má ta biến mất.

“Có gì đó… có vẻ như tôi sắp phải đi rồi.”

"Phải đi... chẳng lẽ là mạng sống của cô sao...!?"

Nó quá đột ngột. Cho đến cách đây không lâu, cô ấy đang trò chuyện bình thường trong lòng ta, và đột nhiên trở nên sưng húp trước lời nói và mỉm cười...

"Tôi nên làm gì đây... Rush !?"

Etheria thở ra một hơi và nói vài lời.

"Không sao đâu. Tôi đã bảo Nenel từ giờ hãy cư xử đúng mực như một công chúa. Vậy nên..."

Chuyện gì vậy, ta chẳng thể làm gì được với sức mạnh của mình cả...

“Ngay cả khi tôi rời khỏi thế giới này, xin đừng ghét Nenel… cô gái đó, nếu tôi ra đi, cô ấy có thể sẽ bị nỗi cô đơn đè bẹp. Vì vậy, xin hãy trông chừng cô ấy giúp tôi.”

Ta muốn ôm lấy cơ thể đang trở nên lạnh lẽo như một tác phẩm điêu khắc bằng băng đó, để hơi ấm quay trở lại dù chỉ một chút.

"Hãy mạnh mẽ lên... Ta sẽ quay lại lâu đài, nên cho đến lúc đó...!"

“Không, bởi vì chúng ta chưa cùng nhau nhìn thấy sao băng…”

Đôi môi đang nói những lời dịu dàng đó dần cứng lại.

"Đồ ngốc... Ta không quan tâm đến sao băng... cô quan trọng hơn !"

Đột nhiên, đôi môi nhỏ của ta phát ra một âm thanh nghèn nghẹn.

“Rush-sama, ngài đang khóc…”

Khi ta đặt tay lên má mình... đúng vậy, ta đã khóc. Cảm giác nóng hổi giống như khi sư phụ ta qua đời đang chảy dài trên má ta.

“Tôi rất vui vì có thể trở thành người mà Rush-sama thích.”

Bây giờ cô đang nói điều gì kỳ lạ vậy... Vấn đề không còn là thích hay không thích nữa, cô đã cưới ta phải không ? Chúng ta chỉ mới ở bên nhau có hai đêm ngắn ngủi thôi phải không ? Hơn nữa, cô đột nhiên gục xuống mà không kịp báo trước, đồ khốn nạn ngu ngốc ! Nếu chuyện này xảy ra, lẽ ra ta nên kể cho cô nghe nhiều hơn về ta. Ta không biết rằng cô sẽ vui khi nghe câu chuyện nhỏ của ta. Cô sẽ lắng nghe chứ ? Này. Về ta, khi được sư phụ mua, khi đó ta suýt chết sau khi ăn quá nhiều, lần đầu tiên ta giết người, lần đầu tiên ta có nhiều tiền như thế nào, lần đầu tiên ta có được một người bạn, lần đầu tiên ta suýt chết trong cơn mưa tên, vết sẹo trên mũi. Khi ta đón Chibi, lần đầu tiên ta gặp Togari, Ruth và Zeal, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta, khi ta,

“A, bông tuyết…”

Đột nhiên trên trời sáng lên.

Khi bọn ta nhìn lên, vô số ngôi sao băng đang trút xuống như mưa và bông tuyết.

“Cầu mong Rush-sama được hạnh phúc…”

"Haha, ngược lại. Cô phải hạnh phúc chứ..."

Khi nhiều ngôi sao băng ngừng rơi, cơ thể Etheria cũng nhẹ nhàng sáng lên.

Ta áp đôi má đẫm nước mắt của mình vào mặt Etheria và nói nhỏ vào tai cô ấy.

"Không sao đâu, sư phụ ở đó sẽ chăm sóc cô."