Câu chuyện của một lính đánh thuê Thú nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1345

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 1

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 1

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 0

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 478

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 501

Nhóm du hành - Chương 304: Trưởng lão của Arahas

Có ai đã tấn công nơi này trước khi bọn ta đến à...?

“Cha, mẹ… các trưởng lão và tất cả…”

“(Có gì lạ không ?)'' Như thể đã nghe thấy những nghi ngờ của ta, Eig nói nhỏ với ta.

“Ngươi cũng nghĩ vậy à ?”

Phải, Thú nhân bọn ta hiểu. Trước tiên, nếu tộc Togari sống trên ngọn núi đá này bị tấn công và giết chết thì mùi máu hẳn đã có ngay từ khi ta đặt chân đến đây. Nhưng không có gì giống như vậy.

Có phải hắn đang diễn lừa bọn ta ? Điều đó cũng không.

Nếu vậy thì tại sao Togari lại...

“Hả ?” Đột nhiên, giọng nói lạc lõng của Asti vang lên.

"À, tôi không nói rằng tất cả mọi người đều đã chết."

“V-Vậy tại sao cậu lại chán nản đến vậy…? Chúng tôi tưởng làng của Togari-san đã bị tấn công và mọi người đều bị bắt làm con tin hoặc bị giết.”

"Không, không, không ! Nếu đã vậy thì tôi sẽ quay lại ngay ! Nhưng tôi..."

Sau đó, như thể làm gián đoạn cuộc trò chuyện của Togari, âm thanh của một lượng lớn người đang chạy đến từ sâu trong bóng tối.

"Chờ đã, anh trai !"

"Anh thật lén lút, Nii-chan ! Em không thể tin được là anh không mang theo quà lưu niệm nào cả!"

Có rất nhiều đứa trẻ Chuột chũi trông giống như Togari thậm chí còn nhỏ hơn nữa. Tất nhiên, giống như hắn, đều đeo kính.

"Thật tuyệt vời ! Các anh đều là bạn của anh trai à !?"

"Đó là Loài người ! Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy đó !"

"Lớn quá ! Cao gấp đôi anh !"

Lướt nhanh qua thấy có năm người. Có lẽ đây là lần đầu tiên họ được xem một chủng tộc khác nhưng ta không thể không nghĩ nó thú vị.

Nhân tiện, không phải như Ruth nói sao ? Tộc chuột chũi được cho là rất thận trọng.

"Này mọi người, em trai và em gái của tôi... ơ ?"

"À, tôi hiểu rồi. Nhưng sao cậu lại đi ra ngoài trông như sắp chết vậy ?"

Hiện tại, ta hơi nhẹ nhõm vì đây không phải là một vụ thảm sát hay gì cả. Nhưng……

“T-tôi sẽ giải thích chuyện đó khi tôi quay lại.”

……………

…………

…………

Bọn ta quay lại xe ngựa với các em nhỏ của Togari.

"Thật tuyệt vời ! Cô ấy là một cô Mèo!"

"Có một thằn lằn, một thằn lằn ! Hãy nhìn làn da mịn màng của cô ấy !"

Phải, họ vô cùng tò mò. Dính chặt vào Zeal và Pacha và không chịu buông.

Hiện tại, ta đã đưa cho mọi người kẹo đường mà Zeal có, nhưng... ta bắt đầu cảm thấy thực sự mệt mỏi. Đó là một cơn bão đậu đen.

“Tôi xin lỗi… Tôi không nghĩ sẽ có ai chào đón tôi ngay cả khi tôi về làng lúc này.”

Togari nói với vẻ mặt kiệt sức hơn những người khác khi đặt con Chuột chũi nhỏ mệt mỏi lên đùi.

"Ý cậu là gì ? Phải, chúng tôi rất tiếc vì đã buộc phải trao đổi với Arahas, nhưng tôi nghĩ đây là điển hình của Arahas..."

Đúng, không có gì lạ khi Ruth nghi ngờ. Ta nghĩ việc ai đó ở đó thường chào đón ta là điều hợp lý. Tuy nhiên, đó có thể là một ý tưởng hơi táo bạo.

"Tất cả là do tôi đã làm..."

Cái gì, ngươi đã làm gì, Togari ?

“…Tôi sẽ giải thích về điều đó sau.”

Đột nhiên, từ trên đỉnh núi đá vang lên một giọng nói cao gầy lạ thường, đặc trưng của người già.

“Ơ, Trưởng lão !?”

Trước ánh mắt bối rối của Togari... có một ông Chuột chũi với bộ râu trắng khắp mặt, cũng đeo kính.

Không, không chỉ có ông ta, còn có hàng tá Chuột chũi với nhiều kích cỡ khác nhau trông rất giống Togari, vây quanh trưởng lão và bọn ta.

"Các sứ giả của Lioneng. Cảm ơn các bạn đã đến đây. Tôi là Sapalje, thủ lĩnh của Cát đỏ."

“À, Trưởng lão của Arahas… đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nó.”

Sapalje có thực sự già đến vậy không ?

Ruth nhìn lên như nghe thấy một cơn chấn động nhẹ.