Cấp S Mà Tôi Nuôi Dưỡng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7111

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 95

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 125

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 226

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Chương 001-099 - Chương 38 : Dugeon + Water Mill

Ngày thứ hai sau khi áp dụng kĩ năng, Peace trải qua huấn luyện khá là suôn sẻ.

“Loài Kỳ lân hạng 2 Hỏa sư độc giác chưa trưởng thành. Hiện tại, đây là ma thú được áp dụng kĩ năng ngày thứ hai, 4:39 pm. Với thời gian phát triển được giảm xuống thông qua đào tạo huấn luyện, chiều dài cơ thể 41cm và nặng 2,8kg phát triển lên độ dài cơ thể 51cm, nặng 5,6kg.”

Tắt máy ghi hình đi, tôi nhìn Peace, bé cưng đang ngồi trong tư thế ưỡn ngực đầy kiêu hãnh.

Nhóc con mới ngày nào chỉ có kích thước bằng con mèo nhỏ, giờ đã lớn lên thấy rõ sau một ngày. Nếu cứ tiếp tục thế này, sau khi ba ngày huấn luyện kết thúc, có phải nhóc ấy sẽ phát triển từ một con mèo cực lớn thành một con chó siêu to khổng lồ không?

‘Sớm thôi, mình sẽ phải tìm một chỗ rộng hơn cho Peace ở.’

Tháng này tôi có thể để bé cưng trong nhà, nhưng bắt đầu từ tháng sau, nó là điều không thể. Ít nhất, nhóc ấy sẽ có kích cỡ bằng một con hổ. Tôi bắt đầu cảm thấy buồn rồi.

‘Không thể để lộ ra ngoại hình lớn lên đột ngột của bé con nên việc di chuyển cũng cần phải được thực hiện bí mật luôn.’

Tôi sẽ cần phải mua một cái lồng và di chuyển nó với một tấm vải lớn phủ lên trên. Sẽ thật phiền phức nếu cứ đi đi về về, nên tôi sẽ dành ra hai ngày ở đây luôn. Còn về việc đào tạo lý thuyết, tôi có cần phải học thêm không?

Tôi đã bảo Myeongwoo nghỉ ngơi trong hai ngày huấn luyện. Yerim đã nói con bé sẽ vào thẳng hầm ngục sau khi giờ học kết thúc, nên tôi không cần lo lắng về nhóc ấy.

Con bé nói lần này mình đã có một đội hình thích hợp và sẽ tấn công hầm ngục cấp C. Họ đều đến từ Haeyeon nên họ là những người từ cấp B trở lên nên mọi người kiểu gì cũng sẽ quét sạch hầm ngục trong vòng hai đến ba ngày.

‘Kể từ bây giờ, hội sẽ đào tạo con bé tốt thôi… Có vẻ Yerim đã thoát khỏi bàn tay tôi rồi.’

Tôi nên đưa con bé vài lời khuyên về kỹ năng của mình và sau đó tôi sẽ không còn giúp gì được cho con bé nữa. Thật trống trải và buồn bã.

Sau khi suy nghĩ, tôi ngáp dài một cái như thể chờ đợi. Hmm, tôi buồn ngủ quá. Tôi đã thức cả đêm qua, nên giờ hai mắt tôi nặng trĩu.

“ Peace, con có buồn ngủ không? Đi ngủ một lúc nào.”

Tôi ôm Peace đi lại gần ghế dài. Tôi nên ngủ tầm một tiếng.

Trong khi tôi ngủ, Yoo Myeongwoo đã đến và đưa đồ ăn cậu ấy làm cho tôi. Đồ ăn của cậu ấy nấu vẫn rất ngon. Đến mức độ cậu ấy có thể mở một sạp hàng bán nó.

Ngay sau đó, Yerim đã đến thăm tôi trước khi vào trong hầm ngục, và bây giờ đã là tối.

“Wahhhh, ta thua mất rồi! Waa!”

Dokkaebi gục xuống đất và than vãn. 

Lần này, nó nhất định đã chuẩn bị trước, bởi vì tôi có cảm giác giống như xem phim kinh dị thực tế 4D vậy. Thậm chí, việc này đã kết thúc với cửa sổ kĩ năng kháng sợ hãi hiện ra dòng chữ ‘Cưỡng chế vô hiệu hóa’.

Có vẻ cửa sổ kĩ năng kháng sợ hãi chỉ hiện lên khi bạn cảm thấy mình đã đạt đến ngưỡng không thể chống lại được. Trông như chỉ có hiệu ứng giúp bình tĩnh thông thường, và cửa sổ thông báo hiện ra khi việc vô hiệu hóa nỗi sợ đạt 100%.

Một lần nữa, nếu những cảm giác như kinh sợ, giận dữ,..bị vô hiệu hóa mỗi ngày, bạn sẽ không thể cảm nhận những cảm xúc thông thường được nữa. Vì cảm xúc của bạn chúng phụ thuộc lẫn nhau.

“Ta không thể về nhà! Ta sẽ không đi!”

Nó bắt đầu nằm ra sàn và ăn vạ. Thay vì cảm thấy giận dữ sau khi thua vụ cá cược, nó có vẻ sợ bị mắng hơn. Nó có phải là trẻ con thật không đấy? Nếu chỉ là diễn, nó nhất định phải đạt giải nhất oscar rồi.

Tôi đặt Peace, bé con đã nặng hơn hôm qua lên đùi mình và xem cái cảnh tượng đó trước khi hỏi.

“Dokkaebi, ngươi mấy tuổi rồi?”

“Tuổi? Ta chưa từng đếm sau khi trải qua một trăm năm.”

...Một trăm năm? Không phải mười năm? Nó đùa đấy à?

“Nếu không muốn tiết lộ, chỉ cần nói cho ta biết ngươi có phải trẻ vị thành niên hay không.”

“Được thôi! Cược là cược, nên ngươi có tư cách để nghe! Thậm chí ta có bị mắng ta vẫn sẽ nói cho ngươi!”

Dokkaebi lơ lửng trên không. Tại thời điểm nào đó, thứ nó đeo trên mặt đã chuyển thành mặt nạ Hahoe với nụ cười lớn. Đó có phải mặt nạ Yangban không? Tôi đã học về cái này rất lâu rồi nên không thể nhớ kĩ được.

“Boss các ngươi có nghĩ Dokkaebi có tồn tại hay không?”

“...Hả?”

Vậy nên.

“.....Ngươi không định nói về Dokkaebi thực sự đúng không?”

“Dĩ nhiên là những người thật rồi, ngươi nghĩ ta là đồ giả à?”

Nực cười.

“Trên thế giới này không có thứ như Dokkaebi tồn tại.”

Dokkaebi xoay vòng trên không trung.

“Kể cả khi ở đây xuất hiện cả hầm ngục và thức tỉnh giả? Boss dongsaeng điều khiển lửa và Boss bảo vệ tạo ra sương băng!”

“Đó, đó....là hệ thống...”

“Hệ thống làm sao?”

Hệ thống, um.

Nghĩ về chuyện này, Dokkaebi và ma quỷ có vẻ thực tế hơn sự xuất hiện của những hầm ngục và các thức tỉnh giả.

Những thứ như Dokkaebi ít nhất cũng có nhiều câu chuyện được truyền lại, nhưng hệ thống thì không có gì đáng ngạc nhiên.

Tuy nhiên, nói rằng Dokkaebi có thật thì cũng hơi ngớ ngẩn.

“....Nhưng ngươi là thức tỉnh giả.”

Điều này thật kì lạ, nhưng nó chắc chắn đã có cả tên luôn.

Dokkaebi cười lớn. Điệu cười của nó giống như bọt xà phòng trôi xung quanh vậy.

“Sếp Kim, tuổi thật của ta đã hơn 100 rồi, tuổi hiện tại là 3!”

Ba tuổi. Ba năm.

Khi hầm ngục, thức tỉnh giả lần đầu xuất hiện chính xác là ba năm trước. Nó được sinh ra cùng thời điểm với hệ thống. Một suy đoán đột nhiên nảy lên trong đầu tôi.

“...Có phải họ được kết hợp với năng lượng của hệ thống?”

Trước lời thì thầm của tôi, Dokkaebi dỏng tai lên nghe,

“Ngươi biết? Bằng cách nào? Ngươi biết? Thật sao?”

Dĩ nhiên đây không phải kiến thức của hiện tại. Và tôi cũng vậy, tôi cũng không hề biết rõ về điều đó.

Hiện tượng được mix rất hiếm khi xuất hiện, và thường xảy ra sau khi hầm ngục thường xuyên bị quá tải, nên thậm chí 5 năm sau, việc này vẫn chưa thể điều tra rõ ràng được.

Nhưng tại sao...Không, nếu là 3 năm trước, khoảng thời gian mà những hầm ngục đầu tiên liên tục được mở ra. Chúng là những hầm ngục cấp thấp, nên năng lượng thoát ra ngoài khá yếu, nhưng vẫn có khả năng chúng là thứ khiến một hoặc hai thứ gì đó được mix xuất hiện.

“Vậy nên sau tất cả, ý ngươi là ngươi không phải Dokkaebi thực sự.”

Nghe thấy câu nói của tôi, Dokkaebi cười toe toét.

“Ta là một Dokkaebi thực sự!?”

“Rồi rồi. Nhà của ngài Yoon chắc hẳn là thứ gì đó giống với cối xay nước cổ.”

Vì nó là Yoon Yoon. Không phải từ đầu tiên là tên và từ thứ hai là ký tự ‘yoon/bánh xe’ sao? Nếu nó không phải là cối xay nước, vậy thì là xe cút kít. Hoặc chính xác hơn, nó có thể là bánh xoay.

“L-làm sao ngươi biết?”

Dokkaebi đơ ra trên không trung. Trông nó có vẻ sốc thực sự.

“Sếp à, ngươi có phải là cái chuông vàng của thầy cúng không...”

“Ta chính là nhân loại một trăm phần trăm.”

Nếu cái chuông của thầy cúng được mix với năng lượng của hầm ngục và trở thành thức tỉnh giả, có lẽ nó sẽ có mấy thứ kiểu như khả năng tiên tri không?....Khá là hấp dẫn đấy. Mặc dù không có phương pháp nhân tạo nào có thể tạo ra Dokkaebi.

“Ngươi có biết gì về hệ thống không? Kí ức hay thông tin có thể đã được kết hợp chung.”

“Không. Ta không biết?”

Đúng như dự đoán, nó không biết.

Dù sao đi nữa, tôi đã hiểu được tính cách thất thường của Dokkaebi và kỹ năng đặc biệt của nó. Như những gì tôi nghĩ, bạn sẽ không thể nhận được những kỹ năng như dịch chuyển tức thời với khả năng bình thường.

‘Năng lượng của hầm ngục có thể nói là một cánh cổng kết nối với thế giới khác và khoảng trống chứa thế giới đó, nên việc sở hữu loại kỹ năng đặc biệt đó là điều hợp lý.’

Vậy nên đó là lý do vì sao không có những thứ liên quan đến dịch chuyển tức thời trong số kỹ năng được tối ưu hóa. Lơ lửng xung quanh và ẩn nấp là phong cách riêng của Dokkaebi giống như kĩ năng tối ưu hóa.

‘Mấy cái hầm ngục đó rốt cục là thứ gì?’

Tại sao họ lại làm ra mấy thứ như thế rồi phân tán chúng khắp nơi trên thế giới, và tại sao họ lại làm điều đó để chúng ta tấn công những ngục tối đó thông qua hệ thống thức tỉnh giả?

Trước khi hồi quy, tôi chưa từng nghĩ kĩ về nó.

Nhưng bây giờ, tôi không thể cứ bỏ qua nó như vậy. Trên hết, hệ thống đã tiếp cận tôi trước.

‘Có vẻ mình thực sự cần phải vào bên trong hầm ngục.’

Tôi không thể tiếp tục giả vờ bản thân không biết gì và né tránh nó nữa. Bây giờ tôi thậm chí có cả Dokkaebi, nên tôi có thể vào trong đó an toàn.

“Ngươi có thể dịch chuyển vào hầm ngục không?”

“Hm?”

“Ý ta là bên ngoài Hầm ngục. Hoặc khiến ta tránh khỏi mấy con quái thú cũng được. Ngươi đã vào Hầm ngục cấp mấy?”

“Ta chưa từng vào cái nào cả.”

Cái gì?

“Ngươi chưa từng vào bên trong Hầm ngục nào trước đây? Dù chỉ một lần?”

“Yeah. Không thể vô, ta không thể, ý ta là thế.”

Đây có vẻ là thông tin mới.

“Ta cố vào bên trong, nhưng ở đó có thứ gì đó chống tại ta? Bùm một cái, ta bị ném văng ra ngoài!”

“Sự chống cự? Có phải là do ngươi có năng lượng từ hầm ngục không?”

Vậy có nghĩa là bạn không thể đặt một hầm ngục trong một hầm ngục phải không? Nếu bạn xem họ như thứ gì đó tương tự một loại hầm ngục...

“Gì, sao ngươi nhìn ta như vậy? Đáng ngờ quá!”

“Đó là ánh mắt bộc lộ rằng ngươi rất giá trị và quý giá.”

“Ừ đúng, nhưng!”

Hãy tìm cách điều tra việc này thôi. Vấn đề là tôi không có phương pháp.

Khoan, nếu họ tương tự như hầm ngục.

Tôi đặt Peace từ trên đùi xuống và đứng dậy. Sau đó tôi dang rộng cả hai cánh tay lại gần Dokkaebi.

“Dokkaebi.”

“Hở?”

“Ôm nào.”

Để đề phòng xem người tạo ra các Hầm ngục có liên lạc bằng các Hầm ngục tương tự hay không.

“Hả Tại sao?! Khôngggggg!”

Dokkaebi - người mà tôi tưởng rằng sẽ không suy nghĩ gì và lao đến ôm tôi, lắc đầu rồi phóng lên không trung. Lạ nhỉ, phản ứng thái quá vậy. Nó thậm chí đã ôm Suk Hayan cơ mà.

“Có thứ tôi cần kiểm tra. Tôi không có ý định xấu với giống loài đến nguồn gốc còn không rõ.”

“Trước sau gì vẫn không! Ta đã hứa sẽ không đấu vật nữa rồi.”

Đấu vật? Trước khi đi hù dọa người khác, nó đã đi xung quanh đấu vật à? Nó thực sự là Dokkaebi có niềm tin vào Dokkaebi.

“Vậy đi quanh ta và ôm từ đằng sau xem.”

“....Ta phải ôm ngươi?”

“Việc này rất quan trọng.”

“Nhưng nếu ta ôm ngươi, ta sẽ muốn ngáng chân ngươi và ném ngươi đi.”

“Chỉ cần cố gắng một tí thôi.”

Sau khi do dự, Dokkaebi ra đằng sau tôi. Sau đó nó ôm lấy tôi vào giữa hai cánh tay nó từ đằng sau.

“Được chưa?”

“Khoan.”

Tôi nhanh chóng kiểm tra cửa sổ trạng thái nhưng không có sự thay đổi gì.

“Thử dịch chuyển ra đằng kia trong khi giữ ta đi.”

“Ngươi bắt đầu làm khó ta rồi đấy.”

Cái gì, tôi thậm chí còn chưa bắt đầu mà. Trong khi cằn nhằn, Dokkaebi mang tôi theo và dịch chuyển. Cảm giác đó không khác gì so với khi đi qua cổng hầm ngục. Nó khác cổng thông mini.

Khi tôi mở cửa sổ trạng thái, tôi thấy có phần khác đi.

[Sát long nhân(L) ???? ]

Lần này, nó là một mũi tên bình thường. Họ không có thời gian để dùng biểu tượng cảm xúc à? Tiếp tục.

[Kháng độc(L) ???? ]

Và.

[Kháng độc(L) – Miễn dịch hoàn toàn với chất độc thấp hơn cấp huyền thoại.

Chắc chắn sẽ giải độc cho bạn.

Từ những loại độc có hại cho cơ thể con người.

Cuối cùng thuốc đã giải được độc]

Lần này có gắn thêm cả lời giải thích. Nhưng cái gì đây.

Kiểm tra xong?

....Họ kiểm tra chính họ và sau đó tự kết luận rằng đã xong? Cuối cùng, có phải họ nói tôi tới và đến từ hầm ngục chỉ để kiểm tra?

Hay do thời gian không đủ? Nhìn cách họ không thể hoàn thành đoạn cuối cùng, có vẻ họ đã viết rất nhanh.

“Đủ tốt rồi phải không? Ta thả ngươi ra nhá? Ta không thể giữ lâu hơn nữa đâu!”

“Khoan. Một lần nữa, chỉ lần này thôi, dịch chuyển.”

“Không muốn đâu! Rất khó để dịch chuyển cùng với người khác! Khoảng cách bị giảm và ta không thể làm nhiều lần liên tục được!”

Dokkaebi tránh xa tôi và la lên. Có vẻ họ có thể tự mình dịch chuyển vô số lần, nhưng sẽ khó nếu có cả người khác.

“Ngươi không thể tạo cổng à?”

“Cổng?”

Đúng như dự đoán, nó chưa có được. Tầm ba đến bốn năm nữa họ mới có kĩ năng tạo cổng với khoảng cách cực đại. Họ thậm chí không thể vào bên trong hầm ngục nên họ sẽ phát triển chậm hơn. Để thăng cấp ở bên ngoài, bạn cần phải mua quái vật và săn chúng hoặc đợi tới khi hầm ngục bị quá tải.

Không còn cách nào khác, tôi cần phải áp dụng từ khóa và nuôi dưỡng nó.

“Dokkaebi.”

“Yé?”

“Người lính của tôi, người mà tôi yêu, hãy chăm sóc tôi từ bây giờ.”

Để khiến cho mọi người phải há hốc mồm, tôi sẽ làm một bản tình ca. Siêng năng, kiên định, mỗi khi tôi nhìn thấy em, tôi yêu em.

Sau đó, dokkaebi cười phá lên và chạy đi. Tại sao?

“Đây là máy ghi hình , ghi lại tài liệu phát triển.”

Tôi đưa máy ghi hình cho Suk Simyeong, người không nhịn được mà nhếch miệng cười. Yoohyun đã đi rồi, chuẩn bị cuộc cho tấn công hầm ngục, nên Suk Simyeong lấy chỗ băng ghi hình và kiểm tra nó.

“Tôi vô cùng kính trọng và cảm thấy xúc động, Han Yoojin-ssi.”

Suk Simyeong nói với chất giọng mềm mỏng và dẻo quẹo như một món đồ uống sô cô la đắt tiền. Giọng của ông ta rất hay. Tôi khá là ghen tị. Như thể ông ta có thể hẹn hò và cưới người nào đó ông ta không hề biết qua điện thoại.

“Tôi xin cúi đầu tạ lỗi với cậu vì không phải là người đánh giá tư cách tốt. Lẽ ra tôi phải ký hợp đồng với cậu sớm hơn, từ 3 năm trước.”

Nói xong, ánh mắt ông ta như thể muốn bắt lấy tay tôi và kéo tôi lại ngay bây giờ. Không, tôi đã nói là sẽ không hợp đồng.

“Anh có vẻ đã nghe từ Yoohyun, nhưng tôi đang nghĩ về việc không liên minh trong thời gian này.”

“Đúng vậy. Ngài ấy đã nói rằng cậu sẽ ký hợp đồng với Haeyeon khi nó trở thành bang hội đứng đầu đất nước. Tôi có thể xác nhận chuyện này một lần nữa không?”

“Cái đó...”

Tôi đang định nói thì đột nhiên dừng lại. Có cái gì không đúng ở đây nè.

“...Anh có đang ghi âm lại không vậy?”

“Ôi trời, cậu không phải người tầm thường, đúng như tôi nghĩ.”

Suk Simyeong cười ‘hahaha’ và không tắt máy ghi âm. Ông ta đang lén lút lơ nó đi.

“Anh nên tắt nó đi.”

“Không phải ghi âm lại là điều cần thiết cho việc điều chỉnh hợp đồng à?”

Mặc dù nói thế, ông ta vẫn ngoan ngoãn tắt máy ghi âm.

“Không còn gì khác, đúng không?”

“Dành cho lòng tin của Han Yoojin-ssi, chí ít không còn gì khác.”

Vậy thì ban đầu đừng có ghi âm. Dù sao đi nữa, ông chú này chắc chắn là một con rắn với vảy đen tuyền ở kiếp trước.

“Cuộc đàm phán với ba hội lớn dự định sẽ tổ chức ở vị trí mà hiệp hội thợ săn cung cấp. Tôi rất muốn hộ tống cậu nhưng người quyết định vẫn là Hội trưởng. Dù sao, cậu cũng không cần lo lắng. Tôi đã dạy cậu ấy khá tốt.”

Không, thực tế là để ông dạy em ấy mới đáng lo đây. Đừng ảnh hưởng đến Yoohyun tốt bụng của tôi, rắn ạ.

“Đó là một cuộc tấn công hầm ngục mới mà không có dữ liệu, nhưng vì Hội trưởng sẽ tham gia, nên nó sẽ không lâu đâu. Nếu đó là hầm ngục slime, cuộc tấn công sẽ kết thúc trong vòng ba ngày.”

Điểm yếu của slime là lửa. Nếu bạn đốt chúng, bạn không thể sử dụng chúng làm nguyên liệu, nhưng một cuộc tấn công mới ưu tiên an toàn và thu thập thông tin về nguồn cung cấp nguyên liệu và yêu cầu nên họ sẽ tấn công nhanh chóng.

“Nếu cuộc đàm phán kết thúc an toàn, sao cậu không xuất hiện trên một chương trình truyền hình nhỉ?”

“...Xin lỗi?”

Xuất hiện ở đâu cơ?