Kết thúc
Nửa sau của tháng Bảy là thời điểm nóng nhất của mùa hè.
Ở miền nam Italy, bắt đầu từ tháng năm đã là mùa chuộng quần áo ngắn tay.
Do đó trong suốt thời gian cao điểm của mùa hè, sức nóng từ mặt trời cực kỳ gay gắt, và vì vậy, mà những khu nghỉ mát bên bờ biển mỗi ngày đều nườm nượp khách ra vào.
"Này chàng trai trẻ, sau khi cậu trở thành một Campione, ta đã cho cậu một lời khuyên chân thành rồi—"
Dưới bầu trời xanh vùng Sardinia.
Một bãi biển tuyệt đẹp, và còn có vùng biển trong xanh dài huốt tầm mắt anh.
Đây không phải là nơi mà anh đi tới với Erica vào mùa xuân. Thật ra nơi đây nằm ở phía tây bắc của hòn đảo, một bãi biển gần những mỏ bạc đã bị bỏ hoang.
Tuy nó nằm gần Alghero thành phố có một cái sân bay, bãi biển này lại không được ghi trong quyển hướng dẫn du lịch.
Hiện giờ đang có Kusanagi Godou và Mariya Yuri, người tiếp đãi họ Lucretia Zola, cũng như Erica Blandelli với trợ lý kiêm giúp việc của cô Arianna.
"Sai lầm lớn nhất của cậu là không bao giờ nghi ngờ bạn bè. Là một chàng trai trẻ, thì ta thừa thận rằng điều đó rất đáng yêu, nhưng cậu đường đường là một quỷ vương-sama hàng thật. Là một vị vua và một người chiến binh, sao mà cậu lại có thể bất cẩn đến thế chứ? Đó là lý do tại sao chuyện này lại xảy ra với cậu đấy."
Người giải thích bằng thái độ như trên là Lucretia.
Phù thủy xứ Sardinia, chủ mưu khiến Godou trở thành một Campione, một bà già có tuổi nhưng lại trông giống một cô gái xinh đẹp vẫn đang ở tuổi xuân.
Giờ cô đang nằm trên một tấm thảm trên bãi biển, đang được thoa kem chống nắng lên người.
Ngươi thoa kem cho cô là Kusanagi Godou, phải, chính là anh.
Lưu ý nhỏ, hai người họ đang mặc đồ bơi, mà mảnh trên bikini của Lucretia đã được tháo nút, hay có nghĩa là, cô đang nằm đó bán khỏa thân.
Lúc thoa kem lên lưng cô, trong đôi mắt Godou không chút hồn vía, và giữ im lặng không nói một tiếng nào. "Khi bị dồn vào đường cùng, sức phán đoán và tính quyết đoán của cậu có thể rất đáng sợ, nhưng ta vẫn hy vọng cậu học được cách tính trước một chút."
Chuyện bên lề, cơ thể Lucretia toát ra nồng nàn một cái cảm giác khiêu gợi của một người phụ nữ trưởng thành.
Một bộ ngực sở hữu vẻ đầy đặn kinh hồn, một vong eo thong gọn dù người chủ lại có một lối sống khá suy đồi, từng đường cong thân hình đầy gợi cảm của cô vượt xa Erica.
Bên cạnh đó, cao khoảng 160cm, có thể coi Erica hơi thấp hơn so với những cô gái Ý khác.
Theo tiêu chuẩn ở nước Nhật, thì thân hình của cô có thể sánh ngang với những người mẫu áo tắm, nhưng ở quê hương cô, Erica chỉ nổi bật vì là một cô gái đặc biệt thong thả và thanh mảnh. Nhưng Lucretia lại hoàn toàn khác.
Với chiều cao 170cm nhích thêm một tí, và một cơ thể tràn ngập những đường nét gợi tình.
Kiểu hình sexy uyển chuyển này, giống như một cô gái biểu diễn trên truyền hình châu Âu châu Mỹ, hay có thể so sánh với một nhân vật nổi tiếng nổi lên vì sự hở hang của mình.
"Điều đầu tiên cậu đã phải làm là nghi ngờ, liệu cái cô Erica-san láo cá đó có cố tình khiêu khích tình thần cảnh giác của cậu bằng cái lời mời đó không. Rồi cậu đã phải tự hỏi đó có phải là khởi đầu của một âm mưu nào đó hay không, này... Di chuyển tay cậu tiếp đi, cậu phải thoa kem kỹ hơn chứ."
"Mà này, Lucretia, không phải đến lúc trả Godou lại cho tôi rồi sao?"
Với một giọng vui vẻ, Erica bắt chuyện với người đẹp nửa trần đang giữa chừng bài giảng đạo của mình.
Mặc một bộ bikini đen được thiết kế để có thể hoạt động dễ dàng với những hoa văn màu đỏ, Erica hào phóng lộ ra đôi tay và đôi chân cân đối cũng như làn da mềm mại của cô.
"Vì cô đã giúp sức, nên tôi mới cho cô mượn Godou để sai vặt. Nhưng mục đích của chuyến đi này là để đẩy nhanh mối quan hệ của tôi với Godou, không phải thế sao? Vậy nên nhiêu đó là đủ rồi."
...Kusanagi Godou và Mariya Yuri đã đến sân bay Alghero.
Đến đón cặp đôi trên là bộ ba—Lucretia và Erica, với Arianna người hầu đứng phía sau.
Đúng vậy, mọi chuyện đều diễn ra theo mưu kế của Erica.
Thoạt đầu kích động tinh thần cảnh giác của Godou bằng kế hoạch du lịch, với múc đích dồn Godou vào đường cùng phải tìm đến sự giúp đỡ từ một người quen mà đã là đồng lõa của cô trong toàn bộ âm mưu này.
Và như thế, Godou lao tới hòn đảo vào kỳ nghỉ hè, đến chỗ khoáng đãng này.
Kế hoạch đồng bày ra bởi Lucretia và đồng minh thầm lặng Erica, được tiến hành một cách hoàn hảo và đã đạt được thành công.
"Godou-san... Cậu không phải đã nói đây là người tiếp đãi chúng mình và vị cứu tinh của cậu à? Vậy thì cậu phải phục vụ cô ấy đàng hoàng hơn, và với sự chân thành từ tận đáy lòng mình chứ hả, có đúng không?"
Như Godou đang phục dịch Lucretia trong lúc cô đang nằm thẳng cẳng, giọng băng giá từ Yuri bắn ra phát cảnh báo anh.
Cô mặc một chiếc áo tắm sắc dương kiểu kèm theo váy ngắn. Ngay cả vậy, nước da nỏn nà trên đôi vai vẫn tạo ra cảm giác độc nhất mà chỉ có những cô tiểu thư mới có.
Tuy che rất nhiều chỗ, nó vẫn là một chiếc áo tắm.
Dáng duyên của Yuri được lộ tả rõ như ánh nắng. Mặc dù những đường cong của cô thua Erica và Lucretia một hoặc hai phần, chúng vẫn rất mát mắt, và vẻ quý phái của cô là thứ tuyệt hảo mà hai người kia không có.
"...Lucretia-san. Ừm, đến lúc tha cho cậu ấy rồi phải không ạ?"
Ánh mắt khinh bỉ của Yuri đâm xuyên Godou đau nhói.
Họ đã bị bắt dính tại sân bay và sau đó bị bắt cóc đến bãi biển này. Rồi Godou bị ép phải lao động chân tay vì lý do ‘cậu đặc biệt được mời tới đây cho nên phải dùng cơ thể cậu để trả ơn này.'
Cũng như anh chuẩn bị phản đối, từ xa Lucretia cố tình nhìn anh.
"Ta hiểu rồi... Cậu là đàn ông, vì vậy dĩ nhiên là cậu sẽ không phục vụ một bà già như ta rồi, nhưng cậu chắc chắn sẽ ham những cơ thể trẻ trung của Erica-san và cô gái cậu mang tới đây. Hohoho, một tên vứt bỏ bạn mình vì người yêu, một tên có ân mà không trả, cậu là tên săn tình... Tiện thể, nếu không đồng ý với yêu cầu của ta, từ bây giờ, cho đến suốt đời ta sẽ gọi cậu là tên săn tình."
Vì lời đe dọa vòng vòng này, mà Godou không còn cách nào khác ngoài hầu hạ cô.
"Godou-san. Nếu không phiền, hãy để tôi thế chỗ cho cậu được không ạ?"
Người nói ra lời trên bên cạnh anh là Arianna Hayama Arialdi rất dài. Tuy cô là trợ lý của Erica, cô về cơ bản là hầu gái.
Nhân đây cũng tiết lộ, cô đang mặc một chiếc tạp dề lên lớp áo tắm. Theo góc nhìn nào đó, điều đó khá nghịch lý.
Khi Godou hỏi cô ‘sao lại mặc chiếc tạp dề’, cô ngay lập tức trả lời 'nhưng mà những lúc phục vụ người khác, không phải bắt buộc phải mặc như thế này ạ?' Miễn là tránh xa tài lái xe và nấu nướng liên quan tới hầm, thì cô là cô gái có thể hồi máu mọi thằng đàn ông.
"Xin hãy giúp một tay, Anna -san!"
"Chút nữa đi, chàng trai trẻ, vậy là không tốt đâu đấy. Arianna, đừng mất kiên nhẫn."
"Ah, Lucretia-san, sao vậy ạ?"
"Ta cảm thấy rất tuyệt khi biết rằng chàng trai trẻ đang hầu hạ ta ghét việc này. Cho nên, chàng trai trẻ, thêm nhiều chút ân cần đi. Mà điều này cũng rất đã cho cậu phải không? Có thể công khai và thoải mái vuốt ve làn da của một mĩ nhân như ta đây."
"...Chính bà là người tự gọi mình là già còn gì, Lucretia-san!"
Godou phản đối rầm rộ.
Đến lúc dừng lại, vì tới lượt em rồi đó. Godou biết Erica đang suy nghĩ điều đó như cô nằm bên cạnh anh, và anh rất muốn trốn thoát khỏi cô nàng này. Tồi tệ hơn, ánh mắt sắc nhọn lạng lùng như dao cạo từ Yuri đang âm thầm quan sát giống như của một yakshini, khiến Godou nỗi hết cả da gia cầm.
"Sao tôi có thể có những suy nghĩ quái lạ như vậy với một bà già bằng tuổi ông mình chứ?! Xin đừng nói ra những điều quái đản nữa ạ."
"Hoho, miệng cứ chối hoài, cơ thể cậu đang rất thành thật kia kìa. Ta có thể cảm thấy ngón tay đang run run trên lưng ta, táo bạo thêm có sao đâu, phải không? Á... Đúng thế, kỹ thuật cậu tốt đấy, cậu tìm ra vị trí nhạy cảm trên vai ta rồi đó. Ớ, giờ thì nhẹ nhàng, từ từ y như thế, đứng gấp mà—á..."
Một bầu không khí sặc mùi người lớn và đôi môi của Lucretia đang phát thanh những âm thanh đầy ý nghĩa hắc ám.
Không thể cầm cự, Godou chỉ có thể đầu hàng.
"Tôi xin cô, làm ơn có thể tha cho tôi đi."
Dù sao, đó cũng là bờ biển và giờ cao điểm của mùa hè.
Godou phớt lờ tâm trí đang uể oải của anh. Bất kể khi nào anh bắt đầu chơi, là anh tự động cảm thấy cực kỳ phấn khích.
Nghe nói người dân địa phương đang tập trung cho một giải bóng đá bãi biển, Lucretia bất chợt đề nghị tham gia vào giải đấu đó.
"Cũng được, đi chơi thôi."
"Rồi. Vậy là cô cậu cũng tham gia à."
Lucretia đang sai anh bằng giọng cực tự nhiên, rồi Godou lắc đầu.
" Tại sao chúng tôi phải tham gia?"
"Đó là giải đấu mà đội chiến thắng sẽ được một chiếc máy giặt sang trọng tự động một trăm phần trăm. Nếu tôi không lập đội bằng nhóm của cô cậu thì còn có ý nghĩa gì nữa chứ. Vì sự nghiệp nâng cao chất lượng các thiết bị trong nhà ta, tất cả cô cậu bắt buộc phải giúp sức!"
"Vì có linh cảm xấu, cho tôi khiếu. Ngoài ra, chúng ta sẽ không đời nào thắng trong một sự kiện thể thao với cái đội hình như thế này đâu."
Godou, Erica, Yuri, Arianna và Lucretia. Năm người.
Không có tí cân bằng gì hết. Sao một đội bóng như thế làm ăn được gì? Godou chắc chắn điều đó.
"Cậu suốt này chiều chuộng người tình của cậu, mà giờ cậu lại bỏ lơ ta, vợ địa phương của cậu sao hả!?"
"A-Ai là vợ địa phương của tôi hả?"
"Ta, Lucretia Zola, là vợ địa phương của cậu, Kusanagi Godou. Làm thế nào mà cậu có thể không biết cơ chứ?"
Phù thủy của Sardinia tuyên bố một cách thờ ơ.
Nhìn thấy Godou đang cau mày, Yuri lộ ra vẻ mặt kinh khủng dường như muốn nói 'Thật vậy sao!? Mình đã tin tưởng cậu nhiều như thế mà giờ lại...!’ Trời ơi, xin tha cho con và đừng xài trò đùa này nữa.
"Tôi không biết gì hết. Cô không thể tự mình quyết định như thế được."
"Không, tôi cũng muốn thử, cái cảm giác của Erica-san, người trở thành người tình của Campione mới được chào đời và đạt được tước hiệu Diavolo Rosso. Và tình cờ thay, người bạn thân của ta là cậu lại đến đây, vì vậy tôi sẽ bắt phải chiều tôi cho bằng được."
"Xin đừng có những suy nghĩ như vậy. Cô bao nhiêu tuổi rồi, dựa dẫm vào người khác có gì tốt đâu?"
"Nhìn vậy chứ, thật ra ta là một cô nàng rất bướng bỉnh đấy, ồ? Nếu không tin, cậu có thể hỏi ông cậu."
"Đừng có tả tả những thứ đó bằng chi tiết sống động như thế!"
Thua Lucretia về mặt trí lực, Godou không còn cách náo khác ngoài tham gia vào giải đấu.
Nếu là một trận đấu bóng đá bình thường, năm người chắc chắn là sẽ không đủ. Nhưng vì thiếu người tham gia, sự kiện đột nhiên trở thành một giải đấu bóng đá bãi biển mà một đội năm người là có thể tham gia.
Và với những yêu cầu phóng khoáng tiêu biểu cho phong cách Ý như trên đây, giải đấu đã được khai mạc—
Nỗi lo của Godou đã trở thành hiện thực.
Yuri và Arianna không giỏi thể thao, còn Lucretia cực siêu nhưng lại quá làm biếng.
Ba người họ coi như ra rìa, do đó mọi chuyện đều trên vai hai người còn lại.
Là trung phong, Erica xông tới khung thành đối phương và một mình ghi bàn. Ngược lại, Godou chạy tùm lum chỗ, giữ bóng, chuyền đi, và làm toàn bộ những công việc chân tay trong đội.
Với đối bóng chất lượng kiểu này, sao có thể có thể duy trì chiến thắng, và họ đã bị đánh bại trong trận đấu thứ ba.
Sau khi giải đấu kết thúc, Godou đi một mình về phía bãi biển.
Nhìn thấy một cái cây có thể là dừa hoặc ngành tuế, anh tựa mình vào thân cây để xua tan đi cơn mệt mỏi từ trận bóng. Nhìn ra chân trời, ánh nắng chiếu vào mắt làm cho anh phải khép chúng lại.
Nghĩ lại, tình cảnh hiện giờ khác hẳn lần đầu tiên anh đến Địa Trung Hải.
Đã có được cơ thể siêu nhiên của một Campione, nhưng hơn thế còn—
"Anh ở đây sao, Godou ? Em đang tìm anh đây."
Trò chuyện trong lúc cô ngồi xuống bên cạnh anh là Erica.
Lần đầu tiên anh ngồi trên cùng băng ghế với cô gái này, họ đã tránh xa nhau một khoảng cách khá xa, nhưng giờ—khoảng cách cái gì, họ đang hoàn toàn bám dính lấy nhau thì có.
Oh no, mình sơ suất quá—! Godou nhận ra sai lầm của mình.
Đã chiếm được vị trí thượng phong, Erica cuối cùng giành lấy phần thắng bằng sức mạnh quỷ hồn của mình và thoát khỏi nanh vuốt cô đã là điều xa vời.
Hơn nữa, đã là một mĩ nhân hút hồn, mà giờ còn ăn mặc như thế thì...
"E-Erica... Kiểu ngồi của cô thật kỳ cục, kỳ lắm đó, tránh ra tí đi."
"Tai sao? Đâu dễ đào ra khoảng thời gian chúng ta một mình bên nhau như thế này, tất nhiên là em phải tận dụng tối đa mọi cơ hội rồi... Mà chúng mình lúc nào cũng dính lấy nhau gần như thế này mà?"
Họ không chỉ dính sát vào nhau. Với giọng niềm tĩnh, Erica đang ép người cô vào Godou.
Đôi chân quấn lấy Godou, ngồi lên đùi anh, bộ ngực sum suê đó ép vào người anh, tay cô kẹp chặt cổ, khuôn mặt họ dần tiến đến nhau, và cuối cùng là một nụ hôn nhẹ trên tai anh.
"Nếu cô nói thế thì đúng thật, nhưng cô đang mặc..."
"À phải rồi, Anh thấy sao? Áo tắm của em thề nào? Thiệt là, Godou à, anh cứ nhìn cơ thể em rồi quay đi hoài luôn, anh không thích bộ này sao... Không có chuyện đó đâu phải không? Hay em nên nói, là ngược lại?"
Lời của Erica hoàn toàn chuẩn xác.
Kusanagi Godou nói không một lời bình luận nào về cách người đẹp trẻ trung này lựa chọn quần áo quyến rũ, bởi vì nó để hở quá nhiều chỗ, và Godou cũng không thể nhìn thẳng vào chiêm ngưỡng nó.
"Xin đừng làm thế! Tôi xin cô đấy!"
Buồn thay vốn từ ngữ của anh lại quá khốn khó, Godou chỉ có thể van xin một cách vụng về.
Tất nhiên vơi cô chả hề hấn gì, và anh bị cô đè xuống.
Đôi môi đỏ sáng và ướt át của cô đã nhẹ nhàng bao lấy môi của Godou, khi người ngoài nhìn thấy cành này, họ chắc chắn sẽ nghĩ rằng một đôi tình nhân táo bạo đang làm chuyện ấy ấy ấy.
"...Hai chúng mình, không phải đây là lúc thích hợp để chúng mình tiếp tục chuyện xảy ra vào cái đêm ở Sicily sao anh? Ờ, Godou à, khi đó, em đã trao cho anh sự trong trắng của mình—"
Mút môi Godou đúng một phút, rồi Erica nhẹ nhàng nói bằng giọng ướt ướt.
"Làm gì có chuyện đó. Tôi đã nói rồi. Ngủ trên cùng giường không có gì dính líu tới cái trong trắng của cô hết..."
"Ah, nhưng cái đêm đó không chỉ có thế thôi đúng không nào? Hoho, Godou và em lúc đó thiếu vải nhiều hơn bây giờ, hay đúng hơn là, không mặc gì cả?"
"Uh... Ừ... Cô nói đúng."
Nhớ lại kí ức về khoảnh khắc đó, Godou vẫn không thể chịu nỗi.
"Nhưng cái này mới quan trọng! Không phải là chúng ta đang đi du lịch nhóm sao?"
"Mới chuyển thành chuyến du lịch của hai ta, Godou và em, chỉ hai chúng mình thôi."
Đến lúc đó sức lực của Godou bay đi, khi suy nghĩ bỏ cuộc đâm chồi và anh quyết định nghe lời cô.
Nhưng đột nhiên anh nghĩ lại, không thể thế được! Mình không đời nào làm cái chuyện này được.
Nếu không chống cự, cứ mỗi lần thế này là cô sẽ từ từ lấn tới! Anh phải lấy lại tinh thần chiến đấu, và tiếp tục kháng chiến!
"Godou-san, Erica-san! Không thể tin nổi hai người! Vào giờ này, ở nơi lắm người như thế này, mà hai người làm cái gì thế hả?"
Kinh ngạc với một chút ngượng ngùng, bất thình lình ngáng đường họ là những lời quở trách trên.
Do ngượng ngùng, Yuri đã hét lên với khuôn mặt chín đỏ. Có vẻ như cô thấy hai người họ đã biến mất, và đã quyết định truy tìm họ.
" Có sao đâu? Ở bãi biển không phải cặp tình nhân cũng thế à?"
"Không đúng đắn chút nào, hai người thật không biết xấu hổ!"
"Hmm... Vậy chúng ta luân phiên đi nhé. Mỗi tuần, tôi sẽ lấy bốn ngày vì là vợ cả của anh ấy, Yuri người yêu là hai ngày. Và ngày còn lại thì cho vợ địa phương Lucretia, được đấy chứ, phải không nào?"
"Cô nói gì mà xàm quá vậy!?"
"Một thời gian biểu. Thời gian và số ngày cho tuần trăng mật với Godou. Em không phải là một cô gái không man tới chuyện giữa tất cả chúng ta rồi độc quyền Campione, một vị Vua. Dĩ nhiên, nói thật thì, em muốn mãi mãi chỉ có hai ta, nhưng em sao thể suốt ngày xích anh lại được."
"Cô, cô coi tôi là con gì vậy hả!"
Tràn dâng trào cảm xúc của Godou được nàng phù thủy nhìn thấu vạn vật thổi bay đi.
Godou và Yuri nhìn nhau đầy ẩn ý, và Erica chen thêm vài câu đâm chém:
"Đúng thế, tôi đã suy nghĩ về ham muốn và tính cách của Godou khi nói ra đề nghị hồi nãy. Godou lúc nào cũng nhắc tới chính nghĩa công bằng, nhưng chỉ là lời nói miệng không mà thôi. Trong thực tế, lần nào anh cũng mất nhân tính hết. Thấy hông, em rời mắt khỏi anh ấy có một tí là vượt rào với Yuri luôn rồi."
"Uh, ummm... Có vài lý do bất khả kháng... cho nên không thể trách được."
"Uh, do lúc đó bắt buộc phải làm chuyện đó... cho nên không còn cách nào khác."
"Hứ, sao mà mới có vài giây, mà hai người phát thanh cùng giờ quá vậy, có lẽ nào hai người đang bí mật cấu kết sau lưng em hả?"
Trước hai con người nói như đã hòa thành một này, Erica cau mày không vui. Và rồi—
"Đáu! Ouuuuuuuuuuuuuuch, xin mẹ đừng có dùng sức quỷ hồn nhéo tai con!"
"E-Erica-san, xin hãy dừng lại đi. Nếu tiếp tục làm vậy, tai Godou-san sẽ sứt ra mất!"
Không lâu sau họ giải quyết xong cuộc tranh cãi tình trường của nhau.
Yuri bất chợt hỏi.
"Mà, từ câu chuyện của Godou-san, thì thần Melqart cũng đã thức tỉnh, phải không? Chuyện đã xảy ra với thánh vương vậy?"
Cô đang hỏi về sự việc đó.
Godou không kể ra sự việc này bởi vì câu chuyện của anh chỉ tới kia thôi.
"À, anh ấy kể cho cô chuyện về Verethragna, nhưng lại không kể cho cô phần kết à? Đó là một kỉ niệm về cái đêm Godou và tôi hòa làm một về cả mặt thể xác lẫn tinh thần. OK, để tui kể cho cậu phần còn lại của câu chuyện. Thật ra, sau đó, chúng tôi ở Sicily—"
"C-Chờ đã, Erica, cô có thể làm ơn đừng diễn tả mọi thứ bằng cái thái độ dễ gây hiểu lầm thế được không?"
"...Godou-san. Có thể nào đó là chuyện mà cậu cảm thấy xấn hổ khi phải nói cho người khác, do đó cậu mới giấu mình phải không?"
Bầu trời Sardinia một màu xanh vô tận.
Thời khắc này, mùa hè thực sự mới mở màn.
Và những câu chuyện gây gổ của bộ ba này, chỉ mới sắp bắt đầu.
Lướt đi cùng với những âm thanh của thủy triều, là một giọng nói quen thuộc.
"Oh...?"
Cô gật đầu nhẹ.
Cố gắng lắng tai nghe. Là người cai quản bóng tối và địa đất, cô cũng có một lịch sử lâu đời liên hệ tới biển. Mượn những sức mạnh đầy bí ẩn của gió và sóng, có lẽ cô sẽ có thể nghe rõ những gì họ đang nói.
Nhiệm vụ hoàn thành.
"...Cái gì, là người đó. Vượt đại dương để đến đây sao, vì điều gì?"
Vài tháng trước, Campione này đã đánh bại cô.
Một tân binh trẻ tuổi gần đây có được quyền năng của sứ quân bất khả chiến bại. Tuy còn non nớt, ý chiến kiên cường của chàng thanh niên lại không thể đo đếm được hết. Giọng nói của anh giờ rất nhẹ, nhưng cô vẫn có thể nghe thấy rõ.
Nhìn ra phía xa vùng biển trước mặt cô, cô nở ra một nụ cười.
Những ngọn đá sắc nhọn và rạn san hô nhìn như có thể cắt xước da bằng một lần chạm duy nhất. Mỗi lần sóng vỗ tới đây, nó hóa trắng và tan đi. Gió biển đang gào lên, và những đám mây ngự trên bầu trời đang nhanh chân lướt bay.
Ở phía bên kia biển—có lẽ là gần rìa đất, chàng thanh niên đang ở đó.
"Hừm, không thể ngờ rằng thời khắc ta một lần nữa tái ngộ với người đó lại đến nhanh đến như vậy."
Cô mỉm cười nhẹ, thêm chút rạng rỡ nơi khóe môi.
Nữ dị thần đất mẹ, cai quản bầu trời, địa đất và địa ngục, hậu duệ của nữ thần cổ xưa và quyền năng nhất.
Mái tóc bạc với đôi mắt đen huyền, xuất hiện trong hình hài một cô gái trẻ thanh mảnh— Dị Thần Athena, lên tiếng nói trước mặt biển:
"Kusanagi Godou, hãy đợi thời khắc chúng ta tái ngộ, mặc dù liệu ta có đấu với ngươi hay sống trong hòa thuận vẫn là chuyện chưa thể phân minh. Tuy nhiên, tại nơi này ta sẽ gặp ngươi một lần nữa, chắc chắn rằng hai ta sẽ lại làm nỗi lên chấn động mới—ngươi hãy kiên nhẫn mong chờ thời khắc đó nhé!"
Thấy trước điềm báo về một chấn động mới trong quang trời, địa đất và dương biển, Athena cảm thấy cực kỳ phấn khích.
Vị thần chiến thanh mất bóng đã mấy tháng, giờ đã thắp lên ngọn lửa bập bùng trong tim, và đang khoái chí cười phá lên ngập đất trời.