Các nữ chính đang cố gắng giết tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thế giới sau đoạn kết tồi tệ

(Hoàn thành)

Thế giới sau đoạn kết tồi tệ

muhwakkotran (무화꽃란)

Vì vậy hành động đầu tiên là trở thành kẻ thù không đội trời chung với nữ chính - người đang trên bờ vực tự sát sau cái chết của nhân vật chính.

282 423

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

(Đang ra)

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

Sau Trận chiến giành Priestella , vô số nạn nhân đã bị bỏ lại bởi các Tổng giám mục Tội lỗi của Dục vọng và Ham ăn. Trên hết, Anastasia Hoshin , người đã hoán đổi vị trí với linh hồn nhân tạo Eridna c

10 24

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

136 1359

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

(Đang ra)

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

Zecil

Ma Vương Silvia và những người bạn đồng hành của cô sẽ gián tiếp cứu các thế giới khác để ngăn chặn điều đó, nhưng mà—.

56 125

Webnovel - Chương 450: Mặt Trời Vỡ Tan

“Hai người… từ đâu tới vậy?”

Ruby hỏi với vẻ mặt ngơ ngác khi thấy Glare và Lulu.

“…Từ luyện ngục!”

Glare đáp lại bằng một nụ cười rạng rỡ.

Ngoài việc trông hơi yếu ớt sau nhiều tháng bất tỉnh, cô bé có vẻ vẫn ổn.

“Sao hai người lại ở đó?”

Ruby tiếp tục hỏi, vẫn chưa hết kinh ngạc.

“Khi Ma Vương chết, cô ấy sẽ tới đó,”

Lulu lẩm bẩm, gãi đầu.

“Dù sao thì, ta đã phải chiến đấu với quái vật từ mọi phía… Cô bé này đã cứu ta.”

Trông hung dữ hơn sau nhiều tháng chiến đấu, Lulu vỗ đầu Glare với vẻ biết ơn.

“Nhưng làm sao cô bé lại vào được luyện ngục chứ…”

“Mà này, chị…? Kế hoạch thất bại rồi sao? Chẳng phải chúng ta chỉ cần cầm cự một tuần thôi ư?”

“À, cái đó…”

– Rầm rầm…!

“Đây không phải lúc để nói chuyện này.”

“…Cái gì thế kia!?”

Mặc dù hai chị em có rất nhiều câu hỏi dành cho nhau, nhưng họ phải vội vàng quay lại khi nghe thấy tiếng động lớn từ phía sau.

“Hự!”

Isolet, không hiểu sao đã leo lên được một xúc tu, vung kiếm hết sức, chém đứt cái xúc tu đang tấn công Frey, khiến nó rơi xuống đất.

– Rắc rắc…

“Chết tiệt, lại nữa rồi…”

Nhưng xúc tu đó nhanh chóng bắt đầu tái tạo với tốc độ đáng kinh ngạc.

“Em sẽ lo cái xúc tu lớn đang quấy rầy Frey.”

“Chị! Khoan đã…”

“Vậy thì các em…”

Ngay khi Ruby đang nhìn chằm chằm vào cái xúc tu khổng lồ và chuẩn bị tung cánh bay lên…

– Tách!

Glare búng ngón tay về phía cái xúc tu đang lao về phía Frey.

– Xèooo…

Với một tiếng động giòn tan, cái xúc tu khổng lồ vỡ vụn thành bụi, bay lất phất xuống đất như tuyết.

“…Gào rừ rừ.”

Nhận ra kẻ thù đã xuất hiện, Con Mắt phát ra một tiếng gào thảm hại và bắt đầu phun ra xúc tu lần nữa.

“Ư…”

Tuy nhiên, vì cơ thể chính của nó lại bị tổn thương, quá trình tái tạo chậm hơn.

“Đã đến lúc dọn dẹp lũ rác rưởi này rồi!”

Glare, giờ đây cũng gầm gừ như Lulu, bắt đầu phóng tên lửa ma thuật vào Con Mắt.

“…”

Chứng kiến cảnh tượng này, hai chị em trao đổi ánh mắt và bắt đầu mỉm cười.

.

.

.

.

.

– Bùm! Bùm!!

Khi Lulu và Ruby đồng thời bay lên không trung, xúc tu và xiềng xích bắn ra từ mọi phía.

“Em sẽ yểm trợ cho mọi người!”

Tuy nhiên, các đòn tấn công của Con Mắt đều bị đánh chặn và vô hiệu hóa bởi những tên lửa ma thuật do cô bé bên dưới phóng ra.

“…Tuyệt vời.”

“Isolet, cô cần chuẩn bị sớm.”

Đang chăm chú theo dõi đòn tấn công ấn tượng, tôi giật mình tỉnh táo lại trước tiếng gọi của Kania từ xa và vững vàng cầm kiếm.

“Hộc… Hộc…”

Phải, tôi đang ở trung tâm của chiến dịch này.

Trong số tất cả những người tụ tập ở đây, tôi là người duy nhất sử dụng mana thông thường.

Hơn nữa, tôi là người duy nhất, ngoài Frey, dùng kiếm.

Đó là tôi.

Vì vậy, kiếm khí của tôi sẽ tạo thành nền tảng cho đòn tấn công kết hợp từ sức mạnh của mọi người.

– Thình thịch, thình thịch…

Đã lâu lắm rồi tim tôi mới đập mạnh đến vậy.

Tôi phải thành công truyền toàn bộ sức mạnh tổng hợp của mọi người cho Frey để cậu ấy có thể tung ra đòn kết liễu.

Không được phép sai sót.

Một sai lầm duy nhất có thể quyết định tất cả.

“…Nuốt.”

Trong tình huống chưa từng có này, tôi vô thức nuốt khan và đưa kiếm về phía trước.

– Để bảo vệ niềm tin của mình, ngươi đã từ bỏ gia đình, sự nghiệp và cảm xúc. Thế mà, cuối cùng ngươi lại phản bội chính nguyên tắc của mình.

Một giọng nói lạnh lùng vang vọng trong tâm trí tôi.

– Vậy thì ngươi là gì?

Nó thậm chí còn đánh đúng vào điểm yếu của tôi, sử dụng giọng nói của cha tôi.

Chỉ vài tháng trước, điều này sẽ khiến tôi lung lay sâu sắc.

– Rắc rắc…!

Nhưng bây giờ, tôi chỉ khẽ mỉm cười và siết chặt thanh kiếm.

– Gào…!!!

Đòn quyết định sẽ định đoạt tất cả,

Thẳng thắn. Chân thật. Chính trực. Tuyến tính.

Nó lao về phía trước.

“Tôi là hiệp sĩ của Frey.”

Cùng với câu trả lời của tôi.

.

.

.

.

.

– Rầm rầm…!!!

Kiếm khí trong trẻo, thẳng thắn nhưng dữ dội và mạnh mẽ của Isolet tiếp tục lao về phía trước.

– Rắc rắc…!

“Tốt lắm! Cứ như vậy!!”

Sau đó, đúng như đã hứa, năng lượng của mọi người được truyền vào thanh kiếm.

Năng lượng tối tăm nhưng dịu dàng của Kania.

Năng lượng nóng bỏng nhưng ấm áp của Irina.

Năng lượng rực rỡ nhưng khiêm nhường của Clana.

Năng lượng dữ dội nhưng mềm mại của Serena.

Năng lượng tươi sáng nhưng trang nghiêm của Ferloche.

Từng chút một, những năng lượng này hòa hợp và chồng chất lên thanh kiếm trong suốt.

“…Lulu, đến lượt cô!”

“Làm đi!”

Đến lượt tôi nhanh chóng.

…Mình có thực sự có thể thêm vào đây không?

Mình có nên thêm năng lượng của mình vào sự kết hợp đẹp đẽ và hài hòa này không?

Nếu thêm năng lượng của mình mà phá hỏng sự cân bằng thì sao?

– Ta biết rằng ‘Dấu ấn Bất hạnh’ vẫn còn vương vấn trên vai ngươi.

Ngay khi những suy nghĩ tiêu cực này, thứ mà tôi đã không có trong một thời gian dài, bắt đầu xuất hiện, một giọng nói đầy điềm gở vang vọng trong đầu tôi.

– Sự gián đoạn trong kế hoạch của Frey, nỗi đau khổ của ngươi ở luyện ngục, tất cả đều bắt nguồn từ sự tái xuất hiện của Dấu ấn đó.

“…”

– Bất hạnh của ngươi sẽ hủy hoại mọi thứ.

Trong khoảnh khắc do dự, giọng nói cố gắng lay chuyển lựa chọn của tôi.

“Hừm.”

Trớ trêu thay, việc nghe thấy giọng nói đó lại giúp tôi đưa ra quyết định.

– Tại sao?

Khi tôi khẽ mỉm cười và truyền năng lượng màu hồng của mình vào thanh kiếm, giọng nói lại vang vọng trong đầu tôi.

– Tại sao không ai–

“…Gục ngã trước cám dỗ?”

Nhìn vào năng lượng của mọi người, thứ sẽ sớm được chủ nhân của tôi chấp nhận, tôi trả lời giọng nói với vẻ mặt nhẹ nhõm.

“Bởi vì tất cả chúng tôi đều quá hạnh phúc lúc này.”

Vào khoảnh khắc đó, bờ vai đã lành lặn hoàn hảo của tôi lặng lẽ phát sáng trong ánh sáng phát ra từ kiếm khí.

.

.

.

.

.

“Chậc. Dọn dẹp tình hình đáng lẽ là vai trò của mình.”

“Chị! Tập trung!!”

“…Được rồi.”

Tôi buồn bã nhìn cô bé đang bắn tên lửa ma thuật khắp nơi để chặn các đòn tấn công từ Con Mắt.

Hít một hơi thật sâu trước tiếng hét của em gái, tôi bắt đầu tập trung tinh thần.

Mình không thể mắc sai lầm.

Mình cần truyền năng lượng của mình vào thanh kiếm này và đưa nó cho Frey, người đang củng cố thần lực của mình ở phía bên kia. Năng lượng tổng hợp của mọi người đã trở nên mạnh mẽ nhưng không ổn định, và chỉ có mình tôi mới có thể kiểm soát nó.

Đây là một khoảnh khắc cực kỳ quan trọng. Mình phải tập trung hoàn toàn…

– Ngươi đang giả vờ tốt bụng sao?

“…?”

Giọng nói đó là gì vậy?

– Những hành động độc ác mà ngươi đã gây ra sẽ không thay đổi.

Có vẻ như Con Mắt đó đang nói những điều vô nghĩa. Nhưng đáng ngạc nhiên là nó không hề ảnh hưởng đến tôi.

– Rắc rắc…

Sự khẩn cấp trong giọng nói của nó là không thể phủ nhận.

“Chính ngươi là kẻ đã thay đổi ta, đồ rác rưởi…”

– Dù vậy, cuối cùng, ngươi…

“…?”

Tôi đang truyền năng lượng với vẻ khinh miệt thì lời nói của nó đột nhiên bị cắt ngang, khiến tôi hơi nghiêng đầu.

– Chết tiệt, ký ức của ta…

Nó đang nói về cái gì vậy?

.

.

.

.

.

– Xoẹt…

“Frey! Bắt lấy!”

Sức mạnh tổng hợp của mọi người rời khỏi tay Ruby và hướng về phía tôi.

– Khônggggg…!!!

Con Mắt, với vẻ mặt trống rỗng, nhận ra muộn màng và cố gắng vươn xúc tu ra.

– Tách!

“Không đời nào!”

Nhưng tất cả xúc tu và xiềng xích của nó đã bị Glare, người đang lắc đầu kiên quyết, phá hủy từ lâu.

– Gào!!!

Nhờ đó, Con Mắt kinh hoàng cố gắng tuyệt vọng mở ra và hút sức mạnh, ngay cả trong tình trạng ma lực mặt trăng đang tàn phá cơ thể nó.

“Nhắm mắt lại.”

Với mệnh lệnh của Lulu, Con Mắt run rẩy và nhắm lại.

– dlfjf tns djqtdjdjdjdjdj…!!!

Con Mắt hoảng loạn, và những tiếng gào rú không thể hiểu nổi bắt đầu vang vọng khắp nơi.

– Xoẹt…

Đồng thời, năng lượng tổng hợp của mọi người đã đến với tôi, xoáy tròn lại với nhau.

“Câu trả lời ở ngay trước mắt chúng ta.”

Năng lượng này là câu trả lời và hy vọng mà chúng tôi tìm thấy trong bi kêt thúc vô tận này.

Hy vọng của chúng tôi.

– Xoẹt…

Khi tôi nhẹ nhàng vuốt ve năng lượng bằng tay, sức sống bắt đầu chảy khắp cơ thể tôi.

Mỗi năng lượng độc đáo bắt đầu hòa quyện vào tôi.

“…Đây có phải là sự trùng hợp không?”

Đạt đến một cấp độ nhận thức bất ngờ, tôi bằng cách nào đó biết được.

Tôi chỉ có thể kết thúc chuyện này bằng năng lượng tổng hợp này.

Ngay cả khi tôi đã đạt đến cấp độ nhận ra thần tính của mình, tôi cũng đã bị đánh bại nếu không có sự giúp đỡ của họ.

“…Không thể là sự trùng hợp được.”

Tôi rất vui vì đã tin tưởng tổ tiên và họ.

– Rầm rầm…

Nghĩ vậy, tôi truyền năng lượng của mọi người vào thanh kiếm.

Thanh kiếm bắt đầu rung lên và cộng hưởng một cách điên cuồng.

Thông thường, nó sẽ vỡ tan với năng lượng khổng lồ như vậy.

Nhưng Vũ khí Anh hùng quả thực là một Vũ khí Anh hùng.

– Rắc rắc…

Thanh kiếm chứa đựng sức mạnh tổng hợp của mọi người phát sáng rực rỡ.

Tuy nhiên, nó sẽ không giữ được lâu.

Độ bền của nó đang giảm đi rõ rệt.

Đúng vậy.

Cái kết đã gần kề.

“Á RÚT!”

Với mọi thứ đã chuẩn bị xong, tôi bắt đầu chạy về phía trước.

Tôi có thể bay, nhưng tôi cần tiết kiệm năng lượng cho đòn đánh cuối cùng.

Bên cạnh đó, việc nhắc nhở Con Mắt này, kẻ luôn quan sát từ trên cao, về sự sỉ nhục khi bị kéo xuống đất cũng là điều thích hợp.

– Ngươi…!!!!

Con Mắt, dù đã nhắm lại, dường như vẫn cảm nhận được tôi đang lao về phía nó.

Nó vùng vẫy tuyệt vọng chống lại xiềng xích của Kania và sự kìm kẹp của Ferloche.

“Cứ tiếp tục đi! Thiếu gia!”

“Đồ khốn! Cố lên!”

“Chúng tôi đang cổ vũ cho cậu!!”

Nhưng không còn chướng ngại vật nào cản đường tôi nữa.

“Khi xong việc, tôi sẽ… ôm cậu thật chặt!”

“Cậu cần nhìn thấy con mình bằng chính đôi mắt của mình, đúng không?”

“Hãy cho họ thấy thanh kiếm bảo vệ mọi người, Frey!!”

Giờ đây trước mặt tôi là những đồng đội quý giá của tôi.

“Chủ nhân!! Kết thúc đi!!”

“Hãy thể hiện sức mạnh của anh hùng, Frey!!”

“Cậu làm được, Anh hùng!!”

Những người tôi yêu thương nhất trên thế giới.

– dks… ehodo…

Và nguồn gốc của nỗi đau khổ của chúng tôi.

– Frey. Ngươi…

Khi tôi đến gần Con Mắt, một giọng nói tuyệt vọng vang vọng trong đầu tôi.

– Đâm…

Nhưng đã quá muộn để cái lưỡi bạc của nó lay chuyển tôi.

– Chờ đã…

Nhận ra sự lừa dối của mình sẽ không có tác dụng, Con Mắt vùng vẫy để tự giải thoát và bay lơ lửng trong không trung.

– Vù vù…!

Với sức mạnh của mọi người, nhát kiếm của tôi tạo ra một vòng cung khổng lồ và đánh trúng Con Mắt.

– Xoẹt…

Một âm thanh nhỏ nhưng rõ ràng vang lên sau đó.

– Rắc, rắc…

Con Mắt, bị tách đôi hoàn hảo, bắt đầu rơi xuống đất.

“…Hừm.”

Những sợi xích quấn quanh cơ thể nó nới lỏng và vặn vẹo, khiến nó trông giống như một mặt trời bị chia đôi.

“Vừa đúng lúc.”

Đó là cái kết của một câu chuyện bi thảm dài.