Cả Phòng Hóa Gái Cười Hì Hì, Lúc Tán Huynh Đệ Khóc Hu Hu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

28 2488

Người bạn cùng lớp mà tôi thầm thích đã trở thành hầu nữ và đang làm điều gì đó mờ ám trong phòng của tôi ?

(Đang ra)

Người bạn cùng lớp mà tôi thầm thích đã trở thành hầu nữ và đang làm điều gì đó mờ ám trong phòng của tôi ?

Kagami Yuu 鏡遊

Keiji đứa con ngoài giá thú của một gia đình giàu có, hiện đang sống trong một căn biệt thự biệt lập. Những tưởng cuộc sống bình yên ấy sẽ tiếp tục mãi cho đến một ngày nọ, Sayaka, cô bạn cùng lớp xin

2 7

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

29 445

Unbreakable Machine-Doll

(Đang ra)

Unbreakable Machine-Doll

Reiji Kaitou

Vào đầu thế kỉ 20, cùng với sự tiến bộ về công nghệ, các nhà khoa học bắt đầu quan tâm tới ma thuật cấp cao. Sự kết hợp giữa khoa học và ma thuật đã tao ra Makinot – những vòng phép có thể mang lại sự

38 1401

Web Novel - Chương 73 - Là Ta... Thua Rồi Sao?

“Không thể, con là con trai của mẹ mà.”

Khuôn mặt Cẩu Du đầy vẻ không thể tin và ngỡ ngàng.

“Có thể.” Người mẹ thân yêu của Cẩu Du nghiêm túc nhìn chàng thiếu niên trước mặt.

Sau đó, bà liếc nhìn Chu Niểu đang đứng ngây người tại chỗ, kéo cổ áo con trai lại gần hơn một chút.

“Bây giờ ta thấy con không nhất thiết là đang lừa chúng ta, ta thấy con đang lừa cô nương này.”

Mẹ của Cẩu Du không chút do dự bắt đầu nghi ngờ cậu con trai của bà.

“Mẹ nghĩ loại người như con lại có thể làm ra chuyện như vậy?” Cẩu Du nhướng mày, nhìn mẹ hắn với vẻ bất mãn.

“Nào, nói cho ta biết đi, ngoài việc lừa gạt, con còn có thể dẫn một cô nương như vậy về nhà bằng cách nào nữa?”

Phải nói là, Cẩu Du cảm thấy mẹ mình dường như có chút hiểu lầm về bản thân, có ấn tượng về mình quá tệ.

Nhưng suy đi nghĩ lại, ngoài việc lừa gạt, dường như cũng không có cách nào khác để dẫn Chu Niểu về nhà.

Thậm chí cả lý do dẫn Chu Niểu về nhà cũng mang theo một chút lừa dối và hiểu lầm.

“Một chút lừa dối không tính là lừa dối.” Cẩu Du giơ ngón cái của mình lên.

“Dù sao thì ta và cha con sẽ trông chừng, một khi phát hiện con có hành vi gì đó không bằng cầm thú, chúng ta sẽ bẻ gãy chân con.” Người mẹ thân yêu nhất của Cẩu Du dừng lại chút rồi tiếp tục:

“Ba cái, tất cả đều sẽ bẻ gãy.”

Cẩu Du hít một hơi lạnh, liên tục gật đầu.

“Yên tâm, con tuyệt đối sẽ không trở thành người như vậy.”

Lời này của hắn là thề với sự nghiệp bay lượn nửa đời sau với tư cách là một cơ trưởng.

Cuối cùng, bà nhìn sâu vào Cẩu Du, buông tay khỏi cổ áo của con trai.

Sau đó, bà lập tức bày ra vẻ mặt hiền lành không chê vào đâu được mà đi về phía Chu Niểu.

Bà nhẹ nhàng khoác lấy tay Chu Niểu.

Chu Niểu không kháng cự, nhưng cũng không hoàn toàn chấp nhận, chỉ là toàn thân cứng đờ, rụt cổ lại đón nhận sự thân mật của mẹ Cẩu Du.

“Tớ có nói gì không nên nói sao?” Nàng nhìn Cẩu Du bên cạnh.

Cẩu Du vừa định nói, lập tức bị ánh mắt của vị phu nhân bên cạnh liếc nhìn lại.

Thế là hắn ngậm miệng lại, không thể giúp đỡ Chu Niểu chút nào.

Ánh mắt Chu Niểu lập tức ánh lên một luồng bi tráng.

Binh nhì Cẩu Du đã hy sinh anh dũng rồi sao?

Chỉ còn mình nàng đơn độc chiến đấu, mang chiến thắng về quê hương?

Con mèo trong lòng rất an phận, không biết có phải nhận thấy nhịp tim của Chu Niểu đang đập nhanh một cách quá đáng hay không, dương như nó đang an ủi tâm trạng cực kỳ căng thẳng của nàng chim nhỏ.

“Chúng ta đi trước đi, vào nhà rồi nói, ta còn nhiều chuyện muốn nói với con lắm.”

Cẩu mẫu nói chuyện với Chu Niểu như thể coi nàng như bạn bè đồng trang lứa, thân thiện đến mức không thể thân thiện hơn.

Thế nhưng Chu Niểu nhìn cách hành xử và lời nói của vị phu nhân này, sao cũng thấy giống như cầm dao găm mà cười lạnh.

Cẩu Du ở bên cạnh cứ như một con robot, tự động đi theo bước chân của Chu Niểu và mẹ mình.

Cho đến khi đi ngang qua người đàn ông trung niên đang hút thuốc, Chu Niểu bị vị phu nhân kéo đi thẳng qua người ông ta, không dừng lại lâu.

Nhưng Cẩu Du lại dứt khoát dừng bước.

Cặp cha con này im lặng, mặt đối mặt.

Trong mắt Cẩu Du là khí phách hừng hực của kẻ đắc ý, còn trong mắt cha hắn là sự không cam tâm thất bại vì đã kém một bước.

Thiếu niên giơ hai tay lên trước mặt cha mình, đồng thời chỉ vào Chu Niểu đang được dẫn vào, lúc này dù không nói gì nhưng dường như đã nói hết mọi thứ.

Hắn thậm chí còn bước tới, đỡ lấy đầu cha mình mà hướng về phía bóng lưng Chu Niểu đang bước vào cửa chính.

Đôi mắt đó nhìn chằm chằm vào người cha thân yêu của hắn, ép cha hắn nhìn về phía thiếu nữ mà hắn đã mang về nhà.

Giống như trong một ván cờ mạt chược đầy sinh tử, hắn tự mình tạo ra một bộ bài 2- 3- 5, đang hướng đến bộ Đại Tam Nguyên của cha mình.

Sự kiêu ngạo trong ánh mắt hoàn toàn bộc lộ, hắn thậm chí còn ghé sát vào cha mình cất lời: “Thưa cha thân yêu, người thấy chưa?”

Người đàn ông trung niên mặt mày khó coi như ăn phải shit, cuối cùng chỉ đau khổ nhắm mắt lại, rồi hơi ngẩng đầu lên.

“Sao? Bây giờ vẫn không chịu thừa nhận con dù rời nhà vẫn sống tốt sao? Hả?”

Đầu của Cẩu Du trực tiếp đụng vào trán cha hắn: “Nói đi!”

“Ta thừa nhận phán đoán trước đây của cha có thể có sai sót, nhưng ta không nghĩ rằng trong chuyện này không có thành phần may mắn của con”

Bàn tay run rẩy của Cẩu phụ đã không cầm nổi điếu thuốc, nhưng vẫn cố gắng nói câu này.

“Cứ giả bộ đi.” Cẩu Du đặt tay lên vai cha hắn, “Vẫn không tin sao? Cô ấy thậm chí còn biết con mặc sịp màu gì, chúng con đã sống cùng nhau mấy năm rồi, người vẫn không tin sao?”

“Cái gì?!” Cẩu phụ quay đầu lại với vẻ mặt kinh hoàng.

Ông ta nhớ lại bức ảnh mà cô con gái của mình đã gửi cách đây không lâu, là con trai của ông bị một thiếu nữ nhón chân mà vào hôn lên má một cách lãng mạn.

Chẳng lẽ bức ảnh đó không phải là photoshop?

Sắc mặt ông ta càng ngày càng khó coi.

Sao có thể như vậy được? Ngay cả bản thân ông ta khi đó theo đuổi người ta cũng phải mặt dày như chó theo chủ mấy năm mới có kết quả.

Chẳng lẽ có khả năng hai người vừa gặp đã yêu nhau sao? Đó chẳng phải chỉ là sự tô vẽ trong các tác phẩm văn học sao?

Ông ta vẫn không tin.

Không phải là không tin có loại tình yêu thuận lợi như vậy, chỉ là không tin loại tình yêu đó có thể xuất hiện trên người con trai mình.

Cũng có thể nói thẳng thắn hơn một chút.

Ông ta ghen tị.

“Muốn ta thừa nhận thất bại sao? Đừng có mơ.” Người đàn ông trung niên nghiến răng.

“Loại tình huống này không thể coi là kháng cự kiên cường, nhiều nhất chỉ là giãy chết.” Cẩu Du khoanh tay, ngẩng cao đầu, ánh mắt nhìn xuống như đang nhìn một kẻ bại trận.

“Tuy nhiên, đã như vậy, con vẫn sẽ để cho người thua một cách minh bạch, để người tâm phục khẩu phục.”

Cẩu Du dường như lộ ra lòng nhân từ với kẻ địch đã bại trận.

Hắn hét lớn về phía Chu Niểu đang rời đi: “Tiểu Điểu!”

Sau đó, trên mặt hắn nở một nụ cười đắc thắng.

Tiếp theo là hai tiếng bước chân gấp gáp, Chu Niểu với vẻ mặt lo lắng, trong lòng ôm chú mèo con mà chạy đến bên cạnh Cẩu Du.

“Sao vậy sao vậy?”

“Không sao, chỉ là gọi cậu một tiếng thôi.”

Tiểu Điểu sững sờ, sau đó lập tức giơ nắm đấm hồng hào lên, đánh liên tục vào lưng Cẩu Du: “Đã là lúc nào rồi, là dịp nào rồi mà còn không ra dáng!”

Cẩu Du cũng không tránh, như thể đây là một sự hưởng thụ, là chiến thắng của kẻ vô địch.

Người đàn ông trung niên trước mặt mặt như chết xám, ngồi phịch xuống đất, lẩm bẩm: “Đây chẳng phải là tình chàng ý thiếp sao? Đây chẳng phải là kỹ năng chỉ có được sau mấy năm yêu nhau mới có sao.”

“Là ta... thua rồi sao?”

Cẩu Du trước mặt đột nhiên nửa quỳ xuống, hai tay giơ ngang, bắt đầu dùng động tác điện giật để chế nhạo.

Chu Niểu sững người, ngừng tay lại, lùi về bên cạnh vị phu nhân đi cùng mình.

Vẻ mặt nàng có chút phức tạp: “Nói thật, hai người họ đang làm gì vậy?”

Vị phu nhân kia dường như đã quen với hành vi của cặp cha con này.

“Cho nên dì chưa bao giờ nghi ngờ liệu thằng nhóc này có phải là con ruột của dì hay không.”

Trong mạt chược, “2-3-5” không phải là một bộ bài hợp lệ theo quy tắc chuẩn (vì phải là 2-3-4, hoặc 3-4-5…). Đại Tam Nguyên" (大三元) là một bộ kết hợp ba quân rồng: Trung (中), Phát (發), Bạch (白), được xem là một trong những bộ mạnh và khó đạt nhất trong mạt chược. Ý nghĩa: Cẩu Du tự tạo cho mình một bộ cờ chưa từng có, đầy mạo hiểm để vượt qua bộ cờ cực mạnh của Cẩu phụ.