Trans: Zard
—-------------------------
Có thể nói vụ này cũng sốc như lúc Paripi tuyên bố sẽ trở thành thuộc hạ của tôi và Coman để lộ con người thật của cậu ta.
Ngay từ đầu, sau một thời gian dài cứ liên tục tỏ cái thái độ chán ghét và trịch thượng đó hết cỡ thì có điên tôi mới nghĩ nhỏ thích mình, thế nên có gì đáng ngạc nhiên khi tôi bảo là nhỏ đã sai chứ? Đúng hơn tôi mới là người phải ngạc nhiên đây này.
“Hể, hả, …… ể? E, Earth… c, cậu… ể… gì cơ?”
Rốt cục là nhỏ đang nói cái gì vậy?
“Guh~, cậu đang nói gì vậy hả Earth! L, là, là, là ai, là ai hả!? Nếu không phải là tớ thì là ai?!”
“Sadiz.”
“Fugah’!?”
“Ah…”
Tôi lập tức trả lời.
Chết bà, quên mất cổ đang ở ngay đây!
“Cậu, cậu chủ… ohohohohoho, em dễ thương quá đi.”
“Ugh, guh…”
“Ôi trời ạ, cậu, cậu, cậu chủ, cậu chủ ơiiiiiii… thiệt, thiệt đó. Ừm, chị, chị biết mà. Cậu chủ thích ai vậy nè~”
“Uh~ … gu, ka, đừng chọc tôi nữa…”
“Hoh~?! Fufu, ohohohoho…… ực…. guh, dù đã biết trước, phản ứng này… sức mạnh có thể đánh bại cả Lục Tướng, dù cơ thể và tinh thần em ấy đã lớn, nhưng vẻ trai tân này… dễ thương quá… mình muốn ăn em ấy quá… Oh…”
Suy nghĩ của Sadiz lộ ra hết rồi kìa.
Mà, đó hẳn chỉ là chút trêu chọc, Sadiz cười với vẻ điềm tĩnh như một “người lớn’.
Tôi không chịu được cái nụ cười đó nên liền quay người đi và vai tôi run lên vì xấu hổ.
Nhục quá…
“…… Hmm… gì thế này? Sao bỗng dưng…… mình…… ngực mình đau nhói…?”
“Tiểu thư Kron, là bệnh đó… bệnh Yêu… ngươi Earth Lagann, đáng lí ra ngươi phải lên giường với tiểu thư Kron càng sớm càng tốt mới phải…”
“Gu,, u, c, chà, tuy đã biết chị ta là tình đầu của anh yêu rồi… nhưng bị nói ngay trước mặt vẫn khiến mình ghen tị…”
Tại tôi vô thức nói ra nên cũng chịu thôi.
Jamdi’el giận đến nổi sát khí đằng đằng luôn đấy à?
Kron buồn bã nghiêng đầu không biết cơn đau trong ngực mình là gì.
Và Shinobu, tuy không làm gì nhưng cô ấy vẫn trông giận dỗi.
Phải rồi…
“Xin, xin lỗi nhé… Kron…… Shinobu…”
“Earth…”
“Anh yêu…”
Bây giờ tôi tôi…
“À thì… chỉ là, tôi đáng ra không nên nói vậy trước mặt hai người… tôi thật không phải… Cho tôi xin lỗi…”
Phải, với hai người đã thừa nhận tình cảm với tôi trước mặt đây, tôi vẫn chưa cho họ câu trả lời, vậy mà họ vẫn mạo hiểm mạng sống vì tôi và tôi lại trả ơn họ thế này.
Tôi đúng là tồi tệ mà.
“Ah…”
“…… Kyu~…”
Kron giật bắn người như thể cảm thấy gì đó, còn Shinobu đỏ chín mặt và liên tục kêu, “awawa”.
“…… Ra vậy…… ngực tớ mới nãy còn đau nhói… nhưng giờ lại thật ấm áp.”
“Kron…”
“Lời của cậu khiến tớ vừa rất vui nhưng cũng làm em buồn… đây là tình yêu sao? Hôm nay tớ đã được biết thêm một điều mà mình thích nữa.”
“Hmm…”
“Ehehe, thật mừng vì tớ đã học được nó từ cậu.”
“Huh?”
Chói quá!? Cô nàng nữ thần này…… không ổn, nụ cười này rực rỡ quá đi, tôi đã phải ngây người suốt một lúc…
“Anh yêu à, anh đúng là… đồ ngốc nhỉ…”
“Hở? … h… hả?”
“Tình yêu của em không yếu đến mức… dễ dàng chịu thua chỉ với chừng này đâu.”
“Shinobu…”
“Lúc này đây… anh hiểu cảm xúc của em… vậy là đã đủ. Bởi còn lại là phụ thuộc vào em.”
“Huh?”
Hai má tôi nóng rực khi thấy dáng vẻ lắc lư xấu hổ của Shinobu đang kéo mép áo tôi bằng những ngón tay mảnh khảnh của cô ấy.
Tôi tự hỏi cảm giác này là gì……
“Thế sao?”
“Vâng ♪.”
“Vậy đó anh yêu ♡.”
Cho đến giờ, tôi chỉ luôn hướng tình cảm của mình đến Sadiz.
Bởi Sadiz là một con người hoàn hảo về mọi mặt, cô ấy xinh đẹp, thông minh, mạnh mẽ, cứng cỏi nhưng đôi lúc lại ngọt ngào và quyến rũ, điều đó đã khiến tôi không nghĩ đến cô gái nào khác xung quanh mình dù là ở học viện hay ở Đế Đô.
Nhưng khi bước ra ngoài thế giới và được mở mang đầu óc…
“Trời ạ, thôi nào. ĐưaJamdi’el ra rồi rời khỏi đây thôi.”
“Oh, Earth, ufufu~, cậu ấy xấu hổ kìa~”
“Ufu~, anh xấu hổ sao anh yêu? Ara ara!”
“Tôi không có xấu hổ!”
“Ôi chao, thật vậy sao~?”
“Chuyện này thú vị thật đó. Chúng ta tấn công luôn nhé?”
Tôi không thể trả lời hai người họ liền… nhưng… cảm giác này vừa dễ chịu lại vừa cay đắng, nhưng cũng thật ấm áp…
“CẬUUUU ĐỪNGGGGG CÓÓÓÓÓ LƠƠƠƠƠ TỚỚỚỚỚ NỮAAAA CÓÓÓÓ ĐƯỢCCCCC KHÔNGGGGGGGGG!!!!!!!”
“””Ah…”””
“””…… Hah…”””
“Oh~… cậu chủ…… chị nên để cậu một mình một chút nhỉ?”
Không ổn, tôi quên mất.
Nhỏ công chúa dàn dụa nước mắt giận dữ hét lên không muốn bị ngó lơ.
Fu, Rebal và Sadiz đều gãi đầu, còn tên hoàng tử không biết gì thì chỉ biết cười.
“À ờm, à, công, công chúa …… ờm, cậu đang nói chuyện gì thế?”
“Tớ mới là người cậu yêu đúng không? Tình đầu của cậu có thể là Sadiz, nhưng giờ chắc chắn phải là tớ!”
“………… Tại sao?”
“Hả?! Tại sao … á? Ờ ừm… là đó đó? Là … sao?”
“Hở?”
“?”
Hình như…… nhỏ công chúa… nhỏ nghĩ tôi thích nhỏ à?
“Là vì chúng ta… sau này… sẽ kết hôn…”
“…… Hả?!”
“Cái mặt như mới nghe lần đầu đấy là sao hả!?”
“Là tại tớ mới nghe về vụ này đấy!”
“Ý cậu là sao? Chúng ta đã đính ước với nhau từ khi còn bé rồi, cậu sẽ trở thành chồng tớ và cùng nhau trị vì đế quốc trong tương lai! Cha và ngài Hiro cũng đều dự tính như vậy!”
“Cái quái gì vậy!?”
Rốt cục còn bao nhiêu chuyện gây sốc mà tôi sẽ biết thêm trong hôm nay nữa đây?
Tôi là hôn phu của nhỏ á?! Đó là điều mà Hoàng Đế và cha tôi đã lên kế hoạch cho á?
“Sadiz, có thật vậy không!?”
“…… Không đâu….. ừm…… chuyện là…… cả chủ nhân và phu nhân đều muốn vậy… nếu em hỏi thì chị cũng đã biết về nó.”
“Hả? Tại sao! Từ hồi còn nhỏ tôi đã luôn xin Sadiz trở thành vợ mình rồi mà…!”
“Hở?!”
Sadiz biết.
Cả Rebal và Fu cũng biết luôn sao?
Thế tại sao tôi, người trong chuyện này lại không biết?
“Ờ thì, là vậy đó Earth…”
“Lần đầu tiên… không phải là ảo tưởng của công chúa Phianse…”
“Với lại cậu ấy thích Sadiz đến mức… muốn cô ấy trở thành vợ mình…”
“Ugh, mình ghen tị quá…”
Lại nữa… trước hai người họ…
“Shinobu… Kron…… um, tôi xin lỗi――――――”
『Thôi đi thằng nhãi!!!!』
“Nu!?”
“”?””
Tre’ainar im lặng từ nãy đến giờ cuối cùng cũng nổi khùng lên và bảo “đủ rồi”.
Nhưng tôi là người duy nhất có thể nghe thấy giọng ông ta…
“Ơ, nè, Earth… c, cậu… không biết sao?”
“…… A… công chúa…”
“Rằng chúng ta sẽ kết hôn sau này…”
“O, ou…”
Ý tôi là, tôi cứ nghĩ nhỏ xem thường tôi.
“Vậy, Earth, suốt thời gian tớ là gì trong mắt cậu?”
“Ừ thì… bạ, bạn thuở nhỏ.”
“~~~~~~u!!??”
Thế mới nói tôi không giỏi… vụ ăn nói với nhỏ công chúa… nhưng tôi cảm giác sẽ rất tệ nếu nói ra.
Nhưng dù không nói nó cũng đã lộ ra hết.
Hai mắt nhỏ tối sầm đi và cả người nhỏ chao đảo.
“Không thể nào…”
“Công chúa?”
“Khi Earth bỏ chạy khỏi Đế Đô… ngài Mamu đã nói gì đó… rằng Earth thực chất không hề yêu mình, thế nên mình… nhưng đó chỉ là nói dối nên mình đã không nghĩ gì nhiều, bởi Earth và mình đều có cảm xúc với nhau… chúng mình là người yêu, là vợ chồng… phải… bởi khi giải đấu kết thúc, chúng mình sẽ chính thức, được ở bên nhau… Hở?!”
Nhỏ bỗng dưng giật mình.
“Đúng rồi, Giải Đấu Tốt Nghiệp!”
“Ể?”
Nhỏ công chúa đang hoang mang lẩm bẩm đột nhiên đứng bật dậy.
“Trước giải đấu… chuyện đó cậu giải thích thế nào? Trên đường tới học viện chúng ta đã nói chuyện với nhau!”
“Hả?”
“Cậu bảo cậu biết… cảm xúc và mong ước của tớ! Rồi cậu còn nói là sẽ giành chiến thắng để có được thứ cậu muốn!”
Tôi… có nhớ là đã nói vậy.
――― Tớ chưa từng thua cậu… đó là lí do tớ sẽ không chịu thua ở trận đấu tới đâu. Và khi tớ chiến thắng… mọi thứ sẽ thành sự thật! Mọi thứ… đúng vậy
―――Tớ không chắc tương lai mà tớ đang nghĩ đến có thể so sánh được với cậu. Nhưng… tớ cũng rất nghiêm túc về giải đấu này. Không, tớ chắc chắn mình cho cậu thấy mọi thứ trong giải đấu tới. Tớ sẽ là người chiến thắng!
Ít lâu sau khi gặp Tre’ainar, tôi nhớ rằng mình đã có cuộc nói chuyện như vậy với nhỏ khi chúng tôi vô tình gặp nhau trên đường tới học viện…
Cảm xúc của nhỏ lúc đó á?
Vì Đế Quốc. Vì thế giới. Vì nhân loại. Vì tương lai. Chúng ta sẽ tiếp tục bảo vệ nền hòa bình của thế giới.
Tôi đã nghĩ là nhỏ luôn ao ước những lí tưởng cao đẹp ấy.
“Cả cái ngày mà Rebal và Fu quay về nữa! Cậu bảo rằng cậu sẽ là người chiến thắng! Bởi cậu có một thứ không thể từ bỏ!”
Tôi cũng nhớ vụ này.
―――Tớ biết các cậu rất mạnh… nhưng nên nhớ, tớ mới là người chiến thắng! Tớ có thứ cần phải làm và đừng mơ tớ sẽ để cậu cướp lấy nó!
Tôi đã tuyên bố như vậy sau khi được Tre’ainar động viên. Biến nó thành một cách để tạo áp lực cho bản thân.
“Chẳng phải ý cậu là sẽ cầu hôn tớ, bởi cậu nghĩ rằng mình sẽ tuyên bố cho tất cả mọi người rằng tớ sẽ kết hôn với cậu sau chiến thắng của tớ và thề rằng sẽ dẫn dắt người dân Đế Quốc tới hòa bình và lẽ phải đến muôn đời sao?”
Cái quái gì vậyyyyyyyy!!!
“H… ở…”
“Tớ không hề nói vậy… tớ không hề có ý như vậy…”
Không, thật đó, mắc chi tôi phải làm vậy?
Ngay từ đầu, tôi chỉ là…
“Không, không thể nào…”
Nhỏ công chúa sốc đến mức ngã khụy xuống và cả người nhỏ run rẩy…
“Không, không, không, không, không! Vậy ý cậu là sao hả? Là… tớ đã hiểu sai sao? Vậy rốt cục tại sao cậu lại muốn giành chiến thắng!? Không phải là vì tớ sao!?”
“…… Hở?”
“Điều mà cậu muốn sau khi giành chiến thắng… nếu không phải là tớ thì là cái gì hả!?”
Thứ mà tôi muốn hồi đó… là thứ mà tôi đã luôn mơ ước từ lâu…
“Hồi đó, nếu mình thắng, ngực của Sadiz… … chết!?”
“…………… Hở?”
Tôi vội vàng lấy tay che miệng.
Tôi vô thức liếc sang Sadiz, cô ấy nhanh chóng lảng mắt đi.
Rồi tôi lại quay sang nhỏ công chúa.
“Ơ… công chúa…”
” ( ゜д゜)?”
Nhỏ đang có một vẻ mặt mà tôi chưa từng thấy bao giờ.
—--------------------------
Zard: các bạn đừng quên note ở chương 224 nhé :>
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage