Breakthrough with the Forbidden Master

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 5 - Chương 199: Cậu nên đi

Trans: Zard

Chúc các bạn buổi tối tốt lành.

--------------------------

“Zee~, hah~, zee~, hah~… Phew~… tớ hết sức rồi.”

“Hilly!”

Ngay lúc đó, Hilua sau khi chở chúng tôi lên được đến đây cuối cùng cũng đã đến giới hạn và phải thở khò khè đáp xuống vùng đất mây.

Nhưng chỉ cần đến được đây là đã đủ.

Chúng tôi đáp xuống và không một ai nói gì.

“Mẹ nó… lũ Địa Giới dám đặt chân lên vùng đất của chúng ta…”

“Lũ khốn… bây giờ ta chỉ muốn được tự tay…”

“Tất cả giữ nguyên vị trí! Các ngươi đã quên lời của bệ hạ rồi sao?”

Đám Seraph lộ ra vẻ mặt đầy khó chịu với chúng tôi.

Chúng lườm chúng tôi từ xa với bộ dạng như muốn xông tới bất cứ lúc nào, nhưng chúng cũng chỉ dám đứng nhìn.

“Không biết Thiên Vương nghĩ gì mà ra lệnh thế này?”

“Sao chúng ta không được chiến đấu chứ? Chúng ta là những chiến binh bảo vệ nền hòa bình của Thiên Giới kia mà!”

“Để lũ golem đánh còn các Valkyrie chúng ta chẳng làm gì khác ngoài sơ tán người dân…”

“Tch, tại sao chứ… lũ đội Hiệp Sĩ giữ nhà thì không nói… sao cả chúng ta…”

“Các ngươi nói gì cơ? Bọn ta mà đi giữ nhà á?”

“Nhưng mới hôm kia chúng ta còn không được phép hoàn thành việc bắt giữ Jamdi’el, chưa kể trên đường về, bệ hạ còn… có phải chúng ta không đáng tin không?”

“Ta không biết, nhưng… bệ hạ đã ra lệnh…”

Để bảo vệ đất nước này, đám Seraph cố bao vây nhằm bắt giữ chúng tôi, nhưng chúng đã phải dừng lại bởi mệnh lệnh của Thiên Vương và tránh xa khỏi trận chiến.

Ta có thể thấy rõ sự bất bình của các Seraph trong chuyện này.

『Ta hiểu rồi. Đúng như Jamdi’el đã nói… tân Thiên Vương không quá được lòng dân… có lẽ là do hắn cứ chỉ làm theo ý mình.』

Tre’ainar không hề để lỡ mất dù chỉ là những lời phàn nàn của đám Seraph, trên khuôn mặt ông ta để lộ rõ vẻ xấu xa.

Khi tự hỏi rốt cục hiện đang có bao nhiêu trò xấu xa đang diễn ra trong đầu Tre’ainar, tôi cảm thấy có chút sợ.

『Trường hợp tệ nhất thì tất cả những gì ngươi cần làm là phá hủy ma tâm đang chống trụ cho cái Thiên Giới này. Cái thế giới mây đây hóa rắn được là nhờ sự luân chuyển của lượng lớn ma năng. Mà đã có ma năng thì phải có một hạch tâm điều khiển nó. Nó chỉ nằm dưới lâu đài kia thôi. Phá hủy nó bằng Xoắn Ốc Đại Thuật là cả thế giới này sẽ đi tong trong chớp mắt. Nhưng nếu ngươi dùng nó để thương lượng thì…』

Nè Tre’ainar. Đừng nói ra mấy chuyện đáng sợ như thế chứ, chỉ có tôi nghe được thôi đấy.

Cho dù có bảo tôi cách hủy diệt cả quốc gia này thì làm sao tôi có thể bình thản nói “Ok, làm thôi” được chứ.

〘Các golem của ta, hãy nghiền nát lũ ngoại tộc đó!〙

Giọng nói của Thiên Vương lại một lần nữa vang vọng.

『Nào nhóc… chúng tới kia.』

“Hmm? Ah…”

Tất cả kẻ địch đều cùng lúc lao tới theo mệnh lệnh của Thiên Vương.

Đồng thời những chiến binh vốn đã không thể kiềm chế bản thân khi thấy những kẻ thù mới xuất hiện cũng lao lên.

“Golem là cái mẹ gì! Ta sẽ nghiền nát chúng bây bằng nắm đấm này!”

“Tiến lên, cho chúng thấy chúng ta làm được gì nào!”

“Nếm mùi Quyền Pháp Chân Zenith đi!”

Trước khi tôi kịp đưa ra kế hoạch để giải quyết, một đám cuồng chiến đã nhảy khỏi lưng Hilua và xông vào giữa lũ golem.

『Đừng để chúng đi quá xa. Mục tiêu là đánh kéo dài thời gian. Công việc của chúng ở đây để phòng thủ chứ không phải tự mình đi tấn công.』

“Mọi người, đừng tấn công quá sớm! Bảo vệ Hilua, giữ vững đội hình ba người mà chúng ta đã bàn bạc lúc đầu đi!”

“Chị xin lỗi cậu chủ nhưng có vẻ họ không nghe thấy em đâu…”

Với những người mới nãy chỉ có thể ném và không có nhiều lựa chọn tấn công, giờ chính là lúc mà họ được phép thỏa thích tung hoành bởi đã có chỗ đặt chân.

“Tch, khốn nạn thật, đã vậy mình cũng sẽ hạ gục vài tên…”

『Chờ dã nhóc. Đừng phí quá nhiều sức lực cho đám golem không dùng được ma thuật. Nhớ bảo chúng vậy.』

“Nhưng…”

『So với sức mạnh của đám golem này thì ngay cả bọn võ sư cũng có thể dễ dàng lo được. Nhưng nó sẽ khiến bọn chúng trở nên quá khích theo hướng xấu… và trừ khi kịp để ý thì chúng sẽ không kiềm chế bản thân và sẽ chóng kiệt sức.』

Tre’ainar nói, nhưng nó không phải dễ làm.

“【Quyền Pháp Chân Zenith Ném Một Tay】!”

“Shred, Thất Tinh Kiếm!”

“【Quyền Pháp Chân Zenith Đâm Thuật】!”

“Dosukoiiiiiiiiiiii!”

“Heh, cái quái gì vậy nè, chúng chả mạnh xíu nào cả!”

“Được, cho lũ này ra bã nào!”

Tre’ainar nói đúng, tuy đối phương đông nhưng xét riêng từng cá nhân thì lại chẳng mạnh mấy.

Những vì vậy mà mọi người đều đang phí sức, nếu cứ như này, chúng ta sẽ…

“【Quyền Pháp Chân Zenith Lariat Đôi】!”

“”””Eehh!!??””””

Ngay lúc ấy, anh Machio vung cánh tay khổng lồ của mình tạo ra một cơn lốc xoáy lần lượt đánh bay đi lũ golem.

Các võ sư cũng phải giật mình bởi sức công phá của nó.

Rồi…

“Mọi người, làm theo lời Earth đi. Đây không phải đánh nhau, đây là trận chiến để giành lại những gì quan trọng của chúng ta.”

Chỉ một lời nhằm giúp những người đang sung sức tập trung vào mục tiêu của mình.

“Tôi biết rồi! Mọi người hạn chế tách nhóm giữa trận chiến đấy~!”

“【Quyền Phép Chân Zenith Côn Thuật】 Hwacha ~~, Acha! Wachachachachacha, Hwachaa !!…… Whew…… đỡ hơn rồi, tôi quay lại chỗ của mình đây.“

“Vâng anh trai! Hilly cũng kiệt sức rồi, okay!

“Yesh. Ai đó bảo vệ tôi với!”

Theo sau anh Machio, chị Tsukshi cũng nói thêm vài lời và những người quá khích cuối cùng cũng gật đầu và quay về vị trí của mình.

『Tên này được đấy.』

“Thế mới đúng là Machio. Tôi biết mình có thể tin ở anh mà.”

“Phải! Vậy mới nói đúng người đúng việc chứ.”

“Ừ.”

Cho dù chúng tôi phải tách ra để đi đánh bại Thiên Vương, nhưng nếu có anh Machio ở đây thì………

“Được rồi mọi người. Tuy có ngoài dự liệu một chút nhưng hãy bình tĩnh lại. Bất kể ra sao thì chúng ta cũng sẽ buộc phải đánh một trận đầy khốc liệt. Mọi người hãy vây quanh Hilua và bảo vệ vị trí này., đây sẽ là nhóm chính. Nhưng chỉ có vậy thì vẫn chưa đủ để chiến thắng nên… tôi sẽ tách riêng ra và lợi dụng lúc hỗn loạn để đánh với Thiên Vương.”

“”””Eehh!!??””””

“Trong trận chiến này có rất nhiều golem. Nếu một trong số chúng ta có biến mất thì chúng cũng chẳng để ý đâu.”

Mà, nó vẫn quá đơn giản để có thể gọi là kế hoạch. Nói tóm lại, trong lúc mọi người đang ra sức chiến đấu thì chúng tôi sẽ lẻn đi và đánh bại tên boss.

“Khoan đã cậu chủ. Đi một mình không an toàn đâu! Chị cũng sẽ…”

“Sadiz…… phải…… có cô đi cùng tôi sẽ thấy an tâm hơn, nhưng…

『Không được. Cô ta giữ vũ khí của mọi người và biết sử dụng Ma Thuật Trị Liệu. Chẳng những thế cô ta còn rất hữu dụng trong trường hợp cần chống lại ma thuật và đánh giá tình hình. Để cổ ở đây hỗ trợ Machio là tốt nhất.』

“…… Hỗ trợ cho anh Machio…”

“…… Đó là cậu chủ nói? Hay là cái tên vô hình… Mà-Cậu-Biết đó nói?”

Đáng sợ quá. Khi tôi định bảo Sadiz hãy ở lại khi cô ấy nói lo cho tôi và muốn đi theo, chẳng hiểu sao tôi lại cảm nhận được một ánh mắt dữ dội, đằng đằng sát khí đang hướng tới mình.

“Đúng là đi một mình thì nguy hiểm thật, aye.”

“Chị không cho phép đâu Earth. Ít nhất phải thêm một người nữa…”

“Anh trai!”

Thế nhưng những người khác cũng tán thành ý kiến tôi không nên đi một mình.

Với tôi thì không sao do đã có Tre’ainar bên cạnh.

『Giảm bớt số lượng của chúng ta giữa chừng như vậy thì thật không ổn. Nếu là ngươi thì thêm một người nữa là đủ. Nhưng nếu ngươi định mang ai đó theo thì tốt nhất nên là…』

Trước khi Tre’ainar kịp nói ra tên của người kia thì…

“Hãy để tớ đi với cậu, Earth!”

“Kron!?”

“Tớ muốn đi! Không… tớ nghĩ rằng mình nên đi. Tớ phải đi! Tớ không biết tại sao nhưng tớ nghĩ vậy!”

Kron giơ tay lên và bước tới.

『Con bé thì ok. Sau khi cường hóa mọi người bằng phép ám thị của Hiển Quang Nhãn, để con bé tới nơi khác thì sẽ tốt hơn, đằng nào thì ở đây cũng chỉ có lũ golem và chúng đều miễn nhiễm với ảo ảnh. Có khi nó còn trở thành một gánh nặng nữa phải bảo vệ. Để con bé đi với nhóc đến chỗ Thiên Vương thì sẽ tốt hơn nhiều.』

Tre’ainar không hề phản đối việc mang theo Kron, ngược lại còn đưa ra thêm gợi ý.

“…… Cậu chủ…”

“…… Có vẻ như vậy là tốt nhất.”

“Nuh, guh…”

Khi tôi gật đầu ám hiệu với Sadiz rằng “Tre’ainar đã đồng ý”, cô lộ rõ vẻ khó chịu.

Chẳng hiểu sao Sadiz có vẻ càng ngày càng ghét Tre’ainar hơn, cả ánh mắt của cô cũng khiến tôi cảm thấy đau đớn.

“Chuẩn bị đợt hai này!”

“Lũ câm khốn nạn… có giỏi thì tới đi!”

Giờ không phải lúc chúng tôi có thể ngồi thảnh thơi bàn chiến thuật.

Lũ golem đã bị anh Machio đánh bay, nhưng từng con một bắt đầu tái tạo lại từ những đám mây rồi vừa bao vây vừa ép góc chúng tôi.

“Được rồi, Kron. Sẵn sàng chưa?”

“Cảm ơn cậu! Tớ tuy thiếu kinh nghiệm nhưng hãy nhẹ nhàng với tớ thôi nhé!”

“…… Um, nói vậy thì có hơi…… không hay cho lắm…”

“Vâng?”

Tôi suýt giật mình bởi lời nói của Kron, nhưng rồi đã bình tĩnh lại và nắm lấy tay cô ấy.

Nắm chặt đến mức để chúng tôi không thể tách khỏi nhau.

“Được, chúng ta sẽ bảo vệ vị trí này cho đến khi Earth và ngài nữ thần hoàn thành nhiệm vụ. Cắn răng chịu đựng là công việc chúng ta giỏi nhất mà nhỉ?”

“Macho nói phải~! Để coi chúng ta giữ được chúng ở đây không nào~!”

“Đi theo nhóm ba người và đừng quá sức đấy!”

“Nếu có ai bị thương thì cứ gọi tôi. Tôi sẽ tới ngay.”

“Nào, aye!”

“”””Oueehh!!!!””””

Mọi người đều đã chuẩn bị và sẵn sàng chiến đấu.

Nhưng lần này họ không mù quáng lao đến mà chỉ đợi.

〘Gì thế này? Ta cứ nghĩ lũ các ngươi sẽ đi quậy phá đến kiệt sức và tự hủy hoại bản thân chứ… các ngươi định đánh tiêu hao sao? Fufu, đúng là một cảnh vùng vẫy khác thường…〙

Thiên Vương vừa quan sát chúng tôi vừa cười.

Nhưng……

〘Ta nói…… hmm? Sao thế? Cái gì cơ??〙

Huh? Hả? Đột nhiên…

〘Chúng đang nhắm vào thứ gì đó? Ý ngươi là sao? Nền tảng của chiến trường chính là đầu tướng lĩnh? Ý ngươi là sao… khốn nạn, chúng ta vẫn đang kết nối――――〙

『Hmm?』

Thiên Vương vừa nói chuyện với ai sao? Bên cạnh hắn có người sao?

Hắn đã bất cẩn nói ra qua phép phát thanh…

『…… Hmm…』

Rồi Tre’ainar, có lẽ đã biết được gì đó qua chuyện vừa xảy ra, ông đặt tay lên cằm rồi nhìn về phía lâu đài.

『…… Mặc cho người dân không quá coi trọng hắn… nhưng vẫn có người ở bên bày kế cho tên vua đó sao? Thậm chí kẻ đó còn được hắn tin tưởng lắng nghe. Thật kì lạ…』

Đó là chuyện đáng lo sao… không, nếu nó khiến Tre’ainar phải lo thì biết đâu đấy lại là một mấu chốt quan trọng thì sao?

Nhưng có thế nào đi nữa thì tôi cũng phải đi ngay.