Breakthrough with the Forbidden Master

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

274 6930

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

13 116

Trở về từ cõi chết, tôi bắt đầu cuộc sống học đường tại học viện ma pháp cùng người yêu cũ (Tuy nhiên độ hào cảm lại bằng 0)

(Đang ra)

Trở về từ cõi chết, tôi bắt đầu cuộc sống học đường tại học viện ma pháp cùng người yêu cũ (Tuy nhiên độ hào cảm lại bằng 0)

六つ花えいこ

Câu chuyện tình yêu bi hài và cảm lạnh giữa hai hồi quy giả, bất chấp cái vòng lặp lẳng nhẳng tưởng chừng như vô tận ấy, và sự thật ẩn sau cái chết của hai người họ là gì?

4 10

Bắt đầu sống cùng với thằng bạn hồi xưa, hóa ra nó lại là đứa con gái xinh đẹp

(Đang ra)

Bắt đầu sống cùng với thằng bạn hồi xưa, hóa ra nó lại là đứa con gái xinh đẹp

Endo Ryo

"Kei-chan, hẹn mai nhé" ── lời hứa đó không thành hiện thực, Kirishima Keisuke của thời thơ ấu phải xa lìa người bạn thân là con trai - tên là Ma-chan - duy nhất của mình. Và rồi, 10 năm sau, bố cậu t

8 80

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

22 103

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

14 35

Tập 4 - Chương 122: Dễ chịu

Trans: Zard

Chúc các bạn buổi tối tốt lành.

--------------

Sau khi hoàn tất bài tập luyện ở bãi biển thì đã khá trễ.

Tôi có thể tiếp tục tiến xa hơn nữa nhờ cảnh biển, nhưng hẳn đã đến giờ tan học của trường Pháp Thuật.

Nhóm Mortriage có thể sẽ đến sớm.

Thế nên tôi nghĩ mình nên về ngay, và khi Kron với tôi cùng đi về phía võ đường trên đường về nhà, chúng tôi bỗng nghe thấy một giọng nói vang lên khắp thị trấn.

“A! Là ngài Nữ Thần kìa!”

Theo cùng tiếng của ai đó, mọi ánh nhìn đều tập trung lại về một hướng.

“Đúng rồi! Là ngài Nữ Thần!”

“Quả là một ngày tuyệt vời! Tôi không bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình được diện kiến ngài Nữ Thần ngoài nhà thờ trừ những ngày lễ!”

“Thật, thật là,… xinh đẹp!”

Phải rồi, cô ấy là nữ thần kia mà.

Trên đường từ biển về nhà thờ, tôi đã cảm nhận được điều đó khi đi qua thị trấn.

“Mọi người một ngày tốt lành nhé!”

Trên khu phố trung tâm ồn ào nhộn nhịp, mọi người lập tức tách sang hai phía và ai nấy đều khụy gối, cúi đầu với đôi mắt sáng rực.

Mấy người kính trọng cổ vậy luôn đó à?

Thế mà ai nấy cũng đều mừng ra mặt trong khi Kron chỉ đơn giản là cười và vẫy tay.

“Thấy hông, Earth cũng cười và vẫy tay với mọi người đi.”

“Ai đời lại làm vậy?”

Ý tôi là, lỡ như tôi gây ra vài sự chú ý kì lạ thì phiền lắm nên cứ lờ mà đi thôi…

“Un~~~~!”

“Hmm? Goho!?”

Đó là lúc chuyện đó xảy ra.

Từ phía đối diện con đường trống, một bé gái chạy xộc tới và lao thẳng vào bụng tôi.

“Huh, Amae?”

“Mu~…”

Amae đột nhiên không nói không rằng nhảy tới. Cô bé trông có vẻ bực bội với hai má đang phồng lên.

“Nè, em sao vậy?”

“… Tự nhiên bỏ đi…”

“Hả? Đâu, anh đâu có…”

“Chỉ có ngài Nữ Thần ở với anh… hai người đang chơi với nhau sao?”

“Không, chỉ là tập luyện thôi. Sao thế? Em muốn chơi à?”

“Uh~”

Ồ ồ, là vậy sao?

Em ấy đáng yêu quá, dám ghen tị trước cả cô nữ thần mà ai cũng kính trọng.

“Khi khác nhé. Giờ anh phải tập luyện tiếp ở võ đường rồi, có gì gặp em sau nhé.”

“Un…”

Amae nhìn tôi với ánh như đang muốn nói, “thật ư~?” hay “hứa nhé?”

Không hiểu sao, tôi không chắc lắm về cảm giác này nhưng tôi lại mừng vì em ấy rất yêu quý tôi.

Sadiz với tôi thì như một người chị, ra đây là cảm giác khi có một đứa em gái sao?

“Ara ara, Amae, hôm nay em thế nào?”

“A… chị Nữ Thần…… chúc chị một ngày tốt lành ạ.”

Ồ, ngay cả con nít cũng biết phải nói gì lúc này sao?

Amae ngừng ôm và thả tôi ra, chỉnh đốn lại dáng vẻ của mình rồi cúi đầu.

Nhưng Amae nhanh chóng quay sang nắm lấy tay tôi kéo đi.

“Đi thôi”

“Woah! Được rồi được rồi! Đừng kéo anh.”

Mà, em ấy chẳng chào hỏi mấy, chắc là do ghen với việc tôi bị lấy mất. Tự nhiên nó làm tôi cảm thấy hạnh phúc

Và rồi……

“Ufufufu, Amae thân với Earth quá~. Đã vậy thì tớ cũng tham gia luôn!”

“Hả!?”

Nói rồi, Kron đưa tay tới.

Không thể nào, đừng nói là cô định nắm tay tôi giữa nơi công cộng vậy nhe?

Thế là không ổn…

“Phải đó, Amae. Cùng nắm tay nào.”

À, thì ra cô ấy không phải là muốn nắm tay tôi mà là tay kia của Amae.

“A!?”

Đột nhiên bị Kron nắm tay nên Amae có vẻ hơi giật mình.

Nhưng……

“Đúng rồi, chúng ta hãy cùng đung đưa nhé!”

“A… ô… Ô!”

Kron cười và đung đưa cánh tay đang nắm lấy tay Amae ra trước và sau như một chiếc xích đu.

Amae ban đầu có hơi hoang mang, nhưng rồi em ấy cũng bắt đầu tự đung đưa khi thấy chuyện này vui.

“Un, cùng nhau nào!”

“Hả? Cả anh luôn á?”

“Un! Đung đưa~!”

Amae vui vẻ đung đưa cánh tay của tôi đang nắm lấy em ấy. Cả ba chúng tôi vừa đi vừa nắm tay với em ấy kẹp giữa tôi và Kron.

Chuyện gì đây?

Ý tôi là, bộ không ai nói gì về việc tôi đang làm với cô nữ thần mà mấy người thờ phụng sao?

“Hả, cái gì kia? Họ đang vô lễ với ngài Nữ Thần đấy.”

“Họ không thể thân thiết như vậy với ngài Nữ Thần của chúng ta được…”

“Cả cô bé đó nữa á!?”

Thấy chưa.

Nhưng……

“Cậu ta là người đã đánh với Machio ngày hôm qua đó…”

“Cô bé đó là Amae ở nhà thờ đúng không? Bộ lúc nào cô bé cũng vui vẻ thế sao?”

“Ừ… chắc vậy.”

“Ừ, chỉ nhìn thôi mà cũng thấy…”

Hở? Mới đầu ánh mắt của họ còn nhìn tôi như ‘một tên thô lỗ’, nhưng rồi nó biến mất ngay tức khắc và ngược lại, càng ngày càng nhiều người nhìn chúng tôi bằng ánh mắt ấm áp, nói đúng hơn thì là ……

“””””Đáng yêu quá đi~”””””

Đáng yêu á!?

Nếu nhìn chúng tôi tay trong tay thế này thì hẳn sẽ giống nhóm anh chị em đang đi chơi với nhau lắm nhỉ…

『Sai rồi, nó hơn cả thế cơ… nó gần giống như là…. một gia đình?』

Này này này, Tre’ainar. Ông không được nói vậy.

Tôi mới có 15 tuổi thôi đấy.

Mà nói chung thì, nhìn tôi với Kron như thể một cặp vợ chồng mới cưới và Amae là con gái của chúng tôi.

Lờ đi câu đùa ngu ngốc của Tre’ainar, cả ba chúng tôi băng qua thị trấn ngập tràn ánh mắt ấm áp đó và đi đến võ đường.

“Đúng rồi, Earth! Hãy cùng đung đưa Amae nào.”

“Hả? Đung đưa?”

“Vâng, hai chúng ta nâng Amae lên như vậy nè.”

“À ,ừ… vậy à?”

“Vâng! Rồi sau đó, vít vút!”

Từ hai bên, Kron và tôi cùng kéo tay Amae và nâng cô bé lên.

Chân của Amae đang lơ lửng giữa không trung. Với hai chân vẫy đạp, em ấy cười hạnh phúc với chúng tôi.

“Kyahooooooo!”

Amae đang la như thể em ấy chưa từng được la.

“Ufufufufu, em thấy có vui không Amae?”

“Này này, cô cũng đang vui đấy à?”

“Kyaaa! Nữa, nữa đi!”

Chúng tôi vừa đi vừa chơi như vậy…

“”””Ừ, hai người cưới nhau luôn đi.””””

Không hiểu sao mọi người xung quanh bọn tôi bắt đầu xì xào bàn tán gì đó, nhưng nó thực sự hơi xấu hổ và khó chịu.

Sau một hồi chịu đựng mấy ánh nhìn đó, chúng tôi cuối cùng cũng đến võ đường, và thứ đang chờ đợi chúng tôi là…

“Mọi người, cùng cố hết sức… n… hé?”

“?”

“Chuyện gì thế này?”

Chúng tôi đi vào võ đường, nhưng tầng một lại chẳng thấy ai.

Tạ đòn, tạ tay, dây nhảy và những thứ khác, các vật dụng mà mọi người mới nãy còn tập luyện đều nằm lăn lóc dưới sàn nhưng lại không có ai ở đây.

Nhưng rồi từ tầng trên…

“””””Uooooooooh!!”””””

Cả tòa nhà như rung lên bởi âm thanh ồn ào đang vọng lên.

“Mọi người đang ở trên sao?”

“Hình như là vậy.”

Mọi người đang ở trên lầu. Nhưng có chuyện gì mà họ lên trên hết như vậy?

Thế là chúng tôi cũng đi lên xem…

“Quá tuyệt vời, coi cô gái ấy kìa.”

“Ừ! Tsukshi đánh không trúng phát nào luôn!”

“Tsukshi là người mạnh thứ ba chỉ sau anh Machio và Bro thôi đấy!”

“Với lại cô ấy với bé Karui còn đang phối hợp với nhau nữa kìa! Những bước đi liên tục khó đoán của Karui… cô ấy nhìn thấu hết luôn sao!?”

Không phải tầng trên mà là ở võ đài ở tầng ba.

Ai đó hẳn đang đấu ở đó giống như tôi và anh Machio đấu với nhau ngày hôm qua.

Và cả âm thanh reo hò rộn vang lên.

Khi chúng tôi lên đến tầng ba, võ đài đang được rất nhiều người vây quanh và bên trên đó, người đang chiến đấu là…

“Chuyện này… a… Mortriage… cả mấy cậu nữa á…!?!”

Bên trên võ đài, “bảy tên con trai và con gái” đang đánh nhau… có vẻ là vậy.

Mortriage, Oratsuki, Mobner và Budeo, tất cả đều đang khụy xuống, bất tỉnh hoặc ngã gục trên sàn.

Và…..

“Hah, hah… Quyền Pháp Chân Zenith, Toàn Lực! Seiya!”

“Em cũng chơi hết sức đây! Lướt Ma Thuật!”

Chị Tsukshi và Karui đang hai chọi một với một cô gái.

Cả hai người họ đang đứng dậy với vẻ mặt điềm tĩnh…

“Vậy, tôi sẽ bắt hai người.”

“”Ểểể!!??””

Cô ấy lập tức lướt qua giữa hai người họ mà vẫn giữ được dáng đứng thẳng người của mình.

Rồi, khoảnh khắc tiếp theo, cả chị Tsukshi và Karui đều bị trói hai tay hai chân bằng sợi dây nhảy.

“Wow!? Làm, làm cách nào!?”

“Ge, ge!? Tuyệt vời! Cô trói họ từ khi nào thế!?”

Cả hai người họ đều bị trói lăn trên sàn.

Tôi tự hỏi thế là sao… nó khiến tôi có cảm giác hoài niệm…

“Tôi cũng không biết nữa, cơ thể tôi cứ tự nhiên di chuyển……. Tôi cũng có thể làm thế này nữa…” 

Sadiz vô cảm gật đầu mà không chút hơi thở nặng nhọc hay có một giọt mồ hôi nào.

Có lẽ cô ấy mượn đồ của chị Tsukshi, đúng hơn là, đây là lần đầu tiên tôi được thấy Sadiz mặc áo ngắn tay và quần đùi.

Coi đôi chân trần với cặp đùi và bờ mông sắc nét đó đi!

Hả! không được không được! Cái kiểu gợi tình này……

“Tuyệt vời! Sáu chọi một với tay không luôn!”

“Sadiz đúng không? Quá tuyệt vời!”

“Tôi muốn được như cô ấy quá…”

“Vừa xinh đẹp lại vừa ngầu rồi còn mạnh nữa…”

“Hình như tôi nghe nói khả năng làm việc nhà của cô ấy đã đạt đến mức hoàn hảo và cô ấy cũng ăn rất ngon luôn đấy!”

“Lấy, lấy anh đi!”

“Xin em… xin em, hãy làm vợ anh!”

“Mày cút! Em hãy cưới anh đi!”

Đám người ở võ đường ai nấy cũng phấn khích như tôi đã từng.

Mọi người dù nam hay nữ đều cất tiếng reo hò khâm phục Sadiz.

“Tuyệt thật… ai mà ngờ lại có cô gái như vậy chứ…”

“Thật …… nóng bỏng.”

“Không hiểu sao tớ thấy rạo rực quá.”

“Mwah! Xin chị hãy nhìn em bằng ánh mắt đó và giẫm đạp em nữa đi!”

Mortriage và những người khác đang nằm dưới sàn cũng đứng dậy, cười cay đắng với hai má ửng đỏ và nói ra những thứ lập dị…

“Tuyệt quá đi! Đúng rồi chị Sadiz! Ai mà ngờ em sẽ thua chứ! Từ giờ em gọi chị là Sadiz-oneesan được không?”

“Inya~, trận đấu hay lắm~! Cô ăn gì mà mạnh thế!?”

Chị Tsukshi và Karui, hai người đã để thua và nhìn Sadiz bằng đôi mắt mệt mỏi.

Sadiz đã chiếm được tình cảm của rất nhiều người trong thời gian tôi không có ở đây.

“Ufufufu, cô ấy tuyệt thật, Sadiz đúng không……. Hmm? Earth?”

“Cậu sao thế?”

Nhìn cảnh tượng ấy, tôi không khỏi có những cảm xúc phức tạp.

“Không có gì.”

Đáng lí ra tôi phải cảm thấy khuây khỏa, nhưng cái cảm giác này là gì?

Tôi quyết định rời tầng ba, cái nơi mà sự phấn khích vẫn còn đang trào dâng và tiếp tục tập luyện để giải tỏa cảm giác gì đó mà tôi không biết.

(Zard: Hint! Hint! Hinttttttttttttttttt!!!!)