Breakthrough with the Forbidden Master

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 01 - Chương 23: Động viên tinh thần

Trans: Zard

Chúc các bạn buổi tối tốt lành.

----------------------

Sau lời tuyên chiến của tôi.

Tôi đã gặp lại bạn thuở nhỏ của mình sau một khoảng thời gian dài và ngồi uống trà cùng nhau…. Cũng không hẳn là vậy, tôi đã xin đi trước rồi trở về căn biệt thự và bắt đầu buổi tập luyện đặc biệt.

Tôi đã hoàn toàn quên số lần mà ông ta đã giết tôi trong trận bóng ma đấu luyện, và dù cho thời gian tôi có thể trụ được đã tăng lên nhưng tôi vẫn bị giết cách dễ dàng.

『Đỡ lấy phát bên trái rồi lập tức lui lại phòng thủ. Thay vì cố để đánh trúng ta thì ngươi hãy tập trung vào việc khi nào nên lùi lại và phòng thủ đi! Vai ngươi vẫn còn cứng quá. Thả lỏng ra. Hãy nhìn vào chân, ánh mắt và vai của đối phương để dự đoán hành động tiếp theo của chúng. Nếu ngươi chỉ có thể phản ứng bằng mắt mình thì dù ngươi có bao nhiêu mạng đi chăng nữa thì cũng không bao giờ là đủ đâu!』

“Chết tiệt…”

『Mới đó đã mỏi tay rồi đấy à! Chân ngươi dừng cử động rồi kìa! Luôn nhớ phải di chuyển nhẹ thôi. Hãy dùng những bước đi điêu luyện, những động tác tối thượng để làm nhiễu loạn đối phương đi…Ngươi học Bước Chân Ma Thuật để làm gì để rồi không thể sử dụng nó vì mệt hả?!』

“…… Lên đi….”

『Phải biết canh thời gian, ngươi đá sớm quá rồi đấy! Phải tiến được vào bụng bằng một bước thật nhanh, rồi bằng cơ thể, đấm cao, đấm móc…… Hãy chọn nắm đấm hiệu quả nhất tùy theo từng trường hợp!』

Dù cho tôi cố tìm ra kẽ hở của Tre’ainar bằng cách liên tục tăng tốc và giảm tốc chân của mình, nhưng tôi vẫn không thể nào làm được bởi sự khác biệt về trình độ.

Nhưng dù vậy, tôi vẫn không bỏ cuộc mà cứ cố gắng tiến lên, dù có chết bao nhiêu lần đi nữa cũng không sao, tôi liên tục tự nhủ với bản thân, ‘mình phải đánh trúng được ông ta’, ‘mình sẽ cho ông ta nếm mùi nắm đấm của mình’, và ‘dù chỉ thêm một giây đi chăng nữa thì mình vẫn sẽ sống sót’.

Tôi là một chiến binh.

Nhưng đầu óc tôi lại rất tĩnh lặng.

Thế nên tôi mới có thể đánh cược mạng sống của mình vào trận đấu một sống một còn này.

“Heh, heh… tôi thua rồi.”

『Đừng có chịu thua chỉ với chừng này cơ chứ. Bình tĩnh lại nào.』

Tôi được nghỉ một chút sau vô số trận đấu tập.

Cuối cùng thì tôi cũng vẫn chẳng thể đánh trúng ông ta hay khiến ông ta phải đổi màu mắt.

Tôi đã cố gắng rất nhiều, nhưng tôi vẫn chưa biết liệu mình đã mạnh lên chưa.

『Cứ nghỉ ngơi đi, rồi ngươi sẽ thấy mình đã trở nên mạnh hơn ngươi nghĩ nhiều.』

“Nó…”

Những lời của Tre’ainar đều thật rõ ràng với người đã hoàn toàn thừa nhận sự yếu đuối của mình như tôi.

『Bọn bạn thuở nhỏ của ngươi có thể đánh bại một con rồng sao? Nói gì thì nói đó cũng chỉ mới là một con rồng hoang mà thôi. Ta đã từng đánh bại Hắc Long Hades, con rồng mạnh nhất trong lịch sử và đã thắng. Hãy tin đi vì ta đã nói vậy mà.』

Cái gì!? Hắc Long Hades có thật sao? Tôi cứ nghĩ đó chỉ là một sinh vật thần thoại trong những câu chuyện cổ tích thôi chứ….

『Mà… Ta nghĩ từ giờ chúng ta nên dần thay đổi nội dung của buổi đấu luyện là vừa.』

“Eh!?”

Bỗng dưng Tre’ainar nói ra điều gì đó khó tin sau khi đã giết tôi vô số lần từ đầu đến giờ.

Sao đột ngột vậy? Bộ, tôi thực sự quá yếu sao….

『Nếu cứ như này thì ngươi sẽ chẳng bao giờ có được hình ảnh tưởng tượng về việc đánh bại đối phương đâu. Nếu như ngươi cứ đối mặt với một kẻ thù có áp đảo thì cuối cùng ngươi cũng chỉ sẽ toàn thua và bị giết mà thôi. Rồi ngươi sẽ bắt đầu trở nên thiếu tự tin và sẽ tự động chạy trốn khi bị tấn công.』

Thôi giờ tôi xác định rồi, tôi đã cứ ngu ngốc đâm đầu vào chiến đấu với ông ta mà không thèm nghĩ rằng mình sẽ không làm được với trình độ tách biệt thế này...

『Đây chỉ là tâm lí mà thôi, mà đụng đến mấy cái bản năng mới gọi là phiền phức đấy. Ta không thể tiếp tục được, lỡ nó mà khiến ngươi bỏ cuộc khi mới vừa gặp nguy hiểm rồi bỏ chạy nữa thì mệt.』

Tôi khá ấn tượng với lời giải thích về hậu quả sau này của ông ta.

“……Ông…… đây là kinh nghiệm của người đi trước đấy à?”

『Không. …… Hmm, ngươi mới nói gì? Bộ ta dạy giỏi quá nên ngươi bất ngờ sao? Ta khác với tên Hiro, cái tên mà đến giờ còn chật vật với cách nuôi dạy con cái của mình. Ta không như tên anh hùng đó đâu, anh hùng là cái khỉ gì cơ chứ?』

Tre’ainar ưỡng ngực với khuôn mặt tự hào, và tôi vẫn cứ gật đầu đáp lại như thường lệ.

Vì ông ta có sức mạnh tuyệt đối nên mới có thể làm được đến nhường này.

Và điều tuyệt vời ở ông ta không chỉ ở kiến thức hay sức mạnh của ông. Mà còn là……

“Vậy, nếu tôi muốn được trải nghiệm cảm giác đánh bại đối thủ, thì tôi sẽ phải đập vài tên mạnh mạnh ở Học Viện đúng không?”

『Không, ngươi bị ngu à?!』

“…… Hả? Tại sao?”

『Bạn của ta ơi, ngươi để quên não trong bụng mẹ rồi đúng không? Ngươi có hiểu điều đó không? Cho đến lúc đó…. hay để ta nói rõ luôn, khi nào mà ngươi đánh với lũ con anh hùng thì mới được phép để lộ ra việc mình dùng võ thuật.』

“Hả? Tại sao…? Lỡ như tôi có thể tìm ra chiêu gì đó thì sao....”

『Ý ta không phải vậy! Ngươi có hiểu không hả? Hãy thử nghĩ đi.』

Nói xong, Tre’ainar bắt đầu giải thích cho tôi.

-Được rồi, giờ sẽ là trận đối đầu giữa hai người con của các vị anh hùng của chúng ta! Earth, con trai anh hùng Hiro. Và xin lỗi vì đã các bạn đợi lâu! Vị kiếm sĩ được mệnh danh là vị anh hùng sẽ dẫn dắt thế hệ tiếp theo! Xin chào mừng ‘Người Kế Thừa Kiếm Thánh’, Rebal!

-Kyaaah, ngài Rebal ơi, ngài hãy chiến thắng nhé!

–Um, ít ra cũng phải như vậy mới xứng đáng là hôn phu của ta chứ!

-Mà, tôi nghĩ cậu cũng nên chịu thua đi là vừa, cậu chủ à.

-Trời ạ, ước gì con trai mình được như Rebal.

-Earth, cậu không thể đánh bại được ta đâu. Hãy chuẩn bị chết đi.

『Mọi chuyện sẽ như vậy đấy』

“Ê này, ông có làm quá lên không vậy!?”

『Và…』

- Oops, Earth không có vũ khí ư? Chẳng lẽ cậu ấy đã định chịu thua rồi sao?

– Đúng là tên yếu đuối. Này, Rebal, đập cái tên hạng hai thảm bại đó đi để ta và cậu được ở bên nhau nào!

- Ước gì mình được phục vụ cho ngài Rebal thay vì cậu chủ thì hay biết mấy.

– Tsk, thằng con ngu ngốc.

- Ta sẽ không nương tay đâu Earth. Giờ hãy coi ta và công chúa tán tỉnh nhau đi. Và rồi Sadiz, ta sẽ cưới cô ta làm vợ lẽ!

“Ồ, miễn nhé thằng khốn! Này, Rebal, thằng khốn nạn, ta, không, ta sẽ giết ngươi!”

『Câm mồm và nghe tiếp đi này! Giờ mới là lúc hay này! Rồi ngươi sẽ tự nhiên cười nhạo bọn chúng.』

– Chà…… Phù…… Cuối cùng cũng im hết rồi à.

– Cái gì? Earth, chuyển động đó là thế khỉ nào?! Tại sao ta không thể chém trúng ngươi cơ chứ!?

– Ta sẽ cho cái khuôn mặt đẹp trai đó của ngươi thành khuôn mặt của một con orc! Xoáy Ốc Quỷ Vương!

– Buheeeee!?

“…… Hah…”

『Cả khán đài trở nên im lặng… rồi một lúc sau, cả đế quốc như bùng nổ!』

—Chòi oi Earth, tuyệt quá điiiiiiiiiiiii!

『Thế, thấy sao nào? Vứt bỏ con đường của một kiếm sĩ, thể hiện thứ sức mạnh không hề liên quan gì đến cha mẹ mình, và chiến đấu bằng chính sức mạnh ấy, khi ấy ngươi sẽ không phải là con của anh hùng, mà sẽ là ‘Earth Lagann’. Ngươi nghĩ sao?』

Đúng rồi, phải thế chứ. Điều tuyệt vời ở ông ta không phải chỉ ở kiến thức và sức mạnh không mà còn là cách ông ta động viên tôi!

“Này! Tre’ainar! Tôi cao hứng lắm rồi đấy…”

『Phải thế chứ』

Tôi không thể ngừng run rẩy được. Tôi sẽ cho những tên đã xem thường tôi suốt thời gian qua thấy.

Tôi không thể nhịn cười khi thấy nụ cười của Tre’ainar lúc hỏi rằng ‘Ngươi nghĩ sao?’

『Thế nên, đổi thủ của buổi đấu tập của ngươi sẽ do ta “tưởng tượng” ra. Sử dụng 【Vier】. Sau Bóng Ma Đấu Tập thì ta sẽ cho ngươi tập luyện bằng ‘Giấc Mộng Đấu Tập’ trong thế giới giấc mơ. Ta sẽ chuẩn bị goblin và ma thú cho ngươi!』

“Ồ, lên luôn đi! Tôi sẽ đập chúng ra bã!”

Tôi sẽ làm vậy. Tôi sẽ cho mọi người thấy! Sức mạnh của tôi! Sự tồn tại của tôi!

Và rồi, tôi sẽ cho tên Rebal-sát-gái và con công chúa khốn nạn kia chết!

『Hmm, có vẻ trận đấu hồi nãy có hơi quá rồi nhỉ… Mà kệ đi. Có vẻ nó cũng đã có đủ máu lửa để mà ra trận rồi đấy.』

Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ giết ông ta!

『Được rồi, sau này chúng ta sẽ có nhiều kiểu đấu tập lắm, nên hôm nay chúng ta sẽ chuyển sang bài tập mới… Cấm thuật.』

“O-oh… cái đó là của hôm kia mà nhỉ…”

『Phải. Kĩ thuật mà ta đã thể hiện trong 【Vier】. Ngươi sẽ tập sử dụng nó. Mà nó sẽ hơi đau đấy, nhưng…』

“Hả, đau á? Làm như tôi sợ ấy!”

『Tinh thần phải thế chứ. Vậy thì…』

Tôi muốn thắng. Không, tôi sẽ thắng. Một chút đau đớn thì đã là….

『Nhớ cái bộ châm cứu mà ta đã bảo ngươi mua hôm kia chứ? Chuẩn bị đi, ta sẽ cắm nó vô người ngươi sau.』(Zard: Rip)

“…………… Huh?”

T-tôi không đau… T-tôi không sợ…… không….. đau… dù cho…