Trans: Zard
Mê game quá up trễ :>
----------------
Tôi gần như đã nắm được mọi thứ sau trận đấu tập.
Dù bị đám lợn cái đó sỉ nhục, Mortriage vẫn là một học sinh danh dự với thể chất và kĩ năng ma thuật tuyệt vời. Cậu ta không kém gì bạn học trong lớp của tôi ở học viện. Mà, chỉ trừ Rebal ra thôi… thế nên, tôi cảm giác cậu ta tập trung vào luyện tập ma thuật thay vì võ thuật sẽ tốt hơn.
Oratski thì rất kiên trì. Cậu ta không giỏi lắm về ma thuật phức tạp nên tôi sẽ chỉ cho cậu ta vài phép đơn giản và dạy các kĩ thuật đánh cận chiến như võ thuật kết hợp vũ khí
Mobner thì nhát gan, nhưng bù lại năng lực phản xạ và né tránh thì lại cực kì tốt. Nói vậy chứ cậu ta vẫn cứ chạy trốn. Tôi muốn cậu ta học cách vượt qua nỗi sợ và rèn luyện khả năng né tránh của mình.
Tôi tự hỏi mình nên giúp Budeo giảm cân hay sử dụng cân nặng của cậu ta làm vũ khí. Thế nhưng ngạc nhiên thay, cậu ta lại thuận cả hai tay. Cậu ta luôn bốc thức ăn bằng cả hai tay… tôi vẫn chưa biết nên tận dụng năng lực này thế nào.
Và đó là cách mà buổi tập hôm nay kết thúc.
Chúng tôi sắp xếp để ngày mai gặp lại.
Và giờ, trong lúc ngủ, tôi vẫn đang luyện tập với Tre’ainar trong thế giới Vier.
「Quỷ Vương Đấm Chớp!」
「Quá đơn điệu! Di chuyển thêm vào!」
Tôi cứ nghĩ mình đã mạnh hơn qua trận đấu với anh Machio, nhưng nắm đấm trái của tôi vẫn chỉ trượt qua mà chưa hề đánh trúng Tre’ainar một lần nào.
「Lợi thế của đòn đấm chớp là sự khó né tránh của nó. Nếu nó quá dễ đọc thì ngươi sẽ không bao giờ đánh bại được những đối thủ mạnh.」
「Tch… đã vậy, tốc độ!」
「Quá chậm! Đòn kế quá đơn giản. Thêm đòn nhử vào.」
「Ku, ha, haeee!」
Tôi đã nghĩ bước đi của mình có thể dắt mũi đối phương, nhưng tôi vẫn bị Tre’ainar chơi đùa.
「Đã vậy! Quỷ Vương Đấm Mạnh!」
「Đồ ngu! Không được thiếu suy nghĩ di chuyển mạnh như vậy! Ngươi đừng mong may mắn đánh trúng một đối thủ lão luyện! Ngươi chỉ đang càng khiến bản thân lộ ra sơ hở thêm thôi.」
「Ah, chết tiệt, mãi mà không trúng…」
「Phải! Những đòn mạnh như thế không thể đánh một cách trực diện được. Điều khiển đối phương để chúng không thể né ngươi.」
Tôi không thể đánh trúng ông ta. Tôi không thể chạm vào ông ta. Tôi không thể theo kịp ông ta.
「Ha, ha, ze, ze…」
「Hmm… xét về tổng thể thì coi như tạm chấp nhận. Nhưng hẳn ngươi cũng biết, Machio vẫn còn giấu thứ gì đó. Hắn là người được chính tay Jamdi’el dạy dỗ, ngươi phải sắc bén hơn nữa.」
「Ha, ha… Osu…」
Càng trở nên mạnh hơn, tôi lại càng nhận ra Tre’ainar quái vật đến nhường nào.
「Geez, tôi cứ nghĩ là mình sẽ trụ được lâu hơn chứ…」
「Ngươi còn sớm cả ngàn năm. Nhưng dù sao thì ta vẫn công nhận sự phát triển từ tốn của ngươi.」
「Tch…」
Tôi sẽ đánh trúng một cái. Tôi sẽ khiến ông phải có vết bầm nhỏ trên mặt. Mặt ông biến sắc chút thôi cũng được.
Mục tiêu đặt ra trong từng trận đấu tập của tôi ngày một thấp hơn, nhưng tôi vẫn chưa hoàn thành được cái nào.
Tôi cứ nghĩ mình đã mạnh hơn, nhưng sau cùng, khoảng cách với Tre’ainar là quá lớn để tôi thấy được sự khác biệt về sức mạnh.
Tôi tự nhắc lại mình vẫn chưa biết được giới hạn của ông ta.
「Ôi trời… ta đã vô tình bẻ gãy ý chí của đứa nhóc đang dần mất đi lòng kính trọng với thầy nó mất rồi…」
「Không không, tôi vẫn kính trọng ông ta… tôi nghĩ ông ấy rất tuyệt, tôi biết ơn ông ấy, tôi rất kính trọng ông ấy.」
「Fah… ah, oh, oh, hmm, vậy sao vậy sao… khụ, vậy được rồi, ngoài tập luyện để cải thiện động tác của ngươi, ta sẽ dạy ngươi thêm một ma kĩ mới.」
Tre’ainar trông hơi đỏ mặt khi nói vậy và tôi vô thức đứng lên.
「Ma kĩ ư…?」
Cho đến bây giờ tôi chỉ mới học được Đột Phá và Xoắn Ốc Đại Thuật.
Tôi không thể làm gì ngoài chường tới khi nghe điều đó.
「Là gì vậy?」
「Fufufufufufu… thứ đó… không chỉ có thể áp dụng với Đột Phá, mà còn bất kì loại ma thuật nào.」
Tôi không còn kiềm được niềm phấn khích khi thấy Tre’ainar cười với vẻ tự tin.
Rốt cục ma kĩ mà Tre’ainar đang nói tới là gì?
「Nó có tên là ‘Nhịp Thở Ma Thuật’.」
「Nhịp Thở Ma Thuật?」
Đây là lần đầu tiên tôi nghe về nó và không khỏi băn khoăn.
「Hmm, nhóc. Ngươi có biết người ta lấy oxy từ không khí thế nào không?」
「Nó… qua việc thở chăng?」
「Đúng vậy. Thế…… làm sao ta phục hồi lượng ma lực đã tiêu hao?」
「Ể? …… ờ thì…」
Nghĩ lại thì, đây là một kiến thức trong bài học về ma thuật. Hơn nữa lại còn là điều cơ bản mà đến con nít cũng biết…
「Ông đã nói điều đó khi mở Hố Ma Thuật của tôi rồi đúng không? Ma lực được lấy từ ma tố trong không khí rồi được đưa vào Bồn Chứa Ma Thuật qua Hố Ma Thuật, sau đó nó sẽ chạy khắp cơ thể và được giữ lại, đến khi ta cần thì lại có thể giải phóng chúng qua Hố Ma Thuật……. theo như sách là vậy. Tóm lại thì ma lực được lấy từ ma tố có trong không khí qua Hố Ma Thuật.」
「Hmm, phải.」
Tôi đã từng được hỏi một câu tương tự trước đây và tôi cũng trả lời y chang như trước.
Tre’ainar gật đầu, nghĩa rằng nó không hề sai.
Nhưng rồi…..
「Vậy, quay trở lại chuyện thở… nếu ngươi muốn lấy một lượng lớn oxy trong không khí thì ngươi sẽ làm gì?」
「Ể? Thì…… cũng vậy thôi… càng thở mạnh… thì càng lấy được nhiều không khí…」
「Đúng. Thế…… muốn lấy nhiều ma lực trong không khí thì ngươi sẽ làm sao?」
「………… Ể?」
Tôi vô thức im lặng khi bị hỏi một câu bất thình lình như vậy.
Quả thật, ma lực được trữ bên trong bồn chứa ma thuật trong cơ thể, và khi nó được sử dụng thì một phần ma lực trong không khí sẽ bị hấp thụ và hồi lại phần đấy. Thế nhưng đó chỉ là trên lí thuyết, theo ý kiến của tôi, việc phục hồi ma lực cũng giống như khả năng phục hồi tự nhiên của cơ thể.
Thế nên tôi chưa từng nghĩ gì về việc lấy ma lực từ không khí và không biết trả lời câu hỏi ấy thế nào.
「… Việc đó có khả thi không? Làm sao …」
「Fufufu. Ta có ma thuật phục hồi đồng nghĩa với việc ‘tăng tốc độ hồi phục thương tổn’. Vậy hẳn sẽ có cách để ‘tăng tốc độ hồi phục ma lực’ phải không?」
Và đó là câu trả lời mà Tre’ainar đã đưa ra, một ma kĩ mới mà tôi sắp được học. Đó là……
「Đấy chính là Nhịp Thở Ma Thuật… thay vì dựa vào tự nhiên và tốn thời gian để phục hồi ma lực, ngươi có thể tự mình thu lấy nó và cưỡng ép tăng tốc độ hồi phục của mình.」
Tôi chưa từng nghe về nó trước đây…
「Tự… tự bản thân ư?」
「Hãy học nó, bởi lẽ dù thể chất ngươi có mạnh đến đâu, ngươi vẫn sẽ không bao giờ có thể sử dụng ma thuật nếu thiếu ma lực… hay nói cách khác…… hãy kết hợp với Đột Phá, và nó sẽ không bao giờ hết hiệu lực, và chỉ cần ngươi còn sức thì ngươi có thể sử dụng Xoắn Ốc Đại Thuật bao lâu cũng được…」
Khi tôi nghe ông ta giải thích xong…
「Hack game thếếếếếế!!」
Tôi không thể kiềm được tiếng hét, thứ đó quá ăn gian.
「Ê từ từ! Ông có thể phục hồi ma lực ngay lập tức… nói cách khác, là vô hạn ma lực! Mà đúng hơn, đáng ra ông phải dạy tôi ngay từ đầu chứ!」
Ma lực vô tận. Hay nói cách khác việc tăng thời gian hiệu lực đột phá và liên hoàn tung ra cả một trận đòn Xoắn Ốc Đại Thuật là hoàn toàn khả thi.
Thứ này hack quá mức.
「Dĩ nhiên là có nguy hiểm đi cùng. Đấy không phải vô hạn ma lực… ngươi vẫn không thể sử dụng ma thuật có mức tiêu hao lớn hơn giới hạn cho phép của cơ thể và hơn cả, thời lượng đột phá dài và tung ra quá nhiều Xoắn Ốc Đại Thuật sẽ gây nên một áp lực đè nặng lên cơ thể ngươi.」
「Ừ thì đúng nhưng được cái tôi không cần phải lo về chuyện giữ chiêu đột phá nữa…」
「Không được, quả thật ngươi có thể kéo dài hiệu lực, nhưng với bây giờ thì tốt nhất nên đặt ra một giới hạn. Bởi nên nhớ vẫn còn đó áp lực mà cơ thể ngươi phải gánh chịu. Vậy nên sau khi cơ thể ngươi không chịu nổi áp lực và bị thương, ngươi sẽ không thể cử động vì cơn đau, khả năng cao ngươi sẽ hủy hoại bản thân và nếu dùng sai cách, ngươi có thể chết, ta nói vậy hiểu rồi chứ」
「Uh, oh … oh, oooh…」
Lúc ấy, Tre’ainar nhấn mạnh từ ‘cái chết’ với tôi với vẻ mặt nghiêm trọng.
Tôi nuốt nước bọt trước những lời ấy.
「À, ờm, tôi, tôi hiểu rồi… vậy là có nguy hiểm đi cùng một kĩ thuật tuyệt vời đến vậy…」
「Phải, không ai có thể dễ dàng mạnh lên được. Ta luôn phải đánh đổi gì đó… không có ngoại lệ…… phải…… không có ngoại lệ nào cả.」
Khoảnh khắc ông ta nói về nguy hiểm, ánh mắt Tre’ainar chợt trở nên sắc bén hơn.
Ý tôi là, nó cũng là chuyện đáng suy ngẫm…
「Nhưng ta tin ngươi có thể vượt qua những trở ngại đó bằng một niềm tin về tương lai thay vì thứ trước mắt.」
「Eh…?」
「Ngươi đã đánh với Toulowe, đã chấp nhận thử thách không sử dụng đột phá và đã chiến thắng. Một chiến thắng dễ dàng cho trận chiến kỉ niệm đầu tiên của ngươi ở ngay trước mặt, ngươi tỏ ra kiêu ngạo đáp lại nhịp điệu trống rỗng của đối thủ, vậy mà lại không sử dụng thứ sức mạnh mà ngươi đã đường đường chính chính đạt được. Những trận đấu tập hôm nay với đám nhóc trường pháp thuật là minh chứng cho điều đó. Ngươi có ý chí cầu tiến để nhắm đến đỉnh cao. Đó là lí do ta dạy ngươi.」
Tôi cảm giác những lời khen đó là cho tính cách con người, không phải cho kĩ năng hay kĩ thuật của tôi.
「À, ờ … chắc vậy nhỉ?」
Đây là một chuyện hiếm nên tôi cảm thấy khá xấu hổ… đứng trước tôi, Tre’ainar đang cười.
「Fuhahaha, xấu hổ à?」
「Nuh-uh!? Không có nhé!」
「Đâu đâu, rõ ràng là đang xấu hổ kìa! Fuhahaha thật là một cảnh tượng đáng xem. Ai bảo ngươi lúc nào cũng chơi ta.」
「Tch, đồ nhỏ mọn… hmm? Mà…… chính ông cũng đang xấu hổ đúng không nào?」
「Ể? …… ta, ta không bao giờ xấu hổ nhé!」
「Rõ ràng ông mới nói xong kìa! Tôi nghe rồi nhé!」
「Ờ đúng đó, giờ thì ngươi im mồm mà tập trung luyện tập đi! Dù sao thì chúng ta sẽ bắt đầu tập Nhịp Thở Ma Thuật!」
Mỗi người chúng tôi đều có vẻ đã đi lệch chủ đề một chút, nhưng rồi cuối cùng Tre’ainar đã kẽo mọi thứ trở lại như cũ.
Mà, coi như hòa
Tôi cảm giác nếu mình tiếp tục thì thậm chí có thể dồn ép được Đại Quỷ Vương một chút…
「Giờ, ‘thở’ và ‘thiền’ là hai thứ rất quan trọng để học nhịp thở ma thuật. Chưa hết, nó không chỉ là thở và thiền. Nó luyện tập khả năng tập trung vào việc điều chỉnh nhịp thở và sự bình tĩnh trong bất kì tình huống nào và giúp ngươi trở nên sắc bén hơn. Đây là một phương pháp hoàn hảo cho việc đó.」
Tre’ainar… không, Tre’ainar ho nhẹ một cái rồi lập tức bắt đầu nói chuyện nghiêm túc, tôi đứng thẳng dậy và chú tâm hơn.
「Fufufu, có vẻ Jamdi’el đã cố cho đám người ở võ đường học Nhịp Thở Ma Thuật… ta đã thấy chúng làm những việc tương tự ở đó nhưng lại rất rời rạc.」
「Ể!? Vậy… Jamdi’el có biết dùng Nhịp Thở Ma Thuật không?」
「Không, cô ta không thể. Những gì thể hiện trong võ đường là các phiên bản không hoàn thiện. Bởi vậy, dù chúng có cố đến mấy thì cũng sẽ không học được Nhịp Thở Ma Thuật. Jamdi’el đã không thể truyền tải được hết những gì ta từng dạy qua và chỉ đang nắm lấy hi vọng rằng ‘ai đó sẽ làm được’.」
「Thật, thật sao…?」
「Ừ. Và ngươi may mắn đấy. Ta sẽ dạy ngươi đúng cách. Ta khác với Jamdi’el.」
Tre’ainar với vẻ mặt tự mãn nói với vẻ tự tin.
Ngày trước tôi còn cảm thấy kinh hãi vì thứ ‘bóng tối’ tỏa ra từ Jamdi’el, nhưng khi nhận ra con người này còn mạnh hơn nhiều so với Jamdi’el, tôi cảm thấy thật phức tạp.
「Mà… các tốt nhất để học được Nhịp Thở Ma Thuật…… là tập một thứ có tên Yoga Ma Thuật.」
Yo… ga? Đây là lần đầu tiên tôi nghe về nó.
「Trong bài tập này, điều cần thiết là các động tác. Ngươi sẽ học theo chuyển động của ta và tập lại nó trước gương trong võ đường.」
Nói rồi, Tre’ainar lập tức quyết định sẽ làm mẫu cho tôi.
「Hả!? Đây, đây là… ể!?!」
Và tôi… trong công cuộc kiềm chế tiếng cười của mình… đã thất bại lần thứ hai, và kết quả là lại ăn một cú xoắn ốc nữa.
--------------
Zard: Chủ nhật này sẽ có 1 chương gọi là chương quà tặng, mong các bạn sẽ tym thêm cho mình để leo top 10 nhe :>