Trans: Zard
Chúc các bạn buổi tối tốt lành.
----------------------
Tên Bọ Ngựa…… Không, mỗi cú đâm của Toulowe đều mang một sức mạnh cực kì khủng khiếp.
Khi lưỡi hái nhọn hoắc ấy vụt qua, thì tất cả chỉ còn lại tiếng xé gió và lớp không khí xung quanh như dao động.
Nếu hắn có thể tung đòn liên tục, thì nó chắc chắn sẽ trở thành một cơn bão thực sự.
“Haiiiii!”
“Ay!”
Tôi vừa vặn tránh được nó, đồng thời tôi cũng lập tức tăng tốc và tung ra một loạt cú đấm trái.
Vừa né đòn của Toulowe, vừa để mắt đến xung quanh, tìm kẻ hở và phản công.
Vì lẽ đó, tôi không thể dừng lại…. Theo lí thuyết là vậy, nhưng….
“Eh… Earth…”
Cả người tôi giờ ướt đẫm máu. Chỉ một cú thôi cũng đủ chí mạng. Dĩ nhiên là bay màu như chơi nữa.
Tôi sẽ không đánh giá thấp hắn ta.
Tôi cũng không thể hạ thấp cảnh giác của mình dù chỉ là một chút.
Mặc dù việc này càng lúc càng vắt kiệt tinh thần của tôi.
Nhưng tôi tự hỏi tại sao….
“Anh yêu! Đừng dừng lại, anh phải di chuyển liên tục, hoặc không là coi chừng bị trúng đòn đó!”
Trước khi tôi nhận ra, tôi đã dừng lại.
Càng của Toulowe, thứ ngày một nhanh hơn, lao về phía tôi, và Shinobu lại đang ầm ĩ hét lớn.
Nhưng. Tôi cứ từ từ dừng lại.
“…… Hả…”
“…… Chuyện, chuyện gì thế này? Toulowe…”
Hmm? Bro và cô Dark Elf đang nhìn chằm chằm về trận đấu của chúng tôi trước khi họ biết.
Không hiểu sao, cô dark elf lại đang ngồi trên mặt đất với vẻ mệt lử, họ đã đánh nhau sao?
“… Những đòn tấn công của Toulowe… cứ dần trở nên nhanh hơn… nhưng… thậm chí không một cú…”
Tên Cyclop đờ đẫn nhìn. Có vẻ như mọi người xung quanh đây đều chú tâm đến trận đấu của chúng tôi.
“…… Không trúng…”
Toulowe vô thức thốt lên giữa những đòn đâm liên tục của hắn.
Phải, thậm chí khi tôi có đứng lại thì tôi cũng sẽ không dính đòn của Toulowe thêm lần nào nữa.
“【Quỷ Vương Quyền】!”
“Eh, tsu, đây!?”
Dù một thanh kiếm hay một lưỡi hái có sắc đến đâu, thì nó vẫn phải luôn có phần ‘thân’.
Nếu ta đánh trực tiếp vào phần lưỡi thì ta chỉ đang tự làm thương chính mình, nhưng nếu ta đánh vào phần ‘thân’ thì sẽ không vấn đề gì.
Thế nên, tôi sử dụng những cú đấm móc để đánh vào phần ‘thân kiếm’ giữa lúc nó vung hoặc đâm tới và đẩy nó ra.
“Anh, anh yêu … đang vô hiệu hóa những đòn ma quyền của tên Bọ Ngựa … bằng một tay ư …?”
Bây giờ tôi đã có thể hoàn toàn nhìn thấy hướng đòn của hắn ta.
『Cuối cùng ngươi đã… ‘tiến vào’’…’Zone’… chính lúc đó, trận đấu với Kiếm Thánh Đệ Nhị đã được tái hiện… để sống lại trải nghiệm này một lần nữa…』
Cùng lúc, giọng nói của Tre’ainar, người trông có vẻ đang rất vui, vọng đến tai tôi. Mà, nó cũng không liên quan gì mấy. Đừng lơ là cảnh giác. Phải tập trung.
『Sự nhạy bén trong thị giác chuyển động … thị giác ngoại vi … và….. trận đấu với tên Aka, nó sẽ thực sự đâm hoa kết quả vào cuối trận đấu này… ‘Nhận Thức Không Gian’… một khả năng có thể cảm nhận mọi thứ xung quanh ngươi… tất cả từ tốc độ, kích thước và thậm chí là cả khoảng cách… vậy nên chỉ cần ngươi ở trong trạng thái siêu cường của Zone … nhóc … sẽ không còn ai có thể bắt kịp ngươi nữa!』
Tôi sẽ không chỉ tập trung tránh nữa.
Mỗi lần Toulowe tấn công rồi rút tay lại, tôi sẽ lặng lẽ phản công.
“Đây!”
Đối đầu với một cơ thể khổng lồ và mạnh mẽ, những cú đấm nửa vời sẽ không có tác dụng. Lúc nãy quả thật tôi đã đả thương được phần cổ của hắn, nhưng Toulowe cũng nhanh chóng bảo vệ nó.
Vậy nên tôi cần phải tìm một chỗ khác.
Và giờ khi mọi thứ như đã dần chậm lại, tầm nhìn của tôi trở nên thoáng đãng hơn, và sự tập trung của tôi ngày một tăng lên, tôi nhận ra khi áp sát được cơ thể Toulowe rồi, có một điểm mà tôi có thể đánh vào đó bao nhiêu lần cũng được.
“Gieeeh!?”
“Nữa này!”
“Fugi!?”
Đó chính là ‘khớp nối’ ở chân. Và nó có vẻ là phần duy nhất không thể tập luyện.
Theo lẽ thường thì, khớp chân của Toulowe, thứ mà to hơn tôi rất nhiều, chính là phần dễ đánh trúng nhất hơn là cái cơ thể khổng lồ khác người kia.
Khoảnh khắc tôi tung cú đấm, một giọng nói méo mó phát ra từ Toulowe.
“Sao vậy? Chân ngươi đang run như em bé mới tập đi rồi kìa! Định bỏ cuộc sao? Ngươi chỉ có thế thôi à?”
“Eh…… lắm mồm! Chưa xong!”
Nhìn thấy tôi buông lời khiêu khích, Toulowe, người sắp sửa ngã xuống, lập tức vung cái càng của mình hướng thẳng lên trên.
Càng của hắn lướt qua mặt tôi vừa ngay lúc tôi ngả người né.
“Heh, phải! Vẫn chưa xong đâu!”
Dù chân tôi đã dừng lại. Nhưng đôi tay thì vẫn cứ tiếp tục.
Mới đầu hắn còn bị tôi làm hoang mang, nhưng rồi ý chí chiến đấu của Toulowe lại bừng lên một lần nữa.
“Đã bao nhiêu ngày? Đã bao nhiêu tháng? Đã bao nhiêu năm? Rốt cục đã qua bao lâu rồi?”
“Haiiii! Hai hai hai hai hai hai hai!”
“Đừng nói nhiều, cứ tung ra hết đi!!”
“Ồn quá!”
Đánh nhau với một tên đã mất đi ý chí chiến đấu thì chẳng có nghĩa lí gì.
Nhưng nếu hắn vẫn chưa từ bỏ… nếu hắn vẫn chưa tung ra hết… thì tôi sẽ giúp hắn thổi bừng lên ý chí ấy.
“Ngươi, chỉ may mắn!”
“Ah…”
Hình như tôi đi hơi xa rồi thì phải? Khi hắn nhảy vào phần ngực của tôi, tôi cứ nghĩ đó sẽ là một cú đâm tay trái từ dưới lên, những giữa lúc tôi còn đang tập trung vào bên dưới, hắn lại vung cánh tay phải của mình từ trên xuống.
Nếu vậy thì nó sẽ dính, nhưng nếu giờ tôi nhảy lùi lại thì có thể tránh được nó.
Nhưng…… nếu như tôi làm thế này…
“【Quỷ Vương Xoáy Ốc】!”
“Bpupu!?”
Tôi mặc kệ lao thẳng vào rồi đấm một cú xoáy ốc vào người Toulowe. Một cú đấm nửa vời sẽ không có tác dụng, vậy nên vừa đấm vừa quay nắm đấm thì lực xuyên sẽ tăng lên.
Cùng lúc đó, máu văng ra khắp mặt tôi ….
“Tte~… ngươi có thể cắt được ta… nhưng, cắt còn nông lắm!”
“Ngươi… có chủ ý…”
Càng của Toulowe sượt qua má tôi. Nhưng sau cùng thì đó cũng chỉ là phần má. Đau thì có đau, nhưng nó cũng chẳng chết ai cả.
Nói đúng hơn, nếu mà cứ nhảy loạn xà ngầu lên chỉ vì mấy vết thương nhỏ xíu này thì còn nguy hiểm hơn nhiều.
Trước giờ tôi chưa từng suy nghĩ hay tính toán như này…. nhưng hôm nay tôi cảm thấy đầu óc mình cứ sao sao đấy.
“Hehe, sao nào? Ngầu lắm đúng không?”
“Huh!?”
“Phải… đã là đàn ông mà cứ đi xồn xồn lên vì mấy cái vết xước tí xíu… thì làm sao có thể vác mặt ra ngoài thế giới đúng chứ?”
Và, bởi đã bị tôi lao thẳng vào mà không chút sợ hãi, cả cơ thể của Toulowe chao đảo trong thoáng chốc vì cú đấm.
Giờ là lúc để tấn công.
“So~~~~reeeee!! 【Quỷ Vương Tốc Đánh】!!”
Hàng loạt những cú đấm trái phải tốc độ cao ập vào người hắn.
Điểm yếu của Toulowe hẳn là phần cổ, nhưng tôi không cần phải nhắm vào nó.
Vì vốn dĩ trận đấu này với Toulowe, hắn đã bị đấm bởi một cú đấm mạnh, xoáy ốc và húc rồi.
Rồi, với vô số những cú đấm này…
“Earth… Gah, Gu, một chỗ…”
Đúng, đừng nhắm vào toàn cơ thể. Chỉ tập trung vào một điểm để đánh mà thôi.
Như vậy, tổng hợp lực sẽ….
“Ta sẽ đục lỗ ngươi!”
“Picuaaa!”
“…… Hở?”
Rồi, Toulowe cuối cùng cũng chịu nhảy lùi lại và giữ khoảng cách với tôi.
Hắn vẫn còn chân để mà nhảy sao?
“Gih… gugi. Ranh con…”
“…… Heh, ngươi xem thường ta chỉ vì ta là một thằng nhóc sao?”
Toulowe như thể đang nghiến răng lườm tôi.
Thế nhưng, hắn trông không có vẻ gì là để cơn giận làm mù lí trí và nhảy bổ vào tôi một lần nữa.
Cặp chân của Toulowe hẳn đã đến giới hạn.
Hắn đã bị thương bởi nắm đấm của tôi, cả cơ thể hắn trông rất đau đớn và chuyển động cũng dần gượng gạo hơn.
Và rồi……
“Fu, ha, fuhahahahahah, g-giỏi lắm, Earth, phải, hãy đấm chết con bọ đó và bắt nó lại đi, phải đó!”
…Ngay khi tôi vừa cảm thấy tốt hơn, bỗng nhiên có tiếng rống của con lợn nào đó vang lên.
“P-phải, nếu ngươi chịu cứu ta và bắt con bọ đó lại, ta sẽ cho phép ngươi quay về Đế Đô ――――.”
“Ngậm mồm lại đồ heo già!!”
Tôi gầm lên những lời thô tục với ngài Bộ Trưởng thuộc gia tộc danh giá của Đế Quốc.
“He,heo… heo á?! Ngươi, ngươi…? Earth! Thằng chó, m-mày, mày biết mày đang nói chuyện với ai không hả?”
“Biết đó thì sao! Tôi… tên này và… dù là con người, ma tộc, hay lưu manh, bọn tôi cũng đang cùng nói chung một thứ ngôn ngữ gọi là ‘đánh nhau’…. Thế nên đừng có mà làm ô uế nó bằng cái thứ tiếng heo nái của ông!”
Đúng vậy, lão ta đúng là thứ phiền phức.
Chúng tôi đang đối đầu với nhau.
Tôi sẽ không để bất cứ ai cản trở việc này.
“…… Con người cũng…”
“Hả?”
“Nó… thấy là heo?”
Bỗng nhiên lúc đó, Toulowe hỏi tôi như vậy.
Khi nghĩ kĩ về nó một chút thì….
“À thì… không, làm vậy xúc phạm loài heo lắm. Heo là sinh vật còn tuyệt vời hơn thế mà đúng không?”
“…… Vậy sao…. Earth…… bạo lực nhưng…. thú vị.”
“Heh, vậy sao… ê từ từ! B-bạo lực á!? Ngươi chém ta, cắn vai ta, rồi ngươi thậm chí còn phát cuồng lên rồi định giết người nữa đó biết không!”
“Sai. Earth đáng sợ”
“Cái… haha…… geez… đừng mất tập trung và ngồi chat chit giữa trận đấu chứ.”
Tôi cũng cảm thấy thư giãn trong phút chốc và gượng cười trước cuộc nói chuyện đầy thân mật giữa trận đấu.
Tôi tự hỏi liệu Toulowe có cảm thấy vậy không, khi mà bầu không khí xung quanh dần trở nên nhẹ nhàng hơn.
Thế nhưng…..
“Chúng ta vẫn cần phải giải quyết cho xong chuyện này.”
“…… Hiểu…”
Phải, chuyện vẫn chưa kết thúc. Thậm chí Toulowe còn chưa tung ra hết.
“Ta bắt… ngươi thấy sao…”
“…… Thì….. đừng nói điều đó giữa trận đấu chứ.”
“…… Bắt…. đồng ý chứ…”
Hắn như đã sẵn sàng để chết.
“Toulowe… điều này có thể nghe sến súa, nhưng ta rất hiểu với hoàn cảnh của ngươi… quả thật không may khi bị bắt bởi tên Bộ Trưởng đó…. nhưng hắn là đặc biệt, không phải người dân Đế Quốc nào cũng như vậy…. Và ta cũng không thể nói ngươi biết ta là ai… ta là ta, và ta đã rời khỏi Đế Quốc vì không thể chịu được rất nhiều chuyện.”
“…… Earth cũng vậy.”
“Và… ta không thể nói rằng ta sẽ cứu ngươi… cũng không thể bảo là để ngươi đi và giúp ngươi trở về Ma Giới… lúc này đây ta không thể thay đổi bất cứ gì. Nhưng…… điều tối thiểu ta có thể làm bây giờ…. đó là đứng dậy và đồng hành cũng ngươi…. cho đến phút cuối cùng.”
“…… Hiểu”
Nhưng dù chuyện gì xảy ra, cả hai bên đều không ai có ý kiến gì về trận đấu này.
“Đây là cú đấm mạnh nhất của ta”
Và, Toulowe dang rộng hai chân rồi hơi khụy xuống. Với đôi chân run rẩy ấy, hắn sẽ không thể lao đến, nhưng vậy vẫn đủ để làm điểm trụ cho cơ thể.
Bằng ý chí không hề chùn bước, hắn thủ thế như thể đã sẵn sàng giao đấu với tôi.
Hay nói cách khác, tôi nên là người mở màn trận đấu.
Rồi, tôi lập tức lao đến và tung ra nắm đấm mạnh nhất của mình mà không chút cảm giác sợ hãi gì.
“Lên đi! 【Quỷ Vương Đấm Sốc】!”
Như thể phóng cả người tới, một cú đấm toàn lực mang cả trọng lượng cơ thể!
“【Bọ Ngựa Hủy Diệt Ma Quyền】!!”
Để đáp lại tôi, bằng tất cả sức lực của mình, Toulowe dồn toàn bộ sức mạnh vào một cú đâm giữa ngực.
Không như những cú đâm tốc độ cao khi trước, lần này nó chỉ mang mỗi sức mạnh thuần túy.
Cú đâm thúc sâu vào hông tôi ngay giữa lúc tôi lao đến….
“Bhugug!!??”
Và cũng như vậy, nắm đấm của tôi thậm chí còn đi sâu hơn vào cùng một vị trí mà không hề lệch lấy một li….
“…… Pu, pu… oof.”
Cuối cùng, đầu gối tôi ngã khụy còn Toulowe cũng bắt đầu gục.
Và Toulowe…
“…… Không thể thắng…. chưa đủ…………… chịu thua…… Earth mạnh…”
Vào lúc kết thúc,đó là tất cả những gì hắn bảo, và ngã bịch xuống đất.
Cứ như vậy, đối thủ của tôi….
“Ta mới là người… cần phải cảm ơn… nhờ có ngươi… ta sẽ bước lên thêm một cấp độ mới.”
Tôi bày tỏ niềm biết ơn của mình và tuyên bố sẽ tiếp tục tiến lên.