Breakthrough with the Forbidden Master

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 3 - Phụ chương: Trận cờ vây của Earth

Trans: Zard

Chúc các bạn buổi tối tốt lành.

--------------------

Giữa chuyến hành trình. Khi còn ở khu rừng.

『Kohon, Kohon… Mm, Kohon…』

Tre’ainar lơ lửng bên cạnh tôi và cứ cố tình ho một cách thiếu tự nhiên.

Ông ta cứ liếc sang tôi.

『Oi, nhóc… cái bàn cờ mà nhóc mua hồi qua ấy…. nhóc vẫn còn nhớ đúng không?』

“Agh”

Có một câu mà sao nãy giờ ông hỏi miết vậy?

Tôi đã mua một bộ cờ vây xách tay đơn giản để làm quà lưu niệm hồi còn ở Honeyborough.

Tre’ainar có vẻ bận tâm về nó.

Không, chuyện đó thì không nói làm chi. Ổng kiểu cứ lởn vởn quanh tôi. Mà tôi cũng quen lão này đủ lâu để hiểu ổng đang muốn gì rồi.

“…… Ông có muốn nghỉ chút… để chơi không?”

『Fah!』

Ngay lúc đó, đôi mắt của Tre’ainar sáng rực như thể liêm sỉ của Đại Quỷ Vương của ổng đã bay màu.

『Ta sẽ chơi với ngươi! Umm, đành chịu vậy nhóc. Um, ta sẽ chơi với ngươi! Nào nào, lấy ra đi! Chúng ta chơi liền luôn nào!』

Sau hơn chục năm mới được chơi lại cờ vây, ổng có vẻ rất tha thiết muốn được tiếp tục.

Mà, với một người không thể tương tác với thế giới như ông ta, cách duy nhất để ổng giải trí là ngắm nhìn cảnh vật qua tôi, đọc sách với tôi, nói chuyện với tôi và dạy dỗ tôi.

Và ổng đã như này từ hồi ổng nhận ra ổng có thể chơi cờ vây với tôi.

“Jeez, đằng nào mình cũng là người duy nhất có thể làm chuyện này…”

Nhìn ổng vui đến nỗi tôi không biết phải từ chối thế nào.

Tôi ngồi bệt xuống đất, lấy bàn cờ cờ vây rồi bắt đầu xếp quân ra.

Giữa lúc xếp cờ cho hai người, tôi đặt hai bộ quân sang hai bên mình, nhưng tôi lại bảo Tre’ainar sang phía đối diện ngồi để tạo bầu không khí cờ vây đúng nghĩa.

『Nào nào nhóc. Ngươi muốn đặt bao nhiêu quân trước cũng được. Ta sẽ cho ngươi thấy nước cờ của Đại Quỷ Vương là thế nào!』

Tre’ainar phấn khích khoanh tay. Thực sự nó trông khá khó chịu.

Tôi có thể đặt trước bao nhiêu quân cũng được. Trong cờ vây, nếu trình độ của hai người quá khác biệt, thì người yếu hơn sẽ được đặt trước một lượng quân coi như chấp. Ổng nói vậy cũng có đủ hiểu trình độ của Tre’ainar và tôi khác biệt đến mức nào.

Thế nhưng, nhìn ổng nói một cách phóng đãng như vậy khiến tôi không thể không khó chịu.

“Không cần. Tôi cũng biết chơi chứ bộ.”

『Nu, vậy sao? Thế thì…… đã vậy…』

“Rồi, chơi thôi! À mà, tôi đi trước nhé!”

Nói thật thì, tôi không phải dạng kì thủ cờ vây gì cả, nhưng sau một thời gian dài được Sadiz huấn luyện, tôi nghĩ mình cũng chơi khá ổn.

Dĩ nhiên, tôi không thể nói là mình mạnh hơn cô gái Shinobu kia, và tôi cũng không nghĩ mình có thể thắng được Tre’ainar, nhưng ổng làm tôi bực mình đến nỗi tôi sẵn sàng chơi không cần chấp với ổng.

“Nào, đến lượt ông đấy.”

『Vậy… bên dưới trái, sao』

Mà, tôi mong nếu là Tre’ainar, ông ta sẽ dùng hết sức đánh với tôi rồi đưa tôi vào khuôn khổ… tôi đã nghĩ vậy, nhưng rồi…

“Ora”

『Phía trên bên phải, sao』

“Hmm!”

『Dưới trái Kosumi───────』

Chỉ mới vài phút từ lúc bắt đầu.

Tôi chỉ mới đi được vài bước.

Tôi sẽ nói lại lần nữa, cờ vây là một trò chơi sử dụng ít nhất hàng chục nước để có thể chiếm ưu thế….

“—..hu…a…”

『Hmm? Nhóc ~ Ta hổng nghe gì hết~? Ngươi vừa nói gì nhở~? Ngươi phải nói to lên~ thì ta mới nghe được chứ ♪.』

“Ha!”

Chỉ mới mấy phút, Tre’ainar đã đang cười toét mang tai sau vài nước đi.

Lập tức sau đó, tôi liền hét lên.

“TÔI・CHỊU・THUA! Đồ khốn! Ông, ông có biết nương tay là gì không vậy!?”

『Thôi nào, đừng có nóng vậy chứ.』

“Bình thường thì ông sẽ nhẹ tay kia mà! Không, chính tôi là người bảo không cần chấp! Nhưng ông cũng vừa vừa phải phải thôi chứ!”

Tôi đã ngây thơ quá rồi. Sau trận đấu với Shinobu, đây là trận thứ hai ổng được chơi sau một thời gian dài, vậy nên Tre’ainar đã tàn nhẫn tọng nguyên một rổ hành vào mồm tôi.

“Kêu tôi chơi cho đã rồi lập tức hạ gục tôi … tôi không nghĩ tôi thắng nổi ông đâu.”

『Thôi mà, nào nào, bình tĩnh lại nào nhóc. Sao không tiếp tục ván đấu này thêm chút nữa đi?』

“Huh?”

Khi tôi còn đang bực bội ôm đầu, Tre’ainar đột nhiên nói gì đó nghe như thể muốn tiếp tục cái trò bắt nạt này.

Hơn nữa, chuyện đó……

“Này này, tiếp tục sao? Kiểu này rồi sao chơi được nữa? Dù tôi có làm thế nào đi nữa thì cũng kết thúc cả rồi.”

『Ngươi không thể, nhưng ta có thể.』

“… Hả? Này này, làm sao …”

『Vậy thì muốn đổi bên không~? Ta sẽ chơi ván cực kì bất lợi này coi như đang chấp ngươi nhé.』

“Ông nói gì cơ?”

Dù nghe có vẻ ngớ ngẩn nhưng tốt nhất tôi không nên xem thường.

Quả thật tôi yếu hơn rất nhiều so với Tre’ainar, nhưng chuyện lật ngược thế cờ trong cái tình huống này hoàn toàn bất khả thi.

Hơn nữa……

“Ha? Ô-ông đang xem thường tôi đấy à! Đừng có giỡn mặt, ván này coi như xo ─────”

Khi đó tôi đã quên mất.

Đối thủ của mình chính là một tên Đại Quỷ Vương toàn năng toàn tri.

Dù tôi có tốn bao nhiêu giờ, bao nhiêu ngày, bao nhiêu tháng, hay thậm chí bao nhiêu năm đi nữa, ông ta vẫn sẽ luôn có thể tấn công tôi bằng những đòn mà không một ai lường trước được.

Và vài phút sau ────

“…… Tôi sẽ không…… thế là đủ rồi…… tôi sẽ không bao giờ chơi với ông nữa…. Chết tiệt….”

Từ nước cờ mà tôi đã chịu thưa, Tre’ainar đã lập tức xoay chuyển nó và hành tôi lần nữa.

Đến nước này rồi thì tôi cảm thấy có gì đó cực kì vô lí theo nhiều cách ở đây.

Hai dòng nước mắt bắt đầu chảy ròng.

Tôi lật bàn cờ và nằm xuống quay sang một bên tỏ vẻ không phục.

『Nè nè! Ta, ta làm hơi quá rồi sao? N-nhóc, lại nhé! Ngươi có nghe thấy gì không vậy? Lần nữa thôi mà! Ta hứa là ta sẽ nhẹ tay mà? Lần nữa đi!』

“…… Miễn đi…… tôi đi ngủ đây… tôi không chơi cờ vây nữa đâu…”

『Nuah! Đừng mà! V-vậy đi. Ta sẽ dạy ngươi há? Huh? Sao nào? Huh?』

Vậy nên, trong một thời gian, cờ vây đã trở thành một vết thương lòng với tôi.

---------------

Zard: Vậy là đã xong vol 3, cảm ơn bạn đã ủng hộ mình suốt thời gian qua. Từ giờ chúng ta sẽ bước qua một chặng đường mới ở vol 4 mà theo mình thấy là rất hay và nhiều drama, mong các bạn sẽ ủng hộ

Và thay vì 1 ngày 1 chap như bình thường, lịch up bây giờ sẽ là vào T6 hằng tuần lúc 7h30 tối để đi theo eng, chứ chờ eng ra hết dự đoán là phải đến gần cuối năm sau lận :v

Xin cám ơn các bạn trong thời gian vừa qua và mong các bạn sẽ ủng hộ mình.

Các bạn có lòng hảo tâm muốn ủng hộ mình thì có thể ủng hộ qua ví momo theo số: 0833636631. 

Xin một lần nữa cảm ơn các bạn