Boushoku no Berserk ~ Ore dake Level to Iu Gainen wo Toppa Suru ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Học Viện Tình Yêu và Ma Pháp: Ai quan tâm đến nữ chính và phản diện chứ? Tôi muốn trở thành kẻ mạnh nhất trong cái thế giới Otome Game này

(Đang ra)

Học Viện Tình Yêu và Ma Pháp: Ai quan tâm đến nữ chính và phản diện chứ? Tôi muốn trở thành kẻ mạnh nhất trong cái thế giới Otome Game này

Toyozo Okamura

Mặc kệ tất cả các sự kiện tình cảm, tôi chỉ việc lao vào các hầm ngục—đây là câu chuyện như vậy đấy.

2 19

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

68 884

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

150 992

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

20 67

Ore wa Shiranai Uchi ni Gakkou Ichi no Bishoujo wo Kudoite Itarashii

(Đang ra)

Ore wa Shiranai Uchi ni Gakkou Ichi no Bishoujo wo Kudoite Itarashii

Gozen no ryokucha

Không hề hay biết rằng người mà mình đang tâm sự lại chính là crush đang giấu mặt, Minato cứ thế kể hết về tình cảm ngày càng lớn dần trong lòng, khiến cô ấy đỏ mặt bối rối! Và thế là, một câu chuyện

7 19

⟡ Volume 09 ⟡ - Chương 291: Quan hệ Chủ - tớ

Chúng tôi rời khỏi thành bang High Elf với bước chân nhanh nhẹn; trước mắt chúng tôi là những cánh đồng nơi thú nhân đang làm việc. Trời chỉ mới hừng sáng, thế mà họ đã đổ xô ra ngoài lao động.

『Cánh đồng bị tàn phá nặng nề.』

[Chắc do đợt tấn công của Eris.]

Những hố bom lớn chằng chịt khắp nơi, thiêu rụi cả những luống rau vừa trồng. Không chỉ thành phố High Elf bị ảnh hưởng, chuỗi cung ứng thực phẩm cũng không tránh khỏi.

[Dù thiếu lương thực có thể làm giảm ý chí chiến tranh của High Elf...]

『Nhưng hậu quả lại đổ lên đầu những kẻ yếu thế.』

[Ngay cả đứa trẻ nhỏ thế kia cũng bị bắt phải làm việc...]

Một đứa bé chừng 5 - 6 tuổi đang gồng gánh hòn đá to hơn cả cơ thể. Dường như họ không còn lựa chọn nào khác và phải huy động toàn bộ thú nhân để khôi phục cánh đồng.

Đứa bé trượt chân ngã, nhưng không ai dám đến giúp.

Cecilia định bước tới thì bị Greed ngăn lại.

『Đợi đã, Cecilia!』

[Nhưng...!]

『Đứa bé không khóc. Vả lại lính High Elf đang giám sát từ tháp canh phía bên kia kìa.』

Chúng tôi chỉ là những kẻ ngoại bang. Dù có giúp cũng sẽ không thay đổi được gì.

Việc Cecilia can dự trước mặt lính High Elf có thể khiến họ hiểu lầm là đứa bé bỏ việc. Khi ấy không biết nó sẽ bị trừng phạt như thế nào khi chúng tôi rời đi.

『Nếu các ngươi thực sự lo cho đứa trẻ, tốt nhất là không làm gì. Hiện tại chúng ta sẽ chẳng thể thay đổi gì.』

[Tôi... Từ thời ở thành phố Elf đến giờ vẫn không thay đổi được gì.]

[Không phải lỗi của riêng cô. Tôi cũng có cùng nỗi lòng với cô.]

Tôi đặt tay lên vai Cecilia, khẽ động viên cô bước tiếp. Cô nắm lấy tay tôi và gật đầu.

Roxy cũng từng gửi gắm ước nguyện mong tôi giải thoát cho thú nhân. Nhưng đến giờ tôi vẫn chưa tìm ra cách.

『Ở lại đây lâu chỉ thu hút sự chú ý của binh lính thôi.』

[Ừm, ta đi thôi.]

Cách đối xử với thú nhân ở Đảo Ines còn tàn nhẫn hơn cả Đảo Louise.

Lấy danh nghĩa [trang trại thú nhân[, High Elf tiến hành lai tạo tùy ý. Thật khó tin khi thú nhân vẫn giữ được nhận thức cho đến bây giờ.

Và chúng tôi chưa từng trò chuyện với thú nhân nơi đây.

Việc này chắc cũng tương tự ở thế giới Dark Elf.

[Giá như ở thế giới Dark Elf có người cùng tư tưởng với Cecilia.]

[Tôi cũng mong được gặp họ lắm[

Nếu có người như vậy, có lẽ chúng tôi sẽ tìm ra giải pháp. Dù biết đặt hy vọng vào điều gì đó mơ hồ là phi thực tế, nhưng giải thoát thú nhân quả thực là một vấn đề nan giải.

Lờ đi những điều trái với lương tâm khiến lòng tôi trĩu nặng. Nhưng chúng tôi vẫn phải bước tiếp.

Khắc ghi thực tại này vào tâm trí là điều duy nhất chúng tôi có thể làm lúc này.

Băng qua cánh đồng thú nhân, chúng tôi tiến vào khu rừng rậm rạp.

Nơi đây chính là khu rừng mà tôi đã cùng Roy đi săn ma thú.

Dường như lũ thây ma do chiêu hồn sư Roy tạo ra đã quét sạch toàn bộ quái thú. Không hề có dấu hiệu của sự sống.

[Dù là đã nghe Fate kể rồi nhưng không ngờ lại nhiều tới vậy.]

[Thây ma vốn dĩ nhanh và mạnh hơn ma thú, lại còn tấn công theo bầy đàn.]

[Chúng được tạo ra bằng cách cưỡng ép cấy tinh linh vào cơ thể thú nhân.]

[Thật kinh khủng. Chắc những High Elf bỏ mạng trong trận chiến vừa rồi cũng đã bị Roy biến thành thây ma.]

Thây ma thú nhân sẽ là một lực lượng đáng gờm. Roy từng nói rằng High Elf có tiềm năng rất lớn. Với những chiêu hồn sư, họ chẳng lo thiếu quân.

Cực Cự Thành đã lấp ló bên kia kẽ lá.

[Fate, ta sắp ra khỏi rừng rồi.]

『Cuối cùng cũng đến lúc rồi sao…』

Theo sau Cecilia, chúng tôi bước ra trước bức tường trắng toát sừng sững.

Dù địa điểm hay thời gian có thay đổi, nó vẫn giữ nguyên hình dáng và màu sắc đặc trưng ấy. Bức tường chọc trời lặng lẽ bảo vệ thế giới High Elf.

Giờ đây bức tường đã kết nối với thánh vật chính thống, tôi chỉ mong Roxy sớm ngày được giải thoát. 

Lần trước khi chạm vào Cực Cự Thành, tôi đã gặp Roxy dưới dạng linh hồn. Biết đâu lần này cũng vậy.

Một tia hy vọng le lói trong tôi.

[Tôi sẽ mở lối đi[

[Ừm.]

『Ra thế giới bên ngoài thôi!』

Cecilia căng thẳng trước thế giới lâu ngày không gặp.

Greed thì háo hức vì ngoài kia đầy quái vật cho ông ta thể hiện sức mạnh đã có lại.

Còn tôi, khác với hai người, vẫn bận tâm về [thế giới[ bên trong bức tường.

Tôi khẽ đặt tay chạm vào bức tường trắng.

Ngay lập tức một lối đi được hình thành.

Không gặp được Roxy...

Cecilia nhận thấy vẻ thất vọng của tôi, lo lắng hỏi, 

[...Fate. Chắc do cô ấy đang trong quá trình chuyển giao với thánh vật chính thống.]

[Ừa. Có lẽ liên kết của Roxy với Cực Cự Thành đang yếu đi. Đây là một dấu hiệu tốt.]

Tôi mong được nói vài lời với Roxy trước khi lên đường.

Nhưng khi biết rằng cô ấy đang dần được tự do, tôi hạ quyết tâm.

Bước dọc theo khoảng không gian trắng dài, chúng tôi trở lại thế giới bên ngoài sau bao ngày.

Hả? Đất đai có vẻ hoang tàn hơn trước.

Cecilia và Greed cũng đồng tình.

[Cây cối thưa thớt. Nhiều cây đã chết khô.]

『Hệ thống sinh thái duy trì hòn đảo đang suy yếu. Thêm nữa P01 cũng bị phá hủy rồi.』

[Tình hình này thì nguồn nước sinh hoạt cũng sẽ khan hiếm.]

Dù đã chuẩn bị đủ trong ba lô, ta vẫn không thể chủ quan.

Thiết nghĩ nên gìn giữ nguồn nước dự trữ.

Tôi nhìn ra xa phía chân trời.

[Khu vực gần bức tường vẫn còn nhiều cây xanh.]

『Hẳn là có thứ tự ưu tiên duy trì. Nơi có sự sống sẽ được ưu tiên trước nhất.』

[Nếu tình trạng hoang mạc hóa tiến gần đến bức tường thì sẽ rất tệ.]

Không thể khoanh tay đứng nhìn. Chúng tôi bắt đầu hành trình đi về phía tây.

[Đi theo lối ngắn nhất sẽ xuyên qua đảo Louise - nơi từng có thành phố Elf……[

Tôi có chút lo cho Cecilia. Một lần nữa chứng kiến vùng đất quê hương của bản thân sẽ không khỏi khiến cô đau lòng.

[Tôi ổn. Cảm ơn cậu đã nghĩ cho tôi. Thiết nghĩ tôi cần phải đối mặt với nó. Tôi có nghĩa vụ là cầu cho những linh hồn ở Thánh Địa Orphen được thanh thản.]

[Tôi hiểu rồi. Hãy ghé Orphen rồi đến Đảo Alice của Dark Elf!]

Chúng tôi bắt đầu leo lên dãy núi phía tây từng đi qua. Hơi thở của tôi trắng xóa trong giá lạnh. Thành phố High Elf - Runebach khuất dần về phía sau.

Như thể tiễn biệt chúng tôi, bức tường trắng phát ra ánh sáng mờ ảo.

Trong khi tôi mải ngắm nhìn thì Cecilia kêu lên,

[Fate, nhìn kìa! Con Fenrir lúc trước kìa!]

[Hả?!]

Trên đỉnh núi phía trước, một con Fenrir đang ngồi vẫy đuôi!

Bộ lông bạc mềm mại tung bay trong gió.

Nghe tiếng chúng tôi, đôi tai nó vểnh lên.

Có phải là Max không?

Đã lâu không gặp, tôi có chút hoài nghi.

[Cecilia, có thể không phải nó. Ta vẫn nên cẩn thận.]

[Không sao đâu. Có con Fenrir nào vẫy đuôi nhiệt tình thế kia chứ.]

Khi mới đến thế giới này, tôi đã từng suýt chết vì bị Fenrir tấn công.

Vậy nên có phòng bị vẫn là tốt hơn.

『Yên tâm đi, đó là Max. Ta đặt tên nên biết mà.』

[Hai người đã nói vậy thì...]

Tôi từ từ tiến lại gần.

[Ngồi xuống!]

[Gâu!]

[Nằm!]

[Gâu~[

Vâng lời thật. Đúng là Max rồi.

Sau bao ngày xa cách, Max có vẻ vui lắm.

Lúc trước nó đi kiếm ăn rồi mất tăm luôn làm tôi tưởng sẽ không gặp lại. Ngờ đâu nó đợi chúng tôi ở bên ngoài bức tường.

[Mày đã ở đâu suốt thời gian qua vậy?]

Tôi lấy tay xoa đầu Max, chiếc đuôi kia ngoe nguẩy rối rít.

『Thêm thành viên mới trong đoàn rồi. Chắc sẽ ồn ào lắm đây.』

Max cho Cecilia cưỡi lên lưng, rồi cùng tôi bước đi.

Trông thấy cô vui vẻ tôi cũng mừng. Nếu Max có thể giúp Cecilia quên đi nỗi buồn thì thật tuyệt.

Đúng là muốn đi xa thì phải đi cùng nhau.