Chúng tôi mượn tầng hai cửa hàng vũ khí của Lambda để chuẩn bị rời đi.
Libra đã chuẩn bị sẵn mọi thứ cần thiết cho hành trình, bao gồm cả thức ăn và nước uống. Mới đây, các tư tế dưới quyền hắn ta đã đích thân mang đồ đưa đến cho chúng tôi.
Họ còn mang theo một lời nhắn từ Libra:
Cố gắng mang về một bộ xử lý thay thế để sửa chữa P01 đã bị hỏng.
Cực Cự Thành đã lấy lại sức mạnh nguyên bản, nhưng sau đợt tấn công của Eris, cả phòng điều khiển lẫn P01 đều ngừng hoạt động.
Hiện tại thì chưa có ảnh hưởng nghiêm trọng, nhưng dần việc kiểm soát nguồn nước và đất đai sẽ trở nên khó khăn. Cuối cùng, nguồn nước sẽ bị ô nhiễm, đất đai suy thoái, và Đảo Ines sẽ không thể sinh sống được nữa.
Tình hình này cũng sẽ đẩy High Elf tiến gần hơn đến chiến tranh. Vậy nên nếu có thể, tôi muốn làm gì đó để thay đổi.
Một bộ xử lý thay thế... Liệu Dark Elf sẽ chịu đưa chúng tôi thứ giống vậy không?
[Fate, cậu xem cái này được không?]
Người vừa gọi tôi là Cecilia. Cô ấy đang kiểm tra đồ đạc được chuẩn bị sẵn. Từ trong ba lô, cô ấy lấy ra một hộp cơm được gói trong túi vải.
[Này... đừng bảo là...]
[Đúng như cậu nghĩ đấy. Trong túi còn có một mẩu giấy.]
Trên đó viết: Ta đã làm bằng cả trái tim đấy. Từ Libra.
Tôi cứ tưởng hắn ta đùa, nhưng rốt cuộc tự tay làm cơm hộp cho tôi sao!?
Uuuuu... Tôi bất giác cúi gằm mặt xuống.
[Cecilia ăn giúp tôi nhé?]
[Không được. Libra làm cho cậu mà.]
Nói rồi, cô ấy đưa hộp cơm cho tôi. Đành mở nắp ra xem thử.
『Cơm thiệt nè! Libra mới nấu đêm qua à?』
Greed bật cười như vừa trúng mánh.
Nhưng tôi không có tâm trạng để đùa cợt. Thứ quái quỷ gì thế này...
[Không có độc chứ?]
『Cũng có thể đấy. Bỏ lại đây đi.』
[Hai người nói gì vậy? Thức ăn được nấu chín để không bị hỏng, với lại, không có lý do gì để Libra đầu độc chúng ta sau khi đã tận tình chuẩn bị cho chuyến đi cả.]
Tôi biết chứ. Nhưng bản năng tôi đang đấu tranh dữ dội.
Cơm hộp từ chính tay kẻ mà tôi từng quyết đấu một trận sống mái…… Nghe thôi đã thấy đau bụng.
『Fate, chấp nhận đi. Đây là món quà dành riêng cho ngươi. Nên thưởng thức trên đường đi... Pftt... HAHAHA!!』
[Cái cười cuối cùng của ông phá hỏng hết rồi đấy!]
Cecilia cũng bật cười theo. Tôi ôm đầu dậm chân một lúc, rồi nhét hộp cơm vào sâu trong ba lô.
[Tôi sẽ ăn nó...]
[Xin lỗi nhé. Thôi nào, chúng ta cùng ăn đi.]
Nếu đưa hộp cơm Libra làm cho High Elf, họ sẽ vui mừng lắm. Thật kỳ lạ khi cách đối xử có nhiều kiểu cách tùy vào ấn tượng ban đầu... Nghĩ kỹ thì hộp cơm không có tội.
Như Greed đã nói, hãy thưởng thức nó trên đường đi vậy.
[Không ngờ một hộp cơm lại gây náo loạn thế này.]
[Đúng vậy. Nào, ta lên đường thôi.]
Đến Đảo Alice của Dark Elf, chúng tôi sẽ đi bộ một khoảng. Hơn nữa, vùng đất họ sinh sống được bao phủ bởi băng giá. Tốt nhất nên chuẩn bị đồ giữ ấm kỹ càng. Lambda đã cung cấp trang bị phù hợp.
Tôi kiểm tra xem đã có đủ áo giữ nhiệt trong ba lô chưa. Có tổng cộng bốn chiếc, bao gồm cả phần của Cecilia.
Chạm vào không thấy ấm lắm, vì chúng chỉ phát huy tác dụng khi mặc vào. Chất liệu được thiết kế để hấp thụ linh lực người mặc và tỏa nhiệt.
Cecilia vừa nhìn áo giữ nhiệt vừa nói:
[Tinh linh thuật của High Elf thật đáng kinh ngạc.]
[Người phát triển công nghệ này là Roy đấy. Cảm giác phức tạp ghê.]
[Ừm...]
Cô chạm tay lên má, như chợt nhớ ra điều gì đó,
[Cậu đã đưa nước tinh khiết từ cơ sở ngầm cho Roy rồi, phải không?]
[Ừm, trông anh ta rất vui.]
Trong lúc chúng tôi đang chuẩn bị, Roy nghe tin liền tìm đến. Nghe theo lời Ngôn sứ, anh ấy ủng hộ chuyến hành trình của chúng tôi.
Theo Roy, cuộc tấn công của Eris đã khiến quân đội hỗn loạn nặng nề. Ngay cả sau khi đã tổ chức đợt thanh trừng lần một vào bữa dạ tiệc hôm ấy.
Đó là đòn giáng mạnh vào thời điểm họ đang tái tổ chức quân ngũ. Hiện tại mọi thứ rối tung lên, và ngay cả Chủ tịch Thượng viện cũng không khỏi phiền muộn lo nghĩ.
Vì thế, Roy xác nhận đây là thời điểm hoàn hảo để lên đường.
Tôi đã kể cho anh ta về Adam và Eva - những xác ướp High Elf trong cơ sở ngầm, cùng với nước tinh linh. Roy chăm chú lắng nghe, rồi ôm chặt lọ nước như báu vật và rời xưởng vũ khí của Lambda. Chắc anh ta muốn tiến hành phân tích nó càng sớm càng tốt. Có lẽ khi chúng tôi quay trở về thì Roy đã có kết quả.
[Nếu Roy chỉ tập trung vào nghiên cứu vô hại, anh ấy sẽ vô cùng đáng yêu.]
[Tôi cũng nghĩ vậy khi trông thấy biểu cảm của anh ta lúc nhận nước tinh linh.]
Khi chúng tôi vẫn còn đang trầm ngâm thì có tiếng gõ cửa.
[Ta vào được không?]
Là giọng của Lambda. Khi chúng tôi đáp lại, ông mở cửa bước vào.
[Hai người bận rộn quá nhỉ.]
[Xin lỗi vì đã đột ngột vào đây.]
[Không sao. Ta cứ tưởng sẽ không gặp lại cô cậu nữa. Chỉ cần thấy mặt thôi cũng đủ mừng rồi.]
Lambda nhìn đồ đạc chúng tôi, tiếp tục nói,
[Hai người sẽ đi ngay sau khi xong à?]
[Vâng... Chúng tôi nợ ông Lambda nhiều quá...]
Cecilia trả lời với vẻ áy náy. Cô ấy vẫn day dứt vì đã làm hỏng vòng tay tinh linh mà Lambda tặng cho.
Nhưng ông đã bảo không cần bận tâm,
[Trong tình hình này, càng sớm lên đường càng tốt. Thế giới của Dark Elf... nghe thật hấp dẫn.]
Lambda vuốt chòm râu dài, như đang nhớ lại quá khứ.
[Ông có điều gì bận tâm sao?]
[Dark Elf là chủng tộc hiếu chiến. Vũ khí của họ phát triển hơn cả High Elf.]
[Vậy khi đến đó, nếu thấy đồ tốt, chúng tôi sẽ mang về nhé?]
[Ồ! Thật sao!?]
[Tất nhiên. Đúng không, Cecilia?]
[Vâng!]
Nghe chúng tôi nói, Lambda vuốt râu cười khoái chí,
[Lại có thêm niềm vui chờ đợi khi các cậu trở về! À, suýt thì quên.]
Ông đưa cho tôi một túi vải dài mà ông đã cầm theo. Mở chiếc túi nặng trịch, tôi lấy ra một thanh kiếm.
[Một thanh kiếm tuyệt vời. Được rèn bằng kỹ thuật ta chưa từng thấy. Nhưng cậu nên giữ nó, Fate.]
Đó là thanh thánh kiếm mà nữ Thánh Kị Sĩ đánh rơi khi tấn công thành phố High Elf. Tôi định gửi Lambda giữ hộ, nhưng giờ ông trả lại cùng với vỏ kiếm.
[Thanh kiếm này muốn ở bên cậu.]
[Ông biết điều đó sao?]
[Làm vũ khí lâu năm, thỉnh thoảng ta cảm nhận được những điều như vậy. Nó chứa đựng ý chí mạnh mẽ.]
Bao kiếm đẹp đẽ bọc bên ngoài chứng tỏ Lambda coi trọng thanh kiếm hơn lời nói. Tôi cẩn thận cất nó vào ba lô.
Bình thường, Greed rất ghét việc tôi mang kiếm khác. Nhưng lần này thì ông ta im lặng.
[Fate, tôi xong rồi.]
[Ừa, tôi cũng vậy.]
Đeo ba lô lên, chúng tôi theo Lambda xuống tầng một, đi qua xưởng nơi bộ giáp của chúng tôi vẫn đang được chế tạo dở dang.
[Ta sẽ trao cho các cậu khi trở về. Hẹn ngày gặp lại.]
[[Vâng!]]
Lambda tiễn chúng tôi rời tiệm vũ khí. Bình minh đã ló dạng.
Hôm nay sẽ là một ngày đẹp trời.
Chúng tôi bước qua khu phố yên tĩnh. Vừa mới quen với khung cảnh thành phố High Elf, thế mà giờ đã phải tạm biệt.
Chúng tôi sẽ vượt qua Cực Cự Thành khi trời sáng hẳn.