“Vâng. Câu này dịch sang tiếng nhật là 『Lễ đính hôn của Nancy và Bob đã bị hủy mà không ó bất kỳ liên hệ nào』”
Trong thời gian của tiết tiếng Anh, tôi đã mất kiên nhẫn.
Thật phiền phức khi phải giúp đỡ cho hội học sinh.
Nhưng nó vẫn còn tốt chán.
Vấn đề là, làm sao để tìm được hai thành viên còn lại trong 1 tháng đây.
CLB văn học của tôi không viết tác phẩm giống như các CLB văn học kia.
Đó chỉ là thứ tôi cần để đạt được không gian nơi mà tôi có thể thưởng thức văn hóa 2D.
Nghĩ về nó, Hoạt động của CLB tôi đơn giản là 『Để tiêu thụ tác phẩm 2D』.
Đó là điều mà một Otaku ưa thích.
Nhưng tiếc thay, lại không có một Otaku nào xung quanh tôi cả…
Tôi thường hay cho mượn một số manga nổi tiếng cho đám đực rựa trong lớp, để tôi có thể có được một vị trí tốt trong lớp. Mặc dù tôi thích thể loại Romcom cũng như thể loại Harem anime và tiểu thuyết, tôi vẫn một thiếu niên. Các tác phẩm hàng tuần của Shounen là thứ tôi yêu thích. Mặc dù, tôi vẫn có thể nói chuyện với bạn bè tôi về chủ đề này, nhưng lại không có thăng Otaku chính hiệu nào yêu thích kiệt tác gal-game ( như Black Album 2) hay những chương trình anime chiếu vào buổi tối.
Tôi nên làm gì đây….
Rồi, tự nhiên, tôi nhớ lại lý do tôi trở thành một Otaku.
Vào sơ trung năm 2,
Tôi đã từng thích một con gái với mái tóc màu đen xinh đẹp và cô ấy sử dụng tôi như con chuột bạch để có thể hẹn hò với bạn trai cô ta.
Nhân tiện, chuyện đó xảy ra trước khi chuyến đi chơi ở trường nhờ thế tôi mới hiểu rằng tôi đã bị lợi dụng, và tôi một thằng đã ngủ luôn trên giường vì sốc đã không tham gia chuyến đi.
Ngày tiếp theo, tôi cuối cùng cũng bò ra khỏi giường và bắt đầu đi long quanh ở dưới phố như một con ma.
Đó là lúc tôi đi vào một hiệu sách, tôi đã gặp nó.
Nữ thần truyền thông được gọi là LightNovel.
Mắt của tôi đã bị thu hút bới ảnh bìa của nó.
Đó hình ảnh của nhân vật chính, mỉm cười dịu dàng như một nữ thần đang cô vũ cho tôi.
Tôi cố chống cự lại, nhưng như một người đang muốn người khác an ủi mình, tôi đã mua nó mà không hối tiếc.
Mặc dù tôi bị tra tấn bằng nhiều cách bởi những con phò xinh đẹp đó, tôi đã được tái sinh khi nhìn thấy nguồn gốc của cái đẹp của một con xinh đẹp thông qua cuốn sách đó.
Sau đó, tôi đọc rất nhiều LN, và xem luôn anime chỉ chiếu vào buổi tối sau khi nghe tin LN yêu thích của tôi được lên song và tôi dần trở thành một Otaku.
Sau khi nhớ lại quá khứ, tôi phải nghĩ về hiện tại.
Hmm, tôi có nên làm một tấm poster tuyển dụng thành viên không?
Hoặc tôi nên hỏi CLB bao chí cho một phần tuyển dụng trên báo trường?
Nhưng, khoan đã, không phải một ý kiến rất tồi sao trong trường hợp này sao?
Tôi không thể viết một thứ như “tuyển thành viên Otaku “trên báo được.
Dù sao thì, tôi cũng là một Otaku, và là một học sinh bình thường ở lớp C.
Otaku là sự hiện diện sẽ bị tránh xa, và tốt hơn là đừng để bị phát hiện là một trong số đó.
Nếu như danh tính thực sự của tôi bị lộ, nó sẽ thu hút sự chú ý không cần thiết.
Khi còn học tiểu học, tôi đã lỡ thu hút sự chu ý của những đứa xinh đẹp và tôi phải chịu đứng sự cay đắng của việc bị tẩy chay trong 3 năm cho đến khi tốt nghiệp.
Đó là vì sao tôi sẽ cố không trở nên nổi bật như một otaku.
Chỉ có Shinonome người thường xuyên ghé thăm CLB biết về quá khứ của tôi trong cái trường này.
Vì sao tôi lại không thích sự nổi bật? Ví sao tôi lại ghét gái đẹp? Cô ấy liên tục hỏi tôi những câu hỏi đó do dó tôi không còn cách nào khác nói cho cô ấy biết một cách miễn cưỡng.
“Tốt lắm,và giờ phiền cậu dịch phần tiếp theo,Ikuno-kun”
Well,thực sự chả có người bạn Otaku nào quanh đây cả.
Do thế mà chả có ai tham gia cả.
Từ lúc bắt đầu,dù là Otaku hay không,đó cũng không phải tình huống tôi nên kén chọn….
“Ikuno-kun, em có nghe không vậy?
Nếu còn tiếp diễn nữa thì thiên đường của tôi sẽ……
Tôi vẫn chưa xem xong những anime tôi đã quay lại, LN và manga. Còn có cả một số gal game còn chưa hoàn thành!
Chỉ có những thứ đó giúp tôi có thể thoát khỏi cái cuộc sống bị kiềm hãm bởi em gái tôi.
Nghĩ về con bé, tôi lại nhớ về những từ ngữ đáng sợ thốt ra từ cô bé sáng nay.
“Nii-san, tin tốt đến đây. Hôm nay, Em cảm thấy rất kích thích. Nếu,Nii-san không ô em, em sẽ quá nóng để ngủ…..
Đó có phải tin tốt méo. Tại sao em ấy lại nó điều đó cho mình biết chứ?
Tôi nên đối xử nó như một tin rác và làm ngơ nó đi!
“Aghhh…….h”
“Ara ara~.Ikuno-kun, có phải cô dạy chán đến nổi em phải vồ đầu như thế không?
“Anh,…..anh sẽ không ôm em đâu.
“Huh, ôm cô? Dame~, em đang nói cái gì vậy, Ikuno-kun? Ufufufu!
Tự nhiên, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
“Eh……Hiiragi-sensei?”
“Hai, Hiiragi desu” (Kuro: vl bà cô XD)
Một khuôn mặt xinh đẹp của một chị gái đang xuất hiện trước mặt tôi.
Với mái tóc dài màu tro, cô ấy là giáo viên tiếng Anh và là cô giáo chủ nhiệm của lớp tôi.
Một cô giáo trẻ mang trên mình chiếc áo màu xanh lá cây như để che giấu đi bộ ngực khủng của cô ấy như đang cố thoát ra ngoài khi cô ấy đi bộ, cô ấy là một trong những giáo viên nổi tiếng trong trường được cả trai lẫn gái yêu mến.
“Ikuno-kun, cô tự hỏi em đang mơ về thứ gì vậy?
“Ano,sono…..em,..em….”
Bữa sáng hôm nay, tôi tới trường với cơn buồn ngủ vẫn còn
Chết rồi, tôi vô thức nói thứ gì cho sensei rồi…..
Chuyện này đã khí tôi nổi bật, và do dư chấn của quá khứ, cơ thể tui bắt đầu run và suy nghĩ tôi dừng lại.
Đột nhiên, tôi nghe thấy giọng nói bình tĩnh từ phía sau.
“Sensei, em có thể nói vài từ được không?”
“Ara ara~Shinonome-san, có chuyện gì sao em?”
“Ikuno-kun có vẻ không được khỏe từ sáng nay, nên em có thể thay cậu ấy dịch câu này được không?”
Như thể hiểu được phản ứng của tôi, cô ấy nói mà không chút do dự. Dường như đám học sinh định đâm đầu vào đánh giá tôi vì nó có thể ảnh hưởng đến luân thường đạo lý, nhưng có lẽ vì lời đề nghị của Shinonome, giọng nói dần lắng xuống.
“Thì ra là thế sao? Cô xin lỗi vì không nhận ra nhé, Ikuno-kun. Em nên ghé thăm phòng y tế của trường…”
“H…Hai”
“Giờ thì, Shinonome-san, nhờ em nhé~”
“Hai…… Trong khi Nancy và Bob đi đến nhà thờ vào chủ nhật —”
Shinonome, như không có gì xảy ra, cô ấy tiếp tục dịch phần của tôi với dáng vẻ trang nghiêm.
Mái tóc đen mượt mà của cô đang trôi nổi một cách nhẹ nhàng trên tai cô khiến tôi vô tình nhìn mê hồn.
“Yosh. Làm tốt lắm~. Tiếp theo là Aizawa.~)
“Eh, em!?...H-Hai…. eto….. eto…. trang, trang mấy vậy?”
Như đang nghĩ về thứ gì đó, cả lớp bật cười khi nhìn Aizawa đang sửng sốt.
“Oi, Shinonome, cảm ơn cậu đã giúp tôi. Cậu đã cứa tôi đấy.”
Nghe lời cảm ơn của tôi, cô ấy nhẹ nhàng để đôi môi gần tai tôi.
“Không có chi, hãy cứ nghĩ rằng cậu nợ tôi lần này. Đừng quên nó nhé.”
Bằng lời thì thầm nhẹ nhàng của cô, cùng với mùi thơm của nước hoa khiến cho khuôn mặt tôi nóng lên.
HaHa, Đối thủ của mày là phò nhưng giấu xảo quyệt đấy.
Đương nhiên là nó sẽ không miễn phí.
Tôi nhạo báng bản thân vì nghĩ như thế.
Một khoản vay?
Cô cáo đó sẽ ép buộc tôi đồng ý với những yêu cầu vô lý
Nhưng chỉ lần này, tôi thành thực biết ơn con phò này.
Khi tôi nói chuyện với cô sau giờ học.
“Để tớ đạp lên người cậu.”
“Đột ngộ thế…. Nani?”
Sau khi đi vào phòng CLB trên tầng hai bên tóa nhà đặc biệt, tôi theo phản xạ đáp lại cô.
Đây là tòa nhà riêng biệt được kết nối với một cây cầu từ tầng hai của trường học. Về cơ bản thì nó là nhà kho nơi đặt những trang thiết bị và dụng cụ của trường, và phòng CLB của tôi là một phần của nó.
Bàn và ghế được chất đống ở phía sau CLB và còn có một số thùng các tông cũ nằm xung quanh đấy.
Vì tôi thường xuyên dọn dẹp phòng này, nó không có bẩn đâu.
“Tớ nói là để tới đạp lên người cậu. Cậu nghe không rõ à?”
Ngồi trên ghế sofa ở giữa phòng học trong khi đang bắt chéo chân, Shinonome nở một nụ cười lạnh lùng khi đang chơi đùa với mái tóc mình.
“Ha…. Đây là cách mà cậu muốn tôi trả ơn sao?”
Tôi ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện trên bàn.
“Đúng thế đó”
Bằng cách dẫm lên tôi, người đã không nghe lời cô, cô ấy có thể thỏa mãn mong muốn chinh phục của cô…
Shinonome làm việc như một thư ký hội học sinh vào thời gian rảnh của cô nên cô thường xuyên tới thăm CLB.
Cô ấy đã từng yêu cầu tôi mát xa vai của cô and nhiều yêu cầu khác nhau mỗi khi cô ấy đến nhưng tôi đều từ chối hết.
Mặc dù không nên từ chối một cô gái xinh đẹp, sẽ thực rắc rối nếu tôi phấn khích về điều đó.
Nhưng thôi, tôi thực sự nợ cô ấy về rắc rối của hôm nay.
“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ làm những gì tôi hứa”
“Fufu, không phải cậu rất nghe lời sao? Thật là con heo dễ thương.”
Hey, có phải cô vừa nói tôi là một con heo? Dù sao thì, làm cho lẹ rồi dừng luôn.
“Thật là một con mắt nổi loạn. Nhưng tớ phải nói rằng phần lớn sự nổi loạn ấy làm nó trở nên thú vị hơn. Well, giờ là thời gian để dạy cậu sự khác biệt giữa vị trí của tớ và cậu. Nằm xuống đây.”
Shinonome chỉ vào chân cô khi đang ngồi trên ghế sofa.
Có rất nhiều điều tôi muốn nói lắm, Nhưng cuối cùng tôi cũng phải nằm xuống và nhìn lên như cô ấy bảo.
Cô ấy cởi uwabaki của cô ấy ra và duỗi cái chân đẹp đẽ của cô.
“UGH”
Cô ấy giẫm vào má tôi.
“Ffufu, thật là một biểu hiện tốt”
Chân cô ấy có cảm giác như là không có mang tất vậy, bằng cách nào đó nó rất mềm mại và ấm áp.
“Cậu…… UGH ~ Mặt cậu như đang tận hưởng nó vậỵ…..AGHH ~ Nó như là….UGH~”
Cho tôi nói hết được không.
“Thật là một người đàn ông thảm bại, bị giẫm bởi một cô gái. Tại sao một người đàn ông như thế có thể nhìn ra bản thật của tớ chứ?”
Shinonome, như đang cảm thấy vui vì tôi hiểu cô, mỉm cười hạnh phúc với má cô đỏ như cà chua.
“Ngoại hình và điểm số của cậu thì dưới trung bình, thật là một đàn ông vô dụng”
“A…..Ai dưới trung bình hả? Mạc dù mọi thứ trở nên như thế, điểm số của tôi cũng nằm trong top lớp đấy. V…Về ngoại hình của tôi, tôi không có ý kiến gì nhưng…. Tôi nghĩ nó không đến nỗi tệ…”
“Hey con heo kia, đâu ra cái tự tin đó vậy? cậu chưa từng nhìn bản thân trong gương à? Dù tớ đã nói điêu này rồi, hầu hết đàn ông những kẻ thấp kém hơn bình thường trước mặt tôi.”
Shinonome chắc chăn là một người xinh đẹp, nhưng cô ấy cũng có những tài năng xuất chúng khiến nhiều người phải xấu hổ.
“Nhưng, cậu lại khác biệt với những người đó. Dù thế tớ vẫn muốn cậu thành pet của tớ”
“Nani? Một con pet á….. cậu có bị ngu không? Cậu nói cái quái gì vậy?”
Sau đó cô ấy nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào má tôi bằng vòm chân của cô.
Tôi có một cảm giác rằng má của Shinonome chuyển sang màu đỏ chét.
“Đây là lần đầu tiên tớ gặp một kẻ thấp kém chống lại tớ. Đến cả thầy cô cũng phải nghe lời tớ vì gia đình tớ là người quản lý cái trường này. Cậu quá vụng về và không thể thích nghi với xã hội.
Vì thế, để tớ cho cậu một vài lời khuyên. Chỉ cần ngoan ngoãn trở thành của tớ”
Vừa nãy, đó chẳng phải một câu nói của một Tsundere trước khi vào route trong gal-games sao?
Tuy nhiên, sau những trận chiến chống lại những con phò, tôi đã đủ kinh nghiệm để hiểu được những từ ấy.
Cô ấy còn là một con phò nhưng giấu người lừa dối và thao túng bọn đực rựa.
“Hmm, cậu chỉ muốn biến tôi thành pet của thôi đúng không?”
“Oh, cậu hiểu tớ quá nhỉ”
Cô ấy vuốt tóc trong khi đang lườm tôi như một nữ hoàng.
“Tớ là người sẽ kế thừa của tập đoàn Shinonome, không có một tâm trí mạnh mẽ thì tớ không thể quản lý chuyện gia đình của tớ. Sau cái chết của bố mẹ tớ từ khi tớ còn nhỏ, ông nội tớ luôn nhắc đi nhắc lại điều đó. Luôn có một tâm trí mạnh mẽ, một người đồng hành như bạn bè là không cần thiết. Tuy nhiên, tớ lại muốn có một con pet”
Đây là lần đầu tiên tôi nghe rằng bố mẹ của cô ấy đã qua đời.
Có khi nó một lời nối dối của con phò đó, nhưng cái bầu không khí này lại nói với tôi rằng nó không phải thế.
Tôi đã có một chút sự ngạc nhiên, nhưng tôi đã bình tĩnh lại ngay lập tức.
“Tôi….Tôi sẽ không bao giờ trở thành một con pet cũng như của Shinonome!”
Sau khi tôi đã tuyên bố một câu rất là đàn ông, cô ấy để tay cô ấy lên môi và cười
“đúng rồi, khuôn mặt đấy. Khuôn mặt đã chống lại tớ, nó vẫn như thế. Mạc dù cậu chỉ là một tên thấp kém, cậu khác biệt, và điều đó đã làm tớ càng muốn độc chiếm cậu…..Fufu”
Shinonome cứ giẫm vào khuôn mặt của tôi, Nhưng cô ấy có vẻ phấn khích hơn hồi nãy.
Oi oi, cô gái này có bị sao không vậy?
Tôi biết cô ấy là một S ở mất độ nào đó, nhưng biểu hiện của cô, nhìn rất nguy hiểm theo nhiều cách khác…
“Hey, đủ rồi đấy, Shinonome. Cậu giẫm lên tớ nhiều quá r đấy mặc dù nó chỉ là cái nợ cần trả, còn nữa tôi tới đây vì hoạt động của CLB, Ugh…. Vì thế, dừng lại đi!”
“Fufu. Tớ từ chối. Tớ sẽ không cho cậu làm hoạt động của CLB”
Cô ấy kiểm soát lại nhịp thở của mình và nhìn chằm chằm vào tôi.
“Dù sao thì, CLB của cậu sẽ bị giả thể vì cậu không thể tuyển đủ thành viên trong một tháng. Vì thế, trong một tháng đó, tớ sẽ ở đây và huấn luyện cậu để biến cậu trở thành của tớ. Và tớ sẽ biến cậu thành thư ký của hội học sinh – một thu ký, và sau đó cậu cuối cùng sẽ trở thành pet của TỚ.
C…Con Phò này, cô ta đã tính xa đến thế rồi sao?
Đúng như mong đợi từ Phò nhưng giấu, một trong 2 Đại Nhị Phò!
“Kuuu…. Tôi sẽ để nó xảy ra đâu! Tôi vẫn là hội trưởng của CLB văn học! Mặc dù Shinonome ở đây đi nữa, bằng quyền lực của tôi , tôi có thể ép cậu rời khỏi đây!”
Tuy nhiên, Shinonome cười lạnh lùng.
“Tớ đã nghĩ cậu sẽ nói điều đó. Vì thế, tớ đã chuẩn bị một lời biện minh cho trường hợp này”
“Lời biện minh?”
“Đúng vậy. Cậu còn nhớ câu chuyện sáng nay không? Về việc giúp đỡ hội học sinh”
“U…..Un. Đương nhiên là tôi nhớ”
Tôi có một cảm giác không lành khi tôi nhìn vào cô ấy.
“Bắt đầu từ ngày hôm nay, CLB văn học cũng sẽ trở thành phòng tư vấn của hội học sinh, tớ đã gửi đơn cho hội đồng học sinh và nó được thông qua. Hơn nữa, tớ sẽ trở thành cố vấn để xem liệu cậu có làm việc đàng hoàng hay không. Nói cách khác, tớ có thể ở đây một cách hợp pháp mặc dù tớ không phải là một thành viên”
“Na…. Nani….”
Suy nghĩ tôi dừng lại, nhưng tôi hiểu được ngay lập tức ý nghĩa của nó.
“Thế…Thế nghĩa là, khi Shinonome ở đây, thì tôi không thể thực hiện hoạt động của CLB được sao!
“Fufufu, chính xác”
KẾT THÚC RỒI. MỌI THỨ KẾT THÚC RỒI….
Đây là tình huống mà bạn Otaku cùng phòng của mình bị thay thế bởi một người bình thường, căn phòng mà tôi dùng để thỏa mãn sợ thích của tôi bị lấy mất. Đương nhiên, tôi sẽ trở nên tuyệt vọng.
“Không….Không thể chấp nhận được”
Bây giờ, văn hóa 2D trở nên quang trọng với cuộc sống của tôi. Chỉ cần nghĩ đến việc không thể thỏa mãn sở thích ở trong không gian riêng của tôi đã khiến tôi trở nên tuyệt vọng.
……Eh? Nếu chỉ đọc LN với xem anime, tôi có thể vào thư viện ?
Để vào được thư viện, tôi phải được nhìn nhận là một người vào đọc sách bình thường. Khi cậu đọc thể loại gì đó giống với Harem hoặc nhân vật mà cậu thích, cậu thường xuyên làm gì?
Đúng vậy, cậu vừa cười vừa đọc.
Cười như thế trong thư viện sẽ khiến cậu nổi bật. Đó là lý do tôi cần có không gian riêng tư.
Nếu tôi ở nhà sẽ không có một sự tự do gì bởi em gái của tôi, và CLB văn học là thiên đường duy nhất của tôi – giờ nó lại bị con phò mang tên Shinonome chiếm mất.
Làm ơn, ai đó giúp tôi đi…..
Người nào cũng được.
Nếu tôi có thể tuyển được vài thành viên và bảo vệ được căn phòng này, tôi có thể sắp xếp lại căn phòng và biến nó thành không gian riêng của tôi.
Nhưng, tiếc là lại không có ai cả.
“Ffufu, cậu bỏ cuộc đi là vừa”
Lần nữa, lũ phò và lũ gái đẹp, bọn chúng cứ khiến cuộc đời tôi bị đảo lộn
Nhưng buồn thay, tôi không thể làm được gì ngoài cầu nguyện.
…Làm ơn, mọi người. Ai cũng được.
~Làm ơn hãy giúp tôi đi.
Mỗi khi nhân vật chính trong 2D gặp hoàn cảnh khó khăn, luôn sẽ có một người tới giúp đỡ.
Tuy nhiên, đây là hiện thực.
Tất nhiên một khái niệm như thế không thể tồn tại.
Nhưng, bất ngờ thay phép màu lại xuất hiện.
Một cô gái tóc vàng xuất hiện.
Một cô gái với làn da trắng, đang nói “X-Xin lỗi đã làm phiền” một cách rụt rè trong khi đứng trước cửa vào.
Sau đó, khi cô ấy thấy tôi ngồi dưới sàn.
“I…Ikuno-kun”
Hình như là Aizawa Mahara nhớ tên tôi.
Cô ấy đã chạy tới bên tôi ngay lập tức.
Trước khi tôi biết, Shinonome đã cách xa khỏi tôi.
“Hey, hey, có chuyện gì sao? Cậu có sao không?”
Cô ấy cúi xuống và nhìn vào mặt tôi với biểu hiện lo lắng.
“Eh? Oh, yeah…Tôi Không sao”
“Cậu không có sao mới lại! Ngồi yên như thế nhế!”
Tôi tự hỏi có phải do khuôn mặt tuyệt vọng đã tái nhạt lúc đó không .
Với cái nhìn nghiêm túc, cô ấy la lên và đặt chán cô vào tôi, người đang ngồi.
Eh? Tình huống gì đây?
Như thể đó là điều hiển nhiên, cô ấy không cảm thấy phiền gì khi mặt cô rất gần với tôi và nâng mái tóc tôi lên để đo thân nhiệt của tôi.
Với con mắt tròn, đồng tử lớn và long mi dài (có thể vì trang điểm) và sự năng động của cô, đôi môi mềm mại, Ngoài ra, tư thế trong giống như đang hô hấp nhân tạo, hai bộ ngực to và mềm của cô như bị nghiền nát ở giữa.
“Hmm, thân nhiệt của cậu bình thường mà. Nausea thì sao? Hay cậu cảm thấy chóng mặt?”
Trong khi tách khuôn mặt tôi ra, cô ấy nhìn tôi với sự lo lắng.
Bình thường, vì tích cách trẻ con của cô, được nhìn thấy một biểu hiện như một ngườ mẹ như vậy, tôi đứng vậy với con tim đang đập “dokidoki”
“Umm…. Cảm ơn Aizawa. Nhưng tôi thực sự không sao cả”
Tôi luôn cho rằng Aizawa qua là một con phò dâm đãng.
Nhưng hiện giờ, cô ấy như một thiên thần vậy.
“Cậu nói “cậu không sao”….Nhưng không phải mặt cậu đỏ hết sao? Còn nữa, tại sao cậu lại ngồi dưới sàn?”
Aizawa, trong khi đang nhìn chằm chằm vào tôi, ngồi cùng một chỗ với hai chân tạo thành chữ V ngược.
Sau đó, đã mặc uwabaki chừng nào không biết, Shinonome nói với tong giọng điềm đạng
“Aizawa-san. Tình trạng của Ikuno-kun vẫnchưa khỏi từ sáng nay .”
“A, Shinonome-san cũng ở đây sao? Tớ xin lỗi, tớ quá tập trung vào Ikuno-kun tớ không để ý tới cậu!”
Như cô ấy không biết gì về tình huống này, Aizawa mở to mắt tronng sự ngạc nhiên.
Nhưng để lo lắng cho tôi đến thế, không để ý xung quanh là điều dễ hiểu
“Ffufu, Tớ không phiền đâu, vậy nên cậu không cần phải lo lắng đâu”
Một nụ cười dịu dàng giả tạo.
Từ bầu không khí giữa Aizawa và Shinonome, hình như cô ấy vẫn chưa thấy cô ta giẫm vào tôi.
“Cậu ấy bất thình lình gục ngã trong khi chúng tớ đang nói chuyện. tớ nghĩ cậu ấy bị bệnh rồi. Đến cả khuôn mặt của cậu ấy cũng đỏ kìa. Tớ rất lo lắng.”
Không phải vì cậu sao?
“Cậu…. cố gắng tỏ ra mình vẫn ổn trong tình huống này là không tốt nha. Nếu cậu bị bệnh thì cậu nên về sớm.”
Nhưng, về nhà một mình thì thật là….. Sao không nằm nghỉ tại phòng y tế trường?
Aizawa vẫn tốt như mọi khi.
Aizawa, có phải chăng là một cô gái tốt?
Không, vẫn còn những tin đồn xấu về cô.
Và tôi chả biết gì về cách sống của con phò dâm đãng.
Cẩn trọng về mọi thứ là rất cần thiết
Tuy nhiên, mắt tôi lại tập trung vào một điểm.
Kết quả của việc cô ấy ngồi tư thế chân để hình chữ V ngược, tôi đã thoáng thấy được cái quần lót trắng tinh của cô.
Một cô gái lòe loẹt như Aizawa mặc một thứ tẻ nhạt vậy sao? Ngoài ra không phải nó xinh xắn và trong sáng một cách bất ngờ sao.
Hơn thế nữa, ở trung tâm của nơi đó có một chỗ phình ra.
“A, mặt cậu lại đỏ lên nữa kìa….. Cậu có chắc là cậu không bị bệnh chứ?”
“Không, Aizawa-san. Cậu ấy chỉ thấy kích thích vì đang nhìn quần lót cậu thôi”
“Quần lót của mình?”
Bất ngờ, Aizawa la lên với một giọng lớn.
Cô ấy chắc là để ý được ánh nhìn của tôi.
“Kyaaaa!!”
Đệt! Tôi không nên nhìn chằm chằm như thế!
Trong 2D, thì nó là một tình huống quen thuộc.
Và sau vụ đấy, một cái tát hoặc đấm là điều đương nhiên.
Nhưng sau một hồi, vẫn không có chuyện gì xảy ra.
“Mou! Cậu không nên nhìn quần lót người khác như thế.”
Che lại váy cô, Aizawa nhìn tôi và xấu hỏi.
“Huh…..? Cậu không muốn đánh tôi à?”
Cái nhìn mạnh mẽ của cô ấy đã làm tăng bầu không khí nam tính của cô, cô ấy nhìn như một người luôn sẵn sàng sử dụng bạo lực
“Đánh cậu sao? Tớ đâu cần đi xa đến thế. Chắc chắn, bị nhìn như thế đương nhiên sẽ thấy xấu hổ, nhưng nó là vì tư thế ngồi của tớ vào thời điểm đó.”
Từ tận đáy lòng ,Aizawa có thể đang rất xấu hổ vì mặt cô đỏ chót. Tuy nhiên, như không muốn bỏ cuộc, cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi mà không mà né mắt ra. Cô ấy không suy nghĩ về đều đó vì cô ấy đã ngủ với nhiều người đàn ông? Hoặc đó là cách cô xử lý đàn ông sao? Một suy nghĩ như thế cứ hiện lên trong đầu tôi.
“Để nó quá một bên, Ikuno-kun, cậu có thực sự ổn không vây?
“Un, tôi ổn. nó không có gì to tát cả đâu…. Đừng để ý tới nó?
“Tớ hiểu rồi.”
Aizawa mỉm cười hài lòng.
Tính cách của cô rất thẳng thắng.
Nên, kể từ giờ tôi nên để cho quá khứ là quá khứ
Với điều này, tôi có cảm giác rằng tôi hiểu vì sao Aizawa nổi tiếng như thế….
Lo lắng cho tôi một cách nghiêm túc, nụ cười của cô khiến cho mặt tôi đỏ lên.
Tự nhiên, bàn tay tôi nằm dưới sàn bị đạp bởi ai đó.
“Ara, tớ xin lỗi nhé, Ikuno-kun
Xin lỗi trong khi cười. Có phải cố ý không nhỉ…..?
Tôi, với tư cách là ứng cử viên cho pet của cô, đã bị mê hoặc bởi đối thủ đáng ghét của cô, cô tức giận cũng phải.
Tôi tự hỏi nó có phải là sự ghen tị?
“Ngoài ra, Aizawa-san. Tớ tự hỏi tại sao cậu lại tới đây?
“Oh, tớ mém quên mất!”
Aizawa đứng dậy.
Tôi cũng đứng dậy và phủi bụi trên đồng phục tôi.
“Eto, Aizawa-san. Có phải cậu có chuyện gì với CLB văn học không?”
“Hai. Nhưng nó có chút khác biệt….ahaha”
Có vẻ rất khó cho cô ấy nói trước mặt tôi.
Tuy nhiên, Shinonome cười như cô ấy biết được Aizawa sẽ nói gì.
“Aizawa-san. Cậu ở đây có phải vì đây là phòng tư vấn của hội đồng học sinh đúng không?
“Ehh? Không thể nào. Làm sao cậu biết được vậy Shinonome-san?
“Không có gì ngạc nhiên cả. Aizawa đâu có liên kết gì với CLB văn học hoặc Ikuno-kun đâu nhỉ.
Nói cách khác, nó chắc chắn là vì cậu nghe nói rằng văn phòng tư vấn được chuyển đến đây nên cậu tới thăm. Đó là điều có thể nhất.”
Đúng như mong đợi từ con phò biết giấu này. Cô ấy quá thông minh.
“Tuyệt vời! Đúng như mong đợi từ Shinonome-san. Hmm, hmm, đúng như những điều tớ muốn nói!”
“Well, tớ mừng vì nghe nó, nhưng tớ xin lỗi. Bình thường tớ sẽ là người quản lý phòng tư vấn, nhưng hiện tại là việc của cậu ấy”
Shinonome cười nhẹ và giải thích CLB văn học sẽ được lấy làm phòng tư vấn cho công việc tư vấn.
“…..Tớ hiểu rồi. E….eto. Nhưng thực sự rất khó để nói cho con trai biết….Không, nói chuyện này cho con gái cũng khó. Nhưng, Khi tớ nhìn thấy Shinonome-san sáng nay, cậu rất chu đáo , tốt với mọi người và cậu giải quyết vấn đề một cách nhẹ nhàng, tớ nghiêm túc suy nghĩ rằng nên tìm lời khuyên từ cậu.”
“Tớ rất vui vì cậu nghĩ như vậy. Vì cậu đến đây một mình, vấn đề đó chắc rất khó nói với bạn bè đúng không?
“H…Hai. Đó là điều mà tớ không muốn ai biết tới cả. Đó là lý do…..”
Aizawa, người đang nhìn xuống, nhìn chằm chằm vào tôi và Shinonome một cách ý nghĩa.
“ Không sao đâu, Aizawa-san. Tớ có thể đảm bảo tính bảo mật về vấn đề của cậu.
Ngoài ra, việc nghe và nói ra bí mật của một người là một việc vi phạm Luật hình sự, Phần 2, điều 4. Sẽ bị kết án sáu tháng tù hoặc bị phạt 100,000 yên”
Shinonome đe dọa tôi bằng ánh mắt lạnh băng.
Cô ấy có một tính cách nghiêm túc và rất tôn trọng luật lệ của trường.
Vì thế, cô ấy sẽ không bao giờ để lộ bí mật của một người, mặc dù đó là người cô ấy ghét, vì cảm xúc bản thân.
Mặc dù là phò, tính cách đó phù hợp với người đứng đầu tập đoàn Shinonome.
“Aizawa, tớ hứa rằng sẽ bảo vệ bí mật của cậu. Vì vậỵ xin cậu cứ nói vấn đề của cậu đi.”
“Fufu, nếu nó bị lộ ra người có lỗi ở đây chỉ có tớ hoặc Ikuno-kun. Tớ sẽ không liều lĩnh và để lộ đâu. Nhiêu đó có đủ cho cậu thấy an tâm chưa, Aizawa-san?”
Aizawa vẫn còn lo lắng nhưng cuối cùng cô ấy vẫn gật đầu.
“Tớ hiểu. Vì các cậu đã làm xa đến thế, tớ không còn cách nào khác nhỉ?”
Mặc dù, vần còn biểu hiện khó chịu trên mặt cô ấy.
Trước tiên, tôi đã cho Aizawa ngồi trên ghế sofa trong khi tôi ngồi bên phía ngược lại.
Shinonome thì ngồi kế bên tôi.
“Như tớ đã nói lúc trước, Aizawa-san, tớ chỉ là người cô vấn. Vì thế tớ chỉ có thể giúp như là một người hỗ trợ của Ikuno-kun. Giờ thì Ikuno-kun, bắt đầu thôi.”
“Umm… Tôi hiểu rồi”
Đương nhiên, tôi vẫn còn cảm giác miễn cưỡng, tôi vẫn thích hoạt động của CLB tôi hơn. Aizawa có thể là một cô gái tốt, tuy nhiên tôi vẫn chưa thể tin tưởng những cô gái xinh đẹp.
Vì vậy tôi muốn không có liên hệ gì với họ nếu có thể, nhưng đây là vì CLB của tôi…
“Well, cậu có thể kể cho tôi nghe vấn đề của cậu cùng một lúc được không?”
Khi tôi hỏi thế, Aizawa bắt đầu bồn chồn.
“Eto, cậu tuyệt đối không được cười đấy nhé, được không?”
“Phụ thuộc vào chủ đề….nhưng tôi sẽ cố, có lẽ”
“Kora! Câu trả lời của cậu làm tớ lo lắng đấy, cậu biết không?”
Aizawa đập cái bàn với hai tay, khiến cho ngực cô đung đưa
Bằng cách nào đó, tôi đã làm một cô gái nam tính giận.
“Xin lỗi! tôi hứa là sẽ không cười, nên làm ơn cậu nói cho tôi biết”
“Haa…. Mạc dù nó mới bắt đầu, tớ đã cảm thấy siêu khó chịu rồi….”
Một Otaku như tôi đã lắng nghe vấn đề của một riajuu nó như thứ gì đó không thể tưởng tượng được
Nhưng, nghĩ rằng tôi bị dính vào nhanh đến vậy….
Sau đó Shinonome, không thể tiếp tục nhìn vào những đang xảy ra, cô bắt đầu nói.
“Bằng cách nào đó, tớ có thể đoán được Aizawa muốn nói điều gì?”
“Huh? Cậu biết sao?”
Aizawa, đang ngạc nhiên, nhìn Shinonome.
“Sáng nay, tớ đã nghe được cuộc nói chuyện của cậu với bạn bè cậu. Tớ cảm thấy rằng nó có điều gì đó liên quan tới nó”
Có khi, nó đã xảy ra lúc tôi đang nói chuyện với Shinonome.
“Aizawa-san. Cậu có chắc rằng mình có nhiều kinh nghiệm với đàn ông không?”
“….Tất-Tất nhiên! Nhiều đến nổi không đếm được luôn ấy!”
“Fufu. Thật sự rất tuyệt vời nhỉ. Nhân tiện, người đàn ông đầu tiên của cậu là người như thế nào?”
“Eto….anh ấy là một người mạnh mẽ, có một khuôn mặt điển trai. Well, anh ấy cũng nhiều tuổi hơn mình….và còn có rất nhiều tiền. Umm……Oh, đúng rồi, anh ấy còn mua tất cả mọi thứ tớ muốn nữa!”
Tôi đoán đúng mà.
Không thể nhầm lẫn đâu được rằng cô ấy là một con phò dâm đãng người hay tiếp xúc cơ thể với nhiều người đàn ông chỉ vì tiền.
Những cô gái xinh đẹp ngoài đời tất cả đều giống vậy, tôi biết mà?
Tôi đã kết luận như thế.
Nhưng cuộc nói trò chuyện vẫn tiếp tục.
“Tên , tuổi, ngày sinh, nhóm máu, hoàn cảnh gia đình của người đó là gì nhỉ?”
“Eto, về những thứ đó…. Đó là chuyện của quá khứ rồi, nên…..”
“Cậu không định nói rằng mình đã quên mất đâu nhỉ? Tớ không biết nhiều về thường thức thông thường nhưng tớ có các cô gái thường luôn nhớ về người đầu tiên của mình. Vì vậy, không thể nào cậu lại quên được đâu nhỉ, đúng không?
“Umm, về cái đó thì…..”
Trả lời lại nự cười của Shinonome, Aizawa túm váy và cắn môi cô.
Oi,oi. Một chuyện như thế…
Nhìn vào một Aizawa im lặng, tôi đã bất cẩn hỏi một cậu trả lời hư cấu
“Có nghĩa là Aizawa…. Thực sự chưa bao giờ hẹn hò với đàn ông nào cả?”
“Hauuuu!?”
Vào lúc đó, cơ thể Aizawa cứng lại.
Vô cảm như tương đá và lượng mồ hồi trên trán cô.
Một biểu hiện quá dễ dàng để hiểu.
“Huh? Đó là sự thật sao!?”
Tôi ngu người trước một sự thật đáng ngạc nhiên
Aizawa Manaha, mặc dù cô ấy giống như một con phò, nhưng thực ra là…..
“Fufufu. Đúng vậy, cậu ấy vẫn con trong sáng. Cũng có thể dùng từ…..”
Shinonome bắt chéo chân và cười nhẹ.
“Trinh nữ”
“Không~~~~~~~~~~~~~~~~”
Aizawa giấu khuôn mặt xấu hổ bằng hai bàn tay và lắc đầu cô điên cuồng, làm tóc đuôi ngựa của cô lắc lư qua lại.
Shinonome nói với tong giọng điềm đạm
“Hãy bình tĩnh lại nào Aizawa-san. Đó không phải là điều một học sinh nên xấu hổ. Ngoài ra, tớ đã đoán được từ trước đó rồi. Một học sinh xuất sắc có thể qua được vòng tuyển của trường bằng học bổng trường, hẹn hò với nhiều người đàn ông là điều không tưởng”
“Eh, đợi một chút đã Shinonome! Về học bổng của trường, tôi chắc chắn là chỉ cho người đã đạt vào top 2 trong kỳ thi tuyển.”
Hơn thế nữa, trường tôi có điểm rất cao so với trường khác. Cũng được cho là rất khó để được tuyển vào.
Ngoại hình của Aizawa, cũng giống như một Gyaru, bị ám ảnh bởi thời trang ngày nay.
Trong lớp tôi, cũng có vài cô gái giống như vậy, và tất cả bọn họ đều đậu vào trường Urotan bằng cách nào đó mặc dù điểm số họ không cao.
Vì vậy, Aizawa nên giống với bọn họ mới phải……
“Fufu, có gì sai sao ? Aizawa-san là một học sinh giỏi với điểm sổ của cậu ấy cao gần bằng tớ trong kỳ thi tuyển. Và còn nữa, ở kỳ thi giữa kỳ, tên cậu ấy nằm dưới tôi một hạng mà”
“Một điều như thế…!? Aizawa là một….?”
Đến giờ, khi nghe tin đồ là Aizawa là một con phò, tôi cứ nghĩ hạng của cô ấy sẽ thấp hơn tôi, thông tin mới này đã khiến tôi bị sốc.
Sau đó, Aizawa bỏ hai tay cô ấy ra và nhìn vào tôi với khuôn mặt ửng đỏ
“Tớ-Tớ xin lỗi. Chỉ vì tớ là một học sinh đậu vào nhờ có học bổng….”
“Oh, không có gì đâu…. Tôi chỉ thấy bất ngờ vì thông tin đó ấy mà”
Mặc dù cô ấy rất dịu dàng khi cô ấy lo lắng cho tôi, khi cô ấy giận , thì thật là đáng sợ….
Lông mày dày của cô làm một chữ ハ(ha)ngược, và đôi mắt to của cô đang nhìn thẳng vào tôi.
Rồi, Aizawa trở nên hờn dỗi, cô ấy quay mặt đi.
“Well, mọi người chắc chắn sẽ bất ngờ vì điều này. Vì tớ sống trong một gia đình không có cha nên tớ muốn cuộc sống của mẹ mình thoải mái hơn. Lúc còn ở trung học, sau khi tớ biết về hệ thống học bổng của Urotan. Tớ tuyệt vọng học hành….Mọi chuyện là như thế đấy”
Aizawa kể về cuộc sống của cô ấy với khuôn mặt vẫn còn đỏ như là cô ấy vẫn xấu hổ vậy.
Cái gì đây? Mặc dù là một cô gái xinh đẹp, cô ấy là một người con tốt?
…..Không, tôi sẽ không dễ bị lừa đâu.
Không có người con gái nào như thế tồn tại được,
“E-Eto…. Vào buổi lễ khai giảng, Aizawa đi trễ và đến vào lúc buổi trưa. Tôi đã nghe đồn rằng cậu tán tỉnh trên giường cùng bạn trai giàu có và người đó là một sinh viên đại học nữa. Vậy lời đồn đó cũng là giả sao?”
“L-Lời đồn đó…. Nó không phải là lời nối dối”
“Aizawa-san. Cậu tới đây là muốn được giúp đỡ, nhưng nó sẽ rất khó khăn nếu cậu cứ nói dối như thế, cậu biết không?”
Với những lời trỉ trích nhẹ nhàng của Shinonome, cuối cùng thì Aizawa cũng gật đầu.
“E-Eto…. Vào ngày đó, tớ muốn được mặc bồ đồng phục cho mẹ tớ xem người đang làm ca đêm, nên tớ đã tới trường ở nơi mẹ tớ làm việc vào buổi sáng để trách việc đi trễ.
Tớ được trưởng thành như thế đều nhờ vào mẹ tớ cả. Nhưng khi trên đường về, tớ đã lên nhầm tàu.
Vì đều đó, tớ đã không tới được trường cho đến buổi trưa………Đ-Đó là những gì đã xảy ra!”
Không phải cô ấy là một đứa trẻ tốt sao!?
K-Không, có một sự thật rằng bản chất của những cô gái xin đẹp luôn thay đổi.
Lũ phò những người đã làm tổn thương tôi, Shinonome và lẫn em gái tôi đều là những cô gái xinh đẹp.
Aizawa có khi cũng là vậy.
“W-Well, câu chuyện về cậu là một người nữ đa tình là sự thật đúng không? Cậu luôn nói chuyện rất tốt vơi lũ đực rựa trong lớp.”
Aizawa, như muốn đầu hàng, thành thật nói.
“Uuuu…. Sự thật là, tớ không giỏi nói chuyện với con trai. Lý do là liên quan đến ba của tớ… Khi tớ còn nhỏ, gia đình tớ sống cùng nhau nhưng ông ấy thường hay uống rượu trước khi về nhà và hay sử dụng bạo lực lên tôi, nên mẹ tớ đã quyết định ly đị”
Thôi rồi, tôi có cảm giác rằng tôi đã nghe được những thứ không nên nghe….
Như cô ấy không muốn nhớ tới nó, cô ấy trở nên buồn bã.
“Nên, vì sự bạo lực của cha tớ, ngoại hình của tớ rất tồi tệ và không dễ thương như thế. Vì vậy, tớ luôn mỉm cười thật nhiều. Mặc dù, bạo lực của ông ấy rất kinh khủng. Nhờ đó, mà tớ trở nên sợ đàn ông. Vì vậy, khi tớ trở nên sợ hãi với đàn ông thì tớ sẽ luôn mỉm cười mọi lúc….A-ahaha”
Nụ cười của cô ấy đáng thương tới nói tôi không thể nào nghi ngờ câu chuyện của cô ấy.
“Giờ mới để ý, Aizawa thường hay nói chuyện với nhiều con trai, nhưng tớ cảm thấy rằng tớ chưa từng thấy cậu muốn bắt đầu một cuộc nói chuyện nào với họ cả”
“Đúng thế. Hơn thế nữa mỗi khi Aizawa-san nói chuyện với một con trai, biểu hiện của cô ấy nhìn không giống cô ấy đang cười cho lắm”
Shinonome trong khi nói thế, cô ấy mỉm cười bí ẩn như đã biết diều gi đó.
“Nhưng, chỉ một lúc trước cậu đã thể hiện nhiều nét mặt khác nhau với Ikuno-kun. Tớ tự hỏi tại sao lại thế nhỉ?”
Hmm? Tôi nhận ra những gì cô ấy nói .
Cô ấy luôn đặt lên mình một nụ cười mỉm cưỡng trước mặt bọn đực rựa vì sự sợ hãi của cô nhưng lúc cô ấy nói chuyện với lúc nãy, biểu hiện của cô ấy lại khác hoàn toàn….
“Huh? Cậu nhắc tớ mới để ý…. Tớ không cảm thấy gì cả khi nói chuyện với Ikuno-kun. Đây là lần đầu tiên tớ gặp chuyện này, tớ tự hỏi tại sao…?”
Cô ấy nghĩ một chút rồi đập tay cô lại.
“Oh, tớ biết rồi, có thể là vì cậu ấy là một Otaku”
“O-Otaku”
Ngạc nhiên, tôi nhìn chằm chằm vào Aizawa người đang cười lương thiện.
“Chờ-Chờ đã! Làm sao Aizawa biết điều này?”
“Eh, tại sao á?
Tớ chỉ cảm thấy vậy khi tớ nhìn vào cậu thôi.
Và Otaku có vẻ tốt với con gái nên mình nghĩ là mình có thể thư giãn”
PHẢN ĐỐI! không có một chuyện như thế. Khi một event nào đó ập tới, cậu sẽ biết đến sự nguy hiểm của một Otaku, bọn chúng sẽ không còn với con gái đâu.
Trong khi tớ bị choáng váng bởi sự ngây thơ của Aizawa thì,
“Tất cả mọi người trong lớp đều biết Ikuno-kun là một Otaku cả. Nhân tiện, tớ không có nói gì cả nhé, nó có thể nhận ra bởi bầu không khí xung quanh cậu”
“K-Không thể nào….Vậy bọn họ dù biết tôi là Otaku, nhưng bọn họ vẫn kết bạn với tôi một cách bình thường sao.”
Otaku là một sự hiện diện không cần thiết. Đó là vì sao tôi luôn cố gắng giấu nó, dù vậy….
Well, tôi nghĩ là ổn thôi, vẫn hơn là việc bị tẩy chai như hồi tiểu học.
“Tớ xin lỗi, Aizawa-san, câu chuyện nó hơi bị lạc đề rồi. Vì vậy, tớ có thể biết mục đích chính của cậu khi đến đây không?”
“Ahaha. Nhắc mới nhớ, tớ tới đây để lấy lời khuyên mà”
Aizawa nhìn vào tôi người đang bực bội, cười vui vẻ và chỉnh sửa lại giọng nói mình.
Nhận ra sự căng thẳng đang tăng, vai tôi cứng lại.
“Ano, như cậu đã biết, để nói sự thật…. tớ chưa từng hẹn hò với ai cả.
Nhưng lại có rất nhiều bạn với nhiều biểu cảm khác nhau xung quanh tớ, đó là vì sao, tớ cảm thấy xấu hổ về bản thân, Tớ đã nói với họ rằng tớ đã có kinh nghiệm. Vì vậy, tớ….”
Aizawa nhìn vào tôi, gật dầu như đã quyết định cái gì đó, và với khuôn mặt đỏ chót của cô ấy
“I-Ikuno-kun! Cậu, cậu có thể trở thành bạn trai giả của tớ không!?”
Cô ấy nhìn thẳng vào tôi.
E-Eto…. Tại sao nó lại trở thành như thế?
“Aizawa, trước hết hãy trả lời câu hỏi của tôi. Tại sao cậu hỏi tôi như thể tôi có thể trở thành người yêu giả của cậu?”
“Well, Vì…. Như tớ đã nó trước đó? Làm ơn hãy suy nghĩ về nó……B-Baka”
Cô ấy trừng mắt nhìn tôi giận dữ, với khuôn mặt đỏ tới tận tai.
Nó không phải là nụ cười gượng ép của cô ấy, tôi có thể yên tâm…..
“Well, Tôi hỏi thế vì tôi không hiểu. Ngoài ra, ngay cả khi tôi trở thành bạn trai giả của cậu, tôi không nghĩ rằng nó sẽ giải quyết vấn đề của cậu.
“Umm, Không phải như thế! Cách đây một lúc, một cô gái bên lớp kế bên đã hỏi tớ
“Cậu cảm thấy thế nào lần đầu hẹn hò với trai?”. Tớ nghi ngờ vì tớ đã không trả lời tốt”
Có phải cô ấy nói về một đứa con gái xinh đẹp với mái tóc màu nâu người chắc chắn có mùi của một con phò?
“Nhưng, nếu cậu trở thành bạn trai giả của tớ, tớ nghĩ tớ có thể hiểu được cảm giác ấy. Lúc đầu tớ định hỏi cách giải quyết từ Shinonome-san, nhưng Ikuno-kun dễ đàng nói chuyện hơn mặc dù cậu là con trai, đó là vì sao tớ nghĩ ra điều này…Vì vậy làm ơn! Hãy hợp tác với tớ!”
Trong khi tôi vẫn chưa hiểu được những gì cô ấy nói, trái tim của tôi như cho tôi rằng “Không tốt”
Thông thường vào những lúc thế này, lũ phò thường sử dụng sức hấp dẫn của mình hoặc đôi mắt đưa tình làm vũ khí
Nhưng Aizawa lại để hai tay cô ấy lên cả hai đầu gối và cuối đầu xuông đàng hoàng. Đó hình thức cơ bản khi hỏi giúp người khác.
Từ trước đến giờ tôi đã gặp nhiều cô gái xinh đẹp khác nhau nhưng cô gái như Aizawa là người đầu tiên làm như thế. Chắc là do mẹ cô giáo dục đúng cách.
Nhưng, tôi có thể nhìn thấy được khe ngực của cô…. Tôi tự hỏi liệu cô ấy có nhắm đến điều này?
“Ano, Shinonome. Về yêu cầu của cậu ấy, liệu đó có phải là trách nhiệm của phòng tư vấn của hội học sinh đúng không?
“Eh? Hả…. Cậu nói gì sao Ikuno-kun?”
Huh? Vừa nãy, có phải cô ấy đang nhìn chằm chằm vào Aizawa không?
Có lẽ, cô đang giận vì thứ gì đó mà cô ấy để mắt bị đánh cắp mất.
“Well Shinonome, yêu cầu này vẫn có trong khả năng của phòng hội đồng học sinh đúng không?”
“Eto, về việc đó….. Vì có rất nhiều loại lo lắng của học sinh, nó nên đượ đáp lại”
“Điều đó thật tốt! Nên, xin hãy giúp tớ, Ikuno-kun”
Aizawa nhanh chóng ngắt lời Shinonome.
“Chỉ lần này thôi, tớ sẽ nghe bất cứ điều gì cậu nói nếu cậu trở thành người yêu giả của tớ! Với nó, tớ sẽ không sợ bạn bè tớ phát hiện ra đó là lời nối dối…. Đó cách duy nhất!”
Đuôi ngựa của cô lắc nhẹ và cô cuối đầu xuống lần nữa.
“Eh? Bất cứ điều gì sao…..? Cậu có thực sự có ý đó không!?”
Đôi mắt của tôi, người đang muốn cô ấy gia nhập CLB văn học của tôi đang nhìn rất nguy hiểm.
Aizawa, cảm thấy sự trong trắng của cô đang nguy hiểm, che chặt ngực cô lại.
“Eto, tất cả mọi điều trừ Ecchi ra! Tớ không có kinh nghiệm về nó….Và , T-Tớ muốn lần đầu của tớ là với người tớ yêu”
Aizawa nhìn chằm chằm vào tôi với khuôn mặt ủng đỏ, tôi có thể cảm thấy sự quyết tâm ở hai đôi mắt ấy.
Điều có nghĩa là, Aizawa không phải là một con phò hay một người phụ nữ đa tình.
Chỉ là ngoại hình của cô trong giống với một con phò, nhưng cô thực sự là một cô gái trong sáng người đang rất cố gắng vì mẹ mình.
Với lối suy nghĩ ấy, trong đầu tôi, tự nhiên xuất hiện những từ ngữ này.
Nó nói là, thực sự khó quên trong suốt cuộc đời của một người.
“Aizawa, xin cậu hãy gia nhập CLB văn học của tớ!”
Chỉ với một câu, đó là điểm bắt đầu.
Tôi ở thời điểm đó chưa bao giờ ngờ đến, nên tôi hồi hộp chờ đợi câu trả lời của cô.
“Un, nếu đó là Ikuno-kun thì nó ổn mà!”
Nụ cười của cô ấy vào thời điểm ấy, tôi sẽ không bao giờ quên trong cả cuộc đời tôi.
tôi sẽ thay đổi tiến độ thành 1 tháng 1 chap nhá mấy bác