Bị mất trí nhớ sau khi tỉnh dậy, tôi phát hiện mình có ba cô bạn gái.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

44 4801

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

172 4390

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

(Đang ra)

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

sujeongyojeong (수정요정)

Tôi đã phục vụ cho nữ phản diện này suốt mười ba năm, và giờ đây cô ấy đã sụp đổ.

5 27

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

252 6409

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

21 174

Tập 01 - Prologue

Tôi đã bất tỉnh. Tôi nhận thức được việc đó vì tôi từng có giấc mơ quen thuộc như vậy. 

Trong vùng biển bị bóng đêm ngự trị, tôi cứ cố bơi ngược lên, tìm kiếm tia sáng lung linh trên mặt nước.

Nếu tôi không thể nắm lấy tia sáng đó, tôi sẽ không còn là chính mình nữa.

Bị mắc kẹt trong nỗi sợ hãi cơ bản nhất của con người là chết đuối, tôi không ngừng cố gắng ngoi lên khỏi mặt nước biển bằng cả hai tay trong tuyệt vọng.

Nếu là một giấc mơ bình thường, thời điểm tôi ngoi lên được mặt nước chính là lúc tôi tỉnh dậy.

Nhưng giấc mơ này lại khác biệt hoàn toàn.

Trước hết, cơ thể tôi không thể di chuyển được. 

Thân thể tĩnh lặng càng lúc chìm càng sâu, ánh sáng trên mặt nước càng ngày càng mở nhạt. 

Mặt nước trở nên xa xăm. 

Tầm nhìn của tôi ngày một tối tăm.

Cuối cùng, ngay cả ánh sáng cũng biến mất. Cùng lúc đó, tôi cảm thấy choáng váng trong đầu.

Hình ảnh một chiếc xe tải lù lù ngay trước mặt bắt đầu hiện lên trong tâm trí tôi một cách hết sức chân thực.

Tôi nhớ rõ nỗi đau như xuyên qua đầu mình và tôi nhận ra, ah, MÌNH SẮP CHẾT.

Sau đó tôi không biết mình đã bất tỉnh bao lâu. 

Tôi đã cố gắng làm gì?

Tôi sẽ gặp ai?

Tôi đã cố gắng nhớ lại chúng nhưng ngay lập tức liền từ bỏ suy nghĩ đó.

Ý nghĩa của những dòng suy nghĩ mờ nhạt này là gì?

Khi tôi nhận thức được những suy nghĩ méo mó của mình, tôi chắc chắn một điều.

Tôi không cảm thấy đau buồn cho sự biến mất của “tôi”.

Tốt rồi. Sau đó tôi có thể lặng im biến mất.

Tôi không còn biết liệu bóng tối này là bóng tối dưới đáy biển hay là tôi đang nhắm mắt lại nữa.

Tối tắm. Lạnh lẽo. Nhưng đồng thời cũng có chút ấm áp.

Với những cảm xúc đó, cảm giác chìm đắm này đang dần biến mất.