Đầu óc trống rỗng của một cậu bé nhìn thấy một cô bé dễ thương mặc váy trắng mà cậu không biết tên. Cô ấy đang khóc và ướt đẫm vì mưa.
"Có chuyện gì thế?" Cậu bé hỏi.
"Eh!? Kyaaaaaaah..."
Cô dường như ngạc nhiên vì sự xuất hiện đột ngột của cậu nên đã ngã dập mông xuống vũng nước. Đôi mắt xanh đang ngấn nước của cô run lên.
Cô tưởng một kẻ bắt nạt hay một người nguy hiểm nào đó đã tiếp cận cô vì thấy cô cứng người tại chỗ cùng vẻ mặt cứng đờ.
Nhưng sau vài giây nhìn chằm chằm vào cậu, cô dường như nhận ra cậu ta không phải là người đáng sợ.
Việc cậu ta trạc tuổi cô như đã nói cô ấy rằng cậu ta không thể làm hại đến mình, nên nỗi sợ trong đôi mắt xanh của cô tan biến. Cô bé thở phào nhẹ nhõm, và biểu cảm dễ thương của cô ấy trở lại.
"Cậu ổn chứ? Cậu có thể trú mưa ở nhà tớ."
"C-cảm ơn...hyah!? Đừng. Đừng nhìn... Đừng nhìn mà!!!"
Có lẽ cô bé đã cảm thấy quá nhẹ nhõm trước những lời tử tế của cậu bé khi cô cảm thấy buồn bã. Cô bé kéo váy xuống một cách điên cuồng và cơ thể nhỏ nhắn ấy run rẩy.
Một vài gợn sóng lan ra khắp vũng nước cô bé đang ngồi và một chất lỏng màu vàng mà dĩ nhiên không phải nước mưa đang chảy xuống.
"Hức, hức, hức... Xấu hổ quá... Tớ...tớ...hức..."
"Đ-đừng lo. Hãy tới nhà tớ đi. Cậu cần phải đi tắm đó."
"Đ-được...hức..."
Cậu kéo tay cô bé đang khóc trong khi bước đi trong mưa, mở cửa chính và bước vào nhà cậu.
"Phòng tắm ở bên trái, nằm ở cuối hành lang ấy."
"Đ-được rồi... Cảm ơn..."
Sau khi đưa cô bé đến phòng tắm, cậu chạy đi lấy một cái khăn tắm mới.
Cậu đã có thể nhờ bố mẹ mình, nhưng thật không may cả hai người họ đã đi làm. Cậu phải tự mình xử lý ngay cả khi cậu không quen làm việc này.
Như thể bị thôi thúc bởi điều gì đó, cậu chộp lấy một chiếc khăn tắm mới từ trên cao trong tủ và lao xuống hành lang vào phòng tắm.
"Tớ mang khăn tắm cho cậu rồi nè. Giờ tớ vào nhé."
"..."
Cậu gọi từ ngoài cửa nhưng không nhận được câu trả lời. Có lẽ cô bé đã rời khỏi phòng thay đồ, nên cô sẽ dùng phòng tắm. Cậu cảm thấy tim mình đập mạnh hơn bao giờ hết khi chậm rãi mở cửa phòng thay đồ và lén nhìn vào bên trong.
"Cậu có thể bỏ đồ vào trong máy gi-...!?"
Nhưng vừa làm vậy, cậu cứng đờ tại chỗ.
Cô bé lạ mặt đó vẫn ở trong phòng thay đồ, vẫn đang cởi đồ của mình.
Cô đã từ từ cuộn chiếc váy trắng lên và kéo qua đầu nên chỉ mặc một chiếc áo yếm màu trắng và quần lót trắng.
Đây là lần đầu tiên cậu bé nhìn một người khác giới như thế, nên cậu đã quá ngạc nhiên để nhìn sang hướng khác.
"Mình đang tắm ở nhà một cậu trai xa lạ. Thật là xấu h-...!?"
Trong khi đang lẩm bẩm một mình, đôi mắt xanh ấy quay lại và bắt gặp đôi mắt của cậu.
(C-Cô ấy thấy mình rồi!?)
Ngay cả khi còn nhỏ, cậu cũng biết không được nhìn một cô gái thay đồ.
Cậu đã nghĩ cô bé ấy sẽ la lên như khi họ vừa gặp, nhưng cô đã không làm như cậu nghĩ. Như thể hoàn toàn không chú ý đến cậu, cô ấy đã cởi bỏ áo yếm và quần lót của mình, và hoàn toàn khỏa thân.
Đồng thời, cô cũng không hề cố gắng che giấu làn da hở hang của mình và từ từ bước vào bồn tắm trong khi để lộ ra cơ thể chưa phát triển của mình cùng với khuôn mặt ửng hồng.
"Này, dậy đi."
"Nn...nnnn... Dậy à? Nhưng đang có một cô gái khỏa thân ở ngay trước mặt..."
Cậu trả lời giọng nói bí ẩn như thể đến từ hư không một cách không rõ ràng.
"Khỏa thân? Có lẽ em thật sự muốn tôi đánh nên mới có một giấc mơ trơ trẽn thế này ngay giữa lớp học đấy Hihiro."
"Nn...Nhưng để em... để em nhìn thêm một lúc nữa thôi... khò khò..."
Vẫn muốn nhìn cô bé khỏa thân ấy thêm một lúc nữa, cậu bắt đầu mở cửa phòng tắm nơi cậu có thể nghe thấy tiếng vòi nước đang chảy.
"Cậu có gan đấy, Hihiro Akiya! Cậu phải trả giá cho tội xúc phạm tiết học của tôi!"
Chát!
"Au!"
Cơn đau dữ dội ập đến sau gáy và cậu ngã khỏi ghế với những ngôi sao nhảy múa quanh mắt cậu.
"T-Tại sao cô lại làm vậy chứ!?"
"Cậu còn dám hỏi vậy nữa à Hihiro. Gan cậu phải to lắm mới dám ngủ trong tiết của tôi đấy."
Cậu ngước lên nhìn nữ giáo viên mặc áo cánh cùng với váy bó sát. Cô đang nhìn xuống cậu ta với đôi má căng lên.
Cậu ta ngái ngủ nhìn xung quanh và thấy những bộ đồng phục gồm áo cánh hoặc áo sơ mi trắng với áo vest và cà vạt màu đỏ cũng như váy ngắn hoặc quần xếp ly màu xanh nước biển. Những học sinh mặc bộ đồng phục đó của Học viện Honosaki đang nhìn chằm chằm vào cậu ta với vẻ hơi sốc.
"Cậu đang tận hưởng lắm nhỉ Hihiro. Mơ về một cô gái khỏa thân đúng không? Thằng nhóc không biết xấu hổ này."
Nữ giáo viên nở một nụ cười đáng sợ và nhìn cậu bằng ánh mắt lạnh lùng.
"M-Một cô gái? Sao cô biết?"
"Cậu nói thế trong khi đang ngủ đấy."
"Ha ha... ha ha ha ha ha ha..."
Cười cho qua chuyện là lựa chọn duy nhất của cậu trước ánh mắt lạnh lùng của người giáo viên đó.
Cậu nhìn qua bạn cùng lớp của cậu, nhưng hầu hết đều run rẩy vì nén cười.
"Sau giờ học hãy đến phòng giáo viên. Tôi sẽ dạy dỗ cậu đến khi cậu nhận ra sai lầm trong suy nghĩ của mình."
"...Vâng thưa cô."
Tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ học đã kết thúc và Hihiro Akiya giải quyết cái địa ngục đang chờ đợi cậu sau giờ học.
***
“Em chào cô…”
Hai tiếng sau khi tiết thứ 6 kết thúc, Akiya cuối cùng cũng thoát khỏi bài thuyết giáo của cô giáo đến khi đôi tai của cậu nhức nhối. cậu rời khỏi phòng giáo viên như thể linh hồn đã rời khỏi cơ thể.
(Ahhhhh, mình không thể nào chịu nổi. Mình cảm thấy như thể cô giáo không chấp nhận mình… Và làm sao mình có thể ngừng mơ những giấc mơ kì quặc kia chứ?)
Cậu không thể làm gì khác. Ngoài ra, đó cũng không hẳn là mơ. Đó thực sự là điều đã xảy ra khi cậu còn là một đứa trẻ.
Cậu vẫn không biết tên của cô bé dễ thương đó. Sau khi cô bé tắm xong, một người nào đó từ gia đình cô ấy đã đến đón cô. Cậu đã không gặp cô bé kể từ lúc đó.
Cậu không thể tưởng tượng nổi tại sao bây giờ lại mơ thấy khoảnh khắc đó.
“Nhưng mình chắc chắn biết tại sao cô giáo vẫn chưa kết hôn.”
Cậu không khỏi lẩm bẩm suy nghĩ đó khi nhớ lại vẻ mặt cứng đờ đầy hoảng loạn của cô giáo.
“Tôi nghe rồi đấy Hihiro! Chắc hẳn là em vẫn chưa thông suốt nhỉ, vào lại đây cho tôi!”
“E-em xin lỗi. Tạm biệttttt!”
Cô ấy có thính giác tốt đến đáng sợ và chủ đề đó dường như là điều cấm kị đối với cô giáo đó.
Sợ phải nghe thêm bài thuyết giáo từ người phụ nữ độc thân đó, cậu ta điên cuồng chạy ra khỏi phòng giáo viên.
“Nn… Thứ này nặng quá. Nếu có người ở đây, mình nên- kyah!?”
Cậu va phải một cô gái đang loạng choạng bước ra khỏi phòng chứa đồ bên cạnh mang theo một thùng các tông trông khá nặng.
“Ối, x-xin lỗi-…!?”
Lời xin lỗi của cậu dừng lại ngay khi nhìn cô gái.
Cô ấy có mái tóc hạt dẻ dài đến thắt lưng cùng với dáng người trông trưởng thành nhưng vẫn còn một chút trẻ trung. Khóe mắt xanh của cô ấy hơi xếch xuống trông giống mắt mèo, hình dáng của chiếc mũi trông dễ thương, cùng với đôi môi hồng hào đầy đặn.
Cô là Hội trưởng Hội học sinh, người có vẻ đẹp khiến mọi người trong trường đều ngưỡng mộ và được mệnh danh là nữ hoàng của trường. Tên cô ấy là Honosaki Yunori.
Cô cũng có thân hình của một người mẫu tuổi teen. Cái khối mềm mại làm căng ngực của chiếc áo cánh trắng và áo vest đỏ của cô ấy khá lớn. Chiếc cà vạt đỏ của cô ấy làm nổi bật lên sự quyến rũ của khe ngực.
Phần trên của váy quấn chặt quanh cái eo thon thả, mông thì đủ lớn để nâng phần váy sau lên một cách quyến rũ. Đôi chân thon dài được trang trí bằng đôi tất dài màu trắng, toát lên vẻ gợi cảm ngọt đắng. Chỉ nhìn vào cô ấy thôi cũng khiến cậu ngập tràn hạnh phúc.
Cô gái đó đã ngã dập mông trên hành lang.
Bất kì cậu con trai – hay là cô gái nào- nhìn thấy cô đều sẽ phải lòng cô ấy.
“Ui da.”
“X-Xin lỗi hội trưởng.”
Khi cậu xin lỗi, nửa dưới của cô ấy lọt vào tầm mắt cậu.
Cú ngã vừa rồi làm chiếc váy ngắn của cô bị vén lên và chiếc quần lót cạp cao có diềm xếp màu hồng ấy bị phô bày hoàn toàn.
Không một chàng trai nào có thể nhìn sang chỗ khác.
“X-Xin lỗi. Nãy tớ không chú ý đến xung quanh… Cậu !?”
Không hề chú ý đến chiếc váy bị đẩy lên, nữ hoàng của trường ngạc nhiên đứng dậy khi nhìn thấy khuôn mặt của Akiya.
"Sao vậy?"
Cậu ta bối rối đáp lại trong khi cảm thấy may mắn vì cô ấy không chú ý đến việc cậu ta nhìn vào quần lót của cô, nhưng cô vẫn tiếp tục nhìn vào mặt cậu ta mà không nói lời nào.
"Hội trưởng?"
"Eh? À xin lỗi. Tớ chỉ nhớ lại chuyện đã xảy ra từ rất lâu về trước thôi… Quan trọng hơn thì, có vẻ như cậu không bị sao."
"Eh? À ừm, không…"
Cậu nghĩ cô có nhiều khả năng đau hơn cậu ta vì cô bị ngã dập mông, nhưng cậu quyết định không nói điều đó ra.
Trông có vẻ vội vã, hội trưởng nhìn cậu ta với vẻ tò mò và với lấy chiếc hộp mà cô đã đánh rơi khi ngã.
"U-um, tớ cần phải nhanh chóng chuyển cái này đi."
Cô cố nhấc chiếc hộp lên trong khi liếc nhìn về phía cậu, nhưng có vẻ như là không được.
Đôi lông mày mảnh mai của cô ấy cong lên và cô ấy phát ra một tiếng rên dài.
(Mình không nghĩ cô ấy có thể nâng được nó lên nếu cứ làm thế suốt cả tiếng đồng hồ.)
Bất cứ học sinh bình thường nào cũng sẽ lưỡng lự bắt chuyện với cô ấy. Và vì là con gái của hiệu trưởng trường học, ngay cả giáo viên cũng không dám phản bác Yunori.
Nếu cô nhờ một giáo viên, cô ấy chắc chắn sẽ được giúp đỡ, nhưng Akiya không thể bỏ mặc cô ấy mà về nhà.
Bên cạnh đó, cậu cũng là người làm cho cô ấy đánh rơi nó.
"Um, hội trưởng à…"
“Nn… C-Chuyện gì thế?”
Cậu bắt chuyện cô ấy, nhưng cô không nhìn về phía cậu vì cô vẫn đang cố nâng chiếc hộp lên.
“Um, trông có vẻ nặng, hay là để tớ giúp cậu nhé?”
“Eh? Thật ư? Cảm ơn cậu nhé. Chiếc hộp này quá nặng đối với tớ, nên tớ không biết phải làm gì.”
Ngay khi cậu nói sẽ giúp đỡ, cô liền nở một nụ cười vui vẻ, tránh sang một bên và nhìn cậu với ánh mắt ân cần như thể nói rằng “Làm ơn hãy giúp tớ”.
Từ nụ cười trên mặt cô, cậu nghi rằng cô ấy đã mong chờ chuyện này xảy ra ngay từ đầu.
Nhưng một cái nhìn chờ mong từ nữ hoàng của trường cũng không tệ tí nào. Thực tế mà nói thì bất cứ chàng trai nào cũng sẽ sẵn long mang nó hộ cô.
“Được rồi đi thôi. …Vậy tớ cần phải mang đó đến đâu?”
“Văn phòng hội học sinh. À chờ tớ một chút. Tớ cần phải mang một cái nữa.”
Cậu cảm thấy bối rối trước ánh nhìn của cô gái xinh đẹp khi cậu nhấc cái hộp có vẻ hơi nặng đối với một cô gái, nhưng sau đó cô ấy vội vã quay lại phòng chứa đồ và quay lại với một cái hộp bìa cứng khác.
Nhưng cái hộp này chứa khá ít đồ bên trong và nhìn có vẻ nhẹ.
“Vậy chúng ta đi nhé? Nó nặng lắm nên hãy cẩn thận.”
Cô bắt đầu bước đi, nên cậu đi theo sau.
Cậu đã nhập học ngôi trường này hơn một năm rồi và đây là lần đầu tiên cậu tiếp xúc với Yunori. Gương mặt câu giãn ra và nụ cười tự nhiên nở trên môi.
Nhưng cậu không biết phải nói gì với cô.
Đây là lần đầu tiên hai người họ nói chuyện với nhay, nên cũng là lẽ tự nhiên khi không có chủ đề chung để thảo luận. Tuy vậy, cậu vẫn muốn nói một chút trước khi đến văn phòng hội học sinh.
“C-Chắc phải vất vả lắm khi phải ở lại muộn thế này để làm việc cho hội học si-…!?”
Chủ đề chán ngắt này là thứ tốt nhất mà cậu ta có thể nghĩ ra, nhưng khi cậu vừa nói, đôi mắt cậu đã dán chặt vào cặp đùi của cô gái khi cô bắt đầu lên cầu thang.
“Hm? Chuyện gì vậy?”
Hội trưởng nghiêng đầu khi cậu ta ngừng nói giữa chừng.
“K-Không có gì.”
“Thật sao? Vậy nhanh nhanh mang cái hộp ấy lên nào.”
Cô ấy nhanh chóng đáp lại với nụ cười trên môi rồi nhanh chóng bước lên cầu thang. Nhưng mọi suy nghĩ về cuộc trò chuyện đã rời khỏi tâm trí của Akiya vì ánh mắt của cậu đang dán chặt vào cặp đùi của nữ hoàng của trường.
Dù cho đã thấy quần lót của cô ấy khi lỡ làm cô ấy ngã, đây vẫn là một kiểu chiêu đãi thị giác hoàn toàn khác.
Mỗi lần cô bước lên một bậc thang, đôi chân xinh xắn trong đôi tất trắng đến đầu gối của cô lại tỏa ra chút gợi tình mờ nhạt phía sau. Cách chiếc váy run lên theo chuyển động của cặp đùi quyến rũ của cô ấy làm kích thích trái tim của cậu thiếu niên.
(Đôi chân của cô ấy đẹp quá. Cảm giác có điều bất ngờ sẽ xảy-…!?)
Cậu nuốt nước bọt và cảm thấy ham muốn tình dục đang dâng lên trong người. Và như thể hiểu được cảm giác của cậu, cô khom người xuống và đặt chiếc hộp xuống để điều chỉnh tay cầm.
(Ohhh!! Mình có thể nhìn thấy quần lót của cô ấy!)
Cậu đang đứng ở bậc thang thấp hơn cô, nên cậu có thể nhìn thẳng vào chiếc váy ngắn của cô và nhìn được toàn bộ chiếc quần lót màu trắng có diềm xếp hồng.
Hơn nữa, việc khom người xuống làm tấm vải đó ép chặt vào nơi quý giá nhất của cô ấy và để lộ ra hình dạng của nó.
Quần lót của hội trưởng cũng gọn gàng không khác gì cách cư xử hoàn hảo của cô ấy, nó cũng có nét gợi cảm. Akiya ngay lập tức khắc ghi hình ảnh đó vào võng mạc của cậu. Cậu ta chăm chú nhìn vào bờ mông có hình dạng như quả đào mềm mại cùng đôi gò bồng đảo đầy đặn nữ tính hiện rõ qua đường viền tấm vải. Cậu chắc chắn sẽ khắc sâu những hình dạng đó vào trí nhớ của mình.
“N-Ngay cả khi bên trong không có nhiều thì hộp bìa cứng vẫn khó cầm mà phải không?”
“À, ừ đúng vậy!”
Cậu lo lắng đáp lại khi hội trưởng nói chuyện với cậu ta, trong khi vẫn không biết gì về ánh nhìn của cậu. Tuy nhiên, khi cô cầm chiếc hộp lên và bắt đầu bước lên bậc thang tiếp theo, má cô hơi ửng hồng vì lí do nào đó.
(Mình đã thấy quần lót của cô ấy… lần thứ hai trong ngày!)
Cậu nhìn chằm chằm vào cặp đùi và chiếc váy bồng bềnh của nữ hoàng khi bước lên cầu thang phía sau cô. Tuy nhiên, cách bước đi của cô ấy đã khác.
Cho đến lúc nãy cô ấy vẫn bước đi một cách bình thường, nhưng từ khi điều chỉnh cách cầm chiếc hộp, cô lắc qua lắc lại cái cặp mông giống quả đào của mình khiến cho váy cô ấy rung lên đủ để lật lên.
Khi cậu kết hợp trong đầu hình ảnh cô lắc mông quyến rũ và chiếc quần lót mà đã thấy trước đó, cậu có cảm giác như thể cô đang cố để lộ quần lót khi bước lên cầu thang.
Akiya đã quên sạch bài thuyết giáo mà cậu đã nhận và phút trước. Tâm trí cậu giờ đây chỉ còn hình ảnh quần lót và mông của nữ hoàng của trường.
“Cậu để cái hộp đó ở trong văn phòng hội học sinh được chứ?”
“Eh?”
Lời nói đột ngột của cô làm cậu bất ngờ.
Nãy giờ cậu rất hớn hở với việc nhìn thấy quần lót của hội trưởng mà không biết rằng họ đã đến tầng 4 và đến văn phòng hội học sinh.
“Oh, p-phải rồi. Tớ sẽ đặt ở đây.”
“Cảm ơn cậu.”
Hơi thất vọng vì thời gian ở cạnh cô đã hết, cậu vào văn phòng và đặt chiếc hộp xuống, nhưng cậu thực sự ước mình không phải rời đi.
“Giờ thì tớ đi đây…”
Sau một cái cúi đầu nhanh chóng, cậu miễn cưỡng rời khỏi phòng.
“Ah, chờ một chút đã. Cậu là Hihiro Akiya đúng không?”
“Eh!? Ừm, đúng vậy…”
“Mình biết mà.”
Cậu ngạc nhiên khi nghe tên của mình được thốt ra từ miệng của hội trưởng. Cô ấy sau đó gật đầu vài lần như thể đã hiểu ra gì đó.
(Tại sao cô ấy biết tên mình chứ?)
Cậu có hơi bối rối về việc Yunori biết tên mình, nhưng cậu cũng từng nghe nói về việc một số hội trưởng biết tên và mặt của từng học sinh trong trường.
Có lẽ cô ấy cũng là một trong số đó.
“Tớ đi đây…”
Vui mừng vì nữ hoàng của trường biến tên mình, cậu lại bắt đầu rời đi.
“Tớ nói là đợi mà. Cậu vất vả mang cái hộp nặng đó đến đây, nên để tớ mua cho cậu đồ uống như lời cảm ơn.”
Hội trưởng ngăn cậu lại.
“Cậu không cần phải làm vậy đâu. Những gì tớ làm chỉ là mang cái hộp.”
“Tớ nói là tớ sẽ mua đồ uống cho cậu, nên cứ đợi đó.”
Cậu cố từ chối, nhưng cô cầm lấy tay cậu và kéo cậu đến một máy bán hang tự động trong khuôn viên trường.
(Wah!? Tay cô ấy mềm và ấm quá!)
Một cô gái mà cậu ngưỡng mộ đang nắm lấy tay cậu. Thực tế thì cô chỉ kéo tay cậu thôi, nhưng trái tim cậu vẫn đập nhanh trước sự mềm mại độc nhất vô nhị của bàn tay một cô gái.
Họ đang ở một mình trong trường học, nên dù chỉ mất một lúc để đến máy bán hàng tự động, thì đây giống như là một buổi hẹn hò đối với Akiya.
“Ừm, cậu muốn uống gì? Trà? Cà phê?”
Khoảng thời gian thú vị đó đã trôi qua trước khi cậu nhận ra và cô đang hỏi cậu uống gì. Dù vậy, cậu không thực sự quan tâm đến đồ uống.
Dành thời gian với nữ hoàng của trường học đã quá đủ với cậu rồi.
“M-Một trong hai cái đó! Cái nào cũng được!”
“Heh heh. Vậy thì… cà phê nhé.”
Hội trưởng bật cười thích thú khi cậu đưa ra câu trả lời ngay lập tức trong khoảng thời gian vui vẻ này. Sau đó cô thò tay vào trong cặp lấy một ít tiền.
“Tớ tự hỏi mình nên uống gì.”
Cạch
“Hm?”
Khi vừa lấy ví tiền ra khỏi túi, một cái điều khiển nhỏ rơi khỏi cặp của cô ấy.
“Đây là gì vậy?”
Không để ý đến cái điều khiển bị rơi, hội trưởng nhét tiền vào trong máy bán hàng tự động.
Cảm thấy tội lỗi vì để cô ấy trả tiên cho mình, cậu cúi xuống nhặt cái điều khiển lên, nhưng…
Vvvvvvvvvvvvv…
“Hyah!?”
Công tắc điều khiển nhạy đến mức không ngờ, nên có vẻ như cậu ta đã kích hoạt nó trong khi nhặt lên.
Ngay khi được kích hoạt, cô bất ngờ căng mình khi mua lon cà phê.
“Hội trưởng?”
“Ah…không…tại sao chứ?”
Cậu cố gắng hỏi cô có chuyện gì xảy ra, nhưng thay vì trả lời, cô lại cúi người về trước một chút, ôm bụng dưới của mình, và cặp đùi được bọc tất trắng run rẩy.
“Ừm, cậu có-…?”
“C-Cà phê của cậu đây! Tớ có việc phải làm rồi!”
Cậu cố hỏi cô liệu cô có ổn không, nhưng cô hét lên với giọng the thé, dúi lon cà phê vào tay cậu, rồi chạy vôi trở lại vào tòa nhà của trường.
“Hội trưởng, đợi đã!”
Cậu gọi cô để trả lại cái điều khiển, nhưng cô không quay lại mà chạy dọc trên hành lang và chạy lên lầu nhanh đến nỗi chiếc váy ngắn của cô lật lên.
“Ch-Chuyện này là sao chứ?”
Cậu đứng đó với cái điều khiển, bối rối không hiểu tại sao thái độ của hội trưởng lại đột ngột thay đổi như vậy trong khi trước đó vẫn sử dụng máy bán hang tự động một cách bình thường.
Cậu không hiểu được chuyện gì đã xảy ra với cô.
“Mình nên làm gì với thứ này đây?”
Cậu không chắc chắn phải làm gì với cái điều khiển mà cậu không thể trả lại cho hội trưởng. Cậu nghĩ đến việc bỏ lại nỏ ở đây để cô ấy có thể tìm thấy nó khi quay lại, nhưng cậu cũng cảm thấy làm vậy là sai lầm.
“Mình không thể cứ thế mà tìm cô ấy được. Mình tin là cô ấy sẽ chú ý đến nó nếu mình để nó lại trong văn phòng hội học sinh.”
Cậu không biết hội trưởng đã đi đâu, nhưng cậu biết cô ấy sẽ trở lại văn phòng. Với suy nghĩ đó trong đầu, cậu mở lon cà phê và uống nó trên đường lên tầng 4.
Akiya đã bỏ qua mấy bậc thang liền , đến văn phòng hội học sinh, và uống sạch lon cà phê trước khi gõ cửa.
“Hm?”
Nhưng cậu không nhận được câu trả lời nào.
Cậu nghĩ là hội trưởng sẽ chạy đến đây, nhưng dường như cô ấy không ở nơi này.
“Mình đoán là mình sẽ để nó trên bàn của cô ấy vậy.”
Cậu cảm thấy hơi tội lỗi khi mở cánh cửa để vào một căn phòng cấm học sinh bình thường, nhưng cậu vẫn làm vậy.
Căn phòng rộng tương đương với một lớp học bình thường, nhưng mang lại cảm giác rộng hơn vì chỉ có một vài bàn dài, ghế, và giá sách.
“Ừm, ghế của hội trưởng ở… đây?”
Cậu nhìn xung quanh, phát hiện một cái bàn cạnh bảng đen có bảng tên ghi chữ “Hội trưởng” và chuẩn bị đặt cái điều khiển lên đó.
Nhưng ngay tại lúc này, cậu nghe được tiếng ai đó đang chạy trên hành lang.
“Chết tiệt!”
Cậu hoảng loạn. Cậu ta sẽ gặp rắc rối nếu một giáo viên phát hiện cậu ta ở đây mà không có sự cho phép. Trong trường hợp tệ nhất, cậu ta sẽ bị đình chỉ học.
Cậu ta cuống cuồng tìm chỗ trốn và phát hiện một tủ khóa chứa đồ dùng để dọn dẹp ở một góc căn phòng.
“M-Mình phải trốn ở đây!”
Không còn chỗ trốn nào khác.
Cậu không thể trốn ra ngoài hành lang, vậy nên cậu ta lao vào tủ khóa và đóng cửa lại.
“Ahh, ahh, ahh… T-Tại sao? Mình chẳng tìm thấy nó ở đâu cả…”
Ngay khi Akiya vừa trốn, Yunori lao vào trong, thở hổn hển và gương mặt đỏ bừng. Cô ngay lập tức dựa vào cửa để đóng và khóa nó lại.
“M-Mình không thể chịu được nữa… Nó sẽ làm mình điên lên mất…”
Cô ấy lảo đảo như người bị sốt cao và ngã gục xuống bàn trong khi đùi run rẩy. Cô thở nặng nhọc đến mức làm lắc lư bộ ngực lớn của mình. Toàn bộ cơ thể của cô ấy đổ mồ hôi rõ rệt ngay cả khi nhìn từ xa.
(Ch-Chuyện gì thế này!? Trông cô ấy không ổn tí nào cả!)
Akiya quan sát cô ấy từ trong tủ khóa và gần như lao ra trong lo lắng, nhưng những gì cậu ta chứng kiến sau đó đã khiến cậu ta không tin vào mắt mình.
Yunori đã đặt cặp mông quả đào lên chiếc bàn dài như thể đó là cái giường, và giờ cô ấy cởi khuy áo vest một cách quyến rũ và bắt đầu mơn trớn những chỗ căng phồng mềm mại qua áo cánh của mình.
Đôi chân đẹp đẽ duỗi dài trên bàn đang cọ xát đùi nhau hết lần này đến lần khác. Cô vén váy lên, và đôi môi hồng hào ấy phát ra tiếng rên.
“C-C-C-Cô ấy đang làm gì vậy?”
Cậu ta hoảng loạn trước việc làm của cô gái nổi tiếng nhất trường.
Một cô gái lén sử dụng văn phòng hội học sinh để thủ dâm. Hơn nữa, đây còn là hội trưởng hội học sinh, một cô gái có phẩm hạnh hoàn hảo, điểm số xuất sắc, và có nét duyên dáng trưởng thành được mệnh danh là nữ hoàng của trường.
Akiya hoàn toàn đứng im và không thể rời mắt khỏi Yunori.
“Ahh… Vẫn chưa đủ. Mình cần thêm nữa…”
Hội trưởng đang sờ nắn ngực qua lớp đồng phục đủ mạnh để làm biến dạng chúng, nhưng cô ấy nhanh chóng nới lỏng chiếc cà vạt trong khi phát ra những tiếng rên rỉ tuyệt vọng. Đôi tay trắng nõn nà đang cởi khuy áo cánh và để lộ ra hai quả đào mọng nước nằm trong chiếc áo ngực nửa cúp màu trắng của cô.
Nhìn gần như trọn vẹn đôi gò bồng đảo mềm mại này, cậu đoán chúng cỡ cup E. Chúng rung nhẹ trong khi được giữ trong chiếc áo ngực viền ren màu hồng và thu hút ánh nhìn của Akiya một cách quyến rũ.
(Ohhh!? N-Ngực của cô ấy luôn sao?)
Tim cậu đập mạnh và cậu ta có thể khẳng định rằng nó vang vọng khắp căn phòng. Đũng quần của cậu ta nóng lên và phồng lên trong quần.
“Nhahh… ahh, ahh… Giờ mình không thể ngưng được…”
(Woa. Mình chưa từng nghĩ mình lại có cơ hội nhìn thấy hội trưởng như vậy!)
Cậu đã luôn ngưỡng mộ cô gái xinh đẹp này, nên khi thấy cô ấy hở hang như vậy làm cậu choáng váng, máu dồn lên não. Cậu gần như nghĩ rằng mình sắp bị chảy máu mũi.
Nhưng không hề biết đến sự hiện diện của chàng trai, cô gái đang tự sướng trên bàn ấy thậm chí còn kéo cả áo ngực ra khỏi người và để lộ hai trái đào màu trắng trong suốt dưới ánh sáng.
“Nn… Ah… Ngực mình… đang kêu gào khi được chạm vào… ahh…”
Hội trưởng bắt đầu sờ nắn bộ ngực đã để lộ ra nhiều đến mức các ngón tay chìm sâu vào chúng. Cô ưỡn ngực ra như muốn khoe chúng cho ai đó và bắt đầu mân mê đầu ti màu hồng nhạt giữa các ngón tay. Trong khi cô ấy cọ hai đùi vào nhau, Akiya phát hiện ra chiếc quần lót cạp cao cùng bộ với áo ngực của cô ấy. Hình dáng của vùng bẹn nữ tính và đường xẻ dọc ở giữa đều được thể hiện rõ trên lớp vải.
(M-Mình có thể thấy rõ… N-Ngực của cô ấy và hình dáng â* đạo của… Hm?)
Trong khi nữ hoàng của trường đang quằn quại trong khoái cảm, thị giác nhạy bén bất thường của cậu đã phát hiện một thứ gì đó trong quần lót mà rõ rang không thuộc về cô. Có một thứ có kích thước bằng cục tẩy.
(Đó là gì vậy?)
Cậu không hề có kinh nghiệm với người khác giới và cũng không biết nhiều về cơ thể của nữ giới, nhưng ngay cả vậy cậu ta vẫn biết rằng thứ tròn tròn đó nằm trong khe hở của cô ấy.
Ban đầu cậu ta chỉ nghĩ đó là một loại sản phẩm kinh nguyệt nào đó, nhưng ngay cả khi ở khoảng cách xa vậy, cậu ta vẫn biết nó đang rung.
(Đ-Đó là gì vậy?)
Cộp!
“———————!?”
“———————!?”
Cậu đã di chuyển bên trong tủ khóa chật chội để có thể nhìn rõ hơn vật thể lạ trong quần lót của cô ấy, nhưng đó là một quyết định sai lầm.
Lon cà phê rỗng rơi khỏi tay cậu ấy và tạo nên một tiếng ồn to ở dưới đáy tủ khóa. Khi hội trưởng nghe thấy, toàn thân cô ấy giật mình và đôi mắt xanh tròn xoe của cô nhìn về phía cậu ta.
(C-Cô ấy phát hiện rồi…)
Toàn thân cậu ta run lên vì căng thẳng.
Cậu ta không những đã vào văn phòng mà không xin phép, lại còn nhìn trộm hội trưởng thủ dâm. Nếu cô ấy nhận ra cậu ta ở đây, cậu ta sẽ không thể nào trốn thoát mà không làm sao cả.
“Heh heh… Mình mừng quá. Nnah…ahh…heh…nahhhh!”
Cậu ta cho rằng hội trưởng sẽ mở cửa tủ khóa và nhìn cậu với ánh mắt khinh thường và tức giận đến nỗi cậu không bao giờ có thể nguôi ngoai, nhưng thay vào đó cô ấy bắt đầu mân mê bộ ngực của mình như thể không hề phát hiện. Cô thậm chí còn bắt đầu vuốt ve đầu ti của mình giữa các ngón tay đến khi chúng cứng lên, như để đảm bảo Akiya có thể nhìn thấy.
Hội trưởng ngưng cọ xát đùi và chậm rãi dạng chân ra. Cô đặt đôi chân dài, thon thả của mình thành hình chữ M và phô ra chiếc quần lót ren hồng gợi cảm của mình.
(C-Cô ấy không chú ý tới. Nhưng quan trọng hơn…)
“Ahh…ahh…nn. Người mình… nóng quá đi mất…ahhhn!”
Cậu ta nhìn chằm chằm vào cô ấy không chớp mắt.
Tiếng rên của hội trưởng phát ra ngày càng to hơn.
Cô bóp phần thịt mọng nước của mình như thể đang vắt chúng ra khỏi gốc và hướng đầu ti run rẩy về phía cậu. Cô nghiêng người về phía sau một chút, đôi mắt xanh như mắt mèo của cô ấy trở nên ẩm ướt, hang mi dài run lên, đầu lưỡi của cô ấy thè ra khỏi đôi môi hồng trong khi phát ra những tiếng rên nóng bỏng.
Cái nóng của mùa hè và sự kích thích của việc thủ dâm đã làm da của cô ấy ửng đỏ và phủ đầy mồ hôi. Từng giọt mồ hôi chảy xuống khe ngực khi ngực của cô rung lên rung xuống.
“Ahahh…nnn… Mình nứng quá…hyahh! Ngực mình nóng quá…cứ như đang bốc cháy vậy…ah…fwaaahh!”
(Wow!)
Trong khi đang nhìn hội trưởng liên tục nhào nặn ngực và phát ra tiếng rên đầy dâm đãng, cái dương vật cương cứng của cậu bắt đầu co giật. Cái tủ khóa nhỏ chứa đầy hơi nóng như phòng xông hơi và làm cho chàng trai bị kích thích này cảm thấy chóng mặt.
“Nnah! Đây rồi…! Đây chính là điều mình đã mong chờ! Đây chính là điều mình muốn!”
Trong khi hội trưởng tự sướng, cô đột nhiên hét lớn, thò một tay vào trong quần lót, và bắt đầu chà xát âm đạo như thể đang nhấc nó về phía tủ đồ.
Cậu có thể nhìn thấy những chuyển động đầy tục tĩu của ngón tay cô ấy qua lớp quần lót, có thể nghe thấy âm thanh ướt át tục tĩu phát ra từ trong đó, và một vết nhơ lan ra ở dưới cùng của miếng vải trắng che phủ phần nữ tính của cô. Cảnh tượng nước dãi chảy từ miệng của hội trưởng xuống gương mặt trẻ trung xinh đẹp ấy cũng đủ khiến cho dương vật của cậu co giật mạnh hơn nữa.
“Ahh, ahh, ahh…”
Sự dâm đãng của cô làm cậu ta quá hung phấn đến nỗi không thể kìm lại hơi thở của mình.
Cậu ta tuyệt vọng muốn sục cái thứ đang co giật dữ dội trong quần mình. Cậu ta thở bằng mũi mạnh đến nỗi ngạc nhiên khi hội trưởng không thể nghe thấy.
“Th-Thế này sẽ làm nó càng thêm…hyahh!? Hyannnnnn!”
Như thể cảm nhận được cơn n*ng của Akiya, Yunori dang rộng chân hơn nữa, nhấc cái mông của mình lên, đưa ngón tay đến thứ to ngang cục tẩy trong quần lót, và phát ra tiếng rên the thé.
Khi hội trưởng ấn thứ đó vào âm vật của cô, mông cô ấy nhấc lên khỏi bàn nhiều lần trong khi vết bẩn trên quần lót của cô ấy ngày một lớn hơn.
Có thể nhìn rõ sự hứng tình của cô từ việc cặp ngực nảy lên nảy xuống và mồ hôi chảy đầy từ đầu ti đang cương cứng.
“Thế này…thậm chí còn…fwaah! Hahh…knnnnnnn!”
Giọng của hội trưởng lớn hơn, và vết bẩn dưới quần lót làm cho lớp vải trở nên trong suốt hơn, để lộ ra “đôi môi” màu hạt dẻ và hơi mở ra. Cậu ta thậm chí có thể nhìn thấy một cái máy rung đang bị ấn vào âm vật, do vậy cậu ta đã hoàn toàn nhìn thấy toàn bộ cơ thể của cô ấy.
(Mình có thể nhìn rõ l*n của cô ấy! Mình muốn chạm vào nó… cùng với cặp v* kia nữa. Mình muốn chạm tất cả mọi thứ của cô ấy!)
Cơn n*ng của cậu ta đã chạm đến giới hạn.
Cậu ta muốn lao ra khỏi tủ khóa và chạm vào mọi thứ trên cơ thể cô ấy.
Nhưng cậu ta chẳng có gan làm vậy. Hay đúng hơn, làm vậy sẽ để lộ ra việc cậu ta đang ở đây. Chưa kể đến việc làm đó sẽ khiến cậu ta trở thành một tên tội phạm.
Akiya cảm nhận được cơn giật từ háng của mình trong khi cố không chớp mắt để theo dõi từng khoảnh khắc cô gái xinh đẹp này quằn quại theo cách cậu ta sẽ không bao giờ được chứng kiến lần nữa.
“Hafwahhh! Ahh… Đã quá… Ấn vào chỗ này làm mình phê quá… Fwaahh…ah, ah, nfwah!”
Ở trên bàn, hội trưởng dang rộng đôi chân run rẩy xinh đẹp của mình và lưng cong ngược về phía sau để hướng đôi gò bồng đảo mọng nước của mình lên trần nhà. Cái môi âm đạo ướt át, hở ra của cô đang giật giật bên trong cái quần lót trong suốt của mình. Nhờ lớp vải dán chặt vào, cậu ta thậm chí còn có thể nhìn thấy phần thịt màu đỏ nhạt và lỗ được giấu bên trong.
Toàn bộ quần lót của hội trưởng giờ đây đã ướt nhẹp, trong suốt làm lộ hoàn toàn cái mông trái đào cùng với khe âm đạo. Dâm thủy chảy lênh láng qua lớp vải.
“Ahh, ahh, ahh… Hội trưởng tuyệt vời vãi l*n…”
Cậu ta không thể kiềm chế được cơn n*ng của mình khi bộ ngực lớn mềm mại của cô ấy rung lắc dữ dội tưởng như sẽ rớt ra, đầu ti cô run rẩy, và cô ấy rên lên trong khi ấn cái máy rung vào âm vật dưới cái quần lót xuyên thấu đó.
Trong khi được ban cho vẻ ngoài cấm kị và xấu hổ này từ nữ hoàng của trường, cậu cũng biết là mình đang thở mạnh như thế nào, đến nỗi cậu ta tưởng mình đang gây ra tiếng ồn quá lớn.
Một cảm giác nóng bức ngận tràn cái tủ khóa chật hẹp này, mồ hôi nhễ nhại khắp người cậu. Cậu ta chắc chắn mình chưa bao giờ cương nhiều như thế này, và cậu nghĩ cơn co giật dữ dội này sẽ làm dương vật cậu ta nổ tung bất cứ lúc nào.
(Mình muốn tiếp tục… Mình muốn tiếp tục nhìn vào cô hội trưởng sexy này…)
“Nhaaahh! Ahh, ah, khhnnnnnnn!”
Cậu nuốt nước bọt. Quần áo dính đầy mồ hôi bám vào người làm cậu ta khó chịu. Nhưng sau đó, toàn bộ cơ thể cô gái bắt đầu co giật trên bàn và làm cô ấy rên to hơn nữa.
Cô dùng những ngón tay của mình cọ xát vào âm đạo mạnh hơn, cô di chuyển cái máy rung từ âm vật đến âm đạo và bắt đầu đút vào, rút ra liên tục.
Bộ ngực lớn đang chĩa lên trần nhà lắc như bánh pudding mềm mại. Đầu ti run rẩy, và cô ấn ngón tay vào chúng đủ mạnh để lại dấu trên da.
“Nnah! Đã quá…đã quá! Thế này…thế này phê quá đi mất! Thêm nữa…thêm nữaaaaaaaaa!”
Akiya ngay từ lúc nhìn một cô gái đang thủ d*m đã n*ng đến nỗi không thể nghe được cô nói gì. Cậu nắm phần đũng quần của mình và tiếp tục nhìn vào đôi mắt xanh đẫm nước cùng cơ thể vặn vẹo của hội trưởng.
“Ahah…ah…nhaaaah! M-Mình không chịu được nữa…. Mình…mình sắp….!”
Yunori n*ng hết mức có thể. Cô tiếp tục rên rỉ khi toàn bộ làn da của cô run rẩy và mông cô nhảy lên khỏi bàn để phô ra nơi quý giá nhất của mình cho Akiya.
Sự kích thích của những ngón tay mảnh mai cùng máy rung đã tạo ra một lượng lớn dâm thủy đáng kinh ngạc chảy qua chiếc quần lót gợi cảm của cô, từng giọt nhỏ xuống bàn, và tạo thành một vũng “mật” tục tĩu.
Tiếng của máy rung dường như to hơn và tiếng rên của cô khi lên đỉnh vang vọng khắp văn phòng hội học sinh.
“Đây…đây chính là đoạn tuyệt nhất! Vậy nên…vậy nên hãy nhìn mình nhiều hơn nữa đi! Hyah!? Ah…ahhh!”
(Ah!? Mình có thể nhìn…mình có thể nhìn thấy toàn bộ l*n của hội trưởng!)
Cô toát mồ hôi nhễ nhại trong khi cơ thể vặn vẹo một cách dâm dục. Khi quần lót gợi cảm của cô ấy cũng xoắn lại, cậu ta thấy âm đạo trượt ra khỏi lớp vải. Và như thể cảm nhận được ánh nhìn của cậu ta, cơ thể của Yunori run lên và dâm thủy phun ra qua lớp vải.
Cái quần lót cong queo của cô hoàn toàn vô dụng, làm cho âm đạo lộ ra với một phần máy rung ở bên trong. Khi nhìn vào hội trưởng, mắt cậu ta tập trung vào bộ phận quý giá nhất trên cơ thể cô.
“Ahhhh, Nóng quá…Nóng quá! L*n của mình nóng quá… Mình…Mình thật sự sắp…ahhhhhhhhhhhhh!”
Khi cô ấy lớn tiếng vì lên đỉnh, cơ thể nữ hoàng cứng đờ lại như thể bị đông đá, một lượng lớn dâm thủy phun ra từ cái lỗ chứa máy rung, và tràn xuống bàn.
Đôi chân đang dang rộng ra run rẩy, các cơ ở đùi trong nhô ra qua đôi tất dài trắng, và đôi chân dường như co giật.
(Wow. Vậy ra đây là cách con gái lên đỉnh.)
Khi quan sát một cô gái lên đỉnh ở ngoài đời thật thay vì trong đĩa DVD, cổ họng của cậu ta khô lại, và cái dương vật đang cương đó lại càng to hơn.
Cậu ta hoàn toàn quên việc chớp mắt. Mắt cậu đỏ ngầu và khô đến mức đau nhức.
“Nhah…ah…nn…ah, ah, ah…ahhh…”
Khoảng 30 giây sau khi cơ thể cứng đờ vì lên đỉnh, cuối cùng cơ thể hội trưởng cũng dãn ra và đổ gục xuống bàn. Cô rút các ngón tay ngập tràn dâm thủy cùng với cái máy rung vẫn còn chạy ra khỏi chiếc quần lót ẩm ướt và trong suốt.
Nhưng cơ thể cô không chịu cử động bình thường sau khi ra, cùng với hang mi dài run rẩy, bộ ngực phập phồng theo hơi thở, và âm đạo co giật của cô vẫn lộ ra qua chiếc quần lót trong suốt.
(Mình không nghĩ là sẽ lại thấy cảnh tượng này lần nào nữa đâu, nhưng tại sao cô ấy không rời đi luôn chứ?)
Cậu ước rằng có thể nhìn cơ thể đáng yêu của nữ hoàng thêm một lúc nữa, nhưng cậu vẫn cầu mong cô rời đi.
Cái tủ khóa bây giờ chẳng khác nào phòng xông hơi cả. Chỉ điều này thôi cũng đã tệ rồi, nhưng cái dương vật của cậu ta vẫn co giật sau khi nhìn hội trưởng thủ dâm và nó sẽ phát nổ nếu cậu ta không giải quyết sớm chuyện đó.
“Nn…ahh, ahh… Mình chưa bao giờ nghĩ mình lại n*ng đến vậy…”
Như thể nghe được ước muốn của Akiya, Yunori ngồi lên bàn và mặc lại áo ngực của mình che ngực của cô.
Nhưng sự hung phấn của cơ thể cô không thể che giấu được ngay sau khi đạt cực khoái, nên đầu ti cương cứng của cô vẫn lộ rõ qua lớp viền ren màu hồng.
“Cảm giác khi có người nhìn đúng là khác biệt hẳn…”
(…? Khi có người nhìn? Đừng nói là!?)
Mồ hôi lạnh chảy ra từ trán Akiya.
Giờ nghĩ kĩ lại, thì cô ấy cũng đang tỏ ra như bị theo dõi trong khi thủ dâm. Hơn nữa, đôi mắt xanh vẫn còn ướt của cô đang nhìn thẳng vào cái tủ khóa.
“Tớ biết cậu đang nhìn tớ, Hihiro Akiya-kun. Tại sao không ra ngoài này luôn đi?”
Khi Honosaki Yunori gọi tên cậu trong khi đang nhìn chằm chằm vào, Akiya cảm nhận được mồ hôi lạnh đang chảy ra từ lưng mình.
Đoạn này để có gì coi lại chứ bản Eng viết cũng hơi cấn cấn. "...gave off a bittersweet sort of sexiness." Bác nào dịch tốt góp ý cho tôi chỗ này với. Khoảnh khắc nhận ra mình là hạt thóc ^^ "Akiya skipped every other step on the way up". Cần cao nhân góp ý câu này. áo sơ mi nữ (blouse) "her butt jumped up from the desk". I need your góp ý :( Thực ra ngoài đời thật thì không giống thế này đâu, mà kệ đi. Truyện mà :v "School's administrator". Dịch ra là Ban giám hiệu nhà trường