Bí mật trần như nhộng của Hội trưởng Hội học sinh

Truyện tương tự

NTR, NTR, rồi lại NTR

(Hoàn thành)

NTR, NTR, rồi lại NTR

Liệu vòng lặp NTR không bao giờ kết thúc này, với bạn gái của otaku bị một tên dân chơi quyến rũ, rồi bạn gái của tên dân chơi đó lại bị một thằng khác quyến rũ... bao giờ mới tiến đến hồi kết?

1 2

Otokogiraina bijin shimai o namae mo tsugezu ni tasuketara ittai dou naru?

(Đang ra)

Otokogiraina bijin shimai o namae mo tsugezu ni tasuketara ittai dou naru?

みょん

Từ từ, chậm rãi, con đường tình yêu của họ, dần len lỏi vào trái tim tôi――

28 37

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

19 224

Hỏi thử bạn thuở nhỏ "Cậu có ham muốn tình dục không?"

(Đang ra)

Hỏi thử bạn thuở nhỏ "Cậu có ham muốn tình dục không?"

青水

À, sau đó chúng tôi hẹn hò với nhau nhé.

4 27

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

45 793

Tập 01 - Chương 1.1: Bí mật của Hội trưởng Hội học sinh!? (1)

6dceb343-c50f-4701-99ed-27c14a6d86d2.jpg

de0111d8-7456-481e-bf99-eefe2b20143f.jpg

Đầu óc trống rỗng của một cậu bé nhìn thấy một cô bé dễ thương mặc váy trắng mà cậu không biết tên. Cô ấy đang khóc và ướt đẫm vì mưa.

"Có chuyện gì thế?" Cậu bé hỏi.

"Eh!? Kyaaaaaaah..."

Cô dường như ngạc nhiên vì sự xuất hiện đột ngột của cậu nên đã ngã dập mông xuống vũng nước. Đôi mắt xanh đang ngấn nước của cô run lên. 

Cô tưởng một kẻ bắt nạt hay một người nguy hiểm nào đó đã bắt chuyện với cô vì cô cứng người tại chỗ và vẻ mặt cô cứng đờ.

Nhưng sau vài giây nhìn chằm chằm vào cậu, cô dường như nhận ra cậu ta không phải là người đáng sợ.

Việc cậu ta trạc tuổi cô như đã nói cô ấy rằng cậu ta không thể làm hại đến mình, nên nỗi sợ trong đôi mắt xanh của cô tan biến. Cô bé thở phào nhẹ nhõm, và biểu cảm dễ thương của cô ấy trở lại.

"Cậu ổn chứ? Cậu có thể trú mưa ở nhà tớ."

"C-cảm ơn...hyah!? Đừng. Đừng nhìn... Đừng nhìn!!!"

Có lẽ cô bé đã cảm thấy quá nhẹ nhõm trước những lời tử tế của cậu bé khi cô cảm thấy buồn bã. Cô bé kéo váy xuống một cách điên cuồng và cơ thể nhỏ nhắn ấy run rẩy.

Một vài gợn sóng lan ra khắp vũng nước cô bé đang ngồi và một chất lỏng màu vàng mà dĩ nhiên không phải nước mưa.

"Hức, hức, hức... Xấu hổ quá... Tớ...tớ...hức..."

"Đ-đừng lo. Hãy tới nhà tớ đi. Cậu cần phải đi tắm đó."

"Đ-được...hức..."

 Cậu kéo tay cô bé đang khóc trong khi bước đi trong mưa, mở cửa chính và bước vào nhà cậu.

"Phòng tắm ở bên trái, nằm ở cuối hành lang ấy."

"Đ-được rồi... Cảm ơn..."

Sau khi đưa cô bé đến phòng tắm, cậu chạy đi lấy một cái khăn tắm mới.

Cậu đã có thể nhờ bố mẹ mình, nhưng thật không may cả hai người họ đã đi làm. Cậu phải tự mình xử lý ngay cả khi cậu không quen làm việc này.

Như thể bị thôi thúc bởi điều gì đó, cậu chộp lấy một chiếc khăn tắm mới từ trên cao trong tủ và lao xuống hành lang vào phòng tắm.

"Tớ mang khăn tắm cho cậu rồi nè. Giờ tớ vào nhé."

"..."

Cậu gọi từ ngoài cửa nhưng không nhận được câu trả lời. Có lẽ cô bé đã rời khỏi phòng thay đồ, nên cô sẽ dùng phòng tắm. Cậu cảm thấy tim mình đập mạnh hơn bao giờ hết khi chậm rãi mở cửa phòng thay đồ và lén nhìn vào bên trong.

"Cậu có thể bỏ đồ vào trong máy gi-...!?"

Nhưng vừa làm vậy, cậu cứng đờ tại chỗ.

Cô bé lạ mặt đó vẫn ở trong phòng thay đồ, vẫn đang cởi đồ của mình.

Cô đã từ từ cuộn chiếc váy trắng lên và kéo qua đầu nên chỉ mặc một chiếc áo yếm màu trắng và quần lót trắng.

Đây là lần đầu tiên cậu bé nhìn một người khác giới như thế, nên cậu đã quá ngạc nhiên để nhìn sang hướng khác.

"Mình đang tắm ở nhà một cậu trai xa lạ. Thật là xấu h-...!?"

Trong khi đang lẩm bẩm một mình, đôi mắt xanh ấy quay lại và bắt gặp đôi mắt của cậu.

(C-Cô ấy thấy mình rồi!?)

Ngay cả khi còn nhỏ, cậu cũng biết không được nhìn một cô gái thay đồ.

Cậu đã nghĩ cô bé ấy sẽ la lên như khi họ vừa gặp, nhưng cô đã không làm như cậu nghĩ. Như thể hoàn toàn không chú ý đến cậu, cô ấy đã cởi bỏ áo yếm và quần lót của mình, và hoàn toàn khỏa thân.

Đồng thời, cô cũng không hề cố gắng che giấu làn da hở hang của mình và từ từ bước vào bồn tắm trong khi để lộ ra cơ thể chưa phát triển của mình cùng với khuôn mặt ửng hồng.

"Này, dậy đi."

"Nn...nnnn... Dậy à? Nhưng đang có một cô gái khỏa thân ở ngay trước mặt..."

Cậu trả lời giọng nói bí ẩn như thể đến từ hư không một cách không rõ ràng.

"Khỏa thân? Có lẽ em thật sự muốn tôi đánh nên mới có một giấc mơ trơ trẽn thế này ngay giữa lớp học đấy Hihiro."

"Nn...Nhưng để em... để em nhìn thêm một lúc nữa thôi... khò khò..."

Vẫn muốn nhìn cô bé khỏa thân ấy thêm một lúc nữa, cậu bắt đầu mở cửa phòng tắm nơi cậu có thể nghe thấy tiếng vòi nước đang chảy.

"Cậu có gan đấy, Hihiro Akiya! Cậu phải trả giá cho tội xúc phạm tiết học của tôi!"

Chát!

"Au!"

Cơn đau dữ dội ập đến sau gáy và cậu ngã khỏi ghế với những ngôi sao nhảy múa quanh mắt cậu.

"T-Tại sao cô lại làm vậy chứ!?"

"Cậu còn dám hỏi vậy nữa à Hihiro. Gan cậu phải to lắm mới dám ngủ trong tiết của tôi đấy."

Cậu ngước lên nhìn nữ giáo viên mặc áo cánh cùng với váy bó sát. Cô đang nhìn xuống cậu ta với đôi má căng lên.

Cậu ta ngái ngủ nhìn xung quanh và thấy những bộ đồng phục gồm áo cánh hoặc áo sơ mi trắng với áo vest và cà vạt màu đỏ cũng như váy ngắn hoặc quần xếp ly màu xanh nước biển. Những học sinh mặc bộ đồng phục đó của Học viện Honosaki đang nhìn chằm chằm vào cậu ta với vẻ hơi sốc.

"Cậu đang tận hưởng lắm nhỉ Hihiro. Mơ về một cô gái khỏa thân đúng không? Thằng nhóc không biết xấu hổ này."

Nữ giáo viên nở một nụ cười đáng sợ và nhìn cậu bằng ánh mắt lạnh lùng.

"M-Một cô gái? Sao cô biết?"

"Cậu nói thế trong khi đang ngủ đấy."

"Ha ha... ha ha ha ha ha ha..."

Cười cho qua chuyện là lựa chọn duy nhất của cậu trước ánh mắt lạnh lùng của người giáo viên đó.

Cậu nhìn qua bạn cùng lớp của cậu, nhưng hầu hết đều run rẩy vì nén cười.

"Sau giờ học hãy đến phòng giáo viên. Tôi sẽ dạy dỗ cậu đến khi cậu nhận ra sai lầm trong suy nghĩ của mình."

"...Vâng thưa cô."

Tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ học đã kết thúc và Hihiro Akiya giải quyết cái địa ngục đang chờ đợi cậu sau giờ học.