Chương này theo góc nhìn của Kureha:
“A~ Mình đã làm nó rồi ~~!”
Sau khi bước ra khỏi phòng Takashi - kun, tôi kiếm một nơi kín đáo để đỏ mặt vì giận.
Giờ tôi mới nhận ra bản thân đã vội vã trao đi nụ hôn mà mình đã luôn mong chờ, tôi không muốn em ấy nghĩ mình quá táo bạo hay đó chỉ là một món quà tặng kèm cho sinh nhật em ấy.
Hiểu và nhận ra điều này, tôi cảm thấy một cảm giác ấm áp lan khắp cơ thể. Tôi lại nhận ra rằng tình cảm mà tôi dành cho em ấy nhiều đến dường nào.
Mỗi lần tôi nghĩ về Takashi - kun, tham muốn được hôn em ấy lại trỗi dậy một lần nữa.
Đây là lần thứ ba rồi. Sau khi tôi rời phòng em ấy. Hay lúc ở ngã tư gần căn hộ của em ấy. Và kể cả khi đang ở con hẻm phía sau khu mua sắm của nhà ga nữa.
Cảm xúc của tôi cứ không ngừng trỗi dậy.
Còn lý do sau nó thì con tim tôi chưa thay đổi một lần nào. Nó vẫn như cũ. Tôi như vậy là vì tôi yêu em ấy.
Kể cả khi nụ hôn đó bị tác động bởi cồn, cảm xúc mà tôi dành cho Takashi - kun vẫn không thay đổi hay phai mờ.
Không, nói chính xác hơn thì có lẽ nhờ cồn mà tôi mới có thể hôn em ấy. Nếu vậy thì việc dựa dẫm vào bia để có thêm tự tin cũng không tệ
“... Đúng vậy. Nghĩ nhiều cũng không thay đổi được gì, mình phải về nhà thôi! Đã đến lúc để mình chuẩn bị sống chung với Takashi - kun rồi!
Với quyết tâm mới, tôi gỡ mái tóc đuôi ngựa xuống và quay về ngoại hình bình thường khi ra ngoài và đi về nhà.
“Ê, tao thấy một người đẹp đang đi một mình vào giờ này kìa.”
“Đồ ngu! Không đời nào cô em đó ế được, hẳn là có ai đang chờ cổ rồi!”
“Ừ, mày nói đúng… Chậc, tao ghen tị với thằng đó quá…”
Tôi không thích những người nghĩ bậy về mình, tôi thậm chí còn chẳng thèm nghe những gì họ nói nữa. Nói tóm lại là tôi không có hứng thú với họ.
Gu tôi là kiểu người luôn tỏ ra nghiêm túc nhưng đôi khi lại tỏ vẻ đáng yêu. Đó chính là người yêu của tôi.
Thật ra, tôi đã luôn như vậy vào năm trước, tôi đã luôn bị người khác dòm ngó… cho đến khi tôi gặp được em ấy tại bữa tiệc chào mừng của câu lạc bộ.
“A, mình mong được sống chung với Takashi thật nhanh~”
Một mong ước nhanh chóng vụt qua đầu tôi, tôi muốn cùng Takashi - kun thức dậy, ăn sáng và đi đến trường đại học cùng em ấy.
Rồi khi một trong hai chúng tôi về nhà trước thì người đó sẽ nấu cơm và đợi người còn lại. Sau đó cả hai sẽ ăn cùng nhau.
Nhưng nó sẽ không chỉ trong bữa ăn. Chúng tôi sẽ yêu nhau say đắm cả ngày lẫn đêm. Những gì diễn ra vào tối hôm qua sẽ có thể diễn ra mỗi ngày từ giờ trở đi.
Việc dừng cảm xúc đang dâng trào trong tôi là bất khả thi, cảm xúc của tôi dành cho em ấy sẽ chỉ lớn mạnh hơn thôi.
Vào ngày mốt ư? Hay một tuần kể từ bây giờ?
Tôi lên tàu về nhà với sự háo hức và mong chờ cho nụ hôn tiếp theo.