Bastard Swordman

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 10

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 24

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1956

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2275

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Web novel - Chương 12: Bầy Gà Con Lên Phố

Trong Hội quán á, có cái thứ người ta kêu bằng "lập hội".

...Thiệt tình, giờ này mà còn phải giải thích ba cái đó nữa hả ta? Tui thì tui nghĩ vậy đó, nhưng cũng sợ có mấy ông thần nào đó cổ lỗ sĩ quá, hễ nghe nói Hội quán lập hội, lại tưởng đâu sắp mở hội hè, đám tiệc um sùm hay gì đó tương tự thì mệt. Bởi vậy, để cho chắc ăn, tui nói sơ qua một chút. Cái "hội" này nó khác cái "đi coi hát hội" nha, khác nhau xa đó.

Cái "hội" này là nhiều người trong Hội quán kết lại thành một nhóm, gọi là tổ đội cũng được. Cứ hai mạng trở lên là đăng ký làm một hội được rồi, lúc nhận nhiệm vụ hay đặt nhiệm vụ gì đó cũng lấy tên hội ra mà làm.

Nói cho dễ hiểu thì nó giống như trong trò chơi điện tử Rồng Đen gì đó, có thằng dũng sĩ, con pháp sư, thằng chiến binh, ông thầy tu lập thành một phe. Tưởng tượng vậy là ra liền. Có điều, ở cái xứ này, mấy cái hội nó ít khi nào mà có đủ thứ nghề nghiệp cân bằng tốt như vậy lắm.

Nếu là hội kiếm sĩ thì y như rằng toàn cầm kiếm. Hội cung thủ thì chỉ rặt mấy tay cầm cung, chuyện thường ở huyện. Nhưng ít ra lúc nhận nhiệm vụ đi đánh đấm gì đó nó dễ hợp tác với nhau hơn. Còn mấy tay pháp sư hay thầy trị thương mà không có dân cận chiến che chở thì cũng khó sống lắm, nên ít khi nào thấy họ lập hội riêng. Chắc cũng có mà tui không biết.

À, nói đến cái vụ “job” nè, ở xứ này không có cái hệ thống chức nghiệp như người ta đâu. Ai có “job” gì đều nhìn vũ khí là biết hoặc từ miệng người ta nói ra. Chớ làm gì có kiểu chọn nghề "Đạo Tặc" trời. Ai mà đi tự nhận mình là dân trộm cướp bao giờ, khùng hay gì!

Mà nói tới nói lui, ở cái thị trấn Legole này, cũng có mấy cái hội làm ăn cũng nổi đình nổi đám lắm.

Một là cái hội "Khiên Đất", nghe tên là thấy toàn mấy cha mặt mày bặm trợn, chủ yếu là kiếm sĩ không à. Giờ có bao nhiêu ông trong đó, tui cũng không rành... Lần cuối tui nghe thì cỡ hai chục mạng, mà giờ chắc đẻ thêm rồi. Mấy cha đó thì cứ thương với kiếm, rồi khiên với giáp mặc vô cứng ngắc, đi vòng vòng Legole nhận nhiệm vụ đánh đấm lia chia. Tụi nó là dân chiến thứ thiệt đó, mấy vụ đi dẹp giặc cướp là khoái lắm. Cái ngon của hội này là có cả bầy ngựa riêng, nên từ lúc nhận nhiệm vụ tới lúc có mặt ở đó nhanh lắm. Nhờ vậy mà công chuyện làm đều đều, nhưng mà tui cũng hay thấy mấy cha đó đầu bù tóc rối lo tiền cỏ tiền cám cho đám ngựa, nên có muốn ham cũng ham không nổi. Mấy cha nào hồi trước đi lính cho Halperia như chú em Alex, hình như cũng chui vô đây hết. Nói túm lại là dân "vai u thịt bắp", tui là tui xin kiếu.

Kế sau "Khiên Đất" chắc là hội "Kiếm Thu hoạch". Bên này thì toàn mấy cha không ưa nổi cái kiểu "kỷ luật thép" của đám Khiên Đất nên mới gom lại. Quân số đông hơn, ba chục mạng là ít. Nhưng mà cái hội này hình như không có giỏi làm việc chung hay sao á, đâu có thấy tụi nó xúm lại làm gì bao giờ. Nghe đâu giống như cái hội tương hỗ thì đúng hơn. Lão Bulgar bạn tui cũng ở trong cái hội này. Vũ khí thì đủ thứ thượng vàng hạ cám. Có cha thì xài kiếm y như trong sách, có cha thì xài thương. Cũng có mấy thầy pháp với mấy tay bắn cung nữa. Đồ đạc thì mỗi người một kiểu, chẳng giống ai, nên tụi nó phải đeo cái miếng vải có hình của hội để còn nhận ra nhau. Mà cái hội này cũng ngộ, người thì đông nhưng mấy đứa nào chơi thân với nhau lại hay rủ nhau tách ra làm nhóm nhỏ, chả biết có làm ăn được gì không. Nghe y chang mấy cái bang hội trong game online hồi xưa tui chơi, bự thì bự thiệt mà chẳng ai biết mặt ai. Tui thì tui không có ham hố gì ba cái hội này.

Còn cái hội "Artemis" thì đúng là của mấy cô em xinh đẹp, sang xịn mịn nhất cái Legole này. Đa số là mấy em bắn cung với mấy em xài phép, người đánh cận chiến chắc được hai ba mống gì đó, đúng là cái hội lạ đời. Hình như cũng cỡ mười hai người. Mấy cô em trong Hội quán như nhỏ em Raina chắc chui vô đó gần hết. Ngoài mấy vụ đi săn bắn từ xa ngon ơ, nghe đâu thỉnh thoảng cũng được mấy ông bà nhà giàu thuê mướn gì đó. Chắc tại toàn là phụ nữ nên người ta thấy tiện. Nhìn qua thì như cái gánh hát toàn đào đẹp, nhưng mà trong đó có mấy bà mạnh như trâu, đụng vô coi chừng bị "xử" đẹp luôn. Nghe nói còn có một thằng cha nào đó trong hội nữa mà tui tìm đỏ con mắt cũng chưa thấy. Có lần tưởng "Ủa, cha này hả ta?" rồi lại bắt chuyện, ai dè là con gái, từ bữa đó tới giờ là mấy bà trong Artemis nhìn tui như kẻ thù không đội trời chung. Dĩ nhiên tui có cửa đâu mà vô, mà có cho cũng không thèm.

Chuyên về giữ gìn trật tự thì có cái hội lớn nhất là "Lực lượng An ninh Legole". Mấy lão này ít khi nào đi đánh đấm lắm, chủ yếu là nhận mấy việc canh gác nhà cửa, bảo vệ người này người kia, áp tiêu này nọ. Đông thì đông thiệt mà bao nhiêu người thì tui chịu, không biết. Chỉ biết là đông lắm. Mấy người trong đó đa số cũng biết đánh đấm chút ít, nhưng vì muốn có công việc ổn định nên mới vô đó. Cũng có cả người trung niên, mấy ông già nữa. Hồi còn sống ở Nhật, mấy ông già bộ dạng "yếu xìu" làm bảo vệ đầy ra đó thôi. Quan trọng gì ba cái sức lực, có người cần thì có người làm. Đây là chỗ mấy lão đó kiếm cơm. Cha Kaspar cũng làm thầy trị liệu trong đó mà. Ừm... Tui nghĩ sống vậy cũng khỏe, nhưng tui là cái thằng thích đi săn thú lấy thịt nhậu lai rai. Chuyện về già tính sau, chớ giờ còn trai trẻ, sức còn nhiều, tui không ham vô đó.

Mấy cái hội có tiếng thì chắc cũng nhiêu đó. Còn lại thì toàn mấy nhóm nhỏ bạn bè tự rủ nhau lập thành hội thôi.

Lũ trẻ từ quê lên đặt tên hội nghe nó "oách xà lách" mà mắc cười lắm. Nào là "Lưỡi Hái Thần Chết" rồi "Bá Vương Nguyệt" tùm lum hết. Nghe mỗi cái tên không, chắc tưởng tụi nó toàn là hạng Vàng trở lên.

Đúng vậy. Bây giờ, mùa gặt cũng xong rồi.

Lại tới cái mùa mà mấy thằng nhỏ ở quê ôm mộng, ùn ùn kéo lên thị trấn, muốn kiếm chút danh tiếng của thành viên Hội quán.

“Nhìn cái gì?”

“Hả? Mày nhìn thì có chứ."

Cứ lũ lượt kéo tới, mấy thằng nhỏ choai choai này tui thấy cũng có triển vọng đấy. Mấy anh trai làng, ở nhà chỉ được cho phụ gặt lúa, xong rồi bị cha mẹ đuổi đi xứ khác kiếm ăn, kéo lên thị trấn cả bầy...

Hội quán thì ngày nào cũng đầu tắt mặt tối lo làm giấy tờ cho người mới. Công chuyện đã bù đầu, mà trong nhà suốt ngày có mấy vụ đánh lộn đánh lạo của đám nhỏ.

Tui vừa ngắm con bé Elena trán nổi gân xanh đang gồng mình làm việc, vừa hút rột rột ly sữa, ngon gì đâu á...

"Mày nói cái gì đó?!"

"Muốn chơi hả?!" 

"Này! Gây rối trong Hội quán là bị đuổi việc ngay đấy!" 

Toàn một lũ con nít ranh, không biết trên biết dưới, chỉ được cái hùng hổ. Vào cái mùa này Hội quán đúng là khổ sở. Giờ có từ chối hết tụi nó thì sau này Hội quán cũng teo tóp, nên mấy người ở đây cũng ráng chịu.

“Nhìn lão già kia kìa."

“Tóc bạc trắng.”

"Dân Sangrail à?"

Ồ. Tui đang ngồi yên một góc hưởng thái bình thì bị ba thằng nhóc nào đó tới kiếm chuyện. Tụi nó lảo đảo đi lại phía tui thì cũng kệ đi, nhưng mà mấy cậu không chịu xếp hàng à? Ra khỏi hàng nên bị người ta giành chỗ, chuẩn bị la làng um sùm lên nè.

"Mấy cậu kiếm tui có chuyện gì không?"

"...Hê, hạng Đồng à."

"Tụi tao tuy là lính mới, nhưng này ông già Sangrail, cái hạng Đồng của ông đó, bọn tao sẽ sớm vượt qua thôi." 

"Mấy cậu mà qua mặt được tui thì tui mừng cho. Mới đầu thì khó khăn thiệt, nhưng ráng lên. Với lại, tui là dân Halperia chánh gốc."

"Lai Sangrail chứ gì."

"Ừ thì, cũng có chút đỉnh. ...Mà kìa, người ta đóng hàng đợi rồi đó, mấy cậu tính sao?"

"...Hả!?"

"Này, chỗ đó bọn tao đang xếp hàng mà!"

"Trời ơi!"

Đúng là một lũ con nít khờ. Mấy đứa ở quê lên, đứa nào cũng sàn sàn như nhau cả. Ở quê thì người ta từ từ, thoải mái. Chắc tụi nó cũng chưa biết xếp hàng là gì, lại thêm đủ thứ bỡ ngỡ, coi bộ cũng tội nghiệp.

Do tụi nó cũng là con nít, nên lúc đầu tui cũng ráng làm lơ cho qua. Chớ cứ bị kiếm chuyện hoài cũng phiền, tụi nó mà làm tới thì tui cũng phải "dạy" cho một bài học nhớ đời.

"...Xì. Già rồi mà còn vô quán rượu uống sữa."

"Là thành viên Hội quán thì phải uống rượu chứ. Quê mùa."

"Mấy cậu không biết hả? Đây là sữa tươi của Trang trại Morina đó. Sữa mới vắt còn ngon hơn khối loại bia bọt dở ẹc, biết chưa?"

Đúng vậy, tui đâu phải lúc nào cũng bia rượu đâu. Ngày thường tui vẫn làm một ly sữa tươi ngon lành như vầy nè. Dân phố như tui được hưởng của ngon vật lạ với giá bèo thì sao bỏ qua được.

"Làng Morina... là... là quê của tôi..."

"Ồ, vậy hả? Sữa chỗ cậu ngon thiệt đó. Không chừng tui cũng uống trúng sữa bò nhà cậu nuôi cũng nên."

“…Vậy hả.”

Chắc tại thấy có chút quen quen nên bớt hống hách như hồi nãy, mấy thằng nhỏ có vẻ hơi ngượng ngùng rồi lủi thủi đi về cuối hàng.

Đúng là một lũ nhỏ còn non choẹt. Dễ thương ghê.

Hai năm, ba năm nữa, không biết được mấy đứa bám trụ với cái nghề này ở Hội quán đây... Nghĩ tới đó tự nhiên thấy buồn buồn trong bụng, nhưng mà chỉ lúc này thôi. Tui muốn ngắm nhìn mấy cái mặt còn non xèo của tụi nó một chút.

"Được rồi!... Hôm nay là bước đầu tiên trên 'Con Đường Dũng Sĩ' của tụi mình!" 

"Hê hê, làm tới luôn!"

"Chơi!"

Với lại, tui có cái tật là hay ghi lại mấy cái tên hội nhóm nghe "kêu như chuông" của tụi nó, để vài năm nữa lôi ra chọc quê chơi, mấy thú vui của tui ấy mà.