•TN: Bạn nào muốn donate ủng hộ nhóm, tiếp lửa cho trans có thể check qua số tài khoản:
1971 0919 79 techcombank.
•
Một ngày nọ, lão Brian có giới thiệu với tôi một người nọ. Bà ta có dáng người cao và gầy, vẻ ngoài lộ rõ nét đứng tuổi, điều này rất hiếm thấy ở tại thế giới này. Bà ta hẳn phải đứng tuổi đến độ công nghệ chống lão hoá đã sớm kém hiệu quả.
「Thần là Serena. Rất vui được diện kiến ngài Bá tước ạ.」
Cụ bà này từng là Hầu nữ trưởng của Cung điện Hoàng gia Đế chế. Maido-chou, nghe thì chẳng cao sang gì, song nội việc từng phục vụ cho Cung điện đã là cái gì đó rất to rồi, vậy nên tôi không thể xem nhẹ bả được. Hơn nữa, nếu bả còn từng đứng trên tất cả thì hẳn bà ta phải là một cá nhân cực kỳ nổi trội. Thật ấn tượng, chẳng ngờ một người tầm cỡ như vậy lại muốn phụng sự cho tôi, song vẫn còn một câu hỏi bị bỏ ngõ.
「Ta không khỏi cảm thấy kỳ quặc, bà có thể dành toàn bộ phần đời còn lại để sống an nhàn bên trong Thủ đô mà nhỉ, vậy tại sao lại muốn đến đây làm việc?」
Khi tôi hỏi vậy thì lão Brian đã toát mồ hôi hột. Lão ta lo lắng liếc nhìn Serena, song bà ta chỉ nhẹ nhàng giải đáp rằng.
「Thần đã cố thử nghỉ hưu rồi đấy chứ, nhưng không làm việc thì thần chẳng biết phải làm gì cả. Giờ mà quay lại Cung điện thì cũng chẳng còn chỗ cho thần nữa, cũng vì lẽ đó mà thần đã nghĩ rằng mình nên đến một nơi có thể được trọng dụng. Thần sẽ rất biết ơn nếu ngài Bá tước đây chịu nhận mình vào làm ạ.」
Tôi muốn xoáy sâu hơn nữa, song bà ta vẫn luôn giữ thái độ chuyên nghiệp. Bà già này cuồng công việc đến vậy à? Mà, nếu đã làm việc suốt cả trăm năm thì chắc cũng khó bỏ đi lối sống cũ nhỉ.
「Trước khi trở thành Hầu nữ trưởng thì Serena từng là một giáo quan ạ,」Lão Brian tiếp lời.「Bà ấy đảm nhiệm vai trò giáo huấn các quý tộc trẻ. Thần tin đây là người mà ngài muốn thuê ạ.」
Tôi cũng đang muốn nhận quý tộc về trông nom, nên chắc nhận bà ta vào cũng chẳng phải ý tồi. Nếu bả đã muốn bán mình cho tư bản thì đây cũng chẳng có lý gì để từ chối.
「Ta cũng định sẽ huấn luyện quý tộc tại đây, nên mọi sự nhờ bà đấy.」
「Thưa Liam-sama, cảm tạ ngài đã thông qua ạ.」Serena khẽ cúi đầu, ra chiều biết ơn. Mặc cho đã nghỉ hưu, song bà già vẫn chẳng hề chểnh mãn.
『Hm, có vẻ như mình vừa mới tuyển được nhân tài, cảm ơn nhé Brian-jii!!』
◇
「Tăng thuế đi.」Tôi nói với Amagi.
「..?」
Cuối cùng thì tôi cũng đã hoàn tất kế hoạch chuẩn bị cho tương lai và giờ là lúc để vào vai một tay bạo chúa.
「Ta muốn lấy gia tộc Exner ra làm ví dụ. Lão già đấy đúng là độc ác. Bàn về chuyện cai trị thì lão chỉ là một tên nghiệp dư, song nói về độ ác thì lão ta là nhất, lão vắt khô đám dân đen luôn mà. Kurt, con trai lão ta thì có hơi non, song cũng rất có triển vọng.」
Tôi quyết định rằng đây là lúc để bắt đầu thứ cơ bản nhất, và đó là tăng thuế, điều mà một tên bạo chúa nên làm. Đám dân đen sẽ phải chịu khổ, nhưng đấy là việc của chúng, chứ không phải là việc của tôi!!
「Ừm đúng rồi đấy, đây chính là thời điểm thích hợp!! Đến lúc áp thuế mạnh tay rồi!!」
Đảm bảo Amagi sẽ bất đồng với quyết định của tôi, nhưng chỉ lần này thôi, tôi sẽ theo đến cùng. Bất kể Amagi với lão Brian có khuyên ngăn đến đâu, tôi vẫn sẽ làm cho đến cùng.
Ấy thế mà sau một hồi suy xét, Amagi mau chóng đồng ý.「Vâng, đây chính là thời điểm thích hợp, sẽ không có vấn đề phát sinh ạ.」
「Ể, thật hả?」
「Ngược lại. Rất đúng lúc là đằng khác, Danna-sama.」
「Vậy ư, thật hả? Giờ thì ta có thể nghe đám dân đen khóc than trong đói nghèo rồi!! Đến lúc cho cái đám dám tôn ta là quân chủ anh minh trở về với thực tại rồi!! Mà này... lần này chắc chúng sẽ không hiểu lầm ta nữa đâu nhỉ?」
Chẳng hiểu tại sao, nhưng có rất nhiều kẻ đang xem tôi là một vị quân chủ anh minh, liêm kiết. Bất kể tôi có làm gì thì chúng chắc chắn vẫn sẽ tiếp tục hiểu lầm.
「Dám chắc đám ngu đấy vẫn sẽ tiếp tục tung hô tên ta thêm nữa sau khi bị ta phản bội.」
Trong lúc tôi vẫn còn đang cười khẩy mà suy xét vấn đề đấy thì Amagi đã cắt ngang với một câu hỏi thực dụng.「Danna-sama, chính xác thì ngài định tăng đến đâu ạ?」
「Ta sẽ để chuyện này lại cho em lo liệu, nhưng phải đảm bảo rằng sẽ bòn rút bọn chúng cho đến tận xương tuỷ đấy!!」
「Vậy ra ngài vẫn chưa quyết định được sẽ dùng khoản tiền này vào đâu ạ?」
「Tất nhiên là không rồi. Ta làm vậy vì ta thích thế thôi!!」
Quả là một tên ác nhân. Kể cả mấy tay chính trị gia lủng đoạn ở kiếp trước cũng chẳng ác được như tôi.
Ngày hôm sau, chánh văn phòng Trung ương ban hành sắc lệnh tăng thuế. Đúng như dự đoán, cả cái lãnh địa đã nhốn nháo hết cả lên.
『Bắt đầu từ bây giờ, mình sẽ hiện nguyên hình!! Hãy biết run rẩy trong sợ hãi đi, hỡi đám dân đen yêu quý của ta!!』
◎
Tại lãnh phận Banfield, có một ngôi nhà, cùng một khoảng sân được chăm sóc kỹ lưỡng. Gia chủ là một người đàn ông trung tuần, dáng người mập mạp, cùng bộ ria hơi thưa. Khi vừa định rời đi làm việc như mọi ngày thì anh thấy người nhà đang hối hả chạy thẳng đến chỗ mình.
「Oi, chờ một chút!! Em có chuyện muốn bàn với anh!!」
「Có chuyện gì thế? Anh mày đang vội đi làm.」
Anh có hơi khó chịu khi nghĩ tới cảnh trễ giờ làm, song người họ hàng nọ lại chẳng mấy để tâm mà cứ thế thuật lại bản tin mới nhận.
「Nhìn này!!」Người họ hàng thao tác thiết bị đầu cuối và cho anh xem bản thông cáo của Chánh văn phòng Trung ương. Mở đầu là dòng chữ 【Mức thuế sẽ tăng vào năm sau】.
「Năm sau ư?」Anh ngạc nhiên đáp sau khi đọc bản tin.
Bản thông cáo có kèm tên của ngài Bá tước Liam, nên đây hẳn là tin chuẩn. Anh run lên khi đọc hết bản tin. Tuy nhiên, sắc mặt lại chẳng có vẻ gì là tuyệt vọng, mà ngược lại, còn thấy phấn khởi.
「Thật không?」
「Không lẫn vào đâu đượcーTin từ Chánh văn phòng mà. Thuế quan chuẩn bị tăng mạnh đấy!!」
Cả hai run lên vì phấn khích.
「Không ngờ mình lại có thể thôi công việc chán ồm này sớm như vậy!! Bọn họ bắt đầu tuyển dụng chưa?」
「Giai đoạn thứ ba đã đóng rồi, nhưng bọn họ vẫn còn tuyển chuyên viên nghiên cứu và giáo viên đấy. Giai đoạn thứ tứ mới là thứ em nhắm tới, anh có định theo cùng luôn không?」
「Dĩ nhiên là có rồi!! Nếu mọi thứ thuận lợi thì ta có thể tự chủ tại đó, chẳng phải lo bán mình cho tư bản nữa.」
Hai người họ phấn khích vì điều gì đấy à? Bọn họ bàn bạc gì mà lại vui đến thế? Chính bản thân Liam đã quên mất kế hoạch mà cậu đã thực hiện xuyên xuốt ba năm tập học, rằng gia tộc Banfield đang đẩy mạnh kế hoạch phát kiến khai phá hành tinh. Hành tinh mẹ đã phát triển đạt đến mức cực thịnh, nên họ đang mở rộng vùng ảnh hưởng ra bên ngoài không gian rộng lớn kia.
Song, định cư trên một hành tinh lạ chẳng phải chuyện dễ. Cần phải thực hiện điều tra môi trường sống một cách toàn vẹn, để xác nhận xem liệu có định cư được không, nếu được thì nhân loại cần gì để an cư. Giai đoạn đầu gặp rất nhiều bất cập, chính vì thế mà chẳng mấy ai bận tâm đến việc di cư, vì họ biết có đến thì cơ sở vật chất vẫn chưa sẵn sàng, đời sống ở đấy sẽ chẳng mấy thoải mái.
Ở vài lãnh địa khác, giới cầm quyền sẽ ép cư dân phải di cư, rồi cứ vậy mà mặc họ tự sinh tự diệt. Tuy nhiên, trên thông cáo tăng thuế, gia tộc Banfield giải trình rằng khoản tiền này sẽ được dùng để phát triển hành tinh tiên phong. Nói cách khác, đây là để đầu tư cho tương lai. Đối với dân chúng, Liam-sama, một vị minh quân, người trở về lãnh địa sau chuyến tập học ngắn hạn đã thổi bùng một làn gió mới vào lãnh địa với một đại dự án.
「Anh đã lường trước được việc khi Liam-sama trở về từ khoá tập học, chắc chắn ngài ấy sẽ làm gì đó thú vị, nhưng không ngờ lại chơi lớn đến vậy. Thuộc địa mới chắc hẳn còn tốt hơn nơi này nhiều.」
「Liam-sama luôn nói là làm. Cùng đi gầy dựng cơ ngơi ở hành tinh mới thôi!!」
「Ô!!」
Vô số thành tựu của Liam đã khiến cho dân chúng thêm phần hi vọng và mong chờ, và lần này cũng chẳng phải ngoại lệ.
「À, nhân tiện, thế quan tăng lên bao nhiêu thế?」
「Ờ thì cũng khá cao, nhưng không đến nỗi cắt cổ như thời trước. Chắc là khoảng tầm này?」Người họ hàng bắt đầu tính toán bằng thiết bị đầu cuối.「Hồi trước còn tệ hơn thế này nhiều. Đó giờ thuế quan còn nhẹ chán.」
Đối với những người từng quá quen với chính quyền tiền nhiệm thì mức thuế này còn dễ thương chán. Thông thường, chắc chắn sẽ có người phàn nàn, nhưng đối với những người đang suy tính đến chuyện di cư sang hành tinh tiên phong thì đây lại là tin tốt.
「Khi đã sắp xếp xong xuôi thì hãy đến đăng ký tại cơ quan di trú.」
「Ừm... Xong việc thì đi bar quẩy!!」
Với vẻ vui mừng, cả hai quyết định đi nhậu ăn mừng.
☆
Sau khi thông cáo tăng thuế, tôi theo dõi bản tin, hào hứng để xem phản ứng từ chính sách tăng thế. Khi bật lên thì thấy một chuyên gia đang hăng hái bảo vệ chính kiến của tôi.
《Mục đích cho việc tăng thuế là để phát triển hành tinh tiên phong. Chắc hẳn là sẽ có những người phản ứng với chính sách này của chính quyền, nhưng nếu suy xét đến việc đầu tư thì đây cũng không hẳn là chính sách tồi.》
Một phản biện viên lập tức phản đối viên chuyên gia.《Nhưng chẳng phải thuế phải dùng cho những mục đích cao cả hơn thế sao?》
《Phát triển hành tinh tiên phong là một trong những mục đích cao cả. Nếu xét đến tương lai thì ta mới thấy cái lợi.》
《Nhưng chẳng phải chỉ những ai di cư mới hưởng lợi hay sao?》
Chẳng có ai vui vẻ khi thuế tăng. Nếu là nền dân chủ ở kiếp trước thì chắc đám cầm quyền đã bị biểu tình ép từ chức rồi. May mà ở đây theo nền quân chủ!!
Khi cuộc thảo luận lên đến cao trào thì viên phản biện bắt đầu phàn nàn về chính sách quân sự của tôi.
《Tôi không hiểu việc mua khí tài quân sự, rồi để những lãnh địa khác mượn, điều đó thì mang lại lợi ích gì cho phía chúng ta.》
Phản biện viên phàn nàn hết chuyện này đến chuyện khác. Rồi một chuyên gia hay điều phối viên khác sẽ nhảy vào để phản biện chủ đề vừa mới được đưa ra. Tất cả đều theo kịch bản nhằm dẫn dắt dư luân theo hướng có lợi cho tôi, Phản biện viên sẽ vào vai một tên khó ưa.
Viên chuyên gia ngay lập tức vào việc.《Oi, anh có thôi đi không!! Chẳng phải tôi đã giải thích về chuyện chi phí suốt từ nãy đến giờ rồi hay sao!! Cho thuê sẽ rẻ hơn là cử cả một đội quân đến lãnh địa khác để hỗ trợ!!》
《Nhưng tại sao chúng ta lại phải đi lo việc của thiên hạ?》
《Anh có hiểu tôi đang nói gì không thế? Bọn không tặc chẳng có khái niệm lãnh thổ đâu!! Nếu bọn chúng mà thiết lập cứ địa trong vùng lãnh phận của gia tộc khác thì đấy cũng sẽ thành vấn đề của chúng ta luôn!!》
Có lẽ viên "chuyên gia" này cũng là diễn viên. Thật nực cười khi chỉ với một chương trình truyền hình cỏn con này, mà đã có thể dắt mũi dư luận rồi.
Trong lúc theo dõi chương trình trên màn hình lớn, Amagi tiếp cận và bắt đầu chuẩn bị trà.「Danna-sama trông tận hưởng nhỉ.」
「Ừm. Thật nực cười làm sao khi đám dân đen lại đi tin soái cổ chương trình đấy, rồi còn nghĩ ta là một vị quân chủ anh minh nữa chứ.」
Khá là thú vị là cụm từ dùng để diễn tả đám người vô minh, luôn tin soái cổ vào những việc tôi làm, và cho điều đấy là tốt cho chúng.
Không hiểu sao, trong lúc chuẩn bị trà, Amagi lại tỏ vẻ bực bội.「Nói là vậy, song đúng thật là ngài đã đảm bảo an ninh khu vực bằng cách cho thuê phi không hạm của mình, chuyện ngài tăng thuế nhằm việc phát triển hành tinh tiên phong cũng đúng nốt.」
「Vậy ư?」
Mục đích duy nhất của tôi khi tăng thuế đó là để bóp nghẹt đám dân đen.., tôi cũng chẳng định dùng khoản tiền ấy vào việc gì đặc biệt. Nếu thực sự muốn thực hiện một dự án gì đó đặc biệt thì tôi chỉ việc sử dụng Trác giả kim là xong.
Tôi nhấp một ngụm trà theo phong thái quý tộc. (Không biết thì tra gg phong thái thưởng trà quý tộc Anh nhé)「Trà chỉ ngon khi nhâm nhi trong lúc ngắm nhìn đám dân đen chịu khổ thôi!!」
Amagi nhìn tôi với ánh mắt có phần dịu dàng, cứ như thể em ấy đang nhìn một thứ gì đó có vẻ ngoài đáng yêu vậy.「Miễn Danna-sama thấy thích là được ạ.」
Chương trình tiếp tục với phần bàn luận về trào lưu mới.
Viên dẫn chương trình lên tiếng.《Trong chương trình này. Chúng ta hãy cùng thảo luận về kiểu tóc mới nổi của giới trẻ ở thời điểm hiện tại.》
《Những thứ mà người trẻ sáng tạo ra luôn khiến tôi phải bất ngờ không thôi. Thật không ngờ kiểu tóc như vậy lại có thể nổi tiếng rần rần.》Một tường thuật viên bình luận thêm.
Tôi có hơi chút tò mò với kiểu tóc vừa được nhắc đến, vì viên tường thuật đã sớm phải bật cười rồi.
《Đây là kiểu tóc "Xoáy lốc" nổi tiếng dạo gần đây.》Viên dẫn chương trình tiếp lời, rồi đoạn một nữ người mẫu xuất hiện trên chương trình.
Ngay khi thấy cô người mẫu kia, tôi liền phun sạch ngụm trà vừa nhấp môi. Cái kiểu tóc được nhắc đến dành cho những ai để tóc dài và uốn nó thẳng lên đỉnh đầu. Nếu muốn chi tiết hơn nữa thì nó trông như kem ốc quế ấy. Còn muốn nói huỵt toẹt ra thì...
Amagi mau chóng dọn dẹp thứ trà vừa mới vương vãi.
Tôi lập tức vồ lấy em ấy.「A-Amagiiiii!!!!!」
「Vâng, thưa Danna-sama?」
「Cái đống c.. à cái kiểu tóc đó nổi đến vậy ư? Cái đám đầu c... đầu xoáy đó đã xâm chiếm hết lãnh địa ta rồi à? Nói với ta là không phải đi? Nói đi!!!」
Tôi chỉ tay vào màn hình, và Amagi tránh mặt đi.「Kiểu tóc đấy được cho là quá ngớ ngẩn, không đủ chuẩn để xuất hiện bên trong dinh thự, nên ngài vẫn chưa phát hiện ra ạ.」
「Cái này, thật ư?! Từng đấy kiểu tóc, mà sao lại là đống c... cái kiểu đó?!」
『Chết tiệt!! Tuột mẹ mốt rồi!! Đây là cách đám dân đen kia đáp trả việc tăng thuế à?』
「Ta không muốn người ngoài nhìn vào đây và thấy một đám hềーxấu hổ lắm!!」
「Em hiểu ý ngài.」
Với ý chỉ còn mạnh hơn cả lúc ban hành lệnh tăng thuế, tôi ra lệnh.「Ra sắc lệnh, cấm ngay lập tức. Không thể để chuyện này tiếp diễn được!!」
「Em có thể hình dung ra được viễn cảnh càng cấm càng làm, song em vẫn sẽ chuyển lệnh ngài đến cơ quan có thẩm quyền.」
Cái đống c... kiểu tóc xoáy lốc nhanh chóng bị cấm ngay sau đó, nhưng tôi đã quá ngây thơ. Thật chẳng ngờ, cái đám dân đen có thể dễ dàng chấp nhận mức thuế cao ngút trời kia lại phản kháng chỉ vì một đống c... kiểu tóc. Dù ít hay nhiều thì ngay sau ngày hôm sau đã có biểu tình chống đối chính quyền.
◆
Với việc đã trở thành hầu nữ của gia tộc Banfield, Serenaーđiệp viên liên kết với viên Tể tướngーthực hiện cuộc báo cáo đầu tiên.
《Ra vậy. Vậy ra ngài ta tăng thuế để bắt đầu đầu tư vào Hành tinh tiên phong à.》
「Chuyện đầu tư vào Hành tinh tiên phong thì không có gì đáng ngờ, việc tăng thuế cũng chẳng có ẩn ý gì cả. Nếu có vấn đề thì đấy là do ngài ấy sống quá mức khiêm tốn.」
《Mà, quá khiêm tốn thì lại là một vấn đề khác. Suy cho cùng, quý tộc tiêu sài là để thúc đẩy nền kinh tế mà.》
「Ngài ấy chi tiêu rất tiết kiệm. Phải nói nền kinh tế bên trong lãnh địa được quản lý rất hiệu quả.」
《Nghe đâu ngài ta có mua mới rất nhiều phi không chiến hạm, nên ta cứ nghĩ tình hình tài chính của ngài ta phải mạnh lắm, nhưng giờ bà lại bảo ngài ta mua về là để cho thuê à.》
「Ông nói cứ như thể đang muốn bới móc bí mật xấu xa gì ấy.」
《Tất nhiên là không rồi. Ta chỉ đang chúc mừng sự thăng tiến của một viên quý tộc chân chính thôi. Mặc cho xung quanh có rất nhiều gia tộc biến chất tựa như đám người Petack, vậy mà vẫn còn đó hi vọng cho Đế chế, nghĩ theo cách đấy tuyệt thật.》
Gia tộc Petack đã gây ra một sự vụ nghiêm trọng bằng cách liên kết với không tặc để tấn công gia tộc Banfield. Liam không hề truy cứu vụ việc, nên gia tộc đấy vẫn chưa bị trừng phạt, song gia chủ đương nhiệm đã sớm bị Đế chế xử tử. Khi không một gia tộc nào muốn nhận cái lãnh địa đã bị cày nát kia, quyền lãnh đạo đã được truyền cho Peter. Cũng do cái "cần câu cơm" của Peter đã bộc phát, và cậu này cũng chẳng thể phục hồi nếu không kiếm được Tinh dược, nên về cơ bản, cậu ta sẽ là vị lãnh chúa cuối cùng của gia tộc này. Đồng thời, đống nợ của gia tộc Petack giờ đã được chuyển sang cho vị hôn thê của Peter, tóm lại là gia tộc Razel lãnh đủ.
「Nhân tiện, gia tộc Banfield cũng đang có ý định tiếp nhận quý tộc trẻ để huấn luyện, nên trách nhiệm của tôi ở đây sẽ là thúc tiến việc này.」
《Hmm. Nghe rất hợp với gia tộc Banfield. Theo bà thì bọn họ đã sẵn sàng chưa?》
「Họ định sẽ sẵn sàng mọi thứ trong vòng mười năm tới.」
《Mà, nếu có bà ở bên đấy thì ta cũng chẳng còn gì phải lo. Phiền bà giúp đỡ bên đấy tận tâm nhé.》
「Tôi cũng định vậy. Thực ra để kiểm chứng, bên này định sẽ nhận vài quý tộc chư hầu dưới quyền vào năm sau.」
《Nghe được đấy. Song nếu có thể, ta cũng muốn bà hãy nhận thêm đám trẻ thấp hơn hoặc bằng phẩm Nam tước. Giáo dục quý tộc cần phải tái định hình lại.》
Và cuộc gọi kết thúc tại đấy.
◆
Một năm sau, lần đầu tiên gia tộc Banfield nhận quý tộc trẻ vào chương trình giảng dạy. Những gia tộc dưới tước bậc Nam tước, bao gồm các Kị sĩ và Chuẩn Nam tước. Bọn họ tập trung về đây từ vùng biên ải Đế chế, gần sát bên gia phận Banfield, nói là vậy, song khoảng cách địa lý vẫn khá xa. Về phần Đế chế, họ không muốn tốn tài nguyên với hội người ngoài biên ải, nên những gia tộc kiểu này thường rất khó tìm nơi giáo dục chuyên nghiệp, đấy là cho đến khi gia tộc Banfield xuất hiện.
Nhóm trẻ giai đoạn đầu tiên, được tập trung tại một căn phòng đắt tiền với trang thiết giáo dục mới cứng, tất cả đều trông lớn tuổi hơn cả tôi. Khi tôi tiến vào cùng với lão Brian và Amagi thì Serena liền tới thỉnh an.
「Liam-sama, xin phép ngài cho thần giới thiệu lứa học viên đầu tiên của gia tộc Banfield. Tất cả, mau hành lễ với viên Bá tước Banfield.」
Phần đa người trong nhóm hành lễ với một thái độ cung kính, song vẫn có một thằng bố láo dám nhai gum trước mặt tôi. Nó cười khẩy, rồi nhìn về hướng Amagi với thái độ khinh khỉnh.「Cái đéo gì vậy? Hình nhân đấy à?」
Khi thấy tôi cau mày, Serena liền tiếp cận nó và vả cho một phát rõ đau. Tiếng tát vang vọng khắp gian phòng.
「Giữ mồm giữ miệng đi!!」Serena cảnh báo nó.
Mà, đôi lúc lại có mấy thằng ngu kiểu này xuất hiện, chúng đần đến độ chẳng hề hay biết cách giữ mình, tất cả là bởi vì được bảo bộc quá mức... song mọi sự ngu dốt đều phải trả giá. Tôi đặt tay lên vai, kéo Serena sang một bên, tiến thẳng đến chỗ thằng ngu, đấm cho nó một phát. Đòn đấy đánh văng nó tới tận bức tường phía sau, rồi đổ gục xuống sàn.
「C-cái thằng súc vật này!!」Tôi nương tay rồi đấy nhé, ấy vậy mà chỉ với một đấm, nó đã bay xa cỡ đó rồi. Vô vị thật.
「Ta không cần bọn vô học. Brian, ném nó ra bên ngoài.」
「Ê tô, đợi một chút đã, Liam-sama. Hôm nay mới là ngày đầu thôi mà.」
「Thì? Đáng lý ra nó không nên làm ta bực mình. Tiện thể nói luôn, đây là lỗi của gia tộc nó. Chúng không biết dạy nó lễ nghĩa thông dụng, nên ta cũng chẳng cần phải xem xét mối quan hệ với chúng.」
Tôi đây dễ dãi với bản thân chứ không có nghĩ cũng dễ dãi với kẻ khác. Căn phòng ngay lập tức chìm vào im lặng, còn cái thằng ngu kia thì hình như vẫn chưa hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
「Amagi, chuẩn bị thông tư trục xuất đi.」
Xong xuôi tôi lườm đám học viên đang đứng trước mặt một cái.「Tại đây, ta là luật. Nếu thằng nào dám bố láo, ta sẽ cắt đứt liên hệ với gia tộc nó. Khi còn ở đây thì nhớ cho kỹ điều đó.」
Lần này thì không một ai dám phản kháng nữa. Theo lẽ mà mọi chuyện phải vậy.
◎
Một vài ngày sau, Gia chủ của cái gia tộc gây sự kia đến yết kiến tôi để xin tạ lỗi. Gã nịnh nọt tôi, bảo rằng sẽ trục xuất thằng ngu kia ra khỏi gia tộc, nên mong dĩ hoà vi quý mà nối lại tình xưa?
Tôi là một người rộng lượng, nên đã chấp thuận. Tôi thích cách kẻ khác bợ đít mình!!
「Nắm giữ quyền lực trong tay quả là sướng!!」Tôi khịa lão Brian khi tên kia rời đi.「Bên trong Đế chế, ta chỉ là một trong vô số quý tộc, nhưng tại đây, ta là vua một vùng. Cảm giác này nó sướng gì đâu!!」
Trông lão Brian có hơi bất lực, song lão vẫn lên tiếng khen ngợi.「Liam-sama, Hầu nữ trưởng đã rất ấn tượng với ngài đó ạ. Bà ấy có bảo ngài rất kiên định. Cá nhân thần thì thích ngài giải quyết vấn đề này theo cách hoà hoãn hơn ạ. Chuyện này không phản tác dụng và khiến Chư hầu quay lưng với chúng ta, chứ ạ?」
「Ấn tượng đầu tiên rất quan trọng.」
Hồi tiền kiếp, thi thoảng tôi vẫn hay gặp rắc với với đám bất lương như vậy. Để tránh hậu hoạ, tôi sẽ hành quyết hết những kẻ dám coi khinh mình!! Thằng ngu đấy còn phải biết ơn khi được tôi tha mạng cho đấy.
「Nghe đâu sau sự cố đấy, những học viên khác đã biết giữ kẽ hơn rồi ạ.」
「Vậy thì tốt.」
「Nhân tiện,」Lão Brian hỏi dò, soi xét nét mặt tôi rất kỹ,「Có vị tiểu thư nào lọt vào mắt xanh của ngài không ạ?」
「Tiểu thư? Ừ, rồi. Có vấn đề gì?」
Lão Brian trông có vẻ thất vọng với câu trả lời vừa rồi.「Bọn họ không chỉ đến đây để học đâu, mà còn là ứng cử viên cho chức vị thê thiếp của ngài đấy ạ.」
「Hở? Thật đấy à?」
「Vâng, bọn họ là quý nữ của các Chư hầu, xét đến việc ngài vẫn chưa có Hôn thê, nên vẫn có thể giữ vài người bên cạnh. Dĩ nhiên, ngài vẫn không thể tuỳ tiện được, nhưng mà không có hứng thú luôn thì có hơi...」
Chẳng ai kể cho tôi nghe về chuyện chọn thê thiếp cả!! Nhưng nếu không có nhỏ nào khiến tôi hứng thú thì tức là đấy chẳng phải gu của tôi.
「Chuyện là vậy à? Mà, trong đám đấy cũng chẳng có ai quá nổi trội, nên biết làm sao được?」
「Thần sẽ truyền đạt lại với Serena rằng không ai vừa ý ngài cả.」Khi rời đi thì lão Brian có lẩm bẩm.「Lứa sau chắc sẽ được.」
♢
Một Tử tước có liên quan đã phải gánh chịu lệnh hạ phẩm. Phần lớn vệ tinh tài nguyên đã bị Đế chế tịch thu, danh tiếng thì bị tổn hại nghiêm trọng. Chẳng còn Tử tước Razel nào ở đây nữa.., chỉ còn lại Nam tước Razel thôi. Bên Chính quyền Trung ương Đế chế cũng đã quyết định rằng lão chẳng đủ tư cách để giáo dục người khác.
「Sao lại thành ra thế này chứ?」Vùi mình trong phòng, nam tước Razel ôm đầu trách phận.
Đế chế nghi ngờ rằng lão đã cố tình làm ngơ yêu cầu viện trợ của gia tộc Banfield. May mắn cho lão nam tước là Liam đã tự mình quét sạch đám không tặc, vì thế mà chứng cứ cũng theo gió mà bay. Sau chuyện đó thì lão nam tước đã tự mình quét sạch đám không tặc còn sót lại.
Song, Thanh tra Đế chế làm việc chỉnh chu hơn lão tưởng, kết quả, lão đã bị hạ bậc. Lý do duy nhất khiến Chính quyền Trung ương quyết định giữ gia tộc Razel lại là vì rất khó để quản lý lãnh phận bị bỏ lại sau khi chính quyền tại chức bị quét sạch. Thương hại không phải là yếu tố khiến quyết định của Đế chế thay đổi.
Rồi đến vụ của gia tộc Petack. Thông qua hôn ước giữa hai nhà, đống nợ của gia tộc Petack sẽ được đổ hết lên đầu nam tước Razel. Lão ước rằng mình có thể bỏ lại cơn ác mộng này mà trốn chạy, song nếu dám làm vậy, bên Đế chế sẽ phát lệnh truy nả và hành quyết ngay lập tức. Bất kể có làm gì thì cũng chẳng còn tương lai nào cho lão nữa... nhưng tin dữ không chỉ dừng lại ở đấy.
「Không ngờ đám thương nhân cũng đã cắt đứt liên hệ!!」
Những tên thương nhân từng liên hệ đã mau chóng rời đi ngay khi nghe được chuyện của lão. Những mối liên hệ cũ cũng bắt đầu lạnh nhạt hơn như một hệ luỵ. Rất nhiều người trong số đó đã luôn coi khinh khi biết lão giao dịch với đám không tặc, nên họ quyết định nhân cơ hội này mà cắt đứt với lão luôn. Bao gồm những Chư hầu lẫn Kị sĩ có năng lực bậc nhất cũng quay lưng với lão để tìm bến đỗ mới. Những kẻ còn sót lại là những tên không có cơ hội trốn thoát, và một trong số đó là viên Kị sĩ máu nóng, cựu giáo quan của Liam.
「Mình đã làm gì thế này? Mình đã làm gì sai chứ?」
Trong lúc lão nam tước Razel đang chìm trong tuyệt vọng thì người Dẫn Lối đang ở đấy và quan sát tất cả.
「Ta thất vọng về ngươi.」Người Dẫn Lối bày tỏ sự thất vọng của mình, song lão nam tước lại chẳng thể nhận ra sự hiện diện của gã.「Song ta cũng đã có thêm một chốc năng lượng rồi, đều là nhờ sự tuyệt vọng của ngươi cả đấy. Ta sẽ dùng cơn bí cực của ngươi để trả thù Liam.」
Câu chữ kia cũng ám chỉ đến Peter. Với rất nhiều kẻ xung quanh Liam lâm vào thế chân tường, người Dẫn Lối đã có thể khôi phục lại phần nào sức mạnh. Song gã vẫn chưa đạt đến điểm có thể đảm bảo chắc chắn rằng Liam sẽ chịu chết.
Người Dẫn Lối tự nhủ.「Nếu đã chẳng còn cách nào khác để giải quyết, chi bằng nên tiết lộ tất cả với thằng nhãi, để nó điên tiết theo cách đó, nghe đâu cũng không tồi. Nhưng mà tại sao đến tận thời điểm hiện tại, nó vẫn chưa nghi ngờ mình nhỉ?」
Từ tận đây mà gã vẫn còn có thể cảm nhận được lòng biết ơn của Liam. Nếu thằng nhãi không cảm thấy thù địch với lão nam tước thì gã cũng phải tự hỏi nó đang nghĩ cái quái gì trong đầu. Kịch bản tệ nhất, gã có thể mất hết năng lực và hoàn toàn biến mất.
「Chết tiệt!! Ước gì đám người này tuyệt vọng hơn nữa... nếu vậy thì mình mới có khôi phục lại sức lực!!」Mặc cho vẫn chưa thể phục hồi năng lực, song gã vẫn thề nguyện.「Vào lần tới, mình nhất định sẽ hạ bệ thằng nhãi Liam đấy.」
Khi người Dẫn Lối biến mất khỏi căn phòng, nam tước Razel ngẩn đầu lên. Cứ như thể con ác quỷ vây ám lão bấy lâu đã biến mất, gánh nặng trước đó bỗng không cách mà bay. Với một viên nam tước không biết gì thì chuyện này cứ như mọi thứ phức cảm trước đó đã bị hút ra khỏi lão.
「Chắc là gieo gió gặt bão thôi. Ngoài việc bắt đầu lại từ con số 0 thì cũng chẳng còn lựa chọn nào khác nữa. Đầu tiên, mình phải liên lạc với Katerina cái đã.」
Nam tước Razel bật dậy khỏi ghế, bắt đầu làm lại từ con số 0.
◇
Cũng tựa như lão nam tước Razel, Peter Sera Petack cũng cảm thấy điều tương tự. Mặc dù Cậu bé Peter đã bộc phát theo đúng nghĩa đen, song hắn vẫn cảm thấy nhẹ nhõm đến kỳ lạ. Hiện tại, hắn đang nằm trên giường bệnh, bên cạnh là Katerina.
Peter gượng cười nhìn về phía cô.「Ta quả đúng là một tên đần.」
「Ngài cuối cùng cũng nhận ra rồi à?」Katerina có phần oán trách, song cô vẫn mỉm cười đáp lại. Kể từ lúc "cậu nhỏ" dứt áo ra đi, cô đã chăm sóc cho Peter suốt.
Cảm thấy hối hận, hắn bộc bạch.「Katerina, cô nên trở về cố hương thì hơn. Chúng ta vẫn có thể huỷ hôn. Ta sẽ thông cáo rằng cả hai vẫn chưa hề tiếp xúc thân xác. Ta không thể cứ vậy mà làm phiền cô thêm nữa.」
TN: Ể, sao cảm động vậy... Tôi xin lỗi vì trước đó đã cười cậu... có cần tôi viết tâm thư không...
Trong khi tất cả mọi người đã bỏ mặc hắn, song chỉ mỗi Katerina là vẫn luôn ở bên cạnh hắn.
「Có trở về thì cũng chẳng giải quyết được gì đâu. Trước đó, em đã bảo Phụ thân rằng mình muốn trở về, song giờ thì em đã chẳng còn ý định đó nữa rồi. Kể cả có bỏ mặc ngài thì gia tộc em vẫn sẽ diệt vong, nên cả hai buộc phải nương tựa vào nhau thôi.」
「Ta xin lỗi, Katerina, ta vô cùng xin lỗi....」Peter bắt đầu khóc nấc lên.
Katerina thì chỉ còn biết thở dài.「Không sao đâu.」
Cô đúng là có ý định tái thiết gia tộc Petack. Với suy nghĩ rằng cô là người duy nhất có thể làm được việc này, cô thậm chí còn thấy có thêm động lực.
「Nếu gia tộc Petack có thể tự mình đứng lên một lần nữa, một kẻ nào đó sẽ đến và chiếm đoạt nơi này. Nếu chuyện đó xảy đến thì cứ mặc cho chúng, em và ngài sẽ rút lui. Ta cũng sẽ phải tìm cách điều trị cho ngài nữa.」
「Ừm, cứ làm vậy đi. Ta sẽ cố gắng hết sức, ta hứa...」
Cũng tựa như Liam, Peter đã lớn lên một mình mà không có vòng tay Phụ mẫu. Hắn chẳng biết gì về thế giới bên ngoài, song Phụ mẫu hắn đã rời đi để đến Thủ đô, nhưng đấy là cho đến khi lão ta bị kết tội và hành quyết. Bên cạnh Katerina, hắn cuối cùng cũng đã có thể tìm thấy người mà mình có thể tin tưởng. Mặc cho còn có cả đống vấn đề, song hắn vẫn thấy có chút ấm lòng.
◆
「Chó má, cái đám dân đen khốn nạn!!」
Đám dân đen đang bắt đầu nổi dậy phản đối Chính quyềnーtình hình cực căng, bọn điên đấy khăng khăng đòi quyền tự chủ. Nhưng lẽ phải hay tự do gì đấy đều là của tôi!! Ai cho chúng cái quyền đó?
「Cái đống cứt trên đầu thì có gì mà quyến rũ thế hả?」Tôi tức giận đập bàn.
Tôi đã gửi quân đội đi trấn áp cuộc bạo loạn. May mắn thay, tất cả chỉ dừng lại ở mức đám điên đi lại xung quanh cùng biểu ngữ "Xoáy lốc đỉnh chóp", kèm một vài biểu ngữ khác, nhưng bên quân độiーbên tôi nghĩ sẽ mau chóng vào cuộc dẹp tanーthì lại do dự trong việc đàn áp.
Tại sao ấy hả? Bởi vì chúng chẳng thể "đàn áp người dân vô tội" chứ sao. Thật là vớ vẩn. Mình ngu quá, đám quân đội không thể vào cuộc, mà chỉ biết nhìn đám cuồng cứt làm trò điên khùng ở trước mặt. Một vài đứa trong số chúng còn kiểu "kiểu tóc thôi mà, sao phải quan trọng hoá vấn đề?" Mả bố chúng mày!!! Tao bảo nó sai, tức là nó sai!! Thật không ngờ, cái đám điên đấy lại nổi dậy chỉ vì một đống cứt.
「Lãnh địa vẫn yên bình như mọi khi.」
Tôi khựng lại trước lời nhận xét của Amagi. Yên bình ở chỗ nào hả?? Bạo động đang diễn ra mỗi ngày kia kìa!!
「Yên bình kiểu gì? Đám dân đen đang đả đảo chính quyền kia kìa!!」
Tôi đã góp ý với chương trình truyền hình, thứ giúp tôi nhận ra cái đống cứt kia, hi vọng rằng thứ đấy sẽ sớm bị dẹp bỏ, song chúng lại nghi ngờ quyền tự do ngôn luận. Gan cùng trời rồi!! Các ngươi nghĩ chúng sẽ nịnh bợ giới cầm quyền như ta à.
Và khi tôi yêu cầu đám người ở toà thị chính thúc đẩy bộ luật thì chúng lại bảo rằng.「Nhưng thần nghĩ chúng ta không thể làm vậy đâu ạ...」Có vẻ như việc cải cách luật liên quan đến kiểu tóc sẽ rất khó. Tôi hiểu chứ, nhưng mà!!!
Sao cái đám điên kia cứ một mực muốn chống phá mình thế? Chúng mượn cớ kiếm chuyện với chính sách thuế quan à? Mượn gió bẻ măng phải không?! Chúng chỉ đang cố trả đũa mình bằng cách làm trò điên khùng thôi chứ gì!!
Amagi mở lời.「Quan trọng hơn, tiến trình khai phá hành tinh đã sớm vượt xa mong đợi. Dựa trên việc tăng thuế, chắc hẳn mọi người đã nghĩ rằng ngài đang dồn toàn lực vào dự án lần này. Người dân cũng đang dồn toàn lực vào chuyện này.」
「Không, chuyện đống cứt kia còn quan trọng hơn nhiều!! Ta.. Ta... Ta không thích nó. Ta không muốn phần còn lại của Đế chế nghĩ lãnh địa của mình chỉ toàn một lũ điên, đầu đội cứt đi ra đường!!!」
Bất kể có ra sao, trước khi khởi hành đến học viện, tôi nhất quyết phải ngăn chặn vụ này lại.
♪
Serena thực hiện báo cáo hằng ngày cho viên Tể tướng.
「Và đấy là tất cả. Ngoại trừ chuyện biểu tình ra thì lãnh địa yên bình tuyệt đối.」
《Ta hiểu quan điểm của viên Bá tước về những vấn đề như vậy.》Khi nghe sai lầm của Liam, viên Tể tướng không khỏi đồng cảm.
「Nhân tiện, ngài ấy sẽ sớm rời đi để nhập học tại học viện.」
《Chắc là viên Bá tước sẽ ổn thôi, nhưng nghe đâu, dạo gần đây, đám nhóc bên học viện ngổ ngáo lắm thì phải.》
Học viện, nơi Liam sẽ nhập học khi lên sáu mươi, có rất nhiều vấn đề. Bất kể có nhìn theo góc độ nào thì nơi đấy vẫn là cả một vấn đề. Một trong những lý do viên Tể tướng đặt kỳ vòng vào Liam, là vì ông đã sớm chán ngấy tình trạng này.
《À nhân tiện, ta có để ý thấy viên Bá tước đã mua một Pháo đài mẫu hạm từ chỗ phân xưởng số 7. Như thế thì có hơi quá. Ngài ta có ẩn ý gì không?》
「Ngài ta dùng nó để trấn an Hành tinh tiên phong.」Serena giải thích.「Phải mất vài năm để xây dựng cứ địa tại đó, nên sẽ để nó ở đấy cho đến khi xong việc.」
《Cả nghĩ thật.》
☆
「Đám dân đen không được phép phản đối ta!!」
Tôi vẫn đang tức điên với những cuộc biểu tình diễn ra khắp nơi trong lãnh phận, cái ngày tôi phải lên đường nhập học tại học viện đã đến rất gần. Đây là một thời điểm cực kỳ nhậy cảm, ấy thế mà cái đám điên kia vẫn phất cờ tạo phản.
Cuốn tạp chí thời trang mới nhất chỉ toàn nói về sự tiến hoá của cái đống cứt kia.
Lão Brian nhìn qua hướng này, với cuốn tạp chí chắn ngang.「Liam-sama, nếu ngài cố kiểm soát điều gì đó thì nó chỉ càng khiến người dân thêm phản kháng mà thôi.」
「Ta sẽ xoá bỏ cái đống cứt ấy!!」
Thật không ngờ, chúng dám chọc điên tôi đến mức này. Nếu nghi ngờ của tôi là đúng thì đám điên này đang cố nhắm đến chuyện thuế quan, và điều đấy còn dễ chấp nhận hơn. Bất kể có ra sao thì ta vẫn buộc phải dạy cho chúng biết ở đây ai mới là bố!!
Lão Brian lắc đầu ngao ngán.「Liam-sama, có lẽ ngài nên từ bỏ việc này thì hơn.」
「Ta không phải bên từ bỏーmà là chúng!! Chúng sẽ phải hối hận khi dám thách thức ta!!」
「Theo thần thấy, mọi người đang rất phấn khích đấy ạ.」
「Thế thì còn tệ hơn nữa!!」
Tôi đùa giỡn với chúng thì OK, nhưng ngược lại thì tuyệt đối không. Với một tên bạo chúa như tôi thì đây là vấn đề tôn nghiêm của một bậc bạo quân.
「Ta sẽ điều động quân đội. Gọi hết đám Kị sĩ quân trang đầy đủ đến đây, rồi đàn áp tất cả những kẻ dám chống đối tーhở?!」
Tôi khựng lại giữa chừng, để ý thấy điều kỳ lạ xảy đến với lão Brian. Lão ta đã bất động, như thể thời gian đã đóng ngưng động.
Cảnh tượng này rất quen thuộc『Đúng rồi, cảnh này....』
Kia là người Dẫn Lối, anh ta trông vẫn chẳng mấy thay đổiーà không, lần này anh ta trông có hơi hốc hác. Anh ta đang im lặng ngồi trên chiếc cặp va li, với đôi chân đan xéo. Vành nón che đi khuôn mặt, nên tôi chẳng thể nhìn rõ, song nụ cười hình lưỡi liềm thì vẫn hiện rõ mồn một.
「Lâu rồi không gặp, Liam!!」
「Là anh đấy à!! Vừa đúng lúc... có chuyện này tôi muốn hỏi anー」
Người Dẫn Lối chỉnh lại vành mũ, cắt ngang lời tôi. Anh ta trông có gì đó quan trọng cần truyền đạt, sắc mặt tỏ ra chiều hạnh phúc (?)「Ta đã đợi rất lâu để được gặp cậu đấy Liam, nhưng mãi đến bây giờ thì ta mới có cơ hội.」
「Tôi cũng rất mong được gặp anh. Tôi muốn cảm ơー」
Người Dẫn Lối đưa ngón trỏ lên môi, ra hiệu im lặng.
「Để ta nói trước, Liam. Ta có rất nhiều thứ muốn truyền đạt với cậu.」Người Dẫn Lối đứng dậy, bắt đầu dạo bước đi dọc căn phòng, lạnh lùng nói.「Cậu không thấy kỳ lạ sao?」
「Kỳ lạ?」
「Tất cả những chuyện xảy ra cho đến tận thời gian hiện tại. Lấy chuyện của gia tộc Razel làm ví dụ. Cậu không thấy kỳ lạ khi bản thân bị đối xử lạnh nhạt ư?」
「Cũng không hẳn.」
「Hừm, nếu vậy thì ngươi nên thấy kỳ lạ đi chứ!!」Người Dẫn Lối rống lên, rồi đoạn kiềm chế bản thân.「À, xin thứ lỗi. Về cơ bản, cậu mới phải là người được tiếp đón chu đáo chứ không phải Peter. Đây là cơ hội để cậu kết hôn với lệnh nữ của viên Tử tước Razel và gắn kết cả hai gia tộc. Vị trí của Peter, đáng lẽ ra phải thuộc về cậu.」
「Anh đang đùa đấy à!!」Đôi đồng tử tôi liền mở to vì ngạc nhiên, rồi người Dẫn Lối giang rộng hai tay đầy khoa trương, cứ như thể đang tận hưởng biểu cảm của tôi.
「Thế tại sao ngay từ đầu, Peter lại có thể chiếm lấy vị trí của cậu? Ái chà... có kẻ đứng sau sắp đặt cả đấy.」
「Kẻ sắp đặt ư?」
「Và kẻ đấy chính là ta!!」
Khúc cuối, người Dẫn Lối đã cúi chào như một viên dẫn chương trình truyền hình, rồi anh ta ngước đầu lên và bật cười thành tiếng.
「Ta đã sắp xếp mọi thứ!!」
「A-anh làm tất cả ư?」
「Ta là kẻ đã cướp hết tất cả từ cậu!! Đúng rồi đấy, Liam, cậu đã bị ta dắt mũi rồi!!」
『Cái tên này...』