Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

(Đang ra)

Chuyển sinh thành binh sĩ!? ~Người đàn ông được tụng xưng là Xích Tử thần~

Shiriken

Ma thuật có tồn tại, nhưng nhân vật chính không thể sử dụng. Đây là thế giới nơi mà thánh thần và bạo lực đều tồn tại.

42 6228

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

71 912

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

(Tạm ngưng)

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

3pu

Có ai muốn tôi dịch cả Light Novel không :3

34 68

Tôi là anh trai của VTuber nổi tiếng, nhưng không hiểu thế nào tôi cũng nổi tiếng

(Đang ra)

Tôi là anh trai của VTuber nổi tiếng, nhưng không hiểu thế nào tôi cũng nổi tiếng

Ibarakino

"Sự cố của Anh trai của Wine chỉ là tai nạn"... các bạn mong đợi gì ở tôi!?

12 95

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

13 27

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

(Đang ra)

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

Tappei Nagatsuki

(Phần truyện dịch sẽ được đăng tải từ Arc 6 trở đi)

12 78

WN - Chương 115: Dưới lòng đất Đế quốc (2)

“Thành thật khai mau. Cậu không phải linh mục tập sự đúng không?”

Vừa bước đi trong con đường hầm tối tăm, Leje vừa hỏi Eleor.

“Ý cậu là sao?”

Eleor chỉ mỉm cười trước lời chất vấn của Leje khiến cô nheo mắt lại rồi tiếp lời:

“Cái đó là huy hiệu của người đại diện cho Giáo hoàng đấy, cậu tưởng tôi không nhận ra à?”

Huy hiệu mà Eleor cầm trên tay chính là biểu tượng chính thức của Giáo hoàng Giáo hội Gaia. Nó là biểu tượng cho quyền lực của Giáo hoàng, thứ chỉ có thể được trao cho người có khả năng thay mặt Giáo hoàng hành sự.

“Quả nhiên, Công nương Lagrind có một con mắt rất tinh tường.”

“Vậy rốt cuộc cậu là ai? Là thánh nữ chứ gì?”

“Chuyện đó... tôi không muốn nói bây giờ. Đợi khi nào có dịp thì tôi sẽ kể cho cậu biết.”

Eleor mỉm cười rồi quay đầu đi, còn Leje thì vẫn bước theo Rudell với biểu cảm nghi hoặc.

Ngay khi họ vừa đi được thêm một đoạn...

“Mà này, liệu có ổn không vậy? Nếu bọn họ phát hiện ra chúng ta ở đây thì...”

“Không ổn. Nhưng cũng đâu còn cách nào khác chứ.”

Với quyền lực của Giáo hội, họ hoàn toàn có thể xin phép chính thức để vào đây. Tuy nhiên, nếu Thương hội Gold Rush thực sự đang thông đồng với Giáo phái thì chắc chắn chúng cũng đang vô cùng gấp gáp.

Bọn chúng không ngu nên tất nhiên sẽ tìm cách kéo dài thời gian. Trong tình cảnh đó, đây là lựa chọn tốt nhất mà họ có thể làm.

“Kurt, phát hiện được gì không?”

“Mùi máu. Có vẻ là mùi cũ.”

Sau khi hít một hơi, Kurt trả lời rồi tiến về phía trước trong con đường hầm tối tăm. Rudell và những người còn lại cũng đi theo sau. Không bao lâu sau, họ đã phát hiện ra một vệt máu dài kéo dài trên nền đất.

“Cái quái gì thế...?”

Dù nhìn thế nào thì những ‘người’ đó cũng không giống người bình thường chút nào. Chúng trông như những con nghiện, nhưng Rudell lại cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.

Sau khi đi thêm một đoạn, bỗng nhiên có một bức tường chắn ngang trước mặt họ.

“Bị chặn rồi. Cậu chắc là chúng ta đang đi đúng đường chứ?”

“Tôi chắc chắn mùi máu phát ra từ hướng này.”

“Hai người tránh ra một chút.”

Nghe vậy, Rudell bước tới gần bức tường và tập trung ma lực. Những lưỡi dao bóng tối lập tức trồi lên từ dưới chân cậu và chém mạnh vào bức tường.

Ầm!!

Với âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, bức tường sụp đổ để lộ ra một lối đi ẩn.

Những chuyện như này cũng không còn gì đáng để bất ngờ nữa.

“Whoa... Sao anh biết có lối đi ở đây thế?”

“Anh thấy nhiều lần rồi.”

“Cũng đúng nhỉ.”

“Nhanh chóng di chuyển thôi nào.”

Rudell mỉm cười với Leje, cô gật đầu rồi theo bước cậu vào trong.

Nhưng...

“Khoan đã.”

“Hả? Sao thế?”

Kurt đột nhiên chộp lấy tay Rudell rồi rút vũ khí của mình ra khiến cậu thốt lên đầy ngạc nhiên. Ngay cả Leje dường như cũng cảm nhận được điều gì đó nên đã lập tức tuốt kiếm.

Và rồi...

“UUUUAAAAAAAH!!”

“AAAAAAAH!!!”

“Hehehehe!!!”

Ở phía trước, những tiếng gào thét như âm thanh của dã thú vang lên, và lũ sinh vật kỳ lạ mà họ thấy trước đó bắt đầu ồ ạt tràn ra.

“Lúc trước chúng còn không thèm đếm xỉa, giờ lại lao vào như muốn giết bọn mình vậy.”

“Mọi người, chuẩn bị chiến đấu!”

Leje hoảng hốt cất tiếng, còn Rudell thì hét lên trong khi tay vẫn đang tập trung ma lực.

Chỉ trong giây lát, một tia sét xé toạc không trung phóng ra từ tay Rudell bao trùm lấy xung quanh.

______________________________

“KYAAAAAAH!!”

“Biến đi!!”

Leje đấm mạnh vào một gã đàn ông đang cầm một chiếc cây gậy gỗ gãy đang lao đến, hắn lập tức ngã gục với một tiếng “bụp” nặng nề. Thế nhưng, vẫn còn rất nhiều tên khác đang lao tới chỗ cô.

“Rudell! Phải tha cho mấy người này thật à!?”

“Nếu giết họ thì chúng ta chắc chắn sẽ gặp rắc rối. Thế nên cố gắng khống chế thôi.”

Dù sao thì họ cũng là thường dân của Đế quốc. Để tránh phát sinh hậu quả chính trị, cả nhóm buộc phải hạn chế gây sát thương chí mạng.

“Chúng không đáng được tha mạng.”

“GUH!?”

“KYAAAH!?”

Cùng lúc đó, Kurt vẫn tung ra những đòn đánh mạnh mẽ trông vô cùng đẹp mắt.

Dòng máu của tộc Nord đúng là không chỉ để khoa trương. Mỗi cú đấm của cậu đều khiến những thân xác gầy guộc bị hất văng như rơm rạ.

Sau một trận chiến ngắn, không còn kẻ địch nào có thể đứng vững cả.

“Chúng chỉ đông thôi chứ không mạnh lắm.”

“Quá dễ!”

Leje phủi tay rồi lên tiếng như thể cô vừa mới chỉ khởi động. Kurt cũng gật đầu đồng tình trong khi đang giãn cơ.

“Mọi người làm tốt lắm.”

Thực ra thì chính Leje và Kurt mới là người xử lý gần như toàn bộ. Nếu không có họ, có lẽ mọi chuyện đã tồi tệ hơn rất nhiều.

Nghĩ đến đó, Rudell nhìn sâu hơn vào con đường phía trước.

Lối đi vẫn tối đen như mực khiến cậu không nhìn thấy được gì cả. Nhưng tất nhiên, lúc này họ không thể quay đầu nữa.

“Tiếp tục di chuyển thôi.”

Ngay khi Rudell định bước tiếp...

Ầm!

“Chuyện gì thế...?”

Một âm thanh vang dội phát ra từ phía trước làm cả con đường hầm bắt đầu rung chuyển.

“Tiếng gì vậy?”

“Tôi có linh cảm rất xấu...”

“Bọn mình phải nhanh lên mới được.”

Có chuyện gì đó rất tồi tệ sắp xảy ra.

Nhóm Rudell nhanh chóng chạy đến một khoảng không rộng lớn. Ngay sau đó, thứ hiện ra trước mắt họ là...

“Trời đất ơi...”

“Đó là… ma thạch?”

“...”

“C-Cái gì thế...?”

“Thật khủng khiếp...”

Có vô số người đang bị trói trong một vòng tròn khổng lồ. Tất cả đều đã bất tỉnh và bị cột chặt trong một pháp trận nào đó thường dùng cho nghi thức.

Ở trung tâm các vòng tròn ấy là một viên đá khổng lồ phát ra âm thanh cực kỳ ghê rợn. Đó có lẽ là ma thạch, thậm chí còn là một viên ma thạch cấp rất cao.

“Chẳng lẽ...”

Rudell lẩm bẩm khi được chứng kiến cảnh tượng trước mắt.

Ma thạch cấp cao có thể làm nguồn năng lượng cực kỳ mạnh mẽ, nhưng cũng có thể dùng cho những mục đích khác, chẳng hạn như cung cấp ma lực cho các ma pháp quy mô lớn, thứ mà người ta thường gọi là “đại ma pháp”.

“Nuốt chửng cả một thành phố...”

Và giờ đây, Rudell chỉ có thể nghĩ đến một điều.

Dâng hiến cả một thành phố để làm vật tế, chuyển hóa linh hồn cư dân thành ma lực - một nghi thức cấm kỵ.

Đó chính là “sự kiện nuốt chửng thành phố”.

“Thành phố... gì cơ?”

“Leje, em có phá được viên ma thạch kia không?”

Rudell khỏi khi Leje vẫn đang trưng ra vẻ mặt ngơ ngác.

Một khi ma pháp này được kích hoạt, việc hủy bỏ gần như là không thể. Cách duy nhất là tung ra lượng ma lực tương đương lúc khởi động để triệt tiêu nó.

Tất nhiên, điều đó không hề dễ dàng vì những đại ma pháp thường vượt xa giới hạn của con người. Hay nói cách khác, nếu đã được kích hoạt bởi một người nào đó thì không thể hóa giải được nó nữa.

Cũng vì lí do đó nên chỉ còn duy nhất một cách, đó chính là phá hủy nguồn ma lực trước khi đại ma pháp được khởi động.

“Chắc cũng dễ thôi...”

“Bọn mình phải phá hủy nó ngay lập tức!”

“Rõ!”

Thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Rudell, Leje gật đầu. Một luồng ma lực xanh lam bắt đầu tụ lại quanh người cô khi cô rút kiếm ra rồi lao thẳng về phía viên ma thạch kia.

Leje tin rằng mình có thể ngăn cản nghi thức ấy.

...Nhưng cô đã lầm.

“Không được, không được đâu.”

“Gì chứ...!?”

Đột nhiên, có một bóng đen kèm theo một lưỡi kiếm sáng loáng chém tới trước mặt Leje.

Cô không kịp phản ứng nên chỉ có thể giơ kiếm đỡ lại, và ngay lập tức, một luồng xung kích mạnh mẽ bùng nổ.

Cơ thể Leje đập mạnh xuống đất vì bị hất văng bởi dư chấn. Xung quanh, khói bụi bốc lên như thể vừa có bom nổ.

“Leje!?”

“Em không sao.”

Từ trong làn khói, Leje đứng dậy và phủi bụi trên người rồi ngẩng đầu lên.

Trước mặt cô là một cậu bé sở hữu làn da trắng bệch và mái tóc xám như tro tàn. Bên dưới là đôi mắt đỏ như máu phát ra tia sáng lạnh lẽo.

“...Hả?”

Thấy vậy, Rudell sửng sốt.

Cũng phải thôi, bởi đó là gương mặt quá đỗi quen thuộc với cậu.

“Iandel...?”

Iandel Rednum.

Một nhân vật đóng vai trò vô cùng quan trọng trong nguyên tác. Là linh hồn, trung tâm của toàn bộ câu chuyện, là người khiến các sự kiện chuyển động không ngừng...

Cậu ta chính là nhân vật chính.

“Tôi đoán các người sẽ đến, nhưng cũng không ngờ rằng các người thật sự đến đấy.”

“Ngươi là...”

“Các người không cần phải biết tên tôi làm gì cả. Tôi không thể để các người làm loạn được. Dù trông vậy thôi nhưng tôi cũng đã chuẩn bị rất kĩ rồi.”

Vừa dứt lời, Iandel rút thanh đoản kiếm đeo sau lưng rồi chĩa thẳng vào Leje. Đồng thời, một lượng ma lực khổng lồ bắt đầu tỏa ra từ người cậu ta.

Nếu xét về độ đậm đặc thì nó gần như sánh ngang với Leje.

“Vậy nên, tôi sẽ giết hết các người ngay tại đây.”