Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Catherine: The Novel

(Hoàn thành)

Catherine: The Novel

Ryo Kawakami

Trò chơi Catherine nay cuối cùng đã xuất hiện dưới dạng tiểu thuyết!

10 5

Catherine: Truyền thuyết về Rapunzel

(Hoàn thành)

Catherine: Truyền thuyết về Rapunzel

Kazuaki Emoto

Khi quá khứ, sự phản bội và những người phụ nữ giao nhau, câu trả lời nào đang chờ anh ở cuối mê cung của hiện thực và cơn mơ?

7 6

Thám tử giấc mơ Freud - Case File No 1: MUD MOLAN

(Hoàn thành)

Thám tử giấc mơ Freud - Case File No 1: MUD MOLAN

内藤了

“MUD MOLAN (Mad Moran)” – cái tên Freud đặt cho con quái vật trong giấc mơ. Những ai nhìn thấy nó đều lần lượt chết trong những cái chết bí ẩn.

8 14

Gods’ Games We Play

(Đang ra)

Gods’ Games We Play

Sazane Kei

Và thế là, cuộc Đấu Trí Đỉnh Cao giữa một chàng game thủ thiên tài, một cựu thần (tình cờ lại là một cô gái), và những người bạn chính thức bắt đầu!

8 3

Tình yêu của vị bác sĩ phẫu thuật thần kinh thiên tài tuôn trào - Tôi không thể khước từ được nữa ~ Ngọn lửa chiếm hữu bùng lên, và tôi đã được yêu thương đến tan chảy ~

(Hoàn thành)

Tình yêu của vị bác sĩ phẫu thuật thần kinh thiên tài tuôn trào - Tôi không thể khước từ được nữa ~ Ngọn lửa chiếm hữu bùng lên, và tôi đã được yêu thương đến tan chảy ~

滝井みらん

Lo lắng cho cô, Himuro chẳng màng giải thích mà đưa cô về căn hộ cao cấp của mình.“Những gì anh muốn, nhất định anh sẽ có được.

14 4

Volume 04 - Chương Hai Mươi: Hội Nghị Chiến Lược

Không khí trong hội Ân Phước Tiên Tộc thật nặng nề.

“Cái gì?! Cô bé bị bắt cóc à?!” Raiya kêu lên kinh ngạc.

Vài giờ đã trôi qua kể từ khi Aina bị Celes bắt cóc. Hay đúng hơn, là bởi quỷ tộc. Hai đứa em gái và Emille đều đã đứng đó chết trân vì sốc, nhưng tôi không lãng phí một giây nào. Ngay khi Aina vừa khuất tầm mắt, tôi đã chạy hết tốc lực về phía hội để nhờ sự giúp đỡ của Raiya và những người bạn mạo hiểm giả khác. Khi đến nơi, tôi đã giải thích tình hình và cũng nhân cơ hội cuối cùng cũng kể cho hai đứa em gái nghe về quỷ tộc. Cả hai đã coi những chuyến đi hàng tuần đến thế giới khác này về cơ bản như một kỳ nghỉ, vì vậy việc biết được có những sinh vật nguy hiểm như quỷ tộc ở đây đã là một cú sốc lớn đối với chúng. Cả hai hiện đang nhìn chằm chằm xuống sàn và chưa nói một lời nào kể từ đó.

“Và bởi quỷ tộc?! Con bé bị quỷ tộc bắt cóc à?!” Raiya kêu lên, hàm rớt xuống sàn.

Có mười một người chúng tôi trong phòng: bốn thành viên của Tia Chớp Xanh, Ney, và Eldos, cộng với Shiori, Saori, và Emille, những người đều đã có mặt khi Aina bị bắt đi và cuối cùng là Suama và tôi. Stella cũng đã ở đây lúc trước, nhưng tin tức con gái mình bị bắt cóc là một cú sốc quá lớn, cô đã ngất đi. Cô đã được đưa đến phòng của Ney, nơi cô hiện đang nghỉ ngơi.

Tôi bị choáng ngợp bởi sự hối hận. “Tôi xin lỗi. Tôi đã ở ngay đó, vậy mà…” tôi ngập ngừng.

“Đừng xin lỗi, anh bạn. Anh không làm gì sai cả. Không đời nào anh có thể làm được gì chống lại một quỷ tộc. Thành thật mà nói, chúng tôi mới là người phải xin lỗi ở đây” Raiya nói một cách nghiêm nghị.

“Ý anh là sao?” tôi hỏi.

“Chà, chúng tôi biết quỷ tộc đang săn lùng đứa trẻ rồng con, vì vậy ít nhất một trong số chúng tôi nên luôn ở bên cạnh anh. Nhưng chúng tôi đã không làm vậy. Tôi rất xin lỗi, anh bạn” Raiya xin lỗi, cúi đầu.

Cảnh tượng đó khiến Eldos khịt mũi khinh bỉ. “Dừng lại đi. Cậu nghe như một thằng ngốc thực sự.”

“Nhưng thưa ngài Eldos, tôi chỉ—” Raiya bắt đầu, cố gắng giải thích, nhưng Eldos ngay lập tức cắt lời anh ta.

“Ta đã bảo cậu im đi. Vả lại, nếu cậu định nói những điều như vậy thì ta và Ney cũng có lỗi. Chúng ta cũng không nghĩ đến việc cho anh ta một vệ sĩ” Eldos lẩm bẩm, nắm chặt tay trong bực bội.

Ney đặt một tay lên vai người lùn và ném cho ông một cái nhìn thông cảm, như thể đang cố gắng an ủi ông.

“Chúng ta không có thời gian để tranh cãi về lỗi của ai” Nesca xen vào. “Ngay bây giờ, ưu tiên hàng đầu của chúng ta là đưa Aina trở về.”

Rolf gật đầu. “Nesca nói đúng. Chúng ta chỉ có ba ngày để vạch ra một chiến lược giải cứu con bé.”

“Em có một ý tưởng!” Kilpha xen vào. “Em sẽ lẻn vào bất cứ nơi nào mà bà quỷ đó đang ẩn náu và hi-yah! Em sẽ đá vào mông bà ta, meow!”

“Để tôi ngăn cô lại ngay đó, Kilpha” Raiya xen vào. “Chúng ta đang nói đến một quỷ tộc đấy. Cô sẽ không thể động một ngón tay vào bà ta đâu. Và vả lại, chúng ta không biết bà ta đang trốn ở đâu.”

Kilpha hậm hực. “Vậy anh đề nghị gì, meow?” cô gái Cat-sìth bĩu môi.

“Tôi chưa biết!” Raiya kêu lên, nghe có vẻ bực bội. “Đó là điều chúng ta đang cố gắng tìm ra!”

“Chà, nghĩ nhanh lên, meow! Anh là thủ lĩnh của chúng ta, phải không?”

“Đúng vậy. Đừng thúc giục tôi!”

“Tính mạng của Aina đang gặp nguy hiểm, meow! Nếu chúng ta không nhanh lên, con bé có thể chết, meow!”

“Tôi đã bảo cô đừng có thúc giục tôi!”

Cả hai đã bắt đầu lớn tiếng, nhưng Ney đã nhanh chóng can thiệp trước khi nó biến thành một cuộc cãi vã thực sự.

“Dừng ngay cuộc cãi vã này lại. Tất cả chúng ta ở đây để tìm ra cách giải cứu Aina. Nếu hai người muốn cãi nhau như trẻ con, thì cứ thoải mái ra khỏi phòng mà làm.”

Không ai trong số họ nói một lời nào sau đó.

“Tốt hơn nhiều rồi” Ney nói. “Bây giờ, chúng ta có thể quay lại chủ đề đang bàn được không?”

“Tôi xin lỗi, Ney. Mọi người đều căng thẳng và tất cả là lỗi của tôi.”

Raiya và Kilpha đã cãi nhau vì tôi, và ý nghĩ đó làm tôi buồn cũng như vô cùng bực bội trước sự bất lực của chính mình. Nếu như tôi đã xoay sở để nghĩ ra một kế hoạch tốt hơn, có lẽ Aina đã không…

“Làm ơn đừng nói vậy, Shiro” Ney xen vào. “Đây không phải là lỗi của ai ngoài những con quỷ đó. Mặc dù tôi phải nói rằng tôi hơi bị xúc phạm. Tôi đã nghĩ cậu đã hiểu rằng cậu luôn có thể tin tưởng vào hội Ân Phước Tiên Tộc rồi chứ. Có vẻ như tôi đã đánh giá sai cậu.”

Tôi mất vài giây để nhận ra rằng đây là một nỗ lực đùa của Ney.

“Tôi thực sự xin lỗi” tôi nói thêm một lần nữa cho chắc.

“Đừng lo lắng, anh bạn!” Raiya xen vào. “Anh biết chúng tôi luôn ở bên cạnh anh mà. Vì vậy, thôi nào. Chúng ta hãy nghĩ ra một cách để cứu cô bé, nhé?”

“Raiya…” tôi thở ra. “Vâng, anh nói đúng.”

Nghe những lời của Raiya, tôi cảm thấy một cảm giác ấm áp lan tỏa trong lồng ngực. Nếu Shiori và Saori không ở đó, có lẽ tôi thậm chí đã bắt đầu rưng rưng nước mắt một chút.

“Shiro, bốn chúng tôi sẽ làm những gì có thể để hỗ trợ cho anh,” Rolf nói, mỉm cười ấm áp với tôi.

“Ngay cả quỷ tộc cũng có điểm yếu” Nesca nói thêm. “Vì vậy, đừng bỏ cuộc.”

“Anh luôn có thể tin tưởng vào bọn em, Shiro! Và em chắc chắn Aina vẫn ổn, meow!” Kilpha xen vào.

“Con quỷ đó cho cậu ba ngày, có nghĩa là không đời nào nó sẽ làm hại đứa trẻ trước thời gian đó đâu” Eldos chỉ ra.

“Hành động của chúng sẽ không thể không bị trừng phạt. Chúng ta chỉ cần giữ bình tĩnh và vạch ra một chiến lược để đánh bại những con quỷ này” Ney kết luận.

Và khi nghe những lời này, tất cả các mạo hiểm giả trong phòng đều gật đầu, biểu thị rằng mọi người cuối cùng đã sẵn sàng bắt đầu hợp tác để giải cứu Aina.

◇◆◇◆◇

“Được rồi. Có ai có đề xuất gì không? Mọi ý tưởng đều được hoan nghênh” Ney nói khi cô khảo sát khuôn mặt của chúng tôi.

Tôi giơ tay để hỏi về một điều đã đè nặng trong tâm trí tôi trong vài ngày qua. “Ừm, tôi có một câu hỏi, nếu cô không phiền.”

“Tất nhiên rồi. Gì vậy?” Ney hỏi, và mọi người quay lại nhìn tôi.

“Chà, sau những gì đã xảy ra hôm nay, bây giờ chúng ta có thể yên tâm nói rằng Suama, hoặc ít nhất là, một con rồng, là thứ mà quỷ tộc đang săn lùng.”

“Vâng, đúng vậy” Ney đồng ý với một cái gật đầu.

“Vậy, ừm, tại sao quỷ tộc không thử liên minh với mẹ của Suama, một con rồng trưởng thành, thay vì một con rồng con?”

Nesca là người đã trả lời câu hỏi của tôi. “Điều đó đơn giản thôi. Quỷ tộc mạnh, nhưng mẹ của Suama còn mạnh hơn. Không có con rồng nào đồng ý phục tùng bất kỳ ai yếu hơn chúng. Nhưng có một ngoại lệ cho quy tắc đó, và đó là…”

“…nếu con rồng đã được người yếu hơn đó nuôi dưỡng” Ney nói, tiếp lời Nesca. “Người ta nói rằng nếu bạn dạy một con rồng nhận ra bạn là chủ nhân của nó khi nó còn nhỏ, con rồng sẽ tuân theo bạn ngay cả khi nó lớn lên.”

“Tôi hiểu rồi. Vậy về cơ bản giống như voi con” tôi lẩm bẩm một mình.

“‘Voi con’? Ý cậu là sao?” Ney hỏi.

“Ồ, không có gì. Đó chỉ là một phép ẩn dụ mà người ta dùng ở nơi tôi đến thôi.”

Tập quán mà tôi đang đề cập đến là trong các rạp xiếc, những người huấn luyện voi sẽ gắn xích vào mắt cá chân của voi con và cố định chúng vào những cọc hoặc cột nặng. Vì những con voi vẫn còn rất nhỏ, chúng không có sức mạnh để thoát khỏi xiềng xích, và do đó những con voi con sẽ bị thuần hóa để tin rằng chúng không thể thoát khỏi xiềng xích của mình. Tâm lý này sau đó sẽ ở lại với chúng suốt quãng đường đến tuổi trưởng thành, có nghĩa là ngay cả khi chúng cuối cùng sở hữu sức mạnh để thoát khỏi xiềng xích, chúng vẫn tin rằng chúng không thể và thậm chí sẽ không cố gắng. Các nhà tâm lý học thường gọi đây là “bất lực tập nhiễm” hoặc “hội chứng voi con”. Đánh giá từ những gì Ney đã nói, điều này dường như là những gì đang xảy ra với những con rồng này.

“Vậy ra đó là lý do tại sao chúng săn lùng quả trứng rồng…” tôi lẩm bẩm, liếc xuống Suama trong lòng. “Được rồi, câu hỏi tiếp theo: liệu mẹ của Suama có thể bảo vệ con bé không?”

Ney gật đầu. “Vâng, tôi chắc chắn về điều đó. Không có quỷ tộc nào có khả năng đánh bại một con rồng mạnh mẽ như Rồng Bất Tử.”

Tôi cân nhắc các lựa chọn của mình. “Quỷ tộc đang yêu cầu tôi mang cho chúng quả trứng, chứ không phải chính Suama…” tôi lẩm bẩm, cố gắng sắp xếp lại những suy nghĩ của mình. “Celes không biết quả trứng đã nở, cũng không biết con rồng chui ra từ nó thực ra là Suama.”

Có những điều tôi có thể làm, và nhiều điều tôi không thể. Nhưng trong khi tôi không thể làm chúng, có thể bạn bè của tôi có thể…

“Đây là lợi thế duy nhất chúng ta có so với quỷ tộc. Chúng ta phải tận dụng nó bằng cách nào đó” tôi nói một cách dứt khoát.

“Chắc chắn rồi, nhưng cậu định giải cứu đứa trẻ như thế nào?” Eldos hỏi tôi. “Chúng ta vẫn chưa có một manh mối nào về nơi những con quỷ chết tiệt đó đang ẩn náu.”

“Nếu chúng ta tìm ra nơi ẩn náu của chúng, chúng ta có thể xông vào và đánh bại chúng, meow!” Kilpha xen vào.

“Xin hãy cố gắng đừng quá phấn khích, Kilpha” Rolf nhẹ nhàng cảnh báo cô. “Chúng ta phải đảm bảo rằng Aina an toàn trước khi chúng ta bắt đầu lên kế hoạch cho bất kỳ loại tấn công nào.”

“Em biết rồi, meow!” nó bĩu môi.

“Cô chắc chứ?” Raiya trêu cô, trước khi quay sang tôi. “Hửm? Này, anh bạn. Có chuyện gì không? Tự dưng anh im lặng quá.”

Aina và Suama. Tôi cần phải tìm ra một cách để giải cứu Aina mà không mất cả hai trong quá trình này. Nghĩ đi, Shiro, nghĩ đi. Tình hình hiện tại như thế nào? Mình có thể làm gì? Những người khác có thể làm gì? Tôi cố gắng liên kết các câu trả lời cho từng câu hỏi này lại với nhau, và bất thình lình, tôi có một ý tưởng.

“Shiori” tôi gọi em gái nhỏ của mình.

Shiori, người đã không nói một lời nào trong nhiều giờ, ngẩng đầu lên và lẩm bẩm một tiếng “Hửm?” nhỏ.

“Em tham gia câu lạc bộ nghệ thuật ở trường, phải không?”

“Ừm, v-vâng…” nó đáp, rõ ràng là bối rối.

“Và em chuyên vẽ và làm đồ thủ công, phải không?”

“Vâng. Tình cờ, em thực sự giỏi làm đồ thủ công hơn là vẽ” nó tự hào nói.

“Ghi nhận. Trong trường hợp đó…” tôi dừng lại, lấy điện thoại di động ra và mở một bức ảnh mà tôi cho nó xem. “Em có thể làm một bản sao của cái này không?”

Bức ảnh là cảnh tôi đang vật lộn để mang một quả trứng khổng lồ và hai đứa song sinh đang cười toe toét đắc thắng trước máy ảnh. Vâng, đúng vậy. Đó là bức ảnh chúng tôi đã chụp vào ngày chúng tôi tìm thấy quả trứng trong rừng.

“Quả trứng ư? Khoan đã, anh zai, kế hoạch của anh là…”

“Vâng, vâng, đúng vậy. Anh trai của em sắp thực hiện canh bạc lớn nhất trong đời mình. Vậy em nghĩ sao, Shiori? Em có nghĩ mình có thể làm được không?”

Nó do dự một chút trước khi cuối cùng gật đầu. “Vâng, em có thể làm được! Cứ để em lo, anh zai! Nó sẽ trông giống hệt như thật và anh sẽ không thể phân biệt được đâu!”

“Tuyệt vời. Cảm ơn em, Shiori.” Tôi chộp lấy ví của mình, lôi ra tất cả các tờ tiền trong đó, và đưa cho nó. “Đây, cầm lấy. Cho anh biết nếu em cần thêm nhé.”

“Chừng này là quá đủ rồi.”

“Tốt. Em có thể bắt đầu làm ngay được không? Chúng ta không có nhiều thời gian.”

“Rõ!” Nó đưa tay lên trán theo kiểu chào quân đội. “Vậy em đi đây!” Nó quay sang em gái mình trước khi đi. “Saorin, hãy chắc chắn rằng em chú ý đến phần còn lại của cuộc trò chuyện, được chứ? Chị muốn biết mọi thứ!”

Và cứ thế nó rời khỏi phòng, có lẽ đang đi thẳng đến cửa hàng để có thể mở cổng trở lại nhà bà mà không thu hút sự chú ý.

“Anh ơi, anh đang nhờ Shiorin làm cho anh một phiên bản giả của quả trứng à? Nhưng nếu bà quỷ đó nhận ra nó không phải là hàng thật thì sao?” Saori hỏi tôi.

“Đừng lo. Anh đã nghĩ đến điều đó rồi. Anh sẽ giải thích cho em một lát nữa, nhưng trước hết…” tôi nhìn quanh phòng và thấy rằng tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào tôi. “Tôi đã nghĩ ra một kế hoạch để cứu Aina mà không cần phải giao Suama” tôi thông báo với mọi người. “Tôi có thể không?”

“Tất nhiên rồi,” Ney gật đầu.

“Cứ tự nhiên,” Raiya nói. “Rốt cuộc, không phải là chúng ta có ý tưởng nào khác.”

“Được rồi. Vậy tôi thực ra có hai ý tưởng,” tôi nói với họ. “Và việc tôi cuối cùng sẽ chọn cái nào hoàn toàn phụ thuộc vào việc liệu sếp có tìm ra nơi Rồng Bất Tử cư ngụ hay không. Dù sao đi nữa, tôi sẽ cần Shiori làm một bản sao của quả trứng cho tôi. Và sau đó…”

Patty đã đến nơi ở của các tiên tộc để hỏi ông nội của mình về nơi ở của Rồng Bất Tử và cô vẫn chưa trở về. Kế hoạch của tôi khác nhau một chút tùy thuộc vào việc cô có trở về với thông tin đó hay không. Tôi đã phác thảo cả hai chiến lược có thể cho các đồng đội của mình, và để rõ ràng tôi đã đặt tên cho chúng là Kế hoạch A (chúng ta biết vị trí của Rồng Bất Tử) và Kế hoạch B (chúng ta không biết). Khi tôi tiếp tục, tôi có thể thấy các đồng đội của mình ngày càng ngạc nhiên hơn trước những gì tôi đang đề xuất.

“Vậy vâng, đó là ý chính. Đó là những gì tôi đã nghĩ ra. Các bạn có thể vui lòng giúp tôi thực hiện kế hoạch này không?” tôi nói, cúi đầu trước những người bạn mạo hiểm giả của mình.

Saori, người đang ngồi cạnh tôi, bật dậy khỏi ghế và cũng cúi đầu. “Em cầu xin sự giúp đỡ của các anh chị! Xin hãy cho anh trai em mượn sức mạnh của các anh chị!”

“Em nghĩ sao, Nesca?” Raiya hỏi bạn gái mình.

“Nếu những gì Shiro nói thực sự có thể thực hiện được, kế hoạch này có khả năng thành công cao. Tôi tham gia” cô tuyên bố.

“Vậy thì anh cũng có thể tính tôi vào,” Raiya nói.

Kilpha và Rolf là những người tiếp theo lên tiếng.

“Em cũng tham gia, meow!”

“Tôi cũng tin rằng chiến lược của Shiro đáng để thử.”

“Mấy đứa trẻ các cậu dễ bị thuyết phục thật đấy, phải không?” Eldos khúc khích, sau đó ông quay sang Ney. “Còn cô thì sao, cô gái? Cô định làm gì?”

“Ông định làm gì, Eldos?” Ney cãi lại, ném thẳng câu hỏi của ông trở lại.

“Ta ư? Ta tham gia. Âm mưu nhỏ của Shiro nghe có vẻ sẽ rất vui” ông nói, nhếch mép cười.

“Vậy sao? Chà, trong trường hợp đó…” Ney dừng lại khi cô đứng dậy. “Có vẻ như mọi người ở đây đều đồng ý và chúng ta sẽ tiến hành theo kế hoạch mà cậu đã phác thảo, Shiro.” Cô mỉm cười, sau đó chuyển ánh mắt sang những người còn lại trong nhóm. “Tôi sử dụng quyền lực của mình với tư cách là bang chủ để ra lệnh huy động khẩn cấp tất cả các mạo hiểm giả hạng bạc trở lên. Tất cả các nhiệm vụ không khẩn cấp sẽ bị đình chỉ cho đến khi có thông báo mới. Kể từ nay, chiến dịch đẩy lùi quỷ tộc sẽ là ưu tiên số một của chúng ta. Emille!”

“V-Vâng?”

“Xin hãy lo liệu tất cả các thủ tục.”

“Hiểu rồi, thưa cô Bang chủ!” cô gái thỏ gật đầu chắc nịch nói.

Tiếp theo, Ney quay sang tôi. “Shiro.”

“Vâng?”

“Tôi hứa chúng ta sẽ giải cứu Aina, bất kể phải trả giá nào” cô tuyên bố, giọng nói không hề dao động.

“Điều đó không cần phải nói,” tôi đáp. “Tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì cần thiết để đưa con bé trở về, ngay cả khi phải trả giá bằng mạng sống của mình.”

Kế hoạch mà tôi đã nghĩ ra đã nhận được sự ủng hộ nhất trí từ các đồng đội của tôi, và Chiến dịch Cứu Aina cuối cùng đã được tiến hành. Chúng tôi chỉ có ba ngày để sắp xếp mọi thứ, và ngày hôm sau, Patty trở về từ khu rừng cùng với thủ lĩnh bộ tộc tiên tộc.