Bạn gái cũ giờ đã thành giáo viên của tôi và cô ấy muốn nuôi dưỡng mối tình này bằng những chuyến thăm nhà đầy nóng bỏng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

(Đang ra)

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

Hibari Yu

Một mối quan hệ bí mật, nơi hai kẻ vụng về chập chững dò dẫm khám phá tuổi thanh xuân.

3 11

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

4 16

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

26 465

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

235 1145

Tập 01 - Chương 1.3 - Khi bạn gái cũ đến nhà!

.....

“Vậy… sao em lại đến nhà anh?”

“Em muốn xin lỗi Touma. Hôm đó em đã chia tay anh theo cách quá tồi tệ… thật lòng xin lỗi anh đấy.”

Akari cúi đầu thật sâu. Nhìn gương mặt đầy áy náy của cô, tôi vội bảo cô ngẩng lên. …Rõ ràng Akari đang hối hận từ tận đáy lòng.

“Đừng làm mặt đó nữa. Anh không giận đâu. Đã thích anh mà vẫn quyết định chia tay thì chắc chắn phải có lý do gì đó chứ?”

“Dù là lý do gì đi nữa… thì sự thật em đã làm anh tổn thương vẫn không thay đổi. Em thật sự xin lỗi.”

“Không cần xin lỗi. Thay vào đó hãy nói cho anh biết đi. Vì sao em phải nói dối để chia tay anh?”

“Là vì… em là một người phụ nữ tệ bạc.”

“Phụ nữ tệ bạc ư? Em á?”

Trong mắt tôi, Akari chưa bao giờ là “người phụ nữ tệ” cả.

Cô ấy cao ráo, khuôn mặt trông hơi nghiêm túc, lại hay rụt rè. Đến mức khi đi chơi, chỉ vì nói chuyện nhỏ nhẹ mà vô tình làm một đứa trẻ sợ khóc. Nhưng lúc đó Akari chỉ muốn giúp một đứa trẻ bị lạc thôi. 

Đúng là em nhỏ đó có sợ thật, nhưng ý cô hoàn toàn là tốt. Chính vì vẻ ngoài và cách nói chuyện khiến trẻ con dễ dè chừng, chứ thực ra Akari là người rất dịu dàng. Nhờ cô mà tôi đã vượt qua được nỗi đau thất tình.

“Em là người đã trưởng thành, hơn nữa còn đang chuẩn bị trở thành giáo viên. Vậy mà lại quen với một học sinh cấp 3… chuyện đó không thể nào được chấp nhận.”

Quả thật, trên tin tức đôi khi vẫn có vụ giáo viên bị bắt vì hẹn hò với học sinh.

“Nhưng nếu là yêu đương nghiêm túc thì đâu có sao.”

“Thế nhưng nghiêm túc hay không thì chỉ có người trong cuộc mới biết. Nếu để lộ chuyện em đang quen anh, e rằng Touma cũng sẽ bị mọi người nhìn bằng ánh mắt khác thường… Vì vậy em mới quyết định chia tay.”

Nói cách khác, cô ấy đã cắn răng rời bỏ tôi chỉ vì lo cho tôi.

“Cho dù có bị người đời soi mói thì anh cũng chẳng bận tâm. Miễn là có người con gái anh yêu ở bên cạnh, với anh như thế đã là hạnh phúc rồi.”

Cô ôm chầm lấy tôi thật chặt.

Trái ngược với vẻ ngoài điềm tĩnh, Akari lại là một cô gái rất hay nũng nịu, thích ôm ấp. Tôi cũng thích được ôm cô, nên chẳng kìm được mà vòng tay ôm chặt lại.

Nhưng nếu để Kohaku bắt gặp cảnh này thì nguy to. Tôi nhẹ nhàng gỡ vòng tay cô ra, Akari liền nhìn tôi đầy tiếc nuối.

“Em muốn được ôm thêm nữa…”

“Anh cũng muốn ôm em, nhưng ở đây thì không ổn đâu. Em có biết không? kế bên là phòng của Shirasawa-sensei đấy.”

“Em biết chứ. Hôm chuyển đến em đã qua chào hỏi rồi. Shirasawa-sensei trông rất hiền, nhưng lỡ như thấy cảnh em với anh đang ôm nhau, liệu cô ấy có mách với hiệu trưởng không nhỉ?”

“Shirasawa-sennsei chắc chắn không làm vậy đâu, nhưng tránh bị nhìn thấy vẫn hơn. Tụi mình đừng ôm nhau ở ngoài này nữa.”

“Vậy thì… em có thể ôm anh ở nhà anh được không?”

Chết thật. Akari rõ ràng muốn được vào trong.

Nhưng tôi không thể cho cô ấy vào nhà. Bởi vì Kohaku…

“Em nấu ăn xong rồi đó.”

Không báo trước gì cả, Kohaku bước ra.

Cả Kohaku lẫn Akari đều ngây người nhìn nhau, rồi…

“Ể, ỂỂỂỂ!? Akamine-sensei!? Cô đang làm gì với Nijino-kun vậy!?”

“Còn Shirasawa-sensei, sao cô lại có mặt ở nhà em ấy!?”

Xong rồi! Đây chính là cảnh shuraba! Phải tìm cách chữa cháy thôi!

“Thật ra lúc nãy em tình cờ gặp Shirasawa-sensei ở cửa ra vào! Rồi vì ở cùng chung cư nên nhân tiện mời qua ăn tối thôi! Đúng không, sensei!?”

“Đ-đúng vậy! Tôi là giáo viên dạy Gia chánh, nên chuyện quan tâm đến chế độ dinh dưỡng của học sinh cũng là trách nhiệm của tôi! Vậy còn Akamine-sensei, sao cô lại ở đây? Vừa nãy bấm chuông cửa chính là cô đúng không?”

“Akamine-sensei đến để tư vấn tâm lý cho em! Vì em lo lắng không biết có quen được lớp mới hay không… Lúc gặp ở phòng y tế, sensei đã nhận ra sự bất an đó và vì tiện cùng sống trong chung cư nên mới đồng ý giúp e em. Đúng không sensei?”

69fcefc2-f23b-4168-8f99-3857c557bd0e.jpg

“Đúng như em ấy nói.”

“Vậy ra là thế. Từ đây cứ để tôi lo, Akamine-sensei có thể về được rồi.”

“Không được. Tư vấn tâm lý là trách nhiệm của giáo viên phụ trách y tế.”

“Nhưng có nhất thiết phải tư vấn ngay hôm nay không?”

“Có chứ. Nếu không, việc đi học ngày mai có thể bị ảnh hưởng.”

“Thế nhưng, chính em ấy đã nói là không cần tư vấn mà?”

“Em ấy chưa từng nói vậy.”

“Tôi lại thấy như em ấy có nói rồi đấy.”

“Tôi thì chẳng thấy như vậy đâu.”

Hai người thay nhau nói hộ tiếng lòng của tôi, chẳng ai chịu rời khỏi chỗ.

“Đứng nói mãi thế này cũng kỳ lắm, hai người vào nhà ngồi đi?”

Tôi tin rằng cả Kohaku lẫn Akari, trước mặt người khác, vẫn sẽ giữ dáng vẻ giáo viên. Họ sẽ khéo léo cư xử để không làm lộ mối quan hệ với tôi.

Nghe đề nghị của tôi, cả hai cùng gật đầu và bước vào nhà.

Kohaku chuẩn bị món thịt xào gừng.

Vì biết tôi thích vị đậm, cô ấy rưới thêm một lớp nước sốt sánh đặc.

Thế nhưng, tôi chẳng cảm nhận được vị gì cả.

Đơn giản là vì quá căng thẳng.

Bởi tôi đang ngồi ăn chung mâm với bạn gái cũ. Đã vậy, cả Kohaku lẫn Akari đều im lặng hóc cơm...

Tất nhiên, giữ im lặng là đúng. Không ai biết lời nào có thể khơi khơi ra quá khứ. Nhưng cái không khí nặng nề này thật sự quá ngột ngạt.

Miễn đừng nhắc đến chuyện tình cảm, sẽ không lo bị lộ là bạn gái cũ. Thôi thì thử gợi một chủ đề vô hại vậy.

“Shirasawa-sensei nấu món thịt xào gừng này ngon quá!”

“Cảm ơn em. Nijino-kun vốn thích ăn đậm vị mà.”

“Tại sao cô lại biết sở thích của em ấy?”

Ối trời... lộ mất rồi!

Akari lập tức nhìn Kohaku bằng ánh mắt hoài nghi. Kohaku bối rối lúng túng.

“C-chuyện đó… tại vì… Nijino-kun có gương mặt đậm nét… nên tôi nghĩ chắc em ấy cũng thích ăn đậm vị mà thôi…”

“Tôi không hiểu cô đang nói gì cả.”

“V-vừa rồi chỉ là nói đùa thôi. Thật ra lúc nấu món này, Tôi đã nhờ Nijino-kun nếm thử cả 2 phiên bản đậm và nhạt vị. Đúng không, Nijino-kun?”

“V-vâng! Cảm ơn sensei đã kỳ công như vậy. Ngon lắm ạ!”

Kohaku mỉm cười hiền hòa.

“Thấy Nijino-kun ăn ngon miệng thế này, có lẽ cũng chẳng cần tư vấn gì nữa đâu nhỉ.”

“Cần chứ. Với người ngoài thì nhìn em ấy trông khỏe mạnh, nhưng trong mắt người có chuyên môn thì không thể che giấu được. Touma vẫn đang không ổn.”

“Khoan đã… cô vừa gọi tên em ấy là Touma sao?”

Lại lộ nữa rồi…!

Bị nghi ngờ, Akari vội quay mặt đi.

“…Không có.”

“Có mà.”

“Không hề!”

“Rõ ràng là có!”

“…Đúng là có. Nhưng tất nhiên là có lý do cả.”

“Lý do gì mà gọi Nijino-kun bằng tên riêng chứ?”

“Là để việc tư vấn đạt được hiệu quả. Khi thân quen hơn, em ấy mới chịu mở lòng thật sự.”

Nghe qua thì đúng là hợp lý, cộng thêm gương mặt nghiêm túc của cô, lời giải thích ấy khó mà xem là nói dối. Kohaku cũng tỏ vẻ chấp nhận, nhưng bản thân tôi thì vẫn thấy bất an.

Cho dù có qua được hôm nay, chỉ cần còn sống cùng chung chung cư, nguy cơ bại lộ vẫn chưa bao giờ biến mất.

Chỉ nghĩ đến chuyện có ngày sẽ bị lộ thôi, tinh thần tôi đã sắp gục ngã rồi. Thế này thì sớm muộn cũng phải đi tư vấn thật mất.

…Thôi kệ. Giấu giếm mãi cũng vô ích. Dù sao thì sau khi tốt nghiệp tôi cũng sẽ phải chọn một người. Khi đó chuyện này chắc chắn sẽ lộ. Nếu sớm muộn gì cũng thành shuraba, vậy thì nói ra luôn cho xong.

“Hai người nghe này. Thật ra… Kohaku và Akari đều là bạn gái cũ của anh.”

Cả hai cùng sững sờ.

Họ nhìn nhau, rồi đồng loạt kêu lên…

“Ể!? Eeeh!? Touma-kun từng hẹn hò với Akamine-sensei á!? Từ bao giờ thế!?”

“Sau khi anh chia tay với Kohaku.”

“Vậy người đã đá anh chính là Shirasawa-sensei… sao?”

“Ừm, đúng thế.”

Tôi thừa nhận rồi. Đã vậy thì đành tới đâu hay tới đó.

“…Shirasawa-sensei, giờ cô không còn quen Touma nữa đúng không?”

“Tất nhiên. Với tư cách giáo viên, tôi không thể yêu học sinh. …Còn Akamine-sensei, cô cũng không quen Touma-kun nữa chứ?”

“Đương nhiên. Tôi là giáo viên. Không thể yêu học sinh rồi.”

“Thật không đó? Có chắc là cô không định âm thầm dụ dỗ Touma-kun chứ?”

Bị nghi ngờ, Akari dứt khoát lắc đầu.

“Tôi không hề. …Nhưng cũng không thể phủ nhận khả năng Touma-kun sẽ là người dụ dỗ tôi. Bởi Touma vốn rất thích làm chuyện đó với tôi mà.”

Lắc đầu dứt khoát xong lại nói ra cái quỷ gì thế hả!?

“Touma-kun, thật vậy à!? Anh định quyến rũ Akamine-sensei sao!?”

“Không đời nào!”

Tôi gào lên phủ nhận, Kohaku mới yên tâm thở phào.

“Nhưng Touma-kun cũng rất thích làm chuyện đó với em còn gì. Thế nên lần này anh định dụ dỗ em phải không?”

Đôi mắt Akari lập tức lóe sáng.

“Touma, có thật không? Anh định làm chuyện đó với Shirasawa-sensei à?”

“Không! Tuyệt đối không! Chúng ta có còn yêu đương gì đâu, hơn nữa em là giáo viên còn anh là học sinh! Anh sẽ giữ đúng vai trò của học sinh, nên hai người cũng hãy giữ đúng vai trò giáo viên đi!”

Lời van xin nghiêm túc ấy dường như đã chạm đến trái tim họ.

“Đúng rồi nhỉ… Giáo viên không được phép làm chuyện đó với học sinh. Em sẽ cư xử như một giáo viên đàng hoàng.”

“Em cũng thề, với tư cách giáo viên, sẽ không bao giờ động vào Touma.”

Sau khi xác nhận cả hai không có ý định giành giật, bầu không khí nghi ngờ cũng tan biến.

Tưởng chừng mọi thứ sẽ nổ tung, nhưng cuối cùng shuraba đã không xảy ra. Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Vậy là rắc rối đã qua. Từ ngày mai, tôi có thể quay về cuộc sống học đường yên bình rồi…

Nghĩ vậy, tôi mới thấy yên tâm mà gắp thêm miếng thịt xào gừng đậm đà bỏ vào miệng…