Nhóm Akaishi ăn cơm hộp xong liền đứng dậy.
“Được rồi, khởi động thôi nào.”
Akaishi và Suda bắt đầu khởi động.
“Khởi động? Có phải giờ thể dục đâu mà~”
Sendou cười nói với Akaishi và Suda.
“Chà~, khởi động quan trọng lắm đấy~. Thầy của tớ kể là, có người không khởi động rồi bị đứt gân Achilles đấy. Sendou cũng nên khởi động đi~”
“Xạo quá hà~”
“Bây giờ mà không khởi động, là gặp chuyện không hay đâu!”
Suda dọa Sendou.
“Yuuto cũng nghĩ vậy hả?”
“Tớ không biết.”
“Vậy sao lại khởi động?”
“Vì Touki làm, nên tớ đành làm theo thôi.”
Akaishi và Suda dựa lưng vào nhau, rồi lần lượt cõng người kia lên.
“Thôi đành vậy, tớ cũng làm đây~”
Sendou vươn vai một cái thật dài rồi bước tới.
Bắt đầu khởi động.
“Ném tuyết! Ném tuyết!”
Uemugi nhảy chân sáo chạy tới.
“Shiraha-chan cũng khởi động đi nào~”
Sendou gọi Uemugi.
“Mitsuha.”
“Vậy chúng mình cũng làm thôi.”
Nhóm Kureishi cũng lần lượt bắt đầu khởi động.
“Được rồi, bọn mình đi làm người tuyết trước đây.”
“Ừ nhỉ.”
Akaishi và Suda hai người bắt đầu nặn người tuyết.
“Nặn quốc bảo đi, quốc bảo.”
“Nói vớ vẩn.”
Cục tuyết do Akaishi nặn được đặt lên trên cục tuyết lớn do Suda nặn.
“Ồ~”
Akaishi và Suda vỗ tay.
“Chơi ném tuyết thôi~!”
“Okê.”
Nhóm Kureishi khởi động xong liền bước tới.
“Tuyết!”
Uemugi ném một cục tuyết trúng Suda.
“Lạnh quá!”
Suda phủi phủi chỗ bị trúng tuyết.
“Cho tớ chơi với, trò bắn súng ấy.”
“Có phải bắn súng đâu!”
Takanashi ném một cục tuyết trúng Suda.
“Chết tiệt~, cứ chờ xem sức mạnh siêu cấp vô địch vũ trụ của tớ đây!”
Suda cũng nặn một cục tuyết để đáp trả.
“Nhận lấy này!”
“Kya!”
Cục tuyết Suda ném trúng Sendou.
“Thiệt tình~, tuyết chui vào áo tớ rồi~!”
“Ahahahaha.”
Sendou nắm cổ áo, giũ lấy giũ để.
“Mà cũng không mạnh lắm nhỉ.”
“Nương tay, nương tay đấy. Tớ mà nghiêm túc thì địa hình cũng thay đổi luôn đấy.”
“Làm gì có chuyện đó.”
Akaishi cũng ném một cục tuyết về phía Uemugi.
“Ự!”
Trúng đầu Uemugi.
“Akaishi, không tha.”
Uemugi nói giọng lơ lớ, lườm Akaishi.
“Một thế trận thú vị đã được hình thành rồi đây.”
Trận chiến giữa Kureishi, Uemugi, Takanashi, Sendou với Akaishi và Suda bắt đầu.
“Nhận lấy này~!”
“Mọi người, ném trúng vào~!”
Kureishi và Sendou ném những cục tuyết.
“Ya!”
“Ném cho trúng vào chứ, Shiraha.”
Takanashi và Uemugi ném những cục tuyết.
Akaishi và Suda bị vô số cục tuyết gấp đôi số người của mình tấn công, rơi vào thế yếu.
“Toàn phải phòng thủ thôi!”
“Yuu phụ trách làm đạn tuyết! Tao phụ trách ném! Phân công hợp tác!”
“Hiểu rồi.”
Akaishi ngồi thụp xuống tại chỗ, bắt đầu nặn đạn tuyết.
“Xong rồi đây.”
“Cảm ơn!”
“Xong rồi đây.”
“Cảm ơn!”
Cứ mỗi lần nặn xong một cục tuyết, Akaishi lại đưa cho Suda.
“Có mục tiêu rồi kìa, mọi người nhắm vào Akaishi-kun đi.”
“Nhận lấy!”
“Hây da!”
“Ya!”
Vô số cục tuyết bay tới tấp về phía Akaishi, người đang đứng yên làm mục tiêu.
Bốp, bốp, bốp, ba cục tuyết liên tiếp trúng vào đầu Akaishi.
“Vai này thiệt thòi quá rồi còn gì.”
Akaishi đứng dậy.
“Sắp bị phản công đó! Mọi người, nấp sau lưng Kureishi-san mau!”
“Tại saooo?!”
Những cục tuyết do Akaishi và Suda ném trúng Kureishi.
“Lạnh quá~~~!”
“Chúng ta thì thoát rồi nhỉ.”
“Cái bọn này~!”
Kureishi ném một cục tuyết vào Takanashi.
“Kya!”
“Bọn họ bắt đầu lục đục nội bộ rồi kìa.”
“Takanashi hiếm khi kêu như vậy.”
Akaishi và Suda ngẩn người nhìn nhóm Takanashi.
“Đứng lại~!”
Kureishi vừa nặn đạn tuyết, vừa đuổi theo ba người kia.
“Bắt đầu lục đục rồi ha.”
“Nhân lúc này làm thêm đạn tuyết thôi.”
Akaishi và Suda lại cặm cụi nặn đạn tuyết.
“Tớ mượn cái này!”
“Shiraha cũng!”
Takanashi, Uemugi và Sendou, Kureishi bắt đầu cuộc chiến.
“Bọn mình tập trung vào việc làm đạn thôi nhỉ.”
“Ừ nhỉ.”
Akaishi và Suda bắt đầu chuyên tâm vào việc sản xuất đạn tuyết.
“Akaishi-kun, đạn!”
“Đây.”
Akaishi đưa đạn tuyết cho Kureishi.
“Akaishi-kun, đưa nhanh lên coi, đồ vô dụng này.”
“Nghe không muốn đưa luôn. Nói chuyện kiểu đối tác hơn xem nào.”
“Hãy lấy làm vinh hạnh khi được làm việc cùng tớ đi.”
“Quan hệ kiểu gì vậy trời.”
Akaishi đưa đạn tuyết cho Takanashi.
“Cái vị trí này cũng không tệ lắm đâu nhỉ.”
Suda vừa nặn đạn tuyết, vừa nhìn các bạn nữ đang vui đùa ríu rít.
“Cậu thì ở đâu cũng vui vẻ được nhỉ—— Lạnh quá!”
Tuyết bị nhét vào sau lưng Akaishi.
“Ahahahaha, ahahahahahaha.”
Uemugi má ửng hồng, đứng sau lưng Akaishi ôm bụng cười ngặt nghẽo.
“Đừng hòng yên thân nhé.”
Akaishi cầm một cục tuyết đuổi theo Uemugi.
“Kyaaaaaa~!”
Uemugi bỏ chạy khỏi Akaishi.
Sau một hồi chống cự bất thành, Uemugi đã bị Akaishi tóm gọn.
Akaishi dẫn Uemugi vừa tóm được đến chỗ Suda.
“Dẫn tới rồi đây. Cởi áo cậu ấy ra nào.”
“Dừng lại, dừng lại.”
“Cứu với~~~~!”
Uemugi cầu cứu nhóm Takanashi.
“Này, cậu đang làm gì vậy hả, Akaishi-kun.”
“Đồ tồi tệ~~~!”
“Biến thái!”
Akaishi trở thành mục tiêu chỉ trích của nhóm Takanashi.
“Akaishi, cậu định cởi áo Shiraha thật à...”
“Không thể nào...”
“Mất cả hứng, cậu thật là.”
“Có lẽ nên gọi cảnh sát thì hơn.”
Nhóm Takanashi nhìn Akaishi bằng ánh mắt lạnh lùng.
“Công lý là thứ cứ thế này mà bị bóp méo đi nhỉ.”
“Cậu nói cái gì vậy hả.”
Cứ thế, trận đấu tuyết kết thúc với phần thua hoàn toàn thuộc về Akaishi.
Sau khi vui vẻ chơi ném tuyết, cả nhóm lên chuyến xe buýt chiều về.
“Akaishi, giận hả?”
“Không có gì.”
Trong lúc chờ xe buýt, Uemugi bắt chuyện với Akaishi.
“Xe buýt về, Shiraha ngồi cạnh.”
“Cậu hỏi ý Touki đi.”
“Xe buýt về, Akaishi, Shiraha muốn ngồi cùng.”
“À, vậy à? Thế thì tớ ngồi cạnh Kureishi-san nhé.”
“Có trò truyền tin nào mà chỉ có một người chơi không thế?”
Xe buýt đến, cả nhóm lên xe.
Uemugi ngồi xuống cạnh Akaishi.
“Chơi đi.”
Uemugi thì thầm vào tai Akaishi.
“Làm ồn trên xe buýt là bị mắng đó.”
“Vắng người mà?”
“Hết cách với cậu thật.”
Akaishi lấy từ trong túi ra một quyển sách giải ô chữ.
“Akaishi, túi cậu cái gì cũng có.”
“Là cái túi thần kỳ đấy.”
“Có bánh quy không?”
Akaishi lấy bánh quy từ trong túi ra, đưa cho Uemugi.
“Akaishi túi thần kỳ. Shiraha thích túi thần kỳ.”
“Vậy à.”
Uemugi bắt đầu mê mẩn với trò giải ô chữ.
“Akaishi cũng chơi không?”
“Say xe, nôn, ngủ.”
“Uống rượu, bài bạc, shopping à?”
“Tớ không có nói.”
Uemugi nhận cây bút chì kim từ Akaishi, rồi tiếp tục giải ô chữ.
“...”
Uemugi xoa cằm, đăm chiêu suy nghĩ.
“...”
Uemugi khẽ đưa quyển giải ô chữ cho Akaishi xem.
Akaishi đang ngắm cảnh bên ngoài cửa sổ, liếc nhanh qua chỗ Uemugi đang chỉ.
“Nói đến cây được trang trí vào dịp Giáng Sinh thì là cây này.”
Uemugi nghiêng đầu.
“Thông.”
Akaishi đáp khẽ với Uemugi. Uemugi vỗ tay một cái, rồi viết chữ “Thông”.
Vài phút sau, Uemugi lại nhăn mặt vẻ khó nghĩ. Cô nàng lại đưa quyển giải ô chữ cho Akaishi xem.
“Gần đây người ta gọi đồ lót là thế này đây.”
Akaishi thì thầm với Uemugi.
“Đồ mặc trong.”
Uemugi lại vỗ tay.
“Akaishi, rành đồ lót ghê.”
“Thôi đi, thôi đi.”
Akaishi xua tay lia lịa.
“Akaishi-kun rành đồ lót ghê ha.”
“Yuuto rành đồ lót ghê ha...”
Takanashi và Sendou ngồi ở ghế sau, nhìn Akaishi chằm chằm đầy ẩn ý.
Dường như nhóm Akaishi đã có một ngày nghỉ đông thật trọn vẹn.