Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

86 582

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

(Đang ra)

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

Huyết yên thiên chiếu,血烟天照

Người khác biến thân đều là nam biến thành nữ, nữ biến thành nam, còn lão tử vừa tỉnh dậy liền phát hiện chính mình biến thành hai người, vừa là nam nhân lại là nữ nhân, một ý thức khống chế hai cơ th

22 281

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

14 3

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

72 383

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

71 705

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

(Đang ra)

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

Yamamoto Takeshi

Và Uehara, người chưa bao giờ nói chuyện với Toyama dù họ học cùng lớp, đã bắt đầu quan tâm đến Toyama.

24 185

Quyển 4: Nghỉ hè (phần đầu) - Vĩ thanh

“...”

Mưa... bắt đầu rơi.

Tiếng mưa rơi tí tách mỗi lúc một lớn, cuối cùng hóa thành một trận mưa như trút nước.

Takanashi trú mưa dưới gầm cầu trượt.

Chân trần mải miết chạy đến đây, Takanashi chẳng còn nơi nào để đi, cũng chẳng có gì để làm. Chỉ đành lặng lẽ ôm gối giữa công viên đêm.

Dù ở dưới gầm cầu trượt cũng chẳng thể tránh được hết mưa, quần áo đều đã ướt sũng.

May sao nơi Takanashi ngồi tựa như một không gian nhỏ tách biệt, tuy chẳng thoải mái gì, nhưng cũng không đến nỗi bất tiện hay tù túng.

“...”

Takanashi khe khẽ ôm chặt đầu gối.

Mình nên làm gì đây? Tiếp theo phải làm sao? Nên đi đâu bây giờ? Rốt cuộc thì, việc dựa dẫm vào người khác, bản thân nó đã là một điều sai trái rồi sao?

Cảm giác như tất cả những gì mình làm từ trước đến nay, đều đổ ập lên người mình rồi.

“Haizz...”

Hơi thở thoát ra cùng tiếng thở dài hòa vào màn mưa, khiến sự tồn tại của Takanashi càng thêm mờ nhạt, hư ảo.

“...”

Takanashi chỉ biết đợi chờ ai đó đến đón mình.

Cố nén cơn đói cồn cào và những cơn đau nhói khắp người, và chờ đợi.