Bạn có thích nhân vật chính Romcom không?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

(Đang ra)

Ma Pháp Sư Tại Trường Học Pháp Thuật

Writing Machine

Sinh viên tốt nghiệp Lee Han được tái sinh thành con trai út trong một gia đình pháp sư danh tiếng ở một thế giới khác. Anh đã thề rằng mình sẽ không bao giờ đặt chân đến bất kỳ nơi nào có chữ "học vi

122 2703

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

2 8

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

33 105

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

5 56

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

329 1693

Quyển 10: Lễ tốt nghiệp - Phần đầu - Chương 441: Bạn có thích lễ tốt nghiệp không? (2)

Lời tiết lộ bất ngờ của Kirishima khiến các học sinh bắt đầu xôn xao, cả nhà thể chất trở nên ồn ào.

“Thôi nào, không ồn nữa, không ồn nữa!”

Dàn giáo viên trấn an các học sinh.

May mắn thay, vì không có học sinh nào xem điện thoại trong lễ tốt nghiệp, nên phát ngôn của Kirishima chỉ bị xem như một lời nói nhăng cuội.

“Cậu ta bóc phốt chuyện gì thế?”

“Hả, cậu biết à?”

“Muốn xem điện thoại quá đi mất.”

“Chắc là một màn dàn dựng hay gì đó thôi?”

“Ể, cậu ta nói ‘trực tiếp’ tức là đang diễn ra thật sự luôn á?”

Các học sinh thì thầm trao đổi thông tin với nhau.

“Không ồn nữa, không ồn nữa.”

Cũng vì lời nhắc nhở từ các giáo viên và vì không thể xem điện thoại, nên sự thật của vụ việc cũng như ý đồ của Kirishima vẫn chưa được truyền tải. Sau đó, các học sinh đã lấy lại được bình tĩnh.

Và rồi lễ tốt nghiệp, kết thúc.

“Từ bây giờ, chúng ta sẽ tiễn các anh chị khối trên.”

Toàn thể học sinh đang theo học đứng dậy, vỗ tay tiễn các học sinh tốt nghiệp.

Các học sinh tốt nghiệp mỉm cười, rời khỏi nhà thể chất.

“Hả!?”

Những học sinh tốt nghiệp vừa ra khỏi nhà thể chất liền mở điện thoại ngay lập tức.

Và xác nhận rằng lời bóc phốt từ Kirishima đã được gửi đến.

“Cái gì đây...”

“Là giả...”

“Đùa thôi đúng không...”

Ngay khi xác nhận lời bóc phốt được Kirishima gửi qua chat, các học sinh bắt đầu xôn xao.

Bên trong nhà thể chất, lễ tốt nghiệp vẫn còn tiếp diễn. Còn bên ngoài, những tiếng xôn xao đầy dao động của các học sinh đã xem lời bóc phốt của Kirishima đang dần lan rộng.

Và Kirishima, nhân vật chính của vụ việc, lại chẳng thấy bóng dáng đâu.

“Có chuyện gì ghê gớm đang xảy ra nhỉ.”

“Không biết cậu ta đã bóc phốt chuyện gì nữa.”

Akaishi và Takanashi, vốn không mang theo điện thoại, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết trưng ra vẻ mặt ngây ngô.

“Biết đâu lại là ảnh quý giá của Akaishi-kun thì sao, nhỉ.”

“Cái gì, ảnh quý giá của tôi là sao.”

“Ảnh mặc đồ bơi tạo dáng như người mẫu ấy.”

“Cái dáng người mẫu của tôi thì có giá trị bao nhiêu chứ. Nếu vậy thì thứ bị tuồn ra phải là ảnh mặc đồ bơi của cậu chứ.”

“Thôi đi, đừng có tưởng tượng ra cảnh tôi mặc đồ bơi.”

Takanashi lườm Akaishi.

“Dù gì thì cậu cũng lại đang nghĩ mấy chuyện dâm dê chứ gì. Chắc lại đang nghĩ đến cơ thể trần trụi của tôi rồi hưng phấn chứ gì. Ghê tởm quá nhỉ, cậu. Chết đi.”

“Là cậu khơi mào trước mà.”

Trong lúc Akaishi và Takanashi đang cãi nhau om sòm, một nữ sinh đã đến bắt chuyện với Akaishi.

“Này.”

“...?”

Nữ sinh đó là Shijou Arisu.

Một nữ sinh đã từng đối mặt và ngồi cùng bàn với Akaishi một lần, đang bắt chuyện với cậu.

“Gì?”

Akaishi nhìn Shijou với ánh mắt ngờ vực.

“Cậu đừng có nhìn người ta bằng ánh mắt đó chứ.”

Takanashi nhắc nhở khi thấy ánh mắt nguy hiểm của Akaishi.

“Tôi có chút chuyện muốn nói.”

Shijou ngập ngừng nói.

“Không phải là tỏ tình đấy chứ.”

Takanashi nói giọng trêu chọc.

“Nếu đúng là tỏ tình thật thì cậu tính sao đây. Hôm nay là lễ tốt nghiệp nên hãy để tôi có một ngày huy hoàng đi chứ.”

“Làm gì có cô gái nào lại đi thích một người đàn ông như cậu chứ. Đừng có ảo tưởng nữa, đồ rác rưởi của loài người!”

“Tại sao tôi lại phải bị cậu nói đến mức đó chứ.”

Bản thân Takanashi cũng có một chút cảm giác muốn xua đuổi những nữ sinh đến tỏ tình với Akaishi.

“A, không, hoàn toàn không phải là tỏ tình hay gì đâu ạ...”

Shijou ngay lập tức phủ nhận.

“Đấy, thấy chưa, tôi nói rồi mà.”

“Chắc tại cậu nói kiểu trêu chọc nên người ta mới đột ngột thay đổi kế hoạch đấy chứ. Mà cũng đừng có phủ nhận với vẻ khó chịu như thế chứ.”

Ngoài Takanashi, cơn giận của Akaishi còn hướng cả sang Shijou.

“Gì chứ? Đừng có chuyện gì cũng đổ tại tôi. Cậu lúc nào cũng thế.”

“Ờm...”

Shijou bối rối khi Akaishi lờ mình đi để nói chuyện với Takanashi.

“Xin lỗi cậu nhé, tại Akaishi-kun ồn ào quá. Cậu mau nói chuyện với bạn ấy đi.”

“Tất cả là tại cậu hết đấy. Mà này, không phải tỏ tình mà tự dưng lại bắt chuyện vào một ngày tốt nghiệp như thế này thì đáng sợ lắm chứ. Từ trước đến giờ chưa nói chuyện lần nào. Cùng lớp mà cả năm trời chưa nói chuyện với nhau đấy, với Shijou.”

Đối với Akaishi, người đã bị mọi người xung quanh phớt lờ suốt năm lớp mười hai, việc Shijou bắt chuyện với cậu khiến cậu cảm thấy đây có thể là mầm mống của một điều bất hạnh nào đó.

“Không, chúng ta đã từng nói chuyện một lần rồi mà...”

Akaishi đã quên mất cuộc trò chuyện với Shijou.

“Vậy thì thất lễ quá.”

“A, a ha ha...”

Shijou cười gượng.

“Vậy, chuyện là, cái này...”

Shijou cho Akaishi xem điện thoại của mình.

“Đây... là.”

“Hả...?”

Nội dung bóc phốt mà Kirishima nói, hiện lên rõ mồn một trên điện thoại của Shijou.

Lịch sử của Sakurai Sousuke

Ở đó, cùng với dòng chữ “Lịch sử của Sakurai Sousuke”, là một danh sách liệt kê những việc mà Sakurai đã làm từ trước đến nay.

“Sakurai Sousuke đã hẹn hò với một nữ sinh trong phòng thay đồ ở phòng giáo viên vào thời điểm diễn ra cuộc bầu cử hội trưởng hội học sinh”

Cái gì, thế này...

Những sự việc mà gần như không ai có thể biết được. Từ chuyện nhỏ nhặt, cho đến những chuyện lớn lao. Akaishi đoán được rằng, vụ phòng thay đồ có lẽ là chuyện liên quan đến Yatsugai.

“Sakurai Sousuke đã ở chung phòng với một nữ sinh trong chuyến du lịch tốt nghiệp”

Chuyện của Kanami, cũng được viết ra.

“Sakurai Sousuke đã qua lại với mẹ của một nữ sinh, khiến bố mẹ cô ấy ly hôn và làm tan vỡ gia đình”

Từ những chuyện Akaishi đã biết, cho đến những chuyện cậu hoàn toàn không biết, rất nhiều việc mà Sakurai đã làm từ trước đến nay đều được viết ở đó.

“Sakurai Sousuke đã lẻn vào nhà tắm công cộng nữ trong chuyến du lịch tốt nghiệp”

Những việc mà Sakurai đã làm từ trước đến nay được liệt kê thành một danh sách ở đó.

“Cái gì, thế này...”

Cậu ta làm tới bến rồi, Akaishi nghĩ.

Vào ngày cuối cùng của lễ tốt nghiệp, Kirishima đã phơi bày tất cả.

Chuyện đã đến nước này, cậu cũng bắt đầu lo không biết Hazuki sẽ làm gì tiếp theo.

“Cái gì đây.”

“Ghê tởm quá.”

“Giả hả!? Ý là lúc chúng ta đang tắm thì cậu ta cũng ở trong đó á!?”

“Không thể nào!”

“Làm sao có chuyện như vậy được.”

“Ghét thế~”

Có những nữ sinh tin lời bóc phốt của Kirishima là sự thật và tỏ ra sợ hãi, cũng có những nữ sinh cho rằng đó là lời bịa đặt và không tin.

“Cái này...”

Trong lúc Akaishi đang sững sờ, Shijou chỉ tay vào một đoạn trong lời bóc phốt của Kirishima.

“Sakurai Sousuke đã hành hung một nam sinh trong phòng bệnh của một nữ sinh, suýt chút nữa đã lên đồn cảnh sát”

Sự việc xảy ra trong phòng bệnh của Kanami, đã được viết ra.

“Chuyện này, là chuyện của... Akaishi-kun... phải không?”

Shijou rụt rè, hỏi Akaishi.

“À, đúng vậy.”

Đầu óc không thể sắp xếp được. Chuyện gì đang xảy ra, cậu hoàn toàn không hiểu.

Akaishi vừa cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, vừa trả lời.

“Cậu bị Sakurai-kun đánh ở bệnh viện à?”

“Ừ.”

“Thật sao?”

“Ừ.”

“Tại sao từ trước đến giờ cậu không nói?”

Shijou hỏi, với vẻ thực sự khó hiểu, hoặc có lẽ là đang cố dò xét nội tình của Akaishi.

“Bị đánh trong phòng bệnh cũng đâu phải là chuyện để đi rêu rao chứ.”

Akaishi về cơ bản không bao giờ kể cho người khác nghe về những bất hòa hay xung đột xảy ra giữa mình và người khác.

“Với lại,”

Akaishi nhìn vào mắt Shijou.

“Dù tôi có nói ra chuyện đó, thì chẳng phải tất cả các người đều sẽ bảo là dối trá, rồi tẩy chay và biến tôi thành trò cười hay sao?”

“...”

Đó là một lời mỉa mai, theo cách của Akaishi.

Lời mỉa mai lớn nhất, dành cho những người bạn cùng lớp đã luôn tẩy chay và biến cậu thành trò cười.

Dù rằng, xét theo dòng thời gian thì nó không hoàn toàn hợp lý.

“...”

Shijou không thể nói được gì.

Bởi vì, Shijou cũng chính là một trong những thủ phạm đã cười nhạo Akaishi sau lưng và tẩy chay cậu.

“Vậy là cũng có người ly hôn vì Sakurai-kun nhỉ.”

“Đây là lần đầu tôi nghe đấy.”

Takanashi và Akaishi nhìn nhau.

“V-vậy thì, có thể coi là những điều viết ở đây ít nhiều đều là sự thật, đúng không?”

“...”

À, ra là vậy, cậu hiểu rồi.

Shijou thỉnh thoảng lại liếc nhìn về phía sau.

Cậu đã hiểu ra tại sao Shijou lại đến bắt chuyện với mình.

Có lẽ, cô ấy đã được nhóm nữ sinh mà mình thuộc về chỉ thị đi xác minh tính xác thực của lời bóc phốt từ Kirishima, và cậu đoán chắc rằng cô ấy đến bắt chuyện chỉ để xác minh tính xác thực đó mà thôi.

“Chà, nếu chỉ nói về những chuyện liên quan đến tôi, thì tất cả đều là sự thật đấy.”

Ngoài vụ ẩu đả trong phòng bệnh, cậu cũng chỉ vào phần tin nhắn cá nhân được gửi cho Akaishi và khẳng định đó là sự thật.

“Quả nhiên là vậy sao...”

Shijou cúi đầu.

Chắc là đang vui lắm đây. Chắc đang nghĩ mình đã giúp ích được cho đám nữ sinh kia rồi.

Chỉ có thể cảm nhận được giá trị của bản thân qua việc giúp ích cho người khác, chỉ có thể duy trì giá trị và vị trí của mình trong tập thể bằng cách phục vụ người khác, đúng là một cô gái đáng thương, cậu nghĩ.

Và rồi từ nay về sau, họ sẽ lại tiếp tục cạnh tranh xem mình có thể giúp ích cho đối phương đến mức nào. Một tập thể mà nếu không liên tục thể hiện giá trị của mình sẽ mất đi chỗ đứng, liệu có thực sự thoải mái không?

Một cuộc sống mà phải cạnh tranh xem mình có thể giúp ích cho người yêu đến mức nào, liệu có vui không?

Mối quan hệ bạn bè, đâu phải như vậy.

Mối quan hệ giữa người với người, đâu phải được tạo nên từ mối quan hệ lợi ích.

Akaishi nhìn Shijou bằng ánh mắt buồn bã.

“Ư-ừm, cảm ơn Akaishi-kun.”

“Ừ.”

Akaishi vẫy tay với Shijou.

Shijou quay lưng lại với Akaishi.

“Mong là cậu sẽ có thể sống đúng với bản thân mình hơn.”

“... Hả? Ư-ừm.”

Có lẽ không hiểu lời của Akaishi, Shijou đồng ý với vẻ mặt khó hiểu.

Shijou cúi chào Akaishi rồi quay về với nhóm của mình.

“Đừng có nói những lời khó nghe như vậy chứ, Akaishi-kun.”

Có lẽ đã đoán được ý đồ của Akaishi, Takanashi nói với cậu.

“Có vẻ như ý nghĩa của nó không được truyền tải, nên cũng coi như là chưa nói gì cả.”

“Một cơn bão, sắp nổi lên rồi.”

“Cơn bão của lễ tốt nghiệp, sao...”

Akaishi và những người khác, đang dần trở thành tâm của cơn bão.