Baka to Test to Shoukanjuu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7369

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 137

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2482

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 198

Tập 1 - Câu hỏi thứ sáu

Trả lời câu hỏi sau:

Hãy viết công thức phân tử của Benzene.

Câu trả lời của Himeji Mizuki:

“C6H6”

Lời phê của giáo viên:

Dễ quá đúng không?

 

Câu trả lời của Tsuchiya Kouta:

“Ben+zene=Benzene”

Lời phê của giáo viên:

Em coi thường Hóa học đến thế sao?

Câu trả lời của Yoshii Akihisa:

“B-E-N-Z-E-N”

Lời phê của giáo viên:

Chút nữa đến phòng giáo viên ngay, cùng với Tsuchiya.

“Tốt lắm mọi người, cảm ơn vì đã cố gắng làm hết các bài kiểm tra.”

Yuuji đứng trên bục giảng, tay để lên bàn giáo viên và nói.

Chúng tôi phải làm bài kiểm tra cả sáng nay và nó cũng đã kết thúc cách đây không lâu. Bây giờ chúng tôi sắp sửa ăn trưa. Để phục hồi toàn bộ số điểm chúng tôi đã mất trong những cuộc chiến trước, số lượng bài kiểm tra phải làm thật đáng nổi da gà.

“Chiều nay chúng ta sẽ bắt đầu Chiến tranh Linh thú với lớp B, các bạn đã sẵn sàng chưa?”

“Ồồồ---”

Tinh thần chiến đấu vẫn rất cao, và đó là thứ vũ khí duy nhất của lớp chúng tôi.

“Mục tiêu của trận này là giữ chân chúng trong lớp học. Vì vậy chúng ta không được để thua ở hành lang.”

“Ồồồ---”

“Himeji Mizuki sẽ là chỉ huy. Các chiến hữu, chuẩn bị và sẵn sàng hi sinh.”

“M…mình sẽ cố hết sức.”

Himeji ngại ngùng bước ra khỏi đám đông, có thể cô ấy không muốn hét lớn như tụi con trai.

“ỒỒỒ---”

Tinh thần chiến đấu của quân tiên phong hừng hực vượt qua cả giới hạn vì bọn họ có thể chiến đấu cùng một cô gái xinh đẹp đến thế.

Tóm lại, chìa khóa của trận chiến là ở hành lang. Nếu chúng tôi thua tại đó, chúng tôi kể như đi đời. Vì vậy trong năm mươi học sinh lớp F, chúng tôi cử hết bốn mươi người ra mặt trận. Đội quân này sẽ được Himeji chỉ huy, người mạnh nhất trong lớp chúng tôi, mạnh thứ hai trong cả toàn trường, nên chúng tôi có thể thắng trận này không chút rắc rối.

Khi tiếng chuông báo hiệu giờ nghỉ trưa kết thúc vang lên, cuộc chiến với lớp B cuối cùng cũng bắt đầu.

“Được rồi mọi người, đi thôi! Mục tiêu là hàng rào bàn ghế!”

“Rõ!”

Để hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi cần phải điều tiết tốt nhịp độ.

Chúng tôi nhanh chóng tiếp cận hành lang bên ngoài lớp B với tốc độ tối đa.

Bởi vì rất nhiều học sinh lớp B giỏi những môn học không liên quan đến tự nhiên và cũng vì cô Hasegawa dạy toán có vùng triệu hồi lớn hơn, chúng tôi chọn toán làm môn học chính trong cuộc chiến; nói cách khác, nếu chúng tôi muốn kết thúc sớm chiến tranh, cô Hasegawa sẽ rất hữu dụng.

Ngoài ra, thầy Yamada dạy Anh văn và thầy Kimura dạy vật lý cũng ở bên phe chúng tôi. Lần này chúng tôi cần tăng cường số lượng giáo viên để tiêu diệt lớp B càng sớm càng tốt.

“Tao thấy tụi lớp B rồi!”

“Tụi nó mang theo thầy Takahashi!”

Học sinh lớp B chầm chậm tiến về phía chúng tôi, nhưng bọn chúng chỉ có mười đứa, chắc hẳn chúng là đội quân tiên phong, chỉ có mục đích là do thám lực lượng của chúng tôi.

“Đừng để chúng sống sót chạy thoát!”

Một tiếng thét lớn vang lên. Cuộc chiến giữa lớp B và lớp F chính thức bắt đầu.

Nanoka Chounan lớp B VS Kondo Yoshimune lớp F

Tổng điểm 1943 điểm VS 764 điểm

Cái gì? Hắn mạnh quá! Trông cứ như một đẳng cấp hoàn toàn khác!

Kaneda Ichiyuko lớp B VS Muto Keita lớp F

Toán học 159 điểm VS 69 điểm

Satoi Mayuko lớp B VS Kimishima Hiroshi

Vật lý 152 điểm VS 77 điểm

Sự cách biệt về trình độ quá lớn, đội quân tiền phong liên tiếp bại trận. Nếu chúng tôi không gửi quân tiếp viện kịp thời trước khi điểm số của họ trở về 0, quân số của chúng tôi sẽ bị giảm sút nghiêm trọng.

Ngay khi tôi đang cố gắng xem xét rằng quân tiếp viện có đến hay đường tiếp tế đã bị đối phương cắt đứt…

“M-mình đến trễ…x-xin lỗi…”

Himeji thở hổn hển, tôi nghĩ rằng cô ấy đã phải chạy hết sức để đến đây.

“Himeji Mizuki đã ở đây!”

Một học sinh lớp B hét lên. Tôi đoán rằng lớp B đã biết Himeji không học lớp A và theo dõi sát sao cô ấy.

Tất cả học sinh lớp B đều kinh hoàng khi nghe được tin đó. Chúng hoảng sợ khi nghe danh Himeji cũng là điều dễ hiểu.

“Himeji, dù cậu chỉ mới đến đây, cậu có thể…”

“Ư-ừm. Mình sẽ đi ngay.”

Himeji lập tức chạy nhanh vào giữa chiến trường. Nhìn cô ấy làm cho tôi cảm thấy bình yên, tôi rất muốn chụp hình cô ấy ngay bây giờ để làm kỉ niệm.

“Thưa cô Hasegawa, em là Iwashita Ritsuko lớp B; em muốn thách đấu môn Toán với Himeji Mizuki lớp F!”

“A, xin chào cô Hasegawa, em là Himeji Mizuki, rất vui được gặp cô.”

Himeji liền bị học sinh lớp B mục tiêu, có lẽ chúng muốn loại bỏ Himeji càng sớm càng tốt chăng?

“Ritsuko, tớ sẽ giúp cậu!”

Một đứa con gái khác ở lớp B cũng nhảy vào triệu hồi linh thú ngay lúc đó. Chỉ hai người trong số mười đứa lớp B ở đây, có vẻ như chúng thực sự run sợ trước Himeji.

“Triệu hồi linh thú!”

Một vòng tròn ma thuật xuất hiện sau khi triệu hồi, và các linh thú đứng trước mặt chúng tôi.

Linh thú của đối phương dùng kiếm và thương chĩa thẳng vào linh thú của Himeji, nhưng có vẻ như linh thú của Himeji rất bình tĩnh, nó cầm một cây kiếm lớn mà chúng tôi đã có dịp thấy từ trước đó.

Ba linh thú cùng chủ nhân mặt đối mặt với nhau, tuy nhiên…

“Hả? Linh thú của Himeji có vật trang sức.”

“À vâng. Vì mình khá giỏi môn toán…”

“Linh thú có thể theo vật trang sức trong môn học bạn giỏi sao?”

Linh thú bé tí xíu của Himeji có một cái vòng tay rất đẹp trên cổ tay trái ngoài thanh kiếm lớn nó đang cầm.

“Đ-đó là?”

“Cô ta không phải là người chúng ta có thể đối phó!”

Đối phương bắt đầu hoảng sợ khi chúng thấy cái vòng tay.

Á, nhìn mới nhớ, mang vòng tay có nghĩa là…

“Ừm, mình bắt đầu tấn công đây.”

Himeji nắm chặt tay; tiếp theo đó, linh thú của cô ấy tiến nhanh đến chỗ kẻ thù từ phía bên trái.

“Chờ chút!”

“Ritsuko! Né đòn trước!”

Cả hai linh thú của chúng nhảy sang hai bên. Đột nhiên, vòng tay của linh thú của Himeji phát ra một tia sáng.

Bíp!

“Ááá!”

“Ritsu…Ritsuko!”

Ngay trong lúc tia sáng tỏa ra, một con linh thú của đối phương không kịp tẩu thoát đã bị vùi trong lửa.

Himeji Mizuki lớp F VS Iwashita Ritsuko & Kikuiri Mayumi

Toán học 412 điểm VS 189 điểm & 151 điểm

Vậy ra cái vòng tay đó cho phép linh thú sử dụng khả năng đặc biệt sao? Dù tôi đã quên số điểm cần thiết để có được cái vòng tay đó, tôi nhớ rằng đúng là có luật như vậy. Mà thây kệ nó, tôi chả liên quan gì tới cái vòng này nên nhớ làm gì cho mệt đầu.

“Xin-xin lỗi. Mình không thể nhẹ tay trên chiến trường được.”

Linh thú của đối phương đã mất điều khiển sau khi cố né tránh đòn tấn công vừa rồi. Linh thú của Himeji chém làm đôi vũ khí rồi đánh bại chúng, kết thúc trận đấu.

“Iwashita và Kikuiri đã hi sinh!”

“Cái gì! Sao có thể như vậy được?”

“Himeji Mizuki còn đáng sợ hơn tin đồn!”

Tám đứa lớp B còn lại trông rất hoảng loạn; điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Himeji, cậu mạnh quá.

“M-mọi người, xin hãy cố hết sức!”

Himeji nói một câu không ra dáng chỉ huy cho lắm, nhưng lại đặc biệt hiệu quả.

“Tôi sẽ sử dụng tuyệt chiêu cuối!”

“Himeji là số một!”

Số lượng tín đồ của Himeji tăng lên nhanh chóng.

“Himeji, cậu có thể nghỉ ngơi rồi!”

“À vâng.”

Tinh thần chiến đấu của đối phương giảm sút trầm trọng và để Himeji nghỉ ngơi thì tốt hơn. Khả năng đặc biệt có thể gây sát thương cực lớn nhưng cũng hao tốn rất nhiều điểm. Ngay cả khi Himeji không tham gia chiến đấu, đánh bại quân tiền phong của bọn chúng chỉ là vấn đề thời gian.

“Đổi người với đội quân chính và rút lui, đừng để bị chết!”

Đó là mệnh lệnh của đối phương. Dù sao thì chúng tôi cũng đã đạt được mục tiêu thành công tốt đẹp. Cứ để đối phương rút lui và hạn chế hoạt động của chúng chỉ trong phòng học lớp B, vậy là xong ngày hôm nay. Kế hoạch diễn ra suôn sẻ cũng là nhờ khả năng chiến đấu phi thường của Himeji, cảm ơn cậu rất nhiều!

“Akihisa, mình về lớp học đây.”

“Hả? Tại sao?”

Hideyoshi đi về phía tôi trong lúc tôi đang xem xét tình hình tổng quan của trận chiến.

Trở về? Có chuyện gì xảy ra với đội quân chính sao?

“Lớp trưởng lớp B là…”

“Tên là Nemoto.”

“Nemoto hả, ý của cậu là Nemoto Kyouji sao?”

“Đúng vậy.”

Nemoto Kyouji mang tiếng xấu khắp cả trường. Theo tin đồn, hắn rất chuyên nghiệp trong việc sử dụng các mánh khóe bẩn thỉu, và sẽ làm bất kì điều gì để đạt được mục tiêu. “Bỏ thuốc độc vào đối phương trong trận đấu bóng”, “Mang theo vũ khí khi đánh nhau” và còn nhiều nữa. Tôi không thực sự tin rằng hắn lại tồi tệ như thế, nhưng cẩn tắc vô áy náy.

“Được rồi, chúng ta nên quay trở về càng sớm càng tốt!”

“Dù mình không nghĩ rằng Yuuji sẽ bị hắn đánh lừa, nhưng chúng ta cũng nên kiểm tra cho chắc ăn.”

Sau khi báo lại chuyện này cho Himeji, Hideyoshi và tôi cùng một số người khác quay trở về lớp học.

“Trời, tệ quá!”

“Tớ chưa bao giờ nghĩ rằng chúng lại làm như vậy thật.”

“Thật quá đáng.”

Khi chúng tôi trở về lớp học, những cái bàn kiểu Nhật bị đập thủng, bút chì và gôm của chúng tôi đều bị bẻ gãy hoặc bị cắt làm đôi.

“Không xong rồi, giờ chúng ta không thể phục hồi điểm số được.”

“Ừ, vấn đề này không to tát lắm, nhưng nó chắc chắn ảnh hưởng đến việc phục hồi điểm số.”

Tôi nghĩ Nemoto đúng là một thằng hèn.

“Đừng lo lắng nhiều quá. Dù phải tốn chút thời gian để sửa hết mấy thứ này, kế hoạch của chúng ta vẫn sẽ được tiến hành.”

“Được thôi Yuuji, bọn tớ sẽ làm theo những gì cậu nói.”

Có gì đó không ổn.

“Làm sao mà phòng học lại bị như vậy, Yuuji này, làm sao mà cậu không biết gì hết vậy?”

Phòng học vẫn bình thường trước giờ nghỉ trưa, chắc hẳn đã có chuyện gì đó xảy ra trong khoảng thời gian từ khi bắt đầu cuộc chiến tới bây giờ. Tuy nhiên, Yuuji đúng ra phải ở trong lớp học và ngăn cản chúng, đúng không?

“Chúng muốn kí một hiệp ước và tớ phải đi thương lượng với chúng, nên lúc đó phòng học không có ai.”

“Hiệp ước gì?”

“Ờ thì, nếu không có phe nào chiến thắng trước 4 giờ chiều, chúng ta sẽ giữ nguyên hiện trường và bắt đầu lại vào 9 giờ sáng hôm sau. Cả hai phe đều không được làm bất kì chuyện gì liên quan đến Chiến tranh Linh thú.”

“Ra vậy, rồi cậu đồng ý hả?”

“Đúng vậy.”

“Nhưng nếu kéo dài cuộc chiến đến lúc mà thể lực quyết định kết quả, chúng ta sẽ có lợi thế, đúng không?”

“Tất cả chúng ta thì có, nhưng ngoại trừ Himeji.”

À, hiểu rồi.

“Sau khi ép chúng phải ở lại trong lớp học, trận chiến hôm nay vậy là kết thúc, trận chiến thực sự ngày mai mới bắt đầu.”

“Cũng đúng. Có vẻ như chúng ta cũng không thể đánh bại được chúng trong ngày hôm nay.”

“Lúc đó, khả năng chiến đấu của Himeji còn quan trọng hơn khả năng chiến đấu của cả lớp.”

Có nghĩa là trận chiến chỉ tập trung vào những khu vực nhất định? Vậy chắc là sẽ giống như trận lớp D và để Himeji kết liễu lớp trưởng chăng?

“Đó là lí do cậu chấp nhận lời đề nghị và để Himeji chiến đấu trong điều kiện tốt nhất?”

“Ừ. Hiệp ước đó tốt cho tớ.”

Phải không? Nếu cậu nói vậy thì thôi.

Tuy nhiên, tôi lại cảm thấy hơi lạ. Chúng đã phá hết mấy cái bàn, nhưng cùng lúc đó lại kí hiệp ước có lợi cho chúng tôi. Tôi không nghĩ Nemoto Kyouji lại là một người ngây thơ đến thế.

“Akihisa, chúng ta nên ra ngoài tiền tuyến ngay, dám nhiều khi chúng lại giở trò bẩn thỉu lắm.”

Nói xong, Hideyoshi chạy ra khỏi lớp học.

“Ừ, Yuuji. Trăm sự nhờ cậu.”

“Ờ, tớ sẽ chuẩn bị bút chì và gôm mới.”

Yuuji giơ tay tạm biệt, tôi quay người chạy theo Hideyoshi.

Dù không cần phải chạy hết tốc lực, tôi cũng bắt kịp được Hideyoshi.

“Tớ cứ nghĩ rằng chúng chưa dừng lại ở đây đâu!”

“Ừ. Mình cũng nghĩ vậy, chúng ta nên cẩn thận thì hơn.”

Chúng sẽ sử dụng trò bẩn nào nữa đây? Chết tiệt, chúng đã mạnh hơn sẵn rồi, vậy tại sao không đánh nhau mặt đối mặt đi cho rồi?

Chúng tôi sắp đến chiến trường.

“Hãy nhớ cẩn thận!”

“Cậu cũng vậy Hideyoshi!”

Sau khi nhắc nhở nhau xong, chúng tôi trở lại hội quân.

“Yoshii! Rút cuộc cậu cũng quay lại!”

Người đang chào đón tôi là Sugawa. Hả? Đáng lẽ Shimada phải điều khiển đội quân chứ?

“Xin lỗi vì đã để các cậu chờ! Tình hình sao rồi?”

“Tình hình rất tệ.”

“Hả? Tại sao?”

Đội quân chính của đối phương vẫn chưa xuất hiện, và lực lượng của chúng ta hiện giờ đang hơn hẳn bọn chúng, vậy tại sao chúng ta lại ở trong tình thế nguy cấp?

“Shimada đã bị bắt làm con tin.”

“Cái gì?”

Bây giờ chúng lại giở trò bắt cóc sao? Bọn bây nghĩ rằng có thể thắng bằng mánh khóe này à?

“Chúng chỉ còn có hai người, nhưng chúng ta không thể tấn công được. Phải làm sao đây?”

Bây giờ, đội quân của tôi đang án binh bất động với đối phương vì sự kiện này đây.

“Hừm, để tớ xem tình hình trước khi đưa ra quyết định.”

“Vậy chúng ta nên đi luôn ngay, chúng đang chặn hành lang ở đằng kia.”

Sugawa dẫn đường và tôi đi theo ngay sau hắn.

Sau khi đi qua bức tường người được đội quân của tôi lập nên, tình hình trước mắt tôi giống như những gì Sugawa đã nói. Shimada và linh thú của cô ấy đang bị hai học sinh lớp B bắt làm con tin, và kế bên chúng cũng có hai giáo viên.

“Shimada!”

“Yoshii, Yoshii!”

Tại sao trông giống mấy vở bi kịch vậy nè?

“Dừng lại ngay! Nếu ngươi đến gần hơn, ta sẽ cho cô ta và con linh thú một nhát kết liễu, tiễn đưa cô ta về phòng phụ đạo!”

Một trong hai tên bắt cóc Shimada nhảy ra ngăn tôi lại.

Không chỉ khiến một nữ sinh quý báu của lớp chúng tôi hy sinh, chúng còn cố ý đe dọa làm giảm ý chí chiến đấu của chúng tôi. Chiến thuật này cũng khá thông minh.

Nếu chúng tôi cứ mù quáng đâm thẳng vào, chúng sẽ kết liễu ngay Shimada và việc để Shimada phải vào phòng phụ đạo khiến chúng tôi cảm thấy tội lỗi.

…Không có gì phải sợ.

“Mọi người, chuẩn bị tấn công!”

“Chỉ huy, cậu có chắc không?”

Không còn cách nào khác! Chiến tranh là phải có hy sinh! Đây không phải là để trả thù việc hằng ngày bị cô ấy tra tấn, đây chỉ là việc mà một chỉ huy nên làm!

Ngay cả đối phương cũng xin ngừng lại, thật đáng hổ thẹn.

“Ngươi có biết tại sao cô ta bị bắt không?”

“Bởi vì cô ấy là đồ ngốc.”

“Tôi sẽ giết cậu!”

Hả? Cái gì? Tại sao có vẻ như Shimada lại mạnh mẽ hơn tôi trong khi cô ấy mới chính là người bị bắt làm con tin?

“Cô ta…Cô ta tin vào thông tin giả rằng người đang bị thương, rời bỏ đội quân, một mình đến phòng y tế để tìm ngươi.”

Ngươi nói cái gì vậy?

“Shimada…”

“C-Cái gì!”

Tôi nghĩ ngợi nhiều quá chăng? Có vẻ như mặt Shimada hơi ửng đỏ.

“Làm sao mà cậu lại định ám sát tớ khi tớ bị thương vậy, cậu có phải là ác quỷ không?”

“Đó không phải là lí do tôi đến!”

Thật đáng sợ, bây giờ tôi không thể cúp tiết bình yên ở phòng y tế được rồi.

“Tôi đến thăm xem vết thương của cậu như thế nào thì có gì sai? Tôi lo lắng cho cậu lắm!”

Hả?

“Shimada, có đúng không?”

“Đ-đúng! Tôi không được làm vậy sao?”

Shimada trông hơi tức giận và quay mặt đi chỗ khác.

Thật không? Cô ấy lo lắng cho tôi! Shimada đó…

“Haha, giờ ngươi hiểu rồi chứ. Hãy nghe ta và đừng làm gì hết.”

“Mọi người, tấn công!”

“Tại sao?”

Tại sao hả? Ngươi có cần phải hỏi không?

“Cô ta không phải là Shimada thật! Cô ta chính là giả dạng! Các ngươi chọn nhầm người để giả danh rồi! Shimada không bao giờ lại đáng yêu đến thế! Nếu cô ta là Shimada thật, cô ta chắc chắn sẽ rất vui mừng đưa ta xuống địa ngục!”

“Ê, từ từ đã! Người này chính là Shimada thật!”

Học sinh lớp B ơi, bọn người thật đáng xấu hổ.

“Im đi! Bọn ta đã thấy nhiều trò bẩn thỉu của các ngươi rồi, vậy mà các ngươi vẫn dám tiếp tục sao? Dơ bẩn!”

“Đừng, cô ấy chính là người thật!”

Suzumoto Jiro lớp B VS Akira Tanaka lớp F

Viết tiếng Anh 33 điểm VS 65 điểm

Yoshida Takuoh lớp B VS Sugawa Ryou lớp F

Viết tiếng Anh 18 điểm VS 59 điểm

Đánh bại cả hai đứa trước! Kết liễu linh thú của chúng!

“Á…”

“Cứu với…”

Cả hai ngay lập tức bị lôi đi vào phòng phụ đạo, tôi cảm thấy hết sức thỏa mãn.

Vậy, điều còn lại là…

“Mọi người cẩn thận! Tên kia có thể gỡ bỏ lớp ngụy trang và tấn công chúng ta bất cứ lúc nào!”

Đây chính là kẻ mạo danh Shimada!

“Yoshii, cậu quá đáng lắm! Tôi thực tình lo cho cậu mà…”

“Đừng diễn nữa, đồ diễn viên hạng bét!”

Shimada thật không bao giờ ăn nói như vậy!

“Thật vậy mà! Tôi lo cho cậu lắm!”

“Bao vây cô ta. Ngay cả khi cô ta là học sinh lớp B, cô ta cũng không thể chống nhiều người cùng một lúc được.”

“Đúng vậy mà! Tôi nghe rằng ‘Yoshii nhìn thấy đồ lót của Mizuki và không thể ngừng chảy máu cam’ nên tôi cảm thấy rất lo lắng!”

“Ngừng bao vây! Cô ấy chính là Shimada thật!”

Shimada đúng là một người sẽ bị lừa ngớ ngẩn như vậy.

“Shimada, cậu có sao không?”

Shimada đang ngồi dưới đất, tôi đưa tay đỡ cô ấy dậy. Lớp B chết tiệt, làm sao bọn ngươi lại dám sử dụng trò bẩn thỉu đến thế!

“Cậu không sao là tốt rồi, tớ cũng lo lắng cho cậu lắm.”

“…”

“Cậu về phòng nghỉ ngơi đi, cậu cũng mệt rồi phải không?”

“…”

“Nhắc mới nhớ, bọn chúng đúng là một lũ hèn, chúng có còn tự trọng nữa không?”

Shimada không phản ứng gì.

“Á…Shimada, thực ra…”

“Cái gì!”

Cuối cùng cô ấy quay đầu lại nhìn tôi.

Tôi cố gắng hết sức nở một nụ cười để xin lỗi Shimada.

“Tớ biết cậu là Shimada thật mà.”

Cô ấy nổi điên lên.

“Mình đang ở đâu đây?”

Khi tôi tỉnh lại, tôi nhìn thấy trần nhà bẩn thỉu. Đây là…à, lớp học của chúng tôi.

“A, bạn đã tỉnh dậy rồi à?”

Một giọng nói dễ thương vang lên cạnh tôi; phải chăng đây là giọng nói chữa lành vết thương của Himeji?

“Mình lo cho bạn quá. Yoshii, vết thương của bạn trông như bị ai đó đánh rồi đẩy xuống cầu thang.”

Đáp án chính xác.

“Dù đây là ‘Chiến tranh’ Linh thú, cũng không cần phải làm người ta bị thương như thế phải không?”

Không, thay vì gọi là ‘chiến tranh’, cậu nên gọi là thảm sát thì đúng hơn.

“Không sao đâu. Chiến tranh Linh thú ra sao rồi?”

Tôi cố gắng ngồi dậy và thấy đau nhức cả thân mình.

“Theo hiệp ước, bây giờ chúng ta tạm thời đình chiến, trận chiến ngày mai mới tiếp tục.”

“Còn tình hình thì sao?”

“Chúng ta đã tấn công trước phòng học của chúng như kế hoạch. Tuy nhiên tổn thất nhiều hơn tưởng tượng.”

Yuuji đọc từng bản báo cáo thiệt hại. Dù vẫn nằm trong tính toán của chúng tôi, đó vẫn là một sự tổn thất lớn. Có vẻ như chúng tôi không thể chiến thắng tuyệt đối ở hành lang, và đó là kết quả của việc lấy đông hiếp yếu chứ không phải do có chiến thuật tốt.

“Dù có một vài chuyện xảy ra, nhưng có vẻ như mọi chuyện vẫn suôn sẻ.”

“Ừ, vậy cũng tốt.”

Tuy nhiên, đối thủ của chúng tôi là tên Nemoto Kyouji đê tiện, chắc chắn hắn đang âm mưu gì đó.

“…(Gõ cửa)”

“Ồ Muttsurini! Cậu muốn báo cáo gì sao?”

Tôi chưa kịp nhận ra thì Muttsurini đã đứng kế bên tôi rồi.

Hôm nay, Muttsurini là thành viên của đội tình báo, nên cậu ta không tham gia vào trận chiến. Nhiệm vụ của cậu ấy là luôn cảnh giác và ghi lại mọi động tĩnh của đối phương.

“Hả? Có điều gì lạ ở lớp C à?”

“…(Gật đầu)”

Theo thông tin của Muttsurini, lớp C đang chuẩn bị cho Chiến tranh Linh thú. Nếu chúng không đánh lớp A, vậy thì chỉ có một lí do duy nhất…

“Chúng muốn làm ngư ông đắc lợi sao? Đúng là bọn thủ đoạn.”

Đúng như Yuuji vừa nói, chúng đang có kế hoạch tấn công lớp chiến thắng sau trận chiến này, bởi vì tiêu diệt một đối thủ vừa mệt mỏi, kiệt sức thì dễ hơn rất nhiều.

“Yuuji, cậu định làm gì?”

“Hừm, làm gì à?”

Yuuji ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ. Bốn giờ rưỡi, vẫn chưa quá trễ.

“Chúng ta nên kí hiệp ước với lớp C. Nếu chúng ta dọa chúng rằng chúng ta sẽ sử dụng lớp D để tấn công chúng, tớ tin rằng chúng sẽ từ bỏ ý định này.”

“Hơn nữa, chúng cũng không tin rằng chúng ta sẽ thắng, phải không?”

Kí hiệp ước với lớp C chắc sẽ không có khó khăn gì.

“Ok, đi thôi!”

“Ừ.”

Tôi cố chút sức tàn vào cái thân thể đau nhức này và đứng lên. Chắc không sao thôi.

“Để an toàn thì Hideyoshi, cậu ở lại trong lớp.”

“Hả? Tại sao? Mình không đi có bị sao không?”

“Nếu cậu lộ diện thì kế hoạch bí mật của tớ cho những tình huống cấp bách sẽ không thực hiện được.”

“Mình không hiểu lắm, nhưng nếu cậu nói thế thì thôi vậy.”

Hideyoshi tuân lệnh trở về. Nhưng tình thế cấp bách mà Yuuji nói là gì vậy?

“Đi thôi! Vì chúng ta thiếu người nên cũng hơi mạo hiểm.”

Hideyoshi ở lại; Yuuji, Himeji, Muttsurini và tôi hướng thẳng đến lớp C.

“Đúng là mất thời gian lau hết máu của Yoshii trên người tôi; tôi phải bắt cậu ta trả giá sau.”

“Có phải là lỗi của Yoshii không?”

Trong khi chúng tôi đang đi dọc hành lang, chúng tôi bắt gặp Shimada đang lấy khăn để lau tay và Sugawa, người đang mang cặp sau lưng.

“À, Shimada và Sugawa, đúng lúc lắm, đi đến lớp C nhé.”

Dù tôi không nghĩ rằng chuyện này sẽ xảy ra, nhưng để phòng khi chúng tôi lại sẽ bị đánh như tôi từng bị, kéo thêm vài người sẽ an toàn hơn. Hơn nữa, chúng tôi cũng cần người để bảo vệ Himeji. Tôi cứ suy nghĩ và gọi hai đứa bạn thân trước mặt tôi.

Đương nhiên vì họ là bạn thân, họ sẽ không từ chối tôi.

“Hừm, được thôi.”

“Ờ, không vấn đề gì.”

Bây giờ tôi có đồng minh đáng tin cậy rồi.

“Nhanh lên, nếu không lớp trưởng lớp C sẽ về mất.”

“Ừ, đi thôi!”

Sau khi Shimada và Sugawa vào, sáu đứa chúng tôi tiếp tục đi đến lớp C.

“Tôi là lớp trưởng lớp F Sakamoto Yuuji, ai là lớp trưởng lớp này?”

Vẫn còn khá nhiều học sinh lớp C ở đây. Đúng như báo cáo của Muttsurini, chúng đang chuẩn bị cho Chiến tranh Linh thú và chờ thời cơ để trục lợi.

“Tôi đây. Cậu muốn gì?”

Đứa con gái xuất hiện trước mặt chúng tôi có mái tóc rất ngắn, tôi nhớ rằng cô ta là ngôi sao của câu lạc bộ bóng chuyền, Koyama.

“Tôi đến đây để thương lượng với lớp trưởng lớp C, cậu có rảnh không?”

“Thương lượng? Ha…”

Dù tôi không thích mấy đứa con gái xấu miệng, Koyama không lịch sự đến như vậy. Sau khi nghe Yuuji nói, vì lí do nào đó, cô ta nở nụ cười gian xảo.

“Đúng, tôi đến đây để kí hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau.”

“Hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, đúng không? Anh nghĩ sao, Nemoto?”

Koyama quay đầu về phía một nhóm học sinh trong góc lớp.

Hả? Nemoto?

“Đương nhiên là không, bởi vì đâu cần thiết nữa, đúng không?”

“Cái gì? Nemoto! Tại sao lớp B lại ở đây?”

Người dẫn đầu nhóm học sinh tiến tới chỗ chúng tôi chính là lớp trưởng lớp B Nemoto Kyouji. Hắn có mái tóc ngắn cùng với bộ ria chưa cạo quanh miệng, thêm đôi mắt xảo trá. Hắn trông trái ngược hẳn với Yuuji, người có một đôi mắt sắc bén.

“Lớp F, bọn ngươi có ý gì vậy? Làm sao các ngươi có thể thất hứa chứ? Ta nghĩ chúng ta đã đồng ý rằng sẽ không làm bất cứ chuyện gì liên quan đến Chiến tranh Linh thú mà?”

“Ngươi nói gì…”

“Ngươi mới chính là người đã vi phạm hiệp ước trước, đúng không? Ta chỉ làm lại những gì ngươi đã làm thôi!”

Nói xong, nhóm người sau lưng hắn bắt đầu di chuyển. Người núp sau lưng hắn là cô Hasegawa.

“Cô Hasegawa! Yoshino lớp B muốn thách đấu…”

“Từ từ đã! Sugawa lớp F chấp nhận lời thách đấu! Triệu hồi linh thú!”

Ngay khi Yoshino lớp B định đánh úp Yuuji, Sugawa nhảy ra và chấp nhận lời thách đầu cho Yuuji. Tốt lắm, Sugawa!

“Chúng tôi không vi phạm hiệp ước! Đây là việc giữa lớp C và lớp F ----”

“Không có ích gì đâu Akihisa! Nemoto chắc chắn sẽ sử dụng câu ‘bất cứ việc gì liên quan tới Chiến tranh Linh thú’ để làm cái cớ!”

“Đúng vậy, và đó là điều ta sẽ làm♪”

“Nhảm nhí!”

“Nhảm nhí cũng là một cái cớ rất hữu dụng!”

“Chạy đi Akihisa!”

“Chết tiệt!”

Chúng tôi chạy hết sức có thể ra khỏi lớp C, bỏ lại Sugawa sau lưng.

Yoshino Takayuki lớp B VS Sugawa Ryou

Toán học 161 điểm VS 41 điểm

“Đừng để bọn chúng chạy thoát! Đánh bại Sakamoto!”

Giọng nói của Nemoto và những tiếng bước chân vọng khắp hành lang.

Nói thật, tình hình bây giờ rất nguy hiểm. Không chỉ chúng tôi không thể đánh trực diện với lớp B, mà ngay cả Himeji cũng đã sử dụng rất nhiều điểm môn toán. Nemoto chắc hẳn đã biết điều này, nên hắn gọi cô Hasegawa đến đây. Một trò bẩn, nhưng rất hiệu quả.

“Ha, hu…”

“Himeji, cậu có sao không?”

Chúng tôi đang chạy dọc hành lang với tốc độ tối đa, nhưng Himeji dần chậm lại. Cô ấy không giỏi thể thao cho lắm. Đối với một người thể chất yếu như cô ấy, chắc hẳn rất khó để chạy như thế này.

“Ừm…các bạn cứ đi trước đi…”

Himeji cố gắng thở khi nói câu đó. Chúng tôi không thể chạy thoát với tình hình thế này, nhưng chúng tôi cũng không thể để mất cô ấy được. Nếu chúng tôi mất khả năng chiến đấu của Himeji, ai biết được trận chiến ngày mai sẽ như thế nào. Hơn nữa, tôi cũng không thể để một đứa con gái lại đây để chạy thoát thân! Chẳng lẽ chúng tôi không làm được gì sao?

“Yuuji!”

“Cái gì Akihisa?”

“Để đó cho tớ! Yuuji, cậu rút lui với Himeji ngay!”

Tôi đứng lại nhìn sau lưng; Himeji và Yuuji chạy ngang qua tôi.

Tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình lại nói một câu hùng hồn như thế, trông tôi có bảnh không?

“Y-Yoshii, đừng…lo cho mình.”

“Được rồi, nhờ cậu vậy.”

Yuuji ngăn Himeji lại, và đồng ý với ý kiến của tôi. Đây đúng là Yuuji mà tôi biết, không bao giờ để tình cảm chi phối, và bình tĩnh đưa ra quyết định theo tình hình.

“…(Ngưng chạy)”

“Từ từ đã Muttsurini, cậu cũng phải chạy luôn. Tớ nghĩ rằng chìa khóa cho trận chiến ngày mai chính là cậu.”

Muttsurini dừng lại với tôi ngay lúc đó. Tôi rất biết ơn điều này, nhưng tôi nghĩ cậu ta có một nhiệm vụ quan trọng hơn nhiều, chúng tôi không thể để mất cậu ấy như thế này được!

“Vậy tôi ở lại được chứ, chỉ huy?”

Shimada dừng lại và đứng kế bên tôi.

“Tớ có tin cậu được không?”

“Đương nhiên rồi, tôi sẽ xử lý mọi chuyện!”

“…(Chúc may mắn)”

Muttsurini giơ ngón cái lên, rồi lập tức chạy mất.

“…Giờ mình làm gì đây? Chỉ huy?”

“À, tớ có ý này.”

“Sao? Thật không?”

Shimada nhìn tôi với vẻ mặt kinh hoàng.

Ối---có vẻ như cô ấy chưa bao giờ tin tưởng tôi, đúng là chỉ huy phó xấc xược.

“Tớ cũng không muốn phải vào phòng phụ đạo, cứ để đó cho tớ!”

“Tìm thấy rồi! Yoshii và Shimada lớp F!”

“Giết chúng!”

Đối phương nhanh chóng tiếp cận chúng tôi. Cô Hasegawa cũng ở đó.

“Học sinh lớp B! Dừng lại!”

Để giảm ý chí chiến đấu của bọn chúng, tôi cố tình hét cho lớn.

“Ngươi cũng khá dũng cảm. Ngươi nghĩ rằng hai đứa bọn bây đủ chặn ta sao?”

“Không, ta có điều muốn nói với cô Hasegawa trước khi chiến đấu.”

Nếu chúng tôi cho đối thủ thấy được điểm yếu của chúng tôi, chúng tôi sẽ không thể kiểm soát được tình hình nữa, cho nên, tôi tiếp tục lớn giọng.

(Yoshii, cậu đang nghĩ gì vậy? Cậu đang định giải thích với cô Hasegawa và nói rằng chúng đang vi phạm hiệp ước sao?)

(Cứ chờ đó mà xem.)

Tôi nhẹ nhàng thì thầm với Shimada. Cô ấy lo lắng quá mức rồi.

“Yoshii, gì vậy?”

Cô Hasegawa bước lên phía trước. Cô đang thở hổn hển, có lẽ cô cần tập thể dục thêm chăng?

“Cô có biết rằng lớp B đang vi phạm hiệp ước không?”

Nếu cô là một giáo viên, cô sẽ không đứng về phe vi phạm luật lệ. Điều này chắc chắn đúng với người chịu trách nhiệm cầm cân nảy mực.

(Tên Nemoto xảo quyệt chắc hẳn đã nghĩ ra cái cớ hợp lý rồi.)

“Từ những gì cô nghe được, lớp vi phạm hiệp ước chính là lớp F, đúng không? Nếu em phàn nàn rằng em bị tấn công bởi điều này, em nên nhìn lại chính mình trước, phải không?”

Tôi nghĩ rằng những gì cô Hasegawa nói hơi quá đáng một chút. Dù vậy, tôi biết chắc rằng sự thật đó đã bị miệng lưỡi của Nemoto bóp méo khi hắn giải thích với cô Hasegawa, như Shimada nói.

(Đúng như những gì tôi tưởng tượng, giờ cậu định làm gì đây?)

“…”

(Tôi đang chờ chiến thuật của cậu đây.)

Shimada nháy mắt.

Trước sự mong chờ của cô ấy, tôi trả lời.

“Ta chết chắc rồi…”

“Ngốc hết chỗ nói!”

Thật bất lịch sự.

“Sakamoto à! Yoshii…bạn ấy…bạn ấy có sao không?”

“Đương nhiên! Người khác thì tớ không dám đảm bảo, nhưng nó thì tớ dám chắc.”

“Nhưng mà…”

“Kết quả học tập của Akihisa không tốt lắm. Tuy vậy, điểm số không phải là tất cả, đúng không?”

“V-vậy là sao?”

“Thằng khờ đó…Không phải là ‘Kansatsu Shobunsha’ bình thường.”

“Triệu hồi linh thú!”

Bốn tên địch triệu hồi linh thú ngay cùng một lúc.

Chúng tôi tiếp tục chạy, nhưng hành lang đầy những ngõ cụt. Việc chúng tôi phải đối đầu với chúng chỉ còn là vấn đề thời gian.

“Yoshii, mình phải làm gì đây?”

“Cậu hỏi tớ thì tớ biết hỏi ai?”

“Sao cũng được, cứ nghĩ ra gì đó đi!” Shimada và tôi la lớn trong khi chạy song song với nhau.

“Ok, có cách rồi! Shimada, cậu hãy cố gắng đối đầu với tất cả bọn chúng cùng một lúc!”

“Được rồi, được rồi, rồi sao nữa?”

“Cơ hội để tớ trốn thoát sẽ cao hơn.”

“Một ngày nào đó chắc chắn tôi sẽ giết cậu!”

Bây giờ chúng tôi đã ở cuối hành lang. Một bức tường với cánh cửa sổ trước mặt chúng tôi.

“Shimada, triệu hồi linh thú của cậu ngay.”

“Triệu hồi hả?”

“Rồi dùng nó chịu đòn giùm tớ.”

“Chết đi!”

“Oái! Sao tự nhiên cậu lại nổi điên lên thế?”

Tôi vừa chạy vừa né những cú đấm của Shimada.

Chết tiệt. Ngõ cụt rồi.

Tôi dựa lưng vào tường rồi nhìn lên, bọn chúng đang đến càng ngày càng gần hơn.

“Bọn ngươi chạy vòng vòng nãy giờ chắc mệt lắm!”

“À phải rồi, tụi mình có phải rượt theo chúng không?”

“Không còn cách nào khác. Trong khi chúng ta đang giỡn hớt với chúng, nhóm của Sakamoto đã trốn thoát.”

“Vậy kết liễu chúng cho nhanh rồi quay về!”

Khi chúng thấy rằng chúng tôi không còn chỗ nào để chạy, bốn đứa bọn chúng chắc đã sử dụng hết năng lượng, bắt đầu tán gẫu trước mặt chúng tôi.

Vì không còn lí do nào để rượt chúng tôi nữa, vậy sao không để chúng tôi đi!

“Này, nói chuyện xong chưa!?”

Shimada nổi nóng khi cô ấy thấy bọn chúng khinh thường mình như vậy. Ngay cả trong tình huống này, cô ấy vẫn rất nóng tính.

“Bởi vì…á!”

“Cái gì?”

“Bọn ngươi là lớp tệ hại nhất.”

Làm sao hắn dám nói như vậy chứ! Tôi phải trả đũa mới được!

“Bọn ta không phải là lớp tệ hại nhất! Chỉ có học sinh mới tệ hại thôi!”

“Yoshii, im đi!”

Hả? Tôi đang cố giúp thôi mà, tại sao Shimada lại tức giận như vậy?

“Đừng khinh thường chỉ vì bọn ta là lớp F!”

“Ồ vậy sao? Vậy trình độ lớp F làm được cái gì?”

“Thích thì chiều! Triệu hồi linh thú!”

Shimada hét lên và con Chibi Shimada tôi đã thấy nhiều lần trước đây xuất hiện.

“Đây là điều ta sẽ làm! Ta sẽ cho ngươi thấy sự khác biệt về đẳng cấp!”

Tên nam sinh lớp B đang đấu võ mồm với Shimada cũng triệu hồi linh thú của mình. Nó cầm một con dao và chạy nhanh đến phía chúng tôi. Dù đối phương không thực hiện những động tác phức tạp, nó cũng đã có đủ sức mạnh.

“Ngươi!”

Shimada cũng để linh thú của cô ấy tiến lên.

Rồi đòn tấn công mạnh mẽ của linh thú đối phương làm linh thú của Shimada ---

Kudo Shinji lớp B VS Shimada Minami lớp F

Toán học 159 điểm VS 171 điểm

“Ngươi là học sinh lớp F thật sao?”

Không, khả năng của họ gần ngang cấp với nhau! Chuyện gì xảy ra vậy?

“Hehe, đó là lỗi của ngươi khi chọn môn toán. Với môn này, ta không hiểu Kanji cũng không sao hết.”

Ồ, Shimada ơi, cậu thật hết xảy!

“À này Shimada, Văn học Cổ điển cậu được bao nhiêu điểm?”

“Chỉ một chữ số!”

Cô ấy chắc như đinh đóng cột! Quá đỉnh!

“Kudo, cần giúp không? Cậu không muốn bị vào phòng phụ đạo như thế này phải không?”

“Chết tiệt, giúp tớ với!”

Kudo hối hận cắn chặt môi. Thật đáng xấu hổ khi phải cần trợ giúp lúc đánh nhau với lớp F.

Tình hình không có lợi cho Shimada. Cả hai linh thú đều sử dụng vũ khí chiến đấu hết sức có thể. Nếu lực lượng của đối phương tăng lên thì cô ấy thua là cái chắc.

“Shimada, cậu cần giúp không? Cậu không muốn bị vào phòng phụ đạo như thế này phải không?”

“Cậu chỉ làm vướng chân tôi thôi!”

“Cậu đúng là thô lỗ!”

Tôi hối hận cắn chặt môi. Cô ta thật không biết phép tắc gì hết!

Tuy vậy, lúc này không phải là lúc để giỡn. Dù có mệt mỏi thế nào đi nữa, tôi không nên bỏ chạy trong tình thế này. Đây là lúc để tôi tham chiến.

“Triệu hồi linh thú!”

Một vòng tròn ma thuật quen thuộc xuất hiện bên cạnh tôi. Linh thú có sức chiến đấu ngang bằng với điểm môn toán của tôi dần dần hiện ra.

Gương mặt mạnh mẽ!

Thân hình cường tráng!

Nhanh nhẹn và khéo léo!

Sức mạnh tuyệt đối ngay khi xuất hiện!

“Mặc kệ Yoshii! Các ngươi có thể thấy cậu ta chỉ là đồ yếu đuối!”

“Trả lại đây! Trả cho tớ màn giới thiệu hùng hồn đó đi!”

“Tránh ra, đồ yếu đuối!”

“Shimada, cậu có phải là đồng đội của tớ không? Tại sao cậu lại sỉ nhục tớ như thế!”

Đúng là linh thú của tôi chỉ cầm cây kiếm gỗ và trông không được mạnh mẽ cho lắm.

Bây giờ tôi đang bị quân địch bao vây (một trong số đó là bạn học của tôi)!

“Giờ chúng ta gặp rắc rối rồi.”

Shimada nhăn nhó.

Dù cô ấy có thể chiến thắng, nhưng sự khác biệt về điểm số là quá nhỏ. Rõ ràng là Shimada đã sử dụng khá nhiều điểm.

“Vĩnh biệt!”

Một nữ sinh lớp B điều khiển linh thú tấn công, linh thú của Shimada không thể tránh né kịp. Giờ là lúc để tôi xuất hiện!

“Ăn cú đá này!”

Tôi cho linh thú của tôi chạy lên ngáng chân linh thú của đối phương.

“Á!”

Đối phương vấp ngã ngay lập tức vì đã quá khinh thường khả năng của tôi cộng với việc không quen điều khiển linh thú.

“Chưa hết đâu!”

Tôi sử dụng thanh kiếm gỗ chém đối thủ, làm nó ngã xuống đất. Đã đến lúc rồi!

“Aaaaa…”

Linh thú của tôi nhanh chóng nắm lấy lưng của đối phương, rồi đâm vào đầu nó.

Bùm! Tiếng động lớn vang khắp hành lang.

“Hả?”

Mọi người ai cũng đồng thanh nói vậy.

Kết quả trận chiến được định đoạt ngay tức khắc.

Sanaka Yuka lớp B VS Yoshii Akihisa lớp F

Toán học 166 điểm VS 51 điểm

Điểm số của trận chiến hiện lên.

Xấu hổ quá! Điểm số của cô ấy gấp ba lần tôi!

“Cái gì! Điểm của Sanada cao hơn phải không? Tại sao cậu ấy lại bị con linh thú yếu như vậy đánh bại chứ?”

Kudo lớp B phàn nàn với giáo viên. Giáo viên đâu có liên quan, cậu còn muốn gì nữa?

“Sao? Linh thú của mình vẫn còn sống à?”

Linh thú vừa mới bị đánh ngã đã đứng dậy, lực đánh thực sự không đủ mạnh…

“Yoshii, chuyện gì xảy ra vậy?”

“À…chắc là có vài điều lợi khi là ‘Kansatsu Shobunsha’.”

Từ màn trình diễn của mọi người trong trận chiến với lớp D, tôi nhận thấy rằng điều khiển linh thú không phải là chuyện dễ dàng.

Sức mạnh phi thường và sự khác biệt trong kích cỡ, những điều này khiến việc điều khiển linh thú trở nên khó khăn. Vì vậy mọi người chỉ đơn giản đem linh thú ra, đánh trực diện rồi để điểm số quyết định kết quả.

“Cậu nói lợi ích nghĩa là sao?”

“Nói cách khác, tớ đã quen với việc điều khiển linh thú!”

Là ‘Kansatsu Shobunsha’, tôi phải triệu hồi linh thú vô số lần, những cơn đau và mỏi mệt dội lại tôi bắt buộc tôi phải khiến linh thú của mình thực hiện những hành động phức tạp hơn. Nếu tôi chỉ biết thực hiện những động tác đơn giản như “chạy” hay “chém”, tôi sẽ không bao giờ làm được những công việc được giao.

“Đó chỉ là tai nạn!”

Đối thủ giơ dao lên rồi tấn công tôi. Tuy vậy, vẻ hoảng sợ của cô ấy làm tôi vui một chút.

“Ha!”

Đối diện với con dao của đối thủ, tôi ra lệnh cho linh thú chặn đòn tấn công đó lại. Như điểm số đã thấy từ trước, sức mạnh của chúng tôi khác biệt nhau đến ba lần. Nếu tôi chịu đòn trực tiếp, cây kiếm gỗ chắc chẵn sẽ bị gãy làm hai, nên tôi phải phòng thủ bằng cách làm đòn tấn công đó chệch hướng.

“Á!”

Con dao của đối phương bị quăng đi, và cơ thể của nó lộ đầy chỗ sơ hở.

“Haaa!”

Linh thú của tôi tiến lên phía trước, đánh vào hông và đầu của đối phương.

Sanaka Yuka lớp B VS Yoshii Akihisa lớp F

Toán học 126 điểm VS 51 điểm

Điểm số đã có vài thay đổi. Tôi đã bắt nạt đối thủ như thế này rồi nhưng khoảng cách về sức mạnh vẫn còn quá lớn. Linh thú của tôi yếu thật!

“Chúng ta không nên xem thường nó!”

“Dù tớ không muốn ăn hiếp lớp F như thế này, chúng ta không thể đứng nhìn được.”

Hai người khác phía sau tiến lên phía trước. Kiểu gì thì tình hình đã tệ hơn đúng không?

“À, chờ một chút. Ít nhất cũng phải đấu công bằng một chút chứ, hai đấu hai nhé!”

“Yoshii, cậu sai rồi, bây giờ không phải bốn đấu hai nữa.”

“Hả? Quân tiếp viện đã tới rồi sao?”

“Bây giờ là năm đấu một!”

“Shimada, cậu định phản bội tớ sao?”

Cô ấy ghét tôi đến mức nào nhỉ?

“Ta đến đây, hãy đỡ lấy!”

Cùng với những tiếng hét vô nghĩa vang lên, linh thú của đối phương ra đòn tấn công. Tôi ra lệnh cho linh thú của mình cúi người xuống để né đòn.

“Tên này!”

“Thằng khốn!”

Oái! Số lượng linh thú của đối phương đã tăng lên hai! Cái này có phải gọi là chết do bị hội đồng không?

Linh thú của đối phương đứng kề bên nhau rồi tiến lên phía chỗ tôi. Tôi nên tránh việc bị bao vây trước khi nghĩ đến tấn công.

“Chắc chắn rằng chúng ta sẽ hạ gục nó trong vòng một cú đánh…”

“Không có cú đánh nào của chúng ta lại trúng mục tiêu…”

“Thằng này cứ giống như Metal SlOme.”

Tôi không yếu như vậy!

Linh thú của tôi tức giận chạy đến chỗ một trong hai con linh thú kia và đấm một phát, trúng phóc!

Và tôi bị đau tay. Đó là kết quả của phản lực dội lại.

“Bắt đầu được chưa?”

“Chết tiệt! Mình phải rút lui thôi!”

Kudo nhận ra rằng hắn không thể thắng một đấu một và quyết định lui về. Vừa rồi hắn lãng phí rất nhiều điểm, nên tốt hơn là nên bỏ chạy. Bây giờ nó đã trở thành ba đấu hai --- Không, Shimada cũng đã mất rất nhiều điểm, nên bây giờ là ba đấu một.

“Shimada, thực hiện đi!”

Tôi ra lệnh cho Shimada, người không bị đối phương tấn công vào lúc này. Cô ấy nhìn vào cái bình chữa cháy tôi đã dùng lúc trước.

“Rõ!”

Shimada lấy bình chữa cháy rồi rút chốt an toàn ra. Bây giờ chúng tôi có thể chạy được rồi ---

“…”

--- nhưng Shimada lại đứng yên tại chỗ. Sao vậy?

“Nhanh lên nào!”

“À, tôi phải làm gì đây?”

Cô ấy trông như đang đứng làm dáng.

“Sh-Shimada! Cậu muốn gì?”

Shimada đã lộ rõ bản chất trong tình thế cấp bách như thế này! Rất khó để chúng tôi có thể chiến đấu lại ba đối thủ cùng một lúc!

“Tôi muốn gì à? Được thôi ---”

“Tớ sẽ làm tất cả những gì cậu muốn!”

“Vậy đầu tiên, hãy đổi cách xưng hô!”

“Được rồi! Tớ sẽ đổi ngay!”

“Vậy tôi sẽ gọi cậu là Aki, còn cậu sẽ gọi tôi là Minami-sama.”

“Mi-Minami-sama! Được chưa?”

“Kì nghỉ này, tôi muốn đến tiệm ‘La Pedice’ trước nhà ga để ăn bánh crepe.”

“Chết tiệt! Tớ chỉ sống bằng nước muối! Làm sao mà cậu lại có ý nghĩ xa xỉ như thế --- Á! Được rồi, được rồi, tớ sẽ đãi cậu một bữa, Minami-sama! Hãy để tớ đãi cậu, xin đừng bỏ tớ lại một mình!”

“Tốt lắm, và điều cuối cùng.”

“Còn nữa sao? Tha cho tớ đi!”

Shimada trông rất vui vẻ.

“Nói rằng cậu sẽ yêu tôi mãi mãi?”

Cái gì! Đây giống như là hôi của nhà đang cháy vậy! Tớ sẽ khắc cốt ghi tâm chuyện này!

“Cậu sẽ yêu tôi mãi mãi.”

Tôi lặp lại chính xác từng từ cô ấy vừa nói. Bây giờ cô ấy không còn gì để phàn nàn nữa rồi chứ?

“Đồ ngốc!”

(Tiếng nổ)

Đám lửa đã bị dập tắt.

Bột trắng phủ khắp người chúng tôi và cuối cùng chúng tôi cũng đã thoát ra được.

Nhưng tại sao Shimada lại trông tức giận đến thế?

“Phù…mệt quá rồi!”

“Y-Yoshii! Bạn có làm sao không?”

Himeji mở cửa rồi chạy ra. Bộ ngực của cô ấy làm tôi thấy hoa mắt.

“Ừ. Chuyện nhỏ mà --- Á, đau quá!”

Shimada mạnh bạo đạp lên chân tôi. Không hiểu sao hôm nay Shimada lại rất tức giận với tôi.

“Hừm!”

“S-Shimada, tớ làm sai chỗ nào vậy?”

(Liếc mắt!)

“Á, k, không, Minami…”

Ánh mắt giết người đó đang tập trung về phía tôi.

Dù cô ấy đã bảo tôi không cần phải thêm ‘sama’ vào, nhưng cách tôi gọi cô ấy không được thay đổi.

Tôi thực sự không thể làm quen với cách gọi cô ấy là Minami trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

“Tại sao hai bạn lại thân thiết nhanh như vậy?”

“Hả? Cậu nói bọn tớ à?”

Nếu chúng tôi thân thiết đến thế, cô ấy sẽ không vừa đạp lên chân vừa đe dọa tôi cùng một lúc, đúng không?

“À, cậu về rồi à? Cảm ơn nhiều lắm.”

“Trông cậu vẫn ổn.”

“Ừ, tớ đã sống sót trở về.”

Yuuji và Hideyoshi bước ra ngoài. Muttsurini trông có vẻ không quan tâm đến chúng tôi lắm, nhưng hắn cũng khẽ gật đầu về phía tôi.

“Nào, mọi người.”

“Sao?”

Yuuji nhìn mọi người rồi nói.

“Theo tình hình bây giờ, lớp C đang là kẻ thù của chúng ta. Chúng chưa tuyên chiến ngay lúc này, nhưng sẽ làm như vậy ngay khi trận chiến giữa ta và lớp B kết thúc. Thật tình, chúng ta không có cơ hội chiến thắng nào nếu chúng ta phải đối mặt với lớp C ngay sau khi đánh xong lớp B.”

Chắc hẳn chúng cũng nghĩ như vậy. Ngay cả khi chúng tôi thắng lớp B, chúng sẽ không cho chúng tôi thời gian nghỉ ngơi và tấn công chúng tôi ngay lập tức.

“Vậy chúng ta phải làm gì đây? Nếu chúng ta thắng lớp B thì cũng chỉ có bọn lớp C là hưởng lợi thôi đúng không?”

Đúng vậy…

“Đừng lo.”

Để trấn an cả nhóm, Yuuji nhìn với ánh mắt rực lửa và nói.

“Chúng dự định tấn công ta thế này, ta sẽ phản công chúng theo cách của tớ.”

“Cách của cậu?”

“Ừ, sáng mai tớ sẽ bắt chúng trả cả vốn lẫn lời.”

Sau đó chúng tôi giải tán và tiếp tục trận chiến vào ngày mai.