Trans: Hito
Edit: Bận việc nên để mai đăng bản Edit
Đôi lời: Arc 11 đã hết, xin phép được sang Arc 12 rồi :3
___________________________________________
Tại thủ đô của Đế quốc Shouro, Jin được Nữ Hoàng công nhận và trở thành khách cấp quốc gia.
Anh sắp đặt một kế hoạch chống lại 'Sốt Cạn Kiệt Mana', căn bệnh không chỉ lây lan ở Làng Kaina mà là cả Vương quốc Cline... và có khả năng truyền khắp thế giới.
Kế hoạch để giải quyết tình huống là giả bệnh, đặt một con hình nhân thay thế lên giường ở chỗ mình, và tạm thời về Làng Kaina.
Vào ngày 20 tháng Năm, chuyện đó cũng đã được hoàn thành một cách an toàn. Đó là cái ngày Jin rời Làng Kaina.
“Lần này chắc là hơi lâu đấy”
Phía trước công xưởng là nơi ở riêng của Jin, Jin báo cho 'gia đình' mình về việc anh khởi hành.
“Bảo trọng nhé, Onii-chan!”
Hannah ngoan ngoãn tiễn Jin đi.
“Vậy thì, Elsa và Smith-A sẽ ở lại, nên là nếu có điều gì mà mọi người không hiểu về Ma Thuật Chế Tạo thì hãy đến hỏi họ”
Ngay cả khi Jin vắng mặt, Elsa đã quyết định rằng để học Ma Thuật Chế Tạo, cô sẽ cố tạo ra một Golem Smith tùy chỉnh.
“Chúc anh may mắn trên chuyến đi... Bảo trọng ạ”
Elsa lộ vẻ mặt có phần cô đơn nhưng vẫn tiễn Jin với một nụ cười.
“Jin-sama, xin hãy bảo trọng. Tôi sẽ chăm lo cho Barou và Belle”
Sau khi nói thế, Mine đảm nhận hai đứa nó với tư cách là người học việc.
“Jin, nhớ thỉnh thoảng quay về đó”
Martha nói vậy với một nụ cười.
“Tôi đi đây”
Và rồi, để lại những lời ấy đằng sau, Jin rời Làng Kaina.
Sau đó, Jin nhảy lên xe, lên đường đến Đế quốc Shouro thông qua Đảo Hourai.
“Chào, Jin! Mừng anh quay lại!”
“Tôi về rồi đây”
Cỗ xe xuất hiện tại vùng ngoại ô Roizart của Đế quốc Shouro, một nơi tránh xa tầm mắt của công chúng.
“Vừa kịp nhỉ?”
Vừa kịp giờ cuộc gặp mặt đã xếp trước đó với Reinhardt. Jin cảm ơn Reinhardt vì đã vất vả.
“Có vấn đề gì với con hình nhân thay thế không vậy?”
Sau câu hỏi đó, mặt Reinhardt có vẻ rắc rối.
“Ừm, vài người đến thăm, và hầu như là không có vấn đề gì cả. Chỉ trừ một người...”
“Huh? Có lẽ nào...?”
Với Jin, chỉ có thể là một người đặc biệt thôi.
“Ừ, Nữ Hoàng Bệ Hạ...”
Nữ Hoàng 'có vẻ' là có khả năng nhìn thấu bản chất thật của đối phương. Khả năng cao là ngay cả trong một khoảng thời gian ngắn, bà có thể đã nhận ra đó là con hình nhân thay thế chứ không phải bản thân Jin.
“Tôi sợ những gì xảy đến tiếp theo...”
Trong khi nói vậy, Jin nở nụ cười trên mặt. Chẳng biết sao, anh không thể mường tượng cảnh Nữ Hoàng lại đi yêu cầu bất hợp lý về vật liệu này.
Mà, đồng thời, anh cũng không thể phủ nhận mình có thể đã quá lạc quan vì chuyện tốt của mình.
Mira-10, người thế cho Reiko, đã biến mất vào Cổng Dịch Chuyển cùng con hình nhân thay thế của Jin, và đổi lại, Reiko thật trở về.
“Otou-sama, con đã xong mà không hề bị chậm trễ ạ”
“Làm tốt lắm”
Với điều này, mọi chuyện sẽ như trước.
****
Hôm sau, ngày 21 tháng Năm.
Jin cuối cùng đã đến nhà gia đình Reinhardt.
“Jin-kun, thấy thủ đô thế nào? Ừm! Vì cậu ngủ lắm quá, nên chắc là không biết nhiều đâu nhỉ?”
Nữ Hoàng thành thật chính thức đi cùng để tiễn Jin. Bởi không phải việc chính thức, những lời của bà cũng thẳng thắn theo.
“Dù rằng có vẻ cậu không chỉ có ngủ đâu nhỉ?”
Sau khi nghe những lời đó từ Nữ Hoàng, người mắt nhắm mắt mở nhìn anh, Jin nghĩ.
(Uhh, đừng hoảng)
“Ta đã yêu cầu Reinhardt rồi, vậy thì Jin-dono cũng thế đi. Nếu có chuyện xảy ra, thì cứ liên lạc với ta”
Trong một khắc, mặt Nữ Hoàng chuyển thành nghiêm túc, và Reinhardt sửa lại tư thế trước khi trả lời.
“Vâng, thưa ngài. Đã rõ ạ”
Sau đó, Reinhardt và Jin rời Hoàng Cung Đế Quốc Shouro.
Bởi lãnh thổ của Bá Tước Randall nằm ở phía bên kia Hồ Tosmo, có hai tuyến đường có thể đi; đi vòng qua hồ hoặc băng qua nó luôn. Jin hy vọng là băng qua.
Để làm thế, trước tiên bạn cần hướng đến thị trấn Koju nằm cạnh bờ hồ. Thị trấn cách đây 20km, tốn nửa ngày để đi.
Điều này cũng rất thuận tiện cho Jin vì chuyện đó để anh từ từ tiến lên.
“Hôm nay chúng ta sẽ sắp xếp một chiếc thuyền tại thị trấn Koju. Sáng mai, chúng ta sẽ băng qua hồ”
Jin tận hưởng khi Reinhardt nói thế.
Đến Koju thật nhanh. Sau khi rời Roizart là 9 giờ sáng, và dùng bữa trưa tại thị trấn Ikishi nằm giữa Roizart và Koju, họ đến đích lúc 2 giờ chiều.
Koju, cùng với Kam nằm ở phía tây còn Lahaa nằm ở phía đông, là những thị trấn chịu trách nhiệm vận chuyển nước và ngư nghiệp tại Hồ Tosmo. Do đây là hồ nước ngọt, chẳng có hương thơm của biển hòa vào không khí. Tuy nhiên, vì đánh cá phổ biến, nên mùi cá thoang thoảng bay đi.
Jin và Reinhardt cùng Reiko, Steward, và Schwarz Ritter 'Noir' đi dạo thị trấn Koju. Sau khi thấy một nhóm du khách như vậy, tất cả những người đang đi trên đường đều chắc phải quay đầu.
Bởi Matheus, người đã hộ tống họ đến Roizart, đã trở lại nhiệm vụ thông thường của mình làm Vệ Binh Hoàng Gia, anh ta không còn phụ trách việc hộ tống họ nữa.
Tất nhiên, vì duy trì trật tự công cộng ở Đế quốc Shouro rất quan trọng, Reinhardt và Jin đã van xin mãnh liệt rằng không cần thiết phải có người hộ tống.
Tuy nhiên, với một vị quý tộc trẻ cao (và gầy), một người ngoại quốc khá lùn, một con Golem đen xì và một con Golem xám tro, cùng một bé gái trẻ đẹp tóc đen...
Làm gì có chuyện họ không thu hút sự chú ý.
“Nhìn kìa, bến cảng ở đằng đó ấy”
Tại con kênh được đào, có một cái cầu tàu, với một chiếc thuyền lớn (ít nhất là với thế giới này) đang neo đậu.
“Oh....!”
Hình dạng khác biệt đáng kể so với những chiếc có thể thấy ở Port Rock, thị trấn cảng của Vương quốc Elias. Jin nghĩ đó sẽ là khác biệt giữa du thuyền trên đại dương với nhũng con sóng gồ ghề, và thuyền để băng qua mặt hồ yên tĩnh.
Có nhiều chiếc thuyền đáy phẳng. Ở những vùng nông, thật dễ để những chiếc thuyền có đáy hình chữ V cọ xát với mặt nước và đáy hồ.
Đó là vì Jin là Magi Craft Meister duy nhất trên thế giới này, nhờ vậy mà anh có thể nhìn xuyên qua hình dạng một cách trọn vẹn như thế.
“Lớn khoảng 20m cơ à?”
Chiếc thuyền ấy là thứ mà bạn có thể bạn muốn gọi là 'phà chở xe'. Chiếc thuyền ấy chuyên chở xe và ngựa. Về phần năng lượng, có nhiều cách để Golem có thể chèo đi.
Điều đó hòa cùng năng lượng gió, chính là năng lượng của thuyền ở Hồ Tosmo.
“Oh, thú vị ghê ta!”
Jin nhìn với vẻ rất hứng thú về những chiếc thuyền lớn bé và những chiếc thuyền đi qua hồ đúng cách bằng cách dùng buồm và mái chèo. Ở thị trấn cảng Port Rock, buồm không được sử dụng nhiều.
“Haha! Tôi lấy làm vinh dự khi thứ này làm anh thấy hứng thú!”
Reinhardt ở cạnh Jin nói thế.
“Ngôi nhà mà tôi sinh ra và lớn lên nằm đối diện Hồ Tosmo này đây, ở một nơi được gọi là Vanne. Bởi vì vận chuyển nước cũng đang phát triển tại đó, tôi khá quen thuộc với tàu thuyền. Đó là lý do tại sao tôi lại muốn đến tham dự cuộc đua đấy”
“Cuộc Đua Thuyền Golem nhỉ? Cũng lâu lắm rồi ha...”
Chính tại cuộc đua ấy, Jin đã có dịp làm quen với Reinhardt và Elsa khi anh tham dự với tư cách là thí sinh.
“Đó là lý do tại sao cả Elsa lẫn tôi đều biết bơi từ khi còn nhỏ. Anh có thể bơi được bao lâu vậy, Jin?”
“Ừm, tôi...”
Jin chưa từng bơi ở nơi nào khác ngoài hồ bơi.
“Chắc là tầm 50m...”
Nghe thấy thế, Reinhardt mỉm cười và nói.
“Haha! Tôi không thể nói anh có thể theo kịp bọn tôi! Ý tôi là mấy tiếng ấy! Cả Elsa và tôi có lẽ đều có thể bơi qua Hồ Tosmo!”
Phần hẹp nhất của Hồ Tosmo nằm giữa thành phố Trom và Mahahama. Khoảng cách thì khoảng 10km. Dân địa phương nói để thực hiện nghi lẽ đến tuổi thành niên thì cần phải băng qua nơi này.
“Có rất nhiều người khỏe mạnh có thể bơi hai vòng thay vì chỉ có một vòng”
Jin ngưỡng mộ thực tế rằng người dân sống ở vùng nông thôn lại có nét đặc sắc này.
Reinhardt có vẻ không quen leo núi, nhưng mà, tuy tốc độ không tăng, thì anh ta cũng chẳng thở như Jin khi anh ta cùng anh truy đuổi Gigantes và leo núi vào lúc trước.
Có vẻ chức năng tim phổi được rèn luyện bằng cách bơi lội.
“Kia kìa, có lẽ chiếc đó cùng loại với chiếc mà ngày mai chúng ta lái đấy”
Nhìn theo hướng Reinhardt chỉ cho, quả thật là có một chiếc thuyền với kiểu dáng trông có vẻ rất ổn định.
“Đó là thuyền cao tốc có thể chở 10 hành khách. Tôi lấy thuyền của mình ra để làm tham khảo tại đây”
“Nhắc mới nhớ, hình dạng giữa hai chiếc đó trông rất giống nhau”
Với chiều rộng và đáy nông như vậy, Jin đã tin chiếc thuyền ấy giống chiếc kia sẽ thích hợp vào hoàn cảnh này.
“Không biết Marcia và những người khác đang làm gì nhỉ. Thuyền đôi nhỉ...?”
Reinhardt đang mang trên mình một khuôn mặt có vẻ như thể anh ta chìm vào hồi ức.
“...Jin, liệu chế chiếc thuyền Reiko-chan từng chèo được không?”
Và. đương nhiên, chuyện đó cũng làm rò rỉ bản chất của tên ngốc cuồng chế tạo.