Bậc Thầy Chế Tạo Ma Thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

98 2387

Tập 8 - Chương 47: Thành Viên Danh Dự

Trans: Hito

Edit: Ass2008

___________________________________

Cuối cùng, họ đã quyết định sẽ thảo luận chi tiết sau, và trao đổi lời chào rồi hướng đến quán trọ. Nhưng mà.

“Tôi đã chuẩn bị chỗ cho các cậu ở rồi”

Rymer Gebaltof nói.

Jin, Matheus và Reinhardt nhìn nhau để quyết định nên làm gì và sau cùng là quyết định chấp nhận lòng thành của chủ hội.

Quán trọ mà Rymer chuẩn bị là nhà của thị trưởng Anbelk, nơi cư trú của Saryuto Berurush.

Thành phố Anbelk hầu như cũng toàn là nhà một tầng nhưng nhà của thị trưởng cao đến mức đáng kinh ngạc, cao 3 tầng và tạo cảm giác lạc lõng giữa lòng thành phố.

“Rốt cuộc thì nếu có chuyện xảy ra thì bọn ta sẽ biết ngay mà” - là những gì mà thị trưởng nói khi ông chào đón Jin và những người khác.

Đúng thật vậy, cập nhật thông tin là nhiệm vụ khá rõ.

Phòng nhóm Jin nằm trên tầng 2 và cảnh quan chỗ đó không tệ lắm. Jin và Reiko, Reinhardt và Claude, Matheus và một người cấp dưới, mỗi cặp một phòng.

Họ được thị trưởng mời dùng trà sau khi cất túi đồ. Tầm 3 giờ chiều.

Cuống họng đã khát khô nên Jin, cũng như Reinhardt, chấp nhận.

Và quả đúng là Rymer Gebaltof cũng có ở đó.

Trà được phục vụ bốc lên một hương thơm dễ chịu, và khi mọi người đều đã ngồi, thị trưởng đứng dậy.

“Trước hết, ta muốn chào mừng mọi người đến với Anbelk, Reinhardt-sama”

Nói rồi, Saryuto cúi đầu. Tóc ông đã bạc màu và đôi mắt xanh lam. Ông khoảng 50 tuổi.

“Và, cậu là Magi Craftman Danh Dự của Vương quốc Egelia nhỉ, Jin-dono? Ta rất vui khi chào đón cậu”

Ông nói như để xác nhận, chứ không phải để hỏi. Rồi ông chào Matheus và ngồi xuống ghế. Sau đó, ông đối mặt với Jin và nói.

“Đó là Automata của cậu, đúng chứ? Con đang đứng đằng sau ấy? Nó được làm rất tuyệt đó!”

Ông vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Reiko.

“Nếu ta yêu cầu, liệu cậu có thể làm một con tương tự cho ta chứ?”

Đến Jin cũng phải ngạc nhiên bởi chuyện này. Anh đã làm vô số việc cho tới tận bây giờ nhưng chưa có ai yêu cầu làm một con Automata tương tự như Reiko cả.

Trong khi Jin đang lúng túng, kiếm tìm câu trả lời, Rymer đã ngắt ngang.

“Thị trưởng à, hãy nói chuyện đó sau đi. Jin-dono, Tôi đến đây hôm nay là để biến cậu thành Thành Viên Danh Dự của Công Hội Magi Engineer của Đế quốc Shouro”

Nghe thế, Reinhardt là người đầu tiên cất tiếng.

“Ohh, sẽ tuyệt lắm đấy! Jin, danh hiệu Thành Viên Danh Dự của Công Hội chỉ trao cho những người đạt được thành tựu rất là đáng kể thôi, và tôi còn chưa từng nghe đến việc trao nó cho người không phải công dân nữa!”

Anh ta rất vui, như thể là vấn đề của chính mình vậy.

Chủ Hội của Công Hội Magi Engineer ở Anbelk trao tấm thẻ vàng.

Nó lớn gấp đôi kích thước của một tấm danh thiếp.

“Bình thường thì tôi rất mừng khi làm vầy. Nhưng cậu đang ở giữa chuyến hành trình mà, và theo những gì tôi nghe từ Kotsu Rodoit, cậu cũng thích kiểu đó nhỉ. Liệu cậu có nhận nó chứ?”

“Có”

Từ lúc đầu, Jin chẳng có lý do để từ chối và, hơn nữa, danh hiệu Magi Craftman Danh Dự của Vương quốc Egelia quả thực là có ích lúc ở Vương quốc Cline nên anh vui vẻ chấp nhận.

Lúc sau, anh biết Reinhardt cũng là Thành Viên Danh Dự.

Hình như là nếu bạn có tấm thẻ này, bạn sẽ có nhiều quyền lực hơn đối với vật liệu tại Đế quốc Shouro và điều đó rất là tiện.

“Thật mừng khi cậu chấp nhận. Nhân tiện, Jin-dono, cậu đã làm máy bơm ở Hatata nhưng liệu cậu có thể làm thứ đó ở đây không, tại Anbelk này ấy?”

Đáp lại Rymer, là vẻ chua chát của thị trưởng.

“Wha! Ông bảo ta là nói chuyện của mình sau thế mà bản thân ông lại bắt đầu nói về nó à?!”

“Ngài đang nói gì thế? Tôi đang nói về thứ sẽ rất hữu dụng với mọi người. Còn ngài thì chỉ muốn nó vì sở thích của mình thôi”

“Dù là vậy, nó phụ thuộc vào Jin-dono mà, dù cho cậu ta có đồng ý hay không. Cái cách mà ông yêu cầu thật là bất công!”

Và họ bắt đầu cãi nhau, khiến Jin sửng sờ. Reinhardt cười cay đắng. Matheus mang vẻ mặt như đang nói họ muốn làm gì thì làm, và cứ thế mà uống trà.

Jin nghiêm túc lại và suy nghĩ một chút, rồi nhìn Reinhardt mà nói.

“Tôi nghĩ sẽ tiện biết bao nếu có 'máy hút bụi'”

Reinhardt cũng tán thành.

“À, phải rồi, thứ đó! Chúng ta có thể chuyển nhượng quyền kiểm soát nó cho công hội này!”

“'Hút bụi'? Ý cậu là sao?”

Rymer hỏi.

Jin quyết định trước đó là bàn giao máy hút bụi mà anh và Reinhardt đã làm.

Reinhardt vẫn còn dư một cái máy hút bụi trong xe.

“Ohh, quả là Reinhardt”

Jin khen anh ta, vì anh ta không có bỏ mà còn mang nó đến tận đây.

“Haha, tôi không muốn tiêu hủy hay bỏ lại thứ có thể trở nên hữu dụng đâu”

Reinhardt vừa nói vừa cười.

Rồi Jin vận hành máy hút bụi bản thử nghiệm mà họ đã chế ra để thể hiện độ hữu dụng của nó. Khu vực khô cằn và rất là bụi bậm thế vầy, Jin nghĩ máy hút bụi kiểu này sẽ trở nên có ích.

“Tôi đã làm thứ này trước cuộc hành trình nên lúc này bọn tôi chỉ có mỗi một cái thôi. Đặc biệt là bộ lọc... về miếng vải chặn rác, bọn tôi có thể thay thế nó bằng loại vải mịn hơn, cứng hơn và dùng phong ma thuật để tăng lực hút”

Trước mắt Rymer có một cỗ máy thực nên ông cũng mau chóng hiểu ra.

“Hmm, thật khó tin để nghĩ thứ ma cụ như vậy đã tồn tại...! Reinhardt-sama, Jin-dono, liệu hai người sẽ bán phương pháp chế tạo cho công hội chúng tôi chứ?”

Cả Jin lẫn Reinhardt đều gật đầu.

“Hmm, đối với thứ ma cụ như vậy thì... Oi, cậu nghĩ nó sẽ đáng giá bao nhiêu?”

Chủ hội, Rymer, ngoảnh mặt về sau nhìn vào chàng trai trẻ và hỏi.

“Hmm, theo ý kiến của tôi thì nó phải tầm 200.000 Torr”

Xấp xỉ 2.000.000 Yên. Bán nó cho công hội nghĩa là họ sẽ có thể tái tạo và bán nó cho dân chúng.

Phương pháp chế máy bơm được bán với giá 1.000.000 Torr.

Khi giá trị tăng lên và sự tiện lợi được cân nhắc, vì máy bơm có liên quan đến một thứ yếu phẩm rất cần thiết, nước, nên giá của nó là 1.000.000 Torr còn máy hút bụi giá 200.000 Torr có thể là hợp lý rồi.

Trước khi Jin có thể nói được thôi thì Reinhardt đã bày tỏ ý kiến.

“Tôi nghĩ là nên cao thêm chút. Phần này không phải là tôi tham lam hay gì đâu. Nhưng có những ứng dụng khác cho kỹ thuật này đấy”

“Ứng dụng khác?”

“Ừ. Chắc là chẳng có gì ngạc nhiên khi ông không chú ý đến nó tại ông mới chỉ thấy nó vào hôm nay thôi, nhưng 'phong ma thuật' của thứ này có nhiều cách sử dụng khác nhau tùy vào cách ông nghĩ. Ví dụ nhé, nếu ông chỉ đơn giản dùng nó như một thứ ma cụ tạo gió thì trong khoảng thời gian nóng nực...”

“Ohh, tôi hiểu rồi!”

Rymer kêu lên trong khi bàn tay này gõ vào lòng bàn tay kia.

“Thế thì... 400.000 Torr. Thấy sao?”

Sau khi nghĩ một chút.

“Ừm, chắc là được”

Reinhardt nói và nhìn vào Jin.

Không có lý do để từ chối nên Jin chỉ gật đầu.

“Vậy thì, bọn tôi trao 400.000 Torr nhé”

Và thế là, hợp đồng đã được lập.

Chàng trai trẻ khi nãy đã chạy lại về Công Hội Magi Engineer để mang tiền đến.

Trà đã nguội bị đem đi và thay bằng ly mới, nóng hổi.

Nãy giờ, Jin chưa uống nữa nên lần này anh muốn uống và đã nhấp một ngụm. Hương vị giống hệt trà xanh. Tại Jin không giỏi dùng đồ nóng, nên anh chậm rãi hoàn thành tách trà.

Thấy Jin đã uống xong, thị trưởng lại hỏi.

“Vậy, Jin-dono, liệu câu trả lời cho câu hỏi khi nãy của ta sẽ là gì đây?”

“Có vấn đề liên quan đến vật liệu và quả thực là tôi không thể làm giống toàn bộ được, nhưng-”

“Ohh, thế là cậu sẽ làm à?!”

Thị trưởng cất giọng vui sướng.

“Ừ, nhưng, tôi có thể hỏi ngài muốn một con Automata cho mục đích gì không?”

Nghe câu hỏi đó, thị trưởng gật mạnh đầu.

“Quá rõ ràng. Để làm bạn chơi cùng với cháu ta”

“Ngài có cháu ư?”

“Ừ. Chỉ là, cơ thể con bé yếu đuối lắm nên nó không thể ra ngoài nhiều. Vậy nên, nó cũng chẳng có đứa bạn nào và cảm thấy cô đơn. Ta nghĩ cháu mình chắc sẽ thích một con Automata như con của cậu”

“Thế à, ra là vậy”

Nếu là bạn chơi cùng thì Jin nghĩ mình có thể làm một con.

Ngay từ đầu, anh đã không định khiến nó giống hệt Reiko. Sẽ là quá đủ nếu hình dáng bên ngoài riêng biệt. Và nếu vậy thì vật liệu chung sẽ đủ.

“Nếu là cho cháu ngài thì càng nhanh càng tốt nhỉ”

“Ừ, cũng chẳng sao nếu cậu gửi nó từ đích đến của mình”

“Eh?”

“Eh?”

Cả hai đều bối rối.

Cả Jin và thị trưởng đều không hiểu ý của nhau.