Trans: Hito
Edit: Ass2008
BOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOM
__________________________________________________
Đối với cánh đàn ông đã thấy loài ve phóng to đã được Jin giải thích cặn kẽ.
“Ừm, chúng được gọi là ve. Chúng nhỏ, như bụi ấy và thực ra thì không có gây hại trực tiếp đâu mà là những người hít phải xác hay phân của chúng sẽ ngã bệnh thôi”
Saryuto, người đã được nói điều tương tự từ trước, đã gật đầu liên hồi, thể hiện sự đồng tình của mình. Jin kể về ve nhiều hơn nữa.
“Theo những gì tôi biết, loài ve này nhân lên nhiều lần tại những nơi ấm áp và ẩm ướt”
“Cái gì! Vậy là làm căn phòng ẩm ướt với ấm áp để cổ họng dịu lại bị phản tác dụng sao?!”
“Ừ, tại đó là vấn đề do ve mà”
“Sao có thể như vậy chứ...”
Saryuto gục đầu trong cơn sốc. Jin lại đó, đặt tay lên vai Saryuto.
“Không, chắc là cơ thể cháu ngài sẽ khỏe lên thôi. Vậy nên, tôi nghĩ chuyện sẽ tốt hơn nếu loại bỏ sạch loài ve đó ra khỏi phòng”
Nghe thế, Saryuto ngẩng đầu lên và nắm lấy vai Jin.
“Jin-dono! Ta rất trân trọng điều này! Hãy làm ngay thôi!”
Tại đó, Jin cung cấp thêm một lời khuyên.
“Về nệm và gối, tôi nghĩ ngài có thể loại bỏ sạch sẽ lũ ve nếu ngài sử dụng máy hút bụi”
“Ohh! Thì ra cũng có thể dùng như thế!”
Nghe vậy, Saryuto chạy ngay ra hành lang.
Jin, Reinhardt, Matheus, vả chủ hội của Công Hội Magi Engineer Rymer Gebaltof đang đứng tại phòng.
“Jin-dono, thứ này(máy hút bụi) ư? Mà cậu có thể bán thứ này(kính hiển vi) cho công hội bọn tôi luôn không?”
Rymer hỏi Jin.
Jin đã đoán trước và gật đầu.
“Hãy dùng tốt nhé”
“Đương nhiên rồi!”
Và sau khi có một cuộc thảo luận khác, kính hiển vi được bán với giá 500.000 Torr.
Ngoài phần đó ra.
“Nếu ngài dùng máy hút bụi như vầy... để hút bụi trong phòng-”
Jin nói.
“Ohh! Cậu có thể dọn sạch bụi khỏi phòng à!”
Rymer Gebaltof đã phản ứng, không hổ là chủ hội.
“Trong trường hợp đó, ngài cần phải thay bộ lọc”
Jin khuyên.
“Hmm, tôi sẽ để Saryuto dùng nguyên mẫu để thử nghiệm thực tế”
*******
6 giờ chiều, đó là lúc ăn tối.
Trong phòng ăn, bữa ăn của thị trưởng thành phố, Saryuto, đã được dọn lên.
Thịt Kokarisk quay nguyên con. Bít tết dê núi. Cá nhồng nướng. Món rau hầm với thịt luộc. Sa-lát rau đủ màu. Nước ép Earbell. Và bánh mì trắng tinh.
Có quá nhiều món để một người ăn hết.
“Jin-dono, đúng như cậu nói, sau khi dọn sạch căn phòng và rửa tấm nệm, tình trạng của Yousse đã có tiến triển sau khi tỉnh dậy. Ta không biết cảm ơn cậu sao đây nữa!”
Nói thế, ông rót rượu cho Jin.
“Nhưng thật khó tin khi Vương quốc Egelia lại có một vị Magi Craftman thế này... Trên hết, họ còn đang tiến bộ về kiến thức ngành y nữa chứ...”
Rymer lẩm bẩm ngưỡng mộ. Hoàn toàn là hiểu lầm của ông nhưng nó lại có thể khiến mọi chuyện trở nên phức tạp nếu Jin nói thế nên anh vờ như không nghe gì hết.
“Jin, hôm nay anh vất vả rồi nhỉ”
Sau bữa tối, họ thư giãn tại phòng Reinhardt.
“Tri thức của Jin-dono khiến tôi đây phát khiếp. Sâu rộng đến nỗi tôi muốn nghỉ làm quân nhân và trở thành đệ tử của anh luôn nhưng chuyện đó không thể rồi”
Hình như Matheus hơi say, đúng là cảnh hiếm thấy.
“Vậy, cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra với việc làm một con Automata?”
Reinhardt hỏi. Jin cũng hoàn toàn quên béng đi chuyện đó.
“Hmm, giờ em ấy đã khỏe hơn hẳn rồi, chắc là sẽ tốt hơn nếu em ấy chơi cùng bạn loài người thay vì Automata nhỉ?”
Jin bật cười.
Đêm hôm đó, tất cả đều hơi say nên họ đi ngủ sớm.
Vì cơ địa của bản thân, chỉ có Jin là còn tỉnh. Nhưng đã có nhiều chuyện xảy ra nên anh cũng hơi mệt vậy là anh đi về phòng mình.
Khi anh đóng cửa lại, Reiko bắt đầu nói.
“Otou-sama...”
Chẳng biết sao giọng em ấy có vẻ nhỏ lại.
“Mm, gì vậy, Reiko?”
“Mới khi nãy, người nói sẽ tốt hơn nếu em ấy chơi cùng bạn loài người thay vì Automata nhỉ...”
Jin liền hiểu ra những gì mà Reiko đang quan tâm. Khi nói đến chủ đề này, Reiko trở nên bất an.
“Ahh, ý ta là đối với đứa trẻ đó thôi”
“...Thế còn Otou-sama?”
Em ấy nói với tông giọng bé hơn nữa. Jin đến gần, ôm Reiko và nói.
“Reiko, con là con gái ta, ta đã nói với con từ trước rồi, phải không? Con có thể tự hào đó. Con là đứa con gái duy nhất trên thế gian này có hai vị Magi Craft Meister làm cha mẹ”
“Otou-sama, con không phải bé gái, mà con là Automata”
“Hmm, nhưng, ta không coi con như một con Automata. Vậy nên con là con gái ta và ta xem con như một con người”
“...Cảm ơn người rất nhiều ạ”
Sự u ám trong giọng điệu của Reiko đã biến mất. Jin cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Được rồi, ta sẽ đi ngủ ngay đây”
“Dạ, con sẽ thức cả đêm, nên hãy yên tâm mà ngủ ạ”
********
“Mất rồi..”
“Thật sao, giám đốc điều hành...”
Người phụ trách việc kinh doanh một vùng của thương đoàn Raglan, Roland, đã rất bối rối khi thấy Làng Kaina trước mắt mình.
Họ không có muối.
Tất cả bắt đầu từ việc đường cao tốc bị đóng. Vì trận lở đất trước làng Doppa.
Đó là vào ngày 5.
Họ quay lại thành phố Sharuru ngay nhưng bởi là thương gia, họ đã không lãng phí thời gian tại nơi đó và đến thành phố Gohoho lân cận.
Họ bán hết sản phẩm tại đó và cũng mua vài món.
Rồi, sau khi khác nhận tình hình, họ trở về thành phố Sharuru thì họ đã thấy con đường được dọn sạch.
Lòng tin là thứ quan trọng nhất đối với người thương gia. Trên hết, Làng Kaina là ngôi làng giúp thương đoàn Raglan tiến triển đáng kể.
“Chúng ta đã làm mọi chuyện rối lên rồi. Phải nhanh lên thôi”
Roland vội phi xe ngựa đến làng Kaina. Đi rất nhanh, họ đã băng qua thành phố Sharuru và đến Doppa vào ngày 7.
Và hôm qua, tại làng Toka, vì lý do nào đó, muối bán được rất nhiều. Với giá gấp 3 lần nữa.
Một người lính bí ẩn đến và vì hắn mua lượng lớn muối ngay nên họ đã thiếu muối.
Chẳng biết họ nghe từ đâu nữa mà những tên thương gia xa lạ cũng đã đến và bán 100kg muối, giá cũng gấp 3 lần.
Có lẽ đám thương gia đó đã thu được lợi nhuận rất lớn.
Và đối với Roland, ông cũng phải mang muối đến Làng Kaina. Và thế là, ông đã đảm bảo đến mức tối thiểu, một lọ muối 20kg.
“Với thứ này, bọn mình sẽ phải để họ chịu đựng một chút và lại đến vào tháng sau”
Roland cũng cân nhắc đến việc chỉ mang theo muối, cùng một con ngựa thay vì xe ngựa trong vòng nửa tháng, tại đó là trách nhiệm của ông với tư cách là một thương gia.
Nhưng lọ muối của ông đã biến mất.
Đêm qua, họ chắc chắn đã mang theo một lọ muối trong khi nghỉ chân tại một nơi nằm giữa Làng Kaina và Làng Toka.
Muối rất cần thiết trong đời sống hằng ngày. Muối mà ông đã đảm bảo chuyển đến Làng Kaina đã đột nhiên biến mất.
Không, nói trắng ra, Roland đang xem xét đến khả năng bị trộm.
Giá thành không phải là một yếu tố. Họ đang mang những sản phẩm có giá trị hơn nhiều trong cỗ xe ngựa và ví của Roland cũng chứa đầy tiền lời mà ông kiếm được.
“Mất rồi...”
Thực ra, lần này, con trai Roland, Erik, không đi cùng ông. Cậu ta đang bận rộn phụ trách công nghệ tại Alban.
Lần này, Roland mang theo một tên lính mới.
Roland cũng không đi bán hàng suốt đâu. Sự thăng tiến trong các công việc nội bộ của ông đã được xác nhận. Đó là lý do ông đưa một tên lính mới theo để cho cậu ta mở mang trí óc.
“Về việc chuyện này xảy ra với tôi trong chuyến giao dịch cuối cùng với Làng Kaina, nơi mà chúng ta đã gầy dựng mối quan hệ tốt...”
Ngay từ đầu, tại đường cao tốc nằm gần mỏ Inado, nên có rất nhiều binh lính đồn trú gần đấy thế là trật tự công cộng tương đối tốt hơn. Roland chưa biết vụ vượt ngục vào hôm kia nữa.
Roland chán nản, vì ông chẳng hề nghĩ đến việc muối sẽ bị trộm.
“Sao cũng được, chúng ta cần phải đến Làng Kaina và trực tiếp báo tình hình cho họ...”
“Đúng rồi, thưa giám đốc điều hành”
Cỗ xe của Roland, thứ đang chạy với tốc độ đáng kinh ngạc kể từ hôm qua, giờ đang chầm chậm leo lên sườn núi.