Trans + edit: lambm7131
Tui đăng vì thấy hay :)))
―-―-―-―-―-―-―-―-―-―-―-―-
“Yo, em về rồi đây.”
Sau khi tạm biệt Yuuto.
Khi Miyu trở về nhà, cô có thể nghe được [Chào mừng quay về] từ hai người đang trong phòng làm việc.
Hai chị em thường ở phòng khách, nhưng giờ đã khuya. Và họ đã hoàn thành xong công việc của mình.
Miyu mở cửa phòng và thấy họ đang làm việc.
“Ồ, chị làm rất tốt đó. Mọi chuyện vẫn ổn với hai người chứ?”
“Ừ!”
“Em cũng ổn…”
“Chị hiểu, chị hiểu. Thế là rất tốt. Hửm? Không phải tiến độ của Mashiro-nee hơi chậm sao? Em tưởng hôm nay chị chỉ có một tiết trên trường?”
“Ừm…!”
Họ đã làm việc cùng nhau từ rất lâu rồi. Chính Kokono là người đã chen vào phía Mashiro đang ngập ngừng, vì cô ấy có thể để ý được đến tốc độ làm việc của mỗi người trong số họ.
“Bởi vì chị ấy đã đi lượn lờ với Yuuto onii-chan.”
“Hể, tin chuẩn không em!? Chị đã không tập trung cho công việc, Mashiro-nee.”
“Chuẩn chị nhé. Em đã nhận được tình báo rằng [Chị gái của cậu đang đi chơi với bạn trai của chị ấy], và khi họ cho em xem bức ảnh được chụp tại nhà hàng gia đình, thì họ nói rằng chính là anh ấy.”
“…Chỉ là bọn chị ăn trưa cùng nhau mà…”
Miyu không thể tưởng tượng được. Cảnh Mashiro bị Kokono ép cung khi phải quỳ seiza trên sofa.
Nếu cô ấy đã có được nhiều bằng chứng đến thế, thì không thể nào trốn được nữa rồi.
“Ể, chị là một tên trộm hèn hạ. Bên cạnh đó, sao chị không mời cả bọn em nữa? Cũng không phải là chúng ta đang trốn tránh Yuuto-nii.”
“Em đồng tình với chị.”
“…Chị xin lỗi.”
Mashiro co rúm người và xin lỗi.
“Chị cũng phải tức giận chứ, Miyu onee-chan.”
“…Hở? Không, cái đó…không cần thiết. Chị chắc rằng Mashiro-nee cũng đã biết hối lỗi rồi.”
Vì một lý do nào đó, Miyu đã không truy cứu cô ấy nữa.
Tính cách của chị hai bình thường sẽ không như vậy, và Kokono đã ngay lập tức liên tưởng được lý do tại sao.
“…Miyu onee-chan. Có thể nào…chị đã ở với Yuuto onii-chan.”
“K-Không, không. Không phải đâu.”
“…”
“…”
Khi họ nghe cách Miyu trả lời, Kokono và Mashiro dừng tay lại và nhìn nhau một cách nghiêm túc.
Họ tin chắc rằng cô ấy đang nói dối.
Theo quan điểm của cô chị cả, nó sẽ là [Em đang trách móc chị mặc dù em cũng cùng một giuộc.], còn đối với cô em út, [Chị cũng đang ăn mảnh.]
Cảm giác đó là điều bình thường.
“Giờ cho chị biết tại sao em về nhà muộn. Chị đã rất lo cho em đó.”
“Muộn như thế này. Chị cũng đã làm phiền Yuuto onii-chan…”
“Chị nói cho em biết, chị không cưỡng ép anh ấy, được chứ? Chị đang nói với em đó!”
[Em không ép anh ấy.] Cô đã cố nói với họ điều đó.
“…Vì đây là Miyu onee-chan, em chắc chắn chị đã được chiều chuộng rất nhiều.”
“Yuuto onii-san rất tốt bụng, nên chắc chắn anh ấy sẽ chiều chuộng em.”
“Và Mashiro-nee cũng như vậy. 100%.”
“Không phải thế mà!?”
Miyu cố gắng chuyển hướng chủ đề bằng cách ném bom sang cho Mashiro và cô ấy đang cố phủ nhận điều đó.
Trong khi cả hai bên đều đang ăn cả đống sát thương, chỉ có Kokono là ở ngoài vùng.
“Cả hai người đều là tên lừa đảo…Em thậm chí còn chưa đi cùng Yuuto onii-chan (một mình) lần nào…”
“C-Chị thực sự xin lỗi vì điều đó! Không phải chị đang cho em ra rìa đầu, Kokono! Chị thậm chí còn không biết Mashiro-nee đã gặp anh ấy!”
“Chị chắc chắn sẽ gọi em vào lần tới, Kokono!”
“C-Chị cũng vậy, bất cứ khi nào có cơ hội!”
Cả hai trở nên bối rối đến lạ thường.
Cảm xúc ghen tị và hoang mang ngày càng tăng cao.
Chính vì cảm xúc của Kokono được truyền đạt đi nên giờ cô đã khiến họ chỉ còn biết nín lặng.
“…Tốt hơn là hai người nên như vậy. Em cũng muốn gặp Yuuto onii-chan.”
Cả ba người đang bộc lộ những cảm xúc thật sự của mình.
Cuối cùng ngày cô gặp Yuuto cũng đã đến, một cách tình cờ, không cần sự trợ giúp từ ai cả.
Biết rằng hai người chị của mình đều đã có cơ hội của riêng mình, cảm xúc muốn độc chiếm lấy Yuuto của cô ngày càng lớn dần.