Around 40 Otoko no Isekai Tsuuhan Seikatsu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 01 - Chương 014: Vào bồn tắm ở trong rừng thôi

Muốn vào bồn tắm ghê. Bồn tắm nóng ấy. Tuy đã tắm ở giếng và sông, nhưng quả nhiên là người nhật thì phải là bồn tắm nóng.

Tuy nhiên có vẻ ở thế giới này, người bước vào bồn tắm nóng chỉ có đám quý tộc. Thật là sự khác biệt về giai cấp xã hội.

Nhưng mà, tôi có srl. Trên đó có bán bồn tắm Goemon loại thùng phuy giá 20,000 yên.

Tôi ngâm mình vào bồn tắm trong rừng và triển khai kế hoạch chữa trị những mệt mỏi ở thế giới khác.

Tôi đến bờ sông, nơi đã tổ chức tiệc cùng đám người thú và mở màn hình ra.

Bởi vẫn còn tiền, nên trước hết là nước. Nếu không nhầm thùng phuy chứa được khoảng 200L. Còn thùng nhựa chứa dầu hỏa chắc có dung lượng 18L.

Khi thử coi slr ――họ có bán thùng chứa nước trắng ha. 20L giá 1500 yên. Tôi quyết định mua 10 thùng.

Đâu thể dùng chung loại để đựng nước, dựng dầu hỏa với dầu ăn chung được, nên cần thiết mua từng loại riêng biệt ha.

Dầu hỏa dùng loại có màu xanh hay đỏ, như tôi thường thấy ở mấy chỗ như home center. Tôi đã hay dùng chúng để bổ sung dầu cho lò sưởi chạy bằng dầu hỏa ở nhà.

Khi ấn nút [Thanh toán], những cái thùng nhựa lăn trên mặt đá ở bờ sông, vang lên âm thanh lớn: garan garan.

Tôi mở nắp và ấn nó xuống dòng sông để nước chảy vào trong. thế này thì chẳng cần đến bơm ha. Khi thùng đầy, tôi bỏ vào itemBOX ―― cứ lặp lại như vậy 10 lần là được.

Nếu phải thu thập rồi cầm đống này thì khá vất vả, nhưng nhờ có itemBOX, tôi có thể trở về đến rừng với tay không.

Hoàn toàn là nhờ ơn của itemBOX-samasama.

Tôi chạy xe đạp leo núi trên con đường do mình mở ra và tiến vào rừng. Do rừng nằm ở bị trí cao hơn nên tôi đang leo lên để trở về nhà.

Ma~, bởi có hộp chuyển số, nên cứ hạ số xuồng là được. Lúc sáng đi mất có 10 phút, nhưng lúc về tốn mất 15 phút ha.

Dẫu có thể, so với đi bộ, nó hoàn toàn nhanh và thú vị hơn.

Khi vào rừng, thì trời đã hơi tối rồi. Nếu trời tối thì sẽ chẳng có ánh sáng nào chiếu vô trong rừng, nên tôi quyết định đốt lửa trong khi hãy còn sáng.

Trước hết, thử mua bồn tắm thùng phuy trên srl nhỉ .......

"Nhấn chuột thôi"

Cái thùng phuy rơi xuống với âm thanh đô-zưn. Nó được sơn màu xanh và có gắn một cái ống xả bằng đồng thau ở dưới đáy.

A~ ra là vậy ha. Mình toàn nghĩ đến chuyện cho nước vào trong, nhưng chẳng tính xem tháo nước kiêu gì cả.

Thêm nữa, nó có kèm một cái nắp gỗ hình tròn. Cái này sẽ nổi trên bồn tắm và để cho ta bước chân lên ha. Nếu không làm thế, sẽ bị bỏng mất bởi đáy thùng phuy khá nóng.

Kế đến, phải làm sàn đất nung. Nếu đặt nó trên mặt đất thì chẳng thể châm lửa, nên kiểu gì cũng phải xây.

Tôi mua các khối xi măng vuông (concrete block), xếp trên mặt đất rồi đặt cái bồn tắm thùng phuy lên trên, nhưng ...... nó nặng dữ!

Tôi nghiêng cái thung, rồi vất vả lăn nó lên trên các khối xi măng.

"Phù~~ ...... tiếp theo là nước à"

Trước khi vào bồn tắm thì tôi đã nhễ nhại mồ hôi rồi.

Đơn giản là cho nước vào từ nơi cao thôi ―― tôi suy nghĩ vậy rồi thử đứng lên thang. Chẳng đơn giản nếu đặt trực tiếp bình nhựa có chứa nước lấy từ bên trong itemBOX ra hay sao ―― Tôi nghĩ thế, nhưng ...... chuyện này không diễn ra suôn sẻ.

Nếu phần trên của cầu thang rộng hơn chút thì tốt ghê, nhưng ...... tôi không thể điều khiển vị trí xuất hiện một cách nửa vời nổi.

Tôi từ bỏ việc lấy nó trực tiếp ra từ itemBOX, rồi thử cầm một cái thùng nhựa rồi leo lên thang, nhưng mà ―― nặng khiếp!

Thế này, 20L nước có khối lượng 20Kg lận ―― hiển nhiên như cái bánh quy vậy [1]. Tôi vừa bỏ nước vô thùng phuy vừa nghĩ.

Thế này sẽ thấm mệt trước khi bước vô bồn tắm mất. Liệu có thứ gì tốt không ―― tôi lại thử tìm kiếm trên slr.

Tôi thử tìm kiếm ống bơm dầu chạy bằng điện, nhưng hầu như không có thứ nào có vẻ tốt cả. Vòi hút của chúng quá ngắn.[2]

Thứ có vòi hút dài, loại chân đạp (rotary) là dùng cho thùng phuy. Nó là loại dùng để chuyển từ thùng phuy sang thùng nhựa, chứ không dùng theo hướng ngược lại được.

Chưa kể, tôi từng dùng loại chân đạp rồi, tốn kha khá thời gian.

Thế nhưng, tôi đã tìm được món hàng tốt. Đó là bơm điện 100V. Với phần thân tứ giác màu đỏ, có vẻ là hàng ngoại quốc. Giá 10,000 yên.

Tôi nhấn mua bơm, và phần đính kèm để kết nối với nó thì cái bơm điện màu đỏ rơi xuống.

Tôi nối vòi với bơm rồi lấy mát phát điện chạy bằng diezen trong itemBOX ra. Mình đã chẳng ngờ đến sự tái xuất của thứ này lần nữa đấy

Tôi nối dây cắm rồi khởi động máy phát điện

"Switch ON!"

Tiếng mô-tơ vang lên ầm ĩ, nước đang được chuyển từ thùng nhựa vào thùng phuy. Thế này thật là nhanh! Chỉ tốn mất có khoảng 30 giây thôi.

Tôi có 10 thùng nhựa, nhưng nếu dùng hết thì nước sẽ lên đến miệng thùng phuy mất. Tôi bơm nước từ 8 thùng vào, còn 2 thùng dùng để điều chỉnh nhiệt độ nước.

Bởi đã bơm 2 thùng rồi, nên còn 6 thùng nữa, nhưng thế này sẽ mất khoảng 30 phút đê bơm nước. Được roài! Thế này sẽ xong ngay thôi.

Thoắt cái đã xong việc nên tôi bỏ bơm và máy phát điện vào trong itemBOX.

Giờ còn mỗi châm lửa đun nước sôi.

Nhưng dẫu thế tôi đã hơi thất bại chút. Miệng lò hẹp quá. Có vẻ cần làm cao hơn một chút.

Nhưng mà, thất bại là mẹ thành công. Sau khi vào bồn tắm, rồi đổ hết nước, mình chất thêm các khối cho cao lên cũng được.

Hôm nay cứ vậy mà triển khai thôi. Tôi bỏ củi vào miệng lò rồi đốt.

Phải phải, cần cài đặt nhiệt kế nữa. tôi cắm cái que ở rìa thung phuy, rồi treo cái nhiệt kế điện tử giá 1000 yên.

Dù cái nhiệt kế này hình như để dùng cho nấu ăn, nhưng ....... Ma~, nếu dùng được thì OK thôi.

Thỉnh thoảng tôi dùng tấm ván để khuấy, khoảng 1 tiếng thì nước sôi. Tốn kha khá thời gian đấy.

Nếu sàn lò đun rộng thêm chút thì độ lớn của lửa sẽ tăng và chắc có thể giảm bớt thời gian đun nước.

Trong lúc đun bồn tắm, tôi tranh thủ ăn mì cốc và gói cơm. Gói cơm này thật tiện nha.

Tôi đã thử tìm trong chợ của thị trấn, nhưng không có bán gạo. Nếu là người Nhật thì nên thấy biết ơn bởi lúc nào cũng có thể ăn cơm.

Tuy nhiên, nhân tiện châm củi đốt, nấu cơm trên cặp lồng cũng thú vị.

Hơn nữa, trong lúc đợi nước sôi, tôi đã tìm được món đồ tốt trên srl. Có một cái van có thể gắn trên nắp thùng nhựa

Với cái này, nếu để thùng nhựa theo phương ngang, thì mình có thể dùng nó như vòi nước máy. Thế này có thể điều chỉnh nhiệt độ bồm tắm được rồi.

Tôi lắp đặt cái thùng nhựa để điều chỉnh nhiệt độ nước ở trên đỉnh thang. Từng chút một trông nó giống bồn tắm rồi he.

Tôi mua thêm một chiếc thang nhỏ nữa, để làm bục đặt chân để bước vào trong bồn tắm. Nhưng, thực tế khi thử nghiệm ―― thứ này khó chui vào hen?

Theo tưởng tượng ―― có vẻ dựng thanh sắt vắt ngang qua rồi đu người vào thì tốt hơn nha .......

Tôi mua một thanh thép rỗng ruột trên slr. Rồi thử đặt nó trên rìa thùng phuy. Đây là chiến thuật để biến nó thành chỗ để chân

"Nào, cuối cũng mình cũng thử chui vào thôi haa~"

Tôi trần như nhộng giữ khu rừng đã trở nên tối thui. Tôi trèo lên thang bằng furi**n, rồi bám lấy thanh thép rỗng vắt trên miệng thùng phi và từ từ dẫm lên miếng nắp gỗ hình tròn trong khi trầm mình vô bồn nước nóng.

"Fưiiii~"

Trong vô thức tôi rỉ ra giọng nói như thể của ông chú, mà mình là ông chú mà, hết biết nói sao. Tuy nhiên, bồn tắm thật tuyệt. Đây là bồn tắm đầu tiên của tôi từ khi đi đến thế giới khác này.

Chưa kể lại còn tắm ở giữa rừng. Chính là nó, cực địa của cuộc sống chậm. Dù có muốn bắt chước cũng không sao bắt chước nổi đâu. Không, không thể đâu.

Tôi chui ra ngoài một lát để tắm rửa thân thể ―― nhưng rồi tôi nhận ra. Mình sẽ xử lí nước bẩn thế nào đây?

Nếu tính sống ở đây thì phải nghĩ cách xử lí nước thải và cầu tiêu.

Dẫu ở thế giới cũ, tại những nơi không có mạch nước ngầm, chúng sẽ thẩm thấu xuống đất và gây ô nhiễm, nhưng ...... thứ đó thối lắm ha. Cũng chỉ là con mương bình thường thôi.

Tạo phân bón từ phân cũng được nhỉ ―― cũng có nhiều cỏ nữa. Mình cứ trộn nó với thứ sinh ra với cỏ cắt vụn và đất là ổn

Bởi tôi cũng muốn canh tác toàn bộ khu vực này và xây ruộng nữa. Ban ngày cũng có nắng chiếu vô, nên chắc sẽ trồng được rộng rau đơn giản thôi

Tiếp theo là mạch nước ngầm à ...... Nhưng mà tôi chơi nghĩ ra phương pháp hợp lí.

Mình cứ bỏ vô Thùng rác trong màn hình status là được. Tôi thử đổ nước sôi vào cái hộp mì rỗng, ban nẫy đã ăn vào trong túi rác thì ......

Nó hiển thị [Hộp xốp] [Nước nóng]. Kế đến ―― tôi bấm nút dọn dẹp thùng rác .......

"Rồi, thùng rác đã rỗng"

Xong, thế là giải quyết được mục tiêu: xử lí nước thải ―― điểm chủ chốt là mình cứ vứt vô Thùng rác là được. Tôi vừa ngâm mình trong nước nóng, vừa suy nghĩ một cách cụ thể về phương pháp xử lí nước thải.

Tôi tạo bể lắng bằng bê tông còn phần nổi lên cho vô thùng rác, còn thứ tích trữ bên trong rãnh nước thải cứ để làm phân bón cũng được.

Trên srl cũng bán xi măng và cũng bán khá nhiều sách cách tự làm (DIY) bê tông nữa. Bằng cách nào đó sẽ ổn thôi.

Tôi dùng Yu○bo để lấp hố.

Mà~, dẫu cho không thể làm được một cái chính thống đến như vậy, cứ lắng trong bồn tắm nhựa cỡ bự cũng được ha.

Cần có thời gian công sức và tiền bạc để có thể duy trì một môi trường sạch sẽ. Ngày xưa cũng hút được khá nhiều phân từ trong bồn xí bằng bơm, cũng có lúc rỉ ra nước thải nữa.

Ở quanh thị trấn cũng có khá nhiều cống nước. Nếu nào xảy ra lũ lụt thì vất vả đấy.

Nếu nước chảy qua cống rãnh hay nhà vệ sinh, thì nó sẽ chảy ngược lại và lan ra khắp thị trấn. Sẽ là một tình huống bi thảm nếu thị trấn bị bao trùm bởi mùi khó chịu.

Tuy nhiên, nếu như thế ―― Thị trấn Dahlia thật xinh đẹp ha. Chẳng có mùi hôi thôi luôn.

Nói đến đây, mạch nước ngầm ở thị trấn đó thế nào nhỉ? Lớn tới đến thị trấn, hay hỏi thử xem nhỉ.

Tuy nhiên, giờ đã nhìn ra được con đường hơn rồi đấy

Tôi có dự cảm có thể sống chậm rãi ở dẫu là ở thế giới khác đi nữa.

------◇◇◇------

―― Ngày kế tiếp. Hôm nay lại không mở tiệm, mà dùng một ngày để dùng máy xúc cải thiện lại địa hình à.

"Được rồi! Triệu hồi Yu○bo!"

Tôi lấy cỗ máy hạng nặng ra khỏi itemBOX. Thứ to bự như thế này còn cho vào được, thì rốt cuộc bên trong như thế nào nhỉ?

Dù có nghĩ cũng chẳng hiểu ra nổi ha.

Nhanh chóng lên xe thôi, khởi động động cơ! Máy xúc cũng tựa như xe ô tô, dưới chân không có bộ phận gia tốc.

Ở bên phải ghế ngồi có cần gạt van điều tiết, nên sẽ dùng nó để diều khiển.

Nếu quay động cơ càng nhanh thì tay xúc sẽ chuyển động càng nhanh. Còn thao tác của tay xúc được thực hiện bởi hai cái cần gạt phía trước.

Chưa kể, ở trung tâm cũng có cần gạt, nhưng cái này để dùng cho di chuyển. Việc gạt nó về phía trước hay ngửa nó về phía sau sẽ được thực hiện bằng cách vặn vè phía bên trai hay bên phải để đổi hướng.

Nếu nhớ được thao tác thì đơn giản. Cứ nghĩ nó tựa như cái điều khiển của máy chơi game.

Sau khi đốn ngã cây, tôi cắt phần còn lại bằng cưa máy, rồi dùng máy xúc (power shovel) đào gốc lên.

Quả là mạnh mẽ (power). Việc này tuyệt đối đâu thể do một người thực hiện nổi. Nếu mình đào xung quanh nữa thì ra còn nhiều gốc cây nữa.

Nếu không dọn sạch đống này thì không thể xây ruộng được. Tôi cứ vậy đào đất dồn dập và nhổ các gốc cây.

Ma~, lại hiện ra rồi lại hiện ra rồi, có vẻ tôi chỉ toàn đào được những gốc cây có kích cỡ khoảng 10m ×20m.

Cứ để chúng khô rồi làm củi đốt vậy. Tuy nhiên, nếu không phơi khô khoảng nửa năm đến 1 năm thì chẳng dùng nổi làm củi đốt, nên tạm thời cứ chất núi chúng vậy

Không~ ―― vận hành máy móc hạng nặng thật vui. Giờ tôi có cảm giác muốn đào cả khu vực quanh đây vậy. Đây chính là cảm giác khi trở lại thửa còn hồn nhiên ha.

Tôi cẩn thận san bằng nơi dựng ngôi nhà nhỏ. Càng bằng phẳng càng tốt ha. Dù thế, móng nhà thì tính sao nhỉ?

Tiêu chuẩn cho loại nhà nhỏ này là móng beta[4], nhưng ...... tôi có cảm giác đặt mấy hòn đá đơn giản cũng được.

Rốt cuộc, mình cũng không rõ được độ lớn của căn nhà nhỏ nếu không mua thử nó ha.

Nhưng mà, nếu mua nhà thì mình sẽ đặt nó lên móng thế nào nhỉ. Khi tìm kiếm trên slr, cũng có bán kích thủy lực.

Chỉ còn cách đặt thứ này dưới căn nhà rồi nâng nó lên một cách dễ dàng thôi nhỉ? Ừ~m, trước mắt không mua hiện vật thì không giải quyết được ha.

Dẫu sao, mình cũng đã mua thứ lớn như máy xúc mất rồi, nên phần dư tài khoản đang vơi đi.

Phải lập quỹ bằng cách bán thứ gì đó cho thương hội Mallow thôi. Thứ gì ổn ha? Đường là hàng hóa cao cấp, hay mình bán đường nhỉ.

Thứ đỏ hẳn cũng là loại hàng hóa tiêu biểu với thế giới khá. Tôi mua đường trắng, đồng thơi mua mấy cái lọ trắng.

Mấy cái lọ trắng này ―― thực chất là hộp đựng tro cốt[5]. Khi tìm cái hộp cỡ lớn thì chỉ có mỗi loại này.

Mà~, dẫu có bảo là hộp đựng tro cốt, cũng đâu phải hàng cũ, nên chẳng có vấn đề gì đâu.

Sau đó ―― tôi mua một cái vòng cổ, hay trang sức với trang sức chạm khắc bằng bạc, hay thử mang trang sức mạ vàng đến nhỉ. Họ sẽ phản ứng thế nào chứ?

Trên slr cũng có bán trang sức bằng vàng. 18 món những quả nhiên là đắt. Cái vòng cổ thôi cũng đã hơn 200000 yên ha.

Tuy nhiên, tỉ lệ quy đổi tiền bạc khá tệ ha. Bạc tên slr bán rẻ nên nếu bán đắt ở đây mới quy đổi được nhiều tiền.

Quả nhiên, nếu bán thì nên chọn đồ bằng bạc cũng nên.

Bữa tối nay, bởi còn dư trứng, nên tôi sẽ ăn cơm tanin-don.[6]

Nhắc mới nhớ, mình thường hay ăn tanin-don ở nhà, nhưng không có mấy kí ức về việc ăn oyako-don ha ......。

Dù rằng mình rất hay ăn kara-age .......

Phải rồi, mình muốn ăn kara-age ha.Mua nguyên liệu là được, lần tới làm thử xem nhỉ.

------◇◇◇------

―― Ngày kế tiếp, tôi bỏ hàng hóa vào trong itemBOX rồi ghé thăm thương hội Mallow.

Chủ nhà Mallow và cô con gái Primula đã ra chào đón tôi.

Chủ nhà Mallow và cô con gái Primula đã ra chào đón tôi

"Tôi đã đợi anh đấy. Bởi có vô số khách hàng mong chờ hàng hóa của anh Kenichi đấy"

"Giá mà tôi kiếm được nhiều hơn chút, nhưng chẳng kiếm được mấy món đồ đáng giá nên ―― thật xin lỗi"

"Không không, để có thể có được từng ấy món đã là chuyện chẳng dễ dàng rồi, nên chuyện đó cũng đành chịu thôi"

Cứ vậy tôi đi theo đến phòng khách, rồi lấy các món đồ trong itemBOX lên trên mặt bàn.

"Ma~, thứ này mới tuyệt vời làm sao, bố ơii~"

Thứ Primula cầm lấy là cái vòng tay mạ vàng được trang trí bằng thủy tinh. Thiết kế của nó khá là phong cách.

"Quả là một cô con gái hết thuốc chữa ha. Nếu con mà lấy mất nó, thì chẳng phải nó sẽ không tới được tay của khách hàng hay sao"

―― ông Mallow đang nói thế, trong khi trông khá yếu đuối lúc van nài con gái mình.

"Cô Primula. Thứ này có màu vàng, nhưng chỉ là đồ mạ thôi"

"Đồ mạ ư? Anh bảo là mạ tức là ―― sử dụng thủy ngân và dán vàng lên ......"

"Đúng như vậy. Cô thật là tinh tường"

Thực sự nó sai, vì sử dụng mạ điện ha.

"Cớ sao phải làm việc tốn kém công sức như vậy chứ?"

"Ma~, bởi người làm ra nó là một kẻ kì quặc thôi"

Đương nhiên, là lời nói dối to đùng.

Tôi lấy một cái hộp màu trắng có nắp từ trong itemBOX và đặt xuống cái mặt bàn thấp.

"Hôm nay tôi mang tới một thứ khác biệt đến"

"Đây là ......"

Primula mở nắp cái lọ và đang nhìn chằm chằm vào thứ bột màu trắng bên trong.

"Đây là đường thôi"

"Ế? Cái này là đường? Thứ đường trắng như thế này"

Đường ở thế giới này chủ yếu là đường đen không qua tinh chế. (dù gọi là đường đen, nó thường mang màu nâu sẫm)

"Người thợ đã sử dụng phương pháp bí truyền, nó đã được sàng lọc một cách kĩ lưỡng cẩn thận"

Dù là đường, nhưng có thể được thế này nếu làm kĩ lưỡng.

Ngài Mallow và cô Primula đang nếm vị những hạt đường trên ngón tay.

"Hôu! Đây rõ rành là đường. Chưa kể nó không có vị chát ......"

"Họ đã sử dụng công sức để loại bỏ toàn bộ bọt thôi"

"Không, thứ này thật tuyệt vời"

―― 2 người họ nói như vậy với khuôn mặt vẫn đơ ra.

"Có vấn đề gì đó sao?"

"Anh Kenichi là người đến từ bên ngoài phải không nhỉ?"

Primula hỏi vậy như thể đang muốn nhấn mạnh nó.

"Dù đúng là như cô nói ......"

"Đường và muối là loại hàng hóa thuộc đặc quyền buôn bán của quốc gia đó"

"Ế?"

Tôi nhận ra điểm mấu chốt qua lời nói của ông Mallow. Rõ ràng muối và đường là hàng hóa quý báu. Dẫu ở thế giới cũ cũng từng có thời muối bị buôn bán đặc quyền.

"Tuy nhiên, chỗ đường này thật tuyệt vời. Nhà tôi sẽ mua nó với vai trò cá nhân"

Giá bán buôn mà ông Mallow đưa ra là ―― 1 hộp đường giá 1 đồng vàng (200,000 yên). Quả nhiên là tương đối cao. Còn cái hộp trứng đựng đường thì ―― hộp tro cốt cũng được trả với giá 1 đồng bạc (50,000 yên).

Đường thì được bán 1kg với khoảng 200 yên trên slr ha. Dù tôi cũng đã nghĩ thứ này sẽ có tỉ lệ quy đổi tiền tốt đến dị thường .......

Buôn bác đặc quyền à ...... đành chịu thôi.

Tuy đã hiểu được việc không kiếm được từ đường và muối, nhưng thứ mà đám nhà giầu đánh giá cao là trang sức chạm khắc.

"Mà có khá nhiều người muốn có thêm thứ này ......"

"Thứ này tốn khá nhiều công sức để sản xuất"

"Bởi nó là thứ được chạm khắc lớp đá mã não có màu sắc khác biệt hen?"

"Đúng như ông nói"

"Tôi cũng đã cho một người thương nhân đá quý quen biết xem, nhưng người ấy đã bảo nếu để tạo ra một thứ tương tự thì ―― bởi tốn quá nhiều công sức, rất khó để biến nó thành hàng hóa thương mại"

Cuộc giao dịch đã kết thúc một cách thuận lợi và tôi kiếm được 15 đồng vàng (3,000,000 yên).

Thế là mình sẽ mua được căn nhà nhỏ và đánh dấu thời kì sống trong lều trại.

Nhân lúc sắp rời dinh cơ về nhà, tôi hỏi ông Mallow về chuyện nước thải.

"Aa, Có những cái hố rác tự hoại sử dụng thủy thạch đấy. Anh không biết sao?"

"Ê~, bởi ở làng quê, nó thường xả nước bữa bãi, nên ......"

"Rõ ràng là như vậy ha~"

Ít ra, nếu đã sống ở thị trận thì có vẻ phải xây hố rác tự hoại rồi. Ra vậy ―― họ xây bể chứa xử lí sử dụng thủy thạch để làm sạch nước à.

Thế thì cũng phải công nhận là thị trấn sạch đẹp thôi.

Nhân tiện, toi-lét là loại giữ phân ở dưới đáy, rồi để cho những người chuyên môn xử lí ở ngoại ô và làm phân bón.

Ngày hôm đó, tôi mở quầy bán hàng ngoài trời ở chợ trước buổi trưa và kiếm được gần 10,000 yên.

Bởi bắt đầu buôn bán với thương hiệu Mallow, tôi dừng việc bán hàng ngoài trời cũng được thôi, nhưng bởi tôi chưa biết mình đang làm việc với người như thế nào mà.

Thực chất mối nhân duyên với thương hội Mallow vốn đến từ cô hầu gái đã ghé thăm quầy bán hàng ngoài trời.

Tôi đang phân khích vì có thể mua được căn nhà nhỏ và đang trở về nơi cắm trại.

------◇◇◇------

―― Giờ thì mua thử mua nó nhỉ.

Tôi xác nhận trên slr, bỏ căn nhà nhỏ kiểu cabin gỗ vào giỏ đồ. Giá cả là 1,700,000 yên, một món hàng mua sắm lớn.

"Làm thôi nào ―― ấn nút ha"

Tôi nhấn nút Thanh Toán.

Khi đó ―― Một số lượng lớn khối gỗ và bảng gỗ rơi xuống từ trên trời, kêu gara-gara. Cả khung cửa sổ kính. Chúng chất thành một núi trên mặt đất.

"Cái gì thế này đây!"

Sao lại lộn xộn thế này chứ?

Tôi thử xác nhận một lần nữa trang web của srl.

"Self-build ...... self-builddddddd?!"

Phải rồi, đây là bộ đồ nghề (kit) lắp ráp căn nhà nhỏ.

Thật ấy hả .......

---

Chú thích dịch giả:

[1] đoạn này là Atari mae da no Cracker, nhưng có cảm giác tác giả đang chơi từ đồng âm khá nghĩa, nhắc đến loại bánh quy (Cracker) của Atari Maeda

[2] ống bơm xăng

[3] Hình ảnh vị trí các cần gạt trong máy xúc (nói chung)

[3] Hình ảnh vị trí các cần gạt trong máy xúc (nói chung)

[4] Móng vải và móng beta

[4] Móng vải và móng beta

[5] Hộp đựng tro cốt. Tuy hầu hết người Nhật không theo đạo hoặc tham gia nhiều tôn giáo một lúc. Đa số mọi người sống theo Thần Đạo, kết hôn kiểu Thiên Chúa (mặc váy cưới trắng) và chết theo Phật Giáo (hỏa táng, để được tái sinh luân hồi). Dưới đây là ảnh một loại hộp đựng tro cốt bán trên trang Rakuten (楽天; lạc thiên; có thể coi đó là tên khác của trang Shangri-La)

[6] Tanin-don (他人丼; cơm người khác) đây là món cơm thịt bò với trứng, cùng hành tây. Khác với món cơm (bố/) mẹ con, hay Oyako-don, vốn ăn cả gà lẫn trứng gà. Còn món lại ăn trứng gà với một loại thịt khác (thịt bò), nên ta có thể gọi vui là cơm ông hàng xóm, cơm đổ vỏ (đùa thôi).

Đa số các món có đuôi "-don" (丼), ám chỉ những món ăn được đặt trên bát cơm, đều được ra đời trong cuộc cách mạng thực phẩm khoảng thập niên 80 thế kỉ trước. Tiêu biểu là các món, như: gyuu-don (cơm bò), katsu-don (cơm thịt cốt lết), Ebi ten-don (cơm tôm chiên); kaisen-don (cơm hải sản sống), unagi-don (cơm lươn); maguro-don (cơm cá ngừ)

Tiêu biểu là các món, như: gyuu-don (cơm bò), katsu-don (cơm thịt cốt lết), Ebi ten-don (cơm tôm chiên); kaisen-don (cơm hải sản sống), unagi-don (cơm lươn); maguro-don (cơm cá ngừ)

[8] kara-age (唐揚げ; thịt chiên ngập dầu, thường là thịt gà)