Do tình trạng bất thường lúc trước mà chàng trai trẻ dù đã lấy lại ý thức nhưng vẫn không thể đứng thắng người. Hơn nữa, do tác hại của việc mất nước bởi nhiệt độ cao của sa mạc cộng với việc cậu ta đổ nhiều mồ hôi nên gã trai trẻ được bảo ngồi vào trong chiếc xe và được cho phép uống nước bên trong.
Cả bọn nhồi vào đầu anh ta rằng chiếc xe bốn bánh này là một loại xe chở hàng, còn bản thân anh ta thì cảm thấy choáng váng trước sự thoải mái ở bên trong. Tuy nhiên, khi nhớ lại mình không thể hoàn thành nhiệm vụ nếu dừng giữa đường như thế này, cậu ta hồi tỉnh lại, không có thời gian để mà tận hưởng mấy thứ xa xỉ. Thế rồi, gã trai trẻ tự giới thiệu bản thân với ân nhân của mình, nhóm Hajime.
“Đầu tiên, xin được tỏ lòng biết ơn với sự tương trợ của mọi người. Cảm ơn rất nhiều. Tôi đã nghĩ bản thân sẽ chết trong tình trạng đó… và số phận Ancadi thế là hết rồi chứ. Tên tôi là Viz Fuad Zengain, con trai của người đứng đầu công quốc Ancadi, Randzi Fuad Zengain.”
Bất ngờ thay, cái kẻ tên là Viz này lại là một nhân vật quan trọng. Ancadi là một điểm trọng yếu trong khâu vận chuyển hải sản từ Elisen, để cho chúng không mất đi độ tươi, và 80% nguồn cung hải sản đến từ khu vực phía bắc lục địa đó. Nói cách khác, là nhà cung cấp thực phẩm từ phần phía bắc lục địa, Ancadi nắm độc quyền thị trường. Nhà cầm quyền Ancadi không chỉ là một quý tộc ưu tú, mà là một đại quý tộc được Đế Quốc Herrlicht tin cậy.
Nghe về danh tính của Kaori là một trong những “Tông đồ của Thần Linh”, đồng thời là người được triệu hồi từ thế giới khác, cũng như thân phận phiêu lưu giả hoàng kim của nhóm Hajime, Viz choáng tới mức con mắt cậu ta sắp lọt tròng. Do đó, trong thâm tâm cậu ta nghĩ, Đây liệu có phải là ân huệ của chúa trời!? Ngay cả một nữ thần cũng được gửi đến chỗ chúng ta! và cậu ta đột nhiên cầu nguyện với trời cao. Trong trường hợp này, nữ thần Kaori bị cậu ta làm cho sững sờ. Hajime dùng một chút Uy Áp giục chàng trai trẻ kể cho họ nghe về tình hình hiện tại khiến cho Viz sợ sệt nuốt khan và bắt đầu mở lời, cả người đổ mồ hôi.
Điều Viz kể tóm gọn như sau,
Bốn ngày trước, bỗng nhiên từng người từng người một ở Ancadi sốt cao rồi đổ gục mà không rõ nguyên nhân. Chuyện này thực sự quá bất ngờ, 3,000 trong số 270,000 cư dân bất tỉnh ngay trong ngày đầu tiên, và số người bệnh cứ tăng lên đạt mốc 20,000 người. Trung tâm y tế ngay lập tức chật kín, sau đó là trung tâm sinh hoạt chung. Các y bác sĩ vừa chữa trị cho bệnh nhân vừa tìm nguồn bệnh, nhưng giống như Kaori nói, họ chỉ có thể trì hoãn triệu chứng chứ không thể chữa được tận gốc.
Với sự việc như vậy, số lượng nạn nhân ngày một tăng lên. Sau một thời gian thì đến y bác sĩ cũng bắt đầu bị lây nhiễm. Số lượng bệnh nhân vượt quá mức mà các pháp sư trị liệu có thể đối phó. Dưới tình cảnh như vậy, đã có vài người do không được cứu chữa mà dẫn đến cái chết. Tuyệt vọng tràn ngập dân chúng bởi sự thật rằng họ sẽ chết chỉ sau hai ngày bị lây nhiễm.
Và rồi một người trong số các dược sĩ đã tình cờ dùng “Thẩm Định Chất Lỏng” lên nước uống. Dẫn đến kết luận rằng trong nước có độc tố gây ra tình trạng ma lực hỗn loạn. Cùng lúc đó, nhóm trinh sát được thành lập. Họ kiểm tra ốc đảo[1] ở Ancadi trong khi chuẩn bị sẵn tinh thần cho tình trạng tệ nhất, và như họ nghĩ, ốc đảo đã bị ô nhiễm.
Dĩ nhiên, ốc đảo là nguồn sống cho một quốc gia toạ lạc ở giữa sa mạc nên việc canh phòng và bảo quản rất nghiêm ngặt. Nghĩ theo lẽ thường thì chẳng thể nào có thể triệt hạ lính cảnh vệ của Ancadi rồi đầu độc ốc đảo dù có chuẩn bị kỹ lưỡng đến đâu.
Từ đâu, làm thế nào, do ai gây ra…. Nhóm trinh sát chỉ có thể tự vấn mình như vậy, nhưng quan trọng hơn, do lượng nước dự trữ từ hai ngày trước không còn bao nhiêu, và họ sắp sửa hết nước để dùng. Thế là họ không còn cách nào khác để cứu chữa những người uống phải nước ô nhiễm.
Thế nhưng, không hẳn là không còn cách nào khác --- có một phương pháp để chữa trị cho những người bị nhiễm bệnh. Phương pháp này cần có một loại khoáng gọi là “Tịnh Thạch”. Loại “Tịnh Thạch” này là một khoáng sản đặc biệt có khả năng làm bình ổn hoạt động của ma lực và một lượng nhỏ khoáng thạch quý giá này có thể khai thác được ở vùng đá phía bắc gần «Hoả Diệm Sơn Guryuu-en». Nếu “Tịnh Thạch” được làm thành bột và uống, nó sẽ có thể trấn áp được ma lực rối loạn bên trong cơ thể bệnh nhân.
Dù là vậy, khu vực đá phía bắc quá xa và cần ít nhất một tháng đi bằng xe ngựa. Ngoài ra, những phiêu lưu giả của Ancadi, đặc biệt là những người có khả năng đi vào mê cung của «Hoả Diệm Sơn Guryuu-en», thu thập “Tịnh Thạch” rồi trở về đều đã ngã bệnh hết cả. Còn bọn phiêu lưu giả nửa vời thậm chí chẳng đủ tài cán mà đi qua được lớp bão cát bao bọc «Hoả Diệm Sơn Guryuu-en». Bên cạnh đó, dù cho có người đủ khả năng làm vậy thì họ cũng chả có nước để mà dùng, nên cần thiết phải yêu cầu trợ giúp từ phía Đế Quốc.
Nội dung là xin một lượng nước có thể tạm thời tiếp tế cho 270,000 người ở công quốc Ancadi, kèm theo những con người mạnh mẽ đủ khả năng đi vào «Hoả Diệm Sơn Guryuu-en». Tuy nhiên, không dễ dàng gì có thể điều động những cá nhân mạnh mẽ làm việc này. Dù cho yêu cầu từ phía công quốc Ancadi không thể coi nhẹ, nên là Đế Quốc đầu tiên sẽ điều tra tình hình hiện tại ở Ancadi trước. Hơn nữa, phía Đế Quốc hẳn sẽ thận trọng tiến hành các thủ tục gây nên chậm trễ.
Do đó Zengain, nhà cầm quyền, nghĩ rằng cần phải cho Viz làm người đại diện để trực tiếp hỏi xin viện trợ.
“Cha, mẹ và em gái tôi cũng đã bị nhiễm và dù cho họ phục hồi được nhờ sử dụng lượng Tịnh Thạch dự trữ của Ancadi thì cơ thể họ vẫn rất yếu đến mức không thể đi đến một thành phố lân cận chứ chưa nói đến Đế Quốc. Đó là lý do tôi là người đi xin trợ giúp và đã rời khỏi Ancadi ngày hôm qua cùng với các cận vệ. Lúc đó tôi vẫn chưa có triệu chứng gì cả… nhưng có lẽ tôi đã bị lây nhiễm từ trước. Sự xuất hiện các triệu chứng hình như khác nhau đối với mỗi cá nhân. Tôi vô cùng rối bời trước tình trạng hiện tại… gia đình ngã bệnh, đất nước hỗn loạn, và làm thế nào để đàm phán được. Còn cần phải kiếm Tịnh Thạch nữa chứ. Ngay lúc này đây, mạng sống của những người dân Ancadi đang dần lịm tắt… vậy mà bản thân tôi lại ở trong tình trạng khốn khổ này!”
Dù không dồn được lực vào cơ thể, Viz vẫn xiết chặt nắm tay, dộng vào đùi. Cậu ta có vẻ có tinh thần trách nhiệm cao đối với người dân như một vị lãnh chúa kế nhiệm Ancadi. Cậu ta hẳn cũng tự cảm thấy xấu hổ đã để cho các cận vệ của mình bị tiêu diệt khi bọn sâu cát tấn công.
Tuy nhiên, may mắn thay bọn chúng lại do dự không ăn cậu do cảm giác được căn bệnh. Dù rằng cậu ta bị kiệt sức do căn bệnh nhưng đó lại cũng là nguyên nhân mà lũ sâu cát không tấn công cậu ta, kết quả dẫn đến cậu gặp được nhóm Hajime. Đời là thứ người ta chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
“…Tôi muốn mọi người, không, là tôi thỉnh cầu mọi người với tư cách đại diện chính thức của Lãnh chúa công quốc Ancadi. Xin hãy cho tôi mượn sức mạnh.”
Nói đoạn, Viz cúi đầu. Im lặng bao trùm trong xe mất một lúc. Tiếng cát bị gió thổi đập vào cửa sổ nghe rõ mồn một. Bản thân Viz biết rằng là một đại diện của Lãnh chúa thì không nên dễ dàng cúi đầu trước người khác, nhưng cậu ta lại quá tuyệt vọng mà bằng mọi giá không được để vuột mất cơ hội này.
Tất cả ánh mắt nhìn về phía Hajime. Mặc dù họ để việc quyết định cho Hajime nhưng rõ ràng trong mắt mọi người, trừ Yue và Tio ra, đang bảo cậu giúp anh ta đi. Đặc biệt là Kaori; cô không thể coi nhẹ tình hình này với tư cách một “Trị Liệu Sư”. Ánh mắt cô ấy đang thỉnh cầu cậu. Thế nhưng, Myuu lại còn thẳng thắng hơn nhiều.
“Papa~, Papa không giúp anh ấy sao?”
Cô bé nói, trong khi nhìn cậu bằng con mắt trong trẻo thuần khiết. Cô bé có vẻ tin tưởng vô điều kiện rằng Hajime có thể giải quyết bất cứ vấn đề nào. Đối với Myuu, Hajime là anh hùng số một và duy nhất. Trước Myuu và ánh mắt mong đợi của Kaori, “Không còn cách nào khác”, Hajime nhún vai, biểu cảm gượng gạo.
“Fufu”, Shia và Tio cười khúc khích. Hajime ngay lập tức nhìn qua vai về phía Yue, cô nàng… vẫn như bình thường. Bất kể quyết định của Hajime có là gì, cô vẫn sẽ hỗ trợ hết mình. Không nói một lời nhưng những cảm xúc ấy của Yue được truyền đạt rõ ràng tới cậu. Hajime nựng má Yue, và đồng ý với thỉnh cầu của Viz.
Ngay từ đầu cậu cũng dự định đi đến «Hoả Diệm Sơn Guryuu-en» rồi, và đã nghĩ rằng đến lúc ấy sẽ để lại Myuu ở Ancadi. Dù sao mang theo một đứa trẻ bốn tuổi vào Đại Mê Cung là không ổn gì hết. Và như thế thì việc thu thập “Tịnh Thạch” trong khi chinh phục mê cung cũng không phải vấn đề, với cả sẽ không có gì nguy hiểm cho đứa trẻ tộc bán nhân như Myuu vì nguồn gốc gây nên rối loạn ma lực đã được xác định. Suy cho cùng, đó là một vấn đề Hajime có thể tiện tay giải quyết trong khi thực hiện lịch biểu của mình.
“Với sự trợ giúp của một hoàng kim phiêu lưu giả như Hajime-dono đây, tôi muốn anh thu thập “Tịnh Thạch” ở Hoả Diệm Sơn trước, nhưng đầu tiên cần phải đi tới Kinh Đô để đảm bảo nguồn nước đã. Liệu cái Tạo Tác vận chuyển này có thể được người khác ngoài Hajime-dono điều khiển không?”
“Ờ, ngoại trừ Kaori và Myuu, mọi người còn lại đều có thể sử dụng nó, nhưng… không cần thiết phải tới Kinh Đô làm gì. Tôi sẽ đảm bảo nguồn nước bằng cách nào đó, nên tôi muốn tới công quốc Ancadi trước, ý cậu thế nào?”
“Hajime-dono có thể bằng cách nào đó đảm bảo nguồn nước ư? Ý ngài là gì?”
Những lời bảo rằng Hajime có thể chu cấp nguồn nước cho vài trăm ngàn người khiến Viz hồ nghi, và chuyện đó cũng là lẽ bình thường thôi. Tuy nhiên, không cần phải vận chuyển nước từ xa, Hajime vẫn có cách để có được nước. Đó là thu thập hơi ẩm trong không khí bằng phép thuật hệ nước.
Dĩ nhiên việc này với một pháp sư bình thường là điều bất khả thi, nhưng bên cạnh cậu đây là thiên tài ma thuật hiếm có, Yue. Ngoài ra, Yue còn có nhiều cách để ngay lập tức hồi phục ma lực của mình. Hơn nữa, Viz hay Randzi vẫn sẽ có đủ thời gian để đến Đế Quốc xin viện trợ một khi tình trạng thể chất của họ hồi phục đồng thời mang theo lượng Tịnh Thạch còn lại ở Ancadi.
Sau khi giải thích như thế, Viz ban đầu không thể tin được. Dù sao thì cơ hội để cậu có thể đến Đế Quốc trong tình trạng hiện tại rất mong manh, nhưng cậu ta cuối cùng cũng đồng ý trở lại Ancadi sau khi được Kaori, “Tông đồ của Thần Linh” thuyết phục.
Trong khi bị bất ngờ một lần nữa trước tốc độ phi thường của chiếc xe như thể trượt trên sa mạc, Viz tự hỏi tại sao một “Tông đồ của Thần Linh” như Kaori lại ở một mình và được các phiêu lưu giả hộ tống, tại sao một đứa trẻ Hải Nhân Tộc lại gọi con người như Hajime và Papa, tại sao họ lại đi cùng với người tộc Thố Nhân và tại sao mà một phụ nữ tóc đen quyến rũ lại nở nụ cười ghê tởm khi bị hành hạ, nhưng trong lòng cậu nảy nở lên một hơi ấm hy vọng.
***
Nằm giữa một không gian màu nâu mù mịt cát, xứ sở Ancadi mà họ đặt chân đến cũng giống như thành phố thương mại trung lập Fhuren, được bao bọc bởi một lớp tường thành, bức tường ở đây thì là màu trắng sữa. Mặt ngoài bức tường và các ngôi nhà màu trắng sữa tạo nên sự tương phản tuyệt vời với màu nâu của thế giới xung quanh.
Tuy nhiên, thứ khác biệt với Fhuren chính là những cột ánh sáng chiếu lên nền trời từ bức tường kín hình dạng không đồng đều. Những cột sáng hội tụ lại trên cao, tạo nên một mái vòm bao phủ cả Ancadi. Đôi lúc có vài gợn sóng xuất hiện như khi ném một thứ gì đó vào mặt nước, tạo nên một khung cảnh kiều diễm.
Hình như mái vòm này ngăn không cho cát bay vào thành phố. Và dù cho những con sâu cát lớn thỉnh thoảng xuất hiện những khi trăng tròn cũng không vào được Ancadi nhờ có mái vòm. Từ bên trong nhìn ra, thời tiết giống như bị mây bao phủ.
Nhóm Hajime nhập cảnh vào Ancadi thông qua một chiếc cổng lớn sáng lấp lánh. Thậm chí cả cánh cổng cũng được dựng kết giới ma thuật để ngăn không cho cát tràn vào. Người gác cổng tuy ngạc nhiên khi thấy chiếc xe ma thuật bốn bánh nhưng họ không có đủ năng lượng để gặng hỏi do bầu không khí u ám bao trùm Ancadi; bọn họ nhìn vào có vẻ như đã buông xuôi rồi. Ấy thế mà, khi họ nhận ra Lãnh Chúa kế nhiệm đang ngồi ở ghế sau chiếc xe thì bỗng đứng thẳng người dậy, trông như đã lấy lại chút năng lượng của một người lính.
Cổng vào Ancadi nằm ở vị thế cao, có vẻ được xây dựng nhằm mục đích cho những du khách có thể thưởng ngoạn vẻ đẹp của toàn thể Ancadi.
Nhóm Hajime hiển nhiên là phải ngưỡng mộ trước vẻ đẹp của nó. Ốc đảo ở phía đông sáng lên lấp lánh nhờ phản chiếu ánh mặt trời, bao quanh là rất nhiều cây cỏ xum xuê xanh mướt. Nước từ ốc đảo chảy vào thành phố như những con sông và còn có những chiếc thuyền nhỏ neo đậu đây đó dù cho nơi đây là ở giữa sa mạc. Các quảng trường cây xanh được dựng lên xung quanh thành phố để cho người ta thấy nơi đây rộng lớn nhường nào.
Phần phía bắc là vùng trồng trọt. Như để chứng tỏ câu truyện về nguồn cung hoa quả dồi dào ở Ancadi, Hajime có thể thấy trái cây được trồng nhiều vô số, trải rộng hút tầm “Thiên Lý Nhãn” của cậu. Ở phía Tây là một kiến trúc lâu đài to lớn trắng tinh khác với những ngôi nhà trắng sữa còn lại. Vẻ ấn tượng và bề thế của nó khiến người ngoài hiểu rằng đây là nơi cư ngụ của vị Lãnh Chúa. Những tòa nhà trông có vẻ cục mịch nối thành hàng trật tự xung quanh lâu đài hình như là khu hành chính.
Là một quốc gia nằm giữa sa mạc, thế nhưng lại trông giống như kinh đô của nước… đó chính là công quốc Ancadi.
Thông thường, nơi đây đáng lẽ phải buôn bán rất nhộn nhịp vì là điểm dừng chân khi xuất phát từ Elisen. Ngoài ra, nó còn là một địa điểm tham quan nổi tiếng và hẳn phải ồn ào náo nhiệt lắm cơ. Vậy mà hiện tại bầu không khí lại vô cùng u ám. Nhà cửa đóng kín mít, như đang lặng lẽ náu mình chờ cơn bão đi qua. Im lặng bao trùm toàn thành phố.
“… Tôi rất muốn cho tiểu thư Tông Đồ của Thần và ngài Hajime đây thấy cảnh nhộn nhịp của đất nước này. Nhưng thật không may chúng ta đến không đúng lúc. Nên sau khi mọi chuyện kết thúc hãy để tôi đích thân dẫn các vị tham quan một vòng. Còn bây giờ chúng ta sẽ đến chỗ cha tôi đã. Ông ấy đang ở trong lâu đài.”
Cả nhóm gật đầu đồng ý với đề nghị của Viz và họ tiến bước để lại đằng sau khung cảnh ốc đảo.
***
“Phụ thân!”
“Viz! Con, t--…..Không, chờ đã, con đã bị gì vậy!?”
Dùng mặt của Viz như thẻ thông hành, cả nhóm Hajime vào trong lâu đài, sau đó tới phòng làm việc của lãnh chúa Randzi. Họ nghe bảo rằng lãnh chúa hiện khá là yếu, nhưng có vẻ ông đã dùng nhiều phép trị thương lẫn thuốc men và giờ đang làm việc cật lực.
Randzi bất ngờ trước việc người con trai đã rời đi tới Kinh Đô xin trợ giúp nay lại trở về. Và giống như những gia nhân bên trong cung điện, Randzi cũng tròn mắt khi nhìn thấy tình trạng của hoàng nhi.
Phản ứng như vậy cũng không phải là chuyện lạ. Dù sao thì hiện tại Viz đang lơ lững giữa không trung.
Chính xác hơn, cậu ta đang trong tình trạng nằm sóng soài và được cáng đi giữa không trung bằng Cross Bit. Viz vốn đã yếu trầm trọng, và mặc dù phép chữa trị của Kaori xoay sở giúp cậu ta giữ được ý thức nhưng Viz vẫn không thể tự mình bước đi. Khi Kaori thấy thế không chịu nổi nữa và định giúp thì Viz đỏ mặt thốt lên, “Ah, Tông Đồ-sama, vì tôi mà…”, vừa nhìn Kaori với đôi mắt ngân ngấn nước. Rồi thế là Hajime mạnh bạo lấy Cross Bit ra khiêng cậu ta.
Tiện thể, việc đó trông như là Hajime đang ghen. Nghĩ vậy làm hai má Kaori đỏ lên và cô nàng lén nhìn Hajime, nhưng đó chỉ đơn giản là vì Hajime không muốn tạo thêm một Kouki hay Hiyama thứ hai.
Dù đang trong vẻ ngoài khốn khổ như thế, bám vào Cross Bit, Viz nhanh chóng hoàn thành việc giải thích cho cha mình. Khi cuộc nói chuyện đang tiến triển, một người trông như quản gia mang đến thứ bột Tịnh Thạch cho Viz, vẫn được Kaori dùng phép chữa trị, uống vào. Thế là cậu ta khoẻ lại nhanh chóng.
Dù là thế nhưng đó chỉ là cảm giác thôi; bản thân độc tố vẫn còn trong dịch thể cậu ta. Chỉ đơn giản là hiệu lực của Tịnh Thạch phát huy tác dụng. Độc tố hoà vào chất lỏng trong cơ thể, nên nó có khả năng bị bài tiết, ngoài ra thì chẳng thể làm gì được nữa.
“Vậy giờ, chúng ta nên tiến hành thôi. Kaori, cậu với Shia đi tới trung tâm y tế chỗ mấy bệnh nhân đi. Mang theo mấy viên Tinh Thể Ma Thuật nữa. Phần còn lại là đảm bảo nguồn nước. Lãnh chúa, có chỗ nào rộng cỡ ít nhất 200m hết bốn mặt không?”
“Hửm? Ừm, đúng là có một chỗ ở khu trồng trọt…”
“Vậy ngoài Kaori và Shia ra, chúng ta sẽ đi đến đó. Shia, em phải tới chỗ Yue một khi viên Tinh Thể Ma Thuật đầy nhé.”
Hajime ra chỉ thị tới tất cả thành viên. Việc nhóm Hajime phải làm rất đơn giản. Giống như với trường hợp của Viz, Kaori sẽ dùng “Thánh Chi Địa” để rút ma lực từ những bệnh nhân từng chút một và trì hoãn quá trình của căn bệnh bằng cách sử dụng “Nhất Vạn Thiên Đường”. Ma lực trích xuất ra sẽ được trữ trong Tinh Thể Ma Thuật. Sau đó, một khi đầy nó sẽ được đem tới cho Yue sử dụng để tạo ra nước.
Sau khi giúp Yue xây một bể chứa, Hajime sẽ đi tới ốc đảo. Cậu đang định điều tra nguyên nhân. Cậu sẽ giải quyết tận gốc nếu tìm thấy, còn nếu không thì cậu sẽ chỉ cần đi tới «Hoả Diệm Sơn Guryuu-en». Kế hoạch là vậy.
Mọi người gật đầu mạnh mẽ trước chỉ thị của Hajime.
***
Hiện tại, lãnh chúa Randzi cùng các cận vệ và người hầu của ông ta di chuyển tới một góc khu trồng trọt ở phía bắc Ancadi, theo sau là Hajime, Yue, Tio và Myuu. Cánh đồng này rộng gần gấp 3 lần 200m ở cả bốn mặt. Dĩ nhiên đây là chỗ người ta trồng một thứ gì đó nhưng giờ không phải mùa vụ.
Hiện tại, Randzi tò mò đang nhìn trừng trừng vào nhóm Hajime, thể hiện rằng nếu không phải do tình huống khẩn cấp thì đã trừng phạt bọn họ rồi. Mặc dầu bản thân ông thực sự cũng muốn đảm bảo nguồn nước, nhưng lẽ thường bảo ông ta rằng kế hoạch của Hajime là bất khả dĩ thế nên cũng chẳng trách ông ta nhìn Hajime chằm chằm như vậy.
Tuy nhiên, ánh mắt nghi ngờ của vị lãnh chúa ngay lập tức chuyển thành kinh ngạc sau khi Yue sử dụng phép thuật của mình.
『 Threat Destroyer 』
Một quả cầu đen cuộn xoáy ngay lập tức xuất hiện phía trên mảnh đất trồng nơi tay phải của cô vươn ra. Quả cầu biến đổi, trải ra thành một hình vuông theo chiều ngang với cạnh khoảng 200m. Rồi sau một chốc khựng lại, nó rơi xuống đất không một tiếng động và thản nhiên đè nát mặt đất.
Mặt đất lún xuống do áp lực kinh khủng gây nên chấn động, như thể rằng bản thân đất mẹ đang la hét. Một hồi sau, vùng đất bốn mặt 200m nhận phải trọng lực khổng lồ hình thành nên một bể chứa to đùng sâu năm mét.
Hajime lén nhìn vào Randzi và thuộc hạ của ông ta, tất thảy đều hả họng như muốn rớt cả hàm. Mắt cả đám lồi ra sắp sửa rớt đến nơi. Chấn động quá mạnh khiến họ thốt không nên lời, toàn bộ đều hét lên “Cáááááááái Gìììììììììììììììì-!?” trong đầu.
Kích hoạt một phép thuật thời đại Thần Linh với nửa phần công lực, “Fuu”, Yue thở ra. Mặc dù ma lực của cô cạn kiệt do đột ngột tiêu thụ một lượng lớn phép thuật nhưng vẻ mặt của cô nàng không thay đổi gì vì cô chỉ cảm thấy hơi mệt một chút thôi. Dù là cũng có thể sử dụng ma lực dự trữ trong Tinh Thể Ma Thuật như trong trận chiến ở thị trấn Ul, nhưng Yue cho rằng nên giữ lượng ma lực trong tinh thể càng nhiều càng tốt vì họ sắp thách thức «Hoả Diệm Sơn Guryuu-en» sau vụ này. Hơn nữa, không phải đang trong tình trạng chiến đấu nên Hajime sẽ dùng đến phương pháp bổ sung ma lực khác của Yue.
Cơ thể Yue hơi choáng váng sắp đổ nhưng cô nàng ra hiệu mình không cần trợ giúp. Đó là điều cô muốn làm nên cô không thể để bản thân gục ngã chỉ vì như vậy. Sau cùng, cả người Yue tựa phịch vào cánh tay Hajime.
Từ đằng sau, Hajime hơi ôm lấy Yue và nâng cô lên. Lần này cậu lại đang ôm cô từ đằng trước. Yue cười vui vẻ, đáp lại cái ôm của cậu bằng cách quàng tay ra sau cổ Hajime.
Tiếp đó, “…. Cảm ơn vì bữa ăn”, cô cắn vào cổ Hajime.
Phập!~CHỤT~,
Máu chảy ra từ người Hajime. Yue mắt ươn ướt, mơ màng liếm láp cổ Hajime. Cái vẻ say đắm của Yue bất chấp vẻ ngoài còn tăng lên nữa khi cô nàng hút lấy máu Hajime. Nó khiến người ta cảm tưởng rằng pheromones[2] đang toả ra khắp cơ thể cô, khiến bầu không khí chung quanh trở nên lôi cuốn.
Nh, ah, chụt chụt, fuu
Dáng vẻ một cô gái trẻ đẹp dùng lưỡi liếm lấy gáy Hajime trong khi tạo ra những âm thanh nhỏ, dâm đãng, và thở hổn hển làm mọi người quên mất đi chủng tộc của Yue, nếu nghĩ theo cách thông thường thì thực sự là loài hút máu đáng ghét. Đám đàn ông xung quanh rũ rượi một lượt. Chỉ có lãnh chúa, quả đúng là lãnh chúa, đã phục hồi lại được từ cơn kinh ngạc vừa nãy và nhìn chằm chằm vào nhóm Hajime. Rất nhiều chuyện cứ dấy lên trong đầu ông. Ông ta vốn nghĩ rằng họ có chút quá ngạo mạn, ông xem xét mọi chuyện một cách nghiêm túc và mắt trở nên đỏ ngầu.
Tiện thể, mặc dầu Tio cũng muốn thể hiện sự biến thái của cô ta nhưng hiện cô đang bịt mắt Myuu từ đằng sau bởi vì cảnh này còn quá sớm đối với Myuu, trong khi tự sướng một mình. “Myuu không nhìn được~”, Myuu than phiền để rồi bị ôm chặt từ đằng sau và không thể chống cự vì đầu cô bé đang bị ép vào cặp bưởi còn lớn hơn của Shia.
Chuyển hoá máu của Hajime thành ma lực nhờ sử dụng “Huyết Chuyển Hoá”, Yue lặng lẽ tách ra khỏi cổ Hajime sau khi liếm nó lần cuối. Rồi cô hôn lấy đôi môi Hajime. Hajime và Yue đang nhìn nhau đắm đuối thì Ahem!, nó kết thúc bằng mấy tiếng ho. Chúng đến từ Randzi, vị lãnh chúa, và đám đàn ông đang nhão như bún. Nghĩ rằng cả hai đã làm hơi quá, Hajime và Yue cười gượng… rồi họ quay lại và bắt đầu hôn tiếp.
“Không, không, không, hai người nên làm chuyện đó ở chỗ chúng tôi không thấy ấy… Và tôi cũng có rất nhiều phỏng đoán về chuyện đó, quỷ hút máu ấy, nhưng hiện tại tôi muốn hai người làm chuyện phải làm trước đã… Hơn nữa, chẳng phải hai người mới là kẻ hiểu nó rõ nhất hay sao!?”
Lời phản đối của vị lãnh chúa khiến Hajime và Yue nhún vai bất đắc dĩ, liếc mắt vào Randzi và những người khác bị kích thích bởi hành dộng của họ, cả hai bắt đầu công việc.
Hajime bước tới bồn chứa và lấy ra chiếc xe bốn bánh từ “Hộp Châu Báu”. Sử dụng tính năng làm phẳng đất lắp đặt trong xe, cậu dùng “Phân Tách Khoáng Vật” và phủ kim loại lên bề mặt bể chứa để cho nước sẽ không bị thấm đi. Sau khi Hajime hoàn thành việc phủ lát, cậu trở lại, sau đó Yue vung tay ra trước và dùng phép thuật thuỷ nguyên tố vào trong chiếc bể trống.
『 Fissuring Wave 』
Đó là một ma pháp thuỷ hệ cao cấp tạo ra cơn sóng khổng lồ đè bẹp kẻ thù. Với một pháp sư bình thường, dù gọi là cơn sóng khổng lồ nhưng nó chỉ cỡ sóng thần cao chừng mười tới hai mươi thước, vuông vắn. Tuy nhiên, con số đó thay đổi một khi người dùng là Yue. Một cơn sóng thần bề ngang 150m và cao 100m được tạo ra, ngay lập tức chảy vào bể chứa. Giữa quá trình thực hiện, cô đã hút máu của Hajime rất nhiều lần để bổ sung ma lực và thế là phân nửa ma lực của cô được giữ lại. Tuy nhiên, máu của Hajime cũng có giới hạn.
Hút thêm nữa thì cậu sẽ bị thiếu máu mất, nhưng Shia đã đến đúng lúc. Trên tay cô ấy là những viên Tinh Thể Ma Thuật từ Kaori. Mặc dù là rút ma lực từng chút một, nhưng lượng ma lực này rút được từ vài ngàn bệnh nhân. Do đó nó không phải là con số nhỏ. Chưa tới hai giờ trôi qua kể từ lúc Kaori đến trung tâm y tế, trong một thời gian ngắn như vậy, Kaori đã chữa được cho một lượng lớn người. Cô nàng quả cũng là một nhân vật gian lận.
Shia lại quay về để giúp Kaori và cùng lúc đó, Yue nhanh chóng kích hoạt tiếp “Fissuring Wave”. Một hồi sau, bể chứa bốn mươi ngàn mét khối đã đầy nước sạch.
“…Chuyện như thế này…”
Bị chết đứng, Randzi đang nhìn vào mặt nước trước mặt, phản chiếu ánh sáng và lấp lánh như một ốc đảo. Ông ta không nói nên lời.
“Hiện tại nhiêu đây là đủ. Tiếp đó tôi sẽ đi xem xét ốc đảo… nếu tôi không tìm ra được gì thì lúc đó các người có thể đi hỏi xin nước từ Đế Quốc.”
“Ah, phải. Chà, tôi có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng trước hết… xin cảm ơn. Lão già này tỏ lòng biết ơn chân thành tới mọi người. Với cái này thì người dân của tôi sẽ không bị chết vì mất nước rồi. Hơn nữa, xin hãy để tôi được dẫn đường tới ốc đảo.”
Mặc dù Randzi vẫn chưa phục hồi sau cơn sốc, ông ta vẫn biết chuyện nên làm, thái độ của ông ta quay ngoắt và ông ta thành khẩn nói lời ơn huệ với nhóm Hajime.
Hajime và những người khác đi thẳng tới ốc đảo.
Vẫn như vậy, ốc đảo phản chiếu ánh mặt trời, lấp lánh rực rỡ và trông chẳng có vẻ gì là nhiễm độc.
Thế nhưng…
“…Nn?”
“…Hajime?”
Nhíu mày, Hajime nhìn chằm chằm vào một điểm trong hồ. Thấy thay đổi của cậu, Yue nghiêng đầu hỏi Hajime, vẻ mặt hoài nghi.
“Chà, cái đó, con mắt ma thuật của anh vừa phản ứng với thứ gì đó… lãnh chúa, nhóm trinh sát đã kiểm tra đến khoảng nào?”
“… Tôi chắc rằng họ đã kiểm tra thành phần nước của ốc đảo và các đoạn sông chảy ra từ nó. Họ còn rà soát rất nhiều giếng cùng các dòng sông ngầm nữa. Nhưng kết quả như cậu đã nghe từ con trai tôi rồi đấy, không có gì bất thường dưới mạch nước ngầm. Ngoài ra, khoảng cách kiểm tra chỉ mới vài chục mét tính từ bề mặt ốc đảo. Đáy của ốc đảo vẫn chưa được kiểm tra.”
“Một loại Tạo Tác đã lặn dưới ốc đảo ư?”
“? Không, tôi không nghĩ vậy. Mặc dù các lính canh và người quản lý ốc đảo đã dùng một Tạo Tác, nhưng nó được thiết đặt ở trên bờ…. đó là một tạo tác kiểu kết giới nên nó vốn không thể làm ô nhiễm nguồn nước được. Bằng chứng là ốc đảo chưa bao giờ bị ô nhiễm trước kia.”
Loại Tạo Tác mà Randzi nói gọi là “Màn Thấm Chọn Lọc”[3] và nó thực chất là mái vòm ánh sáng bao bọc Ancadi. Đó là một kết giới hữu dụng ngăn không cho cát vượt qua trong khi vẫn để cho những thành phần cần thiết như không khí và hơi ẩm đi qua, và người ta có thể điều chỉnh thứ đi qua được. Ngoài ra nó không chỉ là một kết giới đơn giản vì nó còn có khả năng phát hiện nữa, và thứ có thể phát hiện cũng thiết đặt được nốt. Khi đặt nó ở chế độ mặc định, người ta có thể dò ra được linh hồn một người có bị ảnh hưởng bởi ma thuật ám hệ hay không.
Nói cách khác, nếu nó được thiết đặt là “những ai có ác tâm với ốc đảo”, thì người thiết đặt, Randzi sẽ biết được khi “Màn Thấm Chọn Lọc” phản ứng với thứ gì đó. Tuy nhiên, bản thân lãnh chúa không biết liệu có điều kiện ẩn gì hay không. Tiện thể thì cho tới lúc này rất nhiều người đã ra vào trong quá trình kiểm tra và các lính canh đã được cho nghỉ nhiệm vụ vì ốc đảo đã bị ô nhiễm rồi.
“… Hee~. Vậy, tôi tự hỏi thứ đó là gì.”
Để cho ốc đảo của công quốc Ancadi bị nhiễm độc, điệu bộ xiết chặt nắm tay trong cay đắng của Randzi làm người ta phải nghĩ ông ta quả thật là cha của Viz. Nheo mắt nhìn Randzi như vậy, Hajime bật cười hiểu rằng Randzi đã hiểu nhầm lời của mình. Con mắt ma thuật của Hajime quả là có phản ứng với “thứ gì đó” sản sinh ra ma lực ở dưới đáy, phần trung tâm hồ.
Thứ vốn đáng lẽ không có ở đó làm cho Randzi và những người khác bị kích động. Đến gần cái hồ, Hajime, lấy ra một vật thể kim loại hình cái chai 500ml từ “Hộp Châu Báu” và nạp ma lực vào. Tiếp đó, cậu thản nhiên quẳng nó vào trong hồ.
Hajime nhảy ra xa cái hồ và đứng cạnh Yue. Dù rằng mọi người có mặt đều làm vẻ tò mò nhưng Hajime không nói gì cả. Sau đó, Randzi rốt cục cũng đến hỏi Hajime. Ngay khi ấy,
BAAANNNNGGGG!!!
Một tiếng nổ lớn vang lên kèm theo một cột nước lớn. Randzi và thuộc hạ lại một lần nữa trố mắt hả họng. Vài giây sao, những vụ nổ lớn và các cột nước nối tiếp xuất hiện khắp hồ.
Thứ Hajime vừa ném xuống là cái thứ người ta tọi là ngư lôi. Bởi vì mục tiêu tiếp theo trong Bảy Đại Mê Cung nằm ở Elisen, «Phế Tích Đáy Biển Meljeenae» toạ lạc dưới đáy biển sâu (theo thông tin từ Miledi), Hajime đã làm mẫu vũ khí có thể dùng được dưới biển, ngư lôi. Cậu dùng đến nó lúc này coi như là thử nghiệm luôn. Kết quả cho thấy dù nó có uy lực lớn nhưng độ chuẩn xác lẫn tốc độ không tốt như mong đợi, cần phải cải thiện thêm.
Những quả ngư lôi được trang bị tinh thể tạo bởi Ma Thuật Sáng Tạo khiến cho nó có khả năng “Cảm Ứng Đặc Trưng” và “Truy Đuổi”. Chúng sẽ rượt theo kẻ thù của mình và khi mà kẻ thù đã bị khoá, nó sẽ phát nổ lúc va chạm. Nghĩa là, có thứ gì đó ở trong nước, và cậu cho vũ khí thử nghiệm rượt theo nó.
“Này, này, này! Hajime-dono! Cậu đang làm cái quái gì vậy!? Ahh! Chân cầu bị thổi bay rồi! Cá chết rồi kìa! Cái hồ đỏ hết rồi kìa!”
“Chậc, vẫn chưa dính ư. Vậy thì, lần này sẽ là 50 quả…”
Randzi đang hét lên bởi tình cảnh cái hồ đang dần trở nên tệ đi, nhưng Hajime chẳng hề quan tâm, chỉ lẩm bẩm rồi bước tới. Randzi cùng thuộc hạ của mình níu lấy Hajime, cố gắng ngăn cản cậu.
Từ góc nhìn của Randzi vốn chẳng hề biết gì về “cái thứ” mà Hajime nhìn thấy bằng mắt ma thuật thì trông như thể Hajime đột nhiên ném mấy thứ chẳng rõ là thứ gì xuống làm nổ cái hồ liên tục cùng với trụ cầu và cá ở trong. Nó là một tình trạng khó hiểu vì kết giới không cho rằng đây là hành động ác ý phá hoại. Randzi không thể giấu đi sự bối rối của mình, tuy nhiên, ông ta vẫn cố gắng bảo vệ hồ nước.
Bị Randzi và đám thuộc hạ của ông ta bám vào chọc cho Hajime tức tối, cậu cố giũ bọn họ ra trong khi tiến tới. Thế nhưng,
WOOOOSH!
Vô số xúc tu trồi lên khỏi mặt nước, xé gió lao đến tấn công đám Hajime. Ngay lập tức Hajime can thiệp bằng cách sử dụng Donner-Schlag và đống xúc tu bị thổi bay. Yue đóng băng chúng trong khi Tio dùng lửa thiêu chúng ra tro.
Khi Randzi và đám thuộc cấp nhìn vào lòng hồ, tự hỏi chuyện gì đang diễn ra, để rồi một lần nữa thất kinh trước cảnh tượng có thứ gì đó xuất hiện từ trong hồ. Họ nghĩ rằng mặt nước trồi lên do giận dữ trước hành động oanh tạc của Hajime. Nó tiếp tục trồi lên thành một ngọn núi nhỏ cao chừng mười mét.
“Đó là… gì vậy…”
Randzi lẩm bẩm mặt trắng bệt, nhưng giọng của ông vẫn vang lên to rõ.
Chú thích
1. Từ ốc đảo trong chương này ám chỉ phần hồ nước chính chứ bản thân cái quốc gia đó đã có thể coi là một ốc đảo rồi.
2. hoocmôn hấp dẫn sinh dục
3. Tên này mình chém đấy, không biết tên thật của nó thế nào chứ cả tiếng Anh lẫn Việt đều rất chuối