Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou Rei

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Tập 04 - Chương 1.1

Chương I: Chiến tranh và cuộc hội ngộ bất ngờ

—Bình Nguyên Chiến Trường Trắng.

Chính xác thì nó là một khu vực nằm trong biên giới quân sự của 【Liên bang Odion】, nhưng mọi người đều ngầm hiểu khu vực này không thực sự nằm trong sự kiểm soát của Liên bang.

Tại sao lại thế, câu trả lời rất dễ hiểu. 【Bình Nguyên Chiến Trường Trắng】giáp với rìa của【Bạch Đại Thụ Hải】. Do đó, nơi này quanh năm bị bao phủ bởi một lớp sương mù. Tất nhiên, lớp sương mù thoát ra từ Thụ Hải không dày đến mức che kín tầm nhìn của bất kỳ ai, hay kích thích các giác quan của họ. Nhưng bất cứ lúc nào Thụ Hải bị xâm phạm, sương mù bao phủ vùng đồng bằng đột nhiên dày đặc, trong nháy mắt cả một vùng đồng bằng—hàng km trải từ bắc tới nam theo hướng tây—bị nhuộm trắng xóa. Bất kỳ đội quân nào muốn tiến vào Thụ Hải trước hết cần giành chiến thắng trong trận chiến tại Bình Nguyên Chiến Trường Trắng này. Nhưng ngay cả khi họ vào được khu rừng, họ chỉ có thể nhìn rõ vài mét trước mặt. So với việc đó, có thể nói tình trạng của bình nguyên này đỡ hơn nhiều, ngay cả lúc sương mù tồi tệ nhất, ít nhất họ còn có thể quan sát được 50 mét theo mọi hướng. Tuy nhiên, thứ sương mù được tạo ra có chủ đích này không chỉ có nhiệm vụ tước đi tầm nhìn của kẻ tấn công Thụ Hải.

「Haaah... Haaah... Chết tiệt!」

—Khu vực do trung đội thứ tư của Quân đội Liên bang Odion phụ trách, rìa phía nam của Bình Nguyên Chiến Trường Trắng.

Những tiếng la hét thất thanh vang vọng từ phía bên kia của đám sương mù trắng xóa, bộc phá, lôi thanh và những âm thanh chiến trận xung quanh tràn vào tai một người lính thuộc trung đội này. Nhịp tim của anh tăng mạnh, và mồ hôi lạnh tuôn ra đầy mặt. Có thứ gì đó lọt vào mắt anh, và anh bỏ một tay khỏi chuôi kiếm để gạt nó đi. Vào lúc đó, một bóng đen xuất hiện ở trong tầm nhìn của anh.

「Shaaaaaa! 」

「Gah!」

Đột nhiêm một thanh kiếm chém về phía anh, và có lẽ là nhờ hàng giờ tập luyện mà anh có thể chặn lại cú vung kịp lúc và còn có thể giữ đầu nguyên vẹn trên cổ. Tuy nhiên, phản lực từ vụ va chạm khiến thanh kiếm của anh bị bẻ cong và anh bị thổi bay về sau. Trong lúc trôi nổi trong không trung, người lính trẻ nhận ra đòn đánh cũng khiến anh bị trật khớp vai. Anh ngã nhào xuống đất, cơn đau kéo anh về thực tại, không cho anh thời gian để chứng kiến chiếc đèn ký ức. Dù anh có muốn nằm yên đó và chờ chết đi nữa, những tiếng la hét của đồng đội thúc ép anh tiếp tục đứng dậy chiến đấu.

「——"Viêm Đạn”!」

Anh hét tên ma thuật, đồng thời giơ cánh tay còn lành lặn lên. Mục tiêu là một kẻ địch vừa chẻ đôi một người lính đồng đội của anh—một chiến binh thú nhân với tai và đuôi hổ, một chiến binh của Cộng hòa Haltina. Không may là hổ nhân đã nghe thấy anh niệm phép. Anh ta quay lại đối mặt với người lính trẻ vẫn còn nằm trên mặt đất, ánh mắt họ giao nhau trong khoảnh khắc. Dù ma thuật đã gần chạm tới người, anh ta lại chẳng buồn nâng thanh đại kiếm khổng lồ lên để bảo vệ bản thân. Gần như thể nói rằng anh ta chả cần phải chặn nó.

「Chết tiệt!」

Tiếng chửi thề phát ra từ anh lính trẻ khi nhìn thấy hỏa cầu của mình sượt qua hổ nhân một cách vô hại. Đúng như dự đoán của hổ nhân ấy.

Đây chính là cách sương mù trắng xóa bao phủ【Bạch Đại Thụ Hải】biến nơi này trở thành một thánh địa bất khả xâm phạm trong một thời gian dài. Tất cả thú nhân trong khu vực sương mù đều được cung cấp một “kết giới sương mù” bảo vệ họ khỏi tất cả các loại ma thuật tầm xa, tầm trung, cũng như các loại mũi tên. Bất cứ thứ gì bắn vào thú nhân trong sương mù đều được chuyển hướng, bất kể nó đến từ hướng nào. Và sương mù càng dày thì hiệu ứng của kết giới càng mạnh hơn. Đi sâu vào trong rừng, thậm chí có những lúc binh lính không thể vung kiếm theo hướng họ muốn.

Đương nhiên, bản thân các thú nhân của Thụ Hải không bị ảnh hưởng bởi việc sương mù làm lệch hướng. Hơn nữa các giác quan nhạy bén đặc biệt của thú nhân khiến cho việc thiếu tầm nhìn không còn là vấn đề của họ. Bạch Đại Thụ Hải cho họ lợi thế về địa hình, đồng thời làm suy yếu khả năng tấn công của những kẻ xâm lược. Và đó chưa phải là phần tệ nhất.

「Những kẻ xâm lược chết bầm.」

Hổ nhân lẩm bẩm, tiến về phía người lính trẻ để kết liễu anh ta. Người lính trẻ đã đón nhận cái chết nhưng đã có người tới cứu anh.

「Đừng đánh giá thấp chúng ta, tên hỗn huyết bẩn thỉu!」

「Đội trưởng!」

Một người đàn ông với thân hình đủ lớn để sánh ngang với hổ nhân vung cây kích khổng lồ của ông ta. Đội trưởng của người lính trẻ là một bậc thầy về ma thuật cường hóa, và ông đã đạt được danh hiệu “Cang Uyển” trong Liên bang Odion. Hơn nữa, hổ nhân hoàn toàn không có khả năng tự vệ, vì anh ta vừa nâng kiếm lên để tấn công người lính nằm trên mặt đất. Đội trưởng của Odion có mọi lợi thế, và lẽ dĩ nhiên, hổ nhân sẽ bị ông chém làm hai…

「Anh nợ tôi một lần nhé!」

「Không thể nào!」

Một thú nhân khác trượt vào giữa hổ nhân và người đội trưởng,chặn cây kích của ông ta. Một điều khiến ai cũng bất ngờ, đó là một nữ miêu tộc nhỏ nhắn với kích thước chỉ bằng nửa viên đội trưởng. Nhưng cặp song đoản kiếm của cô đã dừng hẳn đòn đánh của ông ta.

Thông thường, một thú nhân mạnh hơn nhân loại rất nhiều, nhưng miêu nhân, khá đặc biệt, không mạnh hơn là mấy, nên sự bất ngờ của người đội trưởng là điều đương nhiên.

「Uryaaah!」

「Cái—!?」

Lôi thanh phát ra khi cô gái đá vào dạ dày của ông ta. Dù mang tải trọng vượt quá 120kg khi đeo thêm những mảnh áo giáp, viên đội trưởng vẫn bị cô đá bay bằng một chân. Đó là sức mạnh từ cú đá của nữ chiến binh miêu tộc.

「K-Không thể nào... Vô lý. Từ khi nào thú nhân các người lại mạnh tới như vậy!? 」

Một người lính khác không phải người lính lúc nãy hét lên. Người lính trẻ mà đội trưởng cố gắng bảo vệ đã bị giết bởi hổ nhân kia, còn người đội trưởng thì mắt trắng dã trong bộ giáp móp méo xộc xệch. Một cơn ác mộng tuyệt đối. Mọi thứ mà Liên đoàn Odion nghĩ rằng họ biết về những thú nhân hoàn toàn bị đảo lộn. Đây mới chính là sức mạnh của các chiến binh tới từ Cộng hòa thú nhân.

「Đừng sợ hãi! Chúng ta là những chiến binh của liên bang quý tộc! Giáo hội đang đặt niềm tin vào chúng ta! 」

Một trong các chỉ huy của liên bang đang nâng cao sỹ khí cho những người lính của mình. Hàng ngàn binh lính Odion đáp trả bằng những tiếng hét xung trận và lao về phía miêu nhân và hổ nhân đồng hành. Hổ nhân lạnh lùng nhìn xuống đám lính đang tấn công và giơ một tay lên không. Ngay lập tức, hàng trăm thú nhân thuộc mọi chủng tộc xuất hiện từ sương mù.

「Thi hànhphán xét của khu rừng tới những kẻ xâm lược đáng hổ thẹn này!」

Anh ta hét lên, và những thú nhân trả lời bằng những tiếng gầm vang át đi tiếng hét xung trận của binh lính Odion. Sau đó, họ lao về phía trước, đụng độ với chiến tuyến của quân Odion. Trận chiến nhanh chóng chuyển thành một cuộc hỗn chiến, tại nơi ảnh hưởng của sương mù làm gây nhiều bất lợi nhất cho quân đội Odion. Vì họ không thể chắc chắn rằng mũi tên hoặc ma thuật của mình bay tới đúng chỗ, họ không thể sử dụng những đòn tấn công tầm xa vì lo ngại friendly fire. Dù họ có thể làm thế thì việc xác định kẻ địch trong cảnh hỗn chiến thế này hoàn toàn bất khả thi.

Những người lính Odion không có lựa chọn nào khác ngoài việc dựa vào ma thuật cường hóa và thanh kiếm trong tay. Nhưng không may là tất cả các hình thức và chiến thuật họ nghĩ ra đều vô dụng trong màn sương dày đặc này, đặc biệt là khi những thú nhân mạnh hơn nhiều so với những gì họ dự đoán. Tốc độ nhanh vô lý, thể lực vô tận và sức mạnh siêu phàm. Hầu hết các loại vũ khí đều không thể khiến họ trầy xước, ma thuật không thể đánh trúng, và những cú đấm và đá của họ là đủ để nghiền nát những tấm giáp.

「Sử dụng số lượng đi! Dùng số lượng để nghiền nát chúng!」

Đó là chiến thuật duy nhất có khả năng thành công khi đối mặt với một thú nhân. Những người lính Odion cần cả một đội để hạ gục chỉ một kẻ thù duy nhất. Nhưng khả năng phối hợp của những thú nhân rất tuyệt vời, và họ hoàn toàn trên cơ quân đội Odion.

「Gah! Quân tiếp viện của chúng ta đâu rồi!?」

Chỉ huy Odion bắt đầu hoảng sợ khi thấy các đơn vị của mình bị hạ từng đoàn một. Ngay sau đó—

「Tóm được ngươi rồi!」

「Chết tiệt—」

Hổ nhân lúc nãy đã vượt qua cận vệ của viên huy và tấn công hắn ta. Anh vung cây đại kiếm sắc bén như thế cắt ngang bầu trời. Trong khoảnh khắc trước khi cây đại kiếm chia rời đầu và vai, cuộc đời của người chỉ huy lóe lên trước mắt hắn. Hắn tuyệt vọng khi nhận ra mọi thứ mình đạt được lúc này đã tới hồi kết.

「Gaaaaaaaaaaaaaaaaaaaah!」

「Cái—」

Nhưng ngay trước khi đại kiếm chạm tới hắn ta, hổ nhân đã biến mất ngay trước mắt viên chỉ huy. Hay đúng hơn là bị bắt đi. Bởi một con rồng màu trắng nhạt phi xuống từ hư không. Hổ nhân tuyệt vọng vùng vẫy để thoát khỏi hàm của con rồng. Anh đã tránh được cảnh bị cắn chết bằng cách sử dụng thanh đại kiếm hơn như một cái nêm chặn lại những chiếc răng từ hàm trên, nhưng anh không thể làm gì với những chiếc răng cắm ngập vào lưng. Khi anh ta mở miệng chửi rủa—

「Đừng có vùng vẫy. Thật khó coi.」

Giọng nói phát ra từ người đang cưỡi trên con rồng trắng. Anh ta đang mặc áo giáp của Thần Điện Kỵ Sĩ. Anh ta đưa ra chỉ dẫn gì đó bằng ngôn ngữ mà viên chỉ huy không thể nắm được, và con rồng hất đầu lên trên.

「Uwoooh!?」

Chiến binh người hổ hét lên khi bay lên không trung.Một con rồng trắng khác lao ra từ làn sương, và lần này hổ nhân không thể tự bảo vệ mình nữa. Nó cắn chết thú nhân quả cảm và kết liễu anh ta ngay lập tức.

Mưa máu đổ xuống đồng bằng bên dưới. Con rồng thờ ơ ném xác của hổ nhân đi như thể quăng đi thứ rác rưởi. Nữ chiến binh miêu tộc đã cứu anh ta trước đó và những thú nhân khác ngước nhìn những con rồng trên bầu trời với vẻ mặt giận dữ. Khi tất cả sự chú ý của mọi người tập trung trên những con rồng, một giọng nói lớn vang lên khắp chiến trường.

「Những người lính dũng cảm của liên bang! Chúng tôi tới để tiếp viện cho các bạn! Hãy cùng nhau nghiền nát những con thú thấp kém này!」

Một cơn gió đột nhiên nổi lên thổi bay sương mù trên bầu trời phía sau những người lính Odion, và chủ nhân của giọng nói kia xuất hiện.

「… Bạch Ngân Đại Long... Là Thú Quang Kỵ Sĩ Đoàn...」

Thú Quang Kỵ Sĩ Đoàn là một trong ba trụ cột mạnh nhất của giáo hội, Tam Trụ Kị Sĩ Đoàn. Và ngân long mà những người lính đang ngước nhìn là Thánh Long Vương Adora, một trong những biểu tượng linh thiêng của 【Thần Quốc Elbard】. Cưỡi trên lưng con rồng là một hiệp sĩ đeo kính một mắt và áo choàng chiến đấu phô trương. Anh ta đeo một cây cung lớn màu trắng ngang lưng. Mái tóc đen ngắn rẽ sang một bên, và xung quanh là một bầu không khí vui vẻ. Đó chính là Mulm Allridge, chỉ huy của Thú Quang Kỵ Sĩ Đoàn.

Ma lực trắng tinh bao quanh người anh ta cùng với long vương khổng lồ cỡ 20 mét, khiến anh trông còn hào hiệp hơn. Cứ như một anh hùng huyền thoại trong truyện cổ tích. Adora vỗ đôi cánh lần nữa tạo nên một cơn gió thổi bay sương mù. Các chiến tuyến của cộng hòa thú nhân và liên bang Odion bây giờ hoàn toàn được lộ rõ. Giờ đây phe nào cũng có thể nhìn ra cộng hòa thú nhân chỉ đang dùng số lượng 3000 để đối phó với 10000 quân lính liên bang.

「Chậc… Tản quân! Tản quân! Các ngươi sẽ trở thành mục tiêu nếu túm tụm lại đấy!」

Một hồ nhân tộc lớn tuổi, có lẽ là chỉ huy của đội quân thú nhân, nhanh chóng ra lệnh cho họ. Tuy nhiên, gần như cùng lúc đó, giọng nói của Mulm từ trên không báo hiệu cho đòn tấn công của hắn.

「Adora! Nhân danh Thần Linh, hãy cho những kẻ dị giáo này biết chúng đang phải đối mặt với ai!」

Đáp lại mệnh lệnh ấy, ngân long mạnh nhất gầm lên và dang rộng đôi cánh. Vào lúc đó, cơ thể khổng lồ của nó bắt đầu tỏa sáng mãnh liệt. Dung mạo của một Thánh Long Vương bọc trong ánh sáng bạch ngân chói lọi khắp bầu trời, đẹp đến mức làm say đắm cả chiến trường. Nhưng trái với vẻ đẹp ấy, những gì nó mang đến cho những thú nhân là cái chết và sự hủy diệt. Ánh sáng tập trung quanh miệng Adora, và nó mở rộng hàm và phóng ra một luồng hơi thở cực quang mãnh liệt.

Âm thanh biến mất. Thế giới bao trùm trong ánh sáng. Một giây. Hai giây. Âm thanh và màu sắc của thế giới trở lại như ban đầu. Ánh sáng cực quang từ từ tan biến, để lộ ra một cái hố khổng lồ trên mặt đất.

Một miệng núi lửa với đường kính ba trăm mét hiện ra ở nơi từng là nơi đóng quân của đội quân Cộng hòa thú nhân. Adora đã tàn sát hàng ngàn binh lính chỉ với một đòn tấn công duy nhất. Lần đầu tiên binh lính của Liên bang Odion thấy được sức mạnh thực sự của một trong ba trụ cột của giáo hội. Tuy nhiên—

「… Quả nhiên việc này chẳng hề dễ dàng. Chúng thực sự mạnh hơn bình thường.」

Mulm nhíu mày không hài lòng. Chuyện này hoàn toàn dễ hiểu. Tổn thất của phe thú nhân thấp hơn những gì anh ta mong đợi. Thay vì hàng nghìn người đáng lẽ đã bị giết theo suy tính của anh, số lượng chiến binh thú nhân mất khả năng chiến đấu chỉ vào khoảng 500. Những người còn lại đã chạy tán loạn vào thời điểm người cáo ra lệnh cho họ.

Mặc dù chỉ mất vài giây để cực quang tiếp cận đội quân thú nhân, hầu hết bọn họ đã chạy xa hàng trăm mét. Thể chất và sự nhanh nhẹn của họ đúng thực quá bất thường. Và trong số 500 binh lính bị ánh sáng của Adora chạm tới, chỉ khoảng một nửa mất mạng. Số còn lại chỉ bị thương. Sự cứng cáp của thú nhân cũng bất thường y như độ nhanh nhẹn của họ.

Tuy nhiên, sóng xung kích từ hơi thở của Adora vẫn đủ để đốn ngã hầu hết các thú nhân. Một phần ba số đó bị chấn thương tới mức không thể chiến đấu lại ngay lập tức và cần vài phút để hồi phục.

「Vậy thì, hãy quét sạch chúng trước khi chúng tập hợp lại nào.」

Mulm nở nụ cười kiêu ngạo, và Adora gầm lên đáp lại. Một đàn rồng trắng—đội Kỵ Sĩ Thánh Long bay lên từ màn sương phía sau Mulm. Cùng lúc đó, trên mặt đất, một nhóm kỵ sĩ cưỡi những con sói trắng khổng lồ—đội Kỵ Sĩ Thánh Thú cũng đã xông pha chiến trường. Với việc bổ sung đơn vị mặt đất, toàn bộ Thú Quang Kỵ Sĩ Đoàn đã tham gia vào cuộc chiến. Đúng lúc chuẩn bị đưa ra lệnh tiến công, Mulm nhận thấy một hình bóng đang lao về phía mình từ phía trên.

「Cái—」

「Hắn để ý rồi sao.」

Hình bóng mảnh khảnh của một người mang cánh—một dực nhân với mái tóc xanh lam trong trang phục chiến đấu màu trắng. Dực nhân nheo đôi mắt, hét lên với cây thương đang nhắm vào Mulm,

「Tất cả đơn vị, tấn công! Cho những tên khốn này biết được ai mới là bá chủ thực sự của bầu trời! 」

Hàng trăm dực nhân đột nhiên xuất hiện từ trong sương mù, tất cả lao xuống tấn công đơn vị kỵ sĩ rồng. Một vài người trong đó bắn ra những vật nhỏ như những trái cây bằng súng cao su về phía những kỵ sĩ rồng. Chúng nổ tung giữa không trung, và rắc lên những kỵ sĩ và rồng của họ thứ gì đó như bột mịn.

Sau đó, đàn thánh long bắt đầu la hét trong đau đớn. Dường như đó là loại bột có khả năng đốt cháy khứu giác của loài rồng bằng mùi hương của nó. Lợi dụng sự hoảng loạn nhất thời của các kỵ sĩ, các dực nhân trút những cây giáo xuống chỗ họ. Một số con rồng bị xuyên thủng cánh, và một số kỵ sĩ rớt khỏi lưng rồng.

「Lũ hỗn huyết chết tiệt!」

Mulm giương cây cung lên, rồi ra lệnh cho Adora thổi bay thứ bột kia bằng một phát đập cánh. Trên người anh không hề có một mũi tên nào, nhưng khoảnh khắc anh kéo sợi dây, một mũi tên ánh sáng xuất hiện trên cây cung.

「Chết đi, lũ hạ đẳng rác rưởi!」

Mulm thả tay, và mũi tên ánh sáng bắn về phía dực nhân có vẻ là chỉ huy. Dực nhân ấy ngay lập tức né sang một bên, nhưng trước sự ngạc nhiên của anh ta, mũi tên thay đổi quỹ đạo và bám theo anh. Không chỉ vậy, nó còn tách ra trong lúc bay, và trở thành mười mũi tên đuổi.

Mulm sở hữu một trong bảy Thánh khí tạo tác của giáo hội, Thánh Cung. Bên cạnh việc tạo ra các mũi tên của bất kỳ nguyên tố nào và được niệm vào tất cả các loại hiệu ứng đặc biệt, các mũi tên có thể tách ra giữa chừng và đuổi theo mục tiêu của chúng tới cùng. Tuy nhiên, hơn cả thế, cây cung tăng cường các chỉ số cơ bản của người dùng và tăng khả năng nhận thức của họ, bao gồm cả việc cho họ kỹ năng Viễn Thị.

Hầu hết mọi người sẽ trở nên tuyệt vọng khi phải đối mặt với sức mạnh vô lý như vậy, nhưng có vẻ như dực nhân này không giống người bình thường. Anh quay lưng đối mặt với mười mũi tên bắn về phía mình với tốc độ siêu nhanh bằng đôi mắt mở to.

「——"Bào Hoàng”!」

Không giống đa số thú nhân, anh là một dực nhân có thể sử dụng ma thuật—Nirke Zouk, chỉ huy đội quân trên không của cộng hòa. Ma thuật cố hữu mà anh ta sở hữu được gọi là Liệt Phong, cho anh khả năng điều khiển gió. Một trong những kỹ thuật mà anh phát triển từ năng lực này là Bào Hoàng, một đòn tấn công tạo ra một cơn lốc xoáy ra có sức công phá lớn từ miệng.

Xoáy gió dễ dàng phá hủy loạt tên ánh sáng và phân tán chúng. Nhưng Mulm chẳng cho thấy một chút bối rối. Anh đưa Adora bay lên phía trên Nirke và bắn hơi thở cực quang xuống. Mặc dù không hề ngạc nhiên trước việc Nirke có thể sử dụng ma thuật, Mulm vẫn rất khó chịu trước việc một thú nhân có thể sử dụng một phần sức mạnh thần thánh của Ehit. Trước luồng cực quang hướng về phía mình, Nirke bắt đầu hoảng loạn. Nhưng lúc đó—

「Chỉ huy!」

Một trong những thuộc hạ của anh lao tới và đẩy Nirke ra khỏi đó. Không may là điều đó đồng nghĩa với việc anh là người hứng trọn hơi thở của Adora thay cho Nirke.

「Kyle...」

Nirke lẩm bẩm tên người đồng đội đã ngã xuống và rồi quay khuôn mặt giận dữ sang phía Mulm.

「Quả đúng như mong đợi từchiến lực mạnh nhất của giáo hội... Hắn ta hoàn toàn ở một trình độ khác so với đám liên bang kia.」

Tuy nhiên, Nirke đã đạt được mục tiêu của mình. Đó là câu giờ.

「Hưm? Lại màn sương đó!?」

Biểu cảm của Mulm cứng lại khi lớp sương mù mà anh đã thổi bay bắt đầu hình thành một lần nữa. Anh ra lệnh cho Adora đập cánh để thổi bay chúng như trước, nhưng lần này sương mù không biến mất.

「Chậc… Thực sự không thể xóa bỏ chúng sao… Phiền phức thật.」

Những cơn gió Adora tạo ra chẳng thể làm gì ngoài việc khiến sương mù xoay quanh chính nó và càng lúc càng dày hơn. Ngay cả các Thú Quang Kỵ Sĩ Đoàn cũng không thể miễn nhiễm các hiệu ứng nhiễu phương hướng của làn sương, và Mulm nhận thức được điều đó. Anh lắc đầu ngán ngẩm, ra lệnh cho các hiệp sĩ của mình dàn hàng xung quanh.

「Không, nếu gọi đây là phiền phức thì quả là một sự xúc phạm. Khả năng thao túng sương mù này chắc hẳn đến từ đứa trẻ của Thần. Quả thực là một cảnh tượng đáng để chiêm ngưỡng. 」

Khí chất nghiêm túc của Mulm biến mất và thế vào đó là ánh mắt cuồng tín và vẻ mặt ngây ngất. Trong khi đó, Nirke và những chiến binh dực nhân biến mất vào trong làn sương dày đặc. Các thú nhân trên mặt đất đã gục ngã vì hơi thở cực quang cũng lần lượt đứng dậy và hành động tương tự.

「Chúng ta đã giáng cho chúng một đòn chí mạng rồi! Tập hợp lại với nhau và tạm thời rút lui! 」

Mulm hét lên bằng giọng nói được khuếch đại bởi ma thuật. Anh cho Adora quay lại và dẫn đơn vị của mình về trại trước khi họ hoàn toàn bị bao phủ bởi sương mù. Anh ngoái đầu nhìn lại trong lúc rút lui, đảm bảo rằng mình không để sót bất kỳ ai. Rồi chuyển ánh mắt về phía Thụ Hải giờ đã khuất sau làn sương, anh lẩm bẩm thế này,

「Đừng sợ, đứa trẻ quý giá của Ngài. Vì ta, Mulm, sẽ cứu con. 」

—Bình Nguyên Chiến Trường Trắng, khu vực trung tâm.

Chiến trường nơi các chiến binh Cộng hòa, quân đội Liên bang và đội Kỵ sĩ thần điện chiến đấu dữ dội nhất. Sấm sét trên trời trút xuống như mưa, thiêu cháy cả khu vực đồng bằng.

「Hãy đợi ta, đứa trẻ của Thần! Lilith này tới cứu con đây!」

Nguồn gốc của sấm sét là Lilith Arkind, tổng chỉ huy của Thần Điện Kỵ Sĩ. Mặc dù là một người chỉ huy, cô lại đang đứng trên tiền tuyến phóng sét tới bất cứ thú nhân nào lọt vào trong mắt. Cô đã cắt ngắn mái tóc dài vàng hoe ban đầu khiến vẻ ngoài của cô lúc này trở hên hung dữ hơn, và cô thực sự là một kẻ hủy diệt trên chiến trường.

「Đứa trẻ của Thần gì chứ, đồ cuồng tín chết tiệt! 」

Mười thú nhân lao vào Lilith từ mọi phía. Một sự phối hợp nhanh chóng và tuyệt vời đến từ những chiến binh của lang nhân tộc. Nhưng thế là chưa đủ.

「C-Cô ta nhanh quá... 」

Trước khi những thanh kiếm và mũi giáo của họ chạm tới cô, họ mới là những người bị chém ngược.

「Sét của ta là cơn thịnh nộ của Thần Linh! Những con thú thấp kém! Ta sẽ tiêu diệt tất cả các ngươi! 」

Lilith đâm thanh kiếm xuống đất. Từ đó, những tia sét bắn ra theo mọi hướng, giật điện tất cả các chiến binh thú nhân xung quanh. Sau đó, cô biến mất trong chớp mắt và xuất hiện trở lại tại vị trí một đội hình thú nhân khác . Lilith quét kiếm theo một vòng cung rộng, giải phóng những tia sét xung quanh thành vòng tròn. Những thú nhân bị thổi bay trước cả khi kịp hét lên. Ngay cả những người lính Liên bang cũng không thể không rùng mình trước màn trình diễn sức mạnh của Lilith.

Đây là sức mạnh giúp cô đạt tới chức Tổng chỉ huy Thần Điện Kỵ Sĩ đoàn ở độ tuổi còn rất trẻ—ma thuật cố hữu, “Lôi Công”. Cô không chỉ có khả năng sử dụng ma thuật lôi thuộc tính ngay lập tức mà không cần niệm chú, cô còn có thể bao bọc bản thân bằng sét, khiến cô có thể chuyển động nhanh tới mức gần như dịch chuyển tức thời.

「Chết tiệt! Ả ta đúng là quái vật! Sương mù vẫn chưa thể triển khai lại sao!? 」

「Có kẻ đang loại bỏ chúng. Đơn vị trinh sát đang làm trò gì vậy!? Họ cần tìm ra kẻ đứng sau ngay lập tức! 」

Thực sự có người bên giáo hội đang khiến màn sương trong khu vực này mỏng đi đáng kể. Họ không sử dụng gió để thổi bay chúng, vì vậy dù phương pháp đó có là gì thì cũng không phải phương pháp vật lý.

Lilith và đơn vị của cô đã căn thời gian tấn công khi sương mù mỏng nhất, và đội quân thú thân đang dần bị đẩy lùi. Tất nhiên những thú nhân đã cử trinh sát đi tìm kẻ làm suy yếu sương mù và giết chúng, nhưng đến lúc này họ vẫn chưa đạt được mục tiêu. Sương mù vẫn chưa quay trở lại…

「Fuyaa~~ 」

Một cô gái thố nhân tộc đột nhiên bay tới từ bên kia màn sương, như thể bị ném đi bởi ai đó.

「Sui!」

「Đám thuật giả sao rồi!? Em có tìm được chúng không!」

「Mọi người có thể lo lắng cho em trước đấy!」

Cô gái tên Sui đang mặc đồng phục chiến đấu màu trắng khá tả tơi, và đôi tai thỏ thì đang trong trạng thái cụp xuống. Mặc dù thuộc chủng tộc yếu ớt với khả năng chiến đấu yếu nhất, cô đã nỗ lực vươn lên vị trí cao nhất sư đoàn trinh sát của quân đội Cộng hòa khi mới 16 tuổi. Một Sui mạnh mẽ như vậy…

「Oho. Ngươi nghĩ ta để ngươi ám sát Zebal sao?」

「Eeeeeek! 」

Sui rít lên và bò về phía sau mà còn không suy nghĩ đến việc đứng lên. Lilith đang lườm cô bằng ánh mắt tràn ngập sát khí và sự khinh bỉ.

「Ngươi thực sự tin rằng ta để một con thú hạ gục chỉ huy sư đoàn 3 của chúng ta? Và bởi con thỏ yếu ớt này? Đây là một sự xúc phạm à!? 」

「Tôi xin lỗi, tôi đã quá hấp tấp! Tôi hứa việc đó sẽ không xảy ra nữa đâu! Xin hãy tha thứ cho tôi! 」

Thủ lĩnh nhóm trinh sát Sui vội vàng dozega trước Lilith. Mặc dù là chỉ huy của một trong năm sư đoàn của Cộng hòa, cô lại… Kiêu hãnh? Là gì thế, có ngon không? Những đồng đội thú nhân của cô rên rỉ phát cáu vì hành động của cô nhưng không ai khiển trách cô vì họ đã quá quen với hành động này rồi.

「Không mà, tôi thật lòng đấy! Giờ tôi đã nhận ra kẻ như tôi chẳng thể đánh bại các ngài! Tôi đầu hàng, ngài muốn làm gì tôi cũng được! Tôi nên biết rằng mình chẳng thể nào đánh bại được Thần Điện Kỵ Sĩ Đoàn nổi danh! Ai mà nghĩ rằng các ngài có một người có thể đồng hóa với sương mù và kiểm soát chúng cơ chứ!? Mà có vẻ như người đó cũng không thể tấn công trong trạng thái đó, nhưng anh ta thực sự thành thạo chiến thuật hit&run bằng cách thực thể hóa để tấn công rồi lập tức trở lại dạng sương mù! Các ngài thực sự—」

「Ngậm miệng lại! 」

Ngay cả khi đang dozega trước kẻ thù, Sui đã phát tán mọi thông tin cần thiết về kẻ cản trở rào chắn sương mù của họ, Zebal Igan, chỉ huy sư đoàn 3 của Thần Điện Kỵ Sĩ Đoàn. Lilith tức giận bước tới chém đầu Sui, nhưng thanh kiếm của cô không thể chạm tới mục tiêu.

「Tới đây thôi, ta sẽ không để ngươi lộng hành nữa!」

「Cuối cùng anh cũng tới, chỉ huy Valf!」

Một người sói đột nhiên nhảy tới trước mặt Sui và chặn thanh kiếm của Lilith bằng găng tay sắt. Mái tóc dài màu xám, bộ râu hoang dã không được chải chuốt thực sự làm nổi bật vẻ ngoài gai góc ưa nhìn của anh ta. Đây chính là người mà Sui đã chờ đợi nãy giờ, chỉ huy đơn vị chiến đấu của Cộng hòa, Valf Rugal.

Lilith hắng giọng khó chịu. Cô thắc mắc liệu một thú nhân bẩn thỉu nào lại có thể cản lại được sấm sét của cô. Cô phóng những tia sét từ cơ thế vào thú nhân đang cản trở mình.

「Cái gì!?」

Nhưng trước chúng tới được chỗ anh ta, cơ thể cô đột nhiên nghiêng về một bên như thể mặt đất đang cố hút cô về phía đó.

「Raaah!」

Khi thế đứng của Lilith phá vỡ, Valf dùng một tay đánh bay thanh kiếm của cô và vung tay còn lại xuống tổng chỉ huy của Thần Điện Kỵ Sĩ, móng vuốt của anh nhắm tới cổ của cô. Nếu đòn đánh đó trúng đích, cái chết là điều không thể tránh khỏi. Nhưng danh hiệu của Lilith không chỉ để trưng. Cô ấy là một chiến binh dày dạn kinh nghiệm đã chiến đấu qua vô số trận chiến khốc liệt. Cô nhanh chóng bắn những tia sét ra mọi hướng, cơ thể cô bao bọc trong dòng điện. Bất chấp cơ thể cứng rắn, những cơ bắp của Valf không thể tránh khỏi việc cứng đờ trong giây lát khi dòng điện chạy qua. Tất nhiên, anh ngay lập tức tiếp tục đòn tấn công của mình, nhưng khoảnh khắc chậm trễ ngắn ngủi đó là đủ cho Lilith. Cô kịp thời đưa kiếm lên chặn móng vuốt của Valf. Anh gầm lên, dùng toàn lực để thổi bay cô nhưng Lilith sử dụng những tia sét điều khiển lực điện từ để hạ cánh an toàn xuống mặt đất gần đó.

「Vừa rồi là... ma thuật cố hữu sao? Thứ hỗn huyết như ngươi không xứng đáng với sức mạnh đó.」

「Ai biết. Sao ta phải nói cho thứ nhân loại như cô?」

Valf cười toe toét trước Lilith. Tuy nhiên, suy đoán của Lilith là đúng. Thứ mà Valf sử dụng trước đó để khiến cô mất thăng bằng trước đó thực sự là một ma thuật cố hữu, “Phù Thân”. Mặc dù nó có phạm vi cực kỳ hạn chế là một mét và chỉ có thể kích hoạt trong vài giây, Valf có thể định hướng trọng lực của bất kỳ ai trong khu vực ảnh hưởng của ma thuật. Ma thuật cố hữu của anh ấy đã kết hợp hoàn hảo với chiến thuật tấn công từ xa và siêu tốc đặc trưng của lang nhân tộc, và nó khiến anh trở thành chiến binh chiến đấu cận chiến mạnh nhất Cộng hòa. Nhưng lúc này mồ hôi lạnh đang chảy trên mặt anh. Bởi chỉ huy của các Thần Điện Kỵ Sĩ đã chặn được đòn tấn công mạnh nhất, chắc chắn kết liễu của anh. Không chỉ thế, cô còn thoát được mà không có lấy một vết xước. Tất nhiên anh không thể để lộ ra nỗi sợ của mình lúc này.

Lilith và Valf trừng mắt nhìn nhau đầy sát khí. Nhưng ngay sau đó, một giọng nói hoảng loạn phát ra sau lưng Lilith.

「Chỉ huy, phía sau ngài!」

Điều đầu tiên lọt vào tầm mắt của Lilith, theo phản xạ nhìn lại, là bóng lưng của Zebal, chỉ huy của Sư đoàn 3, đang bao phủ trong sương mù. Anh ở đủ gần để chạm vào cô, cặp dao găm giơ lên chặn lại một con dao găm khác đang nhắm vào đầu Lilith.

「Xin lỗi mà~~~!」

Sui hét lên khi hướng dao xuyên qua phòng thủ của Zebal và tới đầu của Lilith.

「Cẩn thận, chỉ huy! Con thỏ kia có ma thuật cố hữu nào đó có khả năng khiến bản thân trở nên vô hình! 」

Ma thuật cố hữu, “Khúc Quang” — ma thuật cho phép cô bẻ cong ánh sáng xung quanh người, khiến cô trở nên vô hình. Hơn hết cô là một thố nhân, thành viên của chủng tộc hèn nhát cực kỳ thành thạo trong việc che giấu sự hiện diện. Khả năng bẩm sinh của cô, kết hợp với ma thuật cố hữu khiến cô không thể bị phát hiện. Lilith đã bị phân tâm bởi Valf, nhưng việc cô thực sự đã mất dấu Sui chứng tỏ những kỹ năng của cô có thể hoạt động trước những thành viên mạnh nhất của giáo hội.

「Hết lần này tới lần khác sao? Sao các ngươi cứ báng bổ Thần linh như vậy! 」

Việc hai thú nhân đối mặt cô đều sở hữu món quà của Thần, và việc cô ấy thực sự đang bị đẩy lùi bởi họ khiến cô vô cùng tức giận. Trong cơn say máu, cô tiếp tục triển khai một đợt sét nữa, nhưng Valf không để cô làm thế.

「Sui, làm ngay hoặc chết đấy! 」

Trong khi hét lên điều đó, anh kích hoạt ma thuật Phù Thân và hoàn toàn phá hủy cảm giác thăng bằng của Lilith.

「Thứ sâu bọ khó chịu! 」

「Để con thỏ khó ưa này cho tôi! 」

Zebal sử dụng ma thuật cố hữu của bản thân, “Lỏng Hóa”, biến cánh tay của mình thành một lưỡi kiếm nước và ra đòn đánh trả Sui. Tuy nhiên, cô lộn nhào về phía sau, tận dụng hết năng lực nhanh nhẹn tự nhiên của chủng tộc mình. Và, khi cô ấy né được đòn tấn công ấy, cô kích hoạt ma thuật cố hữu và biến mất. Và rồi, cô ấy hét lên,

「Tôi không muốn chết~~~! 」

Cùng lúc rút một chiếc bình nhỏ ra khỏi túi và phun thứ chất lỏng màu xanh lục ra khắp mọi nơi.

「Đồ hèn nhát! Lại là độc sao! 」

Zebal hét lên với một khuôn mặt giận dữ. Anh ta nhanh chóng sử dụng thủy ma thuật để gom lại thứ chất lỏng màu xanh lá cây. Lý do anh không thể cảnh báo Lilith ngay lập tức là bởi vì Sui đã khiến anh trúng độc trước đó, và anh đã phải lãng phí những phút giây quý giá để tự giải độc. Việc một thành viên của chủng tộc yếu ớt nhất có thể vượt qua anh, một Thần Điện Kỵ Sĩ lừng danh, đã khiến anh tức điên.

「Đừng trách tôi! Tôi chỉ làm theo mệnh lệnh mà thôi! Làm ơn hãy hiểu cho tôi! 」

Hèn nhát, rụt rè, thiếu lòng kiêu hãnh, chỉ thấy xin lỗi và chẳng ăn năn khi đổ trách nhiệm cho người khác. Nhưng dẫu có thế, cô đã thu thập thông tin chính xác về các nhân vật chủ chốt của Thần Điện Kỵ Sĩ và phân tán thông tin đó cho những người đồng đội trong thời gian ngắn. Thêm vào đó, cô thậm chí còn cản trở chúng bằng độc và các mánh khóe rẻ tiền khác. Những điều này chỉ có thể thực hiện bởi cô cực kỳ thành thạo trong việc chạy trốn và ẩn nấp.

「Ta sẽ giết ngươi, chết tiệt! Chắc chắn ta sẽ khiến ngươi phải chếtttttt! 」

Cơn tức giận của Zebal còn lớn hơn nữa. Nhưng khi đó—

「Vì mọi người hành động cùng nhau nên không việc gì phải sợ hãi! Đồng nghĩa với việc đó không chỉ là lỗi của Sui! 」

Mặt đất bắt đầu rung động. Đơn vị trinh sát chỉ gồm những thú nhân với khả năng kiểm soát hiện diện xuất sắc tấn công những binh lính liên bang và thần điện kỵ sĩ. Và mặc dù những đòn tấn công của họ không thế kết liễu ai, sự quấy rối của họ cực kỳ khó chịu. Thêm vào đó, lãnh đạo của họ nổi tiếng trong Cộng hòa là một thiên tài trong việc chọc tức mọi người. Điều tệ nhất chính là dù cô có phiễn nhiễu thế nào, những đồng đội của cô chẳng thể phủ nhận những thành tích mà cô mang lại.

「Hawawawawa! 」

Nhưng cuối cùng, Zebal đã bắt được cô. Dù kỹ năng của cô có tốt tới mức nào, cô vẫn không thể sánh được với chỉ huy một sư đoàn Thần Điện Kỵ Sĩ.

「Trước hết ta sẽ cắt bỏ đôi tai xấu xí này của ngươi! 」

Anh bước về phía Sui đang nằm trên mặt đất với một ánh mắt điên cuồng. Ở khóe mắt, Sui nhìn thấy Valf cuối cùng cũng đã bị Lilith hạ gục và khuỵu xuống. Những đồng đội khác của cô ấy cũng bị đẩy lùi bởi các Thần Điện Kỵ Sĩ.

「Hihi. Công việc tới đây là xong~~ 」

Cô nở nụ cười đắc thắng. Trước khi Zebal kịp hiểu ý của Sui, sương mù dày đặc một lần nữa cuộn lên.

「Chậc, lại thứ sương mù này. 」

Sương mù ập tới bao phủ cả chiến trường trong tích tắc. Lần này chúng dày tới mức Zebal biết rằng ma thuật cố hữu của mình không đủ để xử lý chúng. Trong khoảnh khắc, gió đã đổi chiều.

「Những con thú nàyyyyyyyyyyyyyy! 」

Sui đã biến mất trong giây phút ngắn ngủi mà sự chú ý của Zebal rời khỏi cô. Cùng lúc đó, từ phía bên kia của lớp sương mù dày đặc, tiếng la hét của binh lính liên bang bắt đầu vang lên.

「Đội trưởng Zebal! Chúng ta cần phải rút lui ngay khi còn có thể! 」

「Ngh, nhưng ta vẫn chưa làm thịt con thỏ đó!」

Một hiệp sĩ thuộc cấp của Zebal khuyên bảo anh. Lớp sương mù dày đặc này cũng là mối nguy cho các Thần Điện Kỵ Sĩ nếu ở lâu trong đó. Nhưng ngay cả như vậy, anh không thể rời đi cho đến khi xé xác cô gái đã chơi đùa với mình. Khi anh nghiến răng tức giận, Lilith đột nhiên xuất hiện bên cạnh anh với cơ thể bao phủ trong sấm chớp.

「Rút lui, Zebal. 」

「N-Nhưng... 」

「Không cần phải vội, chúng chẳng còn nơi nào để chạy đâu. Hơn nữa việc cần ưu tiên lúc này là xác định vị trí đứa trẻ của Thần. 」

Tiếp tục ép tới chỉ gây ra thương vong không đáng có. Mục tiêu chínhcủa cuộc chiến này là lấy thông tin, vì vậy không cần phải chiến đấu khi họ gặp bất lợi. Zebal hiểu điều này, và vì vậy, sau khi hít thở sâu, anh ta gật đầu.

Để những người lính liên bang không may mắn làm mồi nhử, các Thần Điện Kỵ Sĩ tập hợp đội hình và thận trọng rút lui.

—Cực bắc Bình Nguyên Chiến Trường Trắng, nơi sư đoàn một Liên bang Odion phụ trách, đang diễn ra một trận chiến khốc liệt.

Một vòng tròn lửa màu trắng bao phủ chiến trường. Bạch hỏa đẩy lùi sương mù, tạo nên một vùng đồng bằng trống trải không chịu sự ảnh hưởng từ khu rừng. Ma thuật cố hữu, “Thánh Hỏa”—ma thuật thiêu đốt trên diện rộng sử dụng bởi một chỉ huy sư đoàn và là đoàn phó của Bạch Quang Kỵ Sĩ Đoàn, Araym Orcman.

「Ngh, lũ giáo hội chết dẫm. Nếu không có sương mù, cuộc chiến sẽ trở nên khó nhằn ngay cả khi chúng ta có gia hộ của Bệ hạ...」

Một chiến binh người gấu cao ba mét nghiến răng. Tên ông ta là Sim Gato—chỉ huy đơn vị bộ binh, đơn vị lớn nhất của quân đội thú nhân. Không chỉ vậy, ông còn là vị tướng đứng đầu toàn bộ quân đội.

Ban đầu, ông đã thành công đẩy lùi những binh lính liên bang bằng khả năng chỉ huy tuyệt vời của mình, nhưng sau đó Bạch Quang Kỵ Sĩ Đoàn tham chiến và thổi bay kết giới sương mù bằng lửa có họ. Và giờ đội quân của ông đã bị dồn vào chân tường. Mặc dù ngọn lửa ấy vẫn chưa phải vấn đề lớn nhất Sim phải giải quyết.

「Hắn ta lại tới kìa. Những ai không phải đội trưởng, rút lui! Nhanh chân lên nào!」

Giọng nói nặng nề của Sim vang lên khắp chiến trường. Ngay lúc đó, một cái bóng khổng lồ bao trùm đầu ông, che khuất mặt trời. Một chiếc búa chiến khổng lồ giáng xuống ông ta. Như một thiên thạch giáng xuống từ bầu trời. Sim đỡ lấy nó bằng cây rìu của mình.

Âm thanh va chạm giữa kim loại và kim loại vang lên, chấn động dữ dội lan ra từ điểm va chạm. Chỗ đất nơi Sim đang đứng bị giẫm nát, tạo nên một cái hố nhỏ và vô số những vết nứt lan ra trên mặt đất.

「Uwooooooooooooooooooooooooooooooh!」

Đôi mắt rỉ máu, cơ bắp kêu gào vì đau đớn, tiếng gầm hoang dại thoát ra từ hàm răng nghiến chặt khi Sim chịu đựng đòn đánh.

「Quả nhiên... ngươi sở hữu ma thuật cố hữu có thể kiểm soát chấn động. Hơn thế nữa, một sức mạnh dị thường, ngay cả với một thú nhân.」

Chủ nhân của cây búa chiến khổng lồ—Laus Barn, đoàn trưởng Bạch Quang Kỵ Sĩ Đoàn, đang đứng trên không trung sử dụng tạo tác “Thiết Ủng”, thứ cho phép người dùng tạo nên những chỗ đứng trong không khí.

Như suy đoán của Laus, ma thuật cố hữu của Sim, “Truyền Chấn” khiến ông có thể chuyển hướng áp lực từ chấn động, hay tăng cường sức tấn công nhờ sóng xung kích hoặc lực xuyên thấu. Đáng lẽ ra Sim phải hoàn toàn miễn nhiễm trước mọi tấn công từ những loại vũ khí cùn, hơn nữa sức mạnh thể chất của Sim là số một trong Cộng hòa. Tuy nhiên Laus, một nhân tộc, dường như đang đánh bại Sim trong một cuộc đấu về sức mạnh.

Tất nhiên, đó là bởi ông đang đối đầu với một người sử dụng ma thuật thần đại, ma thuật linh hồn. Laus dùng một ma thuật phiên bản cao cấp hơn của Đột phá giới hạn—“đột phá giới hạn linh hồn”. Việc Sim có thể sống sót trước cú đánh của Laus thực sự xứng đáng được khen ngợi. Nhưng dù Sim có thể sống sót trước cú đánh hủy diệt của Laus không có nghĩa là ông đứng ngang hàng với Laus. Lý do Sim yêu cầu mọi người rút lui vì ông biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Laus ấn chiếc búa xuống mạnh hơn, sau đó giải phóng một ma thuật linh hồn.

「——“Xung Hồn”!」

「Ngh!」

Ma lực đen tuyền của Laus lan ra, tạo nên những đợt sóng xung kích đánh trực tiếp vào linh hồn của những ai ở gần đó. Những thú nhân yếu ớt không thể kháng cự ngã lăn xuống đất với đôi mắt trắng dã. Ngay cả các đội trưởng và trung úy cũng không thể đứng vững trước sức mạnh của sóng xung kích.

「Graaaaaaaaaaaaaaaaaah!」

「Ngươi kháng cự được cả thứ này sao!?」

Sim gầm lên một tiếng nữa và đẩy cây rìu về phía trước. Laus buộc phải lùi lại, và một ánh mắt ngạc nhiên và ngưỡng mộ thoáng hiện trên khuôn mặt ông. Nhưng ngay cả thế, thậm chí một cú đẩy toàn lực của Sim cũng không thể làm ông xây xát. Laus nhanh chóng lấy lại thăng bằng và một lần nữa vung xuống người bạn đồng hành đáng tin cậy của mình—một trong bảy thánh khí của giáo hội, “Thánh Chùy”.

Lần này, khi chiếc búa vung xuống, ma lực màu màn đêm vẽ lên một vệt sáng vòng cung. Với tốc độ nhanh tới mức Sim không kịp kích hoạt ma thuật cố hữu để bảo vệ bản thân, thổi bay người đã gồng mình chịu đựng hết sức.

「Gaaah!」

Sim run rẩy đứng dậy, dùng cây rìu làm nạng và đưa mắt quan sát chiến trường. Nhờ gia hộ của Ryuutiris, hầu hết người của anh vẫn còn sống. Tuy nhiên, những người lính bình thường đã bất tỉnh trước Xung Hồn của Laus. Và ngay cả những người mạnh mẽ hơn có thể chịu đựng được nó đã rơi vào trạng thái thiếu tập trung, ý thức mơ hồ. Thành ra là họ không thể phòng vệ trước sự hủy diệt của Bạch Quang Kỵ Sĩ Đoàn.

「Bệ hạ ... ngài vẫn cần thêm thời gian sao? Ngh, đám giáo hội khốn nạn đợi tới lúc cô ấy kiệt sức rồi mới tấn công à?」

Tới lúc này, kỵ sĩ của giáo hội vẫn thường xuyên tiến hành vài cuộc đột kích vào khu rừng. Nhưng mỗi lần chúng tới, kết giới sương mù kịp thời hỗ trợ họ đẩy lùi chúng. Mặc dù hầu hết các thú nhân không thể đối đầu một chọi một với Thần Điện Kỵ Sĩ kể cả với sự hỗ trợ của sương mù, ít nhất những người mạnh mẽ vẫn đủ buộc chúng phải rút lui. Nhưng có vẻ như giáo hội đã nhận ra kiểm soát sương mù với độ chính xác cao như vậy gây áp lực không nhỏ lên Ryuutiris và đợi cô ấy kiệt sức trước khi tấn công một lần nữa.

Sim tập trung vào vấn đề cần quan tâm hơn ngay lúc này và hét lên,

「Không thể nào khác được rồi! Bỏ phòng tuyến đầu tiên! Rút lui xuống phòng tuyến thứ hai ở bìa rừng!」

Các thú nhân chỉ chọn Bình Nguyên Chiến Trường Trắng làm chiến trường để tránh gây tổn hại tới khu rừng. Tuy nhiên, sương mù ở đồng bằng không thể nào mạnh như trong rừng, và họ không thể sử dụng độc, bẫy và các chiến thuật du kích một cách hiệu quả trên đất trống, tức hiện tại họ đang chiến đấu trong thế bất lợi.

Họ có thể xử lý những người lính liên bang không quá mạnh trên đồng bằng này, nhưng giờ những chiến binh mạnh nhất của giáo hội đã tới, họ phải chấp nhận để khu rừng nhận một số thiệt hại. Bên cạnh đó, Bạch Quang Kỵ Sĩ Đoàn đã đẩy lùi họ sâu tới mức có thể thấy khu rừng ở ngay sau lưng. Những thú nhân ngay lập tức rút lui khi nhận ra không thể làm gì được nữa.

「Laus-sama! Ngài đã thấy đứa trẻ của Thần-sama chưa !? Nếu chưa, xin ngài hãy cho phép thiêu hủy Thụ Hải!」

Đốt cháy một khu rừng nơi quân địch đang ẩn náu là một chiến thuật đơn giản mà hiệu quả. Tới thời điểm hiện tại, chưa có đội quân nào tới được khu rừng, vì vậy chiến thuật này chưa từng được áp dụng, nhưng cuối cùng nhân tộc cũng có cơ hội thử nó. Tuy nhiên, Laus đang do dự. Ông quan sát những thú nhân vác theo những đồng đội bất tỉnh, trong khi số khác đang tuyệt vọng chiến đấu bảo vệ những người bạn mất khả năng chiến đấu. Ông nhìn họ, nhìn Thụ Hải quê hương của họ, nơi họ sinh sống, những lời nói như nghẹn lại nơi cổ họng.

「Laus-sama?」

Không ai chú ý tới giọng nói đều đều của Araym.

「Ta không cảm nhận được linh hồn của người sử dụng ma thuật thần đại! Chấp thuận yêu cầu đốt rừng! Đẩy chiến tuyến lên trước!」

「Đã rõ!」

Araym nhếch mép, giơ tay lên trời. Ngọn lửa đẩy lùi sương mù biến mất, và một mặt trời bạch hỏa đốt cháy bầu khí quyển xuất hiện.

「Không có chuyện đó đâu—"Phun Kích”!」

Sim gầm lên đồng thời vung rìu xuống đất. Ông sử dụng ma thuật cố hữu để chuyển hướng sóng xung kích lan ra trên mặt đất tới thẳng chỗ Araym. Laus nhanh chóng vung búa xuống tạo nên rung chấn triệt tiêu đòn tấn công của Sim.

「Ngh. Trung úy Nascis, ngăn hắn lại!」

Sim hét lên trong lúc gồng sức để chống đỡ đòn tấn công của Laus. Một elf trẻ tuổi bước tới và đổi hướng bắn của cây cung——chỉ huy một đơn vị ngàn người, Nascis Fluke. Những cung thủ giỏi nhất dưới trướng anh cũng thay đổi mục tiêu từ những binh lính liên bang và kỵ sĩ sang Araym. Tuy nhiên—

「Hối lỗi đi, những kẻ tội đồ!」

Một đợt tên khác bắn hạ những mũi tên hướng tới Araym. Những mũi tên ấy không giống của Nascis và người của anh, chúng là những mũi tên thép xuyên thủng mọi chướng ngại vật bất kể kẻ thù hay đồng minh, bắn hạ mọi mối đe dọa đối với Araym. Hơn nữa, khi hoàn tất, chúng đột ngột đảo hướng và bay thẳng về phía nhóm Nascis.

Ma thuật cố hữu, Mũi Tên Đền Tội. Một chỉ huy lữ đoàn đã luyện tập chăm chỉ để phát triển ma thuật của bản thân với sự thất vọng tới phát điên khi là một trong số ít những người sống sót sau thảm họa ở Andika——Lelaie Argeson. Những mũi tên bám đuổi của cô đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều so với thời điểm cô chiến đấu với nhóm Miledi, và phải cần tới một đội người lùn với những chiếc khiên tháp mới có thể chặn chúng lại. Dù nhóm Nascis không bị thương nhưng không ai có thể ngăn cản Araym được nữa.

「Những con thú xấu xí! Thanh tẩy trước ngọn lửa của Thần đi!」

Araym giải phóng mặt trời thu nhỏ kia, với đường kính khoảng 20m xuống khu rừng. Không khí bị thiêu cháy trước sức nóng khủng khiếp của ngọn lửa và phát ra tiếng kêu răng rắc.

「Rút luiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!」

Những thú nhân đã chạy tán loạn trước cả tiếng hét của Sim, nhưng vẫn còn rất nhiều chiến binh bất tỉnh bị bỏ lại nơi hỏa cầu đáp xuống. Ngay khi Sim chuẩn bị tinh thần cho việc một góc của Thụ Hải bị thiêu rụi cùng hàng trăm chiến binh—

「Thời khắc của phán xét—Egxess.」

Giọng nói của một người đàn ông vang lên giữa đồng bằng, và hỏa cầu đột nhiên co lại. Không lâu sau kích thước của nó không lớn hơn một đứa trẻ là mấy. Những thú nhân nhanh nhẹn có thể dễ dàng đưa những người đồng đội bất tỉnh tới địa điểm an toàn trước hỏa cầu với kích cỡ như thế. Quả cầu bạch hỏa đáp xuống rìa Thụ Hải không một ai ở đó. Thêm nữa, với kích cỡ như vậy, nó không gây quá nhiều thiệt hại tới khu rừng.

「Cái-Cái gì!?」

Araym hét lên với đôi mắt gần như bắn ra khỏi đầu. Anh tin tưởng tuyệt đối vào ma thuật của mình và không thể tin rằng có người có thể ngăn chặn nó. Điều này cũng tương tự với các Bạch Quang Kỵ Sĩ khác. Một khoảnh khắc im lặng bao trùm chiến trường như thể thời gian ngừng trôi. Chỉ có Laus là rời ánh mắt khỏi Sim và thận trọng quan sát khu rừng.

「Ôi trời. Quả đúng là kiêu ngạo khi nghĩ rằng bản thân có thể ăn hết ma thuật cố hữu của một chỉ huy sư đoàn. Tuy nhiên ta đã thật sự nghiêm túc đấy. Nản thật.」

Một người đàn ông một mình xuất hiện từ trong lớp sương mù dày đặc của khu rừng với một giọng nói thản nhiên chẳng hề phù hợp với chiến trường.

「...Nhân tộc?」

Laus nhướng mày ngạc nhiên và bất giác lẩm bẩm. Người này không có những đặc điểm thể chất đặc biệt của thú nhân. Mọi thứ, từ mái tóc đen dài, bộ râu thưa thớt, đến đôi mắt sắc bén không khác gì một nhân tộc bình thường.

Nhưng lẽ ra không một ai trừ những thú nhân có thể định hướng trong khu rừng đó... Laus thầm nghĩ. Đó cũng là suy nghĩ chung của các kỵ sĩ khác. Người đàn ông nói với giọng điệu như thể thưởng thức sự bối rối của họ,

「À đúng, ta là nhân tộc đấy, những kỵ sĩ mạnh nhất của giáo hội-dono.」

Trong lúc cười toe toét, ông ấy vung một thứ vũ khí kỳ lạ lên vai. Tiếng gió rít vang lên khi chiếc lưỡi hái đen tuyền với kích cỡ gần bằng người ông ta di chuyển trong không khí. Ngọn lửa trắng lập lòe như thể bị luồng gió từ cú vung của ông cuốn đi, sau đó bị hút vào trong lưỡi hái. Thứ vũ khí kỳ lạ phát ra một ánh sáng màu chàm khi hấp thụ ngọn lửa và miệng của Araym há hốc vì kinh ngạc. Thánh hỏa đáng lẽ không thể bị dập tắt trừ phi là ý muốn của anh giờ đã dễ dàng biến mất. Những kỵ sĩ không biết nên thể hiện phản ứng nào ngoài việc cảnh giác nhìn vào người mới tham gia chiến trường. Cuối cùng Sim là người chấm dứt sự im lặng.

「Virtus... Cảm tạ sự cứu trợ! Các ngươi, mau rút lui!」

Những thú nhân còn lại sực tỉnh trước sự ngưỡng và biến mất vào trong khu rừng. Tưởng chừng các Bạch Quang Kỵ Sĩ cũng sẽ ổn định tâm trí và đuổi theo họ, nhưng ngược lại một bầu không khí căng thẳng đang bao trùm giữa những kỵ sĩ. Tất nhiên, chẳng có gì khó hiểu khi họ sợ hãi như thế. Ai cũng từng nghe tới cái tên Virtus trước đó.

「Ngươi là... “Thợ săn Kỵ sĩ”, à?」

「Chết tiệt, lộ rồi à? Ta vẫn muốn trông cool ngầu và bí ẩn thêm tý nữa cơ.」

Badd Virtus, Thợ săn Kỵ sĩ nổi tiếng, nhún vai như thể xác nhận câu hỏi của Laus. Kẻ dị giáo bị truy nã gắt gao nhất của giáo hội, nhưng đồng thời, hắn cũng là kẻ địch mà mọi kỵ sĩ đều sợ hãi. Trong vài thập kỷ qua, hắn đã giết hàng trăm hiệp sĩ mà chưa từng bị bắt. Vô số thần điện nhỏ lẻ của giáo hội đã bị hủy diệt bởi người đàn ông này. Cộng sự của hắn ta——một tạo tác đặc biệt có thể hấp thụ ma lực từ bất kỳ ma thuật nào nó chạm vào và trả ngược lại người niệm, Ma Thực Đại Liêm, “Egxess”. Ngay cả những người không đến từ giáo hội cũng gọi hắn là “Tử Thần”.

「Một nhân tộc như ngươi làm gì ở đây?」

Ánh mắt sắc bén của Laus thể hiện rõ sự không nhân nhượng với bất kỳ lời nói dối trá nào. Nhờ ma thuật linh hồn, Laus có thể biết ngay việc Badd có nói dối hay không. Badd cũng biết điều đó, và ông ta nghiêm mặt đáp lại, bỏ đi nụ cười phù phiếm.

「Một người vợ.」

「......」

Sự im lặng một lần nữa bao trùm chiến trường. Khuôn mặt của Araym run lên vì giận dữ. Anh không thể tin nổi Badd dám đưa ra một câu trả lời tầm phào như thế. Araym và các kỵ sĩ đồng loạt quay sang nhìn Laus, 「 Không cần quan tâm đến lý do đâu. Xin ngài hãy loại bỏ hắn ngay tại đây!」— nhưng trước sự ngạc nhiên của họ, đôi mắt của Laus đang dao động.

「L-Laus-sama?」

「… Không thể tin được ... Linh hồn của hắn không cho thấy sự dối trá.」

「Tất nhiên vậy rồi! Những lời nói tới từ linh hồn của ta mà!」

Badd quả thực đến Thụ Hải để tìm vợ. Và biểu cảm trên khuôn mặt ông ta thực sự nghiêm túc. Như thể một vấn đề quan trọng hơn nhiều so với một trận đấu sinh tử với Bạch Quang Kỵ Sĩ Đoàn. Araym và Lelaie đồng thời hét lên,

「Chết tiệt, Thợ săn Kỵ sĩ. Không thể tin được đôi mắt của Laus-sama cũng không thể nhìn thấu ngươi.」

「Không đâu, Araym! Có thể đó là một tạo tác nào đó! Tôi không nghĩ ma thuật của hắn ta có khả năng chống lại sức mạnh của Laus-sama!」

Cái gì!? Hắn ta đã có một tạo tác sánh ngang với bảy thánh khí, và cô nói hắn còn có thứ khác có thể chống lại sức mạnh của đoàn trưởng sao!? Ngươi đúng là một mối đe dọa thực sự đấy, Thợ săn Kỵ sĩ... Araym thầm nghĩ. Nhìn vẻ mặt sợ hãi của các kỵ sĩ khác, có vẻ họ cũng đang suy nghĩ điều tương tự.

「Đối với mấy người việc ta tìm kiếm một người vợ khó tin thế à? Một người như ta đã vô vọng đến mức ấy sao?」

Badd khẽ lẩm bẩm như thế với khuôn mặt chán nản nhưng chỉ vài giây sau, nụ cười nhếch mép của ông ta quay trở lại.

「Yo, Sim. Có vẻ như mọi người rút lui hết. Và kết giới sẽ trở lại nhanh thôi. Ông cũng nên rời khỏi đây đi.」

「Hừm. Vẫn xảo trá như mọi khi nhỉ, ta hiểu rồi.」

Những kỵ sĩ đột nhiên trở về thực tại trước những lời nói của Sim. Họ đã dồn tất cả sự chú ý vào sự xuất hiện đột ngột của Badd và cách cư xử kỳ quặc của ông ta, vì vậy chỉ lúc này họ mới nhận ra ông đã giúp những thú nhân câu thêm thời gian mà chẳng cần nhấc một ngón tay.

Sương mù trắng xóa lan ra từ Thụ Hải, bao phủ vùng đồng bằng. Lần này sương mù dày đến mức ngay cả Thánh Hỏa của Araym cũng không thể đẩy lùi. Mảng rừng nhỏ đã bị đốt cháy từ trước đó cũng ngay lập tức mọc lại. Khi Badd và Sim biến mất vào làn sương mù, Lelaie tức giận phóng tên về phía họ.

「Mấy con thú kia! Đừng hòng ta cho các ngươi chạy thoát!」

Mũi tên của cô được làm bằng kim loại, vì vậy Egxess không thể nuốt chúng như ma thuật. Cô bắn 3 mũi tên cùng lúc và bắn 9 phát liên tiếp chỉ trong nháy mắt. Cô cũng tăng tốc cho những mũi tên bằng phong ma thuật, tới mức chúng chỉ còn trông như những vệt sáng. Tuy nhiên, Badd chẳng cho thấy một chút sự hoảng hốt trước những mũi tên của cô.

「Khiếp nhỉ...」

Ông ta chỉ nhẹ nhàng đưa Egxess ra trước mặt và quay nó bằng một tay. Những mũi tên của Lelaie chuyển hướng sang hai bên như thể chúng e sợ việc chạm vào lưỡi hái. Badd đã vô hiệu hóa loạt tên mạnh nhất của Lelaie mà chẳng tốn nhiều sức. Ông sử dụng lưỡi hái hấp thụ ma thuật bám đuổi trong mũi tên để cản chúng tiếp tục đổi hướng.

Ngay sau đó, một kỵ sĩ khác bất ngờ lao ra tấn công Badd từ một bụi cây bên cạnh. Giống như Lelaie, cô ấy là một trong những những người sống sót sau thảm họa Andika, Apri Erebos. Ma thuật cố hữu của cô , “Thiên Khải”, cho cô cảm nhận được hành động nào là tối ưu nhất trong một tình huống bằng trực giác. Và vì thế, cô trực tiếp đâm thanh liễu kiếm vào tim của Badd.

「Đúng là một quý cô năng động.」

「Cái—?」

Badd dễ dàng chặn lại thanh kiếm của cô chỉ với một ngón trỏ. Mặc dù Apri bị bất ngờ trước hành động ấy, cô không để nó khiến mình chậm lại. Cô rút con dao găm giấu trong áo khoác và tiếp tục tấn công Badd. Nhưng vào lúc đó, trực giác của cô kêu gào cô phải chạy ngay. Cô tin tưởng nó và lùi lại nhanh hết mức có thể. Một cơn gió thoảng qua tóc mái của cô khi đáp đất. Lưỡi hái tử thần vừa mới sượt qua nơi cô vừa đứng

「Oho. Trực giác tốt đấy, quý cô.」

Trái ngược với những lời lẽ nhẹ nhàng như vậy, Badd tung một cú đá vòng chứa đựng sức mạnh tương tự một đòn búa giáng vào Apri, người vẫn đang chật vật để giữ thăng bằng. Đòn đánh trúng giữa bụng cô và cô bị thổi bay như một viên đạn. Laus lập tức tấn công ông trước khi Badd có thể kết liễu Apri.

「Hrmph!」

「Chết tiệt, nguy hiểm đấy!」

Badd hét lên khi nhìn Thánh Chùy đang bổ xuống từ trên đầu. Nhưng dù đòn đánh của Laus đủ mạnh để khiến Sim, thú nhân cứng cáp nhất, đóng đinh tại chỗ thì Badd chỉ cười khúc khích và quay lưỡi hái để chặn cây búa. Chiếc búa dường như bị hút vào Egxess trước khi bị nó chệch hướng sang một bên.

「Đây, trả lại này.」

「Đừng coi thường ta!」

Badd xoay Egxess một lần nữa với một vệt ma lực đen tuyền bao trùm. Ông ta sử dụng động lượng từ chính đòn đánh của Laus để tăng tốc cho lưỡi hái và vung nó theo đường chéo xuống Laus. Laus sử dụng vũ lực để chống lại định luật quán tính và buộc phải đưa búa lại để kịp chặn lưỡi hái. Tuy nhiên, Badd xoay nhẹ cổ tay để thay đổi quỹ đạo của Egxess. Lưỡi hái trượt qua búa của Laus và hướng thẳng tới vai ông ta.

Laus tránh nó bằng cách dùng chân sau làm trụ để xoay người, sau đó quay lại và lao về phía trước. Ông định nhắm vào vai của Badd đã mất cảnh giác. Nhưng Badd đã né sang một bên và vòng ra đằng sau Laus.

Hai chiến binh đổi vị trí cho nhau, nhưng chuyển động của họ không dừng lại. Laus biết rằng một đòn tấn công khác đang tới, ông quay người đồng thời vung búa thành một đường cong rộng theo phương ngang.

Badd làm chệch hướng cú xoay lên quá đầu bằng cách vung Egxess từ dưới lên. Ông lại quay lưỡi hái, tạo nên những vòng đen giữa không khí trong thoáng chốc. Thánh chùy của Laus và ma đại liềm của Badd liên tục đụng đô, âm thanh của kim loại đập vào kim loại vang vọng khắp chiến trường.

Laus tiếp tục tấn công Badd từ mọi hướng như thể bỏ qua mọi định luật vật lý. Mặt khác, Badd tiếp tục tăng tốc độ quay của lưỡi hái và làm chệch hướng mọi đòn tấn công của Laus tới mình. Chiếc lưỡi hái liên tục quay tròn mà không một chút chậm lại giống như một rào chắn hình tròn màu đen. Đả kích cực đại từ búa vung tăng cường gió lốc tạo ra bởi trảm kích từ lưỡi hái xoay của Badd và trảm kích cực đại tăng cường sức công phá từ đả kích, từ đó hình thành một cơn bão nhỏ xung quanh hai người.

「Không thể nào... Hắn ta chiến đấu ngang ngửa với Laus-sama?」

Araym và những thành viên của Bạch Quang Kỵ Sĩ Đoàn đang thể hiện vẻ mặt kinh ngạc như nhìn thấy một thứ khó tin. Nhưng chỉ sau vài phút chiến đấu, Laus cuối cùng cũng nhìn thấy sơ hở để sử dụng ma thuật linh hồn. Lưỡi hái của Badd có thể hấp thụ ma thuật, nhưng ma thuật thần đại thì lại là một câu chuyện khác.

「———“Xung Hồn”!」

「Hấp thụ nó, Egxess!」

Sóng ma lực đen tuyền của Laus bị chém nát bởi lưỡi hái đang phát sáng chàm của Badd. Tuy nhiên, Egxess không hấp thụ toàn bộ ma thuật của Laus, và phần còn lại đã khiến Badd chấn động nhẹ.

「Hê... Ta có thể chặn ma thuật đó của ngươi bằng cách luân chuyển ma lực tuần hoàn trong cơ thể đúng không?」

Badd nhếch mép tự mãn. Khả năng kiểm soát ma lực vẫn chưa đạt tới cấp độ như của Miledi, nhưng kỹ năng của ông ta vẫn đủ để chống lại một Xung Hồn đã suy yếu.

Badd liếm môi khi chặn được chuyển động đặc trưng của Laus. Ông ta nhanh chóng nhảy lùi lại, tạo khoảng cách giữa mình và Badd. Hơi thở vô thức bị siết chặt cuối cùng cũng thoát ra từ các Bạch Quang Kỵ Sĩ không thể làm gì khác ngoài việc quan sát trận đấu diễn ra với tốc độ cao và khốc liệt.

「...Kỹ năng võ thuật thực sự ấn tượng. Dù có tạo tác đó hỗ trợ, ngươi vẫn có thế đấu với ta dù không sở hữu bất kỳ ma thuật cố hữu nào.」

「Đúng là một vinh dự khi nhận được lời khen từ ngươi.」

Badd nhún vai với vẻ thản nhiên như thường trong lúc vẫn giữ Egxess quay với tốc độ cao. Bất chấp vẻ ngoài điềm tĩnh, Badd đang toát mồ hôi lạnh trong lòng. Nhờ những báo cáo của Miledi, ông ta biết rõ năng lực của Laus tới đâu. Kể cả việc Laus có thể tăng cường các chỉ số của mình theo cấp số mũ bằng ma thuật linh hồn. Dù hiện tại ông đang dễ dàng chiến đấu với Laus, Badd đang hết sức nghiêm túc.

Trời đất, ma thuật thần đại đúng là vượt qua mọi quy tắc... trong lòng Badd không khỏi cười khổ.

Mặt khác, nội tâm Laus cũng đang lay động dữ dội. Trong nhiều thập kỷ ông phục vụ giáo hội, ông chưa từng nghe bất kỳ báo cáo nào về việc Badd sử dụng ma thuật cố hữu. Có nghĩa năng lưc làm chệch hướng tất cả các đòn tấn công vật lý đến từ kỹ năng chiến đấu đơn thuần của ông ta. Không chỉ thế ông ta còn có khả năng sử dụng sức mạnh từ đòn đánh của đối phương để tăng cường sức tấn công của bản thân. Thần kỹ là từ duy nhất mô tả chính xác kỹ năng của ông ta. Không, trong trường hợp của ông ta, phải là quỷ kỹ. Dù là gì, đó là một kỹ thuật siêu việt đã vượt trên cấp độ của một người bình thường.

Badd nhận thấy Araym và các kỵ sĩ khác đã bắt đầu bao vây ông ta tại nơi khóe mắt.

「Trái lại, ngươi chẳng khiến ta cảm thấy đe dọa lắm nhỉ?」

Badd nói lời chế giễu nhằm mục đích khiêu khích Laus. Nhưng đó cũng chính là những cảm xúc thực sự của ông.

「Có vẻ như ngươi đang mâu thuẫn về điều gì đó.」

「——」

Chỉ trong thoáng chốc. Sự dao động nhẹ xuất hiện trong ánh mắt của Laus mà chỉ có người đang ở đối diện với ông, Badd mới có thể nhận ra.

Mình biết mà. Từ lúc nhìn thấy hắn, mình có thể thấy hắn khác với đám ngốc của giáo hội... Mà, thế thì cũng tiện cho mình! Badd đã mơ hồ cảm nhận được dấu hiệu của sự xung đột bên trong Laus giữa trận chiến của họ. Ông chắc chắn Laus đang dao động. Nhưng quan trọng hơn, ông đã xác nhận được Sim đã hoàn tất việc rút lui. Sương mù càng lúc càng trở nên dày hơn, và cả Bạch Quang Kỵ Sĩ Đoàn lẫn những binh lính liên bang đều nghĩ đã tới lúc để rút lui.

「Vậy thì, đã tới lúc hạ màn rồi. Chiến đấu nãy giờ khiến ta mệt rồi, ta về nhà đây.」

「Không có chuyện đó đâu! Ta tuyệt đối không để——」

Araym bắt đầu triển khai bạch hỏa trong cơn thịnh nộ. Những Bạch Quang Kỵ Sĩ cũng sẵn sàng vũ khí trong tay. Kể cả Laus cũng nhìn ông ta với ánh mắt sắc bén, không để lọt dù chỉ là một sơ hở nhỏ nhất... Nhưng Badd mỉm cười và hét lên,

「Đã tới lúc tàn sát rồi——Egxess!」

Lưỡi hái đen tuyền đột nhiên được bao bọc trong một luồng sức mạnh khổng lồ. Khi Laus nhận ra chuyện gì sắp sửa xảy ra, ông hét lên,

「Toàn quân, phòng ngự!」

Cùng lúc đó, hàng ngàn ma kiếm màu chàm từ lưỡi hái phóng ra mọi hướng. Badd đã không sử dụng ma lực hấp thụ từ Thánh Hỏa của Araym để khôi phục cho bản thân, ông ta giữ nó trong lưỡi hái. Không chỉ vậy, ông ta còn để Egxess hấp thụ ma lực của chính mình trong suốt cuộc chiến. Và bây giờ tất cả lượng ma lực đó đang đổ xuống Bạch Quang Kỵ Sĩ Đoàn. Nhưng có lý do người ta gọi bọn họ là lực lượng mạnh nhất của giáo hội. Tất cả đều kịp thời phòng ngự bằng cách dựng lên rào chắn hoặc phá hủy những ma kiếm bằng ma thuật cố hữu của bản thân. Tuy nhiên, đòn tấn công của Badd đã khiến bọn họ không thể làm gì khác trong vài giây. Khi cơn bão ma thuật lắng xuống, chỉ còn lại một màn sương trắng dày đặc, và Badd không còn ở đó nữa. Laus thở dài trên chiến trường một lần nữa rơi vào tĩnh lặng.

「Rút lui.」

Các kỵ sĩ đành tuân lệnh cùng với âm thanh nghiến răng bực bội.