Apotheosis of a Demon – A Monster Evolution Story

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5322

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9141

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10036

Arc 01: Đấu tranh. - Chương 06: Lần tiến hóa đầu tiên.

06 – Lần tiến hóa đầu tiên.

...

Tôi đã quyết định chọn Ghast.

Con quỷ phi vật chất, dễ biến đổi hình dạng được hình thành từ sự pha trộn của bụi và khí. Nó sẽ không khác quá nhiều so với cơ thể bột nhão mà tôi đang dùng. Imp và Gremlin, với đôi tay và đôi chân, sẽ tốt hơn cho tâm trí tôi, tôi chắc chắn về điều đó.

Nhưng không. Tôi không muốn toàn bộ kinh nghiệm của mình trở nên vô dụng.

…thật ra thì. Tôi chỉ muốn nói điều gì đó thật ngầu thôi. Cuộc sống của tôi vẫn sẽ trở nên tồi tệ bất kể tôi có chọn gì đi nữa, cho nên tôi đã quyết định sẽ không nghĩ quá nhiều về nó.

Theo mong muốn của tôi, có thể slime trắng như tuyết đã bắt đầu vỡ ra - này, không, đợi đã, chết tiệt. Tệ thật.

Tôi có thể cảm thấy bản thân mình đang được tái cấu trúc thành một thứ gì đó khác, và rõ ràng là não tôi không thích điều đó cho lắm. Tầm nhìn của tôi đã biến mất, và tôi cảm thấy mình như bị ném vào một xoáy nước dữ dội, đang vặn vẹo và xoay theo những hướng khó hiểu. Cảm giác buồn nôn và chóng mặt đã bắt đầu bao vây tôi, mà không chút thương xót. Đầu tôi đau đến mức như bị bổ đôi ra. Cảm giác như có hàng vạn hàng triệu con kiến đang thi nhau bò khắp cơ thể tôi-

-Không, không. Đây không phải là thật! Vào lúc này tôi đã không còn cơ thể vật lí. Đây không hơn gì một ảo giác được tạo nên bởi tâm trí tôi! Tôi đã biết điều đó, bộ não ngu ngốc chết tiệt!

Thôi nào, tỉnh táo… đi...

……

………

Ôi trời.

Phải mất cả ngày để sự tiến hóa của tôi kết thúc.

Tôi đã nghiêm túc nghĩ rằng cái đầu không tồn tại của mình sẽ phát nổ.

Chà, nói chính xác hơn thì, bản thân việc Tiến hóa có lẽ chỉ mất một vài phút, nhưng sau khi nó hoàn thành thì tôi đã không thể di chuyển được tí nào trong cả ngày.

Tôi chỉ vừa mới xoay sở để lấy lại khả năng suy nghĩ giống con người bình thường vào một giờ trước. Cho đến lúc đó, thế giới của tôi đã bị bủa vây bởi những cơn đau đầu, màu sắc lóe lên liên tục trong mắt tôi và cảm giác buồn nôn tới mức khiến cho tôi chẳng thể di chuyển nổi dù chỉ là 1 milimet.

Và cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể di chuyển. Các giác quan của cơ thể mới mà tôi đang dùng này tất cả đều chẳng ra gì .

[KHÔNG TÊN] [Chủng tộc: Ghast ] [Hạ Quỷ (Hạ cấp) ] 33/99

・Một con quỷ cấp thấp được làm từ bụi và khí. Một dạng sống tinh linh yếu ớt.

[Điểm ma thuật (MP): 90/90 ] 35↑

[Tổng lực chiến: 100/100 ] 40↑

[Kỹ năng đặc trưng: Reroll ]

Ghast. Một con quỷ cấp thấp của bụi và khí. Thấy phần “bụi và khí” kia chứ? Đó chính là vấn đề. Các giác quan của tôi đã hòa vào đến từng hạt bụi rồi tạo nên cơ thể tôi.

Điều này có nghĩa là mỗi khi có gió thổi, quân đoàn kiến sẽ bắt đầu có một bữa tiệc trên những bộ phận của cơ thể tôi do bị gió xé vào.

Quá đau đớn mà…

Tôi đã cố gắng hết sức để bỏ qua tất cả chúng, nhưng nếu suy nghĩ theo một cách khác, thì đó không phải là ý tưởng tốt nhất. Bởi nếu tôi cố gắng làm quen với cơ thể này bằng cách bỏ quả vấn đề đấy, thì điều đó sẽ có nghĩa là loại bỏ đi lợi thế của việc sử dụng một avatar Quái vật. Thay vào đó, tôi nên biến vấn đề này thành một giải pháp: Làm cho sự quá nhạy cảm của tôi làm việc cho tôi hơn là chống lại tôi.

Đó chính là sức mạnh của quái vật, và cũng chính là thứ đã ngăn cách chúng với con người.

…Đồng thời, tôi cũng có cảm giác cực kì lạ, như thể tôi đang dần mất đi nhân tính do những sự hành hạ mà tâm trí tôi phải gánh chịu kể từ khi tôi bắt đầu sử dụng avatar quái vật này…

Nhưng suy cho cùng thì sự yếu ớt không phải là thứ làm cho loài người trở nên xinh đẹp sao?

Được rồi, độc thoại thế là đã đủ. Bây giờ tôi đã mạnh hơn rất nhiều; tôi nên cố gắng học cách di chuyển càng sớm càng tốt.

Điều đó nhắc nhở tôi, trạng thái của tôi đã hiển thị [Hạ Quỷ (Hạ cấp) ]. Đó là hai chữ “Hạ” liên tiếp. Vậy thì quả bóng bột trước khi tôi tiến hóa yếu đến mức nào chứ?

Tôi đã rất may mắn bởi không có con sâu bướm hay rắn nào đến gần khi tôi vẫn còn đang bất động. Thật ra có một con sóc, nhưng nó đã chạy ngay khi nó phát hiện ra tôi ở nơi đây.

Ưu tiên hàng đầu bây giờ của tôi đó sẽ là học cách sử dụng các giác quan của mình. Lần đầu tiên, tôi mở mắt ra và thực sự nhìn vào những gì đang xảy ra với cơ thể mình. Ngay lập tức, một tràng thông tin đã đâm sầm vào đầu tôi.

…đau đầu quá. Quá nhiều thông tin vô dụng. Tôi không cần biết có bao nhiêu ngọn cỏ hay hạt cát mà tôi đang chạm vào, hoặc có bao nhiêu hạt bụi đang được cơn gió mang đi. Huh, tôi vừa mới nhận ra phải phụ thuộc vào thị giác và thính giác của con người ra sao, dù có 5 giác quan.

Dù sao đi nữa. Tôi nên cố gắng xử lý một cách có chọn lọc chỉ những thông tin cần thiết. Hi vọng rằng tiềm thức của tôi có thể xử lý được nhiệm vụ này nếu tôi thực hành đủ. Nếu không, chà, thì chắc hẳn là tôi sẽ phát điên mất, vì vậy tôi không thể thả lỏng ở đây.

Điều đó có nghĩa là tôi cần phải rèn luyện cho bộ não của tôi để làm quen với lượng thông tin này như là một trạng thái mặc định mới. Ôi trời… Tôi không mong mình trở lại thực tại sau cái vụ này đâu. Sẽ là một khoảng thời gian địa ngục để làm việc với việc thiếu thông tin một lần nữa.

Giờ thì hãy làm việc này từng chút một nào. Loại luyện tập này không bao giờ có thể hoàn thành trong ngày một ngày hai được. Trong lúc đó, tôi sẽ cố gắng học cách di chuyển.

Tôi cho rằng cơ thể này sẽ hoạt động tương tự cơ thê bột nhão trước kia. Rốt cuộc thì đó là lí dọ tại sao tôi chọn Ghast. Vậy mà giờ tôi phải đối mặt với một vấn đề khó khăn khác.

…oh? Oooh! Tôi vừa lơ lửng!

Tôi hiểu, hiểu rồi, vậy ra Ghast có thể nổi. Chà, thực sự thì không mấy ngạc nhiên cho lắm bởi chúng vốn được tạo thành từ khí mà. Một mặt thì, điều này đã mang lại cho tôi rất nhiều khả năng mới. Mặt khác, dạ dày của tôi lại lộn tùng phèo, một lần nữa… Blergh.

Tầm nhìn của tôi đã không ngừng quay vòng từ một lúc rồi, rất có thể là do cơ thể của tôi liên tục bị di chuyển bởi những luồng không khí, và nó vẫn sẽ tiếp tục như vậy cho tới khi tôi không còn nhận thức. Vì vậy tôi đã tập trung ý thức của mình và ép buộc cơ thể tôi ở yên một chỗ. Cuối cùng, tôi đã có thể nhìn thấy chính mình.

Tôi trông giống như… một quả cầu khói rộng khoảng 1m và vô cùng dày? Không chính xác như mong đợi, nhưng tại sao tôi lại là màu trắng? Trò chơi đã sao chép lại căn bệnh bạch tạng của tôi theo những cách kì lạ nhất. Làm ơn hãy dừng lại đi.

Ah, đúng rồi. Mọi người có biết chuyện gì xảy ra khi đổ nước vào viên đá lạnh chứ? Tôi trông vậy đó.

Tôi đã trôi về phía trước. Này, cái này có hiệu quả. Cảm giác như tôi đang nhảy bungee mỗi khi tôi di chuyển, điều này thật đáng sợ, nhưng tôi vẫn có thể di chuyển giống như cách mà tôi vẫn làm khi còn là một con slime.

(Edit: Nhảy bungee là một hoạt động liên quan đến việc nhảy từ một cấu trúc cao trong khi kết nối với một sợi dây đàn hồi lớn, tra gg để biết thêm thông tin và chi tiết)

Mặc dù vậy, nhưng tôi cũng không thể dâng lên quá cao – có một loại lực nào đó kéo tôi xuống, và sức mạnh của nó tỉ lệ thuận với khoảng cách của tôi với mặt đất. Rất khó để có thể chạm tới được độ cao cao hơn cửa sổ của một tòa nhà hai tầng.

Đó là giới hạn chiều dọc của tôi. Còn theo chiều ngang, tôi có thể di chuyển nhanh như một người đang đi bộ, hoặc chạy bộ nếu tôi tự đẩy mình hết sức. Rõ ràng là nhanh hơn bột nhão-cơ thể trước đây của tôi. Mọi người có lẽ nghĩ rằng tôi sẽ la to ‘Aaaaa! Mình có thể bay!', nhưng không đâu, nhận thức của tôi rất là dễ bị tổn thương bởi điều đó. Những con bọ đang lúc nhúc trên làn da của tôi mỗi khi những cơn gió chạm vào tôi. Điều này chẳng có gì vui đâu.

...thực sự thì, tôi có thể quen với cơ thể này không?

Hiện tại, tôi đã xử lý đủ thông tin để các giác quan của tôi tốt hơn một chút so với người bình thường. Đặc biệt là khứu giác và khả năng phát hiện sự hiện diện của tôi – đối với những cái này, tôi đã cố gắng thực hiện một cách vô thức nhất có thể.

Oh, đã tìm thấy một con sâu bướm đỏ. Nó trông khá nhỏ, nên có lẽ là một con đực. Tôi đã âm thầm điều khiển cơ thể dạng khí của mình lại gần và chuẩn bị tấn công … Tôi có thể tấn công giống như cách mà tôi từng làm, phải không?

Tôi đã vung một phần cơ thể của tôi về phía trước. Không có va chạm. Những cái xúc tu không khí đơn giản chỉ là bao phủ con sâu bướm và hút khô nó trong vài giây.

…Ôi trời.

Tôi không thể tin rằng đây là cùng một con sâu bướm đã từng khiến cho tôi ăn rất nhiều đau khổ trước kia. Tôi chỉ chiến thắng trong nháy mắt. Quá đáng sợ.

[KHÔNG TÊN] [Chủng tộc: Ghast ] [hạ Quỷ (Hạ cấp) ] 30/99

・Một con quỷ cấp thấp được làm từ bụi và khí. Một đời sống tinh linh mỏng manh.

[Điểm ma thuật(MP): 91/91 ] 1↑

[Tổng lực chiến: 101/101 ] 1

[Kỹ năng đặc trưng: Reroll ]

Rõ ràng là tôi cũng đã rút cạn sinh lực của nó bằng đòn tấn công đó. Chà, thế là tốt rồi, cơ mà nó không cho tôi nhiều điểm như trước nữa. Có thể là do sự tiến hóa của tôi. Đặt bọn sâu màu đỏ sẫm sang một bên, nhưng bọn sâu đỏ cho thường cho tôi khoảng 7 điểm.

Là như vậy đó. Tôi có thể đã vượt xa quái vật trong khu vực này. Dù sao thì kế hoạch của tôi cũng là rời khỏi mảnh rừng này một khi tôi trở nên mạnh mẽ hơn.

...Cơ mà, nếu tôi thấy bất kì con mồi nào, tôi vẫn sẽ săn. Điểm rất quan trọng, ngay cả khi chỉ có một điểm.

Thêm 10 con sâu đỏ nữa đã bị săn sau một ngày của cuộc hành trình. Tôi đã quen với cách di chuyển hơn rồi. Nhưng việc chọn lọc thông tin vẫn còn rất khó khăn.

Khu rừng này rất rộng lớn. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy bất cứ thứ gì khác ngoài cây với cây hết. Tôi không vô tình vào sâu hơn, phải không? Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là đi ngang qua một ngôi làng của con người sẽ không phải là vấn đề.

Oh, tôi đã phát hiện ra thứ gì đó. Một sự hiện diện mạnh mẽ hơn hầu hết các sự hiện diện mà tôi đã gặp.

Nó là cái gì? Nó đang ở đâu vậy? Tôi đã cảnh giác trong một lúc, nhưng không thấy gì cả, vì vậy tôi đã quyết định sẽ bay về phía trước. Nó ở đó, đằng sau cái cây lớn.

Có lẽ là tôi chỉ tưởng tượng thôi, nhưng tôi nghĩ hình như mắt của chúng tôi đã chạm nhau. Nếu như tôi có mắt.

Đó là một con sâu bướm đen, dài khoảng 60 cm, và nó to gấp đôi con màu đỏ.

Whoa! Nó chỉ rít lên và phun lửa mà không hề báo trước. Thậm chí còn từ một khoảng cách xa như vậy!

[Sâu bướm đen] 29/99

[Điểm ma thuật(MP): 39/45 ] [Điểm sinh mệnh(HP): 60/60 ]

[Tổng lực chiến: 75 ]

Mạnh hơn một chút so với bọn đỏ sẫm. Đây có phải là bước tiến hóa tiếp theo của con màu đỏ sẫm không? Tại sao lại là sâu bướm nữa chứ? Thành bướm cho rồi đi.

Đợi đã, mày đang nghĩ cái quái gì khi phun lửa trong một khu rừng thế?! Chết tiệt, tôi không đủ khả năng để phòng thủ khi chiến đấu với một con quái vật mạnh mẽ, cho nên…

Hãy dốc toàn lực tấn công nào!

Tôi vòng qua cái cây lớn để tấn công nó từ phía sau. Nó đã phun lửa trúng tôi một lần, nhưng tôi vẫn tiếp tục. Một phần của tôi đã kéo dài ra và bao bọc lấy con sâu.

Nhận tiện, tôi đã làm một quả [Reroll] để né ngọn lửa, nhưng nó đã thất bại. Như mọi khi.

Đúng như tôi nghĩ, một xúc tu không đủ thể tích để gây ra sát thương cho nó. Tôi đành phải chấp nhận rủi ro và lao tới con sâu bướm đen, sử dụng toàn bộ cơ thể của mình để bao trùm lấy nó. Nó đã chống cự một cách dữ dội, cố gắng cắn tôi .

…hmm? Không đau mấy. Chỉ cảm thấy như bị muỗi đốt thôi. Phải rồi, là do cơ thể Ghast ở thể khí của tôi! Lửa có tác dụng, nhưng có lẽ tôi gần như miễn nhiễm trước sát thương của các đòn tấn công vật lý!

Tôi đã cố gắng cấu rỉa sức sống của nó nhiều nhất có thể trước khi con sâu kịp phun lửa lại lần nữa. Suy cho cùng, thì nó chỉ là một con sâu bướm. Nó không bao giờ thử làm bất cứ điều gì khác ngoài việc cắn. Cuối cùng, nó đã rên rỉ, và trút hơi thở cuối cùng.

Như vậy tôi đã thắng bởi vì tôi thông minh hơn con sâu bướm. Tuyệt vời.

[KHÔNG TÊN] [Race: Ghast ] [Hạ Quỷ (Hạ cấp) ] 28/99

・Một con quỷ cấp thấp được làm từ bụi và khí. Một đời sống tinh linh mỏng manh.

[Điểm ma thuật(MP): 94/108 ] 17↑

[Tổng lực chiến: 103/119 ] 18↑

[Kỹ năng đặc trưng: Reroll ]

Thật sự rất nhiều điểm. Tôi đã kiếm được 10 điểm từ bọn sâu đỏ trên đường đến đây, vậy nên con sâu bướm đen là 7 điểm.

Tôi có thể sử dụng những con sâu này. Cái hay nhất là chúng không có có cách nào để làm tổn thương tôi ngoài lửa. Vì vậy, bọn sâu đen tương đối an toàn để giết và đã cho tôi một lương điểm kha khá, điều này có nghĩa là tôi có thể an ổn làm ổ ở đây một thời gian...

…đó là trước khi tôi phát hiện ra rằng có quá ít bọn sâu đen, nếu so với số lượng màu đỏ. Nghĩ lại thì, đây đã là hiển nhiên. Quái vật có nhiều ma thuật và có tuổi thọ cao hơn động vật bình thường. Để phát triển mạnh hơn một cách nhanh chóng, quái vật sẽ phải chiến đấu với nhau. Vì vậy, càng đứng cao trên kim tự tháp, thì số lượng lại càng ít.

…Ôi chà, nếu vậy thì tôi chỉ cần kiên nhẫn và tìm kiếm thôi. Bây giờ tôi cũng đã quen với việc xử lý cơ thể hơn một chút, cho nên đã đến lúc để thử xem liệu tôi có thể phát hiện ra sự hiện diện cách mình bao xa.

Tôi đã tăng dần đến giới hạn của mình, bất chấp các tín hiệu cảnh báo đang bảo tôi quay lại ngay bây giờ, bắt đầu trải rộng bản thân đến hết mức có thể để cho khả năng cảm nhận của tôi làm việc.

Thông thường, phạm vi cảm nhận của tôi là khoảng một cái sân bóng rổ. Lần này, tôi đã mở rộng nhận thức của mình, chỉ kiểm tra ma thuật và kích thước đại khái chính các sự hiện diện. Các chi tiết sẽ bị bỏ qua. Tôi càng kiểm tra những thông tin vô dụng, thì sự căng thẳng trong não càng trở nên tồi tệ, khiến tôi suy nghĩ chậm chạp và hạ thấp độ chính xác của tôi.

Được rồi, tập trung nào… phạm vi cảm nhận hiện giờ của tôi là ở kích thước của một sân bóng chày… yeah, vẫn không có gì… có thể xa hơn một chút nữa… hmm? Tôi đã cảm nhận được… ôi chết tiệt, điều này thật tệ, ý thức của tôi…

Tôi đã cưỡng bức cơ thể và tâm trí của mình lại với nhau ngay lúc chúng sắp tan tác và bay hơi. Suýt thì tiêu đời rồi! Các nhà phát triển đang nghĩ cái quái gì vậy? Họ thậm chí không thiết lập bất kỳ loại giới hạn hoặc kiểm tra an toàn nào cho avatar!! Tôi khá chắc kèo rằng mình sắp trở thành một người thực vật ngay tại đây nếu tôi không dừng lại kịp lúc!

……việc đó thực sự làm tôi sợ. Từ giờ tôi phải cẩn thận hơn mới được.

Nhưng đồng thời, nếu tôi không ép buộc bản thân mình như vậy, thì tôi sẽ không nhận thấy sự hiện diện kì lạ đó. Nó cách tôi rất xa. Sự hiện diện đó chỉ có khoảng một nửa ma thuật của tôi, nhưng mang cảm giác mạnh mẽ một cách kì lạ. Và kỳ quái là, những sự hiện diện mà tôi nghi là bọn sâu bướm đen ở gần đó cứ liên tục biến mất, cứ như thể chúng bị giết lần lượt từng con một vậy.

Có thể sự hiện diện đó là một con người?Nếu đang giết lũ quái vật, thì có lẽ là … một beta tester?

~~~//~~~

Trans: Muttsurini

Edit: Gray