Năm ngày đã trôi qua kể từ khi bản beta test của World of Yggdrasia được phát hành. Thông tin mới liên tục được đăng tải và cập nhật liên tục trên diễn đàn trò chuyện VR. Hiệu quả của việc lên cấp kỹ năng, các loại quái vật, thông tin về các quốc gia trong trò chơi, v.v.
[ Kênh chat số 7 - * Vui lòng sử dụng ngôn ngữ chung trong trò chơi]
“Và vì vậy, thay vì giết những con quái yếu, tốt hơn là cậu nên mài giũa kỹ năng của mình với một con quái vật mạnh mẽ.”
“Nhưng cậu sẽ lãnh đủ nếu cậu có MP thấp đấy. Hiệu quả sẽ chẳng đi đến đâu cả.”
“Hệ thống thực sự hết sức khó chịu. Tại sao ta lại phải tốn MP để sử dụng các kỹ năng chiến đấu chứ?”
“Hãy dùng vật phẩm đi. Cậu không biết gì về thuốc hồi MP à, đồ ngốc?”
“Thứ đó đắc khủng khiếp luôn đấy. 1 đồng bạc cho một bình, thế quái nào mà tôi đủ khả năng chi trả cho loại vật phẩm đó chứ!?”
“ Ở Quarancing, chúng chỉ có giá khoảng 6 đồng bạc nhỏ cho một bình thôi.”
“Rẻ dữ vậy! Chỗ đó ở đâu?”
“Để xem… Hình như là phần trung tâm bên trái của bản đồ thế giới? Kiến trúc ở đây trông giống như nền văn hóa Đông Âu.”
“Chỗ đó xa quá… tôi đang ở Katrosvingt. Dường như là một nước phương Đông. Nằm phía bên kia bản đồ so với vị trí của cậu.”
“Này, thế giới tròn thật đấy! Cậu ở ngay bên cạnh tôi này!”
“Có ai thử đi sang các lục địa khác chưa?”
“Tôi nghĩ là chưa có ai đâu. Ngay cả tàu cao tốc nhanh nhất và đắt nhất cũng mất ít nhất vài tuần.”
“Thế thì ta sẽ làm gì khi phải ở trên tàu trong nhiều tuần như vậy nhỉ?”
“ Hình như nếu đăng xuất trên tàu thì cậu sẽ trở lại tàu khi đăng nhập trở lại. Hoặc nếu cậu đăng xuất quá lâu, cậu sẽ xuất hiện tại đền thờ gần nhất. Quái vật cũng thường tấn công con tàu, cho nên cậu có thể tăng cấp cho chiến kỹ của mình.”
“Vậy nên mới có nhiều người dành thời gian để du lịch nhỉ. Vả lại, không biết chúng ta có thể câu cá không?”
“Tôi đã nhìn thấy ngư cụ ở chợ. Phải rồi, nếu phong cách châu Âu thời trung cổ là nằm ở lục địa trung tâm, thế còn các nước khác thì sao nhỉ? Tôi đang ở Thánh Địa Ayune, ở giữa trung tâm lục địa. Đất nước gần cây thế giới nhất. Thời tiết ở đây tốt lắm.”
“Nghe tuyệt thật đấy… giá mà tôi ở cùng múi giờ với cậu. Tôi ở Vương quốc Soixansept. Ở góc dưới bên trái của bản đồ thế giới đấy. Chỗ này như một hòn đảo nhiệt đới vậy.”
“Thế giới thời trung cổ tiện nghi nhất từ trước đến nay. Họ có nhà vệ sinh xả nước.”
“Thức ăn có vẻ rất ngon, nhưng mà lại không thể ăn được. Ít nhất thì vẫn có thể uống rượu.”
“Vẫn chưa có thức ăn mang buff nhỉ? Tôi không thể chờ đến bản cập nhật tiếp theo.”
“Tôi chán ngấy với mấy cái thanh năng lượng chết tiệt đó rồi, chúng chỉ mang vị ngọt thôi chứ chẳng còn gì khác cả.”
“Thôi phàn nàn và hãy ăn thức ăn thật đi kìa. VR không thể làm đầy dạ dày của cậu đâu.”
“Này, có ai nghe tin đồn về những con quái vật kỳ lạ xuất hiện gần đây chưa?”
“Ý cậu là gì? Lạ chỗ nào?”
“Rất nhiều chỗ. Chúng có màu sắc khác nhau hoặc các kĩ năng đặc trưng, giống như các nhánh phụ của một loài chính. Mọi người ở các quốc gia khác cũng đang bàn về chúng trong các nhóm chat khác.”
“À, phải rồi, tôi cũng có nghe về việc đó. Tôi chưa nhìn thấy chúng, nhưng dường như chúng xuất hiện ở khắp nơi. Guild Mạo hiểm chắc hẳn bây giờ đã có thông tin về chúng. Cũng có một bản tổng hợp các báo cáo của những nhân chứng về việc bắt gặp chúng trên vài trang web khác.”
“Giống như một sự kiện về quái vật hay thứ gì đó tương tự nhỉ? Thử kiểm tra các trang đó ngay xem nào.”
“Ooooh, phải rồi, con quái tấn công bạn tôi có thể là một trong số chúng.”
“Kể tôi nghe xem nào!”
“Yeah. Nó đã xông vào ngay khi nhìn thấy tổ đội của cậu ta. Nó trông như hobgoblin nhưng có làn da màu đỏ. Tổ đội của cậu ta gồm 4 người và đã giết được nó, nhưng cũng có 1 người trong số họ đã bỏ mạng. Cậu ta đã kể là, ‘Đó chỉ là game, nhưng tao thực sự cảm nhận được sự điên loạn của nó. Tao đã suýt vãi ra quần luôn’. Thật kỳ quái…”
“Tôi vừa kiểm tra các trang đó. Hiện tại thì, chúng ta có thông tin về khoảng 10 con trong số chúng. Có lẽ đây thực sự là một sự kiện mới?”
“Chúng mạnh đến mức nào thế? Có gì mới không?”
“Có vẻ như cậu có thể giành chiến thắng với kỹ năng chiến đấu cấp 2 hoặc 3. Ngoài ra tôi còn nghe nói có một con quái mới ở khu rừng phía tây Vương quốc Seize. Trông nó giống như một làn sương trắng, một con ma hay thứ gì đó đại loại vậy.”
***
[KHÔNG TÊN] [Chủng tộc: Ghast] [Hạ quỷ (Hạ cấp)]
Một con quỷ cấp thấp hình thành từ bụi và khí. Một dạng sống tinh thần yếu ớt.
[MP: 132/150] 20↑
[Tổng lực chiến: 145/165] 22↑
[Kĩ năng đặc trưng: Reroll] [Thẩm định đơn giản]
Hai ngày đã trôi qua kể từ khi tôi chiến đấu với tên beta tester đó.
Điều đó đã nhắc nhở tôi, các beta tester chỉ có thể chọn Nhân tộc. Trừ khi họ có trực giác thực sự tốt, thì tôi không nghĩ họ có thể nhận ra rằng quái vật cũng có thể là người chơi. Và tôi đã không nhận ra mình đã trở nên liều lĩnh và tuyệt vọng đến mức nào - Tôi thực sự đã tìm kiếm sự giúp đỡ từ một người chơi bình thường.
Tôi cũng đã làm một vài kiểm tra và thử nghiệm trong hai ngày qua. Mặc dù vậy, tôi không phát triển được sức mạnh của mình lên là mấy. Khu rừng không có quái vật nào khác ngoài tôi và lũ sâu bướm, cho nên tôi cũng đã đi lang thang xung quanh và săn một vài loài động vật bình thường.
Nói tới đây thì… tâm trí của con người thực sự giỏi thích nghi.
Điều này không có nghĩa là tôi đã quen với cơ thể này và từ giờ sẽ không còn gặp phải triệu chứng xảy đến khi mất kết nối nữa, không. Nó vẫn còn đây. Tôi chỉ thích nghi với cảm giác mất kết nối đó thôi. Giống như làm quen với việc buồn nôn lâu dài.
Và vì vậy, tôi đã bắt đầu mở rộng khu vực hoạt động của mình một chút, nhưng tôi chỉ nhìn thấy ngày càng có ít sâu bướm hơn, và những loài động vật hoang dã bình thường đang dần thế chỗ chúng. Thỏ, cáo, chó sói, lợn rừng, chim chóc. Những con cáo và chim đã chạy đi ngay khi tôi đến gần. Còn bọn sói và lợn rừng đã chiến đấu với tôi, và đây cũng chính là lúc mà tôi nhận ra rằng bây giờ đã không còn một con thú bình thường nào có thể làm hại tôi.
Tôi cho rằng trong một cuộc đấu trực diện, những con sói có thể giành chiến thắng trước bọn sâu bướm đỏ, và lợn rừng cũng có khả năng chống lại lũ sâu bướm đen, nếu bọn chúng có cơ hội đến gần và nghiền nát lũ sâu. Nhưng không giống như quái vật, động vật có rất ít MP. Chúng có lượng ma lực tương đương với lũ rắn mà tôi đã gặp.
Điều này có nghĩa là gì? Quái vật sử dụng ma thuật để chiến đấu, nhưng những con thú hoang dã với số MP ít ỏi chỉ cho phép chúng chiến đấu thuần vật lý.
Tôi vẫn nhận 1 hay 2 sát thương từ những đòn tấn công vật lý của con sâu bướm đen và từ tên người chơi đó, nhưng đó là bởi vì chúng đã được tăng cường bằng ma thuật. Tôi là một dạng sống tinh thần, một Ghast có khả năng kháng sát thương vật lý. Những đòn tấn công của những con động vật bình thường không được cường hóa nên chẳng thể làm hại tôi.
Điều đó có nghĩa là những con rắn thực sự có thể là một loại quái vật mới sinh, chứ không phải động vật hoang dã, bởi chúng đã sử dụng ma thuật.
Cuối cùng, tôi hầu như không trở nên mạnh hơn là bao, mặc dù tôi đã tàn sát rất nhiều động vật.
Quay trở lại hiện tại nào. Tôi đang làm gì sao? Chà, tôi đang bị truy đuổi bởi một nhóm người có vũ trang.
“Hướng đó!”
“Đằng kia kìa!”
“Đến lượt tôi! [Stone Bolt]!”
Má ơi suýt thì ăn đạn rồi! Tôi chỉ kịp xoay sở để giấu mình ở đằng sau một cái cây ngay trước khoảnh khắc viên đạn đá bật khỏi vỏ cây. Viên đạn trông giống như một hòn đá bình thường, nhưng nó là ma thuật, điều đó có nghĩa là nó có thể làm tổn thương tôi. Tôi có bằng chứng cho việc đó.
Ba người đang cầm kiếm và trượng đó chính là đối thủ của tôi.
Họ có thể là những mạo hiểm giả NPC bình thường, cơ mà loại mạo hiểm giả sẵn sàng đuổi theo vào sâu trong rừng mà không suy tính gì hết như thế này thì thường là người chơi.
[Chàng trai(?) với trang bị kiếm sĩ] [Chủng tộc: Nhân tộc ♂] [Mạo hiểm giả]
[Điểm ma thuật (MP): 55/65] [Điểm sinh mệnh (HP): 118/120]
[Tổng lực chiến: 145]
[Cô gái(?) với trang bị pháp sư] [Chủng tộc: Nhân tộc ♀] [Mạo hiểm giả]
[Điểm ma thuật (MP): 57/75] [Điểm sinh mệnh (HP): 58/80]
[Tổng lực chiến: 144]
[Chàng trai(?) với trang bị chiến binh] [Chủng tộc: Nhân tộc ♂] [Mạo hiểm giả]
[Điểm ma thuật (MP): 63/70] [Điểm sinh mệnh (HP): 94/110]
[Tổng lực chiến: 148]
Ngoại hình của kiếm sĩ trông có vẻ khá thật thà, và tôi có cảm giác nữ pháp sư đang che giấu tuổi thật của mình. Còn các chuyển động của chiến binh thì chẳng hiểu vì sao trông có vẻ rời rạc. Linh cảm của tôi đã mách bảo rằng anh ta thực ra là một tên mập trong cuộc sống thực.
Chúng tôi đã chơi trò đuổi bắt trong rừng, và rõ ràng là, tôi gần như không thể chiến thắng. Mỗi người trong số họ đều mạnh ngang tôi, và ít nhất đã xác nhận được họ có một pháp sư. Tôi không biết những người khác cũng có phép thuật hay không nữa.
Khu rừng xa lạ đã cản bước tiến của họ một chút, nhưng cho dù thế, tốc độ nhanh nhất của tôi cũng chỉ là cỡ một người đi bộ. Cho nên tôi không thể bỏ xa họ, và họ không thể bắt được tôi.
…nghiêm túc đấy, mấy người hãy dừng lại có được không? Di chuyển với tốc độ này đang làm tôi chóng mặt gần chết.
Có vẻ như mọi người tự hỏi tại sao tôi lại vướng vào cái tình huống rối ren này nhỉ. À thì, sau trận chiến với tên não cơ bắp đó, tôi đã lang thang đây đó, một phần để tìm những beta tester khác, một phần để tìm thêm nhiều con sâu bướm đen hơn. Và đó cũng chính là là lúc tôi tìm thấy một ngôi làng nhỏ.
Sự tò mò của tôi đã thúc đẩy tôi đến gần hơn… Không không không, tôi sẽ không tấn công con người đâu. Thật đấy. Chỉ những con gia súc lớn thôi, chẳng hạn như một con ngựa hay một con bò. Có lẽ chúng sẽ cho tôi một số kinh nghiệm kha khá. Tôi chỉ muốn thử việc đó thôi.
Tôi đã nghĩ đấy là một ngôi làng lâu đời và nghèo nàn. Nhưng thay vào đó, làng nông này thực sự trông có vẻ khá giả. Tuy nhiên, những người nông dân đang làm việc không phải là con người, mà là…Elf, tôi nghĩ vậy? Elf và thú nhân tai chó và tai mèo. Bọn họ trông chả có tí sức sống gì cả, và họ đang hiện công việc của mình một cách thẫn thờ, với trên cổ họ là những cái vòng cổ kì lạ.
Những người này là ai? Nô lệ? Có một vài người cứ cách một lúc lại xuất hiện, đôi khi ra lệnh cho những người nô lệ, đôi khi lại đưa cho nô lệ một ít khoai tây hấp và súp họ. Vì vậy, nó thực sự không quá tệ, nhưng cuối cùng những người duy nhất không phải làm việc chỉ có con người.
Tôi tò mò về những người nô lệ, hay nói chính xác hơn là về đôi tai và cái đuôi động vật của họ. Tôi đã cố tiếp cận để nhìn gần hơn, nhưng khi tôi đến gần cánh đồng, tôi đã chạm phải thứ gì đó vô hình và bị đẩy trở ra.
Thứ đó là cái gì? Nó thậm chí còn làm cho tôi nhận phải một chút sát thương. Tôi đã đứng chôn chân tại chỗ trong bối rối. Một lúc sau, một vài nông dân có vũ trang đã xuất hiện từ một tòa nhà, vì vậy tôi đã hoảng loạn và bỏ chạy.
Họ chỉ là dân làng bình thường. Tôi chắc chắn rằng mình có thể hạ họ, nhưng sẽ rất rắc rối nếu họ phái quân lính đi săn lùng tôi.
Những người nông dân đã ngừng đuổi theo khi tôi chạy vào rừng. Nhẹ người, tôi đã quyết định tiếp tục săn một số động vật trong khu rừng gần đó và đợi tình hình lắng xuống. Đó chính là lúc tôi gặp nhóm 3 người này. Họ đã bất ngờ tấn công ngay khi nhìn thấy tôi.
Và đó chính là lý do cho tình cảnh hiện giờ của tôi, tôi đã chạy vào sâu hơn và sau hơn nữa trong rừng. Tuy nhiên nhóm người đó vẫn đuổi theo tôi mà chẳng thèm suy tính cẩn thận gì hết. Coi bộ họ còn chẳng màng đến việc mình sẽ ra khỏi đây như thế nào.
Chết tiệt, lại viên đá đó nữa! Thế quái nào ả pháp sư đó vẫn chưa hết ma thuật vậy? Có phải cô ta đang dùng thuốc không? Và lại một viên – ôi chết tiệt, lần này ả định dùng lửa!
Đủ. Rồi. Đó!!
[Reroll]
Ngọn lửa đang bùng lên ở đầu cây trượng của cô ta đã bất ngờ phát nổ. Người phụ nữ rên rỉ, trong đau đớn và ngạc nhiên.
Đợi đã, cái gì? Có phải tôi vừa [Reroll] ma thuật của ả không? Tôi thực sự có thể dùng kĩ năng lên người khác?
…Oh, khoan đã, thôi chết.
[KHÔNG TÊN] [Chủng tộc: Ghast] [Hạ Quỷ (Hạ cấp)]
Một con quỷ cấp thấp hình thành từ bụi và khí. Một dạng sống tinh thần yếu ớt.
[MP: 65/150]
[Tổng lực chiến: 72/165]
[Kĩ năng đặc trưng: Reroll] [Thẩm định đơn giản]
MP của tôi vừa bị giảm mạnh do việc sử dụng kỹ năng đặc trưng.
Chết tiệt, tôi không thể dây dưa với họ lâu hơn nữa. Cả ba người họ đều quá ngạc nhiên để tiếp tục đuổi theo, nên tôi đã nhân cơ hội này mà bỏ chạy.
Được rồi, có lẽ tôi đã bỏ xa họ. Dù vậy, tôi vẫn tiếp tục tăng khoảng cách, băng qua rừng mà không nghỉ ngơi. Giống như tôi chưa hề biết mệt vậy.
Tôi giết bất cứ sâu bướm hay động vật nào tôi gặp trên đường đi. Và sau cả 3 ngày di chuyển liên tục mà không ngừng nghỉ. Tôi tìm thấy một ngôi làng đơn sơ, nguyên thủy ẩn sâu trong rừng.
Bản đồ thế giới Yggdrasia, số màu đỏ là các nước lớn, màu đen là các nước nhỏ
~~~//~~~
Trans: Muttsurini.
Edit: Crave.