Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Arc 5: Cơn bão đen - Chương 66.3: Karkinos tấn công

TL Eng: YAAAY, trở về lại Kuroki rồi.

----------------------------

"Bất khả thi. Ariadya có quá nhiều người. Kể cả khi hung thủ có trốn trong quốc gia này, thì đi tìm hắn thôi cũng gần như là bất khả thi..."

 Tôi ngay lập tức bác bỏ ý kiến của Reiji. (TN: ở đây hình như Eng hơi sai, nên tôi sửa lại cho phù hợp với ngữ cảnh hơn)

 Ý tôi là, có khả năng cao là tàn dư là tín đồ của Tà Thần vẫn còn trốn ở vùng ngoại ô trong quốc gia này. Người có những kĩ năng ngụy trang có thể tận dụng nó để trốn trong thành phố thay vì bên ngoại thành- điều này đặc biết đúng với Cộng hòa Ariadya, quốc gia với lượng dân số lớn nhất trên thế giới. Xét đến việc bọn họ không có hệ thống liên quan đến việc kiểm tra dân số, có rất nhiều người dân không chính thức sống trong quốc gia này. Do đó, chúng sẽ dễ dàng hơn trong việc lẩn vào và trốn giữa những con người bình thường.

 Sẽ dễ hơn khi nhận dạng một kẻ khả nghi ở một nước nhỏ, nhưng về cơ bản thì bất khả thi với Cộng hòa Ariadya rồi. Đó là tại sao, tốt nhất nên bỏ cái suy nghĩ lật tung cái Ariadya này lên chỉ vì thế này. Nó hoàn toàn không đáng.

 Dĩ nhiên, làm gì mà có chuyện chúng tôi điều qua quốc gia khác ngon ăn đến vậy được. Ngồi lót dép đợi mấy thằng đó lết xác tới sẽ tốt hơn là bỏ thời gian ra đi kiếm chúng.

 Bên cạnh đó, Reiji thường làm quá trong mấy cuộc điều tra trước đây. Bọn tôi gần như sẽ bị tránh xa như cục nhọt ở mông nếu chúng tôi gây rối ở quốc gia này.

 "Uhm, xin hãy đợi một chút đã, Anh hùng-sama"

 Một giọng nói đột nhiên vang lên.

 "Có chuyện gì sao, Decius-dono?"

 Tôi nhìn Decius vì anh ta vừa chen vào cuộc trò chuyện.

 "Nói thật chứ, công việc của chúng tôi là tìm hung thủ giật dây đằng sau vụ này. Đó là lí do mọi người có thể để chúng tôi điều tra vụ này không?"

 Decius hỏi xin phép trong khi cúi đầu.

 Thường thì có 2 loại cảnh sát: cảnh sát quản lí hành chính và cảnh sát thực thi hành chính. Công việc của cái trước là bảo đảm trị an và ngăn ngừa tội phạm, trong khi việc của cái sau là tìm kiếm tội phạm.

 Cảnh sát quản lí của quốc gia này dẫn đầu là Tướng Clasus và những thành viên đa số đến từ đền thờ Rena. Thêm nữa, những người đền thờ Trident giỏi trong việc điều khiển lửa cũng có đi tuần đêm để ngăn chặn hỏa hoạn.

 Cảnh sát thực thi luật pháp chủ yếu là các Hiệp sĩ thầy tu phục vụ thần Oudith, Thần Luật Lệ.

 Nếu đây là Nhật Bản, thì làm méo gì có vụ mà một tổ chức tôn giáo lại được giao trọng trách này cơ chứ. Nhưng mà, đây là thường thức ở thế giới này nên là lí do cho việc Decius hỏi xin chúng tôi cho nhóm anh ta thực hiện việc điều tra.

 Tôi biết từ đôi mắt trong sạch và thành thật, và mạnh mẽ là anh ta sẽ điều tra vấn đề này kĩ càng.

 "Được rồi, anh nói đúng. Sẽ dễ dàng hơn nếu chúng ta để cho các Hiệp Sĩ Luật Lệ lo việc điều tra. Thêm vào đó, sẽ dễ nhờ sự giúp đỡ từ những đền thờ Oudith khác trên thế giới luôn. Thế thì sao hả, Reiji-kun?"

 Tôi nhìn sang phía Reiji khi hỏi.

 Trong trường hợp này, tôi muốn có sự hỗ trợ từ những chuyên gia điều tra.

 "Nhưng mà, cậu biết đấy..."

 Nhưng, Reiji lại trở nên xụi lơ trước đề nghị đó.

 "Dĩ nhiên, chúng ta cũng sẽ đi với họ. Vì hung thủ có đủ trình để điều khiển lũ Karkinos nên có lẽ chúng ta là những người duy nhất có đủ khả năng đánh bại chúng. Vậy ý kiến của anh về việc chúng tôi cũng tham gia là gì, Decius-san?"

 Decius gật đầu đồng tình.

 "Chắc chắn rồi, tôi không nghĩ là nhóm chúng tôi có thể đánh bại những kẻ có khả năng điều khiển Karkinos. Trong trường hợp này, Anh hùng-sama và nhóm ngài là điều kiện cần thiết cho cuộc điều tra"

 Decius dễ dàng thừa nhận sự thật đó.

 Tôi không ghét người không gượng ép làm mấy chuyện bất khả thi. Chỉ thế là đủ để tôi có cái nhìn thiện chí với Decius rồi.

 "Anh ta nói thế đấy, Reiji-kun"

 Tôi quay lại nhìn Reiji.

 "Ừa, không còn cách nào khác mà..."

 Reiji cuối cùng cũng đầu hàng trước điều kiện này.

 Ý tôi là, phạm vi của cuộc điều tra quá lớn để nhóm chúng tôi lo một mình. Chúng tôi cần sự giúp đợ từ một tổ chức lớn hơn.

 "Và, Shizufae-san, nhóm của mọi người có tham gia điều tra luôn không? Chúng tôi sẽ trả công cho mọi người"

 Tôi nhìn Shizufae.

 "Yeah, rất hân hạnh"

 Shizufae trao đổi ánh mắt với đồng đội rồi tất cả cùng gật đầu.

 "Vậy là quyết định rồi. Chúng ta sẽ bắt đầu điều tra từ ngày mai nhé?"

 Hắc Hiệp Sĩ, Kuroki. 

 "Karkinos hử..."

 Người phụ nữ tên Turia trước mặt tôi gật đầu.

 "Đúng vậy, thưa Hắc Bạo Phong Thần"

 Có vẻ cái 'Hắc Bạo Phong Thần' là cái biệt danh họ đặt cho tôi. Tôi méo biết từ khi nào mình có cái tên đó nữa, nhưng có vẻ đó là tên mà mấy ông tộc dwarf dùng để gọi tôi thì phải.

 Tôi nghe báo cáo chi tiết tình hình hiện tại từ người phụ nữ tên Turia tới chỗ con tàu mà tôi và Kuna đang ở. Trong lúc đó, Kuna, người mà không để tâm đến vụ này, đã chìm vào cõi mơ với đùi tôi là cái gối.

 Tiện thể thì, người phụ nữ tên Turia này hiện là người quen của Dario. Bà ấy nghe về tôi từ ông ấy.

 (TN: Dario hình như là cái ông người dwarf đã dẫn đường cho main trong lần đầu tới chỗ Heibos)

 Chồng bà là một dwarf và con gái bà cũng thuộc tộc dwarf. Những cô gái kết hôn với một người dwarf sẽ nhận được rất nhiều của cải bao gồm cả vàng và bạc từ người chồng. Do đó, bà ấy đã mở kinh doanh tại quốc gia này bằng đống tài sản đó và giờ bà là người giàu nhất quốc gia này. Thêm nữa, bà cũng nằm trong nhóm nhân sự quản lý mê cung nhờ công lao của chồng.

 Tôi cũng đã gặp Heibos trên đường quay về để báo với Modes là tôi sẽ ở lại Ariadya một thời gian. Tôi nghe về Turia từ ông ấy.

 Vì Dario là một trong những thuộc hạ của Heibos, ông ấy dĩ nhiên cũng biết chuyện tôi ở lại quốc gia này và đã nói với Turia nên bà ấy tới đây để chào hỏi.

 Có vẻ là bà cũng đã nhúng chàm vào nhiều giấy tờ để tôi có thể ở lại Ariadya này.

 "Hiểu rồi, đám Karkinos đó là tàn dư của lũ trốn khỏi mê cung. Cảm ơn vì đã cho tôi biết tin này, Turia-dono. Nhưng mà, là lũ tàn dư từ kế hoạch của Atlana à"

 Người đã thả lũ quái vật ra khỏi đấu trường là chính Atlana nhà ta chứ ai. Nói ngắn gọn, ta có thể nói là phân nửa trách nhiệm của vụ này là thuộc về cô ta.

 "Vâng, tôi không ngờ rằng Atlana lại là một con quái vật, tệ hơn nữa là, thuộc hạ của một Tà Thần. Và khi nghĩ tới chuyện còn nhiều kẻ khác như thế ở trong Ariadya... quá là đáng sợ ạ"

 Turia lắc đầu như thể bà ấy không thể nào tin vào sự thật này được.

 Atlana là một thành viên của thương hội, do đó dĩ nhiên Turia có quen biết với Atlana. Nhưng dĩ nhiên, kể cả Turia cũng chẳng biết bộ mặt thật của Atlana.

 "Nhưng mà, về đám tàn dư quái vật đó. Tôi đã biết tất cả những chỗ ở của chúng từ Atlana rồi"

 Tôi nhìn Turia và trả lời.

 "Thật ạ, hỡi Hắc Bạo Phong Thần"

Tôi gật đầu.

 Tôi đã moi ra được kha khá thông tin hữu ích từ Atlankua bị bắt giữ. Tôi đã giấu vài cái không cho Shirone và đồng bọn biết. Về lí do thì, vì chuyện đó nó có dính dáng tới Nargol.

 "Phải, vậy nên tôi sẽ tự thân đi gặp mặt họ để xác nhận chuyện họ tính làm"

 "Cảm ơn người rất nhiều, hỡi Hắc Bạo Phong Thần"

"Có khả năng là họ đã rời khỏi đầu não chỉ huy rồi nhưng mà... để chuyện này tôi lo, Turia-dono"

 Turia mang gương mặt nhẹ nhõm khi tôi trấn an bà ấy.

 Không như tinh thần đang dâng cao của bà, tôi cảm thấy tụt mood vãi nè.

 Tôi bắt đầu cảm thấy đau đầu chỉ với việc nghĩ tới cái tên giật dây đằng sau vụ này thôi đấy.

 Tôi thở dài một hơi trong khi xoa đầu Kuna đang nằm trên đùi tôi.

 Nữ vũ công, Sienna. 

 Sau khi chia tay với nhóm Anh hùng-sama, anh trai Decius và tôi đi gặp cha mình. Cha chắc vẫn ở đâu đó trên tàu.

 "Anh trai, anh có tí đầu mối nào cho cuộc điều tra ngày mai không?"

 Tôi nói với anh trai mình.

 "Xui thay là... không có gì cả. Em thì sao hả, Sienna? Em có nhận thấy gì không?"

 Tôi đáp lại bằng sự im lặng.

 Tôi có thấy có gì đó không đúng lắm, nhưng tôi không thể nói với anh mình vì chuyện này có thể dính dáng đến đoàn kịch tôi đang ở.

 Tôi cảm thấy tệ cho anh mình, nhưng tôi không muốn gây rắc rối cho Đoàn trưởng Midas và mọi người.

 "... Có chuyện gì sao, Sienna?"

 Anh trai tôi hỏi.

"Uuhm, không có gì cả. Nhắc mới nhớ anh có thể giữ cái này giùm được không, anh trai?"

 Tôi đưa cho anh một thứ được quấn trong lớp vải.

 "Đây là?"

 Anh tôi nhận lấy nó và bắt đầu tháo vải ra.

 "Chờ đã, anh trai!! Đừng có xem cái thứ ở bên trong!!"

 Tôi nhanh chóng ngăn anh ấy lại.

 "Sienna?"

 "Anh lúc này thì cứ giữ nó thôi, anh trai"

 "Hiểu rồi, Sienna. Anh sẽ không xem cái thứ bên dưới lớp vải đâu"

 Anh tôi do dự đồng ý với yêu cầu của tôi.

 À thì, vì đây là ông anh thẳng tính của tôi mà lị, tôi biết anh ấy sẽ chẳng lén xem thử đâu.

 "Cảm ơn, anh trai. Vậy thì, đến lúc em phải đi rồi"

 Tôi tách ra khỏi anh trai sau khi chào.

 "Chờ chút đã, Sienna!! Em không tính tới chào cha một tiếng trước khi đi hả!?"

 Anh trai hối hả gọi tôi.

 "Xin lỗi nhé, anh à!! Gửi lời chào tới cha hộ em luôn!!!"

 Tôi suy nghĩ về vụ việc trong khi để anh trai lại phía sau.

 Marchas rõ ràng hành động rất lạ trong vụ việc đó. Thêm nữa, thanh sáo mà Marchas làm rơi đó rõ ràng là có cái gia huy hình con dê đen được khắc bên trên.

 Đó là lí do tôi giao thanh sáo lại cho anh trai mình.

 Nhưng mà, nếu anh ấy biết là một trong những thành viên của đoàn kịch có dính dáng đến vụ này, thì tôi sợ là đoàn kịch của chúng tôi sẽ bị giải tán, đó là lí do tôi không nói gì với anh mình.

 Ý tôi là, Đoàn trường Midas sẽ gặp rắc rối nếu nhóm điều tra tới để điều tra đoàn kịch của chúng tôi.

 "Vẫn chưa chắc chắn được"

 Tôi trở về chỗ đoàn kịch trong khi thì thầm với chính mình.