Tôi nghe nói rằng chỉ có một số cục kì ít các chiêu hồn sư trong số con người. Lí do là ma lực không chỉ là thứ duy nhất cần thiết trong nghề này. Ta cần phải có tài năng thiên bẩm đối với loại ma thuật này để có thể dùng nó.
Ví dụ, một nam nhân được sinh ra trong tộc Striges chuyên về chiêu hồn thuật có khả năng cao sẽ có thể dùng chiêu hồn thuật.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là có người đồng ý với việc trở thành undead. Đám Draugr đằng sau Tarabos thì... tôi đoán là chúng trở thành Draugr vì chúng muốn thế.
Tên này chắc chắn sẽ giết cô gái và biến cô thành một Draugr.
Tên này cứ như là quỷ đội lốt người vậy.
Nhưng mà, tôi cũng không có quyền trách Tarabos vì tham vọng của hắn được. Cô gái tên Sienna này quả thật là một kiếm sĩ cực kì xuất sắc. Cô ấy đủ trình đánh ngang cơ với đám Draugr về lý thuyết là mạnh hơn cô. Nhưng, cuối cùng thì, cô chỉ là không phù hợp để đánh với chúng.
Như những gì tôi quan sát được từ cách cô chiến đấu, kiếm kĩ của cô được tạo ra để chống lại người sống, không phải là kẻ chết. Nói cách khác, đó là kiếm thuật sinh ra để giết người. Cô ấy gặp bất lợi khi đối mặt với undead.
Cứ thế này, thì cô ấy chẳng thoát được đâu. Cô chắc chắn sẽ lên bàn thờ nếu tôi không chộp lấy cổ trước.
"Xin lỗi. Tôi không thể cho anh cô gái này được. Cô ta là tù nhân của tôi"
Tôi nói bằng giọng lạnh giá với Tarabos.
"ĐÚNG NHƯ NGÀI ẤY NÓI, CON NGƯỜI NGU NGỐC!!! KHÔNG CÓ CON NGƯỜI BÌNH THƯỜNG NÀO CÓ THỂ KHÁNG CỰ LẠI SỨC HÚT CỦA CẶP ĐÙI CAO RÁO CUỐN HÚT ĐÓ ĐƯỢC! CÓ GÌ VUI VỚI VIỆC LIẾM ĐÙI CỦA MỘT CÁI XÁC ĐÂU CHỨ! ĐÙI CỦA CON NGƯỜI CÒN SỐNG LÀ TUYỆT NHẤT! ĐÚNG KHÔNG, THƯA NGÀI!?"
(TN: wow, we have a man of culture here, welcome to the leg religious!)
Zeal, người đang lắng nghe cuộc nói chuyện giữa tôi với Tarabos, đột nhiên mạnh dạn tuyên bố.
"Ư-Ừa, đúng vậy..."
Niềm tin tuyệt đối của anh ta làm tôi vô thức đồng tình.
Tôi méo ngờ là có ngày mình sẽ đồng quan điểm với một daemon hơn là với một con người đấy.
Vì lí do nào đó, tên này cứ như là một lão già dâm trong thân xác quỷ, hoàn toàn trái ngược với Tarabos.
"Là vậy sao, thưa Ngài? Tôi thật sự xin lỗi ạ"
Tarabos miễn cưỡng rút lại đề nghị.
Có vẻ như tôi đã tạo ra một cái hiểu lầm gì đó rồi.
Dĩ nhiên, tôi làm gì có ý định làm ba cái trò biến thái đó với cô nàng này, nhưng vì lí do nào đó mà mọi chuyện lại diễn ra theo hướng tốt đẹp đối với cô.
Nhưng Zeal nói chí lí: cô gái này là một mỹ nhân hiếm có khó tìm đấy. Đưa cô cho Tarabos biến thành undead sẽ là một mất mát lớn lao đối với thế giới này. Tôi nghĩ là mình nên thuận theo chiều gió với Zeal vậy.
"Đúng như Zeal nói đấy, Tarabos... Tôi khá là có hứng thú với cô gái này. Tôi sẽ mang cô ta về để tận hưởng"
Tôi vác Sienna trên vai và rời khỏi đó.
Tôi nhận được một tin nhắn từ Regena. Cổ bảo là Shirone vừa mới tỉnh dậy.
Hiện tại thì, Shirone đang nghỉ ngơi tại biệt thự mà chúng tôi đang trú lại tại Cộng hòa Ariadya. Shirone có lẽ sẽ đánh lộn với Kuna một khi cổ tỉnh quá.
"ĐÚNG NHƯ MONG ĐỢI TỪ NGÀI, NHƯ LÀ MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG, TÔI CÓ THỂ HIỂU ĐƯỢC CẢM GIÁC CỦA NGÀI MÀ!!! XIN HÃY NHẬN LẤY MÓN QUÀ NHỎ NÀY TỪ TÔI Ạ!!"
Zeal đưa cho tôi một cái hộp với vài món đồ bên trong.
"Đây là?"
Tôi ngó vào bên trong. Có vài món dụng cụ... và quần áo...
"Đây là công cụ dùng để để làm cho phụ nữ cảm thấy sung sướng và quần áo để tăng gấp đôi sự quyến rũ của họ và thêm chút gia vị vào chuyện đó ạ. Thật ra tôi muốn dùng nó với các tình nhân của mình nhưng mà, tôi sẽ tặng cho ngài, thưa ngài"
Zeal tặng cho tôi cái hộp.
Vì một lí do nào đó nó có cảm giác như anh ta đang cố lấy lòng tôi để cứu mạng anh ta. Nhưng mà tôi đã nói rồi, tôi méo có làm gì với vụ đó được.
Và rồi, tôi thở dài khi nhìn vào đống bên trong hộp.
Quần áo bên trong là loại quần áo được làm từ vật liệu nhìn xuyên thấu được. Đống đồ này chỉ có thể diễn tả là một loại giáp mang dạng của bikini.
Tôi đột nhiên đau đầu.
Anh đang làm cái quái gì ở đây thế? Anh đáng lẽ là một thành viên của tộc Daemon cơ mà, phải không? Tại sao mà anh còn giống con người hơn cả Tarabos người đáng lẽ là con người chớ?
Tôi đoán là anh ta cũng giống như các Satyr Đen khác. Anh ta tới đây để gặp các phù thủy của anh dưới tầng ngầm này trong một ngày nghỉ (cuộc hẹn bí mật) với họ. Tôi đoán là mình cần phải mắng anh ta vì vẫn còn suy nghĩ đến việc chơi bời trong khi đang bị toàn cái Nargol truy nã.
Nên là tôi trả lời.
"Cảm ơn nhé, tôi sẽ tận hưởng món quà của anh sau♪"
Tôi nhanh chóng trở về sau khi tôi nhận lấy cái hộp.
Nữ kiếm sĩ, Shirone.
Tôi mơ về ngày xưa kia.
Là khi gia đình tôi và gia đình Kuroki cùng đi cắm trại với nhau. Đích đến của chúng tôi là một nơi được thiên nhiên bao phủ.
Tôi kéo theo Kuroki đi chơi với mình., chạy quanh ngọn núi cho đến khi chúng tôi đi xa khỏi chỗ gia đình và bị lạc giữa ngọn núi.
Tôi làm ngơ lời cảnh cáo của Kuroki và leo lên trên ngọn cây cao chót vót. Nhưng rồi, cái cành tôi bước lên bị gãy và tôi ngã xuống từ trên cây.
Tôi trật khớp chân do cú ngã. Do đó chúng tôi không thể quay trở lại chỗ của gia đình mình.
Kuroki tính đi gọi gia đình nhưng tôi đã cản cậu ấy lại vì tôi đã quá sợ hãi việc bị bỏ rơi lại một mình.
Vì không còn cách nào khác, Kuroki đã cõng tôi về chỗ cha mẹ.
Tôi khác là chắc mình nặng lắm, nhưng Kuroki vẫn im lặng cõng tôi, không hề ca thán một lời.
"U~hn"
Tôi mở mắt ra.
Tôi thắc mắc là tại sao mình lại mơ về kí ức xưa kia.
Trong giấc mơ đó, tôi chắc chắn rằng mình được cõng trên lưng của Kuroki.
Tôi đã mơ về ngày được bế kiểu công chúa bởi ai đó. Mơ ước này quá xấu hổ nên tôi đã không kể cho ai nghe cả.
Kuroki trong giấc mơ đối xử với tôi rất tốt. Phải, cậu ấy đã luôn đối tốt với tôi từ trước tới nay. Và, tôi chưa từng đối tốt lại với cậu ấy.
Tôi đã luôn đối xử với cậu ấy như người hầu của mình và xem một Kuroki nhút nhát đó như là kẻ luôn bám theo mình.
Và rồi khi gặp Reiji và mọi người, tôi bắt đầu tránh né Kuroki.
Tôi nghĩ là mình đã đối xử cực kì lạnh nhạt với cậu ấy.
Tôi chắc rằng vào một lúc nào đó, mối quan hệ giữa chúng tôi đã trở nên căng thẳng. Tôi nhận ra điều này sau khi mình tới thế giới này. Đó là lí do tôi muốn quay về Nhật Bản để hàn gắn lại mối quan hệ của chúng tôi.
Và rồi, tôi tái hợp với Kuroki ở thế giới này.
Nhưng, tôi sớm nhận ra Kuroki đã trở thành thuộc hạ của Ma Vương.
Thật kì lạ, Kuroki đáng lẽ phải là một người tốt bụng cơ mà. Cậu ấy chắc chắn không phải là loại người sẽ trở thành thuộc hạ của Ma Vương.
Ý tôi là, cậu ấy vẫn đối xử tôi một cách cực kì tốt bụng khi chúng tôi cùng nhau công phá mê cung. Và, vì lí do nào đó cậu ta không tham gia nhóm chúng tôi.
Lí do đằng sau những hành động lạ thường của Kuroki chắc chắn là vì cô gái đó.
Bạch Ngân Phù Thủy Kuna.
Cô ta chắc chắn là người đã thao túng Kuroki làm thuộc hạ của cô ta bằng ma thuật. Đó là lí do Kuroki không muốn rời khỏi Nargol.
Tôi không thể tha thứ cho cô ta. Người duy nhất được đối xử với Kuroki như một người hầu là tôi. Đó là lí do, tôi sẽ lấy lại cậu ấy từ tay cô ta.
Tôi ngồi dậy.
Đầu tôi hiện đang đau như búa bổ. Có vẻ đây là hậu quả từ việc uống rượu đêm qua.
Tôi thắc mắc là mình đã ngủ bao lâu rồi? Có vẻ là mặt trời lặn rồi.
Tôi nhìn quanh.
Mặc dù căn phòng khá là tối do thiếu ánh sáng. Tôi có thể thấy một chút quanh mình nhờ ánh trăng chiếu qua cửa sổ.
"Đây... là đâu?"
Đây là một căn phòng không quen thuộc.
Có vẻ là tôi đã ngủ trên cái giường đặt giữa căn phòng với cái đầm mình đang mặc.
Cái giường rất êm ái và đủ rộng để bốn đến năm người ngủ. Giống như căn phòng Reiji dùng.
"Cô dậy rồi à, Shirone-sama?"
Có người bước vào phòng ngay lúc đó.
"Regena-... san. Cảm ơn cô nhiều, cô là người đã đưa tôi lên giường này, phải không?"
Nhưng mà, Regena lại lắc đầu.
"Không, không phải tôi"
"... Eh, vậy thì là ai?"
Có khi nào là Reiji-kun không nhỉ? Nếu là thế, thì lát nữa tôi phải cảm ơn cậu ta rồi.
"Vậy thì Reiji-kun và mọi người đâu?"
"Tôi nghĩ là họ vẫn đang tận hưởng bữa tiệc"
"Hiểu rồi..."
Sau đó tôi chợt nhận ra khi cố bước xuống giường. Cái bộ đầm tôi mặc đang xộc xệt vì tôi đã ngủ trong khi mặc nó. Có lẽ là tôi nên thay quần áo.
"Cô có quần áo thừa không, Regena-san? Tôi muốn mượn tạm nó nếu có thể"
Regena gật đầu đáp trả.
"Vâng, tôi có quần áo phù hợp với cô, thưa Shirone-sama"
Sau khi cô nói, Regena rời khỏi phòng một lúc và đem theo thứ gì đó sau khi quay trở lại.
Cái thứ cô đem đến là bộ giáp dạng đồ lót. Nói ngắn gọn, là giáp bikini.
"Eh... Sao lại là cái này?"
Tôi không thể không hỏi.
Tôi vô thức hóa đá sau khi thấy bộ đồ này. Tôi đang cố ngăn mình hét lên "CÁI QUÁI GIỀ ĐÂY!!" bằng tiếng Kansai.
Cái bộ giáp dạng đồ lót này là trang bị chiến đấu cơ bản cho những chiến binh nữ thuộc đạo Amazona, Nữ thần của săn bắn và chiến đấu. Cô ấy là con gái của Thors, thần chiến tranh.
Theo như huyền thoại trong thế giới này, Thors không thể đặt giáp từ Heibos do mối quan hệ không tốt đẹp giữa họ. Nhưng mà, Thors bảo rằng [ta không cần giáp của ông] trước khi tự cởi đồ cho đến khi chỉ còn cái đai thú trên người.
Sau đó, vì Thors không mặc giáp. những chiến binh thuộc giáo đạo của ông cũng bắt chước mặc đai thú như vị thần của họ.
Và sau đó, tiếp bước người cha của mình, con gái của Thors, Amazona, cũng chọn cách khỏa thân đấm nhau.
Cái sự vô lo của cặp này chỉ dừng lại sau khi Faeria chửi cả hai cha con thậm tệ và ép họ ít nhất cũng phải mặc thêm đồ lót hoặc là đai thú vào.
Kết quả là, để ngăn bộ ngực của cô lắc qua lắc lại trong cuộc chiến, Amazona đã dùng một bộ đồ lót mạnh mẽ và thế là loại giáp bikini này ra đời.
Do đó, giáp bikini cũng được truyền xuống nhân giới và những chiến binh nữ thuộc đạo Amazona, hay được gọi lả Amazoness, mặc giáp bikini như là dấu hiệu của giáo đạo mà họ thuộc về.
Và giờ đây, cái bộ giáp bikini này là thứ mà Regena đưa cho tôi với nụ cười rộng trên môi.
Tôi không cảm nhận được bất kì sự ác ý nào từ nụ cười đó cả. Khi cổ nói là nó hợp với tôi, thì nó tức là thế.
Đây là lí do tôi hóa đá đấy.
Tôi có thể từ chối nó như là một trò đùa từ Reiji-kun hay Nao-chan, nhưng từ Regena thì không rồi.
Bộ đồ này có lẽ không phải là trò đùa của cổ, một người sinh ra trong thế giới này. Thật ra, tôi đã gặp vài cô gái bước trên đường chính giữa ban ngày ban mặt với loại giáp này.
Tuy nhiên, tôi thắc mắc là tại sao lại là bộ giáp bikini trong căn phòng này chứ?
"Xin lỗi nhưng... tha tôi mấy loại quần áo này đi"