Hắc Hiệp Sĩ, Kuroki.
Bữa tiệc được tổ chức để chúc mừng chiến công của Quang Anh Hùng, Reiji, đã bắt đầu từ chiều. Do đó, bầu trời vẫn còn khá là sáng sủa. Chúng tôi có thể thấy tình hình bên ngoài từ bên trong tấm mạng được từ vật liệu mỏng bao phủ khắp boong tàu. Chúng tôi có thể thấy nhiều người đi qua đi lại từ trên bên trên con tàu neo tại nơi hơi xa so với những con tàu khác.
"Nu~~~"
Kuna đang rên dễ thương bên trái tôi.
"Có chuyện gì à, Kuna? Mấy món này không hợp khẩu vị của em à?"
Có rất nhiều món ăn được đặt trước mặt chúng tôi. Chúng cũng là những món được phục vụ tại bữa tiệc nên chắc là có vài món không hợp khẩu vị em ấy.
Lấy ví dụ là món thịt Hageese này đây. Nó hoàn toàn không hợp khẩu vị của tôi.
Hageese là một con thú tròn trong giống thú mỏ vịt với cơ thể bao phủ bởi một lớp lông và sống ở vùng cao nguyên. Nó là loại động vật khó săn bắt vì nó chạy rất nhanh bằng đôi chân dài 3 feet. Vì đây là một món ăn hiếm, nên nó đã được phục vụ.
Tiện thể thì, có câu châm ngôn nói rằng ta không thể tin người ăn thịt thú mỏ vịt.
Nhưng mà, tôi đoán rằng nguồn gốc của sự bất mãn của Kuna không phải là ở đống thức ăn này.
"Không phải là lỗi của đồ ăn, Kuroki!! Là lỗi của Shirone khi bước lên con tàu này!!"
Kuna nói trong khi lườm nguýt vào Shirone đang thoải mái dựa vào bên phải tôi.
"Xin lỗi, Kuna-sama... tôi không thể từ chối đề nghị chăm sóc Shirone-sama đang say rượu từ Chiyuki-sama được"
Regena cúi đầu xin lỗi Kuna.
Từ đầu thì, lí do chúng tôi có thể tham gia bữa tiệc là vì Regena đã được mời. Nhưng mà, à thì, lí do chính mà chúng tôi tham gia chỉ là muốn ăn đồ ăn ngon thôi. Ý tôi là, tại sao không?
Về cơ bản, thì Regena đáng lẽ phải đi chào hỏi mấy ông trên bà lớn của quốc gia này bao gồm của Reiji và mọi người. Nhưng sau đó, một vấn đề xuất hiện đó là Shirone say quắc cần câu và Regena phải chấp nhận đề nghị cho Shirone nghỉ ngơi ở đây của Chiyuki.
"Kuroki, đồ ngốc~... Tại seo cậu lại đi chứ~. Tớ hật tự lo léng cho cậu biết ho~ng"
Hơi thở của Shirone nồng nặc mùi rượu. Cái mùi này làm cái mũi tôi đang gào thét.
Cô ấy nốc bao nhiêu chai rượu mà thành ra thế này vậy trời?
Tiện thể thì, tôi không có uống rượu. Thức uống trong ly mà tôi đang nhâm nhi là nước ép trái cây. Mặc dù có nhiều loại rượu làm bằng cách chưng cất một loại quả dứa trong số mấy món ăn trước mặt tôi, tôi không uống tí nào cả.
Khá là thú vị khi thấy thế giới này có loại rượu chưng luôn đấy. Mặc dù đa số là do chính tay tín đồ của Thần Rượu, Nector, làm ra, có một ít trong số đó được làm bởi tín đồ của Nữ thần Thảo dược và Thuốc men, Fanacea vì rượu chưng có thể được dùng như thuốc.
Có vẻ là thức ăn và thuốc thang luôn có mối liên hệ với nhau dù là ở thế giới nào đi chăng nữa.
Dù sao thì, có rất nhiều thảo dược được dùng trong cả rượu và thức ăn. Mặc dù là thế, uống quá nhiều rượu loại này cũng không tốt cho sức khỏe. Ý tôi là, ta chỉ cần một lượng nhỏ nếu dùng như thuốc, chứ không phải là nốc cả trăm chai.
"NÀY, CON NGỐC SHIRONE KIA!! TRÁNH XA KUROKI NGAY VÀ LUÔN!! NHÌN KÌA, KUROKI ĐANG CẢ THẤY KHÓ CHỊU VÌ CÔ ĐẤY!!"
Kuna đang nhìn Shirone với ánh mắt cực kì lạnh lẽo.
Thật ra thì, Kuna xém xí nữa là lấy đầu Shirone ngay khi người vừa nhắc trước thấy người được nhắc sau được đưa lên tàu. Tôi cực lắm mới kiềm em ấy không làm loạn đấy.
Nhưng mà, em ấy cuối cùng cũng buông tha sau khi tôi dùng cả tâm hồn mà cầu xin. Em ấy cũng không làm lớn lần nữa khi thấy Shirone bám vào người tôi. Hay đúng hơn là, chắc là tôi chỉ tưởng tượng thôi chứ xúc giác của tôi hiện đang hoàn toàn tập trung vào tay phải với làn da vừa chắc vừa mềm của Shirone.
Dĩ nhiên, hành động của Shirone chỉ tổ chọc tức Kuna và thế là người được nhắc sau cố lôi người được nhắc trước xa khỏi tôi.
"Được rồi, đến lúc cậu nên thả tớ ra rồi đấy, Shirone. Nhìn kìa, có mấy vết nhăn trên cái đầm đẹp của cậu kìa"
Tôi cố tách Shirone ra.
"U~hm... đầm... tớ hiểu rồi... cởi ra đây"
Shirone bắt đầu cởi đồ ra trong khi nói.
"Dừng lại, Shirone!! Cậu không thể cởi đồ ở cái chỗ như này được!!"
Tôi nhanh chân ngăn Shirone trước khi quá muộn.
Nói thật nhé, tôi thật sự muốn thấy cổ khỏa thân cơ, nhưng cô nàng chắc chắn sẽ ghét tôi mất. Tôi tuyệt đối không lợi dụng tình trạng say xỉn của cô để thỏa mãn ham muốn của mình nên tôi phải ngăn cô lại.
"Có chuyện gì sao, Kuroki~?"
Shirone bĩu môi khi tôi cản không cho cô cởi đồ.
"Cứ đi ngủ đi, Shirone. Câu đang rất xỉn rồi"
Tôi nhẹ nhàng đặt Shirone trên cái ghế sofa mềm mại để cho cổ ngủ và tháo cái cài tóc ra vì nó sẽ rất vướng víu khi ngủ.
"Eh, cái cài tóc này..."
Tôi nhìn cái đồ cài tóc.
Cái cài tóc này là một trong những thứ Shirone sỡ hữu khi cô tới thế giới này. Nó là món quà từ tôi tặng Shirone từ trước khi cãi nhau lớn rất lâu. Có vẻ là cô vẫn dùng nó.
"U~hn"
Shirone đột nhiên vung chân, để lộ cái quần lót xanh dương cho tôi thấy.
Tiện thể thì, ở thế giới này cũng có quần lót với kĩ thuật làm áo lót luôn. Nhưng mà, có vẽ đây là loại quần lót chưa được công bố ra thị trường. Có vài nơi người ta dùng khố hay khố fundashi hay quần lót dây. Có nhiều loại khác nữa, nhưng chỉ là thiểu số thôi.
Thường thì, nam giới mặc một loại khố fundashi trong khi nữ giới dùng quần lót dây. Quần lót dây là loại cột chặt hoặc thắt bên hông bằng dây.
Thật ra, đồ lót mà Rena để lại ở Vương quốc Rox là loại quần lót dây được thắt chặt. Dĩ nhiên, tôi vẫn đang giữ nó an toàn.
Và bây giờ, loại mà Shirone dùng cũng là loại được cột bên hông.
Tôi cố gắng kiềm chế ham muốn úp mặt vào chỗ đó của cổ.
(TN: tôi dịch cái gì thế này)
Ngoài cái việc là cổ đang cho tôi xem quần lót ra thì cái đầm của cổ hiện đang là một đống hổ lốn. Kể cả miệng cũng hơi hé như con ngốc.
Shirone không bao giờ cho cái thằng cổ yêu thấy bộ dang luộm thuộm này hồi ở Nhật đâu. Nhưng dĩ nhiên rồi, số lần tôi thấy cái dáng luộm thuộm này hồi ở Nhật còn nhiều hơn sao trên trời đấy chứ.
Có vẻ là cô vẫn chưa thay đổi gì so với lúc ở Nhật cả.
"Xin lỗi, Regena, Đi kiếm cái gì đó che Shirone lại giùm đi"
"Vâng, thưa chủ nhân"
Regena che Shirone bằng cái tấm vải trắng theo lệnh của tôi.
Giờ thì không ai sẽ thấy quần lót của cô ấy nữa.
"Humph!! Có chuyện gì với con nhỏ này thế!!"
Kuna đang nhìn Shirone một cách bực bội.
Kể cả khuôn mặt tức giận mà cũng dễ thương nữa. Thấy em ấy thế này, tôi suýt không kiềm được mong muốn ôm lấy ẻm.
"Xin lỗi Kuna. Lúc này cứ có nhẫn nhịn Shirone một chút đi"
Tôi không còn cách nào khác ngoài bảo Kuna chịu đựng lúc này.
"Kuna không... Kuna cũng không quan tâm nếu Shirone bám lấy bên cạnh Kuroki. Nhưng, nếu mà cô ta bám lấy Kuroki cả đời thì..."
Eeh, thế quái nào tôi lại làm cho một cô gái khóc thế này? Thường thì, tôi sẽ làm cho Kuna cảm thấy vui lên chỉ với việc xoa đầu.
"KYAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!"
Ngay lúc đó, có tiếng thét phát ra từ một con tàu khác.
Có chuyện gì đó xảy ra trên tàu khác rồi.
Nữ hiền nhân tóc đen, Chiyuki.
Ngay khi chúng tôi tới hiện trường, chúng tôi thấy mấy anh mặc đồ Satyr đang hoảng loạn. Họ là những diễn viên được mời tới biểu diễn tại bữa tiệc này. Mấy anh trong bộ đồ Satyr đảm nhiệm phầm nhạc cụ trong vở kịch đấy.
Khi tôi đang thắc mắc là sao họ mặc thế này, tôi chợt nhận ra đây là lần đầu tiên tôi thấy satyr trong vở kịch của thế giới này.
Trang phục của họ được là khá tỉ mỉ và trông giống như một con satyr thật ấy chứ.
Satyr được xem là một loài yêu thích ca hát và nhảy múa. Mặc dù chúng thua xa bọn minotaur trong sức mạnh thuần túy, chúng có thể dùng nhiều lời nguyền mạnh mẽ thông qua những bài hát và nhạc. Thêm nữa, con nào trong bọn chúng cũng thích mấy ông damdang và mỹ nữ.
Ta cần phải cẩn trọng khi nhận được lời mời từ chúng vì satyr sẽ dùng ma thuật lên con mồi của nó.
Tôi từng thấy một con satyr đen đáng sợ ở Nargol rồi. Mấy con satyr phiên bản da đen còn mạnh hơn và trong giống với dê hơn là đám satyr thường. Chúng là những ma thuật sư hàng đầu lâu lâu lui tới nhân giới để lừa con gái nhà lành bằng cách hứa rằng chúng sẽ thực hiện mong ước của họ.
Nhắc đến đây thì, nó khá là giống với Sabbath nhỉ.
(TN: có ai có ý kiến gì về con Sabbath này ko?)
Những cô gái nhận được tình yêu của satyr đen sẽ có khả năng cảm nhận được sức mạnh siêu nhiên và trở thành phù thủy. Dĩ nhiên, ở đây có con ả phù thủy nào đâu và sự thật đám satyr là nam giới mặc phục trang thôi.
"Chiyuki, NHÌN KÌA!!! CÓ CON CUA KHỔNG LỒ KÌA!!"
Reiji hét lớn gọi tôi.
Khi tôi quay sang, tôi thấy một con cua khổng lồ đứng trên boong tàu.
Con cua dài rộng 5 mét và cái càng của nó khoảng tầm 1 mét.
Con quái vật dạng cua này tên là Karkinos. Và hiện tại, có rất nhiều con Karkinos đang tấn công những người trên tàu bằng đòn dạng bọt biển.
Đống bọt biển có vẻ cực kì trơn trượt vì có vài người dính phải bị nhốt bên trong mà không thoát ra được.
"HAAA!!!"
Reiji triệu hồi thanh kiếm và chém một con Karkinos ra làm hai.
Nhưng, có tổng cộng 5 con Karkinos và mỗi con đang tấn công một tàu.
"CỨU VỚIIII!"
Đột nhiên, tôi nghe thấy tiếng cô gái nào đó thét lên.
Cô ta chắc là một vụ công tới đây để biểu diễn đây mà.