“Hắc Hiệp Sĩ đã đánh bại Alphos, hể… Quả thật, ta cũng không muốn phải đối mặt với một kẻ đáng gờm như thế. Được thôi, chúng ta sẽ hoãn cuộc chiến cho đến lần tới!!”
Do đó, Giltar bay khỏi nơi này. Đám Tà Thần khác cũng theo sau, chúng không nghĩ ở lại đây là ý kiến hay. Dĩ nhiên, chúng vẫn không quên để lại vài lời chào cho hợp với cái danh phản diện. Tôi thực sự ngạc nhiên trước hành vi chóng vánh của chúng khi nghe nói rằng kẻ đã đánh bại Alphos đang tới.
“Chết tiệt, Anh hùng!! Đừng có tưởng bở rằng ngươi đã thắng!!”
Harsesh là kẻ cuối đi khỏi, để lại mình chúng tôi ở nơi này.
“CHỜ ĐÃ, REIJI-KUN KHÔNG CẦN PHẢI CHẠY TRỐN ĐÂU, LÀ KUROKI MÀ!!”
Đương nhiên, Shirone cố ngăn chúng tôi rút lui.
“Shirone, kể cả tôi cũng không ngờ là hắn ta lại nguy hiểm đến mức này… Chúng ta cần phải rút lui khỏi đây nhanh nhất có thể”
Nier đang run rẩy không ngừng trong khi nói. Cô ấy đã thấy gì trong trận chiến đó đấy?”!
“GAOOOOOO-----OOOOOOOOOOOO!!!”
Đột nhiên, một tiếng gầm đáng yêu của quái thú vang khắp khu rừng.
“ÔI KHÔNG, HẮN TỚI RỒI!!!”
Ngay khi Nier thét lớn, chúng tôi nhìn về hướng tiếng gầm. Ở đó, chúng tôi thấy… Một con GẤU TEDDY* đang đi thẳng từ trong rừng tới chỗ chúng tôi.
(TN*: gấu Teddy thì chắc là đa phần ai cũng biết, nó là gấu bông màu nâu, ví dụ là con gấu bông của Mr. Bean)
Cái đầu của con gấu, cái con cao tầm 10 mét, có thể thấy từ giữa rừng cây. Mặc dù nó đang cố tỏ vẻ nguy hiểm như một con gấu thật, nhìn kiểu nào thì nó có khác gì một con gấu teddy khổng lồ à.
“CÁI THỨ SINH VẬT DỄ THƯƠNG GÌ VẬY NÈ TRỜI!!!”
(TN: đúng là năm tam tai của cô nàng Putina)
Giờ thì đến lượt Rino thốt lên vui vẻ. Con gấu teddy trông có vẻ đang gặp rắc rối với việc băng qua rừng nhỉ.
Ừa, nó chẳng thể tới đây dễ dàng nhỉ.
“GAOOOOOOO-----OOOOOOOOOOOOOO!!!”
Con gấu khổng lồ gầm lên một tiếng. Một tiếng gầm cực kì dễ thương và chẳng có chút đáng sợ nào cả.
“Một sinh vật dễ thương đang tới đây…”
Nao, người đã trở về dạng người, thì thầm.
“Thiệt hả, cái gì đây… Dễ thương thật”
Con gấu teddy chậm rãi bước tới chỗ chúng tôi. Đến cách đi cũng dễ thương nữa.
“CHIYUKI-SAN! NHÌN KÌA!! CÓ MỘT CON GẤU HỒNG DỄ THƯƠNG Ở TRÊN ĐẦU CON GẤU KÌA!!”
Đúng như Rino nói, đứng trên đầu con gấu nâu là một con heo màu hường đang cầm búa.
ĐÁNG YÊU VÃI!!!
Hay đúng hơn là, chúng là gì đấy?
“CHỜ ĐÃ RINO!! NHÌN CÁI THỨ THEO SAU CHÚNG KÌA!!”
Reiji chỉ tay về phía Hắc Hiệp Sĩ đang cưỡi hắc long bay sau lưng con gấu, họ chắc chắn đi cùng nhau rồi.
Bay quanh hắc long là nhóm các daemon cưỡi wyvern. Không sai vào đâu được, đó là bạn thuở nhỏ của Shirone.
“Reiji, an tâm đi. Mọi người có thể rút lui bây giờ”
Reiji nhanh trí nhảy lên tàu của Rena. Chúng tôi cũng vội vã theo sau.
“Chờ đã, Reiji-kun. Đâu cần phải chạy khỏi Kuroki đâu chứ”
“ĐÚNG VẬY!! CÓ MỘT CON GẤU CỰC KÌ ĐÁNG YÊU ĐANG TỚI CHỖ CHÚNG TA CƠ MÀ!! CHÚNG TA CẦN PHẢI LÀM QUEN VỚI NÓ CHỨ!!”
Shirone và Rino phản đối quyết định của Reiji.
Mà, nói thật thì, tôi cũng muốn ngắm con gấu ở khoảng cách gần nữa cơ.
“Ta đồng ý, Rena-chan!! Ta cũng có hứng thú với Hắc Hiệp Sĩ đã đánh bại Alphos!!”
Vì vài lí do, Ishtar cũng đã lên tàu của Rena luôn. Ý tôi là, sao mà bà không ở trên tàu của bà đi chứ, bà cô khoả thân kia.
“Fufufu, Hắc Hiệp Sĩ đã đánh bại Alphos à. Ta thắc mắc cậu ta là người thế nào?”
Ishtar liếm môi khi nói.
Sắc thái của Shirone thay đổi ngay khi mà cô ấy thấy vẻ mặt của Ishtar.
“OKAY! ĐẾN LÚC VỀ RỒI! MỌI NGƯỜI ƠI RÚT LUI NÀO!”
“Eh? Shirone-san? Sao cậu lại vội thế?”
Kể cả Rino cũng không thể không ngạc nhiên trước màn quay xe đột ngột này của Shirone được.
“NGAY ĐÂY, SHIRONE!! NIER, CHUẨN BỊ KHỞI HÀNH NGAY LẬP TỨC!! TOTONA, EM LO BÊN KIA NHÉ!!”
“Đã hiểu, Rena…”
“Eh, có chuyện gì thế, Rena-chan?! Và tại sao mà cả con cũng kẹp ta lại thế, Totona-chan?!!”
Cả Rena lẫn Totona nắm lấy vai của Ishtar như thể không cho cô ta di chuyển khỏi chỗ đó vậy. Kĩ năng làm việc nhóm tốt thế. Không phải là họ đang trong mối quan hệ không mấy tốt đẹp à?
Thế là, tàu của Rena và tàu của Ishtar bắt đầu di chuyển khỏi con gấu teddy khổng lồ.
Và cứ thế, chúng tôi rút lui khỏi chiến trường.
Hắc Hiệp Sĩ, Kuroki.
Chúng tôi đã tới lâu đài bánh kẹo rất muộn. Nhóm Reiji đã rút lui ngay khi mà tôi tới. Nhờ thế mà cả hai bên không phải chạm trán. Do đó, tất cả mọi người vẫn bình an.
Datie có vẻ rất vui mừng.
“BÀ ƠI, BÀ VẪN AN TOÀN!!”
Polen chạy thẳng tới chỗ Heqat.
“Ừa, ta không sao, ribbit ribbit. Không ngờ là có ngày bé con mít ướt lại tới đây để cứu bà già này đấy. Tất cả những gì ta làm chỉ là vui vẻ với chúng tí thôi. Không ngờ là ta lại cảm thấy vui mừng đến thế này đây”
Heqat xoa đầu Polen khi khen cô ấy. Bà ấy trông rất hạnh phúc. Có vẻ là bà cũng lo cho Polen, người luôn tự nhốt trong phòng riêng nhỉ. Mặt ba đang nở nụ cười an tâm, bà ấy cuối cùng cũng đã thấy được sự trưởng thành của đứa cháu gái mà.
“Ta thực sự biết ơn cậu. Đúng như mong đợi từ Hắc Hiệp Sĩ mạnh nhất mà. Ta không ngờ là cậu có thể giúp cho con bé mít ướt này trưởng thành đến thế đấy”
“Không phải là chuyện gì to tát đâu, Heqat-dono. Tôi chỉ đẩy nhẹ tấm lưng của người thôi. Phần còn lại là nhờ vào ý chí của riêng Công Chúa”
Tôi khiêm tốn đáp lời như một chuyện đương nhiên. Ý tôi là, tất cả những gì tôi đã làm là chỉ thúc đẩy cô vài lần và để cho cô tự đưa ra quyết định. Sẽ chẳng có nghĩa lý gì nếu tôi là người hành động trong khi Polen ngồi chơi xơi nước cả.
“TƯỚNG QUÂN----!! NGƯỜI TỚI ĐỂ CỨU TA MÀ PHẢI KHÔNG----!!!”
Datie bước tới gần, cái thân to lớn của bà quả thật rất gớm mà. Tôi tránh đi và trốn sau lưng Kuna ngay lập tức. Tuy là trông thảm hại thật đấy nhưng tôi còn làm gì được nữa giờ?
Kuna đứng trước Datie và cản bà ấy lại.
“Datie… Đừng có làm cho Kuroki cảm thấy không thoải mái”
“Vâng…”
Khi Kuna ra lệnh, Datie lùi về với vẻ mặt thất vọng.
Tôi thì chỉ cảm thấy có chút tội lỗi thôi.
“Haha, thật tốt khi cô vẫn ổn Datie-dono. Nhưng mà, cô nên cảm ơn Công Chúa ấy. Dù sao thì Công Chúa mới là người lo lắng cho cô cơ mà”
Tôi nhìn sang Polen khi nói vậy. Datie sau đó bước tới chỗ Polen.
“Cảm ơn người rất nhiều, thưa Công Chúa. Về bức tranh thì, việc chuyển giao tranh Những Nam Thần Đẹp Trai Elios Khoả-MGHGHGHGH!!”
“WAAAAAAAAAAAAAAA!”
Miệng Datie bị Polen bịt lại khi cô ấy chuẩn bị cảm ơn.
Có chuyện gì thế nhỉ?
Tôi không biết là cô ấy đang tính nói gì vì Polen đã bịt miệng cô ấy trước rồi.
“Có chuyện gì sao, thưa Công Chúa?”
Một giọng nói phát ra từ trên đầu. Nó đến từ Putina, người đã biến thành một con gấu khổng lồ.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy dạng biến hình của cô ấy, nhưng nhìn kiểu gì đi nữa thì, cái dạng biến hình của cô chẳng khác gì mấy con gấu bông mềm mại cả. Ý tôi là, tôi không ngờ rằng cái dạng biến hình lại dễ thương đến mức này. Tôi đang kiềm nén ham muốn ôm cô vào lòng và xoa xoa cô ấy đấy.
“Ôi trời, có vẻ là vài phần của con bé này chẳng bao giờ thay đổi cả nhỉ”
Heqat lắc đầu khi thấy cuộc nói chuyện giữa Polen và Datie.
“Có chuyện gì sao? Và cái đám kia là…”
Kuna cũng đang không hiểu.
“Tướng Quân. Chúng ta đã xác nhận sự an toàn của Heqat-sama. Xin hãy trở về vì Bệ Hạ đang lo lắng không yên ạ”
Ừ, hiểu rồi, Cô Guno. Và cảm ơn vì đã tới đây cứu viện nhé”
“Chúng em chỉ thực thi nghĩa vụ thôi ạ”
Mặc cho những gì cô nói, Guno trông rất vui vẻ.
Trước toà lâu đài bánh kẹo vẫn ồn ào như thường lệ. Nhưng mà, tôi nghĩ là chúng tôi nên quay trở về Nargol thôi.
Ít nhất thì, Polen nên quay về.
Modes chắc đang lo cho cô ấy nhiều lắm.
Là những gì tôi nghĩ khi nhìn về phía Nargol