Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Arc 7: Thần Thú Sa Mạc - Chương 112: Con rắn của Apophis

Tử Thần, Zarxis.

Sau khi bước qua cổng dịch chuyển, thứ đầu tiên đập vào mắt tôi là sa mạc rộng lớn, vẫn vô vị như ngày nào. Ở đây chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ có đất đá cằn cỗi với đá đỏ và cát mà thôi.

Sa mạc Gypseal cũng tương tự, cái gần sa mạc Apophis này, nó về cơ bản là vùng đất hoang đầy rẫy Lamia, Gorgon và Basilisk. Sự khác biệt duy nhất của sa mạc này là nó nằm dưới quyền cai trị cũa Nữ Hoàng Rắn, Diadona.

Sau khi đi một lúc, một cung điện đột nhiên xuất hiện trước mắt tôi – là Cung Điện Apophis.

Chúng tôi đã thành lập Liên Minh Apophis để chống lại lũ Thần Elios rác rưởi kia. Nữ Hoàng Rắn Diadona có lẽ đang ẩn náu ở đây, nơi được cô lập bởi một kết giới.

Khi tôi tới cung điện, một người hầu tộc Gorgon, đã chờ tôi trước cửa, với vai trò người dẫn đường của tôi. Tôi theo anh ta băng qua những hành lang tối tăm, được cô lập với thế giới bên ngoài, nên không có chút ánh sáng nào lọt qua được.

Nhưng, sự tối tăm này không thành vấn đề với Nữ Hoàng Răn và tộc của cô ta, thế mạnh cảu họ nằm ở khả năng dò tìm. Người hầu Gorgon dẫn đường cho tôi mà chẳng gặp vấn đề gì cả.

Một khi chúng tôi tới nơi, tôi bước vào phòng. Căn phòng được trang trí tinh xảo trên những bức tường lớn. Quả là một căn phòng xứng đáng với nữ hoàng. Nữ Hoàng Diadona, đang ngồi tren ngai vàng, đang nhìn vào cái cửa sổ lớn bên cạnh cô, cái nối với cải sảnh rộng lớn.

“Cuồi cùng cũng về rồi à, Zarxis. Tìm ra thằng con của anh chưa?”

Diadona hỏi trong khi vẫn nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

“Không, chẳng tìm thấy nó. Có lẽ nó bị ai đó xử mất rồi”

Thần của Giấc Mộng và Giấc Ngủ, Zand, là con trai tôi. Đã lâu lắm rồi kể từ khi thằng con bất hiếu đó liên lạc với tôi. Lần cuối nó liên lạc, nó bảo là nó có thông tin cực kì quan trọng muốn truyền đạt. Nhưng mà, đường liên lạc với nó bị ngắt mất. Có lẽ là lũ rác rưởi Elios đã nhận ra tầm quan trọng của cái thông tin nó nắm giữ và loại bỏ nó rồi.

Zand chỉ là một thằng Thần yếu ớt mà thôi, nó chỉ vừa đủ để gọi là tồn tại thần thánh thôi. Alphos có thể dễ dàng giết Zand nếu hắn phát hiện ra nó. Mà, cả Alphos và Thors thì ai cũng vậy. Do đó, tôi kết luận rằng nó đã bị một trong hai tên đó giết mất rồi.

Tôi hít vào một hơi.

Mặc dù tôi không quan tâm tới thằng vô dụng Zand đó, thông tin nó thu được quả thật rất quý giá.

“Hắn phản bội ta à?”

Nghe câu hỏi đó, tôi mỉm cười với Diadona.

“Không đời nào. Cái lũ Elios tự kiêu kia sẽ chẳng bao giờ xem nó là đồng minh cả, dù chỉ là ngoài mặt”

Dù sao thì đám đó ghét cay ghét đắng bọn tôi mà. Chúng còn chẳng buồn nói dối về chuyện là đồng minh của chúng tôi nữa cơ.

“Quả thật nhỉ. Vậy tức là có ai đó xử tên đó rồi à? Tội Zand ghê”

Tôi lắc đầu khi nghe thế.

“Tôi chẳng cảm thấy tiếc cho nó đâu. Ngay từ đầu thì, tôi cũng chẳng có chút trông đợi gì vào nó rồi. Thay vì nói chuyện về nó, tôi tò mò rằng cô đang nhìn cái gì từ nãy đến giờ hơn đấy, Diadona”

Diadona chưa từng nhìn lấy tôi một lần cả cuộc hội thoại rồi. Cô ta cứ nhìn xuống cái sảnh tiệc bên dưới cửa sổ. Điều này nhắc tôi nhớ, tôi có nghe vài tiếng hô hào vui vẻ được một lúc rồi.

Bọn kia đang làm gì dưới đó đấy?

Tôi bước tới cạnh Diadona và nhìn ra cái phong cảnh bên ngoài.

“Bọn chúng làm gì ở đó đấy, Diadona?”

Khi tôi nhìn xuống sảnh tiệc, tôi thấy có hai gã đàn ông đang đấm nhau giữa sảnh. Về tiếng reo hò, thì là từ mấy khán giả xung quanh chúng.

Một trong hai gã đó là Labrys. Tôi sao mà nhìn nhầm được hắn vì hắn có cái đầu đặc trưng của loài bò và 6 cánh tay. Cái kẻ đang đánh với hắn, ngược lại, là một đứa trẻ nhân loại nhỏ nhắn đang cầm thương dài. Đương nhiên, hắn không phải là một đứa trẻ nhân loại bình thường. Ngoại hình thật của hắn hoàn toàn khác với cái mà hắn đang dùng lúc này đấy.

Tên hắn là Hoàng Tử Rắn, Dahark. Tên đó là con trai của Nữ Hoàng Rắn Diadona.

Labrys vung cái rìu hai lưỡi khổng lồ trong khi Dahark dùng thương dài, thứ cao gấp đôi chiều cao của hắn.

Mấy khác giả bên ngoài càng reo hò phấn khích hơn khi hai người họ đánh nhau.

“Là đấu tập giữa Dahark và Labrys đấy. Quả là một màn biểu diễn hay đấy, Zarxis. Gã Labrys đó có vẻ là một chiến binh khá được đấy nhỉ, ha?”

Diadona nói với giọng vui vẻ.

Ừa, cô ta nói đúng.

Labrys đang phòng thủ trước loạt tấn công dồn dập của Dahark. Mặc dù Labrys cũng có phải công chút ít, toàn bộ đều bị chặn lại ở đối thủ của hắn.

“OIOI! CÓ CHUYỆN GÌ THẾ, LÃO GIÀ LABRYS! TÔI CHỈ VỪA BẮT ĐẦU THÔI MÀ!”

“THẰNG NHÓC CHẾT DẪM NÀY!!”

Labrys không chỉ dùng mỗi rìu, những cánh tay khác của hán đang cầm những món vũ khí khác như là kiếm và thương nữa. Và, hắn còn chẳng tiến lại gần được Dahark nữa.

Tuy nhiên, hắn vẫn là một chiến binh mạnh mẽ.

Thật ra, Labrys là một trong những chiến binh mạnh nhất đã tập hợp ở đây. Có vẻ lí do mà Dahark đã làm được tới mức này với Labrys là vì Labrys vẫn chưa hoàn hồn kể từ thất bại của hắn trước Alphos.

“ĐỦ RỒI!! CẢ HAI NGƯỜI DỪNG LẠI NGAY!!”

Diadona ngăn Dahark và Labrys lại.

Đúng như tôi nghĩ, cả hai bên chắc sẽ chuyển sang giết nhau nếu cứ tiếp tục.

“Chiến thắng là của tôi nhá, lão già Labrys”

Dahark nói với vẻ mặt đắc thắng.

“HAH! NHÓC MÀY NÓI CÁI GÌ ĐẤY!! TA CHỈ NƯƠNG TAY VỚI NHÓC DO ĐÂY CHỈ LÀ ĐẤU TẬP THÔI!! CHƯA NHẮC TỚI VIỆC TA CÒN CHƯA DÙNG ĐẾN LỬA CỦA MOROK NỮA!!!”

Labrys khịt mũi nói.

Đúng thật, Labrys vẫn chưa dùng con bài tẩy của hắn ta, Lửa của Morok, nhưng ngoài chuyện đó ra, thì hắn không phải là loại người sẽ nương tay với đối thủ.

“À, đúng nhỉ. Lần tới ta đấu thật chứ nhỉ? Tôi không để tâm nếu lần tới ogn6 dùng Lửa của Morok đâu”

Thấy Labrys không chấp nhận cái thua, Dahark khiêu khích với giọng kinh thường.

“Humph!! Đúng là thằng nhóc chưa nhú!”

Cả hai lại lăm le vũ khí.

Lần này thì hai người họ tính giết nhau thật.

Dàn khán giả xung quanh mới nãy còn reo hò cổ vũ nay im bặt.

“TA BẢO LÀ ĐỦ RỒI!!! MẤY THẰNG NGU NÀY!!!”

Giọng tức giạn của Diadona xe toang bầu không khí im lặng kia.

Khi tôi liếc mặt nhìn sang bên, tóc Diadona đã dựng đứng cả lên, mắt cô loá lên ánh sáng ghê rợn.

Đến mấy kẻ thuộc nhóm thần linh còn phải rén trước đôi mắt tàn ác của Diadona nữa cơ mà.

Labrys và Dahark, những người hứng trọn ánh nhìn của Diadona, ngừng di chuyển.

“Labrys, người chỉ nên xả giận lên đúng đối thủ thôi. Nhớ lại cái lí do mà ngươi bị mất cái nhà yêu dấu của mình đi”

Diadona nhảy ra khỏi cửa sổ, trôi nổi trên không trung bên trên sảnh tiệc khi nói.

“ỪA, TA BIẾT RỒI! TA SẼ CHO CÁI THẰNG QUANG ANH HÙNG KIA TRẢI QUA ĐỊA NGỤC TUYỆT VỌNG!!”

Labrys quay người lại trong khi nói.

“Dahark, Lí do mà ta cho con ngọn giáo độc, Pisar, không phải là vì mấy cuộc cãi vã như này. Nhớ lại đi, ai mới là kẻ thù thực sự của con hả?”

Diadona nói trong khi nhìn Dahark. Ngọn giáo độc, Pisar, nằm trong tay Dahark, trước đây là vũ khí của Diadona. Lí do mà anh ta, người luôn tìm kiếm máu và chiến tranh với ngọn lửa nhiệt huyết có thể nung chảy cả mặt đất, được trao cho ngọn giáo đó, thứ mà chính tay Diadona đã phong ấn vĩnh cữu bằng băng thuật, là để anh ta có thể dùng nó để đánh bại lũ rác rưởi trên Elios kia

Chắc chắn đó không phải là thứ để dùng cho mấy cuộc cãi vã xàm xí.

“Ừa, con biết mà, Mẫu Hậu!! Con chắc chắn sẽ xé toạc gương mặt của Alphos một ngày nào đó”

Dahark nói với vẻ khó chịu.

Bầu không khí quanh đám khán giả thay đổi ngay khi chúng nghe lời nói của Dahark. Như thế chúng đang sợ hãi gì đó vậy.

Cái tên của bạch Thánh Hiệp Sĩ, Alphos, kẻ được biết đến rộng rãi với cái danh Thần của Âm Nhạc và Nghệ Thuật ở Elios, bị ghét rất nhiều bởi những vị thần không thuộc Elios. Nhiều gã thần thì ghen tị gương mặt điển trai của hắn, thứ làm cho phần lớn Nữ Thần ở Elios mê hắn như điếu đổ.

Và, dù là chúng có ghen tị đến bao nhiêu đi chăng nữa, chúng chẳng làm gì được hết. Không chỉ là vì Alphos được chúc phúc với gương mặt đẹp trai, mà hắn còn cực kì mạnh mẽ nữa. Nhiều kẻ đã bị lừa bởi ngoại hình của hắn và được hắn bón cho no hành.

Dahark cũng là một trong số những kẻ đã chịu cái thua thảm thương dưới tay Alphos đấy.

Mặc dù anh ta đã xoay sở sống sót được khỏi tình huống hiểm nguy bằng cái sự trâu bò như rắn của anh, tôi nghe nói rằng anh ta đã không thể di chuyển được trong một thời gian do vết thương từ trận đánh với Alphos. Kể từ đó trở đi, Dahark không bao giờ bỏ lỡ tập luyện để đánh bại Alphos.

“LẦN NÀY CON SẼ KHÔNG THUA!! CON SẼ TRỞ THÀNH NGƯỜI ĐẦU TIÊN LÀM CHO TÊN ALPHOS BẤT BẠI KIA PHẢI TRẢI NGHIỆM TRẬN THUA ĐẦU TIÊN!!”

Dahark hét lớn trong khi giơ cây giáo độc Pisar lên trời.

“Không may thay, đó là bất khả thi”

Một giọng nói phát ra từ đâu đó.

“KẺ NÀO ĐÓ?!! Ý NGƯƠI LÀ GÌ KHI NÓI LÀ BẤT KHẢ THI HẢ?!!”

Dahark nhìn quanh để tìm kiếm chủ nhân của giọng nói. Anh ta tìm ra gã đó ngay lập tức.

Hay là tôi nên nói là hắn tự ra mặt.

Là một gã mặc bộ giáp xương đỏ và có cái đuôi độc màu đỏ. Một cặp càng khổng lồ mọc ra từ lưng hắn thay cho cánh.

Thần Bò Cạp Đỏ, Giltar.

Đó là tên hắn.

Hắn, cùng với em gái hắn, Bruhl, là những vị thần của cư dân tộc bò cạp, tộc Giltarbruhl.

Giltar đáng lẽ nên ở chỗ Nữ Thần Ếch, Heqat, chống lại Quang Anh Hùng chứ nhỉ.

Hắn quay về từ lúc nào thế.

“Ooh, là Giltar nhể. Chuyện của Quang Anh Hùng tới đâu rồi? Hắn có mạnh như lời đồn không?”

Ánh nhìn của Diadona trở nên sắc lẹm.

Quang Anh Hùng là người tình cũa Nữ Thần Rena. Nói ngắn gọn, hắn là một sức mạnh bên ngoài thêm vào của Elios. Có vẻ là Diadona cũng tò mò về thằng anh hùng đó.

“Khá mạnh đấy. Cái tin đồn về sức mạnh của hắn là thật đấy, thủ lĩnh”

Giltar tôn trọng trả lời.

Tư thể của hắn thật hoàn hảo. Vẫn tự phụ như mọi khi nhỉ.

“CHỜ ĐÃ, GILTAR!!! CÒN CÁI CHUYỆN NGƯƠI MỚI NÓI LÚC NÀY THÌ SAO?!!!”

Đột nhiên, Giltar xen vào cuộc trò chuyện khi anh ta chĩa thương vào Giltar.

“Đúng như ta nói đấy, thằng nhóc. Đã bất khả thi để ngươi trở thành kẻ đầu tiên đánh bại Alphos rồi”

Giltar nói với gương mặt như thế đó là điều đương nhiên vậy.

“Ý NGƯƠI LÀ TA KHÔNG THỂ THẮNG ALPHOS Ư?!!”

Giltar lắc đầu khi nghe câu hỏi.

“Đó không phải là ý ta, nhóc con. Ta nói rằng, nhóc không thể là người đầu tiên đánh bại alphos. Là vì đã có người đánh bại Alphos trước ngươi rồi.

“CÁI GÌ CƠ?!!”

Dahark không thể giấu nổi sự ngạc nhiên.

Và Dahark không phải là người duy nhất ngạc nhiên khi nghe lời nói của Giltar. Tất cả những người xung quanh đều ngạc nhiên như nhau, bởi vì cái của Alphos cũng đồng nghĩa là ‘bất khả chiến bại’ cho đến gần đây.

Có tin đồn nói rằng hắn còn mạnh hơn cả Oudith nữa, lãnh đạo của Elios cơ. Do đó, họ không thể không ngạc nhiên khi nghe tin Alphos đã thua trận.

“LÀ KẺ NÀO!! THẰNG KHỐN NÀO ĐÃ ĐÁNH BẠI ALPHOS TRƯỚC TA?!! CHẾT TIỆT, TA ĐÁNG LẼ PHẢI LÀ NGƯỜI ĐẦU TIÊN ĐÁNH BẠI HẮN!!”

Dahark la hét điên khùng khi nhận ra sự thật

“Kẻ đã đánh bại Alphos là Hắc Hiệp Sĩ, cái tên mà ai cũng biết ở thời đại này. Hắn là kẻ đã đánh bại Alphos đấy, Dahark”

Tôi còn ngạc nhiên hơn khi nghe Giltar nói. Hắc Hiệp Sĩ hắn ta nói đến chắc chắn là Hắc Hiệp Sĩ mạnh nhất dưới trước Modes. Tôi đã chạm mặt với hắn một lần. Nhưng, lúc đó tôi không thấy là hắn mạnh đến tới mức đấy.

Labrys cũng có đề cập tới Hắc Hiệp Sĩ trong lời kể cả hắn. Cũng như là Quang Anh Hùng, Hắc Hiệp Sĩ cũng là kẻ thù không đợi trời chung của Labrys.

“HẮC HIỆP SĨ!! TA KHÔNG BIẾT HẮN LÀ KẺ NHƯ NÀO, NHƯNG TA SẼ LÀM CHO HẮN HỐI HẬN VÌ ĐÃ CƯỚP LẤY CON MỒI CỦA TA!!!”

(TN: con mồi tự dâng lên tận miệng mà, cướp kẻ thù mà làm như là cướp đi lần đầu vậy ấy)

Dahark lại gào thét nữa rồi.

Có vẻ là anh ta muốn đánh đấm lắm rồi nhỉ.

“CHỜ ĐÃ, DAHARK!! CHÚNG TA SẼ CHỪA THẰNG NHÁT CHẾT MODES CUỐI CÙNG!!”

Nhưng, Diadona cản anh ta ngay lập tức.

“Người đang nói gì vậy ạ, thưa mẫu hậu? Người đã lên kế hoạch đánh bại Ma Vương lâu lắm rồi, đúng không? Vậy thì giờ làm thôi chứ chờ gì”

Dahark đáp lại với vẻ không hài lòng.

“Không. Chúng ta phải dời cuộc chiến chống lại Hắc Hiệp Sĩ sau này. Chúng ta tuyệt đối không được đánh động cái phe không liên quan tới chúng ta hay là Elios”

(TN: thế nhưng thằng đệ của bà vừa chơi ai đó một phen kìa)

Ánh mắt của Diadona càng sắc lẹm hơn. Dahark co vòi lại ngay khi bị đôi mắt tàn ác của cô ta lườm. Diadona sẽ không tha thứ cho bất kì ai dám bất tuân cô, kể cả kẻ đó có là con trai máu mủ của cô đi nữa. Dahark hiểu mặt đó của mẹ mình rất rõ.

“Guh!! Con hiểu rồi, thưa Mẫu Hậu!! Con sẽ để chuyện với Hắc Hiệp Sĩ lại cho sau này!!”

Dahark không hài lòng nhưn anh ta cũng phải nghiến răng mà chấp nhận thôi vì anh ta sao mà dám bật lại mẹ anh cơ chứ.

“Ngoan lắm”

Diadona mỉm cười khi nghe thế.

“Nhưng, Mẫu Hậu à. Con sẽ được phép đánh với Hắc Hiệp Sĩ nếu hắn tới tấn công chúng ta phải không ạ?”

Mặc dù tôi không nghĩ là Hắc Hiệp Sĩ sẽ tới công phá căn cứ của chúng tôi, Dahark vẫn chưa chịu từ bỏ và cố đào bới lỗ hổng trong quyết định.

“Ừa, con có thể đánh với hắn bao nhiêu cũng được nếu hắn mò tới đây kiếm chuyện với chúng ta, Dahark”

Dahark cười vui vẻ khi nghe sự đồng thuận của cô ta.

“Mừng là thế! Hắc Hiệp Sĩ đánh bại Alphos ể? Mình không biết hắn là loại người thế nào đây?”

Dahark nhìn về phía Nargol trong khi thì thầm nữa lời đó.

-------------------------------------------

P/s: đặc sản ở đây hình như là arc nào cũng phải có thằng đi chọc chó cơ.