Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Arc 5: Cơn bão đen - Chương 77.3: Thủy lộ ngầm là Vương quốc của Những giấc mơ

Tôi xoa nhẹ mái tóc bạc của Kuna trong lúc tận hưởng phong cảnh xinh đẹp.

Khi có một cô gái xinh đẹp gối đầu lên đùi mình mà ngủ, thì sao mà không vui cho được.

"Guhehehehe"

Tôi lỡ để lộ ra nụ cười dâm tà khi thấy gương mặt đang say giấc của Kuna.

Whoops, từ từ đã nào anh bạn nhỏ kia ơi.

Tôi uống trà, nhấm nháp mùi hương thoang thoảng để bình tĩnh lại.

Glorious đưa đầu lại gần khi tôi uống trà.

"Nhóc quả thật là một đứa trẻ ngoan đấy, Glorious"

Tôi xoa mũi Glorious. Glorious có vẻ rất vui khi được tôi làm thế.

Sau đó, Glorious nằm xuống bên cạnh chúng tôi.

"Có lẽ mình cũng nên ngủ môt tí"

Do đó, tôi dựa lưng lên cơ thể của Glorious.

Khi làm thế, mắt tôi nhìn vào khu rừng trước mặt mình.

Lí do tôi làm thế này là vì tôi thấy có một bóng người đang quan sát chúng tôi từ trong bóng của một cái cây được một lúc rồi.

Đó là một sự hiện diện rất mờ nhạt. Ban đầu tôi cứ tưởng là một hai con goblin gì đó, nhưng khu vực này khá là nắng, là tình huống mà goblin cực kì ghét. Do đó, goblin sẽ không tới gần khu vực này vào khoảng thời gian này. Nếu là thế, thì chắc chắn phải là một chủng loài khác.

Mặc dù Kuna cũng cảm thấy được sự hiện diện của chúng, em ấy có vẻ bơ đẹp họ.

Từ những gì tôi cảm nhận được, chúng không phải là chủng loài mạnh mẽ gì cả. Đó là lí do tôi nghĩ rằng có để yên thì cũng không phát sinh vấn đề.

Ý tôi là, Kuna đang gối đầu lên đùi tôi, mặc kệ sự đời mà ngủ, như thể những kẻ đang quan sát chúng tôi đều không đáng lo.

Do đó, tôi nghĩ rằng mình nên nói chuyện với chúng một chút.

"Này, không phải đã đến lúc mấy người ra khỏi chỗ trốn rồi à?"

Tôi gọi đám nhìn lén kia. Tôi gọi họ là vì họ không có vẻ là kẻ địch.

Tôi không thể không tò mò rằng họ là loại người gì, nhưng mà, cũng chẳng làm gì được đếu họ chạy đi.

Nhưng, nếu họ có chuyện liên quan đến chúng tôi, thì tôi ít nhất cũng sẽ lắng nghe đấy.

Như thể đáp trả lời gọi của tôi, người bước ra khỏi bóng cây là một bé gái và một con ngựa con.

Khi thấy họ, tôi lại càng tò mò về họ hơn.

Cô bé gái kia chắc chắn là con người dù bạn có nhìn kiểu gì đi chăng nữa.

Con người trong thế giới này thường sống theo nhóm vì đa số bọn họ đều quá yếu để có thể tự thân chống trả các chủng tộc quái vật khác.

Quanh khu vực này không có bất kì quốc gia con người nào khác. Do đó, tôi tò mò về cái lí do mà một cô bé loài người lại xuất hiện trong khu rừng này. Tại sao con bé lại ở đây, trong mọi nợi, lại là cái chốn hoang vu này?

Ý tôi là, con bé có thể sẽ bị quái vật ăn thịt nếu con bé ở một mình.

Do đó, người bảo hộ của cô bé chắc hẳn phải ở gần đây.

Và còn nữa, tại sao mà người bảo hộ của cô bé lại không ra mặt?

Khi cô bé gái và con ngựa con kia tới gần, tôi thấy có một cái bóng nhỏ theo sau họ.

Đó là một dwarf. Ý tôi là, làm gì có chủng tộc nào khác mà có vẻ ngoài trẻ trung với bộ râu rậm rập kia ngoài họ nữa, phải không?

Ngoại hình của dwarf sẽ giống như một người đàn ông trung niên sau 8 năm kể từ lúc ra đời. Sau đó,họ sẽ như thế đến hết phần đời còn lại.

Vì lí do đó, khó mà có thể đoán được số tuổi của một dwarf.

Cô bé gái và con ngựa con lại gần chúng tôi với những bước chạy nhỏ.

Đôi mặt của cô bé không nhìn vào Glorious, một con rồng khổng lồ, mà cũng không nhìn vào Kuna, một người đẹp đang say giấc, mà cô đang nhìn vào đống đồ ngọt của chúng tôi cơ.

Nếu cô có thể thấy đống đồ ngọt từ khoảng cách đó, thì cô chắc chắn là có một đôi mắt rất tốt đấy.

"Em muốn thử à?"

Cô bé trả lời bằng cách gật đầu.

Do đó, tôi lấy ra một cái cookie và đưa cho cô bé. Vì Kuna và mọi người làm hơi nhiều, nên chúng tôi còn khá nhiều.

"Của em này. Nó ngon lắm đấy"

Nhưng cô bé không nhận lấy cái bánh.

"...Em gái em nữa"

Cô bé nói trong khi nhìn con ngựa con bên cạnh.

Tôi khá là to mò lí do mà cô bé gọi con ngựa con là "em gái", nhưng tôi cũng cho con ngựa con kia một cái bánh.

Sau khi nhận hai cái bánh, cô bé đúc một cái vào miệng con ngựa con và tự ăn một cái.

Sau khi cô bé ăn hết cái cookie, ông người dwarf cuối cùng cũng lại gần.

"Cảm ơn ngài. Hỡi vị đại nhân đã thuần hóa rồng. Cảm ơn vì ngài đã chia sẽ phần bánh cookie của mình với cô bé này. Efa, Pona. Cảm ơn anh chàng tốt bụng này đi chứ"

Ông người dwarf cúi đầu khi nói cảm ơn. Tôi nhận thấy từ cái giọng rung rẩy của ông là ông vẫn còn sợ tôi.

À thì cũng bình thường thôi vì làm gì có ai bình thường khi có thể lại gần một con rồng mà không sợ chứ.

Nếu cô bé và con ngựa con kia không bước ra xin bánh cookie, thì ông dwarf này có khi cũng chẳng tiếp cận chúng tôi đâu.

"Cảm ơn rất nhiều, thưa chú"

"Hihiiin!!"

Cô bé gái tên Efa và con ngựa con tên Pona cúi đầu trước tôi.

Mặc dù tôi đã rất sốc khi nghe con bé gọi mình là chú, tôi không có nhỏ nhặt đến mức tức giận vì mấy chuyện cỏn con như thế. Điều làm tôi ngạc nhiên là cả con ngựa con cũng cảm ơn tôi kìa.

"Mọi người sống quanh khu này à?"

Tôi hỏi ông dwarf.

Tôi tò mò về mối quan hệ giữa, cô bé gái, con ngựa con, và ông người dwarf.

"Vâng, tên tôi là Ulim. Như ngài đã thấy, tôi là một dwarf. Chúng tôi đang sống trong khu rừng này ạ"

Khác với con người, tộc dwarf hiếm khi nào bị quái vật nhắm tới. Vì lí do đó, họ có thể sống thoải mái dù là trong khu rừng đầy quái vật này đây.

Câu chuyện về 7 dwarf sống trong rừng cứu một cô công chúa chạy trốn mụ mẹ kế độc ác rất nổi tiếng ở quê nhà tôi đấy.

Có lẽ Ulim đây là một thợ săn và là một thợ gỗ. Ý tôi là, họ có mang theo một cái rìu lớn trên lưng và một cây nỏ được gọi là Gastraphetes kìa.

(TN: Gastraphetes là tên một loại nỏ lấy bụng làm chỗ dựa, như báng súng thường để lên vai ấy, kích cỡ to hơn nỏ cầm tay thông dùng khác, wiki để biết thêm chi tiết nhé)

Người đã chế ra loại nỏ này là mọt tộc orc sống ở Nargol.

Tộc Dwarf cũng có tứ chi ngắn như orc và họ không thể dùng cung do cái bụng bia bẩm sinh kia. Đó là lí do tộc dwarf dùng nỏ thay cung.

Mặc dù nỏ không thể bắn nhanh như cung, nó dễ dùng hơn cung, và có độ xuyên giáp cao hơn, kể cả khi do chính tay của một người yếu đuối bắn.

"Rất vui được gặp ông, Ulim-dono. Cho tôi hỏi cô bé đây là con gái ông à?"

Ulim lắc đầu khi nghe tôi hỏi thế.

"Không, chúng là trẻ lạc. Khi tôi nhặt được con bé, con bé đã ở cùng con ngựa con tên Pona này rồi"

Ulim nói trong khi nhìn Efa. Có lẽ ông đang nhớ lại thời điểm ông tìm thấy hai đứa.

Ulim sau đó đã kể lại câu chuyện khi ông gặp Pona và Efa lần đầu.

Có vẻ là cuộc gặp gỡ đó xảy ra vào hai năm trước. Vào một ngày nọ, Ulim thấy một cô bé hốc hác và một ngựa con trong lúc tìm nấm trên núi. Vì ông không tìm thấy cha mẹ của cô bé, Ulim nghĩ rằng họ có thể sẽ sớm bị quái vật tấn công. Do đó, Ulim, một kẻ cô độc, quyết định đem hai đứa về nhà.

Cả ba người họ, hai người một thú, đã chung sống với nhau kể từ đó.

"Ông đã thử tìm cha mẹ của chúng chưa?"

Ulim lắc đầu khi nghe tôi hỏi thế.

"Khi tôi tìm thấy chúng, chúng đang cầm một cây cung nhuốm máu do tộc nhân mã dùng. Cha con bé chắc hẳn là một nhân mã. Vì không có bất kì thị tộc nhân mã nào trong khu vực này, tôi đã thử tìm mẹ con bé, Nhưng mà, dù là họ biết mẹ con bé sống ở quốc gia láng giềng, họ vẫn không biết được mẹ con bé là ai cả"

"Tôi hiểu rồi..."

Cung của nhân mã được biết là một loại cung đa dụng trong thế giới của tôi. Nó là một cây cung hình chữ 'm" được làm bằng cách kết hợp nhiều vật liệu khác nhau như xương quái vật hay gỗ.

Mặc dù cung của nhân mã nhỏ hơn loại cung tầm xa của tộc elf, nó lại mạnh hơn. Nhưng, con người hiếm khi dùng nó vì quá trình chế tạo cực kì phiền phức.

Nhưng mà, tộc nhân mã lại thích cung đa dụng này nhất.

Từ việc chúng giữ cây chung, Ulim đã đoán rằng hai đứa nó là con của tộc nhân mã.

Thêm nữa, tôi cũng phải đồng tình với Ulim rằng hai đứa nó là con của nhân mã vì cô bé gái đã gọi con ngựa con kia là em gái cô bé.

Lí do thì là khi một cô bé được sinh ra giữa cha nhân mã và mẹ nhân loại, thì đứa bé sẽ là một cô bé loài người và trong trường hợp mà đứa trẻ là một con ngựa con, thì tức là mẹ của cô em gái này là một con ngựa. (TN: túm cái váy lại là hai chị em nhà này là cùng cha khác mẹ)

Do đó, kết quả là hai chị em nay thuộc hai chủng tộc khác nhau. Thêm nữa, lí do mà họ có thể thấu hiểu nhau chắc là do cùng chung huyết thống.

Nhưng mà, tôi nghe nói rằng tộc nhân mã thích có bạn tình là nữ loài người xinh đẹp mà ta.

Còn có cả một câu chuyện về một nhân mã đã bắt cóc vợ trong một cặp vợ chồng con người đang gặp rắc rối vì họ không thể qua sông. Tên nhân mã đó sau này đã chết dưới mũi tên tẩm độc của người chồng.

Cha nhân mã của Efa có lẽ bị con người giết.

Xem xét đến khả năng đó, Ulim đã đưa Efa dưới sự bảo vệ của ông.

Efa và Pona ăn đồ ngọt với vẻ hạnh phúc trên mặt.

Có vẻ là hai đứa có cách chia sẻ cảm xúc của riêng hai đứa.

"Cho phép tôi cảm ơn ngài lần nữa. Tôi không khéo tay đến mức có thể làm đồ ngọt cho chúng mà"

Ulim cảm ơn tôi một lần nữa vì đống bánh cookie.

Mặc dù họ có thể chế tạo các trang bị cao cấp, tộc dwarf khá là dở trong mảng nấu ăn. Đó là lí do đây thật ra là lần đầu tiên Efa và Pona được ăn đồ ngọt.

Vậy nên là, lí do mà họ tiép cận chúng tôi chắc chắn là vì mùi đồ ngọt.

"Đừng để tâm, tôi mừng là chúng thích nó. Tiện thể thì, thật ra tôi đang tìm một daemon nọ, ông có gặp bất cứ daemon nào trong khu vực này không?"

Tôi thử hỏi, hoàn toàn biết rằng có thể họ không chạm mặt với daemon nói trên.

"Daemon? U~hm... thật ra tôi cũng không rõ nữa. Nhưng mà, có một phù thủy sống một mình ở gần chúng tôi"

"Một phù thủy ư? Trong khu này á?"

Ulim gật đầu với tôi.

Nói về phù thủy, thì họ là nữ loài người đã có giao ước với một tà thần hoặc quỷ tộc, hoặc là những cô gái được sinh ra từ mối quan hệ của họ.

Mặc dù cũng có vài nam nhân có giao ước với nữ tà thần hoặc nữ quỷ tộc, trong đa số trường hợp, thì là ngược lại cơ. (TN: tà thần bộ này thì đa số không đẹp, nhưng nữ quỷ thì hơi xinh á, mấy thanh niên số hưởng vl)

Lí do tại sao mà số lượng nam giới của quỷ tộc có khế ước lại lớn hơn nhiều so nữ giới của quỷ tộc là lí do số họ đều là quỷ hạ cấp giống như Zeal.

Tiện thể thì, khả năng một đứa trẻ thuộc tộc với lượng ma lực thấp hơn được sinh ra thì cao hơn đấy.

Ví dụ nhé, khi một elf kết giao với một con người, thì tỉ lệ đứa con là con người cao hơn so với đứa con là elf.

Vì ma lực của quỷ tộc cao hơn nhiều so với con người, đa số trẻ con mà các phù thủy sinh ra đều là trẻ con loài người.

Thêm nữa lập khế ước với quỷ tộc được xem là tội tử hình trong đạo của Faeria đấy. Vì đạo Faeria đã đâm rễ sâu vào thường thức cùa thế giới này, nên các phù thủy trở thành mục tiêu bị săn đuổi.

Vì lí do đó, đa số bọn họ không bao giờ để lộ danh tính, hoặc sống cô độc.

Và người thuộc vế sau có vẻ đang sống quanh đây.

"Đúng ạ. Bà ấy có lẽ sẽ biết nhiều thông tin vê daemon đó ạ"

"Hiểu rồi, có lẽ tôi nên thử nói chuyện với bà xem sao"

Tôi trả lời trong khi vuốt nhẹ mái tóc bạc mượt mà của Kuna.

Mặc dù có lẽ nó chỉ tổ tốn thời gian, nhưng ghé qua một chút cũng chẳng chết ai.

Hộ vệ rừng của tộc Dwarf, Ulim.

Nói thật, tôi còn tưởng là lần này mình đi thăm ông bà tổ tiên tới nơi rồi chứ.

Tôi sợ vãi đái ra đây này, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng mình kể cả khi chia tay với chàng trai dẫn theo một con rồng khổng lồ kia.

Chuyện xảy ra trong lúc chúng tôi đang đi tìm nấm.

Khi tôi quay sang, tôi phát hiện ra là Efa với Rona không còn ở bên cạnh tôi nữa.

Khi tôi đi kiếm chúng, tôi thấy chúng đang trốn giữa mấy cái cây gần đài phun nước, nhìn cái gì đó.

Khi tôi quay sang nhìn, thì nói thật, tôi chưa bao giờ ngạc nhiên như lúc đó suốt cuộc đời đến mức cái lưng tôi nó muốn gãy luôn.

Ý tôi là, thứ chúng đang nhìn là một... con rồng khổng lồ đang say giấc.

Mặc dù tôi cố kéo con bé khỏi chỗ nguy hiểm này, nhưng Efa không nhúc nhích tí nào.

Khi tôi nhìn kĩ hơn chỗ con rồng, thì tôi thấy cái thứ trông như bộ ấm trà nằm kế bên con rồng đang ngủ.

Và ở đó, một chàng trai trẻ dăng uống tra trong khi dựa vào con rồng gọi Efa.

"Efa. Cháu không sợ à? Ý ta là nhìn ta này, ta sợ đến mức đi hết nổi luôn rồi"

Tôi hỏi Efa đang bước đi bên cạnh tôi.

"Uuuhm, anh ấy không có gì đáng sợ cả, thưa chú Ulim. Ý cháu là, cả Pona cũng nói là họ không đáng sợ"

Efa trả lời trong khi xoa đầu ngựa con Pona.

Tôi không thể nói chuyện với Pona. Nhưng mà, Efa có vẻ có thể hiểu được ý của Pona.

"Hiểu rồi... vậy thì, nếu Pona đã nói vậy"

Ngựa con Pona có thể cảm nhận nguy hiểm đến một mức độ nào đó. Chủ yếu là nhờ nào sức mạnh của Pona nên con bé và Efa mới có thể sống sót trong khu rừng này.

Thêm vào đó, Pona nói rằng chàng trai và con rồng kia hoàn toàn không nguy hiểm.

"Anh ấy là một người tốt mà, phải không Pona?"

Efa cười vui vẻ.

"Người tốt, hử..."

Tôi nhớ lại lúc mà tôi nói chuyện với chàng trai đó. Cậu ta có phải là con người không thế?

Mặc dù ngoại hình của cậu ta là con người, nói thật, tôi không nghĩ cậu ta là con người.

Hơn nữa, bản năng của tôi bảo rằng chàng trai đó còn nguy hiểm hơn cả con rồng khổng kia nữa cơ.

Loài rồng là những sinh vật tốt tính bẩm sinh. Nhưng mà, chúng sẽ trở thành hiện thân của tai họa nếu có người dám cả gan chọc giận chúng.

Có khi nào chàng trai đó cũng như con rồng, tuy dịu dàng nhưng cực kì đáng sợ một khi cậu ấy nổi điên lên không nhỉ.

---------------------------------

TL ENG: Kuroki... đồ loli slayer....

P/s: chương này hơn 3k chữ