Ankoku kishi monogatari~Yuusha wo taosu tameni Maou ni Shoukansaremashita~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

17 1314

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

189 5579

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

(Đang ra)

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

Ebisu Seiji

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Một vtuber siêu nổi tiếng (thực ra là bạn thuở nhỏ của tôi) cùng với một cosplayer lừng danh (em gái tôi đấy) đang tạm nghỉ.

5 87

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

20 387

Arc 5: Cơn bão đen - Chương 79.3: Khởi đầu của bão tố

Mặc dù bẫy ma thuật cực kì khó phá gỡ từ phần bên trong, gỡ nó từ bên ngoài vào thì khá là dễ

"Ta nên làm gì đây, Rei-kun? Ta nên quay về phía tiếng sáo phát ra không?"

"Không, Sahoko. Đi tiếp thôi. Sẽ rất phiền phức nếu ta cứ phải quay lại mỗi lần. Thêm nữa, vì chúng ta đã đi đến đây rồi, tại sao ta không dùng cơ hội này để quan sát thử cái đền thờ chứ"

Reiji lắc đầu khi cậu trả lời Sahoko.

"Đúng vậy, sẽ rất phiền phức nếu chúng ta phải quay lại sau khi đã đi đến đây. Cái bẫy mà thuật sao rồi, Chiyuki-san? Cậu phá giải được nó chưa?"

(TN: sẽ có vài ng tức và chửi rằng 'Thay vì hỏi thì sao ko giúp một tay?' thì xin thưa là đồng đội ngu + giỏi bóp dái mà bảo giúp thì cả đám chỉ có nằm dưới 6 tấc đất thôi)

Rino cũng đồng tình với Reiji. Có vẻ là cô ấy muốn ra khỏi cái thủy lộ ngầm này càng sớm càng tốt.

"Chờ chút đã Rino-san. Cái này có hơi rắc rối tí. Cho tớ vài giây"

Tôi tập trung ma lực bản thân lại.

Cái bẫy ma thuật này cực kì mạnh. Kể cả tôi, người tự tin về lượng ma lực của mình, cũng phải gặp khó khăn trong việc gỡ bỏ cái bẫy. Nhưng mà, tôi có thể giải quyết nó bằng cách nào đó.

Thời gian mà tôi cần bỏ ra để giải cái bẫy ma thuật này dài hơn tôi tưởng.

"Xong. À thì, còn chờ gì nữa chứ"

Do đó, chúng tôi tiến vào đường hầm dẫn thẳng tới đền thờ Badon.

Sau khi chúng tôi bước ra khỏi đường hầm ngắn kia, chúng tôi tới được một khoảng không gian rộng lớn.

Khác với đường hầm, ở cái chỗ rộng lớn này thì dễ quan sát xung quanh hơn.

Thứ chờ đợi chúng tôi ở cái chỗ rộng lớn này là lũ quái vật mang hình thù kì dị. Đa số chúng là Daemon Hạ cấp.

Thêm vào đó, có một gã đàn ông đứng giữa chúng.

Tôi đã thấy mặt hắn trước đây rồi. Nếu tôi nhớ không nhầm, thì hắn là Chúa Quỷ Daemon tên Ulbard.

Đúng như dự đoán, tên Quỷ Vương kia là kẻ đã giật dây đằng sau những chuyện gần đây.

(TN: thằng nào con nào gây chuyện cái tự nhiên anh Modes ăn đạn, cuộc sống mà)

"Vậy là các ngươi đã đến... Lũ anh hùng đáng ghét kia"

Ulbard đang nhìn chúng tôi với đôi mắt căm thù.

Vì lí do nào đó, mà hắn có dấu hiệu mệt mỏi trên mặt.

"Giờ thì, ngươi sẽ cho chúng ta biết các ngươi tính làm gì chứ hả?"

Reij rút kiếm và chĩa về phía Ulbard.

"Ta đang làm gì hả, ta mới là người nên hỏi câu đó đấy"

Ulbard trả lời trong khi lắc đầu.

"Ngươi đang nói cái quái gì thế?"

Reiji nói phải. Cách mà Ulbard hỏi ngược lại chúng tôi thật khó hiểu.

"Xin lỗi như ta không thể trả lời câu hỏi đó, Nhưng, cảm ơn vì các ngươi đã phá giải kết giới, cuối cùng chúng ta cũng đã có thể thoát khỏi đây. Tarabos!!"

(TN: ủa alo, mấy bạn anh hùng sống ăn hại thế)

"Vâng..."

Một gả đàn ông bước tới khi Ulbard gọi hắn ta.

"Phó chủ tích Tarabos..."

Tôi thì thầm tên anh ta.

Tarabos là phó chủ tịch Hiệp Hội Ma thuật sư mà tôi từng gặp. Tôi nghe nói rằng anh ta đã biến mất sau đó nhưng không ngờ là anh ta lại ở ngay chính Ariadya này từ trước tới nay.

Đôi mắt của Tarabos trống rỗng. Ulbard đã làm gì với anh ta à?

"Tarabos!! Câu giờ để bọn ta trốn thoát!!"

Sau khi nói thế, Ulbard phóng thẳng lên trên và phá trần. Đương nhiên là, lũ Daemon kia cũng bám theo hắn.

Nhà hát đang ở ngay bên trên chúng tôi. Mặc dù chúng tôi đã cho di tản những người ở nhà hát, họ di tản xong chưa thế?

"Tớ sẽ bám theo Ulbard!! Lo chỗ này đi, Chiyuki!!"

"CHỜ ĐÃ, REIJI-KUN!!!"

Tôi cố ngăn cậu ấy nhưng tôi chậm mất một nhịp. Reiji đã bay theo sau Ulbard.

"Haa~h. Cậu ấy đi mất rồi"

"Quá muộn rồi..."

Tôi lấy tay xoa thái dương khi chứng kiến một cái trò hề khác của Reiji.

"Nhìn kìa Chiyuki-san!! Người đó đang..."

Shirone gọi tôi với giọng bối rối.

Khi tôi nhìn Tarabos lần nữa, tôi nhận ra là cơ thể anh đã trương phồng lên.

"Cái gì đây? Một con bọ hả?"

Rino nói với vẻ kinh tởm trên mặt.

Vô số cái chân của côn trùng mọc ra từ cơ thê của Tarabos.

Cơ thể của con bọ càng lúc càng lớn khi nó nuốt chửng cơ thể của Tarabos.

Và ngoài ra, nó còn hấp thụ cả lũ undead bên cạnh Tarabos. Đúng vậy, có vẻ là con bọ đã ăn chúng rồi.

Sau đó tôi nhớ lại hình điêu khắc mà mình thấy ở nhà hát. Badon, Tà thần dạng bọ, sẽ lớn lên bằng cách ăn mọi thứ. Vậy có nghĩa là cơ thể của Tarabos đã biến thành vật chứa cho Badon rồi à?

"Chờ đã!! Chiyuki-san!! Chuyện này giờ cực kì không ổn rồi đấy!!"

Sahoko trở nên hoang mang.

Cô ấy lo là đúng rồi vì cơ thể của tarabos càng lúc càng lớn. Cứ đà này, thì cơ thể hắn sẽ sẽ lắp đầy chỗ này mất.

"MỌI NGƯỜI THOÁT KHỎI ĐÂY NGAY!!"

Chúng tôi dùng cái lỗ trên trần mà Ulbard đục để thoát khỏi chỗ này.

Chúa Quỷ Daemon, Ulbard. 

"Ulbard-sama!! Anh hùng đang đuổi theo chúng ta!!"

Lũ thuộc hạ cảnh báo tôi.

Dĩ nhiên là tôi cùng biết chuyện đó.

"Có vẻ là Tarabos còn không thể câu thời gian cho bọn tôi trốn thoát nữa. Đúng là tên vô dụng"

(TN: ko, do thằng anh (k)hùng kia bị ngu thôi)

Gã con người tên Tarabos đã trờ thành vật chứa của Badon. Badon là một tà thần đã bị đánh bại hồi xưa.

Sức mạnh hiện tại của hắn chỉ là một phần nhỏ xíu so với hồi xưa. Đó là tại sao lũ con người với cái cơ thể yếu ớt kia có thể trở thành vật chứa cho hắn.

Nhưng mà, tên anh hùng lại đuổi theo chúng tôi, hoàn toàn bỏ qua Tarabos. Và tên anh hùng này quá nhanh. Cứ đà này, thì hắn sẽ bắt kịp chúng tôi mất.

Ma thuật dịch chuyển mà tôi cố dùng đã thất bại. Có lẽ đó là loại mánh nhỏ nào đó ngăn tôi dùng ma thuật dịch chuyển.

Lũ Satyr Đen đi cùng tôi đang bị hạ từng con một bởi thằng anh hùng kia. Tệ rồi đây, tôi không thể để hắn làm gì tùy thích được.

"Ulbard-sama!! Thần sẽ cố làm chậm chân hắn lại!! Xin hãy dùng cơ hội đó để chạy càng xa càng tốt ạ!"

Người nói là Mansied, có thứ hạng thấp nhất trong đám hầu cận của tôi.

Mansied từng là một điều tra viên có nhiệm vụ điều tra tình hình bên ngoài Nargol. Tôi có nghe nói rằng hắn đã từng tới đây cách đây lâu rồi.

Mặc dù hắn được xem là yếu trong số các daemon, hắn có lẽ có khả năng câu cho tôi chút thời gian.

"Cẩn thận đấy, Mansied-dono!"

Masied phóng thẳng tới chỗ anh hùng sau khi có sự cho phép của tôi.

Tôi phải tận dụng cơ hội này để chạy càng xa càng tốt.

"NGÀI ĐANG LÀM GÌ THẾ HẢ, ULBARD-DONO!! NGÀI TÍNH BỎ MẶC CẤP DƯỚI CỦA MÌNH HẢ!?"

Đột nhiên, tôi nghe giọng nói của ai đó gọi mình.

Tôi nhìn lên trên trời.

Ở đó, tôi thấy một con rồng đang trốn phía sau đám mây. Tôi biết con rồng đó.

"NGÀI ĐANG LÀM GÌ Ở ĐÂY THẾ, RUNFELD-DONO!!?"

Con rồng đó là lôi long, thú cưỡi của Runfeld. Bay quanh anh ta là các thuộc cấp vận trang phục của Hắc Hiệp Sĩ.

"Anh hùng có vẻ bám theo ngài sau khi ngài cố làm cái gì đó... Chuyện này là sao đây hả, Ulbard-dono!!"

Runfeld bay tới cùng các thuộc hạ, nhìn tôi với đôi mắt đầy phẫn nộ.

"Ch-Chuyện này..."

Tôi cố biện hộ nhưng tôi không nói được gì cả.

"Nhưng, để nói sau đi, Ulbard-dono!! Tôi sẽ đánh với anh hùng 1-chọi-1 để cản hắn!! Dùng cơ hội đó chạy thoát cùng với thuộc hạ của ngài đi!!"

Runfeld rút kiếm ra khi nói. Tia chớp chạy dọc sống kiếm ngay khi anh rút kiếm.

Kiếm của Runfeld là ma kiếm được yểm hệ sấm; tên nó là Thunder Cloud. Và con Lôi Long của anh có thể tạo ra các đám mây tích điện.

Ngay trong chớp mắt, đám mây đen đã bao phủ khu vực này.

"Làm ơn đừng có vô lí thế chứ..."

Anh hùng cực kì mạnh. Không có Hắc Hiệp Sĩ nào ở Nargol có thể chọi lại hắn cả. Cố cản anh hùng một mình gần như là bất khả thi, chỉ trừ một người đang không có mặt ở đây.

"Algard-dono, Zyresd-dono..."

Tôi nghe Runfeld thì thầm gì đó. Nếu tôi nhớ không nhầm, thì đó là tên của những Hắc Hiệp Sĩ đã tử trận dưới tay Anh hùng.

Runfeld là người cực kì quan tâm đến thuộc cấp. Anh ta có lẽ vẫn đang hối hận vì thuộc hạ của anh đã phải hy sinh vì chính mệnh của anh.

Runfeld vực dậy bản thân, chĩa kiếm về phía anh hùng.

"Để chỗ này cho bọn tôi. Xin hãy chạy khỏi đây cùng với thuộc hạ của ngài, thưa Tướng Ulbard"

Thuộc hạ của Runfeld, các Hắc Hiệp Sĩ, tiến tới chỗ tôi.

"Các ngươi cũng tính ở lại đây sao?"

"Chúng tôi có lệnh rút lui từ Tướng quân Runfeld. Nhưng, chúng tôi không có ý định bỏ Ulbard-sama lại đằng sau. Đó là tại sao chúng tôi sẽ ở lại với ngài ấy"

Tôi cảm thấy đau đầu khi nghe tuyên bố đó.

Các người còn ngu ngốc đến cỡ nào nữa thế? Các người chỉ tổ làm tăng số lượng nạn nhân dưới tay anh hùng nếu các người ở lại đây?

(TN: lão méo có quyền nói câu đó)

Nhưng, không như lũ thuộc hạ hạng thấp kia, tôi không thể để Runfeld chết ở đây được.

"Mình nên làm gì đây..."

Mặc cho những lo lắng của tôi, tôi không tỉm ra cách giải quyết khả thi.

Tia chớp phát ra từ đám mây được triệu hồi từ sức mạnh của lôi long Runfeld cưỡi như thể đánh dấu cho cơn bão sắp bắt đầu.

------------------------------

P/s: +999 respect for Runfeld. Vì anh xứng đáng.