Note: Tarrasque là một thần thú trong truyền thuyết thuộc họ rồng, có đầu sư tử, thân mai rùa có gai, 6 chân có vuốt gấu, với đuôi rắn. Khả năng là thở ra độc. Muốn biết thêm thì cứ wiki thẳng tiến nhé
Hắc hiệp sĩ, Kuroki.
Ở vùng ngoại ô của thành phố tự do, Teseshia.
Tiếng nổ tung vang vọng trên đồng cỏ cách đại lộ hơi xa chút.
"TÔI LÀM ĐƯỢC RỒI, KUROKI-SAN!"
Ngươi vừa tuyên bố với cái giọng hào hứng mới đây là Kyouka nhà ta.
Em ấy hiện đang bắn hỏa ma thuật vào mục tiêu.
Sau nhiều lần thử, ẻm cũng đã trúng được 1 phát trong 36 lần bắn.
Mặc dù cái này trông rất bình thường đối với nhưng ma pháp sư khác, nó là một thành tựu to lớn đối với em ấy.
Chủ yếu là vì ma thuật của ẻm không thể hoạt động một cách bình thường được.
"E~r... Midor-san. Anh nghĩ là em có thể tự mình luyện tập từ nay về sau, chỉ là để cho cơ thể quen với cảm giác đó thôi"
Tôi nói cho Kyouka biết về kế hoạch luyện tập trong tương lai của ẻm.
"Anh là giáo viên giỏi nhất của Kyouka đấy, Kuroki-san!!!"
Kyouka nắm lấy tay tôi.
"Eh, không... Anh không nghĩ là cái lời khuyên nhỏ đó đủ để em có thể gọi anh là giáo viên đâu..."
Tôi cảm thấy cực kì xấu hổ khi em ấy gọi tôi là 'giáo viên' mới nãy.
Ý tôi là, tôi chỉ là chỉ em ấy một xíu, không phải là tôi chỉ em ấy cái kỹ thuật cấm nguy hiểm nào đó đâu.
Nguyên do dẫn tới vụ này là bời vì trong bữa tối hôm trước, Kyouka-san đột nhiên nhờ tôi dạy em ấy ma thuật.
Dù gì đi nữa thì, bản thân tôi nghĩ là mình không phù hợp với công việc này.
Lúc đầu, tôi từ chối em ấy nhưng tôi bị ép phải hứa là chỉ giới hạn ở việc đưa ra lời khuyên sau khi thấy ẻm cúi đầu trịnh trọng.
Và thế là thành thế này đây. Chúng tôi rời khỏi nhà trọ vào buổi sáng và hướng tới vùng ngoại ô Teseshia để cho Kyouka tập luyện.
Kaya và Shirone đi chung với bọn tôi.
Rena thì đi về Elios rồi, có vẻ là cô nàng không thể vắng mặt lâu hơn nữa.
Hiện tại, Regena và những lizardman đang đợi lệnh tại sông Quiche.
Novis và những người khác bị cấm lết ra ngoài Teseshia, đơn giản là để ngăn họ gây thêm rắc rối cho bọn tôi.
Kyouka đi tìm chỗ để luyện ma thuật, nhưng không cần phải làm thế.
Ý tôi là, lí do mà ẻm thất bại trong việc triển khai ma thuật chỉ đơn giản là vì em ấy đưa quá nhiều mana vào trong, làm cho ma thuật tự phát nổ.
Đây là lí do tôi bảo em ấy thả lỏng đôi vai khi niệm phép.
Dĩ nhiên, bảo em ấy làm cái này và việc em ấy thực sự làm theo là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau.
Kể cả khi em ấy cố giảm lượng mana đầu vào, em ấy vẫn vô thức đưa vào quá nhiều.
Nếu đây là gốc rễ của vấn đề, thì cách duy nhất để giải quyết là để cho em ấy làm quen với việc niệm phép. Đây là vấn đề về cảm nhận nó thôi. Đây là thứ mà em ấy phải tự mình nhận ra.
Do đó, em ấy cuối cùng cũng 'cảm nhận' thành công ở lần thử thứ 36.
"Để tôi thử một lần nữa, FIREBALL!"
Với những từ đó, hỏa cầu được tạo ra từ cây trượng của Kyouka bay sai hướng.
"MAGIC ERASER!" (TN: Tiêu Hủy Ma Pháp)
Tôi vội xỏa bỏ ma thuật bay lệch khỏi vòng cung đáng có của nó. Nó sẽ cực kì không hay nếu có một ai đó đi ngang vô tình ăn trọn đòn đó.
"Một thất bại nữa..."
Kyouka buồn rầu. Tâm trạng của em ấy chỉ là chuyển từ cực bắc sang cực nam mà thôi.
"Anh nghĩ thất bại là một phần của quá trình trong tự nhiên. Ý anh là, không phải mọi thứ sẽ diễn ra như ý mình muốn trong cả thế giới thật. Em không cần phải cảm thấy thất vọng chỉ vì thất bại"
Tôi đang an ủi Kyouka.
Tôi có cảm giác rằng mình nên bảo em ấy rằng thất bại là chuyện thường gặp trong cuộc sống. Những người vượt qua được khó khăn sẽ làm tốt hơn những người chưa từng trải nghiệm nó.
"Nhưng... Onii-sama và Chiyuki-san có thể dùng ma thuật dễ dàng ngay từ lần đầu. Nó dễ như việc họ đang hít thở vậy..."
Kyouka phàn nàn với biểu cảm u ám trên mặt.
"Thế không có nghĩa là mọi người đều có thể đạt được trình độ đó trong lần thử đầu tiên. Ý anh là, bản thân anh cũng đã từng thất bại nhiều lần trước đây mà..."
Theo như Kyouka, Reiji có vẻ làm được mọi thứ từ khi hắn còn nhỏ rồi.
Nhưng mà, điều đó không có nghĩa là mọi người đều như nhau. Mọi con người đều có tài năng của riêng họ.
Ý tôi là, tôi cũng có thành công trong lần đầu thử đâu. Tài năng của tôi cực kì tệ so với Reiji.
Dù sao thì, không có gì thay đổi dù cho ta cứ ghen tị với người khác.
Tất cả những gì ta có thể làm là chống lại bằng mọi thứ mà ta có trong tay. Những phần bị thiếu chỉ có thể có được thông qua luyện tập và luyện tập.
Đây là kết luận mà tôi đúc kết được từ sự thiếu hụt của mình sau khi tôi ăn đòn nhừ tử bởi Reiji vài năm trước.
Kyouka rõ ràng đang thiếu kiên nhẫn. Ý tôi là, em ấy được bao quanh bởi một đám thiên tài trong khi bản thân em ấy thì không làm được gì cả, chuyện này làm em ấy cảm thấy bứt rứt trong lòng.
Cách tiếp cận mọi việc của em ấy từ đầu đã sai rồi, em ấy đáng lẽ nên bắt đầu từ tốn. Em ấy càng mất kiên nhẫn bao nhiêu, thì em ấy càng thất bại bấy nhiêu lần.
Đây là bài học mà tôi học được trong giai đoạn rèn luyện, không được thiếu kiên nhẫn.
Đó là lí do tại sao tôi nghĩ nói cho Kyouka biết chuyện này sẽ giúp em ấy nhận ra là cách nhìn nhận cuộc sống của em ấy đã sai rồi.
Đột nhiên, Kyouka có một ánh nhìn ngạc nhiên trên mặt.
"Thật à? Dù cho tôi nghĩ là Kuroki-san thật sự mạnh đến mức mà anh có thể làm mọi thứ luôn cơ đấy?"
"Anh không có ý định trở thành cái thể loại nhân vật bug kiểu đó. Anh trong quá khứ yếu hơn Shirone rất nhiều... Em có tin không nếu anh nói rằng kể cả trong quá khứ và cả bây giờ, anh vẫn tập luyện cực kì nhiều để anh không trải nghiệm cảm giác thua cuộc lần nữa?"
Tôi cười khi tôi nói cho em ấy về cảm xúc thật sự trong tôi.
Tôi nhớ lại là Shirone đã từng mạnh hơn tôi trong quá khứ, tôi luôn luôn khóc một mình trong võ đường trong khi thầm chửi rủa bản thân yếu đuối của mình.
Kể cả bây giờ, tôi vẫn không hề cảm thấy mình mạnh mẽ chút nào.
Sau khi tôi đánh thắng Reiji trước Cung Điện của Ma Vương, nó có cảm giác là hắn thua bởi vì chính cái sự vô tư của hắn.
"Không, tôi tin anh mà. Ý tôi là, mọi thứ tôi nghe từ Shirone-san đều là những lúc anh bộc lộ cái bản thân không ngầu tí nào của mình. Đó là tại sao tôi biết là anh đang nói thật"
Kyouka lúc này đang cười.
Tôi nhìn về phía Shirone và Kaya, cản hai người đều đang đứng sau lưng tôi.
Shirone quay mặt sang chỗ khác, cô nàng rõ ràng đang né ánh mắt của tôi rồi.
Cái phản ứng đó là sao hả?
"KHÔNG THỂ NÀO! SHIRONE?! CẬU NÓI VỚI MẤY NGƯỜI KHÁC CÁI GÌ TRONG LÚC TỚ KHÔNG CÓ MẶT HẢ~!"
"Ahahahahaha! Lỗi tớ, Kuroki!"
Shirone cười trừ.
"SHIRONE! CẬU KỂ CHUYỆN QUÁ KHỨ GÌ CỦA TỚ CHO HỌ NGHE THẾ HẢ?!"
"Để xem nào~, chủ yếu là loại pỏn cậu giấu dưới tủ sách và giường..."
Shirone gãi má như thường lệ trong khi nhìn đi chỗ khác mỗi khi cô nàng cảm thấy tội lỗi.
"C-CHỜ MỘT CHÚT ĐÃ! SỰ RIÊNG TƯ CỦA TỚ ĐÂU HẢẢẢẢẢẢẢẢ?!"
"AHAHAHA!"
Đừng có lảng tránh chủ đế với nụ cười trừ đó của cậu, lạy cậu đấy.
Kể từ rất lâu về trước, Shirone đã luôn quậy tung cái phòng của tôi lên.
Mặt khác, cô nàng luôn nổi đóa lên mỗi khi tôi cố vào phòng cô ấy. Không phải có hơi bất công à?
(TN: không, làm gì có, chú vào phòng con gái người ta, mà còn là crush chú, làm cái gì chứ???)
Giờ thì, nhìn đê. Mấy câu chuyện của cậu làm cho cả Kyouka lẫn Kaya nghĩ tớ là một tên biến thái đấy, vui lòng chưa?
Tôi thử nhìn biểu cảm của hai cô gái còn lại...
Kyouka không có vẻ gì bị ảnh hưởng bởi chuyện đó.
Kaya thì... hơi bị đáng sợ rồi đấy.
"Uhm, tôi có thể hỏi... một câu được không, Kuroki-sama?"
Cô ấy đột nhiên gọi tôi, tôi cảm nhận được cơn giận như sôi sùng sục bên dưới giọng nói bình tĩnh của cổ.
"Uhm, có... chuyện gì sao?"
Tôi rụt rè hỏi.
"Có khi nào anh vừa nhìn phần cơ thể nào đó của Tiểu thư với những ý nghĩ dâm dục trong lúc tập luyện mới đây?"
Mặc dù cổ vừa cười vừa nói, nhưng ôi má ơi, nụ cười đó làm con rợn tóc gáy đấy ạ.
"K-Không đời nào! T-Tôi không có nhìn một người đang cố gắng hết mình với mấy loại suy nghĩ dâm dục đó trong đầu đâu!"
Tôi thành thật trả lời.
Tôi không thể nói rằng Kyouka không phải là một cô gái cực kì quyến rũ.
Vì thời tiết hiện tại ở phía tây lục địa nóng hơn phía đông, nên Kyouka ăn mặc mỏng manh. Vì lí do đó, tôi không thể ngừng liếc nhìn bộ ngực cực kì đầy đặn của em ấy.
Nhưng mà, tôi không có nói dối về phần mà tôi không muốn nhìn một người đang cố gắng hết sức với ánh mắt dâm dục.
Đây là tại sao tôi đang nói thật về việc tôi không có nhìn ngực ẻm với những suy nghĩ dâm dục đâu!
(TN: lươn lẹo vl)
Tôi nhìn thẳng vào mắt Kaya mà không đánh mắt đi chỗ khác.
"Tôi hiểu... Xin lỗi, có vẻ là anh đang nói sự thật"
Kaya cúi đầu xin lỗi tôi.
"Không, tôi không để tâm lắm đâu..."
Cô gái tên Kaya này thật sự rất quan tâm Kyouka nhỉ.
Cô ấy vẫn luôn phục vụ cho Kyouka kể cả khi đã bị triệu hồi sang dị giới.
Mối quan hệ giữa họ không chỉ đơn thuần là giữa chủ nhân và người hầu, giữa họ có cái gì đó đặc biệt hơn nữa.
Tôi khá là hứng thú với mối quan hệ giữa hai cô gái này.
"Nhưng mà, chuyện này tuyệt thật đấy, Kuroki. Ý tớ là, kể cả Chiyuki cũng không thể dạy em ấy ma thuật, và, chỉ với một lời khuyên nhỏ từ cậu, em ấy đã có thể đạt được mức độ này trong thời gian ngắn"
Shirone nói với tôi trong khi vỗ vai tôi bồm bộp.
Nói thật ra thì, tôi đang cố kiềm chế mong muốn thẩm vấn Shirone xem cổ đã nói gì về quá khứ của tôi đây.
Thêm vào đó, người cô ấy đang đề cập tới là là Mizuouji Chiyuki, người học cùng trường trung học phổ thông với hai đứa tôi.
Cô ấy là một người nổi tiếng ở trường chúng tôi. Một cô gái xinh đẹp với mái tóc dài và đen tuyền tuyệt đẹp.
Mizuouji Chiyuki được biết đến như là một thiên tài. Nhưng mà, tôi có nghe vài cái tin đồn về bản tính khắt khe của cô.
Mặc dù trước đây tôi có gặp cô ấy rồi, bất cứ ai cũng sẽ đánh mất cảm giác muốn học một khi họ nhận được ánh nhìn lạnh lẽo như xuyên thấu người khác của cổ.
Có lẽ đã có chuyện tương tự diễn ra với Kyouka. Cũng như việc trở thành một kiếm sĩ không đồng nghĩa với việc họ là một giáo viên giỏi, điều này cũng có nghĩa là dù cho một người có là thiên tài, thì cũng không đồng nghĩa với việc họ cũng giỏi trong việc chỉ dạy cho người khác.
Theo như Shirone, thật ra, Chiyuki là một cô gái tốt tính. Mà, đó có lẽ đúng với Chiyuki trong hiện tại.
Điều đó cũng không thay đổi được sự thật rằng cô ấy khá là khắt khe. Đó lí do mà tôi chắc rằng Kyouka sợ ánh nhìn của Chiyuki*.
(TN*: khúc này trans eng ghi là 'that might be why i was so sure that Chiyuki got too scared of her eyes', nhưng dựa trên tình huống thì không phù hợp, nên mình đã sửa lại như trên)
"À thì, tất cả những gì tớ làm chỉ là cho em ấy vài lời khuyên đơn giản thôi..."
Nó quá đơn giản để được gọi là 'dạy' theo cách nói quá.
Tất cả những gì tôi làm là bảo ẻm thả lỏng vai ra. Tôi nghĩ là em ấy thế này đã tốt lắm rồi. Về giai đoạn tập luyện tiếp theo, thì những người từ hiệp hội ma pháp sư sẽ dạy em ấy tốt hơn tôi thôi, phải không?
Kyouka chỉ là quá sợ thất bại và cuối cùng là truyền vào quá nhiều mana trong khi niệm chú.
Và ở đây tôi thì, không biết tại sao mấy cô gái khác trong nhóm họ lại không chỉ em ấy cái này thứ đơn giản như ăn bánh này nhỉ...
Sau đó, tôi chợt nhớ ra mấy cái thể loại người xung quanh ẻm. Những cô gái xung quanh em ấy đều là những cô gái thường bám theo Reiji.
Thêm vào đó, cả Reiji và những cô gái đó, tất cả đều là thiên tài.
Mọi người trong nhóm đều thuộc loại thành công trong lần thử đầu tiên.
Đây chắc là lí do mà họ không thể làm gì được với tình huống của Kyouka.
Thêm nữa, bản thân em ấy cũng bắt đầu đánh mất sự tự tin sau khi thấy những cô gái xung quanh làm được những gì mà em ấy không thể.
Lí do mà ẻm không thể tập luyện ma thuật đàng hoàng là vì em ấy luôn phải chịu áp lực liên tục.
Nói cách khác, số em xui thôi...
"Không phải đâu, người mà đã giúp tôi có thể dùng ma thuật là anh đấy, Kuroki-san!"
Kyouka nắm lấy tay tôi và nhảy cẫng lên vui sướng trong khi cảm ơn tôi.
"Er, cái này..."
Nói thật, tôi không nghĩ là mình đã làm chuyện gì trọng đại đủ để được nhận sự biết ơn này. Nhưng tôi nghĩ là mình thật sự không thể nào đọ lại nụ cười của một thiếu nữ mà ha.
"Tôi có động lực rồi đấy! Ý tôi là, kể cả Kuroki siêu-siêu vô dụng cũng có thể thắng anh trai tôi, thì đây chính là kết quả của việc anh ấy đã phấn đấu để trở nên giỏi hơn trước mà ha!"
Khi Kyouka nói những lời đó, tôi không biết đó có phải là khen hay không nữa do nụ cười vô tư trên mặt em ấy.
---------------------------
P/S: Kyouka có vẻ đã rơi vào lưới tình rồi nhỉ.
Ngạc nhiên chưa, chap thứ 2 nhé :)
Lần này lặn thật, gặp sau và nhớ phòng dịch cho tốt nhá