“Fufufu. Và cô là Totona, ta đoán vậy? Con gái của cái thứ rác rưởi dám tự xưng là Vương Thần, Oudith. Ta không biết là máu của cô sẽ có vị như nào nếu ta hút cạn nó nhỉ? Nhưng mà, ta nghĩ là hôm nay chuyện đó sẽ không xảy ra đâu; chúng ta rút thôi”
Zafrada nói thế khi làn sương màu đỏ xuất hiện từ cơ thể cô ta.
Làn sương đỏ bao phủ khắp một vùng rộng lớn, hướng thẳng tới chỗ chúng tôi trong khi né các lamia, gorgon và người khổng lồ. Cứ như thể nó là sinh vật sống vậy.
“TẤT CẢ TRÁNH LÀN SƯƠNG NGAY!!”
Tất cả mọi người không chần chừ và cố tránh làn sương ngay khi Totona cảnh báo.
Làn sương đỏ di chuyển như thể nó muốn bảo vệ Zafrada và lính của cô vậy. Nó còn tấn công cả Reiji, do đó dừng trận đánh giữa hắn và Dahark.
“CÔ LÀM GÌ THẾ HẢ, ZAFRADA?! ĐỪNG CÓ XEN VÀO TRẬN ĐẤU CỦA TA!!!”
Dahark hét to với Zafrada.
“Ta từ chối, Daha-kun. Lính của Arnak đang hướng tới đây rồi. Chúng ta cần phải đi ngay”
Dahark tắc lưỡi ngay khi nghe tin.
“TCH!! CHÚNG TA SẼ GIẢI QUYẾT VÀO LẦN TỚI, QUANG ANH HÙNG!! TA SẼ GIẾT NGƯƠI VÀO TRẬN ĐẤU TỚI!! ĐI THÔI ZAFRADA!!”
“Okay, Daha-kun”
Có thêm nhiều sương đỏ đổ ra từ cơ thể Zafrada, biến từ màu đó sáng sang màu đỏ máu. Và rối màu sắc nhạt dần cho đến khi biến mất hoàn toàn vài giây sau đó, không còn ai ở đó cả.
Chúng đã chạy thoát rồi.
“Tôi nghĩ là giờ ta an toàn rồi”
Totona, người đã cưỡi trên con chimera, nhảy xuống cạnh tôi.
Tôi không thể nhận thấy được sự hiện diện của kẻ thù nữa. Nhưng mà, chúng tôi vẫn chưa thể hạ thấp cảnh giác được.
Sự hiện diện của Zafrada cũng biến mất không dấu vết.
Trong trường hợp đối phương có thể che giấu sự hiện diện, thì có khả năng chúng đang trốn đâu đó gần đây, chờ chúng tôi hạ thấp cảnh giác.
“Fufufu, con tới đúng lúc ghê á, Totona-chan. Ta không ngờ là Hoàng Tử Rắn và Nữ Thần Tai Ương Zafrada lại xuật hiện ở đây. Vì có cả tộc Gigate nữa, nên là tình hình sẽ cực kì nguy hiểm nếu con không tới kịp lúc đấy”
Có ai đó bước tới bên Totona. Đó chắc là người đã du hành cùng với Reiji.
Tôi quay sang để xem chủ nhân của giọng nói kia/
“- - - - - - - - - - - - - - - !!!!”
Tôi vô tính để tiếng hét kẹt trong cuốn họng.
ONEE-SAN DÂM DỤC XUẤT HIỆN KÌA!!!!!!
Cặp bưởi siêu khủng, cái mà có lẽ còn to hơn của cả Rena đấy chứ, trông cứ như muốn rớt khỏi cái bộ trang phục tí tẹo kia vậy á. Bờ mông của cô ấy thì về cơ bản ra nhô ra khỏi cái vấy luôn rồi, cái thứ được xẻ thẳng tới tận eo. Chờ tí đã nào, do tôi tưởng tượng hay là cô ấy đúng là lính biệt kích vậy?
(TN: khúc này không hiểu được)
“CẢM ƠN VÌ ĐÃ RỬA MẮT Ạ!!!” Là những gì trong đầu tôi khi tôi chịu thua về mặt tâm lý trước cơ thể của cô ấy.
Cái người phụ nữ nay là cao nhân phương nào đây?
“Xin đừng có nói dối như vậy ạ, thưa Ishtar-sama. Người đủ mạnh để đánh bại vài con Gigate yếu ớt đó đấy ạ”
Totona lạnh lùng lườm Ishtar.
Nữ Thần Tình Yêu và Sắc Đẹp, Ishtar.
Tôi đã nghe tìn đồn về cô rồi, nhưng có vẻ là, tin đồn về cô đều là thật.
“Mà, ta chắc là có thể bảo vệ chính mình đấy. Nhưng mà, khi đó thì ta sẽ bận tay và sẽ không thể cứu Chiyuki và các người hầu được, đó là tại sao cảm ơn con nhé Totona-chan”
Ishtar nhìn chúng tôi, nháy mắt một cái với Totona.
“Tiện thể thì, Totona-chan. Lần này con đem theo một thứ thú vị thật đấy. Con có thể cho ta biết THỨ KIA là gì không? Đó là sinh vật ma thuật khác mà con đã tạo ra à?”
Ishtar tới chỗ chúng tôi với ánh mắt cực kì tò mò.
Tôi vô thức lùi lại. Cái hào quang dâm dục này cực kì độc hạ. Phải đấy, cực kì độc nhé.
Nói thật chứ, tôi thích vẻ đẹp dạng như của Rena hơn là cái thể loại dâm dục, onee-san như-sao-phim-AV này cơ. Nhưng mà, cả Rena cũng không thể đánh bại Ishtar về độ dâm dục, độ dâm dục của người này về cơ bản là quá lố rồi.
Nói thật nữa, tôi yếu trước mấy cái dâm dục quá mức này lắm, vì một lí do. Ý tôi là, độ dâm của cô ấy là thứ chỉ nên tận hưởng từ đằng xa mà thôi.
“Xin người hãy tránh xa khỏi Medjed ạ, Ishtar-sama”
Totona xen vào giữa Ishtar và tôi.
Suýt soát thật đấy.
“Geez, con khó tánh thật luôn đấy, Totona-chan. Ta chỉ là tò mò thôi, chỉ có vậy thôi mà”
Medjed là cận vệ của con. Không hơn, không kém. Tiện thể thì, bộ đồ đó trông táo bạo thật đấy, Lần này người tính quyến rũ ai thế ạ?”
Totona hỏi Ishtar, nghe có vẻ như cô ấy muốn cưỡng ép đổi chủ đề vậy.
Yup, nó còn hơn cả cái từ táo bạo có thể miêu tả nữa cơ, nó quá dâm tới mức mà trở thành độc được luôn rồi.
“Fufuf, đương nhiên là anh ấy rồi”
Ishtar đánh mắt sang nhìn Reiji.
Reiji đang nói chuyện với Chiyuki. Có vẻ là hắn đang xác nhận rằng cô ấy vẫn ổn.
Tuy nhiên, Reiji đã trở thành mục tiêu của mỹ nhân này à.
Vẫn như thường lệ ể.
“Ôi trời, cậu ta là người yêu của Rena đấy, Ishtar-sama à”
Totona nhắc nhở Ishtar bằng giọng lạnh lùng.
“Ôi trời, Totona-chan à. Sao con lại nói thế trong khi con lại chẳng có nổi một mối tình cơ chứ? Ý ta là, toàn bộ trai tốt thì đều đã có một người vợ tốt bên cạnh cả rồi. Hoặc là, có khi nào là con đang tính chọn ai đó từ bọn Tà Thần xấu xí kia sao? Thế thì không được nha. Nếu con tìm được một người đàn ông tốt, con nên tóm lấy anh ta, dù là đối phương đã có người yêu nhé”
(TN: trường hợp này thì hơi nhiều người yêu nha)
“!!!”
Totona sửng sốt khi nghe Ishtar bảo cô thế. Như thể là cô vừa bị sét đánh ngang tai vậy.
“Fufufu, con tính tự nhốt bản thân trong thư viện của mình bao lâu nữa vậy, Totona-cha? Mặc dù có lẽ là con không thích bị đem ra so sánh với Rena-chan thật, mặc cái áo choàng dày cộm đó chắc phải nóng đối với con lắm nhỉ. Con tính sống dưới cái bóng của Rena mãi sao? Thế thì thật là phí vì con được thừa hưởng sắc đẹp của Fearia cơ mà”
“Aaah…”
Totona đang run rẩy không ngừng. Có vẻ là cô ấy đang gặp rắc rối rồi nhỉ.
Sau khi tôi đi đến kết luận đó, tôi bước lên và đứng trước Totona. Dù cho đối phương có là một siêu mẫu AV theo đúng nghĩa đen, thì tôi cũng không tha cho cô ta vì đã gây rắc rối cho Totona đâu.
(TN: tôi biết là thường anh rất biến thái và hề hước, nhưng thế bất nào lúc cần là anh trở nên ga lăng thế, +1 respect)
Totona dù sao cũng là một cô gái tốt.
Tôi lườm Ishtar.
“Ôi trời, ta đoán là mình có nói hơi quá rồi nhỉ. Xin lỗi nhé, Totona-chan. Và bình tĩnh đi, cận vệ-kun. Ta sẽ không bao giờ làm hại con gái của Faeria đâu”
Ishtar hơi nghiêng người về phía trước khi cô ta xin lỗi tôi.
Nếu bình thường thì tôi đã lườm như muốn ăn tươi nuốt sống vào cặp núi siêu khủng kia rồi. Nhưng, hiện tại tôi là cận vệ, và tôi không nên làm cho Totona lo lắng cho mình.
Chuyện gì đã xảy ra với cô ấy thế.
Khi tôi quay lại nhìn Totona, tôi thấy cô ấy đang nhìn xuống và thì thầm gì thế.
Như thể cô ấy đã quyết tâm vậy.
“Thưa Nữ Thần Totona”
Đột nhiên, Reiji gọi từ bên cạnh.
Khi tôi nhìn về phía hắn ta, tôi thấy hắn dang tới đây cùng với Chiyuki. Và, cũng như lúc trước, Chiyuki vẫn không chịu nhìn về phía bọn tôi. Cô ấy chắc rất sợ khi thấy con rắn khổng lồ kia nhỉ. (TN: con rắn thằng này nói là bọn Gigate, còn cô nàng sợ con rắn của cha nội này)
“Cảm ơn người vì đã cứu Chiyuki, thưa Nữ Thần Totona”
Reiji cúi đầu trước Totona.
Như bình thường, hắn có quên tăng thêm nụ cười tươi tắn trên mặt đâu. Và, Totona thì đang hoàn toàn tập trung suy nghĩ. Nên là Reiji chẳng lọt vào tầm mắt của cô nàng nữa rồi.
Totona đôi khi cũng như thế này khi mà cô ấy tập trung vào đống sách của cô. Thường thì, tôi sẽ không làm phiền khi cô trong trạng thái này. Ý tôi là, Totona trông như cô ấy thật sự tận hưởng khoảng thời gian đọc sách mà.
Nhưng mà, bây giờ thì cô ấy không có đang đọc sách. Tôi bước tới bên cô để kêu cô.
Tôi vỗ nhẹ vai cô.
“Ể? Ku… Ý tôi là, Medjed? Có chuyện gì sao?”
Totona xém tí nữa là gọi tôi bằng tên thật rồi. Tôi nghĩ là cô đã hoàn toàn lạc vào thế giới riêng của cô rồi.
Nhưng mà, cô ấy bình tỉnh lại ngay lập tức.
Sau đó Totona nhận ra có Reiji.
“E-Eh… Cảm ơn người vì đã cứu Chiyuki, thưa Nữ Thần Totona”
Đến cả Reiji cũng hoang mang trước thái độ của Totona nữa kìa.
“À… Anh là Quang Anh hùng, Reiji nhỉ? Người cứu đồng đội anh không phải là ta. Là anh ta , Medjed”
Nghe thế, Reiji nhìn sang tôi. Hắn ta hoàn toàn nghi ngờ tôi.
Cứ cư xử bình thường thôi, đừng để hắn nhận ra danh tính.
Tôi thầm cầu nguyện trong lòng.
“À, cảm ơn vì đã cứu đồng đội của ta”
Ngắn gọn thật đấy. Hoàn toàn khác với lời cảm ơn dành cho Totona nhỉ.
Mà mị cũng méo care, tôi cũng chẳng thèm cái sự cảm kích của hắn ngay từ đầu cơ mà.
Và trên hết là hắn chẳng nhận ra danh tính của tôi.
Hên thật đấy.
“C-CẢM ƠN VÌ ĐÃ CỨU MẠNG TÔI!”
Chiyuki-người đừng đằng sau Reiji, cũng cảm ơn tôi.
Và một lần nữa, cô ấy không nhìn vào tôi.
Nhưng tôi cảm thấy mừng khi thấy một cô mỹ nhân được an toàn.
“Ta xuất phát thôi chứ? CHúng ta có thể tiếp tục cuộc trò chuyện này sau khi chúng tôi tới Arnak”
Ishtar chấm dứt cuộc chào hỏi của chúng tôi.
“Uhm… thưa Ishtar-sama. Tàu của chúng ta đã nát do đợt tấn công rồi ạ. Chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài đi bộ tới Arnak cả ạ”
Hầu nữ rụt rè nói với Ishtar.
Cô ấy có vẻ là người hầu của Ishatr. Cô ấy trông có vẻ không muốn thấy chủ mình, một Nữ thần, cuốc bộ giữa hoang mạc.
“Không, không thành vấn đề. Có vẻ là có người tới chào đón chúng ta rồi”
Ishtar nói khi cô ta nhìn về phía chân trời.
Tôi cũng nhìn theo ánh mắt cô, nhìn cùng hướng và thấy khuyển tộc trên các xe ngựa.
Cũng có cả một điểu nhân với cái đầu đại bàng, tay dạng hình chữ T, bay trên đầu họ.
Họ có vẻ là quân đội của Thần Gypseal.
Thế này thì, chúng tôi cuối cùng cũng tới được thủ đô hoàng kim, Arnak, nơi cư ngụ của các vị thần Gypseal.