“”KHÔNG ĐƯỢCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCC!!!!!!!!!!!!!!!!!!””
Tiếng hét của Totona và tôi cùng vang vọng.
“””Ể?!”””
Ánh mắt của mọi người tập trung vào tôi.
“Có chuyện gì thế, Chiyuki? Tớ hiểu nếu Totona-chan muốn cản, nhưng tại sao mà đến cả cậu cũng muốn cản nữa vậy?”
Reiji lo lắng hỏi.
Ishtar, Isdes, và Totona cũng đanh nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên trên mặt.
“E~h… Ý tớ là… Nó nguy hiểm lắm… Cực kì NGUY HIỂM!!!”
Ý tôi là, cái trái WMD đó chắc chắn sẽ lộ ra mất nếu họ cởi cái mảnh vải của anh ta ra đấy.
Chuyện đó NGUY HIỂM!! CỰC KÌ NGUY HIỂM!!
“Nguy hiểm? Ừ thì, đúng là tớ có cảm thấy thứ sinh vật này nguy hiểm. Cứ như thể… Không, đó chắc chỉ là do tớ tưởng tượng thôi…”
Không thể nào, tôi không ngờ là cả Reiji cũng sẽ đồng tính với mình. Tuy nhiên, Reiji đã nói rằng ‘Có cảm giác như đây là một sinh vật nguy hiểm’.
Mà, tôi không ngờ là cậu ấy có khả năng nhận ra một người có thằng nhỏ to và dài hơn của cậu ấy đấy.
Có khi nào là đàn ông ai cũng có khả năng đó không?
(TN: là một trai thẳng, tôi xin đính chính là không nhé, đàn ông con trai không có nhạy bén như phụ nữ đâu nha)
Eh?!! Mình đang nghĩ cái quái gì thế này trời ơi?!?!
“Đứng lại Nyeow đó, Isdes! Cái thứ sinh vật không xác định này là hầu cận của Totonyan! Totonyan đã bảo rằng sinh vật đó không đáng nghi rồi!! Sao mà nyeow vẫn nghi ngờ cậu ấy hả”
Nel lên tiếng, nói đỡ cho Medjed. Nhưng câu nói của cô lại chẳng có chút thuyết phục vì chính cô ấy còn gọi Medjed là sinh vật không xác định mà.
“Nhưng, công chúa à…”
Isdes vẫn chưa từ bỏ.
Ngay lúc đó, Ishtar bước lên trước.
“Này, Isdes. Không có lí do gì để mà kéo dài cuộc tranh cãi này, phải không? Tới Arnak ngay thôi. Ngươi chắc cũng nhận ra là chúng ta sẽ gặp nguy hiểm nếu cứ ở yên chỗ này mà, phải không?”
“Nh-Nhưng mà, thưa Ishtar-sama… Thần không hể mạo hiểm đem một thứ sinh vật nguy hiểm nào Arnak trong tình hình thế này được ạ…”
“Đó là tại sao đây là tranh cãi vô nghĩa đấy. Hơn nữa, chúng ta cũng có Reiji ở đây nữa mà. Vậy nên rủi ro cũng sẽ ít hơn. Mặt khác, ngươi chỉ là thiếu tự tin vào khả năng của chính mình thôi”
Isdes không thể nói gì khi nghe Ishtar nói thế.
“Thần đã hiểu… Vậy thì có vẻ là thần không còn lựa chọn nào khác”
Totona thở dài khi thấy Isdes do dự đồng ý. Cái hông của Medjed hơi di chuyển nhẹ. Có khi nào anh ta cũng thở dài an tâm sao?
Nhưng, hành vi của anh ta vẫn quá là đáng nghi
“Thế thì, ta xuất phát thôi”
Chúng tôi cột chiếc tàu bay nát bươm vào sau xe ngựa của Isdes.
Mặc dù gọi là xe ngựa, nhưng gọi là xe thồ cỡ đại thì đúng hơn, và vì nó được kéo bởi 7 con golem ngựa, nó không gặp vấn đề gì trong việc kéo con tàu bay đã hỏng của chúng tôi.
“Vì vậy, Nel và những người khác sẽ xuất phát trước đây nhé. Đi thôi, Totonyan”
“Ừa, Nel. Vậy thì, gặp người ở Arnak sau, Ishtar-sama”
Totona và Medjed lại cưỡi trên lưng con chimera. Nel cũng quay về nưỡi Ammit. Con Ammit có vẻ không bay được, đó là tại sao cô ấy sẽ đi đường bộ.
Vị điểu sư bay theo cùng tốc độ với cô. Anh ta chắc chắn đang làm tho lệnh Isdes. Ý tôi là, anh ta trông có vẻ lo lắng. Đó cho thấy sự cảnh giác của toàn bộ bọn họ.
Con tàu bay được nối với chiếc xe ngựa di chuyển từ từ.
Một lúc sau, chúng tôi thấy những kiến trước khổng lồ trước mặt.
“Uwaa! Cái kim tự tháp kia đang phát ra ánh sáng hoàng kim kìa!!!”
Tôi vô tình thốt ra như thế.
Vì chúng là cốt lõ của hệ thống phòng thủ của Gypseal, tôi đã thấy vô số kim tự thap1 trên đường rồi, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy một cái kim tự tháp phát ra ánh sáng hoàng kim đấy.
Reiji người đứng cạnh tôi cũng kinh ngạc không kém.
“Đó là kim tự tháp hoàng kim chịu trách nhiệm bảo vệ Arnak đấy. Chúng ta sẽ vào tới lãnh thổ Arnak một khi vượt qua nó”
Ishtar giải thích cho chúng tôi.
“Tuyệt thật. Còn có cả một nhân sư hoàng kim nữa kìa”
Reiji nói đúng, có một bức tượng nhân sư khổng lồ ngay bên cạnh kim tự tháp hoàng kim.
“Đó là con golem chịu trách nhiệm bảo vệ kim tự tháp. Cẩn thận đấy, nó sẽ tấn công bất kì kẻ xâm nhập trái phép nào dám tới gần kim tự tháp đấy”
“Uh… Tiếc ghê. Tôi muốn nhìn nó từ khoảng cách gần vậy mà”
Tôi cảm thấy thất vọng khi nghe lời cảnh báo của Ishtar.
“Không cần phải lo, Chiyuki. Thế tức là chúng ta chỉ cẩn nhận được sự cho phép để nhìn gần nó thôi mà”
Reiji an ủi tôi.
“À, cậu nói đúng, Reiji-kun. Ishtar, cô cho phép chúng tôi nhé:
“Được thôi. Cứ thoải mái tận hưởng phong cảnh nhé”
Ishtar cười một cách bí ẩn
Sau khi chúng tôi vượt qua kim tự tháp hoàng kim, cát cũng chuyển sang màu vàng kim. Đây là một sa mạc hoàng kim được tạo ra từ bụi vàng. Nó lấp lánh phản chiếu ánh nắng ban ngày.
“Nhìn kìa, đó là thủ đô hoàng kim, Arnak”
Nơi Ishtar chỉ tay tới là một cng điện màu vàng kim. Cung điện về cơ bản to khủng khiếp, tới mức mà các thành phố của nhân loại chỉ là thứ nhỏ bé nếu so với nó.
Quân đoàn hộ tống xe ngựa sau đó mở cái cổng khổng lồ cho chúng tôi đi qua. Chứ chờ chúng tôi đằng sau cánh cổng là một thiên đường của màu xanh tươi mát. Nước chảy dọc theo con hào, hoa đua sắc mọi nơi. Tôi cực kì ngạc nhiên khi thấy một khu vườn tuyệt đẹp bên trong cung điện đấy.
Chúng tôi bước xuống con càu bay được kéo khi chiếc xe ngựa dừng lại.
“Chúng thần đang đợi người, thưa Ishtar-sama. Nữ Hoàng Bệ Hạ đang chờ tin từ người ạ”
Một cô gái nhân sư chào đón chúng tôi. Cô ta chắc chắn là một nữ quan của Arnak. Ngay bên cạnh cô là một con tàu bay nhỏ hơn cái chúng tôi mới dùng.
Nó là để dành cho chúng tôi dùng.
Sau khi mọi người bước lên tàu bay, con tàu, do nữ quan Arnak điều khiển, bay vào sâu trong Arnak. Một lát sau, chúng tôi đã tới trước một cánh cổng khổng lồ ngay chỗ bức tường màu vàng kim. Chỗ chúng tôi diện kiến có lẽ nằm ngay phía sau cánh cửa này.
Con tàu bay dừng lại.
“Thưa quý khách, mọi người sẽ phải tiếp tục từ điểm này bằng đường bộ ạ”
Sau khi chúng tôi bước xuống từ con tàu bay do nữ quan nói vậy, cánh cổng cuối cùng cũng mở ra.
Yup, đúng là chỗ chúng tôi diện kiến nằm sau cánh cổng này thật.
Bên trong cái cung điện rộng thênh thang, Harsesh đang đứng ở chỗ thầm cao. Hắn lườm Reiji. Và, Reiji thì khá là thư thả trước chuyện đó.
Sau khi bước vào sâu hơn, tôi nhận ra là Totona và Medjed đã chờ sẵn chúng tôi. Chúng tôi đứng cạnh họ.
Khi tôi nhìn quanh, tôi thấy những thành viên có mặt khác đều là thú nhân hoặc nhân sư. Có lẽ những thú nhân này là các thực thể phân loại thần thánh của Gypseal. Những Thú Thần* này đang nhìn chúng tôi với ánh mắt tò mò. (TN: Thú Thần = Thần Quái Thú)
“Sao ngươi dám nhìn xung quanh vô tư lự trong cung điện này hả!!”
(TN: ờ thì nhà thằng chả thì luật do thằng chả đặt ra mà)
Harsesh lườm chúng tôi từ chỗ hắn đứng.
Yup, hắn nổi điên thật kìa.
Tình hình có vẻ là nguy hiểm hơn những gì tôi nghĩ đấy.
Tôi nhìn Ishtar đang đứng cạnh mình. Là mẹ của Harsesh, Ishtar có lẽ có thể làm dịu cơn giận của thằng con trai nhà cô. Và, Ishtar thì chẳng thèm nhìn lấy Harsesh.
Cô ta đang nhìn cái người đằng sau Harsesh.
“Im lặng, Harsesh”
Cái người đằng sau Harsesh cuối cùng cũng lên tiếng. Đó là một người phụ nữ nằm dài trên chiếc ghế ghế dài như là nữ hoàng Cleopatra..
Ngay khi người phụ nữ nói thế, Harsesh bước sang bên.
Cô ta là một người phụ nữ tóc trắng với nước da sạm màu, tai và đuôi của loài thú, và có một cặp cánh sau lưng. Cô ta mang vẻ đẹp giống với Nelfriti, người đứng cạnh cô. Nhưng, nếu Nelfriti là mèo, thì người phụ nữ này là sư tử cái. Cái hào quang áp đảo toả ra từ cơ thể cô không phải là trò đùa và ngoại hình của cô làm tôi liên tưởng tới một nữ hoàng.
Có lẽ tôi nên gọi cô ta là nữ hoàng của sư tử.
“Nhưng, thưa cô. Đám người này là…”
“Họ là người quen của ngươi sao, Harsesh? Đây đáng lẽ là lần đầu họ tới đây mà nhỉ? À, ta nhớ rồi, cách đây không lâu ngươi có rời khỏi Gypseal nhỉ, có phiền không khi nói cho ta lí do của chuyện đó chứ?”
Nữ hoàng sư tử lườm Harsesh.
“Eh? Chuyện đó… Con chỉ… Muốn đi dạo thôi ạ. Không có ch-“
Harsesh trả lời với vẻ lúng túng.
Có lẽ nữ hoàng sư tử không hề biết tới việc Harsesh đi kiếm chuyện đánh nhau với Reiji.
“Ra là vậy, ngươi vẫn chưa từ bỏ cái mông của con ả kia nhỉ? Có vẻ là ta đã hiểu nhầm sự cứng đầu của ngươi rồi. Xem coi nhà ngươi đã có bao nhiêu tình nhân trong cung điện của ngươi đi. Không cần phải nói tới việc ta còn dự tính để Nelfriti làm vợ chính thức của ngươi trong tương lại nữa. Quên con ả đó đi. Đó là công việc của ngươi đấy”
“Hahaha, thần sẽ cố hết sức, thưa Cô”
Harsesh trả lời với nụ cười gượng.
Nhìn kĩ hơn thì, Nel người đứng hơi lệch phía sau cô cũng có ánh mắt phán đoán trên mặt. Có lẽ là cô không hoàn toàn hài lòng với hôn ước giữa cô và Harsesh”
“Sẽ tốt nếu ngươi hiểu điều đó. Nhưng do địa vị của ngươi trong bộ máy hành chính, ta tuyệt đối sẽ không thay thứ nếu nhà ngươi còn dám lẻn ra khỏi Gypseal lần nữa. Sẽ có một buổi giáo huấn một khi chúng ta giải quyết xong chuyện này”
“HIIIIIIIIIIIIIIIIII!! XIN HÃY THA MẠNG! CÁI GÌ NGOÀI CHUYỆN ĐÓ ĐỀU ĐƯỢC MÀ, THƯA CÔ!!”
Harsesh gào thét trong sợ hãi khi nghe câu cuối của nữ hoàng và lùi lại khi nữ hoàng sư tử lườm hắn.
Tôi đoán là chúng tôi không nên gây hấn với Gypseal.
(TN: với cái mỏ của thằng khỉ kia thì chưa chắc à nha)
Và rồi, nữ hoàng sư tử cuối cùng cũng nhìn sang chúng tôi.
“Và, lâu rồi không gặp nhỉ, Ishtar. Và hai người chắc hẳn là quang anh hùng Reiji và nữ hiền nhân tóc đen Chiyuki, nhỉ. Ta đã nghe nói về hai người từ Totona người tới trước mọi người. Chào mừng tới Arnak. Tên ta là Sekhmetra. Hãy nhớ lấy điều đó”
Nữ hoàng sư tử, Sekhmetra, chào mừng chúng tôi với nụ cười gan góc.
-----------------------------------------------------
P/s: tác giả ơi, phần miêu tả chi tiết vẻ đẹp của nữ hoàng bệ hạ đâu ông? Gái nào ông cũng miêu tả từng bộ phần trên cơ thể, đến quý bà này thì ông vứt xó luôn à?