Con đường mà con người bước đi luôn luôn ngắn ngủi.
Không quan trọng sang giàu bao nhiêu.
Không quan trọng xinh đẹp ra sao.
Không quan trọng mộ đạo thế nào.
Miễn là họ vẫn là con người, cái chết đều bình đẳng ghé thăm họ.
Thế nên chuyện xảy ra với cô gái chẳng có gì là khác thường. Cô chỉ cảm thấy đơn giản là mình đã đến đích, không hơn không kém. Có thể những người xung quanh sẽ tiếc thương cho cô, với một cô gái trẻ cái chết đến quá đột ngột và đau đớn.
“Nhưng bạn vẫn sẽ không ngừng tiến về phía trước đúng không? Miễn là vẫn còn ánh sáng le lói cuối con đường.”